Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 113: Nghe oai quá!
Vì không có gì quá nghiêm trọng nên Đinh Khánh Lam đã có thể xuất viện ngay sau đó. Cô được Lý Ngộ Tranh dìu dắt theo từng bước đi khiến cô cười không được khóc cũng chẳng xong. Dù gì thì cô cũng đã ổn rồi, có cần thiết phải như vậy không?
Lý Ngộ Tranh cùng với Lý Ngộ Trình nói chuyện với nhau ở phòng khách, Đinh Khánh Lam đã được đưa lên phòng để nghỉ ngơi. Phương Trinh thì nghe nói đã đi đâu đó cùng với cái tên Phương công tử kia rồi. Quách Yến Trang thì có lẽ đang ở bên kia xin lỗi ông bà sui vì vụ việc vừa rồi.
"Trạch Đông Nam đã làm xong thủ tục chuyển nhượng tài sản cho Trạch Thanh Hy, tối nay là bữa tiệc nhậm chức của con bé"
"Cái gì?" Lý Ngộ Tranh không hề biết tới kế hoạch này, phản ứng có hơi bất ngờ một chút. Trạch Đông Nam chỉ mới năm mươi tư tuổi, vậy mà đã muốn về hưu? Không thể nào, chắc chắn phải có gì đó không ổn... Anh không thể để chuyện này xảy ra dễ dàng như thế được, Khánh Chi thì phải làm sao?
"Con với Lam nhớ chuẩn bị"
"Vâng..." Lý Ngộ Tranh quyết định sẽ tự mình giải quyết, vì nếu bây giờ nói với ba anh thì mọi chuyện sẽ vô cùng rắc rối. Vẫn là nên để anh ra tay thì hơn. Cũng đến lúc để cho Lam Chi trở lại với chính gia đình thân yêu của mình rồi, dù sao con bé cũng đã chịu thua thiệt bao nhiêu năm như thế...
Lý Ngộ Tranh lên tới phòng, suy nghĩ đắn đo mãi cuối cùng cũng hạ quyết tâm nói với Đinh Khánh Lam về chuyện này. Đinh Khánh Lam từ đầu tới cuối mắt chữ O mồm chữ A, thật không thể nào tin nổi...
"Khánh Chi là Trạch Lam Chi? Vậy sao mọi người lại không nhận ra thế?"
"Em có điên không? Bao nhiêu năm như vậy"
"Khánh Chi là em gái em, em không để cho ai dám bắt nạt nó đâu" Đinh Khánh Lam bỗng trở nên suy tư, miệng cũng kéo lên một đường cong khó hiểu. "Anh có đầy đủ bằng chứng mà đúng không?"
"Đủ"
"Mau đưa cho em, để em giải quyết cho"
"Em giải quyết? Có được không?" Lý Ngộ Tranh híp con mắt, dò xét cô từ trên xuống dưới. Đinh Khánh Lam lườm nguýt anh một cái, hằm hừ như muốn nuốt chửng lấy anh. Dám nghi ngờ khả năng của cô sao, cũng phải xem lại cô là ai chứ? Con gái của Đinh Lý và Mặc Tần Sênh, con dâu tương lai của Lý Ngộ Trình và Quách Yến Trang, còn chưa kể tới... là vợ tương lai của Lý Ngộ Tranh nữa chứ! Hihi, nghe oai quá!
"Đưa đủ cho em nhé, không sót một cái nào"
"Anh biết rồi"
"Em đã không thích Trạch Thanh Hy từ lâu rồi, dám dây dưa với anh thôi thì chớ, giờ lại còn là..."
"Em nói dây dưa là sao!"
"Đúng rồi còn gì?"
"Phải gọi là dám tán tỉnh anh"
"Khác nhau sao?"
"Khác chứ!".
Truyện Sắc
...
...
Ở bên kia Triệu Hoàng Sinh cũng nhận được thiệp mời dự tiệc, cậu cứ dán mắt vào tấm thiệp, ngồi bất động như hồn lìa khỏi xác.
"Anh sao thế?" Khánh Chi khuơ khuơ tay trước mắt Triệu Hoàng Sinh, bấy giờ cậu mới bàng hoàng tỉnh mộng. Cậu nhìn chằm chằm vào gương mặt của nó, quan sát một cách kĩ lưỡng.
"Tối nay em có muốn đi cùng anh không?"
"Đi đâu vậy?"
"Tiệc nhập chức của Trạch Thanh Hy"
"Không đi đâu, em còn phải xem phim"
Triệu Hoàng Sinh nghe xong câu trả lời mà mặt xám xịt, thật là hết thuốc chữa rồi...
"Phim để sau đi, em không sợ ở đấy có nhiều cô gái ve vãn anh sao?"
"Ve vãn anh? Để xem ai có bản lĩnh?"
"Họ đâu biết là anh có em?"
"Vậy thì anh phải cho họ biết"
"..." Đến giờ phút này cậu thật không biết nên nói cái gì nữa, sao lại có thể loại con gái thả rông bạn trai như thế này mà mặt vẫn tỉnh bơ như thế kia? "Rốt cuộc em có đi không?"
"Đi" Khánh Chi buông đúng một từ để chốt đơn, rồi quay lưng đi thẳng vào phòng. Triệu Hoàng Sinh nhìn theo bóng lưng nó mà khẽ cười, rồi lại thở dài một hơi. Cô ấy cần có gia đình để yêu thương, cần có ba mẹ để chăm sóc như bao người con khác. Cô đơn nhiều năm như thế rồi, cũng đến lúc phải lấy lại tất cả rồi...
