Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 272: Trở thành tín ngưỡng
Hoa Y ngủ một giấc ngon lành đến 8h, cô chậm chạp đánh răng rồi xuống lầu ăn sáng.
Bữa sáng hôm qua cô đã nhờ Đào Ngột mua, hai phần, cho cô và hắn.
Trên bàn lại vẫn nguyên si hai phần, Hoa Y nổi lên nỗi bực tức không tên, hắn thực sự rất cứng đầu, một hôm ngoan nghe lời, hôm nay lại chống đối cô rồi.
Cửa bị đẩy ra, Khải Trạch bước vào, hắn vừa đi tập thể dục về, trên trán một tầng mồ hôi, khuôn mặt không mấy tươi tỉnh, có quầng thâm dưới mắt hẳn không ngủ đủ.
Hoa Y liếc hắn: "Lại ăn sáng"
"Không ăn"
Hoa Y ngẩng đầu lên: "Lại chống đối em?"
"Cô không là gì của tôi cả, bớt tỏ vẻ quan tâm đến tôi đi, hay muốn thay bà ta bù đắp lỗi lầm, không có cửa đâu, không bao giờ tôi tha thứ cho các người, cho dù chết đi cũng không"
Đôi mắt hắn tràn ngập sự âm u, nói xong liền quay người bước lên tầng.
Hoa Y cụp mắt xuống, ngón tay cô không ngừng gõ xuống bàn, âm điệu vang lên trong sự im lặng đến nghẹt thở.
Từ sau hôm đó hắn cũng về lại New York tham gia cuộc thi diễn tấu.
————————————
Cuối cùng phim được khởi chiếu, Hoa Y phải đi tham gia họp báo ra mắt bộ phim.
Ánh đèn flash chói sáng, Lương Vĩ Thành nhìn cô gái bước xuống xe, hôm nay cô mặc một bộ váy dài cúp ngực màu trắng, phần trên ngực gấp khúc, có ren nhè nhẹ, làm tăng lên mĩ cảm tinh tế, đồng thời tôn lên chiếc cổ thon dài mảnh khảnh và xương quai xanh tinh xảo.
Vẫn xinh đẹp như mọi ngày, Lương Vĩ Thành híp híp mắt đi đến, hắn đưa cánh tay, mở lời cùng đi.
Hoa Y nhìn cũng không tiện từ chối, từ chối lúc này hơi quá không cho hắn mặt mũi.
Cô bám nhẹ lên tay hắn, cùng nhau bước vào.
Hoa Y đi vào, Triệu Tư Thuần đã ngồi trên bàn, mặc một bộ váy màu xanh lam nhẹ nhàng tươi mát, làm tôn lên khí chất thanh thuần của cô ta.
Phóng viên hỏi đạo diễn Viêm một vài nội dung liên quan đến bộ phim, cuối cùng mới là phần được đón chờ nhất, những câu hỏi sắc bén bắt đầu được đưa ra.
Phóng viên: "Xin hỏi cô Triệu Tư Thuần, tin đồn mấy ngày trước có phải sự thật không? Và liệu nó có ảnh hưởng đến bộ phim?"
Triệu Tư Thuần đen mặt, sự kiện mấy ngày trước công ty cô ta cũng đã đưa tin giải thích, đám phóng viên này lại cứ bám lấy không buông.
"Tin tức đều đã được công ty cập nhật, ngoài ra cô hỏi câu này tôi thấy không liên quan lắm đến bộ phim, còn chưa nói chuyện chỉ là tin đồn"
Phóng viên: "Vậy xin hỏi có phải cô có quan hệ tình cảm với Lục tổng của Viên Hằng? Nghe nói lúc đầu vai nữ chính do Hứa Tư Tư thủ vai, là Lục tổng sắp xếp lại?"
Hoa Y nâng mắt liếc sang người bên cạnh, đúng là lắm chông gai bão táp, hào quang của nữ chủ đúng là không phải ai cũng thừa nhận nổi.
Triệu Tư Thuần sắc mặt bình tĩnh: "Lục tổng đối với tôi là quan hệ nhân viên ông chủ, Lục tổng chỉ thưởng thức năng lực của tôi, hơn nữa vai chính này cũng do thực lực của tôi giành lấy, có gì bất mãn xin xem phim để đánh giá bình phẩm"
Câu trả lời đanh thép, thông minh, Hoa Y kéo lên nụ cười xem ra nữ chủ không phải đèn cạn dầu, hình như sau khi bị cô kích thích còn trở nên hiếu chiến, quyết tâm hơn.
Phóng viên cuối cùng cũng bỏ qua cô ta, lần này là hướng đến cô.
"Xin hỏi cô Dương Hoa Y, cô đã làm cách nào để phá bỏ hình tượng bình hoa di động"
"Nâng cao kĩ thuật diễn, không ngừng học tập trau dồi bản thân"
Phóng viên: "Vài hình ảnh từ hậu trường bị rò rỉ, trên đó thấy thị đế Lương Vĩ Thành và cô khá thân thiết, có phải hai người phim giả tình thật?"
Hoa Y nở nụ cười, đôi mắt lấp loé: "Điều gì để cô thấy tình cảm tiền bối hậu bối kính trọng lẫn nhau lại thành tình yêu nam nữ thường tình vậy? Không khỏi đánh giá quá khách quan, chính vì một vài quan điểm như cô lại khiến tình cảm của các đồng nghiệp giới giải trí trở nên không còn thuần tuý"
Nữ phóng viên nhìn cô, cũng không hỏi gì nữa.
————————————
"Trạch, cậu mất tập trung?"
Khải Trạch hoàn hồn, ánh mắt có chút xin lỗi nhìn người trước mặt: "Xin lỗi Zen, lại một lần nữa nhé"
Hắn thu lại cảm xúc bất ổn trong lòng, ngón tay thon dài chơi đùa trên phim đàn, mượt mà lướt đi, khuôn mặt lúc này đã quên đi những cảm xúc phức tạp chỉ còn lại niềm say mê bất diệt.
————————————
đem lại cho cô rất nhiều hợp đồng quảng cáo và show truyền hình.
Hoa Y nhìn lịch trình làm việc mà khẽ day thái dương, mấy ngày sau liền bận đến quay vòng.
[Lam thâm: Woww Tiểu Y Y đáp trả dữ dằn quá, có ai thấy sắc mặt chị phóng viên tái xám lại không]
[Chỉ là một cái nqđ: Tôi thấy hơi gay gắt ấy, dù sao người ta cũng chỉ hỏi]
[Cô bé tóc xăn: Tôi lại thấy cô ấy nói đúng ý tôi, tình cảm của giới giải trí bây giờ cứ bị đem ra đong đếm hết người này scandal lại đến người kia, đôi khi họ chỉ là bạn bè đám chó săn cũng chụp lên viết tin linh tinh lại khiến tình cảm trở nên biến chất]
[Mạnh Miên Miên: @chỉ là một cái người qua đường, không gay gắt không được, đôi khi phóng viên hỏi những câu hỏi rất vô duyên, lại cô căn cứ, một lần đáp trả cho chừa cái thói ấy đi]
Cô rời mắt khỏi màn hình, cầm trong tay kịch bản mới do đạo diễn Phùng Khoang người được trao danh hiệu đạo diễn xuất sắc nhất, là đạo diễn duy nhất gốc Á có được tượng vàng danh giá Oscar.
Bữa sáng hôm qua cô đã nhờ Đào Ngột mua, hai phần, cho cô và hắn.
Trên bàn lại vẫn nguyên si hai phần, Hoa Y nổi lên nỗi bực tức không tên, hắn thực sự rất cứng đầu, một hôm ngoan nghe lời, hôm nay lại chống đối cô rồi.
Cửa bị đẩy ra, Khải Trạch bước vào, hắn vừa đi tập thể dục về, trên trán một tầng mồ hôi, khuôn mặt không mấy tươi tỉnh, có quầng thâm dưới mắt hẳn không ngủ đủ.
Hoa Y liếc hắn: "Lại ăn sáng"
"Không ăn"
Hoa Y ngẩng đầu lên: "Lại chống đối em?"
"Cô không là gì của tôi cả, bớt tỏ vẻ quan tâm đến tôi đi, hay muốn thay bà ta bù đắp lỗi lầm, không có cửa đâu, không bao giờ tôi tha thứ cho các người, cho dù chết đi cũng không"
Đôi mắt hắn tràn ngập sự âm u, nói xong liền quay người bước lên tầng.
Hoa Y cụp mắt xuống, ngón tay cô không ngừng gõ xuống bàn, âm điệu vang lên trong sự im lặng đến nghẹt thở.
Từ sau hôm đó hắn cũng về lại New York tham gia cuộc thi diễn tấu.
————————————
Cuối cùng phim được khởi chiếu, Hoa Y phải đi tham gia họp báo ra mắt bộ phim.
Ánh đèn flash chói sáng, Lương Vĩ Thành nhìn cô gái bước xuống xe, hôm nay cô mặc một bộ váy dài cúp ngực màu trắng, phần trên ngực gấp khúc, có ren nhè nhẹ, làm tăng lên mĩ cảm tinh tế, đồng thời tôn lên chiếc cổ thon dài mảnh khảnh và xương quai xanh tinh xảo.
Vẫn xinh đẹp như mọi ngày, Lương Vĩ Thành híp híp mắt đi đến, hắn đưa cánh tay, mở lời cùng đi.
Hoa Y nhìn cũng không tiện từ chối, từ chối lúc này hơi quá không cho hắn mặt mũi.
Cô bám nhẹ lên tay hắn, cùng nhau bước vào.
Hoa Y đi vào, Triệu Tư Thuần đã ngồi trên bàn, mặc một bộ váy màu xanh lam nhẹ nhàng tươi mát, làm tôn lên khí chất thanh thuần của cô ta.
Phóng viên hỏi đạo diễn Viêm một vài nội dung liên quan đến bộ phim, cuối cùng mới là phần được đón chờ nhất, những câu hỏi sắc bén bắt đầu được đưa ra.
Phóng viên: "Xin hỏi cô Triệu Tư Thuần, tin đồn mấy ngày trước có phải sự thật không? Và liệu nó có ảnh hưởng đến bộ phim?"
Triệu Tư Thuần đen mặt, sự kiện mấy ngày trước công ty cô ta cũng đã đưa tin giải thích, đám phóng viên này lại cứ bám lấy không buông.
"Tin tức đều đã được công ty cập nhật, ngoài ra cô hỏi câu này tôi thấy không liên quan lắm đến bộ phim, còn chưa nói chuyện chỉ là tin đồn"
Phóng viên: "Vậy xin hỏi có phải cô có quan hệ tình cảm với Lục tổng của Viên Hằng? Nghe nói lúc đầu vai nữ chính do Hứa Tư Tư thủ vai, là Lục tổng sắp xếp lại?"
Hoa Y nâng mắt liếc sang người bên cạnh, đúng là lắm chông gai bão táp, hào quang của nữ chủ đúng là không phải ai cũng thừa nhận nổi.
Triệu Tư Thuần sắc mặt bình tĩnh: "Lục tổng đối với tôi là quan hệ nhân viên ông chủ, Lục tổng chỉ thưởng thức năng lực của tôi, hơn nữa vai chính này cũng do thực lực của tôi giành lấy, có gì bất mãn xin xem phim để đánh giá bình phẩm"
Câu trả lời đanh thép, thông minh, Hoa Y kéo lên nụ cười xem ra nữ chủ không phải đèn cạn dầu, hình như sau khi bị cô kích thích còn trở nên hiếu chiến, quyết tâm hơn.
Phóng viên cuối cùng cũng bỏ qua cô ta, lần này là hướng đến cô.
"Xin hỏi cô Dương Hoa Y, cô đã làm cách nào để phá bỏ hình tượng bình hoa di động"
"Nâng cao kĩ thuật diễn, không ngừng học tập trau dồi bản thân"
Phóng viên: "Vài hình ảnh từ hậu trường bị rò rỉ, trên đó thấy thị đế Lương Vĩ Thành và cô khá thân thiết, có phải hai người phim giả tình thật?"
Hoa Y nở nụ cười, đôi mắt lấp loé: "Điều gì để cô thấy tình cảm tiền bối hậu bối kính trọng lẫn nhau lại thành tình yêu nam nữ thường tình vậy? Không khỏi đánh giá quá khách quan, chính vì một vài quan điểm như cô lại khiến tình cảm của các đồng nghiệp giới giải trí trở nên không còn thuần tuý"
Nữ phóng viên nhìn cô, cũng không hỏi gì nữa.
————————————
"Trạch, cậu mất tập trung?"
Khải Trạch hoàn hồn, ánh mắt có chút xin lỗi nhìn người trước mặt: "Xin lỗi Zen, lại một lần nữa nhé"
Hắn thu lại cảm xúc bất ổn trong lòng, ngón tay thon dài chơi đùa trên phim đàn, mượt mà lướt đi, khuôn mặt lúc này đã quên đi những cảm xúc phức tạp chỉ còn lại niềm say mê bất diệt.
————————————
đem lại cho cô rất nhiều hợp đồng quảng cáo và show truyền hình.
Hoa Y nhìn lịch trình làm việc mà khẽ day thái dương, mấy ngày sau liền bận đến quay vòng.
[Lam thâm: Woww Tiểu Y Y đáp trả dữ dằn quá, có ai thấy sắc mặt chị phóng viên tái xám lại không]
[Chỉ là một cái nqđ: Tôi thấy hơi gay gắt ấy, dù sao người ta cũng chỉ hỏi]
[Cô bé tóc xăn: Tôi lại thấy cô ấy nói đúng ý tôi, tình cảm của giới giải trí bây giờ cứ bị đem ra đong đếm hết người này scandal lại đến người kia, đôi khi họ chỉ là bạn bè đám chó săn cũng chụp lên viết tin linh tinh lại khiến tình cảm trở nên biến chất]
[Mạnh Miên Miên: @chỉ là một cái người qua đường, không gay gắt không được, đôi khi phóng viên hỏi những câu hỏi rất vô duyên, lại cô căn cứ, một lần đáp trả cho chừa cái thói ấy đi]
Cô rời mắt khỏi màn hình, cầm trong tay kịch bản mới do đạo diễn Phùng Khoang người được trao danh hiệu đạo diễn xuất sắc nhất, là đạo diễn duy nhất gốc Á có được tượng vàng danh giá Oscar.