-
Chương 256-260
Chương 256
Vốn dĩ Đọa Thần Tử muốn đào hố bẫy Quân Tiêu Dao.
Vốn dĩ chiến đài cổ này dùng để dồn Quân Tiêu Dao vào đường cùng, không để người bảo hộ của hắn có cơ hội giải cứu hắn.
Kết quả bây giờ lại phản ngược dồn ép chính Đọa Thần Tử.
Sau khi chiến đài cổ mở ra, chỉ có một bên hoàn toàn thua hoặc tử vong thì mới giải trừ được đạo văn xung quanh.
Nhưng tình hình trước mắt, ai thông minh là nhận ra ai sẽ là người thua.
“Sao lại như vậy?” Đọa Thần Tử lắc đầu, đầu bù tóc rối, không thể tin nổi.
Không thể không nói rằng cơ thể quái thai cổ đại của gã rất mạnh.
Dù bây giờ đã bị chia năm xẻ bảy nhưng cũng đang khôi phục, chỗ thịt bị thủng bắt đầu sinh sôi, chuẩn bị khép lại.
Nhưng lòng Đọa Thần Tử đã bắt đầu bồn chồn lo lắng.
Mặc dù cơ thể có thể khép lại như cũ nhưng vẫn sẽ bị Quân Tiêu Dao đánh tan.
“Cuối cùng cũng thấy sợ rồi à, đây mới là cảm xúc ngươi nên có khi đối mặt với bổn thần tử!”
Quân Tiêu Dao lấy bao tay tiêu diệt thánh vương ra đeo vào tay phải.
Đọa Thần Tử vẫn đủ tư cách làm bao cát cho hắn.
Ít nhất cũng da dày thịt béo, đánh rất đã.
Hắn lại ra chiêu.
Bây giờ có thêm bao tay tiêu diệt thánh vương, uy lực cú đánh của Quân Tiêu Dao càng mạnh mẽ hơn.
Không gian trước mặt bị xé rách như trang giấy trắng.
Khó mà tin rằng một người cũng chỉ là thiên kiêu nhất cảnh mà hở chút là xé rách không gian.
Ai không biết còn tưởng là thánh nhân nào đang ra tay.
“Không, ta sẽ không thua, ai cũng có thể đứng lên được, không thể chỉ có mình ngươi là vô địch!”
Đọa Thần Tử gào thét, mái tóc trắng xám bay tán loạn, lực thở lại tăng lên.
Phù văn quỷ dị lao rà từ cơ thể đã mòn rách của gã.
Rồi sau đó, trong ánh mắt như chết sững của mọi người.
Cơ thể của Đọa Thần Tử bắt đầu khép lại với tốc độ cực nhanh, thoáng chốc đã khôi phục như lúc ban đầu.
“Kinh khủng thật đó, chẳng lẽ Đọa Thần Tử đã có có thể bất diệt?” Một vị thiên kiêu Tiên Vực hít một hơi thật sâu.
“Không phải bất diệt, chỉ là tốc độ hồi phục kinh người thôi. Nếu đập nát cơ thể gã, chắc là không thể khôi phục được.” Cũng có người nhận ra.
Nhưng dù thế nào đi chăng nữa thì biểu hiện của Đọa Thần Tử cũng làm rất nhiều người phải kinh ngạc.
Không hổ danh là thiếu niên chí tôn của Đọa Thần Cung.
Nếu không phải gặp trúng Quân Tiêu Dao, chắc chắn gã sẽ không thảm hại như vậy.
Đọa Thần Tử lại dùng tuyệt học, tay gã kết ấn, sát khí dao động, ma quang hội tụ.
Một hắc ấn kinh khủng xuất hiện, mọi người vừa nhìn đã thấy lạnh sống lưng.
“Đó là… đại thần thông mạnh chí tôn của Đọa Thần Cung, Đọa Thiên Ấn!”
Tiếng kinh hô của thiên kiêu Tiên Vực vang lên khắp nơi.
Không phải họ hiểu biết nhiều mà Đọa Thiên Ấn này quá nổi tiếng ở Hoang Thiên Tiên Vực, là tuyệt học trấn phái của Đọa Thần Cung.
Nghe đồn Đọa Thần Cung từng có cường giả chí tôn, nhờ có Đọa Thiên Ấn đã đánh chết một vị chí tôn cùng đẳng cấp.
Bởi thế có thể thấy được sức mạnh kinh người của Đọa Thiên Ấn.
Đọa Thiên Ấn này cũng là đại thần thông đồng đẳng cấp với Long đại thần thông của Tổ Long Sào.
Nghe đồn một ấn của nó đã đủ để một người bị đọa đến tầng cuối cùng của địa ngục, có thể thấy được sức mạnh của đại thần thông này.
Quân Tiêu Dao thấy thế, khóe môi cười khẽ.
“Cuối cùng cũng có chút gì đó thú vị, nếu không thì nhàm chán lắm.”
Quân Tiêu Dao cười khẽ, cùng lúc đó lồng ngực hắn sáng lên.
Luồng sáng đầy hoa hiện lên, đó là biểu hiện của việc đang vận thần thông cốt chí tôn.
“Cốt chí tôn, là đặc thù của thể chất Quân gia thần tử!” Ánh mắt của tất cả thiên kiêu Tiên Vực đều nhìn chằm chằm, ai nấy đều hâm mộ cực kỳ.
Ngoài việc có thánh thể Hoang Cổ ra thì Quân Tiêu Dao còn có cốt chí tôn.
Thân có hai thể chất loại đỉnh cấp, thảo nào hắn có tự xưng là vô địch.
Quân Tiêu Dao không dùng ánh sáng trời xanh mà trực tiếp dùng hình thái hoàn chỉnh của bàn tay trời xanh!
