root Tác Giả Staff member Chap-46 Add bookmark Chương 46 Chương 46: Yến hội riêng tư Phan Lâm đi theo bãi đậu xe của khách sạn ‘Thiên Hương về phía lối vào chính. Trên đường đi có thể nhìn thấy nhiều xe hơi sang trọng. BMW và Audi chỉ là dòng xe bình dân, Land Rover và .Jaguar thì không phải bàn, dù sao thì những chiếc xe thể thao như Lamborghini hay McLaren cũng không hiếm, thậm chí anh còn nhìn thấy một chiếc Rolls-Royce màu bạc dài, cả Giang Thành này cũng không có nhiều. “Xem ra khách sạn này mở ra cho người có tiển.”” Phan Lâm trong lòng nghĩ thâm, cũng biểu hiện rất tự nhiên trước ánh mắt khinh thường mà người bảo vệ đang nhìn anh. “Thưa ngài, khách sạn Thiên Hương của chúng tôi đã được người ta bao và tạm thời không tiếp bên ngoài, rất xin lỗi” Người phụ nữ mặc sườn xám ở cửa mỉm cười nói. “Tôi được cô Anna mời đến dự tiệc.” Phan Lâm nói. Chị tiếp tân hai mắt sáng lên, cô vội vàng nói: “Vậy thì chắc anh là Phan Lâm đúng không? Mời anh vào, cô Anna nói tạm thời có việc phải làm, sẽ đến sau. Xin anh chờ một chút. “Được rôi, cám ơn.” Phan Lâm đi vào. Bữa tiệc đã bắt đầu. Tiếng nhạc du dương vang lên trong sảnh tiệc sang trọng. Bữa tiệc được tiền hành theo hình thức tự phục vụ, mọi người lấy thức ăn một cách trật tự, nam nữ mặc quần áo lộng lây vừa nói chuyện vừa cầm ly rượu, không khí rất hòa hợp. Từ bộ dụng cụ ăn, nguyên liệu cho đến bàn ghế, tất cả mọi thứ đều xa hoa, ngay cả những người phục vụ ăn mặc cũng rất đặc biệt. Đây chỉ là khúc dạo đầu của bữa tiệc. Chủ có nó vẫn còn đang chuẩn bị, khách đến có thể lấy đồ uống và thức ăn để lót dạ. Phan Lâm không ăn cơm tối, thấy Anna còn chưa tới, liên bưng một đĩa đầy thức ăn, ngồi ở một góc bắt đầu ăn. “Phan Lâm?” Giọng nói kinh ngạc vang lên. Phan Lâm không khỏi kinh ngạc khi nghe được giọng điệu nhẹ nhàng quen thuộc này.
Chương 46 Chương 46: Yến hội riêng tư Phan Lâm đi theo bãi đậu xe của khách sạn ‘Thiên Hương về phía lối vào chính. Trên đường đi có thể nhìn thấy nhiều xe hơi sang trọng. BMW và Audi chỉ là dòng xe bình dân, Land Rover và .Jaguar thì không phải bàn, dù sao thì những chiếc xe thể thao như Lamborghini hay McLaren cũng không hiếm, thậm chí anh còn nhìn thấy một chiếc Rolls-Royce màu bạc dài, cả Giang Thành này cũng không có nhiều. “Xem ra khách sạn này mở ra cho người có tiển.”” Phan Lâm trong lòng nghĩ thâm, cũng biểu hiện rất tự nhiên trước ánh mắt khinh thường mà người bảo vệ đang nhìn anh. “Thưa ngài, khách sạn Thiên Hương của chúng tôi đã được người ta bao và tạm thời không tiếp bên ngoài, rất xin lỗi” Người phụ nữ mặc sườn xám ở cửa mỉm cười nói. “Tôi được cô Anna mời đến dự tiệc.” Phan Lâm nói. Chị tiếp tân hai mắt sáng lên, cô vội vàng nói: “Vậy thì chắc anh là Phan Lâm đúng không? Mời anh vào, cô Anna nói tạm thời có việc phải làm, sẽ đến sau. Xin anh chờ một chút. “Được rôi, cám ơn.” Phan Lâm đi vào. Bữa tiệc đã bắt đầu. Tiếng nhạc du dương vang lên trong sảnh tiệc sang trọng. Bữa tiệc được tiền hành theo hình thức tự phục vụ, mọi người lấy thức ăn một cách trật tự, nam nữ mặc quần áo lộng lây vừa nói chuyện vừa cầm ly rượu, không khí rất hòa hợp. Từ bộ dụng cụ ăn, nguyên liệu cho đến bàn ghế, tất cả mọi thứ đều xa hoa, ngay cả những người phục vụ ăn mặc cũng rất đặc biệt. Đây chỉ là khúc dạo đầu của bữa tiệc. Chủ có nó vẫn còn đang chuẩn bị, khách đến có thể lấy đồ uống và thức ăn để lót dạ. Phan Lâm không ăn cơm tối, thấy Anna còn chưa tới, liên bưng một đĩa đầy thức ăn, ngồi ở một góc bắt đầu ăn. “Phan Lâm?” Giọng nói kinh ngạc vang lên. Phan Lâm không khỏi kinh ngạc khi nghe được giọng điệu nhẹ nhàng quen thuộc này.