Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 277: Trở thành tín ngưỡng
Hoa Y nói là 2 tuần thực sự là 2 tuần.
Bác sĩ: "..." Từ ngày vào nghề đến giờ chưa bao giờ thấy cái trường hợp nào như này, người ta gãy chân dùng thời gian tháng để phục hồi, đây gãy chân 2 tuần là khỏi, đến khi kiểm tra ông còn không tin vào mắt mình.
Hoa Y bước ra cửa bệnh viện liền vươn vai một cái, ở trong bệnh viện 2 tuần thực khiến người ta bức bách.
Cô quay sang nhìn người bên cạnh, hắn cùng lúc cúi đầu mắt nhìn mắt cô.
Hoa Y nở nụ cười tinh quái: "Ai nha chân lại đau, Bạch Ly cõng em~"
Hắn cười cười cũng không bóc mẽ cô giả vờ, bước tới trước mặt, khuỵ gối ngồi xuống.
Hoa Y kéo lên khoé miệng, đôi mắt cong lên, giang hai tay ôm lấy cổ hắn, cằm gác lên vai còn khẽ hôn lên mặt hắn.
Bạch Ly đứng dậy, bước chân vững chãi đi về phía trước.
Hoa Y môi nhỏ tựa trên vai hắn, lời nói ra cũng không rõ chữ: "Tiểu Ly,..n..h..ớ...a..h"
Bạch Ly khoé miệng cong lên, ánh mắt nhìn thẳng phía trước, nhưng đôi mắt màu xanh thẫm lại hơi nhạt hơn ban đầu, cũng đồng thời sáng trong đẹp như viên sapphire đắt giá.
Hắn mấp máy môi: "Tôi cũng vậy..."
————————————
Đào Ngột len lén liếc mắt, đã là lần thứ mấy hôm nay chị Hoa Y xem điện thoại rồi, chị cứ lấy ra bấm bấm lại ngơ ngẩn suốt.
Hoa Y xác thực rất sầu muộn, tin nhắn cô gửi đến hắn đều chưa đọc, cũng không biết là đang làm gì, ăn sáng chưa nữa.
Lần thứ n cô mở ra điện thoại, quyết định thôi không chờ đợi, tranh thủ mở weibo đọc bình luận của fan.
[Ngược chết cẩu: Huhu Quý phi của em đừng uống đừng uống mà, Hoàng thượng mau quay đầu lại đi, nhìn chị em kìa nhìn đôi mắt kia đi đau thương đến tê tâm liệt phế (;'༎ຶД༎ຶ')]
[Review phim ảnh: Kết thúc buồn quá...]
[Cô bé tóc xoăn: ui ai thấu nỗi đau này couple Trang Hoàn của tôi huhu]
[Page này lập ra để đu idol: //Ảnh(Bức ảnh hậu trường, Lương Vĩ Thành quay quạt cầm tay về phía cô, cô đang nằm trên ghế dài đọc kịch bản) yên tâm Hoàng thượng vẫn đang làm kiếp thê nô ngoài đời thực nhé~~]
[Ship couple là niềm vui: hihi tui cũng vừa xem ảnh hậu trường xong nè~ tình bể bình nuôn ý, Hoàng thượng quan tâm Quý phi nắm nuôn]
[Minh Tịnh: May quá cuối cùng Trang Yên cũng hạnh phúc viên mãn, tui thoả cái lòng này]
Hoa Y lật qua bên đoàn phim, ảnh hậu trường cũng đã được đăng lên, còn có cả clip, có lẽ để kích thích fan couple còn đặc biệt chọn toàn tấm Lương Vĩ Thành lảm nhảm luyên thuyên với cô.
Hoa Y xem qua bảng tổng kết thành tựu của phim, chỉ số bên douban cao ngất ngưởng, rating tăng theo từng tập, càng về cuối không chỉ không giảm còn tăng lên phá kỉ lục.
Bộ phim này sẽ hot lúc cô cầm kịch bản cô đã lường trước được việc này, không mấy ngạc nhiên.
"Sức khoẻ của em thế nào rồi? Vài ngày trước tôi có đến bệnh viện thăm em nhưng lại không đúng số phòng, hỏi bên quầy tiếp tân thì đều không biết phòng bệnh của em"
Dư Tuấn bước đến, hôm nay anh mặc áo sơ mi đen, quần âu làm nổi bật lên đường nét cương nghị, hấp dẫn của đàn ông thành đạt.
"À tôi điều trị tại nhà riêng" Hoa Y trợn mắt nói dối, căn bản việc hắn không tìm được số phòng là tác phẩm của cô.
Cô thực sự không thể tưởng tượng được tình cảnh Bạch Ly trông thấy hắn, cô xác thực xong đời còn hắn có lẽ...
Dư Tuấn ánh mắt như hiểu rõ, hắn đặt túi đồ trên bàn cô: "Quà mừng em xuất viện, lát tôi sẽ nói chuyện với đạo diễn Phùng giảm thiểu mấy cảnh hành động của em"
"Không cần, tôi ổn rồi, cảm ơn" Hoa Y liếc mắt nhìn cái túi trên bàn cô là đang suy nghĩ nhận hay không nhận.
"Em đừng cậy mạnh" Ánh mắt hắn nghiêm khắc nhìn cô, hắn ngồi xuống ghế bên cạnh nói tiếp: "À kịch bản có thay đổi một chút, phần nội dung không có gì khác nhưng đạo diễn thấy bộ phim quá thiên về hành động, hơi khô khan nên thêm vào mấy cảnh tương tác giữa nam nữ chính"
Hoa Y nhận lấy kịch bản mới từ trong tay hắn, đại khái là thêm vào vài cảnh liếc mắt tình nùng ý mật, cảnh hôn...???!!! Lại còn là cái kiểu hôn chuẩn bị cướp cò súng??!!
Cô gập lại kịch bản, nhẹ nhíu lông mày: "Tôi đi nói chuyện với đạo diễn"
Nói xong cô bỏ lại hắn bước qua.
Cuối cùng vì sự cương quyết của cô đạo diễn Phùng đành phải thoả hiệp, động chạm thân thể sẽ không có, là thuần tuý hôn.
Hoa Y vẫn một mực xác định nụ hôn góc quay, tuyệt đối không tiếp xúc thân mật.
Đạo diễn Phùng sắp nổi đoá đến nơi, đã không có đụng chạm còn không hôn, phim tài liệu trinh thám à, ông cáu giận mắng cô một trận, Hoa Y vẫn trước sau như một kiên quyết, nếu không đồng ý cô sẽ xin rút khỏi bộ phim, không tiếc phí vi phạm hợp đồng.
Đạo diễn Phùng lên không được xuống không xong bản thân ông lại cố chấp, không muốn thoả hiệp, cuối cùng vẫn là Dư Tuấn bước đến.
"Theo ý cô ấy đi, điều chỉnh góc quay là được, đều là người chuyên nghiệp không khác gì cảnh hôn thật đâu"
Đạo diễn Phùng liếc anh, lại nhìn khuôn mặt đanh lại kiên quyết của cô gái, vẫn phải bực bội đồng ý.
Dư Tuần cười cười nhìn cô, Hoa Y gật đầu với hắn tỏ ý cảm ơn.
Quay xong cảnh cuối Hoa Y vội vàng thu dọn đồ.
Đạo diễn Phùng cầm kịch bản liếc nhìn cô lại nhìn Dư Tuấn bên kia bước qua.
"Con bé cứng đầu, thật không hiểu sao nó tồn tại nổi trong giới này nữa, làm một diễn viên mà lại không diễn cảnh thân mật, không diễn cảnh hôn?"
Ông đứng đó lẩm bẩm.
Dư Tuấn theo tầm mắt ông nhìn qua, ánh mắt sâu thẳm: "Có lẽ cô ấy có lý do riêng, nhưng thực lực của cô ấy thì không ai có thể bác bỏ, sẽ còn tiến xa trong giới này"
Đạo diễn Phùng: "Này tôi thấy cậu có vẻ rất tán thưởng người ta, sao vẫn chưa tiếp cận được?"
Dư Tuấn cười: "Nếu tôi thành công cô ấy còn từ chối cảnh hôn sao? Cô ấy rất đặc biệt, một nữ diễn viên xuất sắc"
Đạo diễn Phùng liếc nhìn anh, thở dài, đặt tay lên vai anh vỗ vỗ: "Con đường cách mạng còn dài"
Dư Tuấn tầm mắt chưa hề rời đi, nhìn thân ảnh cô biến mất sau cánh cửa, ánh mắt híp lại: "Chỉ mong lý do riêng ấy, không giống như tôi nghĩ..."
Bác sĩ: "..." Từ ngày vào nghề đến giờ chưa bao giờ thấy cái trường hợp nào như này, người ta gãy chân dùng thời gian tháng để phục hồi, đây gãy chân 2 tuần là khỏi, đến khi kiểm tra ông còn không tin vào mắt mình.
Hoa Y bước ra cửa bệnh viện liền vươn vai một cái, ở trong bệnh viện 2 tuần thực khiến người ta bức bách.
Cô quay sang nhìn người bên cạnh, hắn cùng lúc cúi đầu mắt nhìn mắt cô.
Hoa Y nở nụ cười tinh quái: "Ai nha chân lại đau, Bạch Ly cõng em~"
Hắn cười cười cũng không bóc mẽ cô giả vờ, bước tới trước mặt, khuỵ gối ngồi xuống.
Hoa Y kéo lên khoé miệng, đôi mắt cong lên, giang hai tay ôm lấy cổ hắn, cằm gác lên vai còn khẽ hôn lên mặt hắn.
Bạch Ly đứng dậy, bước chân vững chãi đi về phía trước.
Hoa Y môi nhỏ tựa trên vai hắn, lời nói ra cũng không rõ chữ: "Tiểu Ly,..n..h..ớ...a..h"
Bạch Ly khoé miệng cong lên, ánh mắt nhìn thẳng phía trước, nhưng đôi mắt màu xanh thẫm lại hơi nhạt hơn ban đầu, cũng đồng thời sáng trong đẹp như viên sapphire đắt giá.
Hắn mấp máy môi: "Tôi cũng vậy..."
————————————
Đào Ngột len lén liếc mắt, đã là lần thứ mấy hôm nay chị Hoa Y xem điện thoại rồi, chị cứ lấy ra bấm bấm lại ngơ ngẩn suốt.
Hoa Y xác thực rất sầu muộn, tin nhắn cô gửi đến hắn đều chưa đọc, cũng không biết là đang làm gì, ăn sáng chưa nữa.
Lần thứ n cô mở ra điện thoại, quyết định thôi không chờ đợi, tranh thủ mở weibo đọc bình luận của fan.
[Ngược chết cẩu: Huhu Quý phi của em đừng uống đừng uống mà, Hoàng thượng mau quay đầu lại đi, nhìn chị em kìa nhìn đôi mắt kia đi đau thương đến tê tâm liệt phế (;'༎ຶД༎ຶ')]
[Review phim ảnh: Kết thúc buồn quá...]
[Cô bé tóc xoăn: ui ai thấu nỗi đau này couple Trang Hoàn của tôi huhu]
[Page này lập ra để đu idol: //Ảnh(Bức ảnh hậu trường, Lương Vĩ Thành quay quạt cầm tay về phía cô, cô đang nằm trên ghế dài đọc kịch bản) yên tâm Hoàng thượng vẫn đang làm kiếp thê nô ngoài đời thực nhé~~]
[Ship couple là niềm vui: hihi tui cũng vừa xem ảnh hậu trường xong nè~ tình bể bình nuôn ý, Hoàng thượng quan tâm Quý phi nắm nuôn]
[Minh Tịnh: May quá cuối cùng Trang Yên cũng hạnh phúc viên mãn, tui thoả cái lòng này]
Hoa Y lật qua bên đoàn phim, ảnh hậu trường cũng đã được đăng lên, còn có cả clip, có lẽ để kích thích fan couple còn đặc biệt chọn toàn tấm Lương Vĩ Thành lảm nhảm luyên thuyên với cô.
Hoa Y xem qua bảng tổng kết thành tựu của phim, chỉ số bên douban cao ngất ngưởng, rating tăng theo từng tập, càng về cuối không chỉ không giảm còn tăng lên phá kỉ lục.
Bộ phim này sẽ hot lúc cô cầm kịch bản cô đã lường trước được việc này, không mấy ngạc nhiên.
"Sức khoẻ của em thế nào rồi? Vài ngày trước tôi có đến bệnh viện thăm em nhưng lại không đúng số phòng, hỏi bên quầy tiếp tân thì đều không biết phòng bệnh của em"
Dư Tuấn bước đến, hôm nay anh mặc áo sơ mi đen, quần âu làm nổi bật lên đường nét cương nghị, hấp dẫn của đàn ông thành đạt.
"À tôi điều trị tại nhà riêng" Hoa Y trợn mắt nói dối, căn bản việc hắn không tìm được số phòng là tác phẩm của cô.
Cô thực sự không thể tưởng tượng được tình cảnh Bạch Ly trông thấy hắn, cô xác thực xong đời còn hắn có lẽ...
Dư Tuấn ánh mắt như hiểu rõ, hắn đặt túi đồ trên bàn cô: "Quà mừng em xuất viện, lát tôi sẽ nói chuyện với đạo diễn Phùng giảm thiểu mấy cảnh hành động của em"
"Không cần, tôi ổn rồi, cảm ơn" Hoa Y liếc mắt nhìn cái túi trên bàn cô là đang suy nghĩ nhận hay không nhận.
"Em đừng cậy mạnh" Ánh mắt hắn nghiêm khắc nhìn cô, hắn ngồi xuống ghế bên cạnh nói tiếp: "À kịch bản có thay đổi một chút, phần nội dung không có gì khác nhưng đạo diễn thấy bộ phim quá thiên về hành động, hơi khô khan nên thêm vào mấy cảnh tương tác giữa nam nữ chính"
Hoa Y nhận lấy kịch bản mới từ trong tay hắn, đại khái là thêm vào vài cảnh liếc mắt tình nùng ý mật, cảnh hôn...???!!! Lại còn là cái kiểu hôn chuẩn bị cướp cò súng??!!
Cô gập lại kịch bản, nhẹ nhíu lông mày: "Tôi đi nói chuyện với đạo diễn"
Nói xong cô bỏ lại hắn bước qua.
Cuối cùng vì sự cương quyết của cô đạo diễn Phùng đành phải thoả hiệp, động chạm thân thể sẽ không có, là thuần tuý hôn.
Hoa Y vẫn một mực xác định nụ hôn góc quay, tuyệt đối không tiếp xúc thân mật.
Đạo diễn Phùng sắp nổi đoá đến nơi, đã không có đụng chạm còn không hôn, phim tài liệu trinh thám à, ông cáu giận mắng cô một trận, Hoa Y vẫn trước sau như một kiên quyết, nếu không đồng ý cô sẽ xin rút khỏi bộ phim, không tiếc phí vi phạm hợp đồng.
Đạo diễn Phùng lên không được xuống không xong bản thân ông lại cố chấp, không muốn thoả hiệp, cuối cùng vẫn là Dư Tuấn bước đến.
"Theo ý cô ấy đi, điều chỉnh góc quay là được, đều là người chuyên nghiệp không khác gì cảnh hôn thật đâu"
Đạo diễn Phùng liếc anh, lại nhìn khuôn mặt đanh lại kiên quyết của cô gái, vẫn phải bực bội đồng ý.
Dư Tuần cười cười nhìn cô, Hoa Y gật đầu với hắn tỏ ý cảm ơn.
Quay xong cảnh cuối Hoa Y vội vàng thu dọn đồ.
Đạo diễn Phùng cầm kịch bản liếc nhìn cô lại nhìn Dư Tuấn bên kia bước qua.
"Con bé cứng đầu, thật không hiểu sao nó tồn tại nổi trong giới này nữa, làm một diễn viên mà lại không diễn cảnh thân mật, không diễn cảnh hôn?"
Ông đứng đó lẩm bẩm.
Dư Tuấn theo tầm mắt ông nhìn qua, ánh mắt sâu thẳm: "Có lẽ cô ấy có lý do riêng, nhưng thực lực của cô ấy thì không ai có thể bác bỏ, sẽ còn tiến xa trong giới này"
Đạo diễn Phùng: "Này tôi thấy cậu có vẻ rất tán thưởng người ta, sao vẫn chưa tiếp cận được?"
Dư Tuấn cười: "Nếu tôi thành công cô ấy còn từ chối cảnh hôn sao? Cô ấy rất đặc biệt, một nữ diễn viên xuất sắc"
Đạo diễn Phùng liếc nhìn anh, thở dài, đặt tay lên vai anh vỗ vỗ: "Con đường cách mạng còn dài"
Dư Tuấn tầm mắt chưa hề rời đi, nhìn thân ảnh cô biến mất sau cánh cửa, ánh mắt híp lại: "Chỉ mong lý do riêng ấy, không giống như tôi nghĩ..."