-
Chương 56-60
Chương56: Chơi Nữa Tôi Làm Cháu Cậu
Mặt Phương Cảnh Kỳ có chút đỏ lên, trong lòng thầm hận mình lơ là chủ quan, cũng thầm mắng Hàn Sâm xảo trá.Hàn Sâm vậy mà kể loại chuyện thấp kém này với Tuyết Tịch, y mới bị tức giận phân tâm, nếu không Hàn Sâm sao có thể đánh trúng.- 1 vạn, ghi lại nào.Hàn Sâm nói với Tuyết Tịch.- Tiếp tục.Phương Cảnh Kỳ lại đưa tay tới.Sau khi Hàn Sâm đưa tay tới, giống như lần trước, lại nói với Tuyết Tịch:- Lại có một con chó nhỏ đáng yêu, chuẩn bị nước và thức ăn sung túc đi tới sa mạc du lịch, lúc này nó cũng tìm được cột điện, nhưng cuối cùng vẫn chết, em có biết tại sao không?- Tại sao?Lần này Tuyết Tịch nghiêm túc suy nghĩ, nhưng cũng không đoán ra đáp án.- Đây là anh đang đố em mà?Hàn Sâm dứt khoát không nhìn Phương Cảnh Kỳ nữa, quay đầu nhìn sang Tuyết Tịch nói.- Em không đoán được.Tuyết Tịch gắt giọng.- Được rồi được rồi, anh nói cho em biết vậy, đó là bởi vì bên trên cột điện có treo một tấm bảng, trên tấm bảng đó viết nơi này cấm đại tiểu tiện, vì vậy con chó nhỏ đáng yêu lại nín nhịn tới chết.Phốc!Tuyết Tịch không nhịn được cười ra thành tiếng.Phương Cảnh Kỳ biết rõ đây là Hàn Sâm muốn dụ dỗ y phân tâm, nhưng y thấy Hàn Sâm nhìn tới Tuyết Tịch, căn bản không hề nhìn tới y, cho nên vội vàng nói với Hàn Sâm:- Rốt cuộc là cậu kể chuyện hay là...!BA~...Lời còn chưa nói hết, bàn tay của Hàn Sâm đã đánh lên trên mu bàn tay của y, liên tục đánh cho ba lượt, mu bàn tay của Phương Cảnh Kỳ đã đỏ bừng lên, nhưng mặt của Phương Cảnh Kỳ lại càng đỏ hơn.- Tiếp tục!Phương Cảnh Kỳ cắn răng tiếp tục đưa tay đến trước mặt Hàn Sâm.Hàn Sâm bày xong tư thế, lại tiếp tục kể chuyện cho Tuyết Tịch:- Lại có một con chó nhỏ đáng yêu đi tới sa mạc du lịch, lần này nó mang đủ nước và thức ăn, cũng tìm được cột điện, trên cột điện cũng không treo bất kỳ tấm bảng nào, nhưng cuối cùng nó vẫn bị chết, em có biết tại sao không?Lần này Phương Cảnh Kỳ hoàn toàn nhịn xuống không nhìn tới Hàn Sâm, cũng không nói chuyện, trong lòng đã quyết định, mặc kệ Hàn Sâm dụ dỗ y như thế nào đi nữa, y vẫn quyết tâm nhìn chòng chọc vào cổ tay Hàn Sâm, tuyệt đối không để cho Hàn Sâm lợi dụng bất kỳ cơ hội nào.Chờ sau khi Hàn Sâm nói đáp án cho Tuyết Tịch, mắt Phương Cảnh Kỳ vẫn không hề nhúc nhích nhìn chằm chằm vào cổ tay Hàn Sâm.- Thằng khốn cậu chờ đấy, đợi lát nữa lúc tôi đánh cậu, cậu sẽ biết sự lợi hại của tôi.Trong lòng Phương Cảnh Kỳ âm thầm quyết tâm.Hàn Sâm thấy Phương Cảnh Kỳ hoàn toàn không bị phân tâm, liền than thở nói:- Sự tập trung của anh Phương thật sự quá tốt, nghĩ tới Hàn Sâm tôi tung hoành giới đánh tay hai mươi năm, từ xưa tới nay không một ai có thể tránh được dao động đại pháp của tôi, anh Phương không hổ là hậu nhân danh môn.- Bớt nói lời vô ích...!BA~...Phương Cảnh Kỳ mới nói được một câu liền đã biến sắc, nhưng đã không kịp nữa rồi, mu bàn tay lại bị Hàn Sâm hung hăng đánh cho một cái.Lúc này Phương Cảnh Kỳ hận không thể tìm một tảng đá tự đập đầu chết ở chỗ này, không ngờ vẫn bị Hàn Sâm lừa, tức giận đến mức cả khuôn mặt đều đỏ bừng, giống như là Quan Công từ trên bệ thờ đi xuống vậy.- Tiếp tục!!Hai chữ này Phương Cảnh Kỳ nghiến răng nghiến lợi nói, khiến cho Tuyết Tịch ở một bên lo lắng nhìn.Hàn Sâm lại để tay ở dưới lòng bàn tay của Phương Cảnh Kỳ, chỉ là lúc này hắn cũng không kể chuyện cho Tuyết Tịch nữa, chỉ là cười mà không phải cười nhìn Phương Cảnh Kỳ nói:- Có phải là thua không phục lắm không? Có phải cảm thấy nếu như không bị tôi làm cho phân tâm, anh nhất định sẽ không thua?Lần này Phương Cảnh Kỳ hoàn toàn không thèm để ý tới Hàn Sâm, bất kể hắn nói cái gì, y đều là mắt điếc tai ngơ, giống như lão tăng nhập định.- Lòng tĩnh như mặt nước, trời sập cũng không sợ hãi.
.
.Trong lòng Phương Cảnh Kỳ thầm niệm thanh tâm bí pháp, căn bản không để ý tới Hàn Sâm nói cái gì, y đã quyết tâm muốn thắng Hàn Sâm ván này, sau đó lại hung hăng trừng trị Hàn Sâm, đến lúc đó y cũng sẽ kể chuyện cho Tuyết Tịch, cũng muốn đánh tay của Hàn Sâm, còn muốn.
.
.Hàn Sâm thấy Phương Cảnh Kỳ không hề động đậy gì, liền khẽ thở dài một tiếng nói:- Người như anh Phương đây, thật sự là người tuấn tú tài giỏi hiếm thấy, xem ra tôi phải chăm chỉ một chút, bỏ ra ba thành công lực đối phó với anh.PHỐC!Tuyết Tịch nhìn thấy Hàn Sâm nghiêm trang nói chuyện, không biết vì sao chỉ muốn cười, nhịn không được cười ra thành tiếng.Phương Cảnh Kỳ vẫn nhìn chòng chọc vào cổ tay Hàn Sâm, sự tập trung xem như không tệ.- Anh Phương chú ý, xem Đế Hoàng bí kỹ đánh tay của tôi, cửu thiên thập địa duy ngã độc tôn chém gió thủ.
.
.Hàn Sâm khí thế mười phần hét lớn một tiếng.- Hừ, tôi cứ bất động đấy, xem cậu còn có thể làm trò mèo gì.Trong lòng Phương Cảnh Kỳ cười lạnh.- BA~...Lần này Phương Cảnh Kỳ hết sức chăm chú, nhưng khi Hàn Sâm ra tay, y vẫn không kịp né tránh.- Tiếp tục...Trong lòng Phương Cảnh Kỳ không phục, làm sao mình không tránh được, nhất định là Hàn Sâm dùng quỷ kế gì đó.- Tôi thấy hay là thôi đi, thân là Đế Hoàng của giới đánh tay, bắt nạt anh tôi quả thật không đành lòng.Hàn Sâm ngửa mặt lên trời một góc 45 độ thở dài.- Đành cái đầu của cậu, tôi không trả tiền nổi sao? Tiếp tục!Phương Cảnh Kỳ hận không thể một tát đánh chết Hàn Sâm, tôi sao có thể làm ra cái loại chuyện thua không chịu nổi này.- Vậy thì anh đừng trách tôi vô tình.Hàn Sâm đưa tay tới.- BA~!- Tiếp tục!- BA~!- Tiếp tục!!- Ba ba ba...Phương Cảnh Kỳ đã chơi tới đỏ cả mắt rồi, y thế nào cũng không thể chấp nhận mình thế mà không tránh được, Hàn Sâm chỉ là một tên xảo trá hèn hạ vô sỉ, dưới tình huống trực tiếp đối mặt, tại sao y vẫn không tránh được.Thế nhưng mà mặc kệ Phương Cảnh Kỳ thử như thế nào đi nữa, y đều trốn không thoát.- Tiếp tục...!Ba ba ba...!Tiếp tục...!Ba ba ba...Âm thanh trong trẻo không ngừng vang lên ở trong phòng khách, Tuyết Tịch bên cạnh đã sớm nhìn tới ngây người, cô như thế nào cũng không ngờ được, người thua lại là Phương Cảnh Kỳ, hơn nữa Phương Cảnh Kỳ còn thua thảm như vậy, lúc đầu cô còn lo lắng cho Hàn Sâm, nhưng hiện tại cô mới phát hiện ra, có lẽ người cần cô lo chính là Phương Cảnh Kỳ.Chờ lúc Phương Cảnh Kỳ rời khỏi nhà Hàn Sâm, mu bàn tay đã sưng phồng giống như chân heo, sắc mặt trắng bệch một mảnh, cũng không biết là do tức giận hay là thẹn thùng.- Anh Phương, ngày khác có rảnh đến chơi đánh tay nữa nha.Hàn Sâm quơ sấp tiền một trăm vạn trong tay, thâm tình chân thành vẫy tay từ biệt Phương Cảnh Kỳ.Phương Cảnh Kỳ đang ở bên trên phi thuyền thiếu chút nữa lảo đảo é xuống, trong lòng thầm mắng nói:- Nếu tôi đến chơi đánh tay với cậu nữa, vậy Phương Cảnh Kỳ tôi chính là cháu trai của cậu.Nguyên bản Hàn Sâm còn muốn nói thêm vài câu, thế nhưng phi thuyền đã ầm một tiếng, gia tốc đủ phá không bay đi, trong nháy mắt đã không thấy tăm hơi.- Không ngờ chơi vui vẻ như vậy mà còn có thể kiếm được một trăm vạn, sớm biết Phương Cảnh Kỳ chịu chơi như thế, mình đã đồng ý với anh ta chơi một lần mười vạn rồi.Hàn Sâm tiếc hận liếm môi một cái, ôm một trăm vạn vào ngực trở về phòng..
Chương57: Đầm Lầy Hắc Ám
Hàn Sâm trở lại gian phòng của mình, tiếp tục xem tư liệu ở trên internet.
Chỗ kia là nơi một vị tiền bối ở Cương Giáp Tí Hộ Sở phát hiện ra trước đây, có một lần ông ta bị dị sinh vật đuổi theo, bất đắc dĩ trốn vào trong Đầm Lầy Hắc Ám.
Đầm lầy Hắc Ám thì Hàn Sâm cũng biết, cách hơn hai trăm dặm về phía Tây Nam của Cương Giáp Tí Hộ Sở, bởi vì đầm lầy vốn đã nguy hiểm, hơn nữa bên trong Đầm Lầy Hắc Ám có rất nhiều dị sinh vật có độc, căn bản không có ai muốn đi vào trong đó.
Cho dù là thế lực lớn như của Tần Huyên và Thần Thiên Tử, cũng không dám dẫn đội đặt chân tới Đầm Lầy Hắc Ám.
Căn cứ theo vị tiền bối kia từng nói, lúc đó tình huống của ông ta rất nguy cấp, không thể không liều mạng trốn vào trong Đầm Lầy Hắc Ám, kết quả vậy mà lại để cho ông ta may mắn xuyên qua Đầm Lầy Hắc Ám, đi tới một phía khác của đầm lầy.
Xuyên qua Đầm Lầy Hắc Ám tốn tổng cộng gần nửa năm, chủ yếu là con đường quá khó đi, không để ý là sẽ bị sa chân vào trong vũng bùn, hơn nữa còn có các loại độc thú hung ác và độc trùng hoành hành, khiến cho ông ta không thể không thay đổi tuyến đường, thế nhưng lại nhiều lần mất phương hướng ở trong vùng ao đầm, ông ta có thể đi ra được quả thật là một kỳ tích.
Vị tiền bối này ở bên trong tài liệu còn nói rất nhiều kinh nghiệm của ông ở trong Đầm Lầy Hắc Ám, cùng với rất nhiều dị sinh vật mà ông gặp phải.
Trong đó có một lần vị tiền bối này đi vào một khu rừng cổ thụ, nói là rừng cây, nhưng mà cây ở đó kỳ thật rất ít, cách hơn 10m mới có một cây, thế nhưng cây ở đó lại cực kỳ cao lớn, thân cây lớn cỡ mấy người ôm.
Mà ở phía dưới rừng cây kia mọc đầy các loại hoa xinh đẹp, lúc ấy vị tiền bối kia cơ hồ tưởng rằng mình đã thoát khỏi đầm lầy, nhưng mà sau đó vị tiền bối kia mới phát hiện ra, chỗ đó chỉ là một khu vực kỳ dị ở trong đầm lầy mà thôi, ở phía trên những cây đại thụ che trời đó, có rất nhiều tổ ong vò vẽ cực lớn, ít nhất đều lớn cỡ chiếc giường đôi, nguyên một đám treo ở trên đại thụ che trời, ong vò vẽ màu đen từ bên trong bay ra ngoài, kích thước lớn cỡ con dơi vậy.