Giữa rừng hoa đang sáng rực, một bàn tay che trời được phủ đầy phù văn xuất hiện, mang theo luồng hơi thở che trời lấp đất.
Bàn tay ánh sáng khổng lồ này đại diện cho suy nghĩ của trời xanh, bóp chết vạn vật trên thế gian!
Bàn tay trời xanh và Đọa Thiên Ấn gặp nhau.
Giống như một trăm viên đạn hạt nhân nổ tung, hư không lập tức tối đen như mực.
Va chạm quá mạnh làm gợn song khuếc tán như trời đất bị diệt vong.
Đôi cánh trắng đen của Đọa Thần Tử che trước người gã như tấm khiên chắn.
Dù thế gã cũng bị đánh thật mạnh, ho ra máu bay ngược về sau.
Bên ngoài cơ thể Quân Tiêu Dao thì một luồng ánh sáng ngưng tụ thành thanh thiên tổ long giáp.
Sóng xung kích đập vào thanh thiên tổ long giáp nhưng không thể làm Quân Tiêu Dao bị thương.
Mặc dù có một vài gợn sóng xuyên qua thanh thiên tổ long giáp, xẹt qua cơ thể Quân Tiêu Dao.
Lấy cường độ của thánh thể Hoang Cổ thì những gợn sóng đó chẳng khác gì đang gãi ngứa.
Quân Tiêu Dao cũng không nhàn rỗi, khi Đọa Thần Tử hộc máu bay ngược ra sau, hắn lại ra chiêu, muốn cho Đọa Thần Tử một chiêu kết liễu.
Đọa Thần Tử thấy thế, cuối cùng gương mặt cũng khẽ hoảng sợ.
Sau lưng gã, đôi cánh đen trắng chấn động, khí âm dương chuyển động.
Đây không phải là thần thông thiên phú của Đọa Thần Tử mà là thần thông của chính cơ thể quái thai cổ đại, cũng coi như là một loại thể chất đặc thù.
Khi hai cánh chuyển động, dường như tạo ra âm dương tối thượng.
Hai luồng ánh sáng đen trắng quét về phía Quân Tiêu Dao, chặn quyền phong của hắn lại.
“Ồ, đôi cánh này…” Quân Tiêu Dao kinh ngạc, nhận ra sự bất phàm của đôi cánh này.
“Quân Tiêu Dao, ngươi nghĩ chỉ có ngươi có thể chất đặc thù à, nếm thử Đọa Thiên Sí của ta đi!” Đọa Thần Tử rống lên.
Đọa Thiên Sí này cực kỳ kinh khủng, khí âm dương lượn lờ bao phủ khắp không gian.
Âm dương hỗn loạn, trấn áp vạn linh!
Đến nhóm người Nghệ vũ hay Tô Tử Quỳnh sau khi cảm nhận được sức mạnh của Đọa Thiên Sí, sắc mặt cũng trở nên khá nặng nề.
Đúng là Đọa Thần Tử này cũng có chút bản lĩnh.
Chỉ với Đọa Thiên Sí của gã đã đủ để gã thắng rất nhiều thiếu niên chí tôn.
Cộng thêm cơ thể quái thai cổ đại, Đọa Thần Tử có uy danh như vậy, về tình thì cũng có thể hiểu.
Nhưng trước mặt Quân Tiêu Dao, những thứ này đều vô dụng.
Nhìn luồng ánh sáng đen trắng đang bay về phía mình, Quân Tiêu Dao đưa tay ra, pháp lực mãnh liệt.
Một luồng lốc xoáy màu đen nhánh bỗng lan rộng.
Ánh sáng đen trắng trực tiếp bị hút vào đó.
“Đó là…” Đọa Thần Tử ngây người, hé miệng, không nói nên lời.
Gã biết chiêu thức mà Quân Tiêu Dao mới vừa thi triển tên là gì, cũng vì thế mới làm gã thấy ngạc nhiên.
“Thôn Thần Ma Công!” Đọa Thần Tử không nhịn được rống lên, không thể tin nổi.
Thôn Thần Ma Công là tuyệt học của Thôn Thiên Ma Tổ.
Mặc dù mấy hôm nay, Yến Thanh Ảnh đã truyền thụ Thôn Thần Ma Công cho Quân Tiêu Dao nhưng cũng không thể luyện thành công nhanh như vậy được.
Hết chương 256.
Chương 257
Nhìn vẻ mặt nghẹn họng trân trối của Đọa Thần Tử, Quân Tiêu Dao thấy thương hại.
Quả nhiên người bình thường không thể hiểu được thiên phú của hắn.
Thiên phú của Quân Tiêu Dao cũng hoàn toàn không thể phán đoán theo lẽ thường.
Hắn lại vận Thôn Thần Ma Công, luồng ánh sáng đen trắng kia lại bay ra từ hắc động.
Đây là một loại năng lực khác của Thôn Thần Ma Công.
Đương nhiên năng lực này cũng bị hạn chế, nếu chiêu thức của đối thủ quá mạnh hoặc đánh tan hắc động thì tất nhiên không thể bắn ngược trở về.
ầm!
Bỗng nhiên sượt qua làm vai và eo Đọa Thần Tử thủng một lỗ, máu tươi văng tung tóe.
Quân Tiêu Dao không kéo dài nữa, muốn hoàn toàn kết thúc trận chiến.
Tay phải hắn dùng bao tay tiêu diệt thánh vương, vừa ra một chiêu, sức mạnh luân hồi tuôn trào.
Cùng với chiêu thức của hắn, dường như có sáu thế giới nhỏ luân hồi oanh tạc hết thảy!
Đúng là lục đạo luân hồi quyền!
Đọa Thần Tử tung ra hết các loại át chủ bài, có thể nói là phát huy ra trăm phần trăm thực lực của mình.
Nhưng gã vẫn không thể làm Quân Tiêu Dao bị thương dù chỉ mảy may.
Điều này làm người ta vô cùng tuyệt vọng.
Đọa Thần Tử không dám nói mình có thể chống lại Quân Tiêu Dao, chỉ cần có thể làm Quân Tiêu Dao bị thương cũng được, ít nhất tâm lý còn có thể cân bằng một chút.
Mà hiện tại, trên người Quân Tiêu Dao không có lấy một vết thương, chuyện này thật khiến người ta tuyệt vọng.
Thực lực của hai người hoàn toàn không nằm cùng một cấp bậc, Quân Tiêu Dao thật sự đang nghiền áp trong toàn bộ hành trình.
Người sáng suốt đều có thể nhìn ra, Đọa Thần Tử đã mất đi đại thế, kết cục đã được định sẵn là bại vong.
Uy thế của Lục Đạo Luân Hồi Quyền mãnh liệt mênh mông, dường như muốn kéo người ta vào luân hồi rồi nghiền thành bột phấn.
Không gian chung quanh bị sáu lốc xoáy luân hồi cuốn cho dập nát.
Mà giữa thế công này, thân thể Đọa Thần Tử đã bị đánh nứt, máu tươi bắn tung tóe, cực kỳ chật vật mà thê thảm.
Giờ khắc này, rốt cuộc trong mắt Đọa Thần Tử cũng lộ ra một tia sợ hãi.
Không sai.
Thân là truyền nhân đứng đầu của Đọa Thần Cung, trước nay Đọa Thần Tử không biết cái gì gọi là sợ hãi, nhưng giờ phút này rốt cuộc cũng sợ!
Khó có thể tưởng tượng, Đọa Thần Tử tâm tính lạnh nhạt tàn khốc lại lộ ra vẻ mặt này.
Nhìn thấy sự hờ hững trong mắt Quân Tiêu Dao, đáy lòng Đọa Thần Tử trầm xuống.
Gã biết, Quân Tiêu Dao có sát khí nhằm vào mình.
“Quân Tiêu Dao, chẳng lẽ ngươi thật sự dám giết ta?” Đọa Thần Tử nhịn không được mà gào rống.
“Những lời này của ngươi có vẻ thật ngu xuẩn, bản Thần Tử có gì không dám?” Quân Tiêu Dao cười lạnh một tiếng.
“Ta chính là truyền nhân của Đọa Thần Cung, nếu ngươi thật sự giết ta, Đọa Thần Cung sẽ không để yên chuyện này đâu.” Đọa Thần Tử bất đắc dĩ, chỉ có thể mượn dùng bối cảnh.
Quân Tiêu Dao càng lắc đầu, cười lạnh trào phúng.
Loại thủ đoạn đánh không lại thì kéo bối cảnh ra hù dọa này thật là ngu muội.
Có lẽ dạng uy hiếp này sẽ có tác dụng đối với người khác.
Nhưng với Quân Tiêu Dao thì có vẻ thực buồn cười.
Đọa Thần Cung, cần sợ hay sao?
Ít nhất Quân Tiêu Dao cảm thấy không cần.
Hắn lại ra quyền, hoàn toàn đánh nát Đọa Thần Tử.
Đọa Thần Tử muốn tung ra một ít pháp bảo hộ thân, lại tuyệt vọng phát hiện, trên cổ đài chiến đấu này có thủ đoạn hạn chế.
Gã không thể thi triển ra bất cứ mánh khóe gian lận nào cả.
“A a a...” Đọa Thần Tử nhịn không được mà ngửa mặt lên trời rống giận, mái tóc màu xám trắng bay loạn, bi phẫn hậm hực đến sắp hộc máu.
Gã thật sự hận!
Quả thực là tự mình đào hố rồi nhảy vào trong đó!
“Thần Tử Quân Gia, dừng tay!” Hai tên Thánh Nhân áo đen kia nhịn không được quát lớn.
Bọn họ không thể tham gia chiến cuộc, chỉ có thể sốt ruột đứng bên ngoài giương mắt nhìn.
“Các ngươi làm càn!” Đám người Đông Huyền lão tổ, Cổ Nguyên cũng quát lớn, bùng nổ tu vi Thánh Cảnh, đối chọi gay gắt với hai tên Thánh Nhân áo đen kia.
Quân Tiêu Dao hoàn toàn đánh Đọa Thần Tử tan tác, làm gã triệt để mất đi sức phản kháng.
Nhưng mà, Quân Tiêu Dao lại để lại cho Đọa Thần Tử một hơi, không trực tiếp diệt sát.
“Sao lại thế này, hay là Thần Tử Quân Gia muốn thủ hạ lưu tình?” Một vài thiên kiêu Tiên Vực hồ nghi.
“Ngươi suy nghĩ nhiều rồi, lấy phong cách hành sự trước giờ của Thần Tử Quân Gia, hắn là hạng người như vậy sao?” Có vài thiên kiêu khác lắc đầu và nói.
Hiển nhiên Đọa Thần Tử cũng cực kỳ chắc chắn Quân Tiêu Dao sẽ không bỏ qua mình.
Nhưng hiện tại hắn lại để lại cho Đọa Thần Tử một hơi.
Mà lúc này, đạo văn hư không chung quanh cổ đài chiến đấu cũng bắt đầu tiêu tán.
Bởi vì thắng bại đã phân.
“Công tử!” Hai tên Thánh Nhân áo đen nhịn không được ra tay.
Nhưng lại bị Đông Huyền lão tổ và Cổ Nguyên ngăn chặn.
Yến Thanh Ảnh lại hóa thành một tàn ảnh, lắc mình lao về hướng cổ đài chiến đấu.
“Giao cho ngươi, mạng của hắn để ngươi tới kết thúc đi.” Quân Tiêu Dao trực tiếp ném Đọa Thần Tử đã bị đánh thành con chó chết cho Yến Thanh Ảnh.
Thật ra cái chết của ca ca Yến Thanh Ảnh - Yến Phi đều là lỗi của Đọa Thần Tử.
Đọa Thần Tử là chấp niệm của Yến Thanh Ảnh.
Không trừ chấp niệm này thì sẽ sinh ra ảnh hưởng đối với đạo tâm của Yến Thanh Ảnh.
Quân Tiêu Dao cũng không muốn đạo tâm người theo đuổi của mình xuất hiện vết rách gì.
Bởi vậy, hắn mới để lại cho Đọa Thần Tử một hơi, cho Yến Thanh Ảnh đi giải quyết, kết thúc chấp niệm này.
“Quân Tiêu Dao, ngươi...” Miệng Đọa Thần Tử trào ra máu tươi, vẻ mặt lại mang theo bi phẫn.
Nếu gã bị Quân Tiêu Dao giết chết, tuy bi kịch, nhưng ít ra cũng không coi như mất thân phận.
Rốt cuộc người giết gã là thiên kiêu mạnh nhất trên Tiên Vực.
Nhưng hiện tại, Quân Tiêu Dao lại muốn để một thiếu nữ hạ giới kết thúc sinh mệnh của gã.
Đây quả thực chính là nhục nhã đối với Đọa Thần Tử!
“Đọa Thần Tử, lúc trước khi ngươi thuận miệng tuyên bố mệnh lệnh, khiến cho ca ca ta mất mạng, chỉ sợ căn bản không thể ngờ mình sẽ có kết cục như vậy đúng không?”
Hai mắt Yến Thanh Ảnh rét lạnh mà thâm thúy giống như đêm sao.
“Nếu không có Quân Tiêu Dao nửa đường nhúng tay, ta đã sớm có được tất cả!” Hai mắt Đọa Thần Tử đỏ rực như máu.
Gã cũng không xin tha, bởi vì gã biết căn bản không có khả năng.
“Vậy đi chết đi, đền mạng cho ca ca của ta!” Yến Thanh Ảnh ra tay.
Lốc xoáy cắn nuốt đen nhánh hiện ra, giống như một cối xay đen nhánh, cắt nát mọi thứ.
Hết chương 257.
Chương 258
“Cái gì, thiếu nữ kia mới là truyền nhân của Thôn Thần Ma Công!?”
Khi nhìn thấy Yến Thanh Ảnh ra tay, vô số người chung quanh đều phát ra tiếng kinh hô.
Một vài thiên kiêu Tiên Vực cũng đã hiểu vì sao Quân Tiêu Dao lại hành động như vậy.
Bởi vì hắn muốn hoàn toàn thu phục truyền nhân của Thôn Thần Ma Công!
“Ai, hiện tại ta cũng hiểu chênh lệch giữa mình và Thần Tử Quân Gia.”
“Thần Tử Quân Gia không chỉ có thực lực mạnh mẽ tuyệt đối, trí tuệ cũng tuyệt đỉnh, đã sớm chuẩn bị thu phục truyền nhân của Thôn Thần Ma Công.”
“So ra thì Đọa Thần Tử thua cũng không oan.” Rất nhiều thiên kiêu đều đang cảm thán.
Thân thể bị phá thành mảnh nhỏ của Đọa Thần Tử bị cuốn vào lốc xoáy cắn nuốt.
Cả chân linh trong Thần Cung cũng không thể chạy thoát vận mệnh bị cắn nuốt.
Loại thống khổ này quả thực còn đau đớn hơn lăng trì vạn lần.
Cuối cùng, cả người Đọa Thần Tử đều bị cắn nuốt hầu như không còn.
Huyết nhục tinh khí biến thành năng lượng đơn thuần, bị Yến Thanh Ảnh luyện hóa.
Khí tức của nàng cũng bắt đầu liên tục tăng vọt, đạt tới Quy Nhất Cảnh.
Đồng thời, phía sau Yến Thanh Ảnh lại có năng lượng bắt đầu hội tụ, sau đó biến thành một đôi cánh hắc bạch.
“Đó là... Đọa Thiên Chi Dực!” Mọi người kinh hô thất thanh.
Đó không phải thể chất đặc thù của Đọa Thần Tử sao?
Tại sao lại xuất hiện trên người Yến Thanh Ảnh?
Quân Tiêu Dao thấy thế cũng không cảm thấy quá bất ngờ.
Yến Thanh Ảnh thân là truyền nhân của Thôn Thần Ma Công, hiển nhiên nàng ta không có khả năng chỉ cậy vào Thôn Thần Ma Công.
Chắc là thể chất nàng có chút đặc thù, rất thích hợp hấp thu thuộc tính các loại năng lượng, bởi vậy mới bị lựa chọn thành truyền nhân của Thôn Thần Ma Công.
Giờ phút này, Yến Thanh Ảnh mặc một bộ váy dài màu đen, dáng người tinh tế, đôi Đọa Thiên Chi Dực hắc bạch sau lưng mở ra, lưu chuyển hai khí âm dương.
Liếc mắt nhìn lại, thực sự có hơi giống Đọa Thiên Sứ mỹ diễm.
Nàng ta đã mang theo vài phần dáng vẻ và khí thế của chí tôn trẻ tuổi.
Tin chắc không bao lâu sau, Yến Thanh Ảnh sẽ đuổi kịp thế hệ trẻ tuổi của Tiên Vực, trở thành người theo đuổi đắc lực của Quân Tiêu Dao.
“Thanh Ảnh đa tạ đại ân của công tử, nguyện trung thành với công tử vĩnh sinh vĩnh thế!”
Yến Thanh Ảnh quỳ một gối hướng về Quân Tiêu Dao, đôi mắt xinh đẹp đen nhánh như đêm sao mang theo ý kiên quyết.
Đồng thời đáy mắt nàng ta còn mơ hồ ẩn sâu một chút khuynh mộ.
Quân Tiêu Dao chỉ cần giơ tay nhấc chân thôi đã trấn áp Đọa Thần Tử, thay nàng báo thù rửa hận.
Ai có thể không yêu nam tử như vậy chứ?
E rằng Yến Thanh Ảnh cũng sắp biến thành mẫu liếm cẩu của Quân Tiêu Dao.
Mà trái tim của hai tên Thánh Nhân áo đen kia lại hoàn toàn trầm xuống.
E rằng đại nhân vật của Đọa Thần Cung trên Tiên Vực thật sự sẽ tức giận.
Cũng ngay vào lúc đó.
Hoang Thiên Tiên Vực, nơi Đọa Thần Cung đóng trú, có tiếng rống giận của chí tôn truyền ra: “Rốt cục là kẻ nào!”
Chí tôn giận dữ, thiên địa rung chuyển.
Vô số núi non chung quanh Đọa Thần Cung đều sụp đổ, tầng mây chấn động, trời sụp đất nứt!
Tiếng gầm lên giận dữ này được truyền khắp phạm vi mười vạn dặm!
Thế lực các nơi đều vô cùng kinh hãi.
“Sao lại thế này, tiếng gầm lên giận dữ kia là truyền ra từ Đọa Thần Cung!”
“Hẳn là chí tôn của Đọa Thần Cung, nhưng ai dám trêu chọc Đọa Thần Cung, không phải ngại mạng mình dài quá sao?”
“Không đúng, hiện tại không ai khiêu khích Đọa Thần Cung, chẳng lẽ là vị Đọa Thần Tử hạ giới của Đọa Thần Cung đã xảy ra chuyện?”
“Đọa Thần Tử là vị truyền nhân đỉnh cấp kia của Đọa Thần Cung à, sao hắn có thể xảy ra chuyện, dưới hạ giới có mấy ai dám ra tay với Đọa Thần Tử?”
Vô số thế lực khắp bốn phương tám hướng bị tiếng rống giận này làm kinh động, bắt đầu đưa ra các loại suy đoán.
Chí tôn của Đọa Thần Cung thật sự nhìn thấy hồn đăng của Đọa Thần Tử tắt lửa nên nhịn không được tức giận.
Ở hạ giới lại thật sự có người dám giết chết truyền nhân của Đọa Thần Cung.
Nhưng không bao lâu sau, hai tên Thánh Nhân áo đen ở hạ giới cũng truyền tin tức đến.
Đọa Thần Tử chết là do Quân Tiêu Dao.
Chí tôn của Đọa Thần Cung vừa nhận được tin tức này thì càng tức giận.
“Thần Tử của Quân Gia, Quân Tiêu Dao dám giết truyền nhân của Đọa Thần Cung ta, thật là can đảm!”
Chí tôn giận dữ thì nhật nguyệt thất sắc, thiên địa vô quang!
Giọng nói mang theo thịnh nộ còn truyền khắp bát phương.
Mỗi tu sĩ Tiên Vực nghe thấy âm thanh này thì đều sửng sốt, sau đó ngây dại.
“Thần Tử của Quân Gia giết Đọa Thần Tử ở hạ giới?”
“Con mẹ nó, tin tức này cũng quá sốt dẻo, cả Đọa Thần Tử cũng không phải đối thủ của Thần Tử Quân Gia à?”
“Quá khủng bố, hay là Thần Tử Quân Gia thật sự muốn xưng vô địch trong thế hệ trẻ tuổi?”
Tin tức này khiến tứ phương chấn động ồ lên.
Vốn dĩ Quân Tiêu Dao đã có danh hiệu vô địch thế hệ trẻ tuổi ở Hoang Thiên Tiên Vực.
Hiện giờ Quân Tiêu Dao diệt sát Đọa Thần Tử, không khác nào là càng giúp mình gia tăng quang huy.
Nhưng cũng có người cảm thấy, Quân Tiêu Dao trêu chọc Đọa Thần Cung thì e rằng cũng sẽ gặp chút phiền phức.
Rất nhiều người đang chờ Đọa Thần Cung sẽ có hành động thế nào.
Ngay vào lúc mọi người đều đang chờ đợi hành động kế tiếp của Đọa Thần Cung thì một kiếm quang vô cùng khủng bố mà lộng lẫyđã đánh ran hàng tỉ tầng không gian, chém thẳng xuống Đọa Thần Cung.
“Quân gia, khinh người quá đáng!” Chí tôn của Đọa Thần Cung vừa rống giận kia lại quát lạnh một tiếng.
Oanh!
Hàng tỉ quang hoa triển khai, dao động thổi quét tứ phương!
Có tiếng kêu rên truyền ra, sau đó từng giọt máu chí tôn lộng lẫy rơi xuống từ nơi sâu trong chân trời, đánh sụp cả một mảnh núi non!
Một ma ảnh vĩ ngạn rơi xuống từ phía chân trời, đáp xuống Đọa Thần Cung.
Rất nhiều thế lực chung quanh không dám đến quá gần, chỉ có thể đứng ở nơi xa quan sát.
“Chí tôn của Đọa Thần Cung bị thương!” Ánh mắt của mọi người đều chấn động.
Từng giọt máu chí tôn tràn ngập khí tức thần thánh đã xuyên thủng cả núi non!
Điều này có nghĩa là chí tôn của Đọa Thần Cung đang đổ máu!
Chỉ một kiếm quang thôi đã khiến Chí tôn của Đọa Thần Cung bị thương, điều này thật khiến người ta chấn động.
Cùng lúc đó, một giọng nói non nớt nhưng lại ra vẻ già nua cũng truyền đến từ khoảng cách xa vô biên, vang lên trong hư không: “Chẳng lẽ Đọa Thần Cung đều là một đám chó sao, không có việc gì mà thích sủa bậy, quấy nhiễu sự yên tĩnh của người ta, lần sau sủa nữa thì diệt luôn Đọa Thần Cung của ngươi!”
Lời nói khí phách này khiến thế lực các tứ phương đều im ắng đi, mặt cũng hoàn toàn dại ra.
Có lẽ chỉ có Quân gia mới dám nói ra những lời như thế này.
Hết chương 258.
Chương 259
Sắc mặt của tên chí tôn bị thương kia của Đọa Thần Cung đã nghẹn đỏ.
Truyền nhân của Đọa Thần Cung bọn họ bị Quân Tiêu Dao giết, chẳng lẽ rống có hai câu cũng không được sao?
Còn bị coi như là chó đang sủa bậy, quả thực là sỉ nhục!
Chí tôn của Đọa Thần Cung tức giận đến ngũ tạng như bị lửa đốt, tức sùi bọt mép, hận không thể trực tiếp đánh tới Quân gia.
Nhưng nghĩ đến nội tình của Quân gia và những lão bất tử trầm miên trong tổ từ, chí tôn của Đọa Thần Cung lập tức cưỡng chế đè nén lửa giận trong lòng xuống.
Đọa Thần Cung bọn họ thật sự không yếu, nhưng nếu thật sự đối đầu với Quân gia, đến lúc đó tình thế không thu lại được, sẽ tạo thành đả kích mang tính hủy diệt đối với Đọa Thần Cung.
“Thôi, tạm thời nhẫn nhịn đi, ta tin Quân gia cũng không càn rỡ được lâu lắm.” Sâu trong Đọa Thần Cung có chí tôn khác mở miệng khuyên nhủ.
Cuối cùng chí tôn kia vẫn không thể phát giận, đành nhẫn nhịn nuốt ngược vào bụng.
Nhìn Đọa Thần Cung yên lặng đi, tất cả tu sĩ các thế lực chung quanh đều như thạch hóa.
Đọa Thần Cung thân là nguồn cội của ma đạo trên Hoang Thiên Tiên Vực, cuối cùng lại e dè thoái lui?
Thật sự quá mới lạ!
Đọa Thần Cung thân là thế lực ma tu, trước giờ hành sự luôn cường thế bá đạo.
Cho dù là các thế lực bất hủ cùng đẳng cấp thì trước nay Đọa Thần Cung chưa bao giờ nhường nhịn, luôn cực kỳ cường thế.
Nhưng hiện tại, lại trực tiếp bị Quân gia đè ép một đầu, không dám làm càn.
“Quân gia – Một trong Ngự Tam Gia quả nhiên có uy thế vô biên.”
“Đúng vậy, không hổ là Hoang Cổ thế gia đứng đầu, Đọa Thần Cung cường thế, Quân gia càng cường thế hơn Đọa Thần Cung!”
Mọi người khắp tứ phương cảm thán.
Chắc chắn chuyện này cũng nhanh chóng truyền khắp Tiên Vực.
Mà ở Quân gia.
Trong hư không, một hài đồng mặc áo bào tro, nhìn có vẻ không quá mười mấy tuổi đã thu thanh kiếm trong tay lại.
Tuy y mang dáng vẻ hài đồng, nhưng ánh mắt lại hết sức tang thương, già cỗi.
Đó chính là Thập Lục Tổ của Quân gia, y đã từng nuốt Trường Sinh Đạo Quả nên vẫn luôn duy trì dáng vẻ hài đồng như vậy.
“Ha hả, hẳn một kiếm này đủ để trấn áp Đọa Thần Cung rồi.”
Bên cạnh, lão giả khô gầy mặc áo xám cười nhạt, đó là Thập Bát Tổ.
“Hừ, còn không phải mới chết một nhãi con hậu bối sao, có cần phản ứng lớn như vậy không?” Thập Lục Tổ hừ một tiếng.
Thập Bát Tổ cười mà không nói.
Ông tin chắc nếu là Quân Tiêu Dao xảy ra bất trắc gì thì chỉ sợ phản ứng của bọn họ sẽ càng kịch liệt càng cực đoan hơn vị chí tôn kia của Đọa Thần Cung.
Là con người thì đều song tiêu (1), Đọa Thần Tử chết thì đã chết, không có can hệ cái đinh gì đến bọn họ.
(1) Viết tắt của “Song trọng tiêu chuẩn” là khi dùng hai bộ thước đo để so sánh, đánh giá hai sự vật, con người khác nhau. Còn có thể gọi là tiêu chuẩn kép.
Nhưng nếu Quân Tiêu Dao bị người ta đánh bị thương hay va chạm gì, phỏng chừng Thập Lục Tổ sẽ xách kiếm tới cửa đi chém người.
Đương nhiên, hẳn chuyện này sẽ không phát sinh, bởi vì cho đến bây giờ người cùng thế hệ có thể làm Quân Tiêu Dao bị thương còn chưa xuất hiện.
Thập Lục Tổ lại nở một nụ cười và nói: “Nhưng biểu hiện của Tiêu Dao cũng thật khiến người ta vừa lòng, cả Đọa Thần Tử mà cũng giết được.”
“Ta cũng nghe nói, thân thể của Đọa Thần Tử kia chính là thân thể của một quái thai cổ đại được đào ra từ một khối thần nguyên trong Đọa Thần Cung, nếu vậy thì chắc hẳn Tiêu Dao có năng lực đối phó với những quái thai cổ đại đó rồi.” Thập Bát Tổ nghiền ngẫm nói.
“Vậy là tốt rồi, trước đó ta còn có hơi lo lắng, Tiêu Dao đối đầu với hoàng mao nha đầu của Tổ Long Sào kia sẽ xảy ra vấn đề gì, hiện tại xem ra hoàn toàn có thể yên tâm.” Thập Lục Tổ ha hả cười.
“A... Ta cũng thật chờ mong khi Tiêu Dao trở lại Tiên Vực sẽ trở nên lợi hại đến cỡ nào.” Thập Bát Tổ cười nói.
“Sợ là sẽ hoàn toàn đẩy ngang thế hệ trẻ tuổi trên Tiên Vực?” Thập Lục Tổ vui tươi hớn hở.
“Rửa mắt mong chờ đi, sự huy hoàng của Quân gia ta cần Tiêu Dao kéo dài...” Thập Bát Tổ hít sâu một hơi, thở dài.
“Đúng vậy, Quân gia ta có được huy hoàng, nhưng cũng có gánh nặng trầm trọng...” Nụ cười của Thập Lục Tổ hơi giảm đi một chút.
Sau lưng vinh quang có in khắc một đường cô độc.
Sau lưng sự huy hoàng của Quân gia, tất nhiên cũng trả cái giá mà người thường khó có thể tưởng tượng.
Ánh mắt những lão tổ Quân gia đều phóng ra rất xa.
Tuy Quân gia huy hoàng, nhưng dưới biểu tượng đó là mạch nước ngầm mãnh liệt.
Quân Tiêu Dao phải nhanh chóng trưởng thành thì mới có thể trở thành trụ cột của Quân gia.
Tất nhiên Quân Tiêu Dao không biết những việc xảy ra trên Tiên Vực.
Cho dù biết thì cũng chỉ cười cho qua.
Sinh ra trong một gia tộc bao che cho con cháu, hắn tin chắc Đọa Thần Cung không dám làm gì mình.
Ít nhất mặt ngoài là không dám ra tay với mình.
“Quân Tiêu Dao, ngươi đã gây nên đại họa, chúng ta đã truyền tin tức này trở về, cho dù là Quân gia cũng không có khả năng làm lơ lửa giận của Đọa Thần Cung ta.” Một Thánh Nhân áo đen lạnh lẽo khàn khàn mà nói.
“Các ngươi còn dám làm càn với công tử một câu nữa xem!”
Trong mắt Đông Huyền lão tổ, Cổ Nguyên có một tia giá lạnh đang kích động.
Đặc biệt là Cổ Nguyên, Quân Tiêu Dao đối đầu với Đọa Thần Tử là vì Chiến Ma Điện bọn họ.
Ông ta không cho phép có người mở miệng láo xược với Quân Tiêu Dao.
Ngay vào lúc hai tên Thánh Nhân áo đen muốn nói cái gì nữa.
Bọn họ lại nhận được đưa tin.
Mà sau khi biết được tin tức này, vẻ mặt hai tên Thánh Nhân áo đen lập tức đọng lại.
Tin tức chỉ có một câu ngắn gọn.
Tạm thời đừng trêu chọc Thần Tử của Quân Gia!
Câu này làm hai tên Thánh Nhân áo đen đều choáng váng.
Rõ ràng là Quân Tiêu Dao làm Đọa Thần Tử ngã xuống.
Tại sao ngược lại bọn họ còn không thể trêu chọc Quân Tiêu Dao?
Nhìn thấy biểu cảm của hai Thánh Nhân áo đen này, Quân Tiêu Dao đã có suy đoán trong lòng, cười lạnh một tiếng và nói: “Thế nào, các ngươi chuẩn bị dây dưa đến cùng với bản Thần Tử?”
Hai tên Thánh Nhân áo đen nghe vậy thì sắc mặt đều khó coi như ăn phải ruồi bọ.
Bọn họ cũng không ngốc.
Từ tin tức này có thể nhận ra Đọa Thần Cung rất kiêng kỵ và chịu thua Quân gia.
Tốn công vừa rồi bọn họ còn nói, Đọa Thần Cung sẽ khiến Quân Tiêu Dao phải trả giá đắc.
Kết quả hiện tại lại là Đọa Thần Cung sợ trước.
Gương mặt hai Thánh Nhân nóng rát, như bị người ta tát một trăm bạt tay.
Bọn họ không hề nán lại mà xoay người ỉu xìu rời đi.
Nhìn hai Thánh Nhân trực tiếp bỏ đi, tất cả thiên kiêu Tiên Vực đều có chút ngạc nhiên.
Sao nói là trả thù mà?
Sao giờ lại kẹp chặt đuôi trốn chạy?
Hết chương 259.
Chương 260
Nhìn tình cảnh này, sùng bái trong lòng Yến Thanh Ảnh dành cho Quân Tiêu Dao càng tăng lên.
Chắc chắn bối cảnh lai lịch của Quân Tiêu Dao còn lợi hại hơn tưởng tượng của nàng ta.
Đi theo vị chủ nhân như vậy, chẳng những không phải bôi nhọ, ngược lại còn là một loại vinh quang.
“Được rồi, chuyện ở đây xong rồi, Chiến Ma Điện các ngươi cũng chuẩn bị trùng kiến đi.” Quân Tiêu Dao xua tay và nói.
