Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1167
Thời gian không tới một năm, bằng vào nhà máy Tinh Viên cùng Phương Chấn Bang đạt thành ăn ý, hắn tại Quảng Châu đã cắm rễ của mình xuống rồi. Kỳ thật, Tần Mục tại Quảng Châu rễ còn không có thâm hậu như vậy, so với nhưng thứ này còn thiếu nội tình. Các hệ ở Quảng Châu trạng thái phức tạp, lục đục với nhau so với các nơi khác còn ẩn nấp hơn, Lưu Đại Hữu bị bí thư tỉnh ủy chỉ đích danh, chuyện tăng chức là ván đã đóng thuyền, kể từ đó Tần Mục không không thể tiếp tục khiến thế lực Trương Thúy lại bành trướng, như vậy chính là cân đối. Tuy hắn biết rõ bằng vào Trương Thúy khôn khéo cùng Lưu Đại Hữu ngay thẳng, hai người này chắc có lẽ sẽ không một người một ngả với hắn, nhưng mà hắn cũng không có làm như vậy, chỉ sợ Trương Thúy cùng Lưu Đại Hữu trong lòng sinh ra bất an.
Vì vậy Tần Mục cần bồi dưỡng một thế lực phân chia kháng ngự vợ chồng Trương Thúy, lập tức tập mãi thành thói quen. Rất rõ ràng, Lục Viễn có cơ hội và điều kiện may mắn, được con gái bí thư thị ưu ái, bí thư đối xử lạnh nhạt, nhưng mà tình ý của hai người càng trở nên nồng đậm, không nói rõ có khi Lục Viễn còn trở thành ngôi sao chính đàn mới đối nghịch bài với vợ chồng Trương Thúy, đây là chuyện đáng giá chờ mong một chút.
Văn Nhập Hải cùng Tần Nguyệt Sơn không được, hai người này điều kiện chưa đủ để trở thành đối thủ của vợ chồng Trương Thúy. Văn Nhập Hải tâm tư hơi cực đoan, tạm thời còn không cách nào thích ứng chuyện khéo đưa đẩy trong quan trường. Hắn còn đang trong giai đoạn học tập, muốn hậu trường không có hậu trường, muốn nhân mạch không có nhân mạch, Tần Mục nếu đảo thì hắn không may đầu tiên, nhưng nếu hắn bị khinh bỉ chính là trực tiếp đánh mặt của Tần Mục. Như thật cho nên bắt đầu bồi dưỡng Văn Nhặp Hải đối kháng với vợ chồng Trương Thúy.
Về phần Tần Nguyệt Sơn, tuy treo danh hảo thân thích của Tần Mục nhưng mà chuyện người này có thể đi làm không nhiều, hắn không chơi tâm nhãn, tuổi trẻ là một phương diện, chủ yếu là tính cách quyết định hết thảy.
Lục Viễn cùng Phương Thiên Nhu chính là đối tượng, là người trình diễn cân đối vi diệu, cộng thêm Lục Viễn đang định làm trong khu khai phát, đây vừa vặn hoàn thành tâm nguyện của Tần Mục. Địa vị khác nhau thì chuyện cân nhắc cũng khác nhau, tại Quảng Châu năm năm này, đây chính là thời khắc mấu chốt Tần Mục bắt đâu bồi dưỡng thế lực của mình.
Cho nên cho dù Kế Đỉnh Thịnh không có biểu lộ địch ý với Tần Mục, hiện tại Tần Mục cũng phải tìm địch nhân ình, chỉ có hai người đấu tranh mới có thể thu hút nhiều nhân vật quan tâm, cũng có thể trong đấu tranh nhét người khác vào hệ thống của mình.
Rượu Mao Đài xác thực uống rất thanh, cảm giác sau khi uống rất sướng. Mà Tần Mục với tư cách cấp dưới phải mời rượu hai vị lãnh đạo, hào khí chậm rãi buông lỏng, hai lãnh đạo bắt đầu nói chuyện, bắt đầu kinh nghiệm thời còn trẻ như Tần Mục.
Tần Mục cười yếu ớt nghe câu chuyện của hai vị lãnh đạo, kỳ thật là tai trái nghe tai phải ra ngoài. Phương Thiên Nhu ở bên cạnh kính rượu Tần Mục, Tần Mục lại làm bộ không nhìn qua nàng. Phương Thiên Nhu có chút không chịu nổi, bắt đầu ho khan.
