Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-363
Chương 363: Vô tâm cắm liễu liễu lại xanh
Cố Hề Hề trả lời: “Được, tôi sẽ đến ngay.”
Chờ người hầu ở ngoài cửa đi rồi, Cố Hề Hề mới quay sang hỏi Tiểu Vương: “Vậy Tưởng Huy Âm giờ ở đâu, cô ta tỏ thái độ thế nào?”
Tiểu Vương dẩu miệng nói: “Thiếu phu nhân, chị thật đãng trí quá. Tưởng Huy Âm không còn là đại tiểu thư của Tưởng gia, dĩ nhiên không có tư cách ở lại sơn trang này. Nghe nói nửa đêm hôm qua thì Tưởng gia đã cho người mang Tưởng Huy Âm đi, còn đi đâu thì chỉ có trời mới biết. Sau đó sáng nay họ đã cho thông cáo tin tức này, Tưởng Huy Âm hoàn toàn bị xoá tên khỏi xã hội thượng lưu! Không còn tồn tại cái gọi là Tưởng gia đại tiểu thư nữa! Thật là hả giận mà! Tưởng Huy Âm kia lúc nào cũng bị mắc bệnh hoang tưởng mình là người bị hại và đối đầu với thiếu phu nhân! Thật là đã giận quá đi!”
Nghe Tiểu Vương nói vậy, Cố Hề Hề chỉ đành vô ngữ lắc đầu.
Tưởng Huy Âm này coi như là tự làm tự chịu, Cố Hề Hề vốn dĩ không phải thánh mẫu, nếu cô ta muốn tìm đường chết thì cứ để cô ta toại nguyện.
Cố Hề Hề liền nói: “Em giúp chị chuẩn bị một chút để đến sảnh. Xem ra Tưởng gia có chuyện muốn công bố.”
Tiểu Vương lập tức dìu Cố Hề Hề đi thay một bộ trang phục chỉnh tề, sau đó theo cô đến đại sảnh. Quả nhiên ở đại sảnh lúc này tụ tập không ít người, tất cả đều đang xầm xì to nhỏ với nhau, có một vài người khác tỏ ra không hứng thú với thông cáo được tuyên bố hôm nay, nên ở một góc xa trò chuyện việc riêng của họ.
Cố Hề Hề nhìn quanh một vòng, không thấy cả Doãn Tư Thần và Mặc Tử Hân ở đây, hai vị tổng giám đốc này thật kỳ quái nha, đã đến sơn trang làm khách rồi mà còn bận bịu vậy sao?
Cố Hề Hề nghĩ nghĩ, cũng không cố gắng tìm hai người họ làm gì.
Cô vừa xuất hiện ở đại sảnh thì tức khắc bị một nhóm người bu quanh, mồm năm miệng mười dò hỏi: “Doãn thiếu phu nhân, nghe nói chính phủ đã phê duyệt hạng mục lấp biển mở đất ở thành phố S, tập đoàn Doãn thị đã đấu thầu thành công dự án này, xin hỏi có phải hay không?”
“Cố tiểu thư, nghe nói tập đoàn Doãn thị đã bí mật đấu thầu công trình lấp biển mở đất này cùng với việc tái xây dựng toàn bộ vùng ven biển duyên hải, chuyện này có thật không?”
“Doãn thiếu phu nhân, nghe nói công trình này từ trong nội bộ đã rộ lên một tin đồn rằng người được chọn là tập đoàn Doãn thị, vậy chúng tôi còn tư cách cạnh tranh sao?”
“Xin hỏi, hạng mục này tập đoàn Doãn thị có muốn tìm người hợp tác không?”
Cố Hề Hề bị hàng loạt câu hỏi làm oanh tạc mất một lúc vẫn chưa thể phục hồi tinh thần.
Khoan đã, không phải là Tưởng Dật Hải gọi cô đến đây sao, không phải cô đến để nghe Tưởng Dật Hải công bố chuyện quan trọng sao? Vì cái gì mà nhóm người này lại truy vấn cô vấn đề như vậy?
Từ từ, thành phố S sẽ lấp biển mở đất? Hạng mục này đã được phê chuẩn?
Phải một lúc thật lâu sau đó Cố Hề Hề mới định thần lại được, lúc này Tiểu Vương đã cật lực ngăn cản những người khác, đưa Cố Hề Hề đi tìm Tưởng Dật Hải.
Vừa thấy Tưởng Dật Hải, Cố Hề Hề vội vàng hỏi: “Chuyện gì thế này?”
Hôm nay Tưởng Dật Hải một thân âu phục màu trắng hưu nhàn, khí chất trang nhã tuấn tú, hoàn toàn khác xa với vẻ chật vật của ngày hôm qua.
Thần sắc Tưởng Dật Hải ngưng trọng: “Đây là thương lượng giữa tôi và Tư Thần, để tránh ảnh hưởng của việc xoá tên Tưởng Huy Âm khỏi Tưởng gia nên sẽ công bố tin tức này trước.”
À.. Vì để đánh lạc hướng dư luận mà công bố tin tức về hạng mục lấp biển mở đất, đúng là có thể giảm được ảnh hưởng tiêu cực của việc xoá tên Tưởng Huy Âm, những kẻ có ý nương theo chuyện này để chèn ép Tưởng gia thì sẽ phải chần chừ e dè.
“Tư Thần đối với chuyện này nắm được bao nhiêu phần thắng?” Cố Hề Hề nhịn không được liền hỏi: “Dự án này lớn đến vậy, chính phủ sao có thể ngầm đồng ý để một mình tập đoàn Doãn thị nuốt trọn?”
Tưởng Dật Hải cười thần bí: “Hề Hề, em thật sự cho rằng Mặc Tử Hân lặn lội đường xa đến đây chỉ vì đưa lễ vật cho em sao?”
Ánh mắt Cố Hề Hề loé lên, ngay sau đó thông suốt: “Ý anh là Mặc gia muốn hợp tác lần nữa với Doãn gia?”
Tưởng Dật Hải khẽ gật đầu, giải thích: “Tư Thần và Mặc tổng hiện tại chắc hẳn đã đến thành phố S, ba ngày sau sẽ công bố chính thức. Em tất nhiên phải biết một điều, thành phố S là căn cứ địa của tập đoàn Doãn thị, toàn bộ kinh tế của thành phố S đều bị khống chế trong tay tập đoàn Doãn thị. Ở thành phố S thì không ai có thể cạnh tranh với tập đoàn Doãn thị được, tập đoàn Doãn thị muốn tiền có tiền, muốn tài nguyên có tài nguyên, muốn nhân lực có nhân lực, nhưng lại thiếu quan hệ. Mà cái Mặc gia không thiếu chính là quan hệ trong giới quân chính. Cho nên hai nhà quyết định lần nữa liên thủ, Tưởng gia cũng hưởng lợi theo. Tư Thần xem như là vì Tưởng gia, nên đã quyết định công bố tin tức này trước. Ân tình là tôi nợ cậu ấy.”
Cố Hề Hề im lặng không nói gì.
Lúc này có không ít danh môn thiên kim tiểu thư tìm đến Tưởng Dật Hải để bắt chuyện, trông bọn họ không hề vì việc của Tưởng Huy Âm mà xa lắng Tưởng Dật Hải, ngược lại càng thêm nhiệt tình.
Cố Hề Hề suy tư một chút, tức khắc hiểu ra. Trước kia tồn tại một đại tiểu thư Tưởng Huy Âm thì ít nhiều các cô gái này còn lo lắng cảnh chị dâu em chồng phức tạp diễn ra, hiện tại tất cả mâu thuẫn đều sớm được giải quyết, Tưởng Huy Âm bị xoá tên, toàn bộ Tưởng gia là của Tưởng Dật Hải!
Bất kỳ thiếu nữ nào gả cho Tưởng Dật Hải, đương nhiên không cần phải lo lắng điều gì sau này cả.
Ban đầu Cố Hề Hề còn tưởng việc công bố xoá tên Tưởng Huy Âm sẽ ảnh hưởng bất lợi đến Tưởng Dật Hải, không ngờ ngược lại càng khiến giá trị con người Tưởng Dật Hải được nâng lên. Chuyện này xác thật sẽ mang lại ảnh hưởng đối với Tưởng gia. Bất quá, Doãn Tư Thần đã khéo léo dùng tin tức về hạng mục lấp biển mở đất đời thu hút sự chú ý của mọi người, thời điểm này không ai còn hứng thú với Tưởng Huy Âm xúi quẩy kia nữa.
Cố Hề Hề tiếp tục hỏi: “Vậy anh gọi mọi người đến đây là muốn tuyên bố chuyện gì?”
Nếu không phải là việc của Tưởng Huy Âm, thì đó là gì?
Tưởng Dật Hải nở một nụ cười vân đạm phong khinh: “Tư Thần nói rất đúng, nếu chèn ép các tập đoàn khác, thì chi bằng mượn thế lực của họ để ngăn cản thế lực bên ngoài tiến vào. Chỉ cần toàn thể các tập đoàn công ty ở hai thành phố N và thành phố S hợp tác, như vậy đại công trình lần này kẻ khác không thể nào mơ tưởng nhúng tay được! Đến đây dịp này có rất nhiều khách quý, chủ đề chính của hành trình đến sơn trang suối nước nóng phải đổi lại thành chiêu mộ hợp tác cho dự án lấp biển mở đất.”
Cố Hề Hề gật gật đầu.
Tưởng Dật Hải tiếp tục nói: “Công trình này sẽ mang theo nhiều ảnh hưởng khác kéo theo sau đó, tuy nhiên chỉ dựa vào Doãn gia và Mặc gia thì chưa thể chu toàn mọi thứ. Điều cần thiết là lôi kéo tất cả đại gia trong ngành, kể cả những công ty xí nghiệp nhỏ, điều kiện chính là bọn họ phải đứng về phía tập đoàn Doãn thị để nhất trí đối ngoại. Sau khi triệt hạ những mưu đồ xâm chiếm nền kinh tế của thành phố S thì chúng ta có thể độc chiếm toàn bộ miếng mồi ngon này!”
Cố Hề Hề há miệng thở dốc: “Quả là tác phong của Tư Thần, anh ấy luôn không chừa lối thoát cho bất kỳ ai!”
“Nhưng rất hữu dụng, không phải sao?” Tưởng Dật Hải cười nói: “Nương theo những tập đoàn khác, ngăn cản thế lực bên ngoài tiến vào nền kinh tế của thành phố S, vậy thì sẽ giảm được áp lực rất nhiều cho tập đoàn Doãn thị. Tư Thần chỉ cần yên lặng điều khiển mọi thứ, việc chiến đấu đã có người khác ra trận thay.”
Cố Hề Hề nháy mắt hiểu rõ, đích xác là vậy!
Nếu hạng mục này rơi vào tập đoàn của những tỉnh hoặc thành phố khác, vậy thì lợi ích phát triển kinh tế sẽ bị san sẻ. Nhưng nếu do tập đoàn Doãn thị là chủ thì chắc chắn Doãn Tư Thần sẽ ưu tiên phát triển cho các doanh nghiệp địa phương.
Nước phù sa không chảy ruộng ngoài (*), đây là nguyên tắc xưa nay, nhất vinh câu vinh, nhất tổn câu tổn (*).
(*) Nước phù sa không chảy ruộng ngoài: những thứ tốt không để rơi vào tay người ngoài.
(*) Nhất vinh câu vinh, nhất tổn câu tổn: một người vinh hoa thì tất cả vinh hoa, một người tổn hại thì tất cả tổn hại.
Lợi ích của mọi người được liên kết chặt chẽ với nhau, vậy nên sẽ không sợ bất kỳ ai dám nhăm nhe mưu tính phản bội. Dù cho tập đoàn Doãn thị không cử người theo dõi, thì vẫn sẽ có người thay tập đoàn Doãn thị mà giám sát gắt gao. Động đến miếng bánh này của tập đoàn Doãn thị, chính là động đến miếng bánh của tất cả mọi người.
Nếu có một kẻ điên rồ nào dám phản bội lợi ích của tập thể mà hợp tác cùng người ngoài thì… ha hả! Có lẽ sẽ không toàn mạng tồn tại ở thành phố S nữa!?
Phải biết rằng, tập đoàn Doãn thị là khống chế một cách tuyệt đối phân nửa sản lượng GPD của toàn thành phố S, đừng nói Doãn gia không đồng ý, đến cả chính phủ địa phương cũng nhất định không đồng ý, bởi vì mức thuế thu nhập mà Doãn gia nộp hằng năm cho chính phủ đã lên tới hơn mười ngàn tỷ!
Sở dĩ thành phố S có thể trở thành thành phố phát triển nhất nhì của Trung Quốc, chính là có tập đoàn Doãn thị chống đỡ. Vào thời điểm này tập đoàn Doãn thị và Mặc gia lần nữa hợp tác, là một liên minh cực kỳ bền vững, khiến những kẻ khác muốn lăm le chia lợi nhuận phải chùn bước.
Doãn Tư Thần chính là cao ngạo muốn tuyên bố với cả thiên hạ, thành phố S là địa bàn của anh, những người khác đừng hòng mở tưởng đến!
Lúc này ở đại sảnh thì các vị khách đều đã được tụ tập, Tưởng Dật Hải mang theo micro tới vị trí trung tâm, lên tiếng để mọi người an tĩnh một chút, rồi dõng dạc nói: “Hôm nay triệu tập các vị lại đây, chính là muốn cùng mọi người tham khảo một chút về hạng mục lấp biển mở đất của thành phố S và việc phát triển kinh tế vùng duyên hải, hải cảng khu vực lân cận. Hẳn mọi người đều đã biết, cậu em họ của tôi là Doãn Tư Thần, tổng giám đốc tập đoàn Doãn thị, hiện tại đã đến thành phố S với người thừa kế của Mặc gia Mặc Tử Hân để chuẩn bị cho việc đấu thầu. Doãn Tư Thần đã uỷ thác toàn quyền cho tôi ở nơi này trịnh trọng gửi lời mời chư vị, cùng với Tưởng gia, Doãn gia, Mặc gia cùng nhau liên thủ để nắm bắt lấy hạng mục trị giá hai ngàn tỷ đô la Mỹ!”
Xung quanh xôn xao vỗ tay hào hứng!
Cố Hề Hề nhìn quanh, quả nhiên biểu tình của mọi người đều kích động, khó trách, trị giá đến hai ngàn tỷ đô la Mỹ mà! Con số này vượt gấp nhiều lần GDP hằng năm của thành phố S!
Nếu có thể san sẻ đều miếng bánh kem ngon lành này thì sao lại không kích động? Cho nên khi nghe nói tập đoàn Doãn thị không định nuốt trọn miếng mồi ngon này mà có tính toán liên thủ, hiển nhiên tất cả mọi người đều sôi trào cuồng nhiệt!
Một liên minh hợp tác chính là điều cần thiết! Bởi vì nếu để người khác đoạt được thì bọn họ sẽ không có một phần nào dù là nhỏ nhất! Còn nếu hạng mục này thuộc về tập đoàn Doãn thị, tất cả những theo đi theo Doãn Tư Thần đều sẽ được phân chia!
Tưởng Dật Hải tiếp tục nói: “Đêm nay sẽ có đại diện phía chính quyền thành phố S đến đây tụ hội, tôi hy vọng trước khi có kết quả chính thức của việc đấu thầu thì chúng ta có thể đoàn kết nhất trí, đồng tâm ngăn chặn kẻ địch, đồng tâm hợp sức làm giàu. Cảm ơn chư vị!”
Edited by Airy
Beta by Airy
Cố Hề Hề trả lời: “Được, tôi sẽ đến ngay.”
Chờ người hầu ở ngoài cửa đi rồi, Cố Hề Hề mới quay sang hỏi Tiểu Vương: “Vậy Tưởng Huy Âm giờ ở đâu, cô ta tỏ thái độ thế nào?”
Tiểu Vương dẩu miệng nói: “Thiếu phu nhân, chị thật đãng trí quá. Tưởng Huy Âm không còn là đại tiểu thư của Tưởng gia, dĩ nhiên không có tư cách ở lại sơn trang này. Nghe nói nửa đêm hôm qua thì Tưởng gia đã cho người mang Tưởng Huy Âm đi, còn đi đâu thì chỉ có trời mới biết. Sau đó sáng nay họ đã cho thông cáo tin tức này, Tưởng Huy Âm hoàn toàn bị xoá tên khỏi xã hội thượng lưu! Không còn tồn tại cái gọi là Tưởng gia đại tiểu thư nữa! Thật là hả giận mà! Tưởng Huy Âm kia lúc nào cũng bị mắc bệnh hoang tưởng mình là người bị hại và đối đầu với thiếu phu nhân! Thật là đã giận quá đi!”
Nghe Tiểu Vương nói vậy, Cố Hề Hề chỉ đành vô ngữ lắc đầu.
Tưởng Huy Âm này coi như là tự làm tự chịu, Cố Hề Hề vốn dĩ không phải thánh mẫu, nếu cô ta muốn tìm đường chết thì cứ để cô ta toại nguyện.
Cố Hề Hề liền nói: “Em giúp chị chuẩn bị một chút để đến sảnh. Xem ra Tưởng gia có chuyện muốn công bố.”
Tiểu Vương lập tức dìu Cố Hề Hề đi thay một bộ trang phục chỉnh tề, sau đó theo cô đến đại sảnh. Quả nhiên ở đại sảnh lúc này tụ tập không ít người, tất cả đều đang xầm xì to nhỏ với nhau, có một vài người khác tỏ ra không hứng thú với thông cáo được tuyên bố hôm nay, nên ở một góc xa trò chuyện việc riêng của họ.
Cố Hề Hề nhìn quanh một vòng, không thấy cả Doãn Tư Thần và Mặc Tử Hân ở đây, hai vị tổng giám đốc này thật kỳ quái nha, đã đến sơn trang làm khách rồi mà còn bận bịu vậy sao?
Cố Hề Hề nghĩ nghĩ, cũng không cố gắng tìm hai người họ làm gì.
Cô vừa xuất hiện ở đại sảnh thì tức khắc bị một nhóm người bu quanh, mồm năm miệng mười dò hỏi: “Doãn thiếu phu nhân, nghe nói chính phủ đã phê duyệt hạng mục lấp biển mở đất ở thành phố S, tập đoàn Doãn thị đã đấu thầu thành công dự án này, xin hỏi có phải hay không?”
“Cố tiểu thư, nghe nói tập đoàn Doãn thị đã bí mật đấu thầu công trình lấp biển mở đất này cùng với việc tái xây dựng toàn bộ vùng ven biển duyên hải, chuyện này có thật không?”
“Doãn thiếu phu nhân, nghe nói công trình này từ trong nội bộ đã rộ lên một tin đồn rằng người được chọn là tập đoàn Doãn thị, vậy chúng tôi còn tư cách cạnh tranh sao?”
“Xin hỏi, hạng mục này tập đoàn Doãn thị có muốn tìm người hợp tác không?”
Cố Hề Hề bị hàng loạt câu hỏi làm oanh tạc mất một lúc vẫn chưa thể phục hồi tinh thần.
Khoan đã, không phải là Tưởng Dật Hải gọi cô đến đây sao, không phải cô đến để nghe Tưởng Dật Hải công bố chuyện quan trọng sao? Vì cái gì mà nhóm người này lại truy vấn cô vấn đề như vậy?
Từ từ, thành phố S sẽ lấp biển mở đất? Hạng mục này đã được phê chuẩn?
Phải một lúc thật lâu sau đó Cố Hề Hề mới định thần lại được, lúc này Tiểu Vương đã cật lực ngăn cản những người khác, đưa Cố Hề Hề đi tìm Tưởng Dật Hải.
Vừa thấy Tưởng Dật Hải, Cố Hề Hề vội vàng hỏi: “Chuyện gì thế này?”
Hôm nay Tưởng Dật Hải một thân âu phục màu trắng hưu nhàn, khí chất trang nhã tuấn tú, hoàn toàn khác xa với vẻ chật vật của ngày hôm qua.
Thần sắc Tưởng Dật Hải ngưng trọng: “Đây là thương lượng giữa tôi và Tư Thần, để tránh ảnh hưởng của việc xoá tên Tưởng Huy Âm khỏi Tưởng gia nên sẽ công bố tin tức này trước.”
À.. Vì để đánh lạc hướng dư luận mà công bố tin tức về hạng mục lấp biển mở đất, đúng là có thể giảm được ảnh hưởng tiêu cực của việc xoá tên Tưởng Huy Âm, những kẻ có ý nương theo chuyện này để chèn ép Tưởng gia thì sẽ phải chần chừ e dè.
“Tư Thần đối với chuyện này nắm được bao nhiêu phần thắng?” Cố Hề Hề nhịn không được liền hỏi: “Dự án này lớn đến vậy, chính phủ sao có thể ngầm đồng ý để một mình tập đoàn Doãn thị nuốt trọn?”
Tưởng Dật Hải cười thần bí: “Hề Hề, em thật sự cho rằng Mặc Tử Hân lặn lội đường xa đến đây chỉ vì đưa lễ vật cho em sao?”
Ánh mắt Cố Hề Hề loé lên, ngay sau đó thông suốt: “Ý anh là Mặc gia muốn hợp tác lần nữa với Doãn gia?”
Tưởng Dật Hải khẽ gật đầu, giải thích: “Tư Thần và Mặc tổng hiện tại chắc hẳn đã đến thành phố S, ba ngày sau sẽ công bố chính thức. Em tất nhiên phải biết một điều, thành phố S là căn cứ địa của tập đoàn Doãn thị, toàn bộ kinh tế của thành phố S đều bị khống chế trong tay tập đoàn Doãn thị. Ở thành phố S thì không ai có thể cạnh tranh với tập đoàn Doãn thị được, tập đoàn Doãn thị muốn tiền có tiền, muốn tài nguyên có tài nguyên, muốn nhân lực có nhân lực, nhưng lại thiếu quan hệ. Mà cái Mặc gia không thiếu chính là quan hệ trong giới quân chính. Cho nên hai nhà quyết định lần nữa liên thủ, Tưởng gia cũng hưởng lợi theo. Tư Thần xem như là vì Tưởng gia, nên đã quyết định công bố tin tức này trước. Ân tình là tôi nợ cậu ấy.”
Cố Hề Hề im lặng không nói gì.
Lúc này có không ít danh môn thiên kim tiểu thư tìm đến Tưởng Dật Hải để bắt chuyện, trông bọn họ không hề vì việc của Tưởng Huy Âm mà xa lắng Tưởng Dật Hải, ngược lại càng thêm nhiệt tình.
Cố Hề Hề suy tư một chút, tức khắc hiểu ra. Trước kia tồn tại một đại tiểu thư Tưởng Huy Âm thì ít nhiều các cô gái này còn lo lắng cảnh chị dâu em chồng phức tạp diễn ra, hiện tại tất cả mâu thuẫn đều sớm được giải quyết, Tưởng Huy Âm bị xoá tên, toàn bộ Tưởng gia là của Tưởng Dật Hải!
Bất kỳ thiếu nữ nào gả cho Tưởng Dật Hải, đương nhiên không cần phải lo lắng điều gì sau này cả.
Ban đầu Cố Hề Hề còn tưởng việc công bố xoá tên Tưởng Huy Âm sẽ ảnh hưởng bất lợi đến Tưởng Dật Hải, không ngờ ngược lại càng khiến giá trị con người Tưởng Dật Hải được nâng lên. Chuyện này xác thật sẽ mang lại ảnh hưởng đối với Tưởng gia. Bất quá, Doãn Tư Thần đã khéo léo dùng tin tức về hạng mục lấp biển mở đất đời thu hút sự chú ý của mọi người, thời điểm này không ai còn hứng thú với Tưởng Huy Âm xúi quẩy kia nữa.
Cố Hề Hề tiếp tục hỏi: “Vậy anh gọi mọi người đến đây là muốn tuyên bố chuyện gì?”
Nếu không phải là việc của Tưởng Huy Âm, thì đó là gì?
Tưởng Dật Hải nở một nụ cười vân đạm phong khinh: “Tư Thần nói rất đúng, nếu chèn ép các tập đoàn khác, thì chi bằng mượn thế lực của họ để ngăn cản thế lực bên ngoài tiến vào. Chỉ cần toàn thể các tập đoàn công ty ở hai thành phố N và thành phố S hợp tác, như vậy đại công trình lần này kẻ khác không thể nào mơ tưởng nhúng tay được! Đến đây dịp này có rất nhiều khách quý, chủ đề chính của hành trình đến sơn trang suối nước nóng phải đổi lại thành chiêu mộ hợp tác cho dự án lấp biển mở đất.”
Cố Hề Hề gật gật đầu.
Tưởng Dật Hải tiếp tục nói: “Công trình này sẽ mang theo nhiều ảnh hưởng khác kéo theo sau đó, tuy nhiên chỉ dựa vào Doãn gia và Mặc gia thì chưa thể chu toàn mọi thứ. Điều cần thiết là lôi kéo tất cả đại gia trong ngành, kể cả những công ty xí nghiệp nhỏ, điều kiện chính là bọn họ phải đứng về phía tập đoàn Doãn thị để nhất trí đối ngoại. Sau khi triệt hạ những mưu đồ xâm chiếm nền kinh tế của thành phố S thì chúng ta có thể độc chiếm toàn bộ miếng mồi ngon này!”
Cố Hề Hề há miệng thở dốc: “Quả là tác phong của Tư Thần, anh ấy luôn không chừa lối thoát cho bất kỳ ai!”
“Nhưng rất hữu dụng, không phải sao?” Tưởng Dật Hải cười nói: “Nương theo những tập đoàn khác, ngăn cản thế lực bên ngoài tiến vào nền kinh tế của thành phố S, vậy thì sẽ giảm được áp lực rất nhiều cho tập đoàn Doãn thị. Tư Thần chỉ cần yên lặng điều khiển mọi thứ, việc chiến đấu đã có người khác ra trận thay.”
Cố Hề Hề nháy mắt hiểu rõ, đích xác là vậy!
Nếu hạng mục này rơi vào tập đoàn của những tỉnh hoặc thành phố khác, vậy thì lợi ích phát triển kinh tế sẽ bị san sẻ. Nhưng nếu do tập đoàn Doãn thị là chủ thì chắc chắn Doãn Tư Thần sẽ ưu tiên phát triển cho các doanh nghiệp địa phương.
Nước phù sa không chảy ruộng ngoài (*), đây là nguyên tắc xưa nay, nhất vinh câu vinh, nhất tổn câu tổn (*).
(*) Nước phù sa không chảy ruộng ngoài: những thứ tốt không để rơi vào tay người ngoài.
(*) Nhất vinh câu vinh, nhất tổn câu tổn: một người vinh hoa thì tất cả vinh hoa, một người tổn hại thì tất cả tổn hại.
Lợi ích của mọi người được liên kết chặt chẽ với nhau, vậy nên sẽ không sợ bất kỳ ai dám nhăm nhe mưu tính phản bội. Dù cho tập đoàn Doãn thị không cử người theo dõi, thì vẫn sẽ có người thay tập đoàn Doãn thị mà giám sát gắt gao. Động đến miếng bánh này của tập đoàn Doãn thị, chính là động đến miếng bánh của tất cả mọi người.
Nếu có một kẻ điên rồ nào dám phản bội lợi ích của tập thể mà hợp tác cùng người ngoài thì… ha hả! Có lẽ sẽ không toàn mạng tồn tại ở thành phố S nữa!?
Phải biết rằng, tập đoàn Doãn thị là khống chế một cách tuyệt đối phân nửa sản lượng GPD của toàn thành phố S, đừng nói Doãn gia không đồng ý, đến cả chính phủ địa phương cũng nhất định không đồng ý, bởi vì mức thuế thu nhập mà Doãn gia nộp hằng năm cho chính phủ đã lên tới hơn mười ngàn tỷ!
Sở dĩ thành phố S có thể trở thành thành phố phát triển nhất nhì của Trung Quốc, chính là có tập đoàn Doãn thị chống đỡ. Vào thời điểm này tập đoàn Doãn thị và Mặc gia lần nữa hợp tác, là một liên minh cực kỳ bền vững, khiến những kẻ khác muốn lăm le chia lợi nhuận phải chùn bước.
Doãn Tư Thần chính là cao ngạo muốn tuyên bố với cả thiên hạ, thành phố S là địa bàn của anh, những người khác đừng hòng mở tưởng đến!
Lúc này ở đại sảnh thì các vị khách đều đã được tụ tập, Tưởng Dật Hải mang theo micro tới vị trí trung tâm, lên tiếng để mọi người an tĩnh một chút, rồi dõng dạc nói: “Hôm nay triệu tập các vị lại đây, chính là muốn cùng mọi người tham khảo một chút về hạng mục lấp biển mở đất của thành phố S và việc phát triển kinh tế vùng duyên hải, hải cảng khu vực lân cận. Hẳn mọi người đều đã biết, cậu em họ của tôi là Doãn Tư Thần, tổng giám đốc tập đoàn Doãn thị, hiện tại đã đến thành phố S với người thừa kế của Mặc gia Mặc Tử Hân để chuẩn bị cho việc đấu thầu. Doãn Tư Thần đã uỷ thác toàn quyền cho tôi ở nơi này trịnh trọng gửi lời mời chư vị, cùng với Tưởng gia, Doãn gia, Mặc gia cùng nhau liên thủ để nắm bắt lấy hạng mục trị giá hai ngàn tỷ đô la Mỹ!”
Xung quanh xôn xao vỗ tay hào hứng!
Cố Hề Hề nhìn quanh, quả nhiên biểu tình của mọi người đều kích động, khó trách, trị giá đến hai ngàn tỷ đô la Mỹ mà! Con số này vượt gấp nhiều lần GDP hằng năm của thành phố S!
Nếu có thể san sẻ đều miếng bánh kem ngon lành này thì sao lại không kích động? Cho nên khi nghe nói tập đoàn Doãn thị không định nuốt trọn miếng mồi ngon này mà có tính toán liên thủ, hiển nhiên tất cả mọi người đều sôi trào cuồng nhiệt!
Một liên minh hợp tác chính là điều cần thiết! Bởi vì nếu để người khác đoạt được thì bọn họ sẽ không có một phần nào dù là nhỏ nhất! Còn nếu hạng mục này thuộc về tập đoàn Doãn thị, tất cả những theo đi theo Doãn Tư Thần đều sẽ được phân chia!
Tưởng Dật Hải tiếp tục nói: “Đêm nay sẽ có đại diện phía chính quyền thành phố S đến đây tụ hội, tôi hy vọng trước khi có kết quả chính thức của việc đấu thầu thì chúng ta có thể đoàn kết nhất trí, đồng tâm ngăn chặn kẻ địch, đồng tâm hợp sức làm giàu. Cảm ơn chư vị!”
Edited by Airy
Beta by Airy