Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-11
Thiên Tài Cuồng Phi- Phế Vật Tam Tiểu Thư - Chương 11: Nghe Lén
Phòng của Lạc Nguyệt Kỳ cũng như hướng phòng của nàng
Lạc Vân Hi đứng ở chỗ gốc cây đại thụ, che khuất thân mình, thản nhiên ngồi trên tường, hai chân lắc lắc, tùy tiện nghịch lá cây
Xa xa, tiếng trống canh, đã đến giờ tý
Bốn phía yên tĩnh chìm đắm trong bóng tối, Trong viện của Lạc Nguyệt Kỳ mọi người đều đã ngủ
Lạc Vân Hi đang lúc nhàm chán, thì bên dưới cánh cửa truyền tới một âm thanh, nàng nhanh chóng chú ý tới
Một bóng đen tiến vào trong phòng của Lạc Nguyệt Kỳ
Nàng ngẩn ra, bỗng nhiên khóe miệng có nụ cười châm biếm, sẽ không phải là cướp sắc chứ? Này thật sự là có trò hay để xem
Nhẹ nhàng nhảy xuống, không một tiếng động bước đến trước cửa sổ
Trong phòng có tiếng động rất nhẹ
"Diệp Thu ca ca, sao người lại đến đây?"
Lạc Nguyệt Kỳ hiển nhiên còn chưa tỉnh ngủ, trong giọng nói vẫn còn nồng đầm khàn khàn
Lương Diệp Thu?
Lạc Vân Hi cũng không có gì là bất ngờ cho lắm
Thanh âm của Lương Diệp Thu lại truyền đến: "Ngũ muội muội, ta vẫn chưa có câu trả lời uội, đây quả thực là ta không đúng"
"Diệp Thu ca ca..."
Lạc Nguyệt Kỳ nhẹ nhàng mềm mại mà nói, khiến cho thân thể nam tử trước mặt như muốn tê dại ra
Sau một lúc lâu, Lương Diệp Thu mới run giọng: "Ngũ muội muội thật động lòng người, đáng tiếc Diệp Thu ca ca đã có hôn ước. Nếu không có chuyện gì xảy ra, sẽ không thể vô duyên vô cớ mà từ hôn___"
Hắn dừng một chút, mới thở dài nói: "Song thân nói, Lạc gia cũng sẽ không đem thứ nữ gả cho ta"
"Diệp Thu ca ca, ta không trách người"
Lạc Vân Hi than nhẹ
"Hôm nay xảy ra chuyện này, là thập phần ngoài ý muốn, ta cũng thập phần kinh hỉ" Lương Diệp Thu đột nhiên nói: "Ngũ muội muội, ta không nghĩ xảy ra chuyện như vậy, Lạc Vân Hi còn để ý ta, như vậy cũng tốt, ta mượn cơ hội này cắt đứt quan hệ! Lần này cha ta vào kinh nhậm chức, ta tự mình hướng thái úy cầu hôn, ngũ muội muội có bằng lòng hay không?"
Lạc Nguyệt Kỳ đã không còn cảm thấy buồn ngủ, kích động lên tiếng nói: "Diệp Thu ca ca, như vậy không tốt, tam tỷ tỷ nhất định sẽ hận chết ta"
"Người để ý đến nàng làm chi? Một phế vật! Trên đời này, nam nhân nào cưới nàng đều xui xẻo tám đời!"
Lương Diệp Thu oán hận nói
Lạc Vân Hi ở người cửa sổ cười đến thập phần điên cuồng
Nam nhân này cùng muội muội của nàng yêu đương vụng trộm, cự nhiên còn để ý đến nàng...
May mắn nàng không phải là Lạc Vân Hi trước kia, nghĩ lại chắc chắn Lạc Vân Hi bị hai người này hại chết
Nghe bọn họ nói chuyện, vậy chuyện bắt gian tại giường hôm nay, chắc chắn là do hai người bọn họ hợp mưu tính kế
Trong phòng hai người dây dưa ở một chỗ, thỉnh thoảng còn nghe thấy tiếng nói chuyện nho nhỏ
Lạc Vân Hi có hứng thú đứng ở góc tường nghe lén, rất nhanh sau đó, kẻ nhát gan Lương Diệp Thu đi ra. Một chút cũng không chú ý tới chỗ Lạc Vân Hi đang đứng, cúi đầu vội vàng biến mất
Lạc Vân Hi đôi mắt ánh lên tia thú vị, bước vài bước, đưa tay đẩy cửa phòng Lạc Nguyệt Kỳ ra
Đọc nhanh tại Vietwriter.com
Phòng của Lạc Nguyệt Kỳ cũng như hướng phòng của nàng
Lạc Vân Hi đứng ở chỗ gốc cây đại thụ, che khuất thân mình, thản nhiên ngồi trên tường, hai chân lắc lắc, tùy tiện nghịch lá cây
Xa xa, tiếng trống canh, đã đến giờ tý
Bốn phía yên tĩnh chìm đắm trong bóng tối, Trong viện của Lạc Nguyệt Kỳ mọi người đều đã ngủ
Lạc Vân Hi đang lúc nhàm chán, thì bên dưới cánh cửa truyền tới một âm thanh, nàng nhanh chóng chú ý tới
Một bóng đen tiến vào trong phòng của Lạc Nguyệt Kỳ
Nàng ngẩn ra, bỗng nhiên khóe miệng có nụ cười châm biếm, sẽ không phải là cướp sắc chứ? Này thật sự là có trò hay để xem
Nhẹ nhàng nhảy xuống, không một tiếng động bước đến trước cửa sổ
Trong phòng có tiếng động rất nhẹ
"Diệp Thu ca ca, sao người lại đến đây?"
Lạc Nguyệt Kỳ hiển nhiên còn chưa tỉnh ngủ, trong giọng nói vẫn còn nồng đầm khàn khàn
Lương Diệp Thu?
Lạc Vân Hi cũng không có gì là bất ngờ cho lắm
Thanh âm của Lương Diệp Thu lại truyền đến: "Ngũ muội muội, ta vẫn chưa có câu trả lời uội, đây quả thực là ta không đúng"
"Diệp Thu ca ca..."
Lạc Nguyệt Kỳ nhẹ nhàng mềm mại mà nói, khiến cho thân thể nam tử trước mặt như muốn tê dại ra
Sau một lúc lâu, Lương Diệp Thu mới run giọng: "Ngũ muội muội thật động lòng người, đáng tiếc Diệp Thu ca ca đã có hôn ước. Nếu không có chuyện gì xảy ra, sẽ không thể vô duyên vô cớ mà từ hôn___"
Hắn dừng một chút, mới thở dài nói: "Song thân nói, Lạc gia cũng sẽ không đem thứ nữ gả cho ta"
"Diệp Thu ca ca, ta không trách người"
Lạc Vân Hi than nhẹ
"Hôm nay xảy ra chuyện này, là thập phần ngoài ý muốn, ta cũng thập phần kinh hỉ" Lương Diệp Thu đột nhiên nói: "Ngũ muội muội, ta không nghĩ xảy ra chuyện như vậy, Lạc Vân Hi còn để ý ta, như vậy cũng tốt, ta mượn cơ hội này cắt đứt quan hệ! Lần này cha ta vào kinh nhậm chức, ta tự mình hướng thái úy cầu hôn, ngũ muội muội có bằng lòng hay không?"
Lạc Nguyệt Kỳ đã không còn cảm thấy buồn ngủ, kích động lên tiếng nói: "Diệp Thu ca ca, như vậy không tốt, tam tỷ tỷ nhất định sẽ hận chết ta"
"Người để ý đến nàng làm chi? Một phế vật! Trên đời này, nam nhân nào cưới nàng đều xui xẻo tám đời!"
Lương Diệp Thu oán hận nói
Lạc Vân Hi ở người cửa sổ cười đến thập phần điên cuồng
Nam nhân này cùng muội muội của nàng yêu đương vụng trộm, cự nhiên còn để ý đến nàng...
May mắn nàng không phải là Lạc Vân Hi trước kia, nghĩ lại chắc chắn Lạc Vân Hi bị hai người này hại chết
Nghe bọn họ nói chuyện, vậy chuyện bắt gian tại giường hôm nay, chắc chắn là do hai người bọn họ hợp mưu tính kế
Trong phòng hai người dây dưa ở một chỗ, thỉnh thoảng còn nghe thấy tiếng nói chuyện nho nhỏ
Lạc Vân Hi có hứng thú đứng ở góc tường nghe lén, rất nhanh sau đó, kẻ nhát gan Lương Diệp Thu đi ra. Một chút cũng không chú ý tới chỗ Lạc Vân Hi đang đứng, cúi đầu vội vàng biến mất
Lạc Vân Hi đôi mắt ánh lên tia thú vị, bước vài bước, đưa tay đẩy cửa phòng Lạc Nguyệt Kỳ ra
Đọc nhanh tại Vietwriter.com