Nữ nhân ah, trước mặt tình cảm thì trí thông minh vĩnh viễn là con số âm, hiện tại là lúc nào, hai vị lão lãnh đạo đang đắm chìm trong ký ức, Tần Mục cho dù ngốc cũng biết không nên nói chuyện vào lúc này. Trước đừng nói lỗi thời, chỉ nói Hướng Xuân Trữ ở đây thì không nên nói cái gì. Lòng người khó dò, ai biết Hướng Xuân Trữ nghĩ như thế nào. Mà ngay cả Tần Mục biểu hiện là cán bộ trung kiên của Phương hệ, nhưng ai không biết hắn hiện tại còn tại vị cũng không phải bí thư thị ủy thưởng thức, mà là Tần Mục dùng nhà máy Tinh Viên trao đổi lợi ích chính trị chứ?
Hướng Xuân Trữ vừa cười vừa nói:
- Thiên Nhu ah, hiện tại đang vào mùa khô, nên chú ý thân thể, nhìn xem, bí thư đảng ủy một khu mệt mỏi thành như vậy, về sau có cương vị quan trọng phải làm như thế nào?
Trên mặt Phương Thiên Nhu đầy xấu hổ, hơi cúi đầu xuống, có thể nói lại do dự.
- Những ngày này Hoàng Dương đang tiến hành cải tổ hiện đại hóa khu công nghiệp, đây là do Tần chủ nhiệm nhìn xa trông rộng.
Trước mặt lãnh đạo thị ủy khen người khác nhìn xa trông rộng, đây là Phương Thiên Nhu cho nan đề Tần Mục. Tần Mục nhất thời khoát khoát tay phủ nhận:
- Vẫn là ánh mắt Thiên Nhu bí thư tốt. Ngày đó tại Phổ Thượng, Thiên Nhu bí thư đang từng nói qua những trù tính hiện đại hóa khu, càng dễ tăng lòng tin.
Phương Thiên Nhu lúc này hơi biệt khuất, lời này nàng đã từng nói qua? Nhưng Tần Mục nói như vậy lại khiến hai lãnh đạo khen Phương Thiên Nhu, thậm chí còn không mang theo chút dấu vết. Phương Thiên Nhu nhìn qua cha của nàng thỏa mãn, cho dù trong lòng biết rõ Tần Mục nói sang chuyện khác, cũng chỉ có thể ngậm bồ hòn, không có biện pháp nói thêm gì nữa.
Hướng Xuân Trữ không ngốc, người ngốc có thể làm bí thư ban thanh tra kỷ luật của thành phố sao? Tần Mục độc thân đến Phương gia làm khách, mà Phương phu nhân rất ít khi ở Quảng Châu cũng quay về, điều này nói rõ trong đó có không ít chuyện. Hắn là cán bộ trung kiên của Phương phái, nhưng loại chuyện này cũng không thể tùy tiện nghe. Hắn gom góp náo nhiệt này cũng không phải nguyên nhân khác, mà là đang đưa ra tin tức mơ hồ, ban thanh tra kỷ luật tỉnh gần đây đang cường điệu chuyện chỉnh đốn tác phong, trong đó thành phố Quảng Châu là trọng điểm cua ban thanh tra kỷ luật tỉnh.
Người trong bàn trầm mặc. Phương Chấn Bang hiện tại danh khí tăng cao trong chính đàn cả nước, nhà máy Tinh Viên là chuyện lớn, trên có chủ tịch nước, dưới có tiểu quan lại rất quan tâm. Thời điểm hiện tại ban thanh tra kỷ luật lại muốn tra Phương Chấn Bang. Tần Mục lúc này cúi đầu xuống ánh mắt nhìn trộm Phương Chấn Bang, phát hiện sắc mặt của hắn không có gì thay đổi, ngược lại khóe miệng hơi run run một chút, trong nháy mắt Tần Mục đã hiểu Phương Chấn Bang biết rõ bên trong đó có ý tứ gì.
Tình huống mặt ngoài Tần Mục biết mình bắt Trương Vĩnh Đức, cũng cự tuyệt Cao khoa trưởng ra ngoài cửa đã chọc giận nhân vật thực quyền, người ta trực tiếp dùng ban thanh tra kỷ luật áp chuyện này xuống. Văn không được thì võ, đã không thể từ sự kiện đó thuyết phục Tần Mục thì khai đao trên mặt quan. Tần Mục chủ nhiệm bốn khu, nếu như muốn bị người ta nắm tóc rất dễ dàng, cho dù là nơi nào mà không có chút chuyện vỏ hành vỏ tỏi, cũng phủ lên danh nghĩa "Biến tướng tiếp nhận hối lộ" rất đơn giản, nếu Tần Mục không nể tình, vậy thì tiếp theo cứ vẽ mặt đi. Đừng nói người nọ không tin, cho dù người Tần Mục cũng không tin, tại Quảng Châu cho tới bây giờ, Tần Mục ngay cả một phân tiền của nhà nước còn chưa đụng qua.