"Anh làm gì đấy? Em muốn đi mua đồ dạ tiệc"
"Được, chờ anh một chút thôi"
- Hôm nay sinh nhật tớ các cậu ơiiii ❤
Lý Ngộ Tranh cùng với Lý Ngộ Trình nói chuyện với nhau ở phòng khách, Đinh Khánh Lam đã được đưa lên phòng để nghỉ ngơi. Phương Trinh thì nghe nói đã đi đâu đó cùng với cái tên Phương công tử kia rồi. Quách Yến Trang thì có lẽ đang ở bên kia xin lỗi ông bà sui vì vụ việc vừa rồi.
"Trạch Đông Nam đã làm xong thủ tục chuyển nhượng tài sản cho Trạch Thanh Hy, tối nay là bữa tiệc nhậm chức của con bé"
"Cái gì?" Lý Ngộ Tranh không hề biết tới kế hoạch này, phản ứng có hơi bất ngờ một chút. Trạch Đông Nam chỉ mới năm mươi tư tuổi, vậy mà đã muốn về hưu? Không thể nào, chắc chắn phải có gì đó không ổn... Anh không thể để chuyện này xảy ra dễ dàng như thế được, Khánh Chi thì phải làm sao?
"Con với Lam nhớ chuẩn bị"
"Vâng..." Lý Ngộ Tranh quyết định sẽ tự mình giải quyết, vì nếu bây giờ nói với ba anh thì mọi chuyện sẽ vô cùng rắc rối. Vẫn là nên để anh ra tay thì hơn. Cũng đến lúc để cho Lam Chi trở lại với chính gia đình thân yêu của mình rồi, dù sao con bé cũng đã chịu thua thiệt bao nhiêu năm như thế...
Lý Ngộ Tranh lên tới phòng, suy nghĩ đắn đo mãi cuối cùng cũng hạ quyết tâm nói với Đinh Khánh Lam về chuyện này. Đinh Khánh Lam từ đầu tới cuối mắt chữ O mồm chữ A, thật không thể nào tin nổi...
"Khánh Chi là Trạch Lam Chi? Vậy sao mọi người lại không nhận ra thế?"
"Em có điên không? Bao nhiêu năm như vậy"
"Khánh Chi là em gái em, em không để cho ai dám bắt nạt nó đâu" Đinh Khánh Lam bỗng trở nên suy tư, miệng cũng kéo lên một đường cong khó hiểu. "Anh có đầy đủ bằng chứng mà đúng không?"
"Đủ"
"Mau đưa cho em, để em giải quyết cho"
"Em giải quyết? Có được không?" Lý Ngộ Tranh híp con mắt, dò xét cô từ trên xuống dưới. Đinh Khánh Lam lườm nguýt anh một cái, hằm hừ như muốn nuốt chửng lấy anh. Dám nghi ngờ khả năng của cô sao, cũng phải xem lại cô là ai chứ? Con gái của Đinh Lý và Mặc Tần Sênh, con dâu tương lai của Lý Ngộ Trình và Quách Yến Trang, còn chưa kể tới... là vợ tương lai của Lý Ngộ Tranh nữa chứ! Hihi, nghe oai quá!
"Đưa đủ cho em nhé, không sót một cái nào"
"Anh biết rồi"
"Em đã không thích Trạch Thanh Hy từ lâu rồi, dám dây dưa với anh thôi thì chớ, giờ lại còn là..."
"Em nói dây dưa là sao!"
"Đúng rồi còn gì?"
"Phải gọi là dám tán tỉnh anh"
"Khác nhau sao?"
"Khác chứ!".
Truyện Sắc
...
...
Ở bên kia Triệu Hoàng Sinh cũng nhận được thiệp mời dự tiệc, cậu cứ dán mắt vào tấm thiệp, ngồi bất động như hồn lìa khỏi xác.
"Anh sao thế?" Khánh Chi khuơ khuơ tay trước mắt Triệu Hoàng Sinh, bấy giờ cậu mới bàng hoàng tỉnh mộng. Cậu nhìn chằm chằm vào gương mặt của nó, quan sát một cách kĩ lưỡng.
"Tối nay em có muốn đi cùng anh không?"
"Đi đâu vậy?"
"Tiệc nhập chức của Trạch Thanh Hy"
"Không đi đâu, em còn phải xem phim"
Triệu Hoàng Sinh nghe xong câu trả lời mà mặt xám xịt, thật là hết thuốc chữa rồi...
"Phim để sau đi, em không sợ ở đấy có nhiều cô gái ve vãn anh sao?"
"Ve vãn anh? Để xem ai có bản lĩnh?"
"Họ đâu biết là anh có em?"
"Vậy thì anh phải cho họ biết"
"..." Đến giờ phút này cậu thật không biết nên nói cái gì nữa, sao lại có thể loại con gái thả rông bạn trai như thế này mà mặt vẫn tỉnh bơ như thế kia? "Rốt cuộc em có đi không?"
"Đi" Khánh Chi buông đúng một từ để chốt đơn, rồi quay lưng đi thẳng vào phòng. Triệu Hoàng Sinh nhìn theo bóng lưng nó mà khẽ cười, rồi lại thở dài một hơi. Cô ấy cần có gia đình để yêu thương, cần có ba mẹ để chăm sóc như bao người con khác. Cô đơn nhiều năm như thế rồi, cũng đến lúc phải lấy lại tất cả rồi...
"Anh làm gì đấy? Em muốn đi mua đồ dạ tiệc"
"Được, chờ anh một chút thôi"
- Hôm nay sinh nhật tớ các cậu ơiiii