Lúc đó ông may mắn giết chết một con ong vò vẽ màu đen lạc đàn, mới biết được thứ kia gọi là Hắc Châm Phong, là một loại sinh vật cấp nguyên thủy.
Hơn nữa ông ta còn may mắn nhận được thú hồn Hắc Châm Phong, thú hồn Hắc Châm Phong kia chính là loại hình mũi tên, có thể hóa thành một Hắc Châm Tiễn, không chỉ sắc bén, hơn nữa còn cực độc.
Hắc Châm Tiễn sau đó bị người dùng giá cao mua đi, nhưng vị tiền bối kia còn nói ra một chuyện, mặc dù ông ta không dám đi sâu vào trong khu rừng cây kia, mà lựa chọn đi vòng qua khu rừng, thế nhưng xa xa có thể nhìn thấy ở trong rừng có một cái cây vô cùng lớn, trên tàng cây có một tổ ong lớn cỡ một căn phòng, còn nhìn thấy những con Hắc Châm Phong màu đỏ lớn như con chim bồ câu từ bên trong bay ra ngoài, ông suy đoán loại Hắc Châm Phong màu đỏ này chính là Hắc Châm Phong biến dị.
Bên trong tài liệu còn có hình ảnh của thú hồn Hắc Châm Phong, là vị tiền bối kia trước khi bán đi chụp lại, xác thực giống như lời ông ta nói, cái đầu của con Hắc Châm Phong kia giống như đầu của một con chuột bự, đằng sau có một mũi độc châm dài như cái đuôi con chuột vậy, biến thành Hắc Châm Tiễn toàn thân đen nhánh, đầu mũi tên vô cùng sắc bén, hơn nữa phát ra ánh sáng u ám, nhìn qua liền biết có cực độc.
- Quả thật là thứ tốt.
Hàn Sâm rất động lòng, nếu như trước đây, hắn không dám có ý định càn quét Đầm Lầy Hắc Ám, nhưng mà hiện tại hắn đã có thú hồn Tử Vũ Lân Long biến thành cánh chim, hoàn toàn có thể bay lên phía trên Đầm Lầy Hắc Ám.
Vạn nhất gặp phải nguy hiểm gì, hắn còn có áo giáp và Huyết Tinh Đồ Lục Giả để dùng, đi tới Đầm Lầy Hắc Ám có lẽ cũng không có nguy hiểm gì.
Theo vị tiền bối kia nói, thứ nguy hiểm nhất ở Đầm Lầy Hắc Ám chính là độc thú trốn ở trong bùn, dị sinh vật bay trên bầu trời không nhiều, ông ta cũng chỉ thấy qua một vài con Hủ Thi Điểu cấp nguyên thủy mà thôi.
- Chỉ là không có vị trí cụ thể của khu rừng cây kia, đi vào tìm sẽ có chút phiền phức.
Hàn Sâm nghĩ, tạm thời để chuyện này sang một bên, bấm dãy số của người thợ rèn kia, hẹn y ra gặp mặt, muốn đưa mũi tên gãy cho y nhìn thử xem có thể sửa được hay không.
Đã đến địa điểm hẹn trước, Hàn Sâm đưa mũi tên gãy cho người thợ rèn, hỏi ông ta có thể sửa được hay không, người thợ rèn chỉ lạnh lùng nói một câu:- Không thể sửa, tự mình tìm thợ hàn hàn lại, nhưng mà sự bền dẻo và tính ổn định đều hạ thấp trên diện rộng, trọng tâm cũng sẽ chếch đi, cần phải điều chỉnh một lần nữa, mũi tên này đã bị phế.
- Vậy anh có thu mua phế liệu không? Nói như thế nào cũng là thép Z hàm lượng 1.
2%, dù sao cũng đáng ít tiền chứ?Hàn Sâm hỏi.
- 5000.
Thợ rèn mặt không biểu cảm nói.
- Tôi mua mũi tên đã 30 vạn, thép Z cũng chỉ có giá 5000?Hàn Sâm mở to hai mắt nhìn.
- Không bán thì thôi.
Người thợ rèn rất thẳng thắn nói.
- Được, xem như anh lợi hại, 5000 thì 5000.
Trong lòng Hàn Sâm âm thầm thề, nhất định phải kiếm được một thú hồn dạng mũi tên, mũi tên thép Z này thật sự quá hố người rồi.
Lúc trước hắn đã từng nghe Tô Tiểu Kiều nói qua, kỳ thật giá thép Z thành phẩm cũng không cao lắm, chỉ là bị lũng đoạn nên mới có giá cao như vậy, kỳ thật tài liệu không đáng bao nhiêu tiền.
Hàn Sâm đưa mũi tên gãy cho thợ rèn, thợ rèn cho hắn một tờ tiền trị giá 5000, Hàn Sâm thu tiền lại rồi hỏi anh ta:- Anh còn mũi tên thép Z nào khá hơn một chút hay không?Lúc hắn bắn Tử Vũ Lân Long, chính là trực tiếp bắn vào trong vết thương của Tử Vũ Lân Long, kết quả là mũi tên kia chỉ cắm sâu vào ba bốn tấc mà thôi, cuối cùng vẫn là con Tử Vũ Lân Long kia bị ngã chết, nếu như ở trên đất bằng, một mũi tên đó của hắn căn bản không giết được Tử Vũ Lân Long, cho nên Hàn Sâm không quá hài lòng với mũi tên này.
- Không có, có một con dao găm thép Z hàm lượng 5% thôi, muốn mua không?Thợ rèn nói.
- Bao nhiêu tiền?Hàn Sâm đã biết, thép Z hàm lượng 5%, trên cơ bản đã là giá trị cao nhất mà khoa học kỹ thuật hiện tại có thể đạt tới, nếu như còn cao hơn nữa, hợp kim thép Z sẽ giòn giống như thủy tinh vậy.
- 30 vạn.
Thợ rèn nói.
- Mũi tên này chỉ có hàm lượng 1.
2% đã 30 vạn, dao găm hàm lượng 5% cũng 30 vạn?Hàn Sâm không hiểu nhìn thợ rèn.
- Độ khó kỹ thuật không giống nhau, con dao găm kia chính là dùng máy cắt kim loại hợp kim mài thành, kỹ thuật thấp hơn mũi tên này nhiều.
Thợ rèn hiếm khi giải thích một câu.
- Được, 30 vạn tôi mua.
Sau khi Hàn Sâm hỏi thăm rõ ràng về con dao găm nhỏ, nhịn đau rút ra 30 vạn trả cho thợ rèn.
Thợ rèn bán đắt, hàng có nhãn hiệu bên ngoài còn đắt hơn, dao găm thép Z hàm lượng 5%, không có mấy trăm vạn tuyệt đối không mua được.
Hơn nữa tay nghề của ông thợ rèn này quả thật không tệ, chỉ nhìn mũi tên này, liền biết mạnh hơn mũi tên Tinh Mang rất nhiều.
- Đồ không ở trên người, cậu đi theo tôi đi.
Thợ rèn nói xong liền đi vào trong ngõ nhỏ.
Hàn Sâm vội vàng đi theo, xuyên qua mấy tòa kiến trúc đến một căn nhà kho hơi cũ nát ở dưới mặt đất, Hàn Sâm thấy được rất nhiều máy móc cơ giới dùng để chế tạo sắt thép, liền bàn dập cỡ lớn đều có, ép phi thuyền loại nhỏ lớn cỡ chiếc ô tô thành sắt cục đều không thành vấn đề.
Xuyên qua nhà kho, thợ rèn mang Hàn Sâm vào một căn phòng, mở chiếc cửa bằng thép nặng nề ra, Hàn Sâm lập tức nhìn tới hoa mắt.
Gian phòng kia giống như là một cái kho binh khí, các loại vũ khí lạnh chỉnh tề xếp ở bên trong lóe lên hàn quang lẽo, khí tức khắc nghiệt tản ra khiến cho người ta cảm thấy sợ hãi.
Thợ rèn cầm một con dao găm 8 tấc ném cho Hàn Sâm:- Chính là thanh này, cầm lấy rồi đi đi.
Ánh mắt của Hàn Sâm lại bị một cây đao khác ở trên bàn phía bắc trong gian phòng hấp dẫn, kiểu dáng thanh đao kia thoạt nhìn rất bình thường, giống như là Trực Đao, ba mặt khác trong phòng đều treo đầy binh khí, nhưng mặt phía bắc chỉ có cây đao kia được đặc biệt đặt ở trên kệ đao.
.
Chương58: Đao
- Đó là đao gì?Hàn Sâm tò mò hỏi.- Cầm 100 triệu tới, tôi bán đao cho cậu.Thợ rèn lạnh lùng nói một câu, đẩy Hàn Sâm đi ra.- Đao gì mà lại mắc như vậy, bán tới 100 triệu?Hàn Sâm nhịn không được lại hỏi một câu.- 75% thép Z chế tạo thành.Thợ rèn nói xong đã đẩy Hàn Sâm đi ra:- Lần sau cần mua cái gì, trực tiếp tới đây.- 75% thép Z? Có nói quá không vậy? Không phải nói kỹ thuật hiện nay căn bản không luyện ra hợp kim thép Z 5% trở lên sao?Trong lòng Hàn Sâm thầm nhủ, nhưng lại không nói gì thêm, dù sao hắn cũng sẽ không mua, để thợ rèn khoe khoang chút là được rồi.Về đến nhà, Hàn Sâm mới lấy dao găm ra xem xét tỉ mỉ, lúc rút ra từ trong vỏ gỗ, Hàn Sâm liền cảm giác được một luồng khí tức âm u lạnh lẽo tản ra, dao găm là dao găm tiêu chuẩn tám tấc, toàn thân xanh biếc như nước, giống như có gợn nước lưu động ở trên thân đao.Góc độ mở lưỡi rất nhỏ, đoán chừng chỉ khoảng 20 độ, lưỡi dao mỏng như cánh ve, điểm sáng lạnh lẽo nơi mũi đao kia khiến lòng người run sợ, phối hợp thêm hai cái rãnh máu, nhìn thấy liền khiến cho người ta kinh hãi.Nắm trong tay, chuôi đao do tài liệu công nghệ cao trực tiếp dung hợp với xương rồng tạo cảm giác hết sức thoải mái, chuôi đao cũng không phải thẳng tắp, có đường cong nhất định, được thiết kế thích hợp để con người sử dụng.Hàn Sâm rút ra một thanh đao thép, sau đó dùng con dao găm này chém tới sống của thanh đao thép kia một cái.Hàn Sâm chỉ là muốn thử độ cứng và tính bền dẻo của con dao găm này như thế nào, hợp kim thép Z hàm lượng 5%, độ cứng và tính bền dẻo đều mạnh hơn thanh đao thép kia nhiều, lưỡi dao sẽ không có tổn thương gì.Tạch...!Thanh đao thép trực tiếp bị con dao găm cắt đứt, một nửa lưỡi đao leng keng rơi xuống mặt đất.- Thật bén.Hàn Sâm hít vào một hơi, lúc này mới nhớ tới người thợ rèn kia đã từng nói qua, tài liệu làm đao này chính là dùng hợp kim Thiết Cát mài thành lưỡi dao.Nhìn lên lưỡi dao, vậy mà một chút tổn thương cũng không có, đừng nói là vết mẻ, ngay cả vết xước trên lưỡi dao cũng không thấy.- CMN.
.
.
đao của mình.
.
.Hàn Sâm đột nhiên kịp phản ứng lại, phát ra một tiếng kêu thảm thiết, Trảm Thiết Đao hàng hiệu yết giá cả trăm vạn trong tiệm lại bị hắn làm hỏng như vậy.Hàn Sâm vốn cho rằng chỉ có thể chém ra một vết mẻ ở trên sống đao, không nghĩ tới dao găm quá sắc bén, trực tiếp cắt đứt Trảm Thiết Đao rồi.Hàn Sâm cảm thấy lòng đau như cắt, thứ này nếu như cầm đi tới khu chợ trời lừa gạt một chút, nói không chừng còn có thể bán được vài chục vạn, bây giờ mình lại làm hỏng.Lúc đang đấm ngực dậm chân, đột nhiên nghe thấy tiếng máy truyền tin vang lên, liếc mắt nhìn mã số là của Trương Đan Phong, Hàn Sâm ấn nút mở máy truyền tin ra.- Lão Bạch, đến Hoàng Hôn Tiểu Trúc đi, có thứ tốt cho cậu.Trương Đan Phong hưng phấn nói.- Thứ tốt gì?Hàn Sâm hỏi.- Đến rồi sẽ biết, gặp ở chỗ cũ.Trương Đan Phong thần thần bí bí thừa nước đục thả câu.Hàn Sâm thay quần áo đi tới Hoàng Hôn Tiểu Trúc, đó là một khách sạn mà Trương Đan Phong thường xuyên dẫn hắn đi, đồ ăn làm rất không tồi, thiết bị lắp đặt cũng coi như thượng đẳng, mỗi lần Trương Đan Phong tới đều phải là phòng số 7, cho nên mới nói là chỗ cũ.Lúc đến Hoàng Hôn Tiểu Trúc, Hàn Sâm đã thấy Hàn Hạo đang ở đó, Hàn Hạo nhìn thấy Hàn Sâm, lộ ra vẻ rất không được tự nhiên, cố nặn ra một nụ cười, gọi một tiếng Sâm ca.Hàn Sâm cười cười với hắn, đã bị Trương Đan Phong kéo đến một bên.Hàn Sâm vốn không có vấn đề gì với Hàn Hạo, hắn cũng không muốn có quá nhiều dính líu với người khác, Hàn Hạo không nhận cũng coi như hợp với ý của hắn.Trương Đan Phong không chú ý tới những chuyện này, hưng phấn kéo Hàn Sâm ngồi xuống ghế salon, không kịp chờ đợi đã vẫy tay, lập tức một cái thú hồn Kiếm Xỉ Hổ có bộ lông thuần một màu trắng bay vút lên, hóa thành một thanh đao sáng như tuyết rơi vào trong tay Trương Đan Phong.Trương Đan Phong hưng phấn cầm lấy thanh đao vung lên mấy cái, sau đó đắc ý nói:- Lão Bạch, cậu xem cái thú hồn biến dị dạng binh khí mà tôi mới lấy được như thế nào?- Được, một chữ thôi, quá đẹp.Hàn Sâm giơ ngón tay cái lên, thú hồn biến dị dạng binh khí thì Hàn Sâm đã muốn có lâu rồi, nhưng đáng tiếc đừng nói là thú hồn biến dị, cho dù là thú hồn nguyên thủy gần đây cũng không hề lấy được một cái.- Hắc hắc, lão Bạch, tôi đã có thanh Tuyết Hổ Đao, binh khí mua trước kia không cần dùng tới nữa, nếu cậu không chê thì cầm lấy dùng đi.Trương Đan Phong nhét một thanh đao vào trong tay Hàn Sâm.Hàn Sâm trông thấy thanh đao kia lập tức nao nao, đây lại là một thanh Trảm Thiết Đao.Hàn Sâm vừa mới cắt đứt một thanh Trảm Thiết Đao, không ngờ Trương Đan Phong lại cho hắn một thanh khác.- Đao này.
.
.Trong lòng Hàn Sâm cảm động, đồ vật có giá hơn trăm vạn đồng, Trương Đan Phong cứ cho hắn như vậy, tình nghĩa trong đó không cần nói cũng biết.Hàn Sâm đang muốn nói cái gì nhưng còn chưa kịp nói ra, cửa phòng đột nhiên bị người đẩy vào, chỉ thấy một người phụ nữ béo tròn, ăn mặc quần áo hàng hiệu, còn đeo vàng mang ngọc chen vào trong phòng.- Tiểu tử thối, lúc ở phía dưới mẹ liền nhìn mày ngờ ngợ, không nghĩ tới quả nhiên là mày, mẹ bảo mày đi tham gia yến hội của Hồ tổng thì mày nói là có chuyện quan trọng phải làm, chẳng lẽ chuyện quan trọng chính là tụ tập với đám người này hay sao? Mày nói xem mày đi theo bọn họ thì có tiền đồ gì? Hồ tổng mời đám bạn của con trai ông ấy ăn cơm, đều là tinh anh trẻ tuổi ở Lạc Gia tinh chúng ta, mày nên làm quen thêm một ít bạn bè như vậy, về sau mới có thể trở thành tinh anh được...Hàn Ngọc Mai tiến đến liền đổ ập thốt ra một trận thoá mạ, muốn lôi kéo Hàn Hạo đi ra ngoài.- Mẹ.
.
.con.
.
.Hàn Hạo muốn giải thích cái gì, thế nhưng đã bị Hàn Ngọc Mai kéo ra khỏi phòng.- Đừng mẹ con gì với tôi, ở trên yến hội hôm nay còn có đại công tử Lâm Bắc Phong của công ty khai thác mỏ Sâm Trọng, mẹ nghe người ta nói bây giờ cậu ta đang ở Cương Giáp Tí Hộ Sở, nếu mày có thể tạo mối quan hệ với cậu ta, người ta tùy tiện giúp mày một chút là mày có thể xông pha ở Cương Giáp Tí Hộ Sở.
.
.Hàn Ngọc Mai vừa lôi Hàn Hạo đi ra ngoài vừa nói.Trong lòng Hàn Hạo có chút buồn bực, lần này y tới chính là muốn giữ gìn mối quan hệ với Hàn Sâm, hy vọng có thể mượn nhờ quan hệ với Hàn Sâm tiến vào Cương Giáp đoàn của Tần Huyên.Bây giờ bị Hàn Ngọc Mai kéo đi như vậy, hắn căn bản không có cơ hội nói chuyện với Hàn Sâm nữa rồi.Hàn Hạo vẫn cho là Hàn Sâm leo lên được cái cành cây cao Tần Huyên này, là do Tần Huyên bao nuôi, cho nên Hàn Sâm mới có thành tựu như bây giờ, nếu không chỉ bằng vào hắn làm sao có thể giằng co với La Thiên Dương lâu như vậy, làm sao có thể được Tần Huyên thu nhận vào thần xạ tổ.Mặc dù Hàn Hạo rất khinh thường loại hành vi được bao nuôi này của Hàn Sâm, nhưng y lại muốn nhờ vào tầng quan hệ này với Hàn Sâm để tiến vào Cương Giáp đoàn, cho nên hôm nay mới từ chối yến hội ở nhà Hồ tổng, chạy tới chỗ Trương Đan Phong.Không nghĩ tới vậy mà yến hội của Hồ gia cũng ở bên trong tòa nhà lớn này, Hàn Ngọc Mai lại đúng lúc nhìn thấy y, bị bắt gặp như vậy, hôm nay không còn cơ hội bắt tay thân thiện với Hàn Sâm nữa rồi.- Ôi trời, vậy mà đại công tử Lâm Bắc Phong của công ty khai thác khoáng sản Sâm Trọng cũng ở Cương Giáp Tí Hộ Sở, hơn nữa còn đến Lạc Gia tinh rồi, đây là một cơ hội tốt, nghe nói công ty khai thác khoáng sản Sâm Trọng rất giàu có, căn bản không thèm quan tâm tới tiền, có thể tạo mối quan hệ với Lâm Bắc Phong cũng là một chuyện tốt.Hàn Hạo sửa sang lại quần áo, theo Hàn Ngọc Mai đi tới phòng yến hội..
Chương59: Tán Tài Đồng Tử
- Cô của cậu càng ngày càng quá mức.Trong lòng Trương Đan Phong cảm thấy khó chịu.- Không sao cả, tôi đã coi bọn họ là người dưng rồi.Hàn Sâm thuận miệng nói một câu, sau đó liền có chút nghi ngờ nhìn Trương Đan Phong hỏi:- Vừa rồi bọn họ nói Lâm Bắc Phong của công ty khai thác khoáng sản Sâm Trọng là ai thế?Hàn Sâm nghi ngờ hỏi, hắn cũng biết một người tên là Lâm Bắc Phong, là một tên từ Tí Hộ Sở khác vượt qua núi sâu đầm lớn đi tới Cương Giáp Tí Hộ Sở, Hàn Sâm đã từng cứu y một lần.- Chính là một tên khốn có vận may tốt đến kinh khủng.Trương Đan Phong đại khái kể lại chuyện của công ty khai thác khoáng sản Sâm Trọng một lần.Trước kia công ty khai thác khoáng sản Sâm Trọng chỉ là một công ty nhỏ có mấy cái quặng mỏ, về sau bọn họ mua lại một viên phế tinh vốn dùng để chứa rác, ai ngờ ở trên tinh cầu chứa rác kia lại phát hiện ra lượng lớn khoáng sản quý giá.công ty khai thác khoáng sản Sâm Trọng chính là dựa vào viên phế tinh có trữ lượng quáng hiếm phong phú này, trong thời gian ngắn ngủn hai mươi năm liền trở thành một tập đoàn khoáng sản có thực lực đa tinh cầu.Giám đốc của công ty khai thác khoáng sản Sâm Trọng chính là cha của Lâm Bắc Phong, Lâm Bắc Phong mới tiến vào thế giới Thần Chi Tí Hộ Sở không lâu, ra tay vô cùng hào phóng, quả thực tựa như một tán tài đồng tử phiên bản hiện đại, đương nhiên cũng có rất nhiều người muốn làm bạn với y.- Đúng là may mắn thật.Hàn Sâm hâm mộ nói.- Việc này cũng không hâm mộ được, người ta đã chạy thắng không biết bao nhiêu ức tinh trùng mới có thể hưởng thụ giống như bây giờ.Trương Đan Phong cười cười nói thêm:- Nhưng mà công ty khai thác khoáng sản Sâm Trọng cũng không có sản nghiệp quan trọng nào ở trên Lạc Gia tinh, y chạy đến tới nơi này làm gì?Ở trong một phòng yến hội khác, không ít nhân sĩ tinh anh đang ăn uống linh đình, trong đó không thiếu nhân sĩ tinh anh ba bốn mươi tuổi đã tiến vào không gian thứ hai của Thần Chi Tí Hộ Sở, nhưng mà tiêu điểm của yến hội lại là một tên thiếu niên mười sáu, mười bảy tuổi.Nếu như Hàn Sâm có ở chỗ này, nhất định sẽ nhận ra thiếu niên này chính là tên Lâm Bắc Phong mà lúc trước hắn cứu kia.Lâm Bắc Phong phong độ nhẹ nhàng vòng quanh đám người, thoạt nhìn thì có bộ dáng thành thạo tiêu sái, hoàn toàn không có vẻ khoe khoang, liền ngay cả mấy cô gái xinh đẹp ở đây đều âm thầm động tâm.Hàn Ngọc Mai cùng Hàn Hạo vẫn muốn nói chuyện cùng Lâm Bắc Phong, nhưng căn bản không có cơ hội nào, người có quyền thế hơn so với bọn họ ở trên yến hội thật sự nhiều lắm, một mực vây xung quanh Lâm Bắc Phong, bọn họ căn bản không có cơ hội chen vào, cũng không dám đắc tội với những người kia.Cho đến tận khi yến hội chấm dứt, lúc Lâm Bắc Phong đi ra bên ngoài tòa nhà, bọn họ rốt cuộc mới tìm được một cơ hội, thừa dịp bên cạnh Lâm Bắc Phong không có ai nữa, liền muốn đi qua nói chuyện với Lâm Bắc Phong.Thế nhưng mà lúc này Hàn Sâm cùng Trương Đan Phong cũng trùng hợp đi tới, nhìn thấy Hàn Hạo, Trương Đan Phong đanh định chạy tới nói chuyện với Hàn Hạo.Hàn Sâm cũng chỉ đành cùng đi qua, ai ngờ Trương Đan Phong một câu nói vẫn còn chưa nói hết, Hàn Ngọc Mai đã đẩy y và Hàn Sâm ra, chanh chua nói:- Hai thằng ranh các cậu, về sau cách Hàn Hạo nhà tôi xa một chút.
Đặc biệt là cậu, ở trong Tí Hộ Sở chuốc lấy tiếng xấu, đừng để liên lụy tới Hàn Hạo nhà tôi, về sau gặp mặt ở trong Tí Hộ Sở, cậu đừng nói mình quen biết Hàn Hạo, nếu làm phiền tới nó, tôi sẽ không để yên cho cậu đâu.Nói xong, Hàn Ngọc Mai liền lôi kéo Hàn Hạo đi về phía Lâm Bắc Phong.Trương Đan Phong ngây ra một lúc, nhìn Hàn Sâm hỏi- Xảy ra chuyện gì thế, cậu và Hàn Hạo ở cùng một Tí Hộ Sở?Hàn Sâm gật đầu:- Tìm một chỗ yên tĩnh đi, trở về tôi sẽ giải thích cho cậu.Nghe xong lời của Hàn Ngọc Mai, Hàn Sâm đã biết Hàn Hạo đã nói chuyện trước kia của hắn ở Cương Giáp Tí Hộ Sở cho Hàn Ngọc Mai, cho nên Hàn Ngọc Mai mới nói như vậy.Hàn Ngọc Mai lôi kéo Hàn Hạo vất vả lắm mới đến gần được Lâm Bắc Phong, Hàn Ngọc Mai thấy Lâm Bắc Phong vừa vặn nhìn tới bên này, liền vội vàng cao hứng nói:- Lâm thiếu gia, đây là Hàn Hạo con trai của tôi, cũng ở Cương Giáp Tí Hộ Sở.
.