Hướng Xuân Trữ lung la lung lay đứng dậy, cười nói:
- Tốt rồi, hôm nay còn có chút chuyện, sẽ không quấy rầy Phương bí thư. Phương phu nhân, lần này trở về cần phải kéo nhiều đầu tư cho Quảng Châu một chút a.
Vì vậy Tần Mục cần bồi dưỡng một thế lực phân chia kháng ngự vợ chồng Trương Thúy, lập tức tập mãi thành thói quen. Rất rõ ràng, Lục Viễn có cơ hội và điều kiện may mắn, được con gái bí thư thị ưu ái, bí thư đối xử lạnh nhạt, nhưng mà tình ý của hai người càng trở nên nồng đậm, không nói rõ có khi Lục Viễn còn trở thành ngôi sao chính đàn mới đối nghịch bài với vợ chồng Trương Thúy, đây là chuyện đáng giá chờ mong một chút.
Văn Nhập Hải cùng Tần Nguyệt Sơn không được, hai người này điều kiện chưa đủ để trở thành đối thủ của vợ chồng Trương Thúy. Văn Nhập Hải tâm tư hơi cực đoan, tạm thời còn không cách nào thích ứng chuyện khéo đưa đẩy trong quan trường. Hắn còn đang trong giai đoạn học tập, muốn hậu trường không có hậu trường, muốn nhân mạch không có nhân mạch, Tần Mục nếu đảo thì hắn không may đầu tiên, nhưng nếu hắn bị khinh bỉ chính là trực tiếp đánh mặt của Tần Mục. Như thật cho nên bắt đầu bồi dưỡng Văn Nhặp Hải đối kháng với vợ chồng Trương Thúy.
Về phần Tần Nguyệt Sơn, tuy treo danh hảo thân thích của Tần Mục nhưng mà chuyện người này có thể đi làm không nhiều, hắn không chơi tâm nhãn, tuổi trẻ là một phương diện, chủ yếu là tính cách quyết định hết thảy.
Lục Viễn cùng Phương Thiên Nhu chính là đối tượng, là người trình diễn cân đối vi diệu, cộng thêm Lục Viễn đang định làm trong khu khai phát, đây vừa vặn hoàn thành tâm nguyện của Tần Mục. Địa vị khác nhau thì chuyện cân nhắc cũng khác nhau, tại Quảng Châu năm năm này, đây chính là thời khắc mấu chốt Tần Mục bắt đâu bồi dưỡng thế lực của mình.
Cho nên cho dù Kế Đỉnh Thịnh không có biểu lộ địch ý với Tần Mục, hiện tại Tần Mục cũng phải tìm địch nhân ình, chỉ có hai người đấu tranh mới có thể thu hút nhiều nhân vật quan tâm, cũng có thể trong đấu tranh nhét người khác vào hệ thống của mình.
Rượu Mao Đài xác thực uống rất thanh, cảm giác sau khi uống rất sướng. Mà Tần Mục với tư cách cấp dưới phải mời rượu hai vị lãnh đạo, hào khí chậm rãi buông lỏng, hai lãnh đạo bắt đầu nói chuyện, bắt đầu kinh nghiệm thời còn trẻ như Tần Mục.
Tần Mục cười yếu ớt nghe câu chuyện của hai vị lãnh đạo, kỳ thật là tai trái nghe tai phải ra ngoài. Phương Thiên Nhu ở bên cạnh kính rượu Tần Mục, Tần Mục lại làm bộ không nhìn qua nàng. Phương Thiên Nhu có chút không chịu nổi, bắt đầu ho khan.
Nữ nhân ah, trước mặt tình cảm thì trí thông minh vĩnh viễn là con số âm, hiện tại là lúc nào, hai vị lão lãnh đạo đang đắm chìm trong ký ức, Tần Mục cho dù ngốc cũng biết không nên nói chuyện vào lúc này. Trước đừng nói lỗi thời, chỉ nói Hướng Xuân Trữ ở đây thì không nên nói cái gì. Lòng người khó dò, ai biết Hướng Xuân Trữ nghĩ như thế nào. Mà ngay cả Tần Mục biểu hiện là cán bộ trung kiên của Phương hệ, nhưng ai không biết hắn hiện tại còn tại vị cũng không phải bí thư thị ủy thưởng thức, mà là Tần Mục dùng nhà máy Tinh Viên trao đổi lợi ích chính trị chứ?
Hướng Xuân Trữ vừa cười vừa nói:
- Thiên Nhu ah, hiện tại đang vào mùa khô, nên chú ý thân thể, nhìn xem, bí thư đảng ủy một khu mệt mỏi thành như vậy, về sau có cương vị quan trọng phải làm như thế nào?
Trên mặt Phương Thiên Nhu đầy xấu hổ, hơi cúi đầu xuống, có thể nói lại do dự.
- Những ngày này Hoàng Dương đang tiến hành cải tổ hiện đại hóa khu công nghiệp, đây là do Tần chủ nhiệm nhìn xa trông rộng.
Trước mặt lãnh đạo thị ủy khen người khác nhìn xa trông rộng, đây là Phương Thiên Nhu cho nan đề Tần Mục. Tần Mục nhất thời khoát khoát tay phủ nhận:
- Vẫn là ánh mắt Thiên Nhu bí thư tốt. Ngày đó tại Phổ Thượng, Thiên Nhu bí thư đang từng nói qua những trù tính hiện đại hóa khu, càng dễ tăng lòng tin.
Phương Thiên Nhu lúc này hơi biệt khuất, lời này nàng đã từng nói qua? Nhưng Tần Mục nói như vậy lại khiến hai lãnh đạo khen Phương Thiên Nhu, thậm chí còn không mang theo chút dấu vết. Phương Thiên Nhu nhìn qua cha của nàng thỏa mãn, cho dù trong lòng biết rõ Tần Mục nói sang chuyện khác, cũng chỉ có thể ngậm bồ hòn, không có biện pháp nói thêm gì nữa.
Hướng Xuân Trữ không ngốc, người ngốc có thể làm bí thư ban thanh tra kỷ luật của thành phố sao? Tần Mục độc thân đến Phương gia làm khách, mà Phương phu nhân rất ít khi ở Quảng Châu cũng quay về, điều này nói rõ trong đó có không ít chuyện. Hắn là cán bộ trung kiên của Phương phái, nhưng loại chuyện này cũng không thể tùy tiện nghe. Hắn gom góp náo nhiệt này cũng không phải nguyên nhân khác, mà là đang đưa ra tin tức mơ hồ, ban thanh tra kỷ luật tỉnh gần đây đang cường điệu chuyện chỉnh đốn tác phong, trong đó thành phố Quảng Châu là trọng điểm cua ban thanh tra kỷ luật tỉnh.
Người trong bàn trầm mặc. Phương Chấn Bang hiện tại danh khí tăng cao trong chính đàn cả nước, nhà máy Tinh Viên là chuyện lớn, trên có chủ tịch nước, dưới có tiểu quan lại rất quan tâm. Thời điểm hiện tại ban thanh tra kỷ luật lại muốn tra Phương Chấn Bang. Tần Mục lúc này cúi đầu xuống ánh mắt nhìn trộm Phương Chấn Bang, phát hiện sắc mặt của hắn không có gì thay đổi, ngược lại khóe miệng hơi run run một chút, trong nháy mắt Tần Mục đã hiểu Phương Chấn Bang biết rõ bên trong đó có ý tứ gì.
Tình huống mặt ngoài Tần Mục biết mình bắt Trương Vĩnh Đức, cũng cự tuyệt Cao khoa trưởng ra ngoài cửa đã chọc giận nhân vật thực quyền, người ta trực tiếp dùng ban thanh tra kỷ luật áp chuyện này xuống. Văn không được thì võ, đã không thể từ sự kiện đó thuyết phục Tần Mục thì khai đao trên mặt quan. Tần Mục chủ nhiệm bốn khu, nếu như muốn bị người ta nắm tóc rất dễ dàng, cho dù là nơi nào mà không có chút chuyện vỏ hành vỏ tỏi, cũng phủ lên danh nghĩa "Biến tướng tiếp nhận hối lộ" rất đơn giản, nếu Tần Mục không nể tình, vậy thì tiếp theo cứ vẽ mặt đi. Đừng nói người nọ không tin, cho dù người Tần Mục cũng không tin, tại Quảng Châu cho tới bây giờ, Tần Mục ngay cả một phân tiền của nhà nước còn chưa đụng qua.
Hướng Xuân Trữ lung la lung lay đứng dậy, cười nói:
- Tốt rồi, hôm nay còn có chút chuyện, sẽ không quấy rầy Phương bí thư. Phương phu nhân, lần này trở về cần phải kéo nhiều đầu tư cho Quảng Châu một chút a.