• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Hot Thần Y Trở Lại (4 Viewers)

  • Chương 3116: Khắp nơi tới thăm

Khắp nơi tới thăm

"Bùm!"

Phản ứng mãnh liệt nhất là Tàng Cơ. Tàng Cơ đã được Ngô Bình luyện hóa và hiện tại cũng đã nhận được sự gia trì của Thiên Đạo, nó lập tức đạt được sức mạnh hoàn chỉnh, tăng cấp lên rất nhiều. Trong trung tâm của Tàng Cơ cũng được Thiên Đạo gia trì.

Một lực hút ập đến, trận pháp Thần Cơ cũng bị hút vào trong trung tâm, trong nháy mắt được tinh luyện trở thành một bộ phận của trung tâm.

A Bạch cũng biến mất, một lát sau, một cô gái cao quý, tao nhã, mặc chiếc váy dài màu trắng, đi chân trần, dung nhan tuyệt đẹp, trông có một chút giống Hoa Thần cũng có đôi chút giống Vũ Thần, từ trên người của cô ta có thể nhìn thấy một số đặc điểm trên khuôn mặt của mười phi tử.

Cô gái nhẹ nhàng cúi đầu chào Ngô Bình: "Bệ hạ, ta là trung tâm của Tàng Cơ, ngài có thể đặt cho ta một cái tên."

Ngô Bình sửng sốt nhìn cô ta, nói: "Biến thành bộ dạng này, thật sự nằm ngoài dự liệu của ta, vậy ngươi tên là Tiểu Bạch đi."

Cô gái khẽ mỉm cười: “Vâng, từ nay về sau ta sẽ là Tiểu Bạch.”

Ngô Bình: “Tiểu Bạch, với thực lực của chúng ta hiện tại, muốn đối phó với một kỷ nguyên nhỏ cũng không khó lắm phải không?”

Tiểu Bạch: "Chỉ là một kỷ nguyên nhỏ, không đáng nhắc tới. Bất kỳ cường giả nào từ trong đó xuất hiện, ta đều có thể áp chế khiến cho tu vi của hắn không thể vượt qua bệ hạ. Trong tình huống cùng cấp thì không ai có thể đối địch với bệ hạ được."

Ngô Bình gật đầu: “Vậy thì tốt!”

Đã hơn hai ngày trôi qua kể từ khi anh tu luyện, vì vậy anh lập tức trở về Cung Huyền Thiên trên Thiên giới.

Vừa trở lại, Ngọc Hoàng, Thái Hoàng, Vô Thủy Thiên Tôn đều cảm nhận được hơi thở mạnh mẽ của anh, tựa hồ trời đất đều đang chuyển động xung quanh anh.

Ba người lập tức tới gặp nhau, Ngô Bình hiện tại nắm giữ quyền hạn của trung tâm, anh vung tay lên, Ngọc Hoàng và Thái Hoàng được chia cho 10% quyền hạn, Vô Thủy Thiên Tôn được chia hai 20% quyền hạn, sau này sẽ do ba vị này trấn giữ Thiên Đình.

Anh làm vậy chỉ vì không muốn lo lắng quá nhiều về chuyện của Thiên Đình, để ba người này chia sẻ một phần gánh nặng.

Hôm nay đã khác với ngày xưa, Cung Huyền Thiên của Ngô Bình tựa hồ quá nhỏ bé, anh vung tay lên một cái, một luồng khí hỗn độn giáng xuống, Cung Huyền Thiên biến mất, một quần thể cung điện tráng lệ xuất hiện, trở thành cung điện chính thức của Thiên Đình, đám người của Ngọc Hoàng và những quan viên khác đều sẽ làm việc ở đây.

Ở trên Thiên Đình, cảnh sắc tráng lệ, Thiên giới chấn động, vô số cường giả sống ẩn dật sôi nổi xuất hiện và đến bái kiến Thiên Đế.

Ngay sau đó, khoảng không rung chuyển, Thiên Ngoại Lâu lại xuất hiện, nhưng nó đã không thể tạo ra một chút tác động nào đến Thiên Đình, Thiên Đình của hiện tại đã bất khả xâm phạm.

