root Tác Giả Staff member Chap-19 Add bookmark Chương 19 Chương 19: Lâm thần y Uỳnh uỳnh! Tiếng động cơ gợi cảm của 918 từ từ tan biến. Trước khách sạn Giang Hoa. Quản lý bên trong chạy tới, mở cửa cho Phan Lâm. Khi Phan Lâm bước xuống xe, quản lý sửng sốt. Không thể phủ nhận Phan Lâm vẫn rất đẹp trai, nhưng anh ta thực sự không xứng với chiếc xe này. Có khi nào rửa xe rồi lén lấy xe của khách đi không? Người quản lý tự nói thầm trong bụng, nhưng vẫn giữ nụ cười trên môi. “Thưa anh, anh cân dịch vụ gì?” “Bữa tiệc của tập đoàn Hàn thị ở tầng mãy?” Phan Lâm hỏi. “Cậu là khách của chủ tịch Hàn à? Mời ởi theo tôi!” Mắt quản lý sáng lên. Ngay sau đó, quản lý dẫn Phan Lâm lên tầng cao nhât của khách sạn. Một bữa tiệc ngoài trời đang diễn ra ở đây. Đây là một trong những cảnh điểm cao nhất ở Giang Thành, có thể nhìn thấy toàn bộ cảnh đêm của ở đây. Một ban nhạc vĩ cầm đến từ Phần Lan đang chơi những bản nhạc tao nhã. Những người nổi tiếng ở Giang Thành tụ tập thành từng nhóm ba nhóm hai, cử chỉ tao nhã, ngôn từ lịch thiệp và bầu không khí rất hòa thuận. Nhưng khi Phan Lâm tới đây, mọi người có vẻ bất ngờ. Anh ấy mặc một chiếc áo phông và một chiếc quần jean trắng, tương phản hoàn toàn với bộ vest và chiếc váy dạ hội ở đây. Sự xuất hiện của anh đã thu hút chú ý của nhiều người. Nhưng Phan Lâm không quan tâm, nhìn xung quanh, rất nhanh nhìn thấy nhà họ Lý. Bọn họ được xếp ngôi ở một góc, chỉ nói chuyện với mấy ông chủ các công ty nhỏ, đều nhờ quan hệ mà vào đây làm quen nhau, còn về các ông lớn, làm sao có thể để ý đến ông chủ của mấy gia tộc nhỏ bé này? —————————-
Chương 19 Chương 19: Lâm thần y Uỳnh uỳnh! Tiếng động cơ gợi cảm của 918 từ từ tan biến. Trước khách sạn Giang Hoa. Quản lý bên trong chạy tới, mở cửa cho Phan Lâm. Khi Phan Lâm bước xuống xe, quản lý sửng sốt. Không thể phủ nhận Phan Lâm vẫn rất đẹp trai, nhưng anh ta thực sự không xứng với chiếc xe này. Có khi nào rửa xe rồi lén lấy xe của khách đi không? Người quản lý tự nói thầm trong bụng, nhưng vẫn giữ nụ cười trên môi. “Thưa anh, anh cân dịch vụ gì?” “Bữa tiệc của tập đoàn Hàn thị ở tầng mãy?” Phan Lâm hỏi. “Cậu là khách của chủ tịch Hàn à? Mời ởi theo tôi!” Mắt quản lý sáng lên. Ngay sau đó, quản lý dẫn Phan Lâm lên tầng cao nhât của khách sạn. Một bữa tiệc ngoài trời đang diễn ra ở đây. Đây là một trong những cảnh điểm cao nhất ở Giang Thành, có thể nhìn thấy toàn bộ cảnh đêm của ở đây. Một ban nhạc vĩ cầm đến từ Phần Lan đang chơi những bản nhạc tao nhã. Những người nổi tiếng ở Giang Thành tụ tập thành từng nhóm ba nhóm hai, cử chỉ tao nhã, ngôn từ lịch thiệp và bầu không khí rất hòa thuận. Nhưng khi Phan Lâm tới đây, mọi người có vẻ bất ngờ. Anh ấy mặc một chiếc áo phông và một chiếc quần jean trắng, tương phản hoàn toàn với bộ vest và chiếc váy dạ hội ở đây. Sự xuất hiện của anh đã thu hút chú ý của nhiều người. Nhưng Phan Lâm không quan tâm, nhìn xung quanh, rất nhanh nhìn thấy nhà họ Lý. Bọn họ được xếp ngôi ở một góc, chỉ nói chuyện với mấy ông chủ các công ty nhỏ, đều nhờ quan hệ mà vào đây làm quen nhau, còn về các ông lớn, làm sao có thể để ý đến ông chủ của mấy gia tộc nhỏ bé này? —————————-