Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 812
Nhóm dịch: Sói già
Lý Long Cơ nhìn lướt qua chúng tướng, hài lòng gật đầu:
- Miễn lễ!
- Mời bệ hạ!
Mọi người vây quanh Lý Long Cơ đi lên đài điểm tướng.
Lý Long Cơ cảm giác trái tim mình nhảy mạnh.
Trực tiếp đối mặt cùng mười vạn dũng sĩ thật sự là lần đầu tiên trong cuộc đời của hắn. Nhìn chiến giáp đao thương sáng ngời, trong lòng Lý Long Cơ dâng lên cỗ hào hùng, không khỏi nghĩ thầm: Nguyên lai đây là cảm giác cùng khí tượng trong quân đội, quả nhiên là địa phương làm nam nhân cảm thấy nhiệt huyết sôi trào ah!
- Các tướng sĩ!
Lý Long Cơ vung tay lên, lớn tiếng quát:
- Trẫm thật cao hứng. Rốt cục có thể tận mắt nhìn thấy các ngươi, cùng các ngươi kề vai chiến đấu!
Mười vạn tướng sĩ nhất thời hô to:
- Vạn tuế, vạn vạn tuế!
Sóng âm thật lớn, quả thật có thể đem Bạc Chước thành run rẩy, kéo dài không thôi!
Lý Long Cơ cảm giác trái tim của mình cơ hồ bị chấn nát, cỗ khí thế này rất mãnh liệt!
Thật lâu sau thanh âm mới ngừng lại.
- Các ngươi là dũng sĩ trung thành nhất Đại Đường, dũng sĩ đáng quý nhất! Trẫm, thật sự cảm ơn các ngươi!
Lý Long Cơ lớn tiếng nói:
- Ngay trong hôm nay trẫm cùng các ngươi bước qua Áp Lục Thủy, dẹp yên Tân La!
- Dẹp yên Tân La!
Thanh âm quát lớn lại dâng trào, lần này càng mãnh liệt, càng kéo dài. Các tướng sĩ huy đao thương, vỗ tấm chắn, chấn đến mặt đất run rẩy lên.
Qua hồi lâu, thanh âm ngừng lại, Lý Long Cơ lên tiếng:
- Trẫm phong Tần Tiêu làm ngự tiền binh mã đại nguyên soái, Lý Tự Nghiệp làm phó nguyên soái, Lý Thiệu Cố, Lý Vi Ấn làm tham quân, Vạn Lôi làm đại tướng thủy quân cùng lương thảo chuyển vận sứ, Hoàn Tử Đan làm tiên phong, Hình Trường Phong làm ngự tiền trung quân hộ vệ sử. Mười vạn đại quân, binh phát Bình Nhưỡng!
- Hống hống hống!
Thanh âm hoan hô, tình cảm trào dâng. Tần Tiêu cùng nhóm người Lý Tự Nghiệp cùng nhau tiến lên thụ phong, nhận binh phù cùng ấn tín.
Phân phối đã xong, một mặt đại kỳ thêu chữ “Đường” cao cao bay lên, hiến tế xong xuôi, Lý Long Cơ cầm tướng kỳ tự mình giao trong tay Hoàn Tử Đan:
- Hoàn tướng quân, chúc ngươi thắng ngay trận đầu!
Hoàn Tử Đan tinh thần phấn chấn ôm quyền cúi đầu:
- Dạ, bệ hạ!
Lý Long Cơ mỉm cười, nhẹ giọng nói:
- Đừng làm sư phụ ngươi mất mặt, mười vạn người đều đang nhìn ngươi.
Hoàn Tử Đan thoáng sững sờ, lập tức cười ngây ngô:
- Vi thần không dám!
Lý Long Cơ cười ha ha, vung mạnh tay lên:
- Đi thôi!
- Dạ, bệ hạ!
Hoàn Tử Đan tự tay cầm tướng kỳ lên ngựa, vung phượng sí lưu kim đang, quát lớn:
- Hổ Kỵ sư, xuất phát!
Hai vạn Hổ Kỵ theo sau Hoàn Tử Đan, thanh thế rung trời, vượt ra khỏi quân doanh hướng nam mà đi. Trên Áp Lục Thủy, mặt sông vốn không rộng lắm đã được Vạn Lôi mang chiến thuyền đến trải thành cầu nổi, chiến mã có thể đi lên trên. Đây đều là chủ ý của Tần Tiêu. Không phải từng đọc qua Tam Quốc Diễn Nghĩa sao, trong cuộc chiến Xích Bích, Tào Tháo đem chiến thuyền buộc chung vào nhau sao? Tuy rằng lúc ấy bị Chu Du dùng hỏa công đánh đại bại, nhưng trước khác nay khác. Cứ như vậy đại quân qua sông, chuyển vận lương thảo sẽ không còn là vấn đề.
Binh lính còn lại chính là bộ binh cùng kỵ binh Khiết Đan.
Lý Long Cơ lấy ra một cuộn thánh chỉ, nhìn Lý Thiệu Cố cùng Lý Vi Ấn mỉm cười nói:
- Hai vị ái khanh, hôm nay trẫm cần tuyên đọc một phần thánh chỉ, tiến hành ngợi khen các bộ thủ lĩnh Khiết Đan!
Lý Thiệu Cố cùng Lý Vi Ấn thoáng kinh hãi, cúi chào:
- Ngô hoàng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!
Cao Lực Sĩ tiến lên chuẩn bị tiếp nhận thánh chỉ nhưng Lý Long Cơ ngăn lại, mỉm cười nói:
- Hôm nay trẫm tự mình tuyên chỉ!
- Trẫm, Đại Đường hoàng đế Lý Long Cơ, khâm phong Khiết Đan đại thủ lĩnh Lý Thiệu Cố làm Lô Long quận vương, tả giám môn vệ đại tướng quân, Binh bộ thị lang, ban thưởng thực ấp năm trăm hộ. Lý Vi Ấn làm Tùng Mạc quận vương, hữu giám môn vệ đại tướng quân, Hộ bộ thị lang, ban thưởng thực ấp bốn trăm hộ. Nguyên Khiết Đan đại thủ lĩnh Lý Thất Hoạt làm Quy Thuận công, trả lại bản thổ, chuyện xưa bỏ qua. Nguyên thủ lĩnh các bộ tộc Khiết Đan, khâm phong làm quốc công, hậu tước trẫm sẽ hạ chỉ phong thưởng sau. Hôm nay trẫm có thệ, Đại Đường đem Khiết Đan làm huynh đệ đồng bào, lấy thành đối đãi vĩnh không phân lấn, khâm thử!
Lý Thiệu Cố cùng Lý Vi Ấn kích động hô to:
- Tạ bệ hạ thiên ân, ngô hoàng vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế!
Mấy vạn tướng sĩ Khiết Đan đều xuống ngựa hô to vạn tuế.
Lý Long Cơ nhìn hai người mỉm cười nói:
- Hai vị ái khanh mời đứng lên, tiếp chỉ đi!
- Tạ...bệ hạ!
Lý Thiệu Cố tiến lên tiếp nhận thánh chỉ, bái xuống:
- Đại Đường khoan dung, bệ hạ độ lượng rộng rãi, thật khiến vi thần xấu hổ vạn phần. Bệ hạ, thỉnh chấp thuận cho vi thần dẫn theo binh mã thiết kỵ làm tiền bộ, vượt qua Áp Lục Thủy đánh Bình Nhưỡng. Vi thần muốn dùng Bình Nhưỡng thành cùng đầu người của Cao Văn Giản hiến cho bệ hạ làm tạ lễ!
Trong lòng Lý Long Cơ vui vẻ, lớn tiếng nói:
- Tốt! Lý tướng quân quả nhiên đủ hào khí! Trẫm sớm nghe nói Lý tướng quân là soái tài hiếm có. Hôm nay trẫm muốn tận mắt nhìn xem đại tài của Lý tướng quân! Lý Thiệu Cố, trẫm mạng ngươi lập tức dẫn bốn vạn thiết kỵ xuất phát đi tiếp ứng Hoàn Tử Đan, hai ngươi kết hợp thành đội ngũ do ngươi chỉ huy công thành!
- Tạ bệ hạ!
Lý Thiệu Cố vui mừng kích động tiếp đại kỳ trong tay Lý Long Cơ, nhảy lên ngựa mang theo nhân mã phóng nhanh.
Thiết kỵ Khiết Đan uy phong lẫm lẫm phóng về hướng nam.
Hai đội nhân mã đã đi, chỉ còn lại hai vạn bộ binh cùng ba vạn thủy quân phụ trách hậu cần.
Trên điểm tướng bàn cũng chỉ còn lại Lý Long Cơ cùng Tần Tiêu, Lý Tự Nghiệp, Vạn Lôi.
Lý Long Cơ hồi tưởng lời dặn của Tần Tiêu, cười khẽ, hạ lệnh:
- Đại quân chỉnh đốn ba ngày, kiếm đủ lương thảo, ba ngày sau xuất phát!
Lý Tự Nghiệp gấp đến nhảy dựng lên, hô:
- Bệ hạ, như vậy sao được chứ? Bọn hắn đều xuất phát, chúng ta còn ở nơi này! Đến lúc đó công lao đều bị bọn hắn đoạt hết!
- Ha ha!
Mọi người cười vang, Tần Tiêu vội vàng kéo Lý Tự Nghiệp nói:
- Ý chỉ của bệ hạ, ngươi đừng nhiều lời! Có phải ngươi nháo loạn với ta quen rồi, đã quên ai đang ra lệnh?
Lý Tự Nghiệp sửng sốt, lúc này chợt hồi tỉnh, hoảng sợ cúi đầu:
- Bệ hạ thứ tội...vi thần biết sai lầm rồi!
Lý Long Cơ cười cười:
- Đứng lên đi, Lý đại tướng quân. Yên tâm, sẽ cho ngươi cơ hội thi triển thân thủ. Hiện tại ngươi đừng nóng lòng, trẫm, tự có an bài.
Bình Nhưỡng thành, gần ngay trước mắt.
Tần Tiêu cùng Lý Long Cơ bước xuống xa mã, chậm rãi đến gần thành trì. Tiên phong Hổ Kỵ sư cùng thiết kỵ Khiết Đan bố trí đại trận thế ngoài thành, tiếng hô rung trời hoan nghênh bảo giá của hoàng đế.
Trong lòng Lý Long Cơ như thủy triều mênh mông: Đây là Bình Nhưỡng thành! Năm đó Thái Tông hoàng đế cũng không thể chiếm lĩnh nơi này, ta lại đem mảnh đất này giẫm dưới chân!
- Ngô hoàng vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế!
Mấy vạn đại quân cùng dân chúng Bình Nhưỡng thành đầu hàng, đồng loạt quỳ bái ngoài thành, tiếng hô như sấm.
Lý Long Cơ nhìn lướt qua chúng tướng, hài lòng gật đầu:
- Miễn lễ!
- Mời bệ hạ!
Mọi người vây quanh Lý Long Cơ đi lên đài điểm tướng.
Lý Long Cơ cảm giác trái tim mình nhảy mạnh.
Trực tiếp đối mặt cùng mười vạn dũng sĩ thật sự là lần đầu tiên trong cuộc đời của hắn. Nhìn chiến giáp đao thương sáng ngời, trong lòng Lý Long Cơ dâng lên cỗ hào hùng, không khỏi nghĩ thầm: Nguyên lai đây là cảm giác cùng khí tượng trong quân đội, quả nhiên là địa phương làm nam nhân cảm thấy nhiệt huyết sôi trào ah!
- Các tướng sĩ!
Lý Long Cơ vung tay lên, lớn tiếng quát:
- Trẫm thật cao hứng. Rốt cục có thể tận mắt nhìn thấy các ngươi, cùng các ngươi kề vai chiến đấu!
Mười vạn tướng sĩ nhất thời hô to:
- Vạn tuế, vạn vạn tuế!
Sóng âm thật lớn, quả thật có thể đem Bạc Chước thành run rẩy, kéo dài không thôi!
Lý Long Cơ cảm giác trái tim của mình cơ hồ bị chấn nát, cỗ khí thế này rất mãnh liệt!
Thật lâu sau thanh âm mới ngừng lại.
- Các ngươi là dũng sĩ trung thành nhất Đại Đường, dũng sĩ đáng quý nhất! Trẫm, thật sự cảm ơn các ngươi!
Lý Long Cơ lớn tiếng nói:
- Ngay trong hôm nay trẫm cùng các ngươi bước qua Áp Lục Thủy, dẹp yên Tân La!
- Dẹp yên Tân La!
Thanh âm quát lớn lại dâng trào, lần này càng mãnh liệt, càng kéo dài. Các tướng sĩ huy đao thương, vỗ tấm chắn, chấn đến mặt đất run rẩy lên.
Qua hồi lâu, thanh âm ngừng lại, Lý Long Cơ lên tiếng:
- Trẫm phong Tần Tiêu làm ngự tiền binh mã đại nguyên soái, Lý Tự Nghiệp làm phó nguyên soái, Lý Thiệu Cố, Lý Vi Ấn làm tham quân, Vạn Lôi làm đại tướng thủy quân cùng lương thảo chuyển vận sứ, Hoàn Tử Đan làm tiên phong, Hình Trường Phong làm ngự tiền trung quân hộ vệ sử. Mười vạn đại quân, binh phát Bình Nhưỡng!
- Hống hống hống!
Thanh âm hoan hô, tình cảm trào dâng. Tần Tiêu cùng nhóm người Lý Tự Nghiệp cùng nhau tiến lên thụ phong, nhận binh phù cùng ấn tín.
Phân phối đã xong, một mặt đại kỳ thêu chữ “Đường” cao cao bay lên, hiến tế xong xuôi, Lý Long Cơ cầm tướng kỳ tự mình giao trong tay Hoàn Tử Đan:
- Hoàn tướng quân, chúc ngươi thắng ngay trận đầu!
Hoàn Tử Đan tinh thần phấn chấn ôm quyền cúi đầu:
- Dạ, bệ hạ!
Lý Long Cơ mỉm cười, nhẹ giọng nói:
- Đừng làm sư phụ ngươi mất mặt, mười vạn người đều đang nhìn ngươi.
Hoàn Tử Đan thoáng sững sờ, lập tức cười ngây ngô:
- Vi thần không dám!
Lý Long Cơ cười ha ha, vung mạnh tay lên:
- Đi thôi!
- Dạ, bệ hạ!
Hoàn Tử Đan tự tay cầm tướng kỳ lên ngựa, vung phượng sí lưu kim đang, quát lớn:
- Hổ Kỵ sư, xuất phát!
Hai vạn Hổ Kỵ theo sau Hoàn Tử Đan, thanh thế rung trời, vượt ra khỏi quân doanh hướng nam mà đi. Trên Áp Lục Thủy, mặt sông vốn không rộng lắm đã được Vạn Lôi mang chiến thuyền đến trải thành cầu nổi, chiến mã có thể đi lên trên. Đây đều là chủ ý của Tần Tiêu. Không phải từng đọc qua Tam Quốc Diễn Nghĩa sao, trong cuộc chiến Xích Bích, Tào Tháo đem chiến thuyền buộc chung vào nhau sao? Tuy rằng lúc ấy bị Chu Du dùng hỏa công đánh đại bại, nhưng trước khác nay khác. Cứ như vậy đại quân qua sông, chuyển vận lương thảo sẽ không còn là vấn đề.
Binh lính còn lại chính là bộ binh cùng kỵ binh Khiết Đan.
Lý Long Cơ lấy ra một cuộn thánh chỉ, nhìn Lý Thiệu Cố cùng Lý Vi Ấn mỉm cười nói:
- Hai vị ái khanh, hôm nay trẫm cần tuyên đọc một phần thánh chỉ, tiến hành ngợi khen các bộ thủ lĩnh Khiết Đan!
Lý Thiệu Cố cùng Lý Vi Ấn thoáng kinh hãi, cúi chào:
- Ngô hoàng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!
Cao Lực Sĩ tiến lên chuẩn bị tiếp nhận thánh chỉ nhưng Lý Long Cơ ngăn lại, mỉm cười nói:
- Hôm nay trẫm tự mình tuyên chỉ!
- Trẫm, Đại Đường hoàng đế Lý Long Cơ, khâm phong Khiết Đan đại thủ lĩnh Lý Thiệu Cố làm Lô Long quận vương, tả giám môn vệ đại tướng quân, Binh bộ thị lang, ban thưởng thực ấp năm trăm hộ. Lý Vi Ấn làm Tùng Mạc quận vương, hữu giám môn vệ đại tướng quân, Hộ bộ thị lang, ban thưởng thực ấp bốn trăm hộ. Nguyên Khiết Đan đại thủ lĩnh Lý Thất Hoạt làm Quy Thuận công, trả lại bản thổ, chuyện xưa bỏ qua. Nguyên thủ lĩnh các bộ tộc Khiết Đan, khâm phong làm quốc công, hậu tước trẫm sẽ hạ chỉ phong thưởng sau. Hôm nay trẫm có thệ, Đại Đường đem Khiết Đan làm huynh đệ đồng bào, lấy thành đối đãi vĩnh không phân lấn, khâm thử!
Lý Thiệu Cố cùng Lý Vi Ấn kích động hô to:
- Tạ bệ hạ thiên ân, ngô hoàng vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế!
Mấy vạn tướng sĩ Khiết Đan đều xuống ngựa hô to vạn tuế.
Lý Long Cơ nhìn hai người mỉm cười nói:
- Hai vị ái khanh mời đứng lên, tiếp chỉ đi!
- Tạ...bệ hạ!
Lý Thiệu Cố tiến lên tiếp nhận thánh chỉ, bái xuống:
- Đại Đường khoan dung, bệ hạ độ lượng rộng rãi, thật khiến vi thần xấu hổ vạn phần. Bệ hạ, thỉnh chấp thuận cho vi thần dẫn theo binh mã thiết kỵ làm tiền bộ, vượt qua Áp Lục Thủy đánh Bình Nhưỡng. Vi thần muốn dùng Bình Nhưỡng thành cùng đầu người của Cao Văn Giản hiến cho bệ hạ làm tạ lễ!
Trong lòng Lý Long Cơ vui vẻ, lớn tiếng nói:
- Tốt! Lý tướng quân quả nhiên đủ hào khí! Trẫm sớm nghe nói Lý tướng quân là soái tài hiếm có. Hôm nay trẫm muốn tận mắt nhìn xem đại tài của Lý tướng quân! Lý Thiệu Cố, trẫm mạng ngươi lập tức dẫn bốn vạn thiết kỵ xuất phát đi tiếp ứng Hoàn Tử Đan, hai ngươi kết hợp thành đội ngũ do ngươi chỉ huy công thành!
- Tạ bệ hạ!
Lý Thiệu Cố vui mừng kích động tiếp đại kỳ trong tay Lý Long Cơ, nhảy lên ngựa mang theo nhân mã phóng nhanh.
Thiết kỵ Khiết Đan uy phong lẫm lẫm phóng về hướng nam.
Hai đội nhân mã đã đi, chỉ còn lại hai vạn bộ binh cùng ba vạn thủy quân phụ trách hậu cần.
Trên điểm tướng bàn cũng chỉ còn lại Lý Long Cơ cùng Tần Tiêu, Lý Tự Nghiệp, Vạn Lôi.
Lý Long Cơ hồi tưởng lời dặn của Tần Tiêu, cười khẽ, hạ lệnh:
- Đại quân chỉnh đốn ba ngày, kiếm đủ lương thảo, ba ngày sau xuất phát!
Lý Tự Nghiệp gấp đến nhảy dựng lên, hô:
- Bệ hạ, như vậy sao được chứ? Bọn hắn đều xuất phát, chúng ta còn ở nơi này! Đến lúc đó công lao đều bị bọn hắn đoạt hết!
- Ha ha!
Mọi người cười vang, Tần Tiêu vội vàng kéo Lý Tự Nghiệp nói:
- Ý chỉ của bệ hạ, ngươi đừng nhiều lời! Có phải ngươi nháo loạn với ta quen rồi, đã quên ai đang ra lệnh?
Lý Tự Nghiệp sửng sốt, lúc này chợt hồi tỉnh, hoảng sợ cúi đầu:
- Bệ hạ thứ tội...vi thần biết sai lầm rồi!
Lý Long Cơ cười cười:
- Đứng lên đi, Lý đại tướng quân. Yên tâm, sẽ cho ngươi cơ hội thi triển thân thủ. Hiện tại ngươi đừng nóng lòng, trẫm, tự có an bài.
Bình Nhưỡng thành, gần ngay trước mắt.
Tần Tiêu cùng Lý Long Cơ bước xuống xa mã, chậm rãi đến gần thành trì. Tiên phong Hổ Kỵ sư cùng thiết kỵ Khiết Đan bố trí đại trận thế ngoài thành, tiếng hô rung trời hoan nghênh bảo giá của hoàng đế.
Trong lòng Lý Long Cơ như thủy triều mênh mông: Đây là Bình Nhưỡng thành! Năm đó Thái Tông hoàng đế cũng không thể chiếm lĩnh nơi này, ta lại đem mảnh đất này giẫm dưới chân!
- Ngô hoàng vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế!
Mấy vạn đại quân cùng dân chúng Bình Nhưỡng thành đầu hàng, đồng loạt quỳ bái ngoài thành, tiếng hô như sấm.