Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Thiên Tôn Bất Bại (Full) - Chương 115
Anh đi đâu thì cô ta sẽ theo đến đó!
Hôm nay.
Cho dù là lên núi đao xuống chảo dầu.
Cho dù là khó khăn hiểm
nguy.
Cho dù là liên minh của hai mươi hai gia tộc, mài sắc lưỡi dao, sát khí trùng trùng.
Trần Nhã cô cũng không sợ.
Được ở bên cạnh anh ấy, chết có là gì!
Nhà họ Hàn
Đèn đóm sáng ngời.
Hàn Tam Thiên ngồi ở vị trí chủ nhà.
Trông rất là hào khí ngất trời.
Hai mươi hai gia chủ của các gia tộc hôm nay tề tựu đông đủ ở đây, nhà họ Hàn bây giờ đã ứng với câu cao thủ đông như kiến cỏ.
Thậm chí Hàn Tam Thiên đã có thế tưởng tượng được.
Ngày mai hẳn ta sẽ nghiền nát Quân Tường ra sao.
Thậm chí hắn đã tưởng tượng được ra cánh sẽ sỉ nhục Quân Tường thế nào.
Nghĩ đến đây, Hàn Tam Thiên nâng ly rượu lên uống cạn.
Nghĩ đến sự nhục nhã ngày hôm đó, ngày mai sẽ được hắn tẩy sạch, trên mặt Hàn Tam Thiên liền hé ra một nụ cười lạnh lùng.
Đổ đầy ly rượu lần nữa, Hàn Tam Thiên nhấc ly lên.
“Các anh em, xin hãy yên lặng một chút, nghe tôi nói!”
Cả sân vườn của nhà họ Hàn bày mấy chục bàn tiệc, tất cả mọi người đều lập tức yên tĩnh lại.
Tất cả mọi người đều ngẩng đầu lên nhìn Hàn Tam Thiên!
“Trước có nhà họ Thôi, nhà họ Thương, nhà họ Kim. Sau lại có nhà họ Hàn, nhà họ Ninh!”
“Vậy, con rể của nhà họ Trần, chỉ có một mình mà đã đàn áp bao nhiêu gia tộc ở thành phô’Thiên Nam của chúng ta đến không ngóc đầu lên được!”
“Chỉ mấy ngày ngắn ngủi đã làm đảo lộn thành phô’ Thiên Nam của chúng ta đến mức gà chó cũng không yên!”
“Do vậy, nhà họ Hàn tôi buộc phải đứng ra!”
Ánh mắt Hàn Tam Thiên quét qua bốn phía, đầy hăm hở.
“Thành phố Thiên Nam, chỉ có thế được quyết định bởi gia tộc tại địa phương của chúng ta!”
“Là rồng hay là phượng, ở thành phố Thiên Nam này cũng phải nghe theo quy định của chúng ta!”
“Cho nên cảm ơn mọi người đến từ các gia tộc anh em đã ủng hộ!”
“Tiêu diệt con rể nhà họ Trần! Chúng ta vẫn là chủ nhân của thành phố Thiên Nam!”
Hàn Tam Thiên kích động cảm xúc của mọi người, nhìn vào người của các gia tộc khác nói.
Mặc dù lời nói đơn giản ý nghĩa lồ lộ, nhưng quả thực đã nói thẳng vào vấn đề trong tim của tất cả mọi người.
Quân Tường quả thực là quá hoành hành bá đạo!
Tất cả những gia tộc không chịu nghe lời thì đều bị ‘xoá bỏ’!
Khiến cho những gia tộc khác kinh hãi không thôi.
Nhất là những gia tộc có mối quan hệ thân thiết với những gia tộc đã bị tiêu diệt.
Thì lại càng coi Quân Tường như cái gai trong mắt, dằm trong tim!
Cho nên khi nhà họ Hàn đi đầu dần dắt, bọn họ liền giơ cao tay hưởng ứng.
Chỉ sợ có một ngày Quân Tường sẽ tính sổ lên đầu bọn họ.
“Gia chủ Hàn! Hôm nay liên minh hai mươi hai gia tộc chúng ta đã đủ để giết chết gã con rể của nhà họ Trần! Hôm nay chúng ta không say không về!”
“Không sai! Cho dù anh ta có ba đầu sáu tay thì ngày mai cũng phải ngoan ngoãn chịu chết!”
“Tôi cũng muốn xem xem, ngày mai anh ta bị chúng ta tóm gọn thế nào, có phải vẫn còn kiêu căng như trước nữa không!”
“Bao nhiêu cao thủ, bao nhiêu người như vậy, cho dù có là Thiên vương lão tử cũng không cứu được anh ta nữa rồi!”
Những gia chủ khác ở xung quanh cũng bắt đầu hò hét.
Như thể là bọn họ đã bắt được Quân Tường vậy.
Áp lực mà Quân Tường gây ra cho bọn họ quả thực quá lớn.
Như một thanh kiếm sắc bén treo ngay trên đỉnh đầu bọn họ.
Không loại bỏ thì ai cũng không thể ngủ yên!
Đối diện với Quân Tường, bọn họ trở nên đoàn kết hơn hẳn từ trước đến nay.
Thề phải đạp đổ Quân Tường…
Quá mức lớn mạnh.
Sẽ khiến người ta ghen tị.
Tiếng bô xe vang vọng từ phía xa.
Một chiếc xe trông rất bình thường từ phía xa tiến lại với tốc độ rất nhanh, sau đó làm một cú cua gấp quay đầu tuyệt đẹp rồi dừng ngay tại cửa chính của nhà họ Hàn. •
Chiếc xe không hề bắt mắt nhưng, người đàn ông bước xuống từ trên xe lại khiến cho ánh mắt của tất cả mọi người đều căng thẳng.
Bộ đồ vest màu đen, trên người khoác chiếc áo khoác dài màu đen.
Trên đầu như có ánh sáng rực rỡ phát ra.
Tựa như thiên thần giáng trần.
Dáng đứng ngạo nghề.
Hôm nay.
Cho dù là lên núi đao xuống chảo dầu.
Cho dù là khó khăn hiểm
nguy.
Cho dù là liên minh của hai mươi hai gia tộc, mài sắc lưỡi dao, sát khí trùng trùng.
Trần Nhã cô cũng không sợ.
Được ở bên cạnh anh ấy, chết có là gì!
Nhà họ Hàn
Đèn đóm sáng ngời.
Hàn Tam Thiên ngồi ở vị trí chủ nhà.
Trông rất là hào khí ngất trời.
Hai mươi hai gia chủ của các gia tộc hôm nay tề tựu đông đủ ở đây, nhà họ Hàn bây giờ đã ứng với câu cao thủ đông như kiến cỏ.
Thậm chí Hàn Tam Thiên đã có thế tưởng tượng được.
Ngày mai hẳn ta sẽ nghiền nát Quân Tường ra sao.
Thậm chí hắn đã tưởng tượng được ra cánh sẽ sỉ nhục Quân Tường thế nào.
Nghĩ đến đây, Hàn Tam Thiên nâng ly rượu lên uống cạn.
Nghĩ đến sự nhục nhã ngày hôm đó, ngày mai sẽ được hắn tẩy sạch, trên mặt Hàn Tam Thiên liền hé ra một nụ cười lạnh lùng.
Đổ đầy ly rượu lần nữa, Hàn Tam Thiên nhấc ly lên.
“Các anh em, xin hãy yên lặng một chút, nghe tôi nói!”
Cả sân vườn của nhà họ Hàn bày mấy chục bàn tiệc, tất cả mọi người đều lập tức yên tĩnh lại.
Tất cả mọi người đều ngẩng đầu lên nhìn Hàn Tam Thiên!
“Trước có nhà họ Thôi, nhà họ Thương, nhà họ Kim. Sau lại có nhà họ Hàn, nhà họ Ninh!”
“Vậy, con rể của nhà họ Trần, chỉ có một mình mà đã đàn áp bao nhiêu gia tộc ở thành phô’Thiên Nam của chúng ta đến không ngóc đầu lên được!”
“Chỉ mấy ngày ngắn ngủi đã làm đảo lộn thành phô’ Thiên Nam của chúng ta đến mức gà chó cũng không yên!”
“Do vậy, nhà họ Hàn tôi buộc phải đứng ra!”
Ánh mắt Hàn Tam Thiên quét qua bốn phía, đầy hăm hở.
“Thành phố Thiên Nam, chỉ có thế được quyết định bởi gia tộc tại địa phương của chúng ta!”
“Là rồng hay là phượng, ở thành phố Thiên Nam này cũng phải nghe theo quy định của chúng ta!”
“Cho nên cảm ơn mọi người đến từ các gia tộc anh em đã ủng hộ!”
“Tiêu diệt con rể nhà họ Trần! Chúng ta vẫn là chủ nhân của thành phố Thiên Nam!”
Hàn Tam Thiên kích động cảm xúc của mọi người, nhìn vào người của các gia tộc khác nói.
Mặc dù lời nói đơn giản ý nghĩa lồ lộ, nhưng quả thực đã nói thẳng vào vấn đề trong tim của tất cả mọi người.
Quân Tường quả thực là quá hoành hành bá đạo!
Tất cả những gia tộc không chịu nghe lời thì đều bị ‘xoá bỏ’!
Khiến cho những gia tộc khác kinh hãi không thôi.
Nhất là những gia tộc có mối quan hệ thân thiết với những gia tộc đã bị tiêu diệt.
Thì lại càng coi Quân Tường như cái gai trong mắt, dằm trong tim!
Cho nên khi nhà họ Hàn đi đầu dần dắt, bọn họ liền giơ cao tay hưởng ứng.
Chỉ sợ có một ngày Quân Tường sẽ tính sổ lên đầu bọn họ.
“Gia chủ Hàn! Hôm nay liên minh hai mươi hai gia tộc chúng ta đã đủ để giết chết gã con rể của nhà họ Trần! Hôm nay chúng ta không say không về!”
“Không sai! Cho dù anh ta có ba đầu sáu tay thì ngày mai cũng phải ngoan ngoãn chịu chết!”
“Tôi cũng muốn xem xem, ngày mai anh ta bị chúng ta tóm gọn thế nào, có phải vẫn còn kiêu căng như trước nữa không!”
“Bao nhiêu cao thủ, bao nhiêu người như vậy, cho dù có là Thiên vương lão tử cũng không cứu được anh ta nữa rồi!”
Những gia chủ khác ở xung quanh cũng bắt đầu hò hét.
Như thể là bọn họ đã bắt được Quân Tường vậy.
Áp lực mà Quân Tường gây ra cho bọn họ quả thực quá lớn.
Như một thanh kiếm sắc bén treo ngay trên đỉnh đầu bọn họ.
Không loại bỏ thì ai cũng không thể ngủ yên!
Đối diện với Quân Tường, bọn họ trở nên đoàn kết hơn hẳn từ trước đến nay.
Thề phải đạp đổ Quân Tường…
Quá mức lớn mạnh.
Sẽ khiến người ta ghen tị.
Tiếng bô xe vang vọng từ phía xa.
Một chiếc xe trông rất bình thường từ phía xa tiến lại với tốc độ rất nhanh, sau đó làm một cú cua gấp quay đầu tuyệt đẹp rồi dừng ngay tại cửa chính của nhà họ Hàn. •
Chiếc xe không hề bắt mắt nhưng, người đàn ông bước xuống từ trên xe lại khiến cho ánh mắt của tất cả mọi người đều căng thẳng.
Bộ đồ vest màu đen, trên người khoác chiếc áo khoác dài màu đen.
Trên đầu như có ánh sáng rực rỡ phát ra.
Tựa như thiên thần giáng trần.
Dáng đứng ngạo nghề.