Lần này, hai luồng kiếm quang bay ra từ tầng 29 của Thiên Ngoại Lâu, một xanh và một đỏ, lao vút về phía Thiên Đình.

Thậm chí Ngô Bình không cần ra tay, Tiểu Bạch chỉ tay một cái, mười vạn luồng kiếm quang liền bắn ngược trở lại, nửa chừng đã phá tan kiếm quang xanh đỏ, trực tiếp lao vút về phía Thiên Ngoại Lâu!

"Bùm bùm bùm!"

Thiên Ngoại Lâu không ngừng rung chuyển, trận pháp bảo vệ bên ngoài dần dần mờ đi, mọi người trong tòa nhà đều kinh ngạc.

"Rút lui!"

Có người hét nhỏ một tiếng, Thiên Ngoại Lâu lập tức biến mất.

Những tu sĩ nhìn thấy cảnh tượng này, vừa kinh ngạc vừa vui mừng, ngay cả kỷ nguyên nhỏ cũng bị đẩy lùi, Thiên Đình lúc này đã nên chuyện, không còn là Thiên Đình như trước nữa!

Khi tin tức truyền ra, những thế lực muốn thành lập Thiên Đình của riêng mình đều đồng loạt từ bỏ tham vọng, tiến đến gia nhập, trong đó hầu hết đều là tu sĩ Nhân tộc.

Chỉ trong ba ngày đã có hơn 500 cường giả trên cảnh giới Tề Thiên gia nhập Thiên Đình, trong đó có 69 cường giả trên cảnh giới thứ 15.

Những người này sẽ trải qua bài kiểm tra của Thiên Đình, nếu vượt qua bài kiểm tra thì có thể nắm giữ chức quan trong Thiên Đình.

Thế lực của Thiên Đình tăng lên rất nhiều, ngàn vạn tiên nhân đến triều đình, đây là chuyện chưa từng có.

Ngô Bình giao tất cả những việc vặt vãnh này cho Ngọc Hoàng, họ đều là Đại Đế của Thiên Đình, chịu trách nhiệm về những công việc khác nhau.

Mười phi tần đều được anh đón vào đế cung, Giang Sơ Nhan, Hà Tử Trần và những người khác cũng đến, đế cung lập tức trở nên náo nhiệt.

Những đứa trẻ do những người phụ nữ này sinh ra hiện đã được hai ba tuổi, đúng là thời gian tốt để vui đùa, mỗi ngày Ngô Bình đều trêu chọc đám nhóc này, khi rảnh rỗi thì đi ra ngoài tìm kiếm mảnh vỡ kỷ nguyên để luyện hóa.

Sau khi liên tiếp luyện hóa ba mảnh vỡ, Ngô Bình lại thu được thêm ba bảo vật kỷ nguyên, mặc dù không tốt bằng Chuông Thiên Tướng nhưng cũng không tệ.

Vào ngày này, trong lòng anh chuyển động, anh trở lại thế tục, khu chung cư nơi mẹ con Lý Mân sinh sống.

Hôm nay là một ngày đặc biệt, Lý Thuần Thuần đã là sinh viên năm thứ hai tại Đại học Lý thị. Mới tháng trước, cô ta đã gặp người đàn ông mà cô ta sẽ gắn bó cả đời, tên là Lục Ngọc Sinh.

Hai người đã ở bên nhau và có mối quan hệ thân thiết. Hôm nay Lý Thuần Thuần đã mời cậu ta đến nhà làm khách. Mặc dù Ngô Bình đã tính tới bước này, nhưng anh vẫn muốn tận mắt nhìn thấy con rể tương lai của mình trông như thế nào.

Lục Ngọc Sinh lớn hơn Lý Thuần Thuần một tuổi, là sinh viên năm ba và học chuyên ngành ngôn ngữ, cậu ta khá thông minh và đã thông thạo năm thứ tiếng khi còn ở trường đại học, hơn nữa cậu ta cũng khá thành thạo ngôn ngữ cổ, có thể đọc được các tài liệu cổ.

Lục Ngọc Sinh biết rất ít về hoàn cảnh gia đình của Lý Thuần Thuần, cậu ta chỉ biết mẹ của Lý Thuần Thuần làm kinh doanh, còn cha cô ta là một nhà văn không kiếm ra tiền, còn thích nuôi chó và câu cá.

Ngay khi bản thể của Ngô Bình quay trở lại, Lý Mân đã cảm nhận được điều đó và nói: "Huyền Bình, lát nữa ngươi đừng hung dữ với con nhà người ta."

Ngô Bình trợn mắt: “Ta có bao giờ hung dữ với ai đâu.”

Lý Mân: “Ngươi còn nói, lần trước có một nam sinh bị ngươi dọa đến phát khóc.”

Tuy rằng chuyện đó là do phân thân làm ra, nhưng Ngô Bình cũng biết, nói: "Tên đó chỉ là một tên khốn nạn muốn lợi dụng con gái chúng ta, ta có thể vui vẻ với hắn được sao?"

Lý Mân: "Dù sao thì thái độ của ngươi phải tốt một chút."

Ngay sau đó, cánh cửa mở ra, Lý Thuần Thuần và một chàng trai bước vào. Chàng trai cao 1,83 mét, trắng trẻo, đôi mắt trong veo, đẹp trai và lịch lãm.

Chàng trai tên là Lục Ngọc Sinh, cậu ta nhanh chóng chào hỏi: "Chào chú, chào dì."

Trên tay cậu ta xách một món quà, Lý Mân đi tới nhận lấy, cười nói: "Tới chơi là được, lần sau không cần mang quà đâu."

Lý Thuần Thuần có chút chột dạ nhìn Ngô Bình và nói: "Ba, anh ấy tên là Lục Ngọc Sinh, là bạn trai của con."

Ngô Bình cố ý giữ vẻ mặt nghiêm túc: “Năm thứ hai đã có bạn trai, có phải là quá sớm không?”

Lý Thuần Thuần cắn môi và nhìn Lý Mân.

Lý Mân trừng mắt nhìn Ngô Bình: “Ngươi đang nói cái gì vậy, năm hai cũng không còn nhỏ, bây giờ không hẹn hò thì khi nào mới hẹn hò. Hơn nữa Tiểu Lục rất giỏi, năm ngoái còn giành được học bổng hạng nhất của Đại học Trần thị.”

Lục Ngọc Sinh lại rất hào phóng và tự nhiên, mỉm cười nói: "Con cũng không giỏi lắm, chỉ có thể xem như chăm chỉ thôi."

Ngô Bình nhìn cậu ta, hỏi: "Tiểu Lục, cha mẹ cậu làm nghề gì?"

Lục Ngọc Sinh: "Gia đình con ở Hoa Hạ, chân của ba con đi lại không tiện, đang điều trị tại nhà. Mẹ con may quần áo cho người khác, tiện thể chăm sóc cho ba."

Ngô Bình: “Vậy nếu kết hôn thì cậu sẽ sống ở đâu?”

Lục Ngọc Sinh trong lòng tràn đầy khát vọng về tương lai, nói: "Con thích Giang Nam, sau khi tốt nghiệp, con muốn tìm việc làm ở đây, sau đó đón ba mẹ đến đây."

"Ừ, cậu là một đứa con hiếu thảo, nhưng nhà ở Giang Nam rất đắt, lương thấp thì không mua được." Ngô Bình nói, anh đương nhiên không thiếu một căn nhà, anh chỉ muốn xem thử phản ứng của Lục Ngọc Sinh.

Lục Ngọc Sinh gật đầu: “Con cũng đã suy nghĩ rồi, trong thời gian đi học, con đã nhận rất nhiều công việc dịch thuật, chất lượng dịch thuật của con cũng không tệ, 1000 chữ được khoảng 200, mỗi ngày con có thể dịch 20.000 từ và kiếm được 4.000 nhân dân tệ. Khi tốt nghiệp đại học, con còn sẽ có một công việc chính thức, kiếm một hai trăm vạn một năm là không thành vấn đề, ba năm sau con sẽ kiếm được 300 vạn để đặt cọc nhà mua một căn nhà khá tốt. Xin chú hãy yên tâm, con nhất định sẽ không để Thuần Thuần phải chịu khổ cùng con.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom