Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-2712
Chương 2712: Kiếm đạo năm loại (1)
- Kiếm Tần Sinh? Hắn quá mức cố chấp... Được rồi, một khi gặp mặt, chậm trễ không ít thời gian, hiện tại ta chỉ muốn đi xem Trương Huyền kia một chút... Vẫn là đi đường vòng đi!
Mộng Kiếm Thánh gật đầu.
- Tốt!
Cũng biết cùng vị Kiếm Tần Sinh này gặp nhau, nhất định sẽ xoắn xuýt chuyện quá khứ, trung niên nhẹ gật đầu, bàn chân nhẹ nhàng đạp mạnh, Thánh thú lập tức chui vào trời cao, không thấy tung tích.
- Ừm?
Thánh thú biến mất, trong phòng Kiếm Tần Sinh nhíu mày.
- Làm sao vậy?
Trương Huyền nhìn qua.
Tình huống bình thường, không có người sẽ không ngừng phóng thích thần thức, bởi vậy, cũng không nhìn thấy Thánh thú phía trước chui vào tầng mây.
- Một Thánh thú cấp bậc cao bay qua... Không có việc gì, hẳn là không có phát hiện chúng ta, nếu không liền phiền toái!
Kiếm Tần Sinh lắc đầu.
Hưng Mộng Kiếm Thánh là Trương gia gia chủ, Thánh thú cũng không phải duy nhất, tùy tiện có thể chọn lựa một con cước lực tốt ngồi, khoảng cách song phương khá xa, lại thêm tránh né nhanh, hắn cũng không thấy rõ người trên lưng thú là ai, nhưng lại xác nhận, Thánh thú này, vượt xa Vân Quang thánh thú của hắn.
Cấp bậc vượt qua, lại xoay người rời đi, hẳn là không có phát hiện, nếu không... Bọn họ nhất định phải đối mặt một phen khổ chiến.
Dù tu vi đạt tới Thánh vực, đã có thể bay đi, khỏi cần sợ hãi rơi xuống ngã thương, nhưng ở trên không cùng siêu cấp Thánh thú đối kháng, sẽ không chiếm bất kỳ ưu thế nào, có thể cẩn thận, liền tận lực cẩn thận.
- Vậy là tốt rồi...
Trương Huyền cũng rõ ràng điểm ấy, thở phào nhẹ nhõm.
- Trương gia cách nơi này đã không xa, tăng thêm tốc độ, hẳn là nửa ngày sẽ đến!
Không đi xoắn xuýt Thánh thú không có phát hiện bọn họ kia, Kiếm Tần Sinh lần nữa xác nhận vị trí, cười nói.
- Muốn ta cùng người Trương gia so kiếm, không biết... Trương gia có thiên tài nào để cho người ta kính sợ, lại lĩnh ngộ loại chân giải nào?
Trương Huyền nhìn lại hỏi.
Biết người biết ta, trăm trận trăm thắng, dù nắm giữ tự tin tuyệt đối, đối phương cùng cấp bậc so kiếm với hắn, là tự rước khuất nhục, nhưng vẫn phải cẩn thận cho thỏa đáng, nếu không, không những không có giúp người báo thù rửa hận, còn bị người đánh thành đầu heo... Còn có tư cách gì đi đánh tơi bời vị tiểu thiên tài kia, cưới Lạc Nhược Hi?
Cho nên, lần này đi Trương gia, mục đích chỉ có một, lập uy!
Quyết không cho phép xuất hiện bất kỳ sai lầm. Coi như vị tiểu thiên tài một mực không xuất hiện kia xuất hiện, cũng phải để hắn biết mình lợi hại!
- Hiện nay thiên tài Trương gia lĩnh ngộ kiếm thuật nhiều nhất tên... Trương Húc, Hưng Mộng Kiếm Thánh từng cho chỉ điểm, lần trước tới tìm ta, bị ta liếc mắt phát hiện, trực tiếp đuổi ra ngoài...
Kiếm Tần Sinh nói.
- Trương Húc?
Trương Huyền gật đầu.
Chuyện này hắn nghe Thủy Thiên Nhu nói qua một lần, cũng từng nghĩ vị trước mắt này tính tình có chút cổ quái. Nguyên lai cùng Trương gia gia chủ có ân oán, mới không chào đón, tìm cái cớ đuổi đi thôi, cũng không phải là bản tính để cho người ta không thể phỏng đoán.
- Kiếm đạo chân giải hết thảy có năm loại, ngươi lĩnh ngộ chân giải của Kiếm lão nhân, chính là lực lượng pháp tắc, lại lĩnh ngộ phòng ngự pháp tắc của Lưu Thủy tiên tổ, còn lại ba loại, theo thứ tự là, linh mẫn, tốc độ cùng... Không!
Nói đến kiếm pháp, vẻ mặt Kiếm Tần Sinh nghiêm túc lên.
- Không?
Trương Huyền không hiểu.
Linh mẫn, tốc độ, hắn có thể lý giải, nhưng Không là cái gì?
- Không là cái gì, ta cũng không biết, chỉ nghe qua truyền thuyết, nghe nói năm đó Khổng sư từng đạt tới loại cảnh giới này, tiện tay một chiêu, tốc độ không nhanh, lực lượng không mạnh, phòng ngự tất cả đều là sơ hở, nhưng lại bỏ qua chiêu số của đối thủ, nhẹ nhõm đánh tan đối phương!
Kiếm Tần Sinh giải thích:
- Kiếm Tần Sinh? Hắn quá mức cố chấp... Được rồi, một khi gặp mặt, chậm trễ không ít thời gian, hiện tại ta chỉ muốn đi xem Trương Huyền kia một chút... Vẫn là đi đường vòng đi!
Mộng Kiếm Thánh gật đầu.
- Tốt!
Cũng biết cùng vị Kiếm Tần Sinh này gặp nhau, nhất định sẽ xoắn xuýt chuyện quá khứ, trung niên nhẹ gật đầu, bàn chân nhẹ nhàng đạp mạnh, Thánh thú lập tức chui vào trời cao, không thấy tung tích.
- Ừm?
Thánh thú biến mất, trong phòng Kiếm Tần Sinh nhíu mày.
- Làm sao vậy?
Trương Huyền nhìn qua.
Tình huống bình thường, không có người sẽ không ngừng phóng thích thần thức, bởi vậy, cũng không nhìn thấy Thánh thú phía trước chui vào tầng mây.
- Một Thánh thú cấp bậc cao bay qua... Không có việc gì, hẳn là không có phát hiện chúng ta, nếu không liền phiền toái!
Kiếm Tần Sinh lắc đầu.
Hưng Mộng Kiếm Thánh là Trương gia gia chủ, Thánh thú cũng không phải duy nhất, tùy tiện có thể chọn lựa một con cước lực tốt ngồi, khoảng cách song phương khá xa, lại thêm tránh né nhanh, hắn cũng không thấy rõ người trên lưng thú là ai, nhưng lại xác nhận, Thánh thú này, vượt xa Vân Quang thánh thú của hắn.
Cấp bậc vượt qua, lại xoay người rời đi, hẳn là không có phát hiện, nếu không... Bọn họ nhất định phải đối mặt một phen khổ chiến.
Dù tu vi đạt tới Thánh vực, đã có thể bay đi, khỏi cần sợ hãi rơi xuống ngã thương, nhưng ở trên không cùng siêu cấp Thánh thú đối kháng, sẽ không chiếm bất kỳ ưu thế nào, có thể cẩn thận, liền tận lực cẩn thận.
- Vậy là tốt rồi...
Trương Huyền cũng rõ ràng điểm ấy, thở phào nhẹ nhõm.
- Trương gia cách nơi này đã không xa, tăng thêm tốc độ, hẳn là nửa ngày sẽ đến!
Không đi xoắn xuýt Thánh thú không có phát hiện bọn họ kia, Kiếm Tần Sinh lần nữa xác nhận vị trí, cười nói.
- Muốn ta cùng người Trương gia so kiếm, không biết... Trương gia có thiên tài nào để cho người ta kính sợ, lại lĩnh ngộ loại chân giải nào?
Trương Huyền nhìn lại hỏi.
Biết người biết ta, trăm trận trăm thắng, dù nắm giữ tự tin tuyệt đối, đối phương cùng cấp bậc so kiếm với hắn, là tự rước khuất nhục, nhưng vẫn phải cẩn thận cho thỏa đáng, nếu không, không những không có giúp người báo thù rửa hận, còn bị người đánh thành đầu heo... Còn có tư cách gì đi đánh tơi bời vị tiểu thiên tài kia, cưới Lạc Nhược Hi?
Cho nên, lần này đi Trương gia, mục đích chỉ có một, lập uy!
Quyết không cho phép xuất hiện bất kỳ sai lầm. Coi như vị tiểu thiên tài một mực không xuất hiện kia xuất hiện, cũng phải để hắn biết mình lợi hại!
- Hiện nay thiên tài Trương gia lĩnh ngộ kiếm thuật nhiều nhất tên... Trương Húc, Hưng Mộng Kiếm Thánh từng cho chỉ điểm, lần trước tới tìm ta, bị ta liếc mắt phát hiện, trực tiếp đuổi ra ngoài...
Kiếm Tần Sinh nói.
- Trương Húc?
Trương Huyền gật đầu.
Chuyện này hắn nghe Thủy Thiên Nhu nói qua một lần, cũng từng nghĩ vị trước mắt này tính tình có chút cổ quái. Nguyên lai cùng Trương gia gia chủ có ân oán, mới không chào đón, tìm cái cớ đuổi đi thôi, cũng không phải là bản tính để cho người ta không thể phỏng đoán.
- Kiếm đạo chân giải hết thảy có năm loại, ngươi lĩnh ngộ chân giải của Kiếm lão nhân, chính là lực lượng pháp tắc, lại lĩnh ngộ phòng ngự pháp tắc của Lưu Thủy tiên tổ, còn lại ba loại, theo thứ tự là, linh mẫn, tốc độ cùng... Không!
Nói đến kiếm pháp, vẻ mặt Kiếm Tần Sinh nghiêm túc lên.
- Không?
Trương Huyền không hiểu.
Linh mẫn, tốc độ, hắn có thể lý giải, nhưng Không là cái gì?
- Không là cái gì, ta cũng không biết, chỉ nghe qua truyền thuyết, nghe nói năm đó Khổng sư từng đạt tới loại cảnh giới này, tiện tay một chiêu, tốc độ không nhanh, lực lượng không mạnh, phòng ngự tất cả đều là sơ hở, nhưng lại bỏ qua chiêu số của đối thủ, nhẹ nhõm đánh tan đối phương!
Kiếm Tần Sinh giải thích: