Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-36
Chương 36: Bị dụ tới cửa hang sói lang
”Lộ Lộ, cậu mua gì mà nhiều đồ ăn vậy?” San San đổ mồ hôi nhìn đống rau củ quả, thịt cá,... trong bịch, cô thật sự không biết nấu ăn nha.
“Đương nhiên là để trổ tài đầu bếp rồi, tuy tớ không có tài càn nhiều nhưng ít nhất không phải chỉ biết nấu mỳ gói.” Lộ Lộ tự tin chống hông, giơ điện thoại cảm ứng lắc lắc “Chỉ cần có công thức và nguyên liệu đầy đủ thì lo gì không làm được.”
Kiếp trước lúc là Minh Nhạc Y, cô vốn sống độc thân nên đều tự mình nấu thức ăn cho đỡ tốn tiền, nhưng đều chỉ là trứng chiên, thịt kho, canh hầm đơn giản, lâu lâu mới lên cơn chế đồ ăn rồi thức khuya vừa ăn vừa cày phim.
Đa phần các món ăn không thành công hay không được ngon vì thiếu gia vị và dụng cụ làm bếp mắc tiền, Lộ Lộ đảm bảo rằng khi đầy đủ chắc chắn sẽ rất ngon thôi.
“San San, cậu muốn chiếm trái tim đàn ông trước tim phải chiếm được dạ dày trước đã, dù là nam hay nữ biện pháp này cũng không sai tí nào.” Lộ Lộ vừa lướt web đồ ăn vừa nói.
“... cũng có lí, tớ sẽ cố tập nấu xem thế nào.” San San sờ cằm suy tư.
Quan Thượng Phong đang tập trung xem hợp đồng trong phòng làm việc thì giật mình vì tiếng ồn. Hai cô nữ sinh kia nấu ăn không phải tiếng hát vang thì tiếng nổ cháy chảo. Quan Thượng Phong day day trán, hắn có sai lầm khi cho Lộ Lộ sống tạm trong nhà mình không? Tự nhiên Lộ Lộ kia tới là em họ hắn lại như gặp gió nổi bão muốn phá tung căn biệt thự này.
...
Cạch!
“Anh họ, ra ăn tối với tụi em đi.” San San hồi hộp nói, đứng trước Quan Thượng Phong cô cảm thấy thật áp lực.
“Không cần, anh sẽ ăn ở nhà hàng.” Quan Thượng Phong lạnh nhạt nói.
“Đây là công sức của tụi này đó.” Lộ Lộ lúc này mới bước ra trước cửa phòng ”Tôi muốn cảm ơn anh chuyện hôm đó, nhờ lời nói của anh tôi mới có can đảm để trình diễn trên sân khấu.”
Quan Thượng Phong sực nhớ ra, là ngày Lễ hội âm nhạc Winter đó sao?
Hắn thở dài, dù sao cô ta cũng là tiểu thư công ty đối thủ Caret, hắn nên tôn trọng thành ý của Lộ Lộ và em họ một chút cũng không quá miễn cưỡng.
Nhìn bàn ăn thịnh soạn và biến dạng trên bàn, Quan Thượng Phong run run khóe môi, cái này ăn được không?
“Là tại cậu đó San San, lúc tớ kêu vớt thức ăn ra không chịu vớt, còn phần rau trộn tự nhiên lại rắc bột phô mai trước.” Lộ Lộ bĩu môi nói.
“Ai biểu cậu không nhắc làm chi, để làm xong rồi mới la tới tấp.” San San không chịu thua thiệt cãi lại.
Lộ Lộ hồi hộp, nhìn thật sự rất xấu, chắc mùi vị...
“Cũng được.” Quan Thượng Phong nếm xong thì nhàn nhạt một cậu, tưởng hai người này tính hạ độc hắn. Mùi vị cũng không sai lắm, tuy không phải là đầu bếp hảo hạng, ừm, cũng không ngon bằng Tà Uyển Như nấu.
Quan Thượng Phong nhìn trộm gương mặt tươi cười mừng rỡ của Lộ Lộ, tim bỗng nhiên ấm áp.
Kì lạ, đây là lần đầu tiên Quan Thượng Phong ăn món ăn làm từ toàn bộ lòng thành, không chút tạp niệm nên cũng chẳng khác nào mỹ vị trần gian.
Món ăn ngon không xuất phát từ chất lượng...
“Nha, ngon quá!! Tui không tin được là mình có thể nấu ăn được.” San San nếm thử đồ ăn thì vui mừng, không phải là không ăn được.
“Xùy xùy, còn có công của tui nữa.” Lộ Lộ vui vẻ, cuối cùng cũng thoải mái an vị trên ghế thưởng thức thành quả của mình.
Ăn uống chán chê Lộ Lộ lại lôi ra đống game từ trong balô ra chơi, đương nhiên là không để cho Quan Thượng Phong trốn mất. Hắn làm việc gì bận rộn thì mặc hắn, Lộ Lộ quan tâm làm gì, càng nhiều người chơi mới đỡ sợ.
San San đương nhiên mù tịt về mấy thể loại game này, nào là RPG, visual novel, horror,... nào hiểu được cái gì. Lúc đầu chơi cũng có chút sợ hãi và yếu tim vì mấy thể loại game kinh dị.
Vừa mới 'khai tiệc' Lộ Lộ đã chọn ngay một tựa game kinh dị trốn tìm kinh điển. Sơ lược là một cô gái vô tình lạc vào một khu nghiên cứu bỏ hoang, nơi đó đầy rẫy những kẻ sát nhân bị biến dị và giết bất kì ai mà họ thấy, cô gái cố gắng trốn thoát bọn họ và tìm ra lối thoát. Thật sự khi chơi trò đó chắc chắn không chết dưới 100 lần, nhưng vì khó quá nên Lộ Lộ tính chơi tí rồi chuyển sang game khác. Không ngờ Quan Thượng Phong lại chơi full game mà mất có 30 mạng, đã vậy hắn còn bực mình không hài lòng. San San và Lộ Lộ đều nhìn hắn bằng ánh mắt như nhìn người ngoài hành tinh.
Quan Thượng Phong rõ ràng là không phải người!
Lúc đầu hắn cũng không hứng thú với mấy trò chơi trẻ con, miễn cưỡng ngồi đó nhìn hai người kia chơi, không biết một hồi sau hắn nhảy vào chơi từ lúc nào không hay.
Thế là cả ba người 2 nữ 1 nam thức thâu đêm chơi 'game'. Ừm, chính xác là nghĩa đen nha!
Lộ Lộ lôi ra một đống bánh trái cùng mì gói, quà vặt ra, Quan Thượng Phong hơi nhíu mày, hắn không thích đồ ăn này lắm, lại chạy đi lấy mấy chai rượu cổ sưu tầm bấy lâu cùng thịt bò khô mà ông nội cho.
“Là champagne!” Lộ Lộ nhìn tên chai rượu thì mắt tỏa hào quang, từ khi cô uống thử nó ở tiệm Things thì đã nghiện từ bao giờ.
“Cô thích uống champagne sao?” Quan Thượng Phong nhìn Lộ Lộ như mèo con thấy cá thì hơi ngạc nhiên.
“Ừ, uống nó thật sự rất ngon. Tôi có uống một lần lúc ông chủ tiệm Things đãi, ngon mê ly!!!” Lộ Lộ sờ sờ chai rượu như bảo vật.
“Lộ Lộ cũng biết thưởng thức ghê nha, uống cả rượu ngoại luôn.” San San thấy anh họ sưu tầm cả một phòng đựng rượu nên cũng có biết chút ít.
Mắt Quan Thượng Phong lóe lên, cô là đang nói đến ông nội sao?
“Nếu cô thích thì cứ uống đi, nhiều người biếu rượu cho tôi lắm.” Quan Thượng Phong nhàn nhạt nói, đáy mắt có vài tia sủng nịch khó thấy.
“Hi, thanks nha, vậy tôi không khách sáo!” Lộ Lộ cười hi hi ôm chai champagne ngồi vừa uống vừa chơi.
San San nhìn mà đầu đầy vạch đen, Lộ Lộ đang uống rượu hay uống nước lã vậy?
Tuy rượu Champagne là rượu nhẹ, nhưng uống nhiều sẽ say, chẳng mấy chốc Lộ Lộ bất tỉnh nhân sự trên ghế sofa, Quan Thượng Phong bất đắc dĩ mỉm cười, lại quay sang nói với San San “Em nấu nước chanh nóng cho Lộ Lộ đi, lát cô ấy tỉnh liền cho uống.”
San San nhu thuận gật đầu, thề sau này không cho Lộ Lộ uống nhiều rượu nữa, thật sự khiến San San rất lo lắng.
Quan Thượng Phong ngả người trên ghế sofa lại nhìn Lộ Lộ.
Lộ Lộ mặc áo ngủ dây sọc carô và quần ngắn đồng bộ, thoạt nhìn thật trẻ con nhưng cũng không kém phần quyến rũ. Mặt Quan Thượng Phong cứng đơ lại, Lộ Lộ không mặc áo ngực. Hiển nhiên mặc đồ ngủ thì không mặc áo ngực là chuyện bình thường, nhưng đây là đang thách thức dục vọng nam nhân của hắn sao?
Lộ Lộ ngây ngô không biết gì, nằm trên sofa thật khó chịu, cô xoay người lại gác chân thon dài lên đùi Quan Thượng Phong. Ưm, gối thịt hảo thoải mái nha! Tóc Lộ Lộ lất phất vài cọng trên khuôn mặt, làn da trắng cùng đôi má hơi ửng hồng vì say rượu càng khiến nhan sắc Lộ Lộ thêm yêu kiều như tiểu tinh, mời gọi người khác ăn. Tâm Quan Thượng Phong khẽ động, hắn tuy hay đụng tới nữ sắc nhưng cũng không nhiều như Mạc Quân Nguyệt, tại sao bây giờ lại nổi lên tà tâm bất thiện?
Nhìn đôi môi nhỏ nhắn mềm mại của Lộ Lộ, Quan Thượng Phong không kìm được.
Có lẽ... hắn nếm thử một chút cũng không sao.
Quan Thượng Phong nâng cằm Lộ Lộ mặt mình, đôi môi hắn bắt đầu chạm vào môi cô. Lập tức như một luồng điện chạy dọc thân hắn. Quan Thượng Phong không còn áy náy, rụt rè xâm chiếm bờ môi Lộ Lộ.
Lưỡi hắn bắt đầu xâm nhập vào khoang miệng của Lộ Lộ, lại đẩy tới bờ lưỡi của cô. Hảo ngọt, hắn hôn giờ muốn nghiện. Lộ Lộ theo phản ứng cơ thể mà thở dốc vì khó thở, gương mặt đã đỏ còn đỏ hơn.
Lộ Lộ mơ màng cảm nhận được một trận ngọt ngào, nhưng không cách nào thanh tỉnh được.
Quan Thượng Phong cơ thể như nóng bừng lên ngọn lửa dục niệm, sắp rơi vào mê trận của cô gái đang ngủ say. Tham luyến hương vị ngọt ngào mà nuốt hết trong bụng.
Xoảng!!!
Quan Thượng Phong giật mình có chút bất mãn ngước lên, miệng còn vương chỉ bạc ám muội.
San San đang tái nhợt mặt mày không thể tin được nhìn Quan Thượng Phong cùng Lộ Lộ, tay làm rớt cả nước chanh nóng mất công làm từ nãy tới giờ.
“Anh... anh đang làm gì vậy?”
Quan Thượng Phong nhìu mày, sao hắn lại quên mất cô em họ đang ở đây. Thật đáng ghét, nhưng dù sao cô ta cũng là bạn thân của Lộ Lộ, hắn không nên tạo ác cảm giữa cả hai.
“Không phải em muốn tìm bạn trai cho Lộ Lộ sao?” Quan Thượng Phong cười tà mị, lúc nãy bọn họ ở trong bếp cũng có nói vài phần “Anh tự tin mình đủ tiêu chuẩn để trở thành một bạn trai lí tưởng.”
“Mà dù em có không đồng ý anh cũng không quan tâm, chút nữa thích nói cho Lộ Lộ thì cứ nói.” dù miệng thì nói như vậy nhưng măt Quan Thượng Phong đầy hàm ý cảnh cáo, đe dọa như “Nói thử xem, nói xong là cô em xác định trước đấy.”
... San San đen mặt, cho vàng cô cũng không nói!
Xin lỗi Lộ Lộ, tớ dẫn cậu vào hang sói rồi.
San San muốn Lộ Lộ có bạn trai coi như bù đắp chuyện kia, tuy Lộ Lộ nói mình có bạn trai rồi nhưng San San biết, đó chính xác là bạn trai ảo quen trên mạng. San San lo lắng vô cùng, mối quan hệ đó dễ bị lừa gạt lắm, có khi là con gái đi trêu chọc Lộ Lộ thì sao? Quan Thượng Phong... ừm, anh họ nhà giàu, đẹp trai, giỏi giang,... cái gì cũng hoàn mỹ, cực kì hợp với Lộ Lộ.
San San bắt đầu sự nghiệp bán bạn cho anh họ từ lúc nào không hay.
”Lộ Lộ, cậu mua gì mà nhiều đồ ăn vậy?” San San đổ mồ hôi nhìn đống rau củ quả, thịt cá,... trong bịch, cô thật sự không biết nấu ăn nha.
“Đương nhiên là để trổ tài đầu bếp rồi, tuy tớ không có tài càn nhiều nhưng ít nhất không phải chỉ biết nấu mỳ gói.” Lộ Lộ tự tin chống hông, giơ điện thoại cảm ứng lắc lắc “Chỉ cần có công thức và nguyên liệu đầy đủ thì lo gì không làm được.”
Kiếp trước lúc là Minh Nhạc Y, cô vốn sống độc thân nên đều tự mình nấu thức ăn cho đỡ tốn tiền, nhưng đều chỉ là trứng chiên, thịt kho, canh hầm đơn giản, lâu lâu mới lên cơn chế đồ ăn rồi thức khuya vừa ăn vừa cày phim.
Đa phần các món ăn không thành công hay không được ngon vì thiếu gia vị và dụng cụ làm bếp mắc tiền, Lộ Lộ đảm bảo rằng khi đầy đủ chắc chắn sẽ rất ngon thôi.
“San San, cậu muốn chiếm trái tim đàn ông trước tim phải chiếm được dạ dày trước đã, dù là nam hay nữ biện pháp này cũng không sai tí nào.” Lộ Lộ vừa lướt web đồ ăn vừa nói.
“... cũng có lí, tớ sẽ cố tập nấu xem thế nào.” San San sờ cằm suy tư.
Quan Thượng Phong đang tập trung xem hợp đồng trong phòng làm việc thì giật mình vì tiếng ồn. Hai cô nữ sinh kia nấu ăn không phải tiếng hát vang thì tiếng nổ cháy chảo. Quan Thượng Phong day day trán, hắn có sai lầm khi cho Lộ Lộ sống tạm trong nhà mình không? Tự nhiên Lộ Lộ kia tới là em họ hắn lại như gặp gió nổi bão muốn phá tung căn biệt thự này.
...
Cạch!
“Anh họ, ra ăn tối với tụi em đi.” San San hồi hộp nói, đứng trước Quan Thượng Phong cô cảm thấy thật áp lực.
“Không cần, anh sẽ ăn ở nhà hàng.” Quan Thượng Phong lạnh nhạt nói.
“Đây là công sức của tụi này đó.” Lộ Lộ lúc này mới bước ra trước cửa phòng ”Tôi muốn cảm ơn anh chuyện hôm đó, nhờ lời nói của anh tôi mới có can đảm để trình diễn trên sân khấu.”
Quan Thượng Phong sực nhớ ra, là ngày Lễ hội âm nhạc Winter đó sao?
Hắn thở dài, dù sao cô ta cũng là tiểu thư công ty đối thủ Caret, hắn nên tôn trọng thành ý của Lộ Lộ và em họ một chút cũng không quá miễn cưỡng.
Nhìn bàn ăn thịnh soạn và biến dạng trên bàn, Quan Thượng Phong run run khóe môi, cái này ăn được không?
“Là tại cậu đó San San, lúc tớ kêu vớt thức ăn ra không chịu vớt, còn phần rau trộn tự nhiên lại rắc bột phô mai trước.” Lộ Lộ bĩu môi nói.
“Ai biểu cậu không nhắc làm chi, để làm xong rồi mới la tới tấp.” San San không chịu thua thiệt cãi lại.
Lộ Lộ hồi hộp, nhìn thật sự rất xấu, chắc mùi vị...
“Cũng được.” Quan Thượng Phong nếm xong thì nhàn nhạt một cậu, tưởng hai người này tính hạ độc hắn. Mùi vị cũng không sai lắm, tuy không phải là đầu bếp hảo hạng, ừm, cũng không ngon bằng Tà Uyển Như nấu.
Quan Thượng Phong nhìn trộm gương mặt tươi cười mừng rỡ của Lộ Lộ, tim bỗng nhiên ấm áp.
Kì lạ, đây là lần đầu tiên Quan Thượng Phong ăn món ăn làm từ toàn bộ lòng thành, không chút tạp niệm nên cũng chẳng khác nào mỹ vị trần gian.
Món ăn ngon không xuất phát từ chất lượng...
“Nha, ngon quá!! Tui không tin được là mình có thể nấu ăn được.” San San nếm thử đồ ăn thì vui mừng, không phải là không ăn được.
“Xùy xùy, còn có công của tui nữa.” Lộ Lộ vui vẻ, cuối cùng cũng thoải mái an vị trên ghế thưởng thức thành quả của mình.
Ăn uống chán chê Lộ Lộ lại lôi ra đống game từ trong balô ra chơi, đương nhiên là không để cho Quan Thượng Phong trốn mất. Hắn làm việc gì bận rộn thì mặc hắn, Lộ Lộ quan tâm làm gì, càng nhiều người chơi mới đỡ sợ.
San San đương nhiên mù tịt về mấy thể loại game này, nào là RPG, visual novel, horror,... nào hiểu được cái gì. Lúc đầu chơi cũng có chút sợ hãi và yếu tim vì mấy thể loại game kinh dị.
Vừa mới 'khai tiệc' Lộ Lộ đã chọn ngay một tựa game kinh dị trốn tìm kinh điển. Sơ lược là một cô gái vô tình lạc vào một khu nghiên cứu bỏ hoang, nơi đó đầy rẫy những kẻ sát nhân bị biến dị và giết bất kì ai mà họ thấy, cô gái cố gắng trốn thoát bọn họ và tìm ra lối thoát. Thật sự khi chơi trò đó chắc chắn không chết dưới 100 lần, nhưng vì khó quá nên Lộ Lộ tính chơi tí rồi chuyển sang game khác. Không ngờ Quan Thượng Phong lại chơi full game mà mất có 30 mạng, đã vậy hắn còn bực mình không hài lòng. San San và Lộ Lộ đều nhìn hắn bằng ánh mắt như nhìn người ngoài hành tinh.
Quan Thượng Phong rõ ràng là không phải người!
Lúc đầu hắn cũng không hứng thú với mấy trò chơi trẻ con, miễn cưỡng ngồi đó nhìn hai người kia chơi, không biết một hồi sau hắn nhảy vào chơi từ lúc nào không hay.
Thế là cả ba người 2 nữ 1 nam thức thâu đêm chơi 'game'. Ừm, chính xác là nghĩa đen nha!
Lộ Lộ lôi ra một đống bánh trái cùng mì gói, quà vặt ra, Quan Thượng Phong hơi nhíu mày, hắn không thích đồ ăn này lắm, lại chạy đi lấy mấy chai rượu cổ sưu tầm bấy lâu cùng thịt bò khô mà ông nội cho.
“Là champagne!” Lộ Lộ nhìn tên chai rượu thì mắt tỏa hào quang, từ khi cô uống thử nó ở tiệm Things thì đã nghiện từ bao giờ.
“Cô thích uống champagne sao?” Quan Thượng Phong nhìn Lộ Lộ như mèo con thấy cá thì hơi ngạc nhiên.
“Ừ, uống nó thật sự rất ngon. Tôi có uống một lần lúc ông chủ tiệm Things đãi, ngon mê ly!!!” Lộ Lộ sờ sờ chai rượu như bảo vật.
“Lộ Lộ cũng biết thưởng thức ghê nha, uống cả rượu ngoại luôn.” San San thấy anh họ sưu tầm cả một phòng đựng rượu nên cũng có biết chút ít.
Mắt Quan Thượng Phong lóe lên, cô là đang nói đến ông nội sao?
“Nếu cô thích thì cứ uống đi, nhiều người biếu rượu cho tôi lắm.” Quan Thượng Phong nhàn nhạt nói, đáy mắt có vài tia sủng nịch khó thấy.
“Hi, thanks nha, vậy tôi không khách sáo!” Lộ Lộ cười hi hi ôm chai champagne ngồi vừa uống vừa chơi.
San San nhìn mà đầu đầy vạch đen, Lộ Lộ đang uống rượu hay uống nước lã vậy?
Tuy rượu Champagne là rượu nhẹ, nhưng uống nhiều sẽ say, chẳng mấy chốc Lộ Lộ bất tỉnh nhân sự trên ghế sofa, Quan Thượng Phong bất đắc dĩ mỉm cười, lại quay sang nói với San San “Em nấu nước chanh nóng cho Lộ Lộ đi, lát cô ấy tỉnh liền cho uống.”
San San nhu thuận gật đầu, thề sau này không cho Lộ Lộ uống nhiều rượu nữa, thật sự khiến San San rất lo lắng.
Quan Thượng Phong ngả người trên ghế sofa lại nhìn Lộ Lộ.
Lộ Lộ mặc áo ngủ dây sọc carô và quần ngắn đồng bộ, thoạt nhìn thật trẻ con nhưng cũng không kém phần quyến rũ. Mặt Quan Thượng Phong cứng đơ lại, Lộ Lộ không mặc áo ngực. Hiển nhiên mặc đồ ngủ thì không mặc áo ngực là chuyện bình thường, nhưng đây là đang thách thức dục vọng nam nhân của hắn sao?
Lộ Lộ ngây ngô không biết gì, nằm trên sofa thật khó chịu, cô xoay người lại gác chân thon dài lên đùi Quan Thượng Phong. Ưm, gối thịt hảo thoải mái nha! Tóc Lộ Lộ lất phất vài cọng trên khuôn mặt, làn da trắng cùng đôi má hơi ửng hồng vì say rượu càng khiến nhan sắc Lộ Lộ thêm yêu kiều như tiểu tinh, mời gọi người khác ăn. Tâm Quan Thượng Phong khẽ động, hắn tuy hay đụng tới nữ sắc nhưng cũng không nhiều như Mạc Quân Nguyệt, tại sao bây giờ lại nổi lên tà tâm bất thiện?
Nhìn đôi môi nhỏ nhắn mềm mại của Lộ Lộ, Quan Thượng Phong không kìm được.
Có lẽ... hắn nếm thử một chút cũng không sao.
Quan Thượng Phong nâng cằm Lộ Lộ mặt mình, đôi môi hắn bắt đầu chạm vào môi cô. Lập tức như một luồng điện chạy dọc thân hắn. Quan Thượng Phong không còn áy náy, rụt rè xâm chiếm bờ môi Lộ Lộ.
Lưỡi hắn bắt đầu xâm nhập vào khoang miệng của Lộ Lộ, lại đẩy tới bờ lưỡi của cô. Hảo ngọt, hắn hôn giờ muốn nghiện. Lộ Lộ theo phản ứng cơ thể mà thở dốc vì khó thở, gương mặt đã đỏ còn đỏ hơn.
Lộ Lộ mơ màng cảm nhận được một trận ngọt ngào, nhưng không cách nào thanh tỉnh được.
Quan Thượng Phong cơ thể như nóng bừng lên ngọn lửa dục niệm, sắp rơi vào mê trận của cô gái đang ngủ say. Tham luyến hương vị ngọt ngào mà nuốt hết trong bụng.
Xoảng!!!
Quan Thượng Phong giật mình có chút bất mãn ngước lên, miệng còn vương chỉ bạc ám muội.
San San đang tái nhợt mặt mày không thể tin được nhìn Quan Thượng Phong cùng Lộ Lộ, tay làm rớt cả nước chanh nóng mất công làm từ nãy tới giờ.
“Anh... anh đang làm gì vậy?”
Quan Thượng Phong nhìu mày, sao hắn lại quên mất cô em họ đang ở đây. Thật đáng ghét, nhưng dù sao cô ta cũng là bạn thân của Lộ Lộ, hắn không nên tạo ác cảm giữa cả hai.
“Không phải em muốn tìm bạn trai cho Lộ Lộ sao?” Quan Thượng Phong cười tà mị, lúc nãy bọn họ ở trong bếp cũng có nói vài phần “Anh tự tin mình đủ tiêu chuẩn để trở thành một bạn trai lí tưởng.”
“Mà dù em có không đồng ý anh cũng không quan tâm, chút nữa thích nói cho Lộ Lộ thì cứ nói.” dù miệng thì nói như vậy nhưng măt Quan Thượng Phong đầy hàm ý cảnh cáo, đe dọa như “Nói thử xem, nói xong là cô em xác định trước đấy.”
... San San đen mặt, cho vàng cô cũng không nói!
Xin lỗi Lộ Lộ, tớ dẫn cậu vào hang sói rồi.
San San muốn Lộ Lộ có bạn trai coi như bù đắp chuyện kia, tuy Lộ Lộ nói mình có bạn trai rồi nhưng San San biết, đó chính xác là bạn trai ảo quen trên mạng. San San lo lắng vô cùng, mối quan hệ đó dễ bị lừa gạt lắm, có khi là con gái đi trêu chọc Lộ Lộ thì sao? Quan Thượng Phong... ừm, anh họ nhà giàu, đẹp trai, giỏi giang,... cái gì cũng hoàn mỹ, cực kì hợp với Lộ Lộ.
San San bắt đầu sự nghiệp bán bạn cho anh họ từ lúc nào không hay.