Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-302
Chương 302: Cố ý đúng không?
Doãn Tư Thần nhướng mày nhìn Thượng Kha: “Tôi đưa cậu một cái thẻ dùng tạm, lát nữa thuê một căn phòng đi.”
Không chờ Doãn Tư Thần phản ứng thì Thượng Kha đã đưa tay chặn cửa phòng: “Đêm này tâm trạng của cậu cũng không tốt? Uống vài ly với nhau được không?”
Khoé mắt hẹp dài của Doãn Tư Thần nheo lại: “Chỗ này không giống như có sẵn rượu…”
Thượng Kha liếc mắt nhìn vào phòng: “Có thể cho người mang lên, chúng ta ngồi đây được rồi.”
Doãn Tư Thần do dự một chút, sau đó để Thượng Kha vào phòng, không lâu sau thì Tiểu A đã gọi phục vụ mang lên đủ loại rượu, có bia, rượu trắng, rượu vang đỏ, rượu trái cây, nhiều đến mức cả người phục vụ cũng không liệt kê đủ tên các loại rượu, để đầy cả phòng khách.
Doãn Tư Thần đẩy Thượng Kha vào phòng tắm để tắm rửa một chút, khó trách, anh có bệnh thích sạch sẽ, không thích người cùng phòng có chút gì khó chịu trên người.
Doãn Tư Thần xắn tay áo lên tới khuỷu tay, ngón tay thon dài thanh thoát mở nắp từng chai rượu, giây tiếp theo thì hương vị rượu đã lan toả khắp phòng, cho dù là người không có tâm trạng uống rượu vẫn sẽ bị mùi hương này dụ dỗ.
Lúc này Thượng Kha từ phòng tắm bước ra, xoa xoa tóc, nhìn Tiểu A nói: “Có thể lấy một cái di động của tổng giám của cậu cho tôi mượn không?”
Doãn Tư Thần liếc mắt Thượng Kha một cái, rồi gật đầu với Tiểu A.
Tiểu A lập lấy mấy cái di động của Doãn Tư Thần, chọn một cái rồi đưa cho Thượng Kha.
Thượng Kha nhận lấy, chiếc di động này mới toanh chưa sử dụng, danh bạ còn trống chưa lưu số của bất kỳ ai, tức khắc hướng về phía Doãn Tư Thần: “Đừng nói là cậu đã biết trước tôi không có di động xài mà chuẩn bị sẵn cho tôi?”
Doãn Tư Thần tuỳ ý đẩy một đống rượu về hướng Thượng Kha: “Cậu nghĩ nhiều rồi, chỉ là di động của tôi hay bị hư, cho nên thường chuẩn bị sẵn để sơ cua thôi.”
Ngón tay Thượng Kha cứng đờ: “Cậu không hỏi tôi vì sao cả vật dụng cá nhân đều không có ư?”
“Cậu như thế này thì khẳng định là chỉ có hai tình huống xảy ra, dứt khoát cắt đứt từ bỏ Thượng gia, toàn bộ tài sản đều trả lại cho Thượng gia. Sau đó để tỏ rõ quyết tâm thì những vật dụng trên người chứng minh thân phận như thẻ tín dụng, di động đều cho trợ lý mang về Thượng gia. Hơn nữa lúc cậu làm những chuyện này, nhất định là trước mặt Mộc Nhược Na.” Doãn Tư Thần bình tĩnh trả lời.
Vẻ mặt Thượng Kha khiếp sợ: “Cậu đi rình tôi hả?”
“Tôi không có rảnh đến vậy.” Doãn Tư Thần ném ánh mắt khinh thường: “Chỉ có tư duy của cậu mới làm ra chuyện như vậy thôi, chỉ số thông minh của tôi và Kiều Kỳ cao hơn cậu nhiều.”
Thượng Kha ảo não, được rồi, anh thừa nhận đúng là anh đã làm cả hai chuyện mà Doãn Tư Thần vừa nói!
Khoan đã, Kiều Kỳ đâu? Sau khi dùng cơm thì mọi người tách ra, đến giờ chưa thấy Kiều Kỳ trở về?
Thấy Thượng Kha nhìn đông nhìn tây, Doãn Tư Thần nhướng mày nói: “Kiều Kỳ chưa về, cậu không cần tìm, anh ấy không ở chỗ tôi.”
“Cả buổi tối thì anh ấy có thể đi đâu?” Thượng Kha nhịn không được lẩm bẩm: “Tôi đã phải bỏ nhà đi rồi, cũng không tới uống rượu với tôi!”
“Được rồi, bỏ qua Kiều Kỳ đi, nói một chút về chuyện của cậu mà Mộc Nhược Na xem?” Doãn Tư Thần dù là uống bia, thì vẫn từ tốn rót bia vào ly thuỷ tinh cao cấp trị giá đến mấy ngàn đô mà thong dong thưởng thức. Huống hồ tối hôm nay tâm tình của anh không tệ, vì ít ra anh đã cùng ngắm sao với chuột đồng nhỏ.
Thượng Kha ủ rũ nói: “Vì cái gì mà cô ấy không tin tưởng tôi? Tôi nhất định sẽ xử lý được chuyện trong gia đình mình! Tôi nhất định làm được!”
Doãn Tư Thần duỗi tay vỗ vỗ bả vai của Thượng Kha, ngón tay thon dài của anh lấp lánh ánh sáng của chiếc nhẫn cưới, ánh sáng mờ ảo này khiến khoé mắt hẹp dài liễm diễm thẫn thờ: “Đúng vậy, cô ấy vì cái gì lại không tin tưởng tôi? Tất cả những điều tôi làm đều vì cô ấy… Cô ấy tại sao không tin tôi, một hai cứ nhất quyết chọn con đường gian nan nhất?”
“Đúng vậy, vì cái gì Nhược Na lại không tin tôi? Cái gì mà không môn đăng hộ đối chứ? Từ lúc quen biết khi cô ấy còn học đại học, tôi đã thích cô ấy rồi, nhưng không muốn cô ấy hoảng sợ nên tôi đã nhẫn nhịn rất lâu, âm thầm xử lý hết đám càn rỡ dám theo đuổi cô ấy, dẹp hết đám già dê lúc nào cũng nhỏ dãi nhìn cô ấy… Tôi cật lực giúp cô ấy trở thành phó giám đốc tập đoàn Ody, chúng tôi một là tổng giám đốc, một là phó giám đốc, không phải rất xứng đôi sao? Có chỗ nào không xứng chứ?” Thượng Kha vừa nói vừa rót rượu đầy ly.
“Tôi thua mua Vân gia còn không phải vì cô ấy sao? Sao cô ấy lại không tin tưởng tôi? Tại sao tôi lại phải đuổi cùng giết tận Vân gia? Tôi rong ruổi trên thương trường bao nhiêu năm nay rồi, không lẽ còn không biết điểm dừng? Tôi chỉ không ưa cái gọi là ước định của Vân gia và Mặc gia, cái tổ huấn chó má đó! Doãn Tư Thần này nếu cả một người phụ nữ còn không giữ được, thì nói cái gì là đế vương trên thương trường nữa!” Doãn Tư Thần nốc hết một ly Vodka.
“Chuyện nhà tôi thì cậu đã biết, nhất thời tôi chưa có biện pháp, nhưng tôi nhất định sẽ suy nghĩ ra cách vẹn toàn! Tại sao cô ấy cứ không chịu nghe tôi nói, không chịu cho tôi thời gian?” Nói được đôi câu thì Thượng Kha lại tiếp tục rót bia đầy ly và uống cạn.
“Người phụ nữ tôi thì đừng hòng có kẻ nào dám mơ tưởng nhúng chàm!” Doãn Tư Thần uống tiếp một ly Vodka, đáy mắt lạnh lẽo: “Dù là ai thì tôi sẽ làm cho hắn trả giá đắt!”
Hai người cứ vậy nói rất nhiều, có vẻ như là nói cho đối phương, nhưng kỳ thật đều là tự nói với bản thân.
Một đêm dài trôi qua, chai rượu rỗng đã ném đầy trên mặt đất.
Thời điểm Kiều Kỳ trở về, thấy cửa phòng Doãn Tư Thần mở toang thì anh nghiêng người nhìn vào trong, liền thấy được hai người đàn ông nằm bẹp dưới đất theo hình chữ X.
Trên thân thể Kiều Kỳ còn thoáng qua hương vị son phấn phong trần, anh nhìn cảnh tượng trước mắt, nhịn không được nói: “Này hai cậu nhóc, tối hôm qua có phải anh đã bỏ qua màn gì không! Tư Thần có thói quen ở sạch mà, sao lại nằm lăn lóc trên đất? Còn Thượng Kha? Sao lại say bí tỉ đến vậy?”
Kiều Kỳ nhìn thấy Tiểu A dẫn theo người phục vụ phòng đến dọn dẹp chiến trường, tức khắc lôi kéo Tiểu A lại hỏi: “Có chuyện gì vậy?”
Tiểu A cười khổ: “Tối qua tổng giám đốc chuẩn bị nghỉ ngơi thì Thượng tổng đột nhiên đến đây rủ tổng giám đốc uống rượu, sau đó hai người đã uống thành như vậy.”
Kiều Kỳ vô ngữ lắc đầu, nói: “Để cho họ ngủ một lát đi, tôi về phòng trước.”
Tiểu A kinh ngạc: “Ngài vừa trở về?”
Nụ cười của Kiều Kỳ đầy ý vị: “Đúng vậy.”
Tiểu A tức thì im bặt, thân là trợ lý của Doãn Tư Thần thì phải biết những chuyện cần hỏi thì hỏi, không cần hỏi thì không nên lắm mồm.
Nhưng Kiều Kỳ lại chủ động nói với Tiểu A: “Không ngờ mấy cô diễn viên kia lại biết tin tôi đến đây, còn mò tới làm bộ dáng như là ngẫu nhiên gặp mặt. Chậc chậc chậc, họ đã ra sức diễn kịch vậy thì tôi đành phải chiều ý các người đẹp mà phối hợp một chút! À đúng rồi, thiếu phu nhân của nhà cậu đang ở đâu?”
Tiểu A không biết nên trả lời thế nào, chỉ có thể đáp: “Tôi không rõ lắm.”
Kiều Kỳ lấy tay day day cằm, suy tư nói: “Dù sao thiếu phu nhân nhà cậu cũng rảnh không có việc gì, chi bằng giúp đỡ tôi một chút?”
Tiểu A hiếu kỳ hỏi lại: “Giúp đỡ việc gì ạ?”
Tuy thiếu phu nhân đến nay vẫn mang chức danh là trưởng bộ phận trợ lý của tổng giám đốc tập đoàn Doãn thị, nhưng do đã mang thai bảy tháng, bụng cũng lớn nên cô không còn tham gia việc gì của công ty nữa. Giờ có thể giúp được gì cho Kiều Kỳ chứ?
Kiều Kỳ suy nghĩ nói: “Tối qua tôi thấy Hề Hề rất có khí phách, đột nhiên cảm thấy nếu cô ấy giúp tôi tuyển chọn diễn viên đúng là ý tưởng không tệ!”
Tiểu A thiếu chút nữa rớt cằm xuống đất! Thiếu phu nhân có khả năng này sao?
Đúng lúc này Doãn Tư Thần mơ màng tỉnh dậy, ánh mắt còn lờ đờ, lấy tay nhéo nhéo trán đứng lên, quay người thấy Kiều Kỳ và Tiểu A đang đứng ngay cửa nói chuyện phiếm.
Quỷ thần xui khiến sao mà anh nghe được câu kia của Kiều Kỳ, tức thì nói: “Muốn nhờ cô ấy giúp đỡ, có phải nên hỏi ý kiến của tôi trước?” Doãn Tư Thần lắc lắc đầu, nhìn Tiểu A: “Canh giải rượu đâu?”
Tiểu A xoay người bưng đến chén canh giải rượu, Doãn Tư Thần uống một hơi, nhìn thấy Thượng Kha còn nằm dưới đất, lập tức lấy chân đá vào người anh ta một cái: “Này, không phải hôm nay cậu còn muốn đi phá chuyện Mộc Nhược Na xem mắt sao?”
Thượng Kha hừ hai tiếng, vẫn nằm bẹp.
Doãn Tư Thần nói: “Tôi đi tắm trước. Kiều Kỳ, anh chờ đó… lát nữa tôi sẽ nói chuyện với anh.”
Doãn Tư Thần vào phòng tắm, Kiều Kỳ huýt sáo nhàn nhã trở về phòng nghỉ ngơi.
Tiểu A đã gọi phục vụ lên dọn dẹp sạch căn phòng, lau chùi và thay thảm, trừ bỏ Thượng Kha còn nằm bất tỉnh thì căn phòng này không còn dấu hiệu gì của hai người đàn ông say rượu đêm qua.
Doãn Tư Thần tắm rửa xong bước ra, vừa xoa xoa tóc vừa hỏi: “Hề Hề đang làm gì?”
Tiểu A báo cáo hết phận sự: “Thiếu phu nhân và Mộc tổng tối qua có vẻ như rất khuya mới ngủ, hiện tại cả hai người đều chưa thức giấc.”
“Ừ.” Doãn Tư Thần nhàn nhạt đáp.
Anh thay đổi trang phục chỉnh tề, khôi phục dáng vẻ cao ngạo lãnh khốc thường thấy, bước đến cửa phòng của Kiều Kỳ, đúng lúc Kiều Kỳ vừa tắm rửa xong, liền nhíu mày hỏi: “Vừa rồi anh nói gì?”
Kiều Kỳ không có trả lời ngay câu hỏi của Doãn Tư Thần, mà lại nói một tin tức khác: “Sáng nay anh nhận được điện thoại của Nhiễm Tịch Vi, cô ta ỷ vào quan hệ bạn bè với Điệp Y mà muốn nhờ anh giúp cô ta một vai diễn trong bộ phim sắp tới.”
Nhiễm Tịch Vi muốn đóng phim?
Doãn Tư Thần trong nháy mắt phản ứng: “Anh đồng ý rồi?”
Kiều Kỳ cười ái muội: “Tại sao lại không? Đây cũng là ý của Điệp Y.”
Ánh mắt Doãn Tư Thần lập loè: “Anh cố ý đúng không?”
“Không tốt sao?” Nụ cười Kiều Kỳ càng thêm gian trá: “Thế nào? Có muốn để Hề Hề chơi đùa một chút không? Trước đây bị cô ta ngược đãi tinh thần đến suy sụp, không lẽ Hề Hề không định chơi lại?”
Doãn Tư Thần tức khắc cười.
Tuy anh cùng Kiều Kỳ, Thượng Kha là anh em tốt, nhưng trong chuyện tình cảm thì quả nhiên Kiều Kỳ là người thâm sâu và thấu triệt mọi thứ hơn hẳn Thượng Kha.
Kiều Kỳ chỉ cần liếc mắt đã hiểu được Doãn Tư Thần đối với Cố Hề Hề dụng tâm đến mức nào, chỉ có Thượng Kha khờ khạo như một con cún ngốc ngây ngô bị người khác lợi dụng.
Edited by Airy
Beta by Airy
Doãn Tư Thần nhướng mày nhìn Thượng Kha: “Tôi đưa cậu một cái thẻ dùng tạm, lát nữa thuê một căn phòng đi.”
Không chờ Doãn Tư Thần phản ứng thì Thượng Kha đã đưa tay chặn cửa phòng: “Đêm này tâm trạng của cậu cũng không tốt? Uống vài ly với nhau được không?”
Khoé mắt hẹp dài của Doãn Tư Thần nheo lại: “Chỗ này không giống như có sẵn rượu…”
Thượng Kha liếc mắt nhìn vào phòng: “Có thể cho người mang lên, chúng ta ngồi đây được rồi.”
Doãn Tư Thần do dự một chút, sau đó để Thượng Kha vào phòng, không lâu sau thì Tiểu A đã gọi phục vụ mang lên đủ loại rượu, có bia, rượu trắng, rượu vang đỏ, rượu trái cây, nhiều đến mức cả người phục vụ cũng không liệt kê đủ tên các loại rượu, để đầy cả phòng khách.
Doãn Tư Thần đẩy Thượng Kha vào phòng tắm để tắm rửa một chút, khó trách, anh có bệnh thích sạch sẽ, không thích người cùng phòng có chút gì khó chịu trên người.
Doãn Tư Thần xắn tay áo lên tới khuỷu tay, ngón tay thon dài thanh thoát mở nắp từng chai rượu, giây tiếp theo thì hương vị rượu đã lan toả khắp phòng, cho dù là người không có tâm trạng uống rượu vẫn sẽ bị mùi hương này dụ dỗ.
Lúc này Thượng Kha từ phòng tắm bước ra, xoa xoa tóc, nhìn Tiểu A nói: “Có thể lấy một cái di động của tổng giám của cậu cho tôi mượn không?”
Doãn Tư Thần liếc mắt Thượng Kha một cái, rồi gật đầu với Tiểu A.
Tiểu A lập lấy mấy cái di động của Doãn Tư Thần, chọn một cái rồi đưa cho Thượng Kha.
Thượng Kha nhận lấy, chiếc di động này mới toanh chưa sử dụng, danh bạ còn trống chưa lưu số của bất kỳ ai, tức khắc hướng về phía Doãn Tư Thần: “Đừng nói là cậu đã biết trước tôi không có di động xài mà chuẩn bị sẵn cho tôi?”
Doãn Tư Thần tuỳ ý đẩy một đống rượu về hướng Thượng Kha: “Cậu nghĩ nhiều rồi, chỉ là di động của tôi hay bị hư, cho nên thường chuẩn bị sẵn để sơ cua thôi.”
Ngón tay Thượng Kha cứng đờ: “Cậu không hỏi tôi vì sao cả vật dụng cá nhân đều không có ư?”
“Cậu như thế này thì khẳng định là chỉ có hai tình huống xảy ra, dứt khoát cắt đứt từ bỏ Thượng gia, toàn bộ tài sản đều trả lại cho Thượng gia. Sau đó để tỏ rõ quyết tâm thì những vật dụng trên người chứng minh thân phận như thẻ tín dụng, di động đều cho trợ lý mang về Thượng gia. Hơn nữa lúc cậu làm những chuyện này, nhất định là trước mặt Mộc Nhược Na.” Doãn Tư Thần bình tĩnh trả lời.
Vẻ mặt Thượng Kha khiếp sợ: “Cậu đi rình tôi hả?”
“Tôi không có rảnh đến vậy.” Doãn Tư Thần ném ánh mắt khinh thường: “Chỉ có tư duy của cậu mới làm ra chuyện như vậy thôi, chỉ số thông minh của tôi và Kiều Kỳ cao hơn cậu nhiều.”
Thượng Kha ảo não, được rồi, anh thừa nhận đúng là anh đã làm cả hai chuyện mà Doãn Tư Thần vừa nói!
Khoan đã, Kiều Kỳ đâu? Sau khi dùng cơm thì mọi người tách ra, đến giờ chưa thấy Kiều Kỳ trở về?
Thấy Thượng Kha nhìn đông nhìn tây, Doãn Tư Thần nhướng mày nói: “Kiều Kỳ chưa về, cậu không cần tìm, anh ấy không ở chỗ tôi.”
“Cả buổi tối thì anh ấy có thể đi đâu?” Thượng Kha nhịn không được lẩm bẩm: “Tôi đã phải bỏ nhà đi rồi, cũng không tới uống rượu với tôi!”
“Được rồi, bỏ qua Kiều Kỳ đi, nói một chút về chuyện của cậu mà Mộc Nhược Na xem?” Doãn Tư Thần dù là uống bia, thì vẫn từ tốn rót bia vào ly thuỷ tinh cao cấp trị giá đến mấy ngàn đô mà thong dong thưởng thức. Huống hồ tối hôm nay tâm tình của anh không tệ, vì ít ra anh đã cùng ngắm sao với chuột đồng nhỏ.
Thượng Kha ủ rũ nói: “Vì cái gì mà cô ấy không tin tưởng tôi? Tôi nhất định sẽ xử lý được chuyện trong gia đình mình! Tôi nhất định làm được!”
Doãn Tư Thần duỗi tay vỗ vỗ bả vai của Thượng Kha, ngón tay thon dài của anh lấp lánh ánh sáng của chiếc nhẫn cưới, ánh sáng mờ ảo này khiến khoé mắt hẹp dài liễm diễm thẫn thờ: “Đúng vậy, cô ấy vì cái gì lại không tin tưởng tôi? Tất cả những điều tôi làm đều vì cô ấy… Cô ấy tại sao không tin tôi, một hai cứ nhất quyết chọn con đường gian nan nhất?”
“Đúng vậy, vì cái gì Nhược Na lại không tin tôi? Cái gì mà không môn đăng hộ đối chứ? Từ lúc quen biết khi cô ấy còn học đại học, tôi đã thích cô ấy rồi, nhưng không muốn cô ấy hoảng sợ nên tôi đã nhẫn nhịn rất lâu, âm thầm xử lý hết đám càn rỡ dám theo đuổi cô ấy, dẹp hết đám già dê lúc nào cũng nhỏ dãi nhìn cô ấy… Tôi cật lực giúp cô ấy trở thành phó giám đốc tập đoàn Ody, chúng tôi một là tổng giám đốc, một là phó giám đốc, không phải rất xứng đôi sao? Có chỗ nào không xứng chứ?” Thượng Kha vừa nói vừa rót rượu đầy ly.
“Tôi thua mua Vân gia còn không phải vì cô ấy sao? Sao cô ấy lại không tin tưởng tôi? Tại sao tôi lại phải đuổi cùng giết tận Vân gia? Tôi rong ruổi trên thương trường bao nhiêu năm nay rồi, không lẽ còn không biết điểm dừng? Tôi chỉ không ưa cái gọi là ước định của Vân gia và Mặc gia, cái tổ huấn chó má đó! Doãn Tư Thần này nếu cả một người phụ nữ còn không giữ được, thì nói cái gì là đế vương trên thương trường nữa!” Doãn Tư Thần nốc hết một ly Vodka.
“Chuyện nhà tôi thì cậu đã biết, nhất thời tôi chưa có biện pháp, nhưng tôi nhất định sẽ suy nghĩ ra cách vẹn toàn! Tại sao cô ấy cứ không chịu nghe tôi nói, không chịu cho tôi thời gian?” Nói được đôi câu thì Thượng Kha lại tiếp tục rót bia đầy ly và uống cạn.
“Người phụ nữ tôi thì đừng hòng có kẻ nào dám mơ tưởng nhúng chàm!” Doãn Tư Thần uống tiếp một ly Vodka, đáy mắt lạnh lẽo: “Dù là ai thì tôi sẽ làm cho hắn trả giá đắt!”
Hai người cứ vậy nói rất nhiều, có vẻ như là nói cho đối phương, nhưng kỳ thật đều là tự nói với bản thân.
Một đêm dài trôi qua, chai rượu rỗng đã ném đầy trên mặt đất.
Thời điểm Kiều Kỳ trở về, thấy cửa phòng Doãn Tư Thần mở toang thì anh nghiêng người nhìn vào trong, liền thấy được hai người đàn ông nằm bẹp dưới đất theo hình chữ X.
Trên thân thể Kiều Kỳ còn thoáng qua hương vị son phấn phong trần, anh nhìn cảnh tượng trước mắt, nhịn không được nói: “Này hai cậu nhóc, tối hôm qua có phải anh đã bỏ qua màn gì không! Tư Thần có thói quen ở sạch mà, sao lại nằm lăn lóc trên đất? Còn Thượng Kha? Sao lại say bí tỉ đến vậy?”
Kiều Kỳ nhìn thấy Tiểu A dẫn theo người phục vụ phòng đến dọn dẹp chiến trường, tức khắc lôi kéo Tiểu A lại hỏi: “Có chuyện gì vậy?”
Tiểu A cười khổ: “Tối qua tổng giám đốc chuẩn bị nghỉ ngơi thì Thượng tổng đột nhiên đến đây rủ tổng giám đốc uống rượu, sau đó hai người đã uống thành như vậy.”
Kiều Kỳ vô ngữ lắc đầu, nói: “Để cho họ ngủ một lát đi, tôi về phòng trước.”
Tiểu A kinh ngạc: “Ngài vừa trở về?”
Nụ cười của Kiều Kỳ đầy ý vị: “Đúng vậy.”
Tiểu A tức thì im bặt, thân là trợ lý của Doãn Tư Thần thì phải biết những chuyện cần hỏi thì hỏi, không cần hỏi thì không nên lắm mồm.
Nhưng Kiều Kỳ lại chủ động nói với Tiểu A: “Không ngờ mấy cô diễn viên kia lại biết tin tôi đến đây, còn mò tới làm bộ dáng như là ngẫu nhiên gặp mặt. Chậc chậc chậc, họ đã ra sức diễn kịch vậy thì tôi đành phải chiều ý các người đẹp mà phối hợp một chút! À đúng rồi, thiếu phu nhân của nhà cậu đang ở đâu?”
Tiểu A không biết nên trả lời thế nào, chỉ có thể đáp: “Tôi không rõ lắm.”
Kiều Kỳ lấy tay day day cằm, suy tư nói: “Dù sao thiếu phu nhân nhà cậu cũng rảnh không có việc gì, chi bằng giúp đỡ tôi một chút?”
Tiểu A hiếu kỳ hỏi lại: “Giúp đỡ việc gì ạ?”
Tuy thiếu phu nhân đến nay vẫn mang chức danh là trưởng bộ phận trợ lý của tổng giám đốc tập đoàn Doãn thị, nhưng do đã mang thai bảy tháng, bụng cũng lớn nên cô không còn tham gia việc gì của công ty nữa. Giờ có thể giúp được gì cho Kiều Kỳ chứ?
Kiều Kỳ suy nghĩ nói: “Tối qua tôi thấy Hề Hề rất có khí phách, đột nhiên cảm thấy nếu cô ấy giúp tôi tuyển chọn diễn viên đúng là ý tưởng không tệ!”
Tiểu A thiếu chút nữa rớt cằm xuống đất! Thiếu phu nhân có khả năng này sao?
Đúng lúc này Doãn Tư Thần mơ màng tỉnh dậy, ánh mắt còn lờ đờ, lấy tay nhéo nhéo trán đứng lên, quay người thấy Kiều Kỳ và Tiểu A đang đứng ngay cửa nói chuyện phiếm.
Quỷ thần xui khiến sao mà anh nghe được câu kia của Kiều Kỳ, tức thì nói: “Muốn nhờ cô ấy giúp đỡ, có phải nên hỏi ý kiến của tôi trước?” Doãn Tư Thần lắc lắc đầu, nhìn Tiểu A: “Canh giải rượu đâu?”
Tiểu A xoay người bưng đến chén canh giải rượu, Doãn Tư Thần uống một hơi, nhìn thấy Thượng Kha còn nằm dưới đất, lập tức lấy chân đá vào người anh ta một cái: “Này, không phải hôm nay cậu còn muốn đi phá chuyện Mộc Nhược Na xem mắt sao?”
Thượng Kha hừ hai tiếng, vẫn nằm bẹp.
Doãn Tư Thần nói: “Tôi đi tắm trước. Kiều Kỳ, anh chờ đó… lát nữa tôi sẽ nói chuyện với anh.”
Doãn Tư Thần vào phòng tắm, Kiều Kỳ huýt sáo nhàn nhã trở về phòng nghỉ ngơi.
Tiểu A đã gọi phục vụ lên dọn dẹp sạch căn phòng, lau chùi và thay thảm, trừ bỏ Thượng Kha còn nằm bất tỉnh thì căn phòng này không còn dấu hiệu gì của hai người đàn ông say rượu đêm qua.
Doãn Tư Thần tắm rửa xong bước ra, vừa xoa xoa tóc vừa hỏi: “Hề Hề đang làm gì?”
Tiểu A báo cáo hết phận sự: “Thiếu phu nhân và Mộc tổng tối qua có vẻ như rất khuya mới ngủ, hiện tại cả hai người đều chưa thức giấc.”
“Ừ.” Doãn Tư Thần nhàn nhạt đáp.
Anh thay đổi trang phục chỉnh tề, khôi phục dáng vẻ cao ngạo lãnh khốc thường thấy, bước đến cửa phòng của Kiều Kỳ, đúng lúc Kiều Kỳ vừa tắm rửa xong, liền nhíu mày hỏi: “Vừa rồi anh nói gì?”
Kiều Kỳ không có trả lời ngay câu hỏi của Doãn Tư Thần, mà lại nói một tin tức khác: “Sáng nay anh nhận được điện thoại của Nhiễm Tịch Vi, cô ta ỷ vào quan hệ bạn bè với Điệp Y mà muốn nhờ anh giúp cô ta một vai diễn trong bộ phim sắp tới.”
Nhiễm Tịch Vi muốn đóng phim?
Doãn Tư Thần trong nháy mắt phản ứng: “Anh đồng ý rồi?”
Kiều Kỳ cười ái muội: “Tại sao lại không? Đây cũng là ý của Điệp Y.”
Ánh mắt Doãn Tư Thần lập loè: “Anh cố ý đúng không?”
“Không tốt sao?” Nụ cười Kiều Kỳ càng thêm gian trá: “Thế nào? Có muốn để Hề Hề chơi đùa một chút không? Trước đây bị cô ta ngược đãi tinh thần đến suy sụp, không lẽ Hề Hề không định chơi lại?”
Doãn Tư Thần tức khắc cười.
Tuy anh cùng Kiều Kỳ, Thượng Kha là anh em tốt, nhưng trong chuyện tình cảm thì quả nhiên Kiều Kỳ là người thâm sâu và thấu triệt mọi thứ hơn hẳn Thượng Kha.
Kiều Kỳ chỉ cần liếc mắt đã hiểu được Doãn Tư Thần đối với Cố Hề Hề dụng tâm đến mức nào, chỉ có Thượng Kha khờ khạo như một con cún ngốc ngây ngô bị người khác lợi dụng.
Edited by Airy
Beta by Airy