.Lời của Hàn Ngọc Mai còn chưa nói hết, lại thấy Lâm Bắc Phong giống như là không nghe thấy bà ta nói chuyện, trực tiếp đi qua bên cạnh bà ta.Hàn Ngọc Mai lập tức ngây ra một lúc, cùng Hàn Hạo nhìn về phía Lâm Bắc Phong đang đi tới.Chỉ thấy Lâm Bắc Phong càng chạy càng nhanh, đi giống như chạy tới trước mặt Hàn Sâm và Trương Đan Phong đang chuẩn bị rời đi, kéo lấy cánh tay của Hàn Sâm lại, mừng rỡ kêu lên:- Sâm ca, tôi rốt cuộc tìm được anh rồi, tiểu đệ nhớ anh muốn chết.Nói xong, Lâm Bắc Phong liền hung hăng ôm Hàn Sâm một cái.Hàn Ngọc Mai ngây người, Hàn Hạo lặng đi, không biết tại sao Lâm Bắc Phong lại quen Hàn Sâm, lại còn tự xưng là tiểu đệ, trong lúc nhất thời hai người đều có chút không rõ.Hàn Sâm liền tóm lấy đầu Lâm Bắc Phong đẩy ra ngoài, nhíu mày nói:- Tại sao cậu lại ở đây?Lâm Bắc Phong cũng không tức giận, vội vàng lấy thuốc lá ra đưa cho Hàn Sâm và Trương Đan Phong, vẻ mặt hưng phấn nói:- Tôi tới để tìm anh đó, vất vả lắm tôi mới thăm dò ra anh xuất thân ở Lạc Gia tinh, lúc này liền vội vàng chạy tới, nhưng mà tôi không biết nhà anh ở chỗ nào, tìm rất nhiều ngày đều không thấy, lần này cuối cùng đã tìm được, Sâm ca, về sau tiểu đệ đi đi theo anh lăn lộn nhé, anh phải giúp đỡ cho tiểu đệ đấy.Hàn Sâm thấy người bên cạnh đều đang nhìn sang bên này, nói với Lâm Bắc Phong:- Có lời gì thì nói sau, nơi đây không phải chỗ nói chuyện.Nói xong, Hàn Sâm liền lôi kéo Trương Đan Phong đi ra bên ngoài, Lâm Bắc Phong vội vàng đi theo:- Sâm ca, phi thuyền của tôi đang ở bên ngoài, anh muốn đi đâu tôi đưa anh đi.Hàn Ngọc Mai và Hàn Hạo ngơ ngác nhìn Lâm Bắc Phong hấp tấp theo Hàn Sâm rời đi, thật sự không thể tin được người kia chính là Lâm Bắc Phong phong độ nhẹ nhàng vừa rồi.- Hàn Hạo, người vừa nói chuyện với Lâm thiếu gia là Hàn Sâm?Cho đến tận lúc bọn Hàn Sâm đi ra khỏi tòa nhà, Hàn Ngọc Mai vẫn còn có chút không thể tin được nhìn sang Hàn Hạo hỏi.Hàn Hạo cắn răng nói:- Là hắn.- Điều này sao có thể? Lâm thiếu gia sao lại quen biết với Hàn Sâm, còn tỏ loại thái độ đó với nó?Hàn Ngọc Mai hỏi.- Hừ, có gì đặc biệt hơn người, chẳng qua chỉ là một tên trai bao dựa vào phụ nữ để ăn cơm.Trong lòng Hàn Hạo đố kỵ giống như lửa đốt, hừ lạnh nói.- Trai bao dựa vào nữ nhân ăn cơm? Không phải con nói nó ở bên trong Cương Giáp Tí Hộ Sở đắc tội với một cô gái có quyền thế à, đều sắp bị người ta hành hạ chết hay sao?Hàn Ngọc Mai nghi ngờ hỏi.- Nếu như không phải được Tần Huyên bao nuôi, sao Lâm thiếu gia lại biết loại người như hắn.Hàn Hạo cắn răng nghiến lợi đem chuyện của Hàn Sâm thêm mắm dặm muối nói ra một lần, nói Hàn Sâm như thế nào dính tới Tần Huyên, trai bao ăn cơm như thế nào vân vân.- Khó trách nó có thể lấy ra hai trăm vạn trả cho chúng ta, mẹ biết ngay là nó không phải là thứ gì tốt, làm mất hết mặt mũi của Hàn gia chúng ta, đường đường là đàn ông vậy mà lại được bao nuôi, 18 đời tổ tông Hàn gia đều bị nó làm cho tức giận từ trong quan tài leo ra.
.
.Hàn Ngọc Mai lộ ra vẻ mặt ác độc nói.Hai mẹ con vừa đố kị vừa hận ra khỏi tòa nhà, vừa hay nhìn thấy Lâm Bắc Phong tự mình mở cửa khoang ra, mời Hàn Sâm và Trương Đan Phong lên trên máy bay, sắc mặt càng thêm khó coi, mặt đen tới nỗi sắp nhỏ ra nước mực luôn..
Chương60: Kim Giác Tu La
Sau khi Hàn Sâm đuổi Lâm Bắc Phong đi, rồi giải thích đại khái câu chuyện cho Trương Đan Phong, lúc này mới có thể thoát thân.Hàn Sâm nói hời hợt, chuyện về Hàn Hạo cũng không nhiều lời, hắn biết rõ tính cách của Trương Đan Phong, nếu nói ra tất cả chuyện của Hàn Hạo, Trương Đan Phong chắc chắn sẽ không buông tha cho y.Ở trong lòng Trương Đan Phong, bọn họ vẫn là anh em tốt cùng nhau lớn lên, khẳng định không thể chấp nhận được loại chuyện này.Lúc đứng ở trên đoàn tàu từ trường, trong lòng Hàn Sâm tính toán tới chuyện đi tới Đầm Lầy Hắc Ám, cần chuẩn bị một vài thứ.Chỗ kia cơ bản không hề có dấu chân của nhân loại, nhất định sẽ có thu hoạch lớn, cho dù không phải là vì thú hồn dạng mũi tên, Hàn Sâm cũng muốn đi xem thử, có thú hồn Tử Vũ Lân Long trong người, Đầm Lầy Hắc Ám khiến người nghe xong biến sắc kia, đối với hắn mà nói thì không khác núi rừng bình thường là bao.Lúc đang suy tư, đột nhiên Hàn Sâm nghe được bốn phía truyền đến âm thanh xoẹt xoẹt của dòng điện, đèn điện ở bốn phía không ngừng lập loè, lúc kinh ngạc ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy một quả cầu lửa giống như sao chổi đang từ trên bầu trời lao xuống rất nhanh, mà phương hướng rơi xuống lại là khu vực mà Hàn Sâm đang đứng.- Cảnh báo...!cảnh báo...!vật thể không xác định đang xâm nhập...!cảnh báo...!cảnh báo...!vật thể không xác định đang xâm nhập...Ầm!Tiếng cảnh báo của hệ thống phòng ngự tinh cầu mới vang lên vài tiếng, chợt nghe thấy một tiếng nổ vang kịch liệt, bốn phía lập tức đen kịt một màu, tia điện chớp lóe không ngừng, chỉ thấy vật giống như đám lửa kia rơi xuống, hung hăng va vào một tòa nhà cao tầng.Mặt đất dường như cũng bị chấn động một cái, Hàn Sâm ngẩng đầu nhìn về phía tòa nhà cao tầng bị va sụp một nửa kia, chỉ thấy một chiếc phi thuyền hình tròn kỳ quái, còn có một nửa lộ ra bên ngoài, bốn phía đều đang bốc lửa hừng hực, khói đặc cuồn cuộn phóng lên tận trời.Bốn phía có không ít nhân loại đang kêu khóc trốn chạy trối chết, khu vực này ở gần khu học viện thương nghiệp, nơi bị phi thuyền kỳ quái kia đụng vào, chính là một khu giảng đường của trường học, người từ trong cao ốc chạy trốn ra, trên cơ bản đều là học sinh tầm mười tuổi.Bởi vì là học viện giáo dục phổ thông, nên cũng không được phân phối hệ thống an ninh hoàn thiện cho lắm, sau khi xảy ra sự cố cũng không có người lập tức chạy đến trợ giúp.Điện ở bốn phía không biết vì sao đều bị cắt, hệ thống phòng cháy tự động cũng tê liệt theo, trong khu vực đen kịt, chỉ có tòa nhà bị va chạm kia bốc lên một ngọn lửa lớn đỏ rực.Hàn Sâm nhìn rõ ràng bộ dáng của chiếc phi thuyền kia, đồng tử lập tức co rụt lại, loại phi thuyền này hắn đã từng nhìn thấy, phi thuyền thuần túy hình cầu, kỹ thuật hiện nay của nhân loại không thể chế tạo ra loại phi thuyền như vậy được, muốn có được loại phi thuyền này chỉ có một khả năng, đó chính là địch nhân duy nhất của nhân loại trong vũ trụ ở thời đại này, Tu La tộc.Tu La tộc là tên mà nhân loại lấy cho bọn họ, tên chính thức của bọn họ không có cách nào dùng ngôn ngữ của nhân loại để phát âm, phải dùng ngôn ngữ của bọn họ mới có thể nói ra được.Ngoại hình của Tu La tộc và nhân loại khá giống nhau, chỉ là trên đầu của đàn ông mọc ra một cái sừng, mà phụ nữ thì mọc ra một đôi sừng nhọn.Người của Tu La tộc bất kể là nam hay nữ, từ nhỏ đều đeo mặt nạ, mặt nạ và sừng chính là biểu tượng của bọn họ.nhân loại đã chinh chiến với Tu La tộc ở trong tinh không mấy trăm năm nay, ngay từ đầu bởi vì thể chất của Tu La tộc hơn xa nhân loại, hơn nữa lực lượng khoa học kỹ thuật lại cao, đánh cho nhân loại liên tục bại lui.Cho đến gần hai trăm năm nay, nhân loại phát hiện ra thế giới Thần Chi Tí Hộ Sở, ở trong thế giới Tí Hộ Sở đạt được gien, sau khi gia tăng tố chất thân thể một khoảng lớn, mới dần dần ổn định lại trận tuyến, ở trong tinh không triển khai một hồi chiến tranh dài hạn với Tu La tộc.Thế nhưng mà Lạc Gia tinh này thuộc về hậu phương lớn của nhân loại, hơn nữa Lạc Gia tinh cũng là một tinh cầu lấy thương nghiệp làm chủ, ở đây vậy mà lại xuất hiện phi thuyền của Tu La tộc, lập tức khiến cho Hàn Sâm cảm thấy có chút khó tin.Hắn từ nhỏ đã lớn lên ở Lạc Gia tinh, cũng chỉ có thể nhìn thấy Tu La tộc và phi thuyền của Tu La tộc ở trên internet mà thôi.Lúc Hàn Sâm đang nhìn chằm chằm vào chiếc phi thuyền kia, đột nhiên nhìn thấy tòa nhà đang bị phi thuyền và vỡ có một cô bé khoảng tám tuổi, quần áo mắc ở trên một đoạn thép nhô ra, bàn tay nhỏ bé ra sức bám lấy thanh thép muốn leo lên, nhưng bởi vì sức lực quá yếu, vùng vẫy mấy lần đều không thể leo lên nổi, quần áo treo trên thanh thép chút nữa là sẽ bị xé rách.Mặt cô bé đầy nước mắt, bên trên bàn tay nhỏ bé cũng dính đầy bùn đất đen xám và một chút máu tươi, bò như thế nào cũng không bò lên nổi, cho dù leo lên được, bên trong cũng đã cháy rồi, leo lên cũng không có đường sống, hơn nữa bên cạnh chính là phi thuyền của Tu La tộc, cũng không biết đội cứu viện lúc nào mới tới.Mắt thấy cô bé kia đang dần dần mất đi sức lực, quần áo cũng chầm chậm rách ra, sắp từ trên thanh thép rớt xuống.Chỗ đó chính là tòa nhà cao hơn mười tầng, nếu như từ bên trên rơi xuống, đừng nói là một đứa bé, cho dù là một người lớn max gien biến dị, nhất định cũng sẽ bị té thành bùn nhão.Bành!Cửa khoang phi thuyền Tu La tộc ở bên cạnh cô bé đột nhiên mở ra, chỉ thấy một người trên mặt đeo mặt nạ giống như là được điêu khắc từ bạch cốt, chỉ lộ ra con mắt, các bộ phận khác đều giấu ở sau mặt nạ, đỉnh đầu mọc ra một cái sừng màu vàng.Tu La tộc này mặc áo giáp hợp kim ở trên người, nhưng cũng đã vỡ nát không chịu nổi, rất nhiều nơi ở trên người còn đang chảy ra máu tươi màu xanh sẫm.Máu của Tu La tộc khác với máu của nhân loại, có màu xanh sẫm giống như mật của con người, đây cũng là một trong những phương pháp để phân biệt Tu La tộc.Hàn Sâm nhìn thấy Tu La tộc này liền giật mình, Tu La tộc rất chú ý tới mặt nạ, ngay cả hoa văn khác nhau đều mang ý nghĩa tượng trưng khác nhau, Hàn Sâm không tỉ mỉ nghiên cứu cho nên không hiểu rõ lắm, nhưng chỉ cần nhìn một chiếc sừng màu vàng trên đỉnh đầu kia, hắn liền biết đây tuyệt đối không phải là một Tu La tộc bình thường.Sừng của Tu La tộc là biểu tượng rõ rệt nhất cho thân phận của bọn họ, đen, trắng, vàng, tím bốn loại sừng, sừng màu đen ở trong Tu La tộc chính là bình dân, sừng màu trắng là tầng lớp tinh anh, sừng màu vàng chính là quý tộc, sừng màu tím là hoàng tộc.Tu La tộc mới xuất hiện bên ngoài phi thuyền này, vậy mà lại là một quý tộc Tu La, khiến cho Hàn Sâm rất kinh ngạc.Trong tay tên Tu La tộc kia cầm theo một thanh chiến đao màu đen, Tu La tộc đều am hiểu thể thuật, tùy tiện một tên Tu La tộc trưởng thành, năng lực chiến đấu của y đều sẽ không thua kém người tiến hóa ở trong nhân loại, Tu La tộc hơi mạnh một chút, có thể đạt tới trình độ mạnh hơn, bọn họ trời sinh có sức lực mạnh, nhân loại không thể so sánh được.Sau khi Tu La tộc kia từ trong phi thuyền đi ra, liền thấy cô bé đang khóc lớn ở bên cạnh, ánh mắt ở sau mặt nạ hiện lên một tia lạnh lẽo, vung chiến đao trong tay, liền trực tiếp chém xuống đầu cô bé kia.Hàn Sâm gọi ra Hắc Giáp Trùng, Huyết Tinh Đồ Lục Giả và Tử Vũ Lân Long, cả người hóa thành nhân mã mọc ra hai cánh cực lớn, toàn thân được áo giáp màu vàng óng bao phủ, ngay cả hai cánh cũng bị một tầng giáp vàng bao bọc.OÀ..ÀNH!Hai cánh to lớn phá không bay lên, cơ hồ là trong chốc lát đã bay thẳng đến tòa nhà cao hơn mười tầng kia, một tay ôm lấy cô bé kéo vào trong ngực, một tay nắm lấy lưỡi chiến đao của tên Tu La tộc đang bổ xuống.Máu tươi, lập tức theo lưỡi đao chảy ra..
Mặt Phương Cảnh Kỳ có chút đỏ lên, trong lòng thầm hận mình lơ là chủ quan, cũng thầm mắng Hàn Sâm xảo trá.Hàn Sâm vậy mà kể loại chuyện thấp kém này với Tuyết Tịch, y mới bị tức giận phân tâm, nếu không Hàn Sâm sao có thể đánh trúng.- 1 vạn, ghi lại nào.Hàn Sâm nói với Tuyết Tịch.- Tiếp tục.Phương Cảnh Kỳ lại đưa tay tới.Sau khi Hàn Sâm đưa tay tới, giống như lần trước, lại nói với Tuyết Tịch:- Lại có một con chó nhỏ đáng yêu, chuẩn bị nước và thức ăn sung túc đi tới sa mạc du lịch, lúc này nó cũng tìm được cột điện, nhưng cuối cùng vẫn chết, em có biết tại sao không?- Tại sao?Lần này Tuyết Tịch nghiêm túc suy nghĩ, nhưng cũng không đoán ra đáp án.- Đây là anh đang đố em mà?Hàn Sâm dứt khoát không nhìn Phương Cảnh Kỳ nữa, quay đầu nhìn sang Tuyết Tịch nói.- Em không đoán được.Tuyết Tịch gắt giọng.- Được rồi được rồi, anh nói cho em biết vậy, đó là bởi vì bên trên cột điện có treo một tấm bảng, trên tấm bảng đó viết nơi này cấm đại tiểu tiện, vì vậy con chó nhỏ đáng yêu lại nín nhịn tới chết.Phốc!Tuyết Tịch không nhịn được cười ra thành tiếng.Phương Cảnh Kỳ biết rõ đây là Hàn Sâm muốn dụ dỗ y phân tâm, nhưng y thấy Hàn Sâm nhìn tới Tuyết Tịch, căn bản không hề nhìn tới y, cho nên vội vàng nói với Hàn Sâm:- Rốt cuộc là cậu kể chuyện hay là...!BA~...Lời còn chưa nói hết, bàn tay của Hàn Sâm đã đánh lên trên mu bàn tay của y, liên tục đánh cho ba lượt, mu bàn tay của Phương Cảnh Kỳ đã đỏ bừng lên, nhưng mặt của Phương Cảnh Kỳ lại càng đỏ hơn.- Tiếp tục!Phương Cảnh Kỳ cắn răng tiếp tục đưa tay đến trước mặt Hàn Sâm.Hàn Sâm bày xong tư thế, lại tiếp tục kể chuyện cho Tuyết Tịch:- Lại có một con chó nhỏ đáng yêu đi tới sa mạc du lịch, lần này nó mang đủ nước và thức ăn, cũng tìm được cột điện, trên cột điện cũng không treo bất kỳ tấm bảng nào, nhưng cuối cùng nó vẫn bị chết, em có biết tại sao không?Lần này Phương Cảnh Kỳ hoàn toàn nhịn xuống không nhìn tới Hàn Sâm, cũng không nói chuyện, trong lòng đã quyết định, mặc kệ Hàn Sâm dụ dỗ y như thế nào đi nữa, y vẫn quyết tâm nhìn chòng chọc vào cổ tay Hàn Sâm, tuyệt đối không để cho Hàn Sâm lợi dụng bất kỳ cơ hội nào.Chờ sau khi Hàn Sâm nói đáp án cho Tuyết Tịch, mắt Phương Cảnh Kỳ vẫn không hề nhúc nhích nhìn chằm chằm vào cổ tay Hàn Sâm.- Thằng khốn cậu chờ đấy, đợi lát nữa lúc tôi đánh cậu, cậu sẽ biết sự lợi hại của tôi.Trong lòng Phương Cảnh Kỳ âm thầm quyết tâm.Hàn Sâm thấy Phương Cảnh Kỳ hoàn toàn không bị phân tâm, liền than thở nói:- Sự tập trung của anh Phương thật sự quá tốt, nghĩ tới Hàn Sâm tôi tung hoành giới đánh tay hai mươi năm, từ xưa tới nay không một ai có thể tránh được dao động đại pháp của tôi, anh Phương không hổ là hậu nhân danh môn.- Bớt nói lời vô ích...!BA~...Phương Cảnh Kỳ mới nói được một câu liền đã biến sắc, nhưng đã không kịp nữa rồi, mu bàn tay lại bị Hàn Sâm hung hăng đánh cho một cái.Lúc này Phương Cảnh Kỳ hận không thể tìm một tảng đá tự đập đầu chết ở chỗ này, không ngờ vẫn bị Hàn Sâm lừa, tức giận đến mức cả khuôn mặt đều đỏ bừng, giống như là Quan Công từ trên bệ thờ đi xuống vậy.- Tiếp tục!!Hai chữ này Phương Cảnh Kỳ nghiến răng nghiến lợi nói, khiến cho Tuyết Tịch ở một bên lo lắng nhìn.Hàn Sâm lại để tay ở dưới lòng bàn tay của Phương Cảnh Kỳ, chỉ là lúc này hắn cũng không kể chuyện cho Tuyết Tịch nữa, chỉ là cười mà không phải cười nhìn Phương Cảnh Kỳ nói:- Có phải là thua không phục lắm không? Có phải cảm thấy nếu như không bị tôi làm cho phân tâm, anh nhất định sẽ không thua?Lần này Phương Cảnh Kỳ hoàn toàn không thèm để ý tới Hàn Sâm, bất kể hắn nói cái gì, y đều là mắt điếc tai ngơ, giống như lão tăng nhập định.- Lòng tĩnh như mặt nước, trời sập cũng không sợ hãi.
.
.Trong lòng Phương Cảnh Kỳ thầm niệm thanh tâm bí pháp, căn bản không để ý tới Hàn Sâm nói cái gì, y đã quyết tâm muốn thắng Hàn Sâm ván này, sau đó lại hung hăng trừng trị Hàn Sâm, đến lúc đó y cũng sẽ kể chuyện cho Tuyết Tịch, cũng muốn đánh tay của Hàn Sâm, còn muốn.
.
.Hàn Sâm thấy Phương Cảnh Kỳ không hề động đậy gì, liền khẽ thở dài một tiếng nói:- Người như anh Phương đây, thật sự là người tuấn tú tài giỏi hiếm thấy, xem ra tôi phải chăm chỉ một chút, bỏ ra ba thành công lực đối phó với anh.PHỐC!Tuyết Tịch nhìn thấy Hàn Sâm nghiêm trang nói chuyện, không biết vì sao chỉ muốn cười, nhịn không được cười ra thành tiếng.Phương Cảnh Kỳ vẫn nhìn chòng chọc vào cổ tay Hàn Sâm, sự tập trung xem như không tệ.- Anh Phương chú ý, xem Đế Hoàng bí kỹ đánh tay của tôi, cửu thiên thập địa duy ngã độc tôn chém gió thủ.
.
.Hàn Sâm khí thế mười phần hét lớn một tiếng.- Hừ, tôi cứ bất động đấy, xem cậu còn có thể làm trò mèo gì.Trong lòng Phương Cảnh Kỳ cười lạnh.- BA~...Lần này Phương Cảnh Kỳ hết sức chăm chú, nhưng khi Hàn Sâm ra tay, y vẫn không kịp né tránh.- Tiếp tục...Trong lòng Phương Cảnh Kỳ không phục, làm sao mình không tránh được, nhất định là Hàn Sâm dùng quỷ kế gì đó.- Tôi thấy hay là thôi đi, thân là Đế Hoàng của giới đánh tay, bắt nạt anh tôi quả thật không đành lòng.Hàn Sâm ngửa mặt lên trời một góc 45 độ thở dài.- Đành cái đầu của cậu, tôi không trả tiền nổi sao? Tiếp tục!Phương Cảnh Kỳ hận không thể một tát đánh chết Hàn Sâm, tôi sao có thể làm ra cái loại chuyện thua không chịu nổi này.- Vậy thì anh đừng trách tôi vô tình.Hàn Sâm đưa tay tới.- BA~!- Tiếp tục!- BA~!- Tiếp tục!!- Ba ba ba...Phương Cảnh Kỳ đã chơi tới đỏ cả mắt rồi, y thế nào cũng không thể chấp nhận mình thế mà không tránh được, Hàn Sâm chỉ là một tên xảo trá hèn hạ vô sỉ, dưới tình huống trực tiếp đối mặt, tại sao y vẫn không tránh được.Thế nhưng mà mặc kệ Phương Cảnh Kỳ thử như thế nào đi nữa, y đều trốn không thoát.- Tiếp tục...!Ba ba ba...!Tiếp tục...!Ba ba ba...Âm thanh trong trẻo không ngừng vang lên ở trong phòng khách, Tuyết Tịch bên cạnh đã sớm nhìn tới ngây người, cô như thế nào cũng không ngờ được, người thua lại là Phương Cảnh Kỳ, hơn nữa Phương Cảnh Kỳ còn thua thảm như vậy, lúc đầu cô còn lo lắng cho Hàn Sâm, nhưng hiện tại cô mới phát hiện ra, có lẽ người cần cô lo chính là Phương Cảnh Kỳ.Chờ lúc Phương Cảnh Kỳ rời khỏi nhà Hàn Sâm, mu bàn tay đã sưng phồng giống như chân heo, sắc mặt trắng bệch một mảnh, cũng không biết là do tức giận hay là thẹn thùng.- Anh Phương, ngày khác có rảnh đến chơi đánh tay nữa nha.Hàn Sâm quơ sấp tiền một trăm vạn trong tay, thâm tình chân thành vẫy tay từ biệt Phương Cảnh Kỳ.Phương Cảnh Kỳ đang ở bên trên phi thuyền thiếu chút nữa lảo đảo é xuống, trong lòng thầm mắng nói:- Nếu tôi đến chơi đánh tay với cậu nữa, vậy Phương Cảnh Kỳ tôi chính là cháu trai của cậu.Nguyên bản Hàn Sâm còn muốn nói thêm vài câu, thế nhưng phi thuyền đã ầm một tiếng, gia tốc đủ phá không bay đi, trong nháy mắt đã không thấy tăm hơi.- Không ngờ chơi vui vẻ như vậy mà còn có thể kiếm được một trăm vạn, sớm biết Phương Cảnh Kỳ chịu chơi như thế, mình đã đồng ý với anh ta chơi một lần mười vạn rồi.Hàn Sâm tiếc hận liếm môi một cái, ôm một trăm vạn vào ngực trở về phòng..
Chương57: Đầm Lầy Hắc Ám
Hàn Sâm trở lại gian phòng của mình, tiếp tục xem tư liệu ở trên internet.
Chỗ kia là nơi một vị tiền bối ở Cương Giáp Tí Hộ Sở phát hiện ra trước đây, có một lần ông ta bị dị sinh vật đuổi theo, bất đắc dĩ trốn vào trong Đầm Lầy Hắc Ám.
Đầm lầy Hắc Ám thì Hàn Sâm cũng biết, cách hơn hai trăm dặm về phía Tây Nam của Cương Giáp Tí Hộ Sở, bởi vì đầm lầy vốn đã nguy hiểm, hơn nữa bên trong Đầm Lầy Hắc Ám có rất nhiều dị sinh vật có độc, căn bản không có ai muốn đi vào trong đó.
Cho dù là thế lực lớn như của Tần Huyên và Thần Thiên Tử, cũng không dám dẫn đội đặt chân tới Đầm Lầy Hắc Ám.
Căn cứ theo vị tiền bối kia từng nói, lúc đó tình huống của ông ta rất nguy cấp, không thể không liều mạng trốn vào trong Đầm Lầy Hắc Ám, kết quả vậy mà lại để cho ông ta may mắn xuyên qua Đầm Lầy Hắc Ám, đi tới một phía khác của đầm lầy.
Xuyên qua Đầm Lầy Hắc Ám tốn tổng cộng gần nửa năm, chủ yếu là con đường quá khó đi, không để ý là sẽ bị sa chân vào trong vũng bùn, hơn nữa còn có các loại độc thú hung ác và độc trùng hoành hành, khiến cho ông ta không thể không thay đổi tuyến đường, thế nhưng lại nhiều lần mất phương hướng ở trong vùng ao đầm, ông ta có thể đi ra được quả thật là một kỳ tích.
Vị tiền bối này ở bên trong tài liệu còn nói rất nhiều kinh nghiệm của ông ở trong Đầm Lầy Hắc Ám, cùng với rất nhiều dị sinh vật mà ông gặp phải.
Trong đó có một lần vị tiền bối này đi vào một khu rừng cổ thụ, nói là rừng cây, nhưng mà cây ở đó kỳ thật rất ít, cách hơn 10m mới có một cây, thế nhưng cây ở đó lại cực kỳ cao lớn, thân cây lớn cỡ mấy người ôm.
Mà ở phía dưới rừng cây kia mọc đầy các loại hoa xinh đẹp, lúc ấy vị tiền bối kia cơ hồ tưởng rằng mình đã thoát khỏi đầm lầy, nhưng mà sau đó vị tiền bối kia mới phát hiện ra, chỗ đó chỉ là một khu vực kỳ dị ở trong đầm lầy mà thôi, ở phía trên những cây đại thụ che trời đó, có rất nhiều tổ ong vò vẽ cực lớn, ít nhất đều lớn cỡ chiếc giường đôi, nguyên một đám treo ở trên đại thụ che trời, ong vò vẽ màu đen từ bên trong bay ra ngoài, kích thước lớn cỡ con dơi vậy.
Lúc đó ông may mắn giết chết một con ong vò vẽ màu đen lạc đàn, mới biết được thứ kia gọi là Hắc Châm Phong, là một loại sinh vật cấp nguyên thủy.
Hơn nữa ông ta còn may mắn nhận được thú hồn Hắc Châm Phong, thú hồn Hắc Châm Phong kia chính là loại hình mũi tên, có thể hóa thành một Hắc Châm Tiễn, không chỉ sắc bén, hơn nữa còn cực độc.
Hắc Châm Tiễn sau đó bị người dùng giá cao mua đi, nhưng vị tiền bối kia còn nói ra một chuyện, mặc dù ông ta không dám đi sâu vào trong khu rừng cây kia, mà lựa chọn đi vòng qua khu rừng, thế nhưng xa xa có thể nhìn thấy ở trong rừng có một cái cây vô cùng lớn, trên tàng cây có một tổ ong lớn cỡ một căn phòng, còn nhìn thấy những con Hắc Châm Phong màu đỏ lớn như con chim bồ câu từ bên trong bay ra ngoài, ông suy đoán loại Hắc Châm Phong màu đỏ này chính là Hắc Châm Phong biến dị.
Bên trong tài liệu còn có hình ảnh của thú hồn Hắc Châm Phong, là vị tiền bối kia trước khi bán đi chụp lại, xác thực giống như lời ông ta nói, cái đầu của con Hắc Châm Phong kia giống như đầu của một con chuột bự, đằng sau có một mũi độc châm dài như cái đuôi con chuột vậy, biến thành Hắc Châm Tiễn toàn thân đen nhánh, đầu mũi tên vô cùng sắc bén, hơn nữa phát ra ánh sáng u ám, nhìn qua liền biết có cực độc.
- Quả thật là thứ tốt.
Hàn Sâm rất động lòng, nếu như trước đây, hắn không dám có ý định càn quét Đầm Lầy Hắc Ám, nhưng mà hiện tại hắn đã có thú hồn Tử Vũ Lân Long biến thành cánh chim, hoàn toàn có thể bay lên phía trên Đầm Lầy Hắc Ám.
Vạn nhất gặp phải nguy hiểm gì, hắn còn có áo giáp và Huyết Tinh Đồ Lục Giả để dùng, đi tới Đầm Lầy Hắc Ám có lẽ cũng không có nguy hiểm gì.
Theo vị tiền bối kia nói, thứ nguy hiểm nhất ở Đầm Lầy Hắc Ám chính là độc thú trốn ở trong bùn, dị sinh vật bay trên bầu trời không nhiều, ông ta cũng chỉ thấy qua một vài con Hủ Thi Điểu cấp nguyên thủy mà thôi.
- Chỉ là không có vị trí cụ thể của khu rừng cây kia, đi vào tìm sẽ có chút phiền phức.
Hàn Sâm nghĩ, tạm thời để chuyện này sang một bên, bấm dãy số của người thợ rèn kia, hẹn y ra gặp mặt, muốn đưa mũi tên gãy cho y nhìn thử xem có thể sửa được hay không.
Đã đến địa điểm hẹn trước, Hàn Sâm đưa mũi tên gãy cho người thợ rèn, hỏi ông ta có thể sửa được hay không, người thợ rèn chỉ lạnh lùng nói một câu:- Không thể sửa, tự mình tìm thợ hàn hàn lại, nhưng mà sự bền dẻo và tính ổn định đều hạ thấp trên diện rộng, trọng tâm cũng sẽ chếch đi, cần phải điều chỉnh một lần nữa, mũi tên này đã bị phế.
- Vậy anh có thu mua phế liệu không? Nói như thế nào cũng là thép Z hàm lượng 1.
2%, dù sao cũng đáng ít tiền chứ?Hàn Sâm hỏi.
- 5000.
Thợ rèn mặt không biểu cảm nói.
- Tôi mua mũi tên đã 30 vạn, thép Z cũng chỉ có giá 5000?Hàn Sâm mở to hai mắt nhìn.
- Không bán thì thôi.
Người thợ rèn rất thẳng thắn nói.
- Được, xem như anh lợi hại, 5000 thì 5000.
Trong lòng Hàn Sâm âm thầm thề, nhất định phải kiếm được một thú hồn dạng mũi tên, mũi tên thép Z này thật sự quá hố người rồi.
Lúc trước hắn đã từng nghe Tô Tiểu Kiều nói qua, kỳ thật giá thép Z thành phẩm cũng không cao lắm, chỉ là bị lũng đoạn nên mới có giá cao như vậy, kỳ thật tài liệu không đáng bao nhiêu tiền.
Hàn Sâm đưa mũi tên gãy cho thợ rèn, thợ rèn cho hắn một tờ tiền trị giá 5000, Hàn Sâm thu tiền lại rồi hỏi anh ta:- Anh còn mũi tên thép Z nào khá hơn một chút hay không?Lúc hắn bắn Tử Vũ Lân Long, chính là trực tiếp bắn vào trong vết thương của Tử Vũ Lân Long, kết quả là mũi tên kia chỉ cắm sâu vào ba bốn tấc mà thôi, cuối cùng vẫn là con Tử Vũ Lân Long kia bị ngã chết, nếu như ở trên đất bằng, một mũi tên đó của hắn căn bản không giết được Tử Vũ Lân Long, cho nên Hàn Sâm không quá hài lòng với mũi tên này.
- Không có, có một con dao găm thép Z hàm lượng 5% thôi, muốn mua không?Thợ rèn nói.
- Bao nhiêu tiền?Hàn Sâm đã biết, thép Z hàm lượng 5%, trên cơ bản đã là giá trị cao nhất mà khoa học kỹ thuật hiện tại có thể đạt tới, nếu như còn cao hơn nữa, hợp kim thép Z sẽ giòn giống như thủy tinh vậy.
- 30 vạn.
Thợ rèn nói.
- Mũi tên này chỉ có hàm lượng 1.
2% đã 30 vạn, dao găm hàm lượng 5% cũng 30 vạn?Hàn Sâm không hiểu nhìn thợ rèn.
- Độ khó kỹ thuật không giống nhau, con dao găm kia chính là dùng máy cắt kim loại hợp kim mài thành, kỹ thuật thấp hơn mũi tên này nhiều.
Thợ rèn hiếm khi giải thích một câu.
- Được, 30 vạn tôi mua.
Sau khi Hàn Sâm hỏi thăm rõ ràng về con dao găm nhỏ, nhịn đau rút ra 30 vạn trả cho thợ rèn.
Thợ rèn bán đắt, hàng có nhãn hiệu bên ngoài còn đắt hơn, dao găm thép Z hàm lượng 5%, không có mấy trăm vạn tuyệt đối không mua được.
Hơn nữa tay nghề của ông thợ rèn này quả thật không tệ, chỉ nhìn mũi tên này, liền biết mạnh hơn mũi tên Tinh Mang rất nhiều.
- Đồ không ở trên người, cậu đi theo tôi đi.
Thợ rèn nói xong liền đi vào trong ngõ nhỏ.
Hàn Sâm vội vàng đi theo, xuyên qua mấy tòa kiến trúc đến một căn nhà kho hơi cũ nát ở dưới mặt đất, Hàn Sâm thấy được rất nhiều máy móc cơ giới dùng để chế tạo sắt thép, liền bàn dập cỡ lớn đều có, ép phi thuyền loại nhỏ lớn cỡ chiếc ô tô thành sắt cục đều không thành vấn đề.
Xuyên qua nhà kho, thợ rèn mang Hàn Sâm vào một căn phòng, mở chiếc cửa bằng thép nặng nề ra, Hàn Sâm lập tức nhìn tới hoa mắt.
Gian phòng kia giống như là một cái kho binh khí, các loại vũ khí lạnh chỉnh tề xếp ở bên trong lóe lên hàn quang lẽo, khí tức khắc nghiệt tản ra khiến cho người ta cảm thấy sợ hãi.
Thợ rèn cầm một con dao găm 8 tấc ném cho Hàn Sâm:- Chính là thanh này, cầm lấy rồi đi đi.
Ánh mắt của Hàn Sâm lại bị một cây đao khác ở trên bàn phía bắc trong gian phòng hấp dẫn, kiểu dáng thanh đao kia thoạt nhìn rất bình thường, giống như là Trực Đao, ba mặt khác trong phòng đều treo đầy binh khí, nhưng mặt phía bắc chỉ có cây đao kia được đặc biệt đặt ở trên kệ đao.
.
Chương58: Đao
- Đó là đao gì?Hàn Sâm tò mò hỏi.- Cầm 100 triệu tới, tôi bán đao cho cậu.Thợ rèn lạnh lùng nói một câu, đẩy Hàn Sâm đi ra.- Đao gì mà lại mắc như vậy, bán tới 100 triệu?Hàn Sâm nhịn không được lại hỏi một câu.- 75% thép Z chế tạo thành.Thợ rèn nói xong đã đẩy Hàn Sâm đi ra:- Lần sau cần mua cái gì, trực tiếp tới đây.- 75% thép Z? Có nói quá không vậy? Không phải nói kỹ thuật hiện nay căn bản không luyện ra hợp kim thép Z 5% trở lên sao?Trong lòng Hàn Sâm thầm nhủ, nhưng lại không nói gì thêm, dù sao hắn cũng sẽ không mua, để thợ rèn khoe khoang chút là được rồi.Về đến nhà, Hàn Sâm mới lấy dao găm ra xem xét tỉ mỉ, lúc rút ra từ trong vỏ gỗ, Hàn Sâm liền cảm giác được một luồng khí tức âm u lạnh lẽo tản ra, dao găm là dao găm tiêu chuẩn tám tấc, toàn thân xanh biếc như nước, giống như có gợn nước lưu động ở trên thân đao.Góc độ mở lưỡi rất nhỏ, đoán chừng chỉ khoảng 20 độ, lưỡi dao mỏng như cánh ve, điểm sáng lạnh lẽo nơi mũi đao kia khiến lòng người run sợ, phối hợp thêm hai cái rãnh máu, nhìn thấy liền khiến cho người ta kinh hãi.Nắm trong tay, chuôi đao do tài liệu công nghệ cao trực tiếp dung hợp với xương rồng tạo cảm giác hết sức thoải mái, chuôi đao cũng không phải thẳng tắp, có đường cong nhất định, được thiết kế thích hợp để con người sử dụng.Hàn Sâm rút ra một thanh đao thép, sau đó dùng con dao găm này chém tới sống của thanh đao thép kia một cái.Hàn Sâm chỉ là muốn thử độ cứng và tính bền dẻo của con dao găm này như thế nào, hợp kim thép Z hàm lượng 5%, độ cứng và tính bền dẻo đều mạnh hơn thanh đao thép kia nhiều, lưỡi dao sẽ không có tổn thương gì.Tạch...!Thanh đao thép trực tiếp bị con dao găm cắt đứt, một nửa lưỡi đao leng keng rơi xuống mặt đất.- Thật bén.Hàn Sâm hít vào một hơi, lúc này mới nhớ tới người thợ rèn kia đã từng nói qua, tài liệu làm đao này chính là dùng hợp kim Thiết Cát mài thành lưỡi dao.Nhìn lên lưỡi dao, vậy mà một chút tổn thương cũng không có, đừng nói là vết mẻ, ngay cả vết xước trên lưỡi dao cũng không thấy.- CMN.
.
.
đao của mình.
.
.Hàn Sâm đột nhiên kịp phản ứng lại, phát ra một tiếng kêu thảm thiết, Trảm Thiết Đao hàng hiệu yết giá cả trăm vạn trong tiệm lại bị hắn làm hỏng như vậy.Hàn Sâm vốn cho rằng chỉ có thể chém ra một vết mẻ ở trên sống đao, không nghĩ tới dao găm quá sắc bén, trực tiếp cắt đứt Trảm Thiết Đao rồi.Hàn Sâm cảm thấy lòng đau như cắt, thứ này nếu như cầm đi tới khu chợ trời lừa gạt một chút, nói không chừng còn có thể bán được vài chục vạn, bây giờ mình lại làm hỏng.Lúc đang đấm ngực dậm chân, đột nhiên nghe thấy tiếng máy truyền tin vang lên, liếc mắt nhìn mã số là của Trương Đan Phong, Hàn Sâm ấn nút mở máy truyền tin ra.- Lão Bạch, đến Hoàng Hôn Tiểu Trúc đi, có thứ tốt cho cậu.Trương Đan Phong hưng phấn nói.- Thứ tốt gì?Hàn Sâm hỏi.- Đến rồi sẽ biết, gặp ở chỗ cũ.Trương Đan Phong thần thần bí bí thừa nước đục thả câu.Hàn Sâm thay quần áo đi tới Hoàng Hôn Tiểu Trúc, đó là một khách sạn mà Trương Đan Phong thường xuyên dẫn hắn đi, đồ ăn làm rất không tồi, thiết bị lắp đặt cũng coi như thượng đẳng, mỗi lần Trương Đan Phong tới đều phải là phòng số 7, cho nên mới nói là chỗ cũ.Lúc đến Hoàng Hôn Tiểu Trúc, Hàn Sâm đã thấy Hàn Hạo đang ở đó, Hàn Hạo nhìn thấy Hàn Sâm, lộ ra vẻ rất không được tự nhiên, cố nặn ra một nụ cười, gọi một tiếng Sâm ca.Hàn Sâm cười cười với hắn, đã bị Trương Đan Phong kéo đến một bên.Hàn Sâm vốn không có vấn đề gì với Hàn Hạo, hắn cũng không muốn có quá nhiều dính líu với người khác, Hàn Hạo không nhận cũng coi như hợp với ý của hắn.Trương Đan Phong không chú ý tới những chuyện này, hưng phấn kéo Hàn Sâm ngồi xuống ghế salon, không kịp chờ đợi đã vẫy tay, lập tức một cái thú hồn Kiếm Xỉ Hổ có bộ lông thuần một màu trắng bay vút lên, hóa thành một thanh đao sáng như tuyết rơi vào trong tay Trương Đan Phong.Trương Đan Phong hưng phấn cầm lấy thanh đao vung lên mấy cái, sau đó đắc ý nói:- Lão Bạch, cậu xem cái thú hồn biến dị dạng binh khí mà tôi mới lấy được như thế nào?- Được, một chữ thôi, quá đẹp.Hàn Sâm giơ ngón tay cái lên, thú hồn biến dị dạng binh khí thì Hàn Sâm đã muốn có lâu rồi, nhưng đáng tiếc đừng nói là thú hồn biến dị, cho dù là thú hồn nguyên thủy gần đây cũng không hề lấy được một cái.- Hắc hắc, lão Bạch, tôi đã có thanh Tuyết Hổ Đao, binh khí mua trước kia không cần dùng tới nữa, nếu cậu không chê thì cầm lấy dùng đi.Trương Đan Phong nhét một thanh đao vào trong tay Hàn Sâm.Hàn Sâm trông thấy thanh đao kia lập tức nao nao, đây lại là một thanh Trảm Thiết Đao.Hàn Sâm vừa mới cắt đứt một thanh Trảm Thiết Đao, không ngờ Trương Đan Phong lại cho hắn một thanh khác.- Đao này.
.
.Trong lòng Hàn Sâm cảm động, đồ vật có giá hơn trăm vạn đồng, Trương Đan Phong cứ cho hắn như vậy, tình nghĩa trong đó không cần nói cũng biết.Hàn Sâm đang muốn nói cái gì nhưng còn chưa kịp nói ra, cửa phòng đột nhiên bị người đẩy vào, chỉ thấy một người phụ nữ béo tròn, ăn mặc quần áo hàng hiệu, còn đeo vàng mang ngọc chen vào trong phòng.- Tiểu tử thối, lúc ở phía dưới mẹ liền nhìn mày ngờ ngợ, không nghĩ tới quả nhiên là mày, mẹ bảo mày đi tham gia yến hội của Hồ tổng thì mày nói là có chuyện quan trọng phải làm, chẳng lẽ chuyện quan trọng chính là tụ tập với đám người này hay sao? Mày nói xem mày đi theo bọn họ thì có tiền đồ gì? Hồ tổng mời đám bạn của con trai ông ấy ăn cơm, đều là tinh anh trẻ tuổi ở Lạc Gia tinh chúng ta, mày nên làm quen thêm một ít bạn bè như vậy, về sau mới có thể trở thành tinh anh được...Hàn Ngọc Mai tiến đến liền đổ ập thốt ra một trận thoá mạ, muốn lôi kéo Hàn Hạo đi ra ngoài.- Mẹ.
.
.con.
.
.Hàn Hạo muốn giải thích cái gì, thế nhưng đã bị Hàn Ngọc Mai kéo ra khỏi phòng.- Đừng mẹ con gì với tôi, ở trên yến hội hôm nay còn có đại công tử Lâm Bắc Phong của công ty khai thác mỏ Sâm Trọng, mẹ nghe người ta nói bây giờ cậu ta đang ở Cương Giáp Tí Hộ Sở, nếu mày có thể tạo mối quan hệ với cậu ta, người ta tùy tiện giúp mày một chút là mày có thể xông pha ở Cương Giáp Tí Hộ Sở.
.
.Hàn Ngọc Mai vừa lôi Hàn Hạo đi ra ngoài vừa nói.Trong lòng Hàn Hạo có chút buồn bực, lần này y tới chính là muốn giữ gìn mối quan hệ với Hàn Sâm, hy vọng có thể mượn nhờ quan hệ với Hàn Sâm tiến vào Cương Giáp đoàn của Tần Huyên.Bây giờ bị Hàn Ngọc Mai kéo đi như vậy, hắn căn bản không có cơ hội nói chuyện với Hàn Sâm nữa rồi.Hàn Hạo vẫn cho là Hàn Sâm leo lên được cái cành cây cao Tần Huyên này, là do Tần Huyên bao nuôi, cho nên Hàn Sâm mới có thành tựu như bây giờ, nếu không chỉ bằng vào hắn làm sao có thể giằng co với La Thiên Dương lâu như vậy, làm sao có thể được Tần Huyên thu nhận vào thần xạ tổ.Mặc dù Hàn Hạo rất khinh thường loại hành vi được bao nuôi này của Hàn Sâm, nhưng y lại muốn nhờ vào tầng quan hệ này với Hàn Sâm để tiến vào Cương Giáp đoàn, cho nên hôm nay mới từ chối yến hội ở nhà Hồ tổng, chạy tới chỗ Trương Đan Phong.Không nghĩ tới vậy mà yến hội của Hồ gia cũng ở bên trong tòa nhà lớn này, Hàn Ngọc Mai lại đúng lúc nhìn thấy y, bị bắt gặp như vậy, hôm nay không còn cơ hội bắt tay thân thiện với Hàn Sâm nữa rồi.- Ôi trời, vậy mà đại công tử Lâm Bắc Phong của công ty khai thác khoáng sản Sâm Trọng cũng ở Cương Giáp Tí Hộ Sở, hơn nữa còn đến Lạc Gia tinh rồi, đây là một cơ hội tốt, nghe nói công ty khai thác khoáng sản Sâm Trọng rất giàu có, căn bản không thèm quan tâm tới tiền, có thể tạo mối quan hệ với Lâm Bắc Phong cũng là một chuyện tốt.Hàn Hạo sửa sang lại quần áo, theo Hàn Ngọc Mai đi tới phòng yến hội..
Chương59: Tán Tài Đồng Tử
- Cô của cậu càng ngày càng quá mức.Trong lòng Trương Đan Phong cảm thấy khó chịu.- Không sao cả, tôi đã coi bọn họ là người dưng rồi.Hàn Sâm thuận miệng nói một câu, sau đó liền có chút nghi ngờ nhìn Trương Đan Phong hỏi:- Vừa rồi bọn họ nói Lâm Bắc Phong của công ty khai thác khoáng sản Sâm Trọng là ai thế?Hàn Sâm nghi ngờ hỏi, hắn cũng biết một người tên là Lâm Bắc Phong, là một tên từ Tí Hộ Sở khác vượt qua núi sâu đầm lớn đi tới Cương Giáp Tí Hộ Sở, Hàn Sâm đã từng cứu y một lần.- Chính là một tên khốn có vận may tốt đến kinh khủng.Trương Đan Phong đại khái kể lại chuyện của công ty khai thác khoáng sản Sâm Trọng một lần.Trước kia công ty khai thác khoáng sản Sâm Trọng chỉ là một công ty nhỏ có mấy cái quặng mỏ, về sau bọn họ mua lại một viên phế tinh vốn dùng để chứa rác, ai ngờ ở trên tinh cầu chứa rác kia lại phát hiện ra lượng lớn khoáng sản quý giá.công ty khai thác khoáng sản Sâm Trọng chính là dựa vào viên phế tinh có trữ lượng quáng hiếm phong phú này, trong thời gian ngắn ngủn hai mươi năm liền trở thành một tập đoàn khoáng sản có thực lực đa tinh cầu.Giám đốc của công ty khai thác khoáng sản Sâm Trọng chính là cha của Lâm Bắc Phong, Lâm Bắc Phong mới tiến vào thế giới Thần Chi Tí Hộ Sở không lâu, ra tay vô cùng hào phóng, quả thực tựa như một tán tài đồng tử phiên bản hiện đại, đương nhiên cũng có rất nhiều người muốn làm bạn với y.- Đúng là may mắn thật.Hàn Sâm hâm mộ nói.- Việc này cũng không hâm mộ được, người ta đã chạy thắng không biết bao nhiêu ức tinh trùng mới có thể hưởng thụ giống như bây giờ.Trương Đan Phong cười cười nói thêm:- Nhưng mà công ty khai thác khoáng sản Sâm Trọng cũng không có sản nghiệp quan trọng nào ở trên Lạc Gia tinh, y chạy đến tới nơi này làm gì?Ở trong một phòng yến hội khác, không ít nhân sĩ tinh anh đang ăn uống linh đình, trong đó không thiếu nhân sĩ tinh anh ba bốn mươi tuổi đã tiến vào không gian thứ hai của Thần Chi Tí Hộ Sở, nhưng mà tiêu điểm của yến hội lại là một tên thiếu niên mười sáu, mười bảy tuổi.Nếu như Hàn Sâm có ở chỗ này, nhất định sẽ nhận ra thiếu niên này chính là tên Lâm Bắc Phong mà lúc trước hắn cứu kia.Lâm Bắc Phong phong độ nhẹ nhàng vòng quanh đám người, thoạt nhìn thì có bộ dáng thành thạo tiêu sái, hoàn toàn không có vẻ khoe khoang, liền ngay cả mấy cô gái xinh đẹp ở đây đều âm thầm động tâm.Hàn Ngọc Mai cùng Hàn Hạo vẫn muốn nói chuyện cùng Lâm Bắc Phong, nhưng căn bản không có cơ hội nào, người có quyền thế hơn so với bọn họ ở trên yến hội thật sự nhiều lắm, một mực vây xung quanh Lâm Bắc Phong, bọn họ căn bản không có cơ hội chen vào, cũng không dám đắc tội với những người kia.Cho đến tận khi yến hội chấm dứt, lúc Lâm Bắc Phong đi ra bên ngoài tòa nhà, bọn họ rốt cuộc mới tìm được một cơ hội, thừa dịp bên cạnh Lâm Bắc Phong không có ai nữa, liền muốn đi qua nói chuyện với Lâm Bắc Phong.Thế nhưng mà lúc này Hàn Sâm cùng Trương Đan Phong cũng trùng hợp đi tới, nhìn thấy Hàn Hạo, Trương Đan Phong đanh định chạy tới nói chuyện với Hàn Hạo.Hàn Sâm cũng chỉ đành cùng đi qua, ai ngờ Trương Đan Phong một câu nói vẫn còn chưa nói hết, Hàn Ngọc Mai đã đẩy y và Hàn Sâm ra, chanh chua nói:- Hai thằng ranh các cậu, về sau cách Hàn Hạo nhà tôi xa một chút.
Đặc biệt là cậu, ở trong Tí Hộ Sở chuốc lấy tiếng xấu, đừng để liên lụy tới Hàn Hạo nhà tôi, về sau gặp mặt ở trong Tí Hộ Sở, cậu đừng nói mình quen biết Hàn Hạo, nếu làm phiền tới nó, tôi sẽ không để yên cho cậu đâu.Nói xong, Hàn Ngọc Mai liền lôi kéo Hàn Hạo đi về phía Lâm Bắc Phong.Trương Đan Phong ngây ra một lúc, nhìn Hàn Sâm hỏi- Xảy ra chuyện gì thế, cậu và Hàn Hạo ở cùng một Tí Hộ Sở?Hàn Sâm gật đầu:- Tìm một chỗ yên tĩnh đi, trở về tôi sẽ giải thích cho cậu.Nghe xong lời của Hàn Ngọc Mai, Hàn Sâm đã biết Hàn Hạo đã nói chuyện trước kia của hắn ở Cương Giáp Tí Hộ Sở cho Hàn Ngọc Mai, cho nên Hàn Ngọc Mai mới nói như vậy.Hàn Ngọc Mai lôi kéo Hàn Hạo vất vả lắm mới đến gần được Lâm Bắc Phong, Hàn Ngọc Mai thấy Lâm Bắc Phong vừa vặn nhìn tới bên này, liền vội vàng cao hứng nói:- Lâm thiếu gia, đây là Hàn Hạo con trai của tôi, cũng ở Cương Giáp Tí Hộ Sở.
.
.Lời của Hàn Ngọc Mai còn chưa nói hết, lại thấy Lâm Bắc Phong giống như là không nghe thấy bà ta nói chuyện, trực tiếp đi qua bên cạnh bà ta.Hàn Ngọc Mai lập tức ngây ra một lúc, cùng Hàn Hạo nhìn về phía Lâm Bắc Phong đang đi tới.Chỉ thấy Lâm Bắc Phong càng chạy càng nhanh, đi giống như chạy tới trước mặt Hàn Sâm và Trương Đan Phong đang chuẩn bị rời đi, kéo lấy cánh tay của Hàn Sâm lại, mừng rỡ kêu lên:- Sâm ca, tôi rốt cuộc tìm được anh rồi, tiểu đệ nhớ anh muốn chết.Nói xong, Lâm Bắc Phong liền hung hăng ôm Hàn Sâm một cái.Hàn Ngọc Mai ngây người, Hàn Hạo lặng đi, không biết tại sao Lâm Bắc Phong lại quen Hàn Sâm, lại còn tự xưng là tiểu đệ, trong lúc nhất thời hai người đều có chút không rõ.Hàn Sâm liền tóm lấy đầu Lâm Bắc Phong đẩy ra ngoài, nhíu mày nói:- Tại sao cậu lại ở đây?Lâm Bắc Phong cũng không tức giận, vội vàng lấy thuốc lá ra đưa cho Hàn Sâm và Trương Đan Phong, vẻ mặt hưng phấn nói:- Tôi tới để tìm anh đó, vất vả lắm tôi mới thăm dò ra anh xuất thân ở Lạc Gia tinh, lúc này liền vội vàng chạy tới, nhưng mà tôi không biết nhà anh ở chỗ nào, tìm rất nhiều ngày đều không thấy, lần này cuối cùng đã tìm được, Sâm ca, về sau tiểu đệ đi đi theo anh lăn lộn nhé, anh phải giúp đỡ cho tiểu đệ đấy.Hàn Sâm thấy người bên cạnh đều đang nhìn sang bên này, nói với Lâm Bắc Phong:- Có lời gì thì nói sau, nơi đây không phải chỗ nói chuyện.Nói xong, Hàn Sâm liền lôi kéo Trương Đan Phong đi ra bên ngoài, Lâm Bắc Phong vội vàng đi theo:- Sâm ca, phi thuyền của tôi đang ở bên ngoài, anh muốn đi đâu tôi đưa anh đi.Hàn Ngọc Mai và Hàn Hạo ngơ ngác nhìn Lâm Bắc Phong hấp tấp theo Hàn Sâm rời đi, thật sự không thể tin được người kia chính là Lâm Bắc Phong phong độ nhẹ nhàng vừa rồi.- Hàn Hạo, người vừa nói chuyện với Lâm thiếu gia là Hàn Sâm?Cho đến tận lúc bọn Hàn Sâm đi ra khỏi tòa nhà, Hàn Ngọc Mai vẫn còn có chút không thể tin được nhìn sang Hàn Hạo hỏi.Hàn Hạo cắn răng nói:- Là hắn.- Điều này sao có thể? Lâm thiếu gia sao lại quen biết với Hàn Sâm, còn tỏ loại thái độ đó với nó?Hàn Ngọc Mai hỏi.- Hừ, có gì đặc biệt hơn người, chẳng qua chỉ là một tên trai bao dựa vào phụ nữ để ăn cơm.Trong lòng Hàn Hạo đố kỵ giống như lửa đốt, hừ lạnh nói.- Trai bao dựa vào nữ nhân ăn cơm? Không phải con nói nó ở bên trong Cương Giáp Tí Hộ Sở đắc tội với một cô gái có quyền thế à, đều sắp bị người ta hành hạ chết hay sao?Hàn Ngọc Mai nghi ngờ hỏi.- Nếu như không phải được Tần Huyên bao nuôi, sao Lâm thiếu gia lại biết loại người như hắn.Hàn Hạo cắn răng nghiến lợi đem chuyện của Hàn Sâm thêm mắm dặm muối nói ra một lần, nói Hàn Sâm như thế nào dính tới Tần Huyên, trai bao ăn cơm như thế nào vân vân.- Khó trách nó có thể lấy ra hai trăm vạn trả cho chúng ta, mẹ biết ngay là nó không phải là thứ gì tốt, làm mất hết mặt mũi của Hàn gia chúng ta, đường đường là đàn ông vậy mà lại được bao nuôi, 18 đời tổ tông Hàn gia đều bị nó làm cho tức giận từ trong quan tài leo ra.
.
.Hàn Ngọc Mai lộ ra vẻ mặt ác độc nói.Hai mẹ con vừa đố kị vừa hận ra khỏi tòa nhà, vừa hay nhìn thấy Lâm Bắc Phong tự mình mở cửa khoang ra, mời Hàn Sâm và Trương Đan Phong lên trên máy bay, sắc mặt càng thêm khó coi, mặt đen tới nỗi sắp nhỏ ra nước mực luôn..
Chương60: Kim Giác Tu La
Sau khi Hàn Sâm đuổi Lâm Bắc Phong đi, rồi giải thích đại khái câu chuyện cho Trương Đan Phong, lúc này mới có thể thoát thân.Hàn Sâm nói hời hợt, chuyện về Hàn Hạo cũng không nhiều lời, hắn biết rõ tính cách của Trương Đan Phong, nếu nói ra tất cả chuyện của Hàn Hạo, Trương Đan Phong chắc chắn sẽ không buông tha cho y.Ở trong lòng Trương Đan Phong, bọn họ vẫn là anh em tốt cùng nhau lớn lên, khẳng định không thể chấp nhận được loại chuyện này.Lúc đứng ở trên đoàn tàu từ trường, trong lòng Hàn Sâm tính toán tới chuyện đi tới Đầm Lầy Hắc Ám, cần chuẩn bị một vài thứ.Chỗ kia cơ bản không hề có dấu chân của nhân loại, nhất định sẽ có thu hoạch lớn, cho dù không phải là vì thú hồn dạng mũi tên, Hàn Sâm cũng muốn đi xem thử, có thú hồn Tử Vũ Lân Long trong người, Đầm Lầy Hắc Ám khiến người nghe xong biến sắc kia, đối với hắn mà nói thì không khác núi rừng bình thường là bao.Lúc đang suy tư, đột nhiên Hàn Sâm nghe được bốn phía truyền đến âm thanh xoẹt xoẹt của dòng điện, đèn điện ở bốn phía không ngừng lập loè, lúc kinh ngạc ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy một quả cầu lửa giống như sao chổi đang từ trên bầu trời lao xuống rất nhanh, mà phương hướng rơi xuống lại là khu vực mà Hàn Sâm đang đứng.- Cảnh báo...!cảnh báo...!vật thể không xác định đang xâm nhập...!cảnh báo...!cảnh báo...!vật thể không xác định đang xâm nhập...Ầm!Tiếng cảnh báo của hệ thống phòng ngự tinh cầu mới vang lên vài tiếng, chợt nghe thấy một tiếng nổ vang kịch liệt, bốn phía lập tức đen kịt một màu, tia điện chớp lóe không ngừng, chỉ thấy vật giống như đám lửa kia rơi xuống, hung hăng va vào một tòa nhà cao tầng.Mặt đất dường như cũng bị chấn động một cái, Hàn Sâm ngẩng đầu nhìn về phía tòa nhà cao tầng bị va sụp một nửa kia, chỉ thấy một chiếc phi thuyền hình tròn kỳ quái, còn có một nửa lộ ra bên ngoài, bốn phía đều đang bốc lửa hừng hực, khói đặc cuồn cuộn phóng lên tận trời.Bốn phía có không ít nhân loại đang kêu khóc trốn chạy trối chết, khu vực này ở gần khu học viện thương nghiệp, nơi bị phi thuyền kỳ quái kia đụng vào, chính là một khu giảng đường của trường học, người từ trong cao ốc chạy trốn ra, trên cơ bản đều là học sinh tầm mười tuổi.Bởi vì là học viện giáo dục phổ thông, nên cũng không được phân phối hệ thống an ninh hoàn thiện cho lắm, sau khi xảy ra sự cố cũng không có người lập tức chạy đến trợ giúp.Điện ở bốn phía không biết vì sao đều bị cắt, hệ thống phòng cháy tự động cũng tê liệt theo, trong khu vực đen kịt, chỉ có tòa nhà bị va chạm kia bốc lên một ngọn lửa lớn đỏ rực.Hàn Sâm nhìn rõ ràng bộ dáng của chiếc phi thuyền kia, đồng tử lập tức co rụt lại, loại phi thuyền này hắn đã từng nhìn thấy, phi thuyền thuần túy hình cầu, kỹ thuật hiện nay của nhân loại không thể chế tạo ra loại phi thuyền như vậy được, muốn có được loại phi thuyền này chỉ có một khả năng, đó chính là địch nhân duy nhất của nhân loại trong vũ trụ ở thời đại này, Tu La tộc.Tu La tộc là tên mà nhân loại lấy cho bọn họ, tên chính thức của bọn họ không có cách nào dùng ngôn ngữ của nhân loại để phát âm, phải dùng ngôn ngữ của bọn họ mới có thể nói ra được.Ngoại hình của Tu La tộc và nhân loại khá giống nhau, chỉ là trên đầu của đàn ông mọc ra một cái sừng, mà phụ nữ thì mọc ra một đôi sừng nhọn.Người của Tu La tộc bất kể là nam hay nữ, từ nhỏ đều đeo mặt nạ, mặt nạ và sừng chính là biểu tượng của bọn họ.nhân loại đã chinh chiến với Tu La tộc ở trong tinh không mấy trăm năm nay, ngay từ đầu bởi vì thể chất của Tu La tộc hơn xa nhân loại, hơn nữa lực lượng khoa học kỹ thuật lại cao, đánh cho nhân loại liên tục bại lui.Cho đến gần hai trăm năm nay, nhân loại phát hiện ra thế giới Thần Chi Tí Hộ Sở, ở trong thế giới Tí Hộ Sở đạt được gien, sau khi gia tăng tố chất thân thể một khoảng lớn, mới dần dần ổn định lại trận tuyến, ở trong tinh không triển khai một hồi chiến tranh dài hạn với Tu La tộc.Thế nhưng mà Lạc Gia tinh này thuộc về hậu phương lớn của nhân loại, hơn nữa Lạc Gia tinh cũng là một tinh cầu lấy thương nghiệp làm chủ, ở đây vậy mà lại xuất hiện phi thuyền của Tu La tộc, lập tức khiến cho Hàn Sâm cảm thấy có chút khó tin.Hắn từ nhỏ đã lớn lên ở Lạc Gia tinh, cũng chỉ có thể nhìn thấy Tu La tộc và phi thuyền của Tu La tộc ở trên internet mà thôi.Lúc Hàn Sâm đang nhìn chằm chằm vào chiếc phi thuyền kia, đột nhiên nhìn thấy tòa nhà đang bị phi thuyền và vỡ có một cô bé khoảng tám tuổi, quần áo mắc ở trên một đoạn thép nhô ra, bàn tay nhỏ bé ra sức bám lấy thanh thép muốn leo lên, nhưng bởi vì sức lực quá yếu, vùng vẫy mấy lần đều không thể leo lên nổi, quần áo treo trên thanh thép chút nữa là sẽ bị xé rách.Mặt cô bé đầy nước mắt, bên trên bàn tay nhỏ bé cũng dính đầy bùn đất đen xám và một chút máu tươi, bò như thế nào cũng không bò lên nổi, cho dù leo lên được, bên trong cũng đã cháy rồi, leo lên cũng không có đường sống, hơn nữa bên cạnh chính là phi thuyền của Tu La tộc, cũng không biết đội cứu viện lúc nào mới tới.Mắt thấy cô bé kia đang dần dần mất đi sức lực, quần áo cũng chầm chậm rách ra, sắp từ trên thanh thép rớt xuống.Chỗ đó chính là tòa nhà cao hơn mười tầng, nếu như từ bên trên rơi xuống, đừng nói là một đứa bé, cho dù là một người lớn max gien biến dị, nhất định cũng sẽ bị té thành bùn nhão.Bành!Cửa khoang phi thuyền Tu La tộc ở bên cạnh cô bé đột nhiên mở ra, chỉ thấy một người trên mặt đeo mặt nạ giống như là được điêu khắc từ bạch cốt, chỉ lộ ra con mắt, các bộ phận khác đều giấu ở sau mặt nạ, đỉnh đầu mọc ra một cái sừng màu vàng.Tu La tộc này mặc áo giáp hợp kim ở trên người, nhưng cũng đã vỡ nát không chịu nổi, rất nhiều nơi ở trên người còn đang chảy ra máu tươi màu xanh sẫm.Máu của Tu La tộc khác với máu của nhân loại, có màu xanh sẫm giống như mật của con người, đây cũng là một trong những phương pháp để phân biệt Tu La tộc.Hàn Sâm nhìn thấy Tu La tộc này liền giật mình, Tu La tộc rất chú ý tới mặt nạ, ngay cả hoa văn khác nhau đều mang ý nghĩa tượng trưng khác nhau, Hàn Sâm không tỉ mỉ nghiên cứu cho nên không hiểu rõ lắm, nhưng chỉ cần nhìn một chiếc sừng màu vàng trên đỉnh đầu kia, hắn liền biết đây tuyệt đối không phải là một Tu La tộc bình thường.Sừng của Tu La tộc là biểu tượng rõ rệt nhất cho thân phận của bọn họ, đen, trắng, vàng, tím bốn loại sừng, sừng màu đen ở trong Tu La tộc chính là bình dân, sừng màu trắng là tầng lớp tinh anh, sừng màu vàng chính là quý tộc, sừng màu tím là hoàng tộc.Tu La tộc mới xuất hiện bên ngoài phi thuyền này, vậy mà lại là một quý tộc Tu La, khiến cho Hàn Sâm rất kinh ngạc.Trong tay tên Tu La tộc kia cầm theo một thanh chiến đao màu đen, Tu La tộc đều am hiểu thể thuật, tùy tiện một tên Tu La tộc trưởng thành, năng lực chiến đấu của y đều sẽ không thua kém người tiến hóa ở trong nhân loại, Tu La tộc hơi mạnh một chút, có thể đạt tới trình độ mạnh hơn, bọn họ trời sinh có sức lực mạnh, nhân loại không thể so sánh được.Sau khi Tu La tộc kia từ trong phi thuyền đi ra, liền thấy cô bé đang khóc lớn ở bên cạnh, ánh mắt ở sau mặt nạ hiện lên một tia lạnh lẽo, vung chiến đao trong tay, liền trực tiếp chém xuống đầu cô bé kia.Hàn Sâm gọi ra Hắc Giáp Trùng, Huyết Tinh Đồ Lục Giả và Tử Vũ Lân Long, cả người hóa thành nhân mã mọc ra hai cánh cực lớn, toàn thân được áo giáp màu vàng óng bao phủ, ngay cả hai cánh cũng bị một tầng giáp vàng bao bọc.OÀ..ÀNH!Hai cánh to lớn phá không bay lên, cơ hồ là trong chốc lát đã bay thẳng đến tòa nhà cao hơn mười tầng kia, một tay ôm lấy cô bé kéo vào trong ngực, một tay nắm lấy lưỡi chiến đao của tên Tu La tộc đang bổ xuống.Máu tươi, lập tức theo lưỡi đao chảy ra..