Cổ Nguyên và Chiến Ma Điện chủ nghe vậy thì vô cùng kích động.
“Đa tạ công tử!” Hai người thành tâm lễ bái.
Bọn họ tin chắc có dư uy của Quân Tiêu Dao ở đây thì sau khi Chiến Ma Điện hoàn thành trùng kiến, họ nhất định có thể phát triển càng tốt.
Chiến Ma Điện sẽ trở thành bá chủ của Sâm La đại lục lần nữa!
Mấy ngày kế tiếp, Quân Tiêu Dao cũng nán lại ở Sâm La đại lục để nghỉ ngơi mấy ngày ngắn ngủi.
Mà dưới sự dẫn dắt của bảy đại điện chủ Cổ Nguyên, tu sĩ của Chiến Ma Điện lập tức chinh phạt tứ phương.
Chẳng những hoàn toàn tiếp nhận tất cả căn cơ của ba đại tông môn, còn chinh phục rất nhiều thế lực.
Còn có rất nhiều thế lực khác mộ danh đến cậy nhờ, muốn gia nhập Chiến Ma Điện.
Mà Chiến Ma Điện cũng lựa chọn một khối lãnh địa to lớn ở trung ương Sâm La đại lục để làm nơi trùng kiến.
Toàn bộ Chiến Ma Điện đều mang không khí vui sướng hướng vinh.
Có thể suy đoán được, không bao lâu sau, Sâm La đại lục sẽ xuất hiện một bá chủ chân chính.
Mà Quân Tiêu Dao cũng có thu hoạch ở Sâm La đại lục.
Hắn có được căn nguyên của Sâm La đại lục, lấy được môn chí tôn pháp Thôn Thần Ma Công này.
Còn thu một Nghịch Thiên chi Nữ tiềm lực vô song làm người theo đuổi.
Bàn về tiềm lực, Yến Thanh Ảnh cũng không yếu hơn Nghệ Vũ bao nhiêu.
Chỉ là từ nhỏ Nghệ Vũ sinh ra trong đế tộc cổ xưa, tu vi và tầm mắt đều mạnh hơn một kiêu nữ chốn hạ giới như Yến Thanh Ảnh.
Nhưng chỉ cần cho Yến Thanh Ảnh thời gian.
Lấy Thôn Thần Ma Công của nàng ta, cộng thêm thể chất đặc thù có thể cất chứa năng lượng của mọi thuộc tính.
Trong tương lai, nàng ta tuyệt đối sẽ trưởng thành thành một nữ vương hắc ám thực lực mạnh mẽ tuyệt đối.
Quân Tiêu Dao vẫn rất có tự tin với ánh mắt chọn người của mình.
Trong Chiến Ma Điện vừa được xây xong, một cung điện tràn ngập nhiệt khí bốc hơi.
Bởi vì biết Quân Tiêu Dao có sở thích ngâm suối nước nóng, cho nên mặc dù có khả năng hắn chỉ nán lại nơi này mấy ngày, Cổ Nguyên vẫn cho người xây nên một suối nước nóng.
Mà giờ phút này, hầu hạ Quân Tiêu Dao không phải là Tô Tử Quỳnh, mà là Yến Thanh Ảnh.
Công việc thị nữ của Tô Tử Quỳnh đầu tiên là bị Nạp Lan Nhược Hi cướp đi, hiện tại lại bị Yến Thanh Ảnh giành mất.
Điều này làm Tô Tử Quỳnh có chút rầu rĩ không vui, không nhìn thấy thân thể hoàn mỹ không tì vết của Quân Tiêu Dao, buổi tối lúc nàng làm một chút chuyện, cũng khó có thể tưởng tượng ra dáng vẻ của Quân Tiêu Dao.
Trong suối nước nóng, Quân Tiêu Dao đang nhắm mắt dưỡng thần.
Yến Thanh Ảnh dùng đôi bàn tay ngọc bóp vai cho hắn.
Đánh bại Đọa Thần Tử cũng xem như nhẹ nhàng đối với Quân Tiêu Dao, cho nên hắn căn bản không cần điều chỉnh trạng thái, chỉ đơn thuần muốn thả lỏng một chút.
Gương mặt trắng như sương tuyết, non như ngưng chi của Yến Thanh Ảnh hơi hiện ra chút hồng.
Mặc dù tính cách nàng ta bị Thôn Thần Ma Công ảnh hưởng, có chút hắc ám tiêu cực, cảm xúc lạnh như băng.
Nhưng tất cả những đặc tính này đều biến mất sạch sẽ trước mặt Quân Tiêu Dao.
Cũng chỉ ở trước mặt Quân Tiêu Dao thì nàng ta mới đánh tan đi cảm xúc lạnh như băng, biến thành dáng vẻ của một thiếu nữ.
“Thanh Ảnh, chắc ngươi cũng đã hoàn toàn tiêu hóa sức mạnh của Đọa Thần Tử rồi đúng không.” Quân Tiêu Dao dò hỏi.
“Vâng, còn may nhờ công tử, một mặt thay ta báo thù, mặt khác còn giúp thực lực của Thanh Ảnh tăng lên.” Giọng nói của Yến Thanh Ảnh thật êm ái.
“Vậy là tốt rồi, về sau ta sẽ để ngươi cắn nuốt những thiên tài khác, thực lực của ngươi sẽ tiến bộ nhanh chóng.” Quân Tiêu Dao nói.
Yến Thanh Ảnh hơi chần chờ, nhưng vẫn mở miệng, buồn bã nói: “Công tử, Thôn Thần Ma Công này thương thiên hại lí, thiên địa bất dung, ma tổ lúc trước sáng tạo môn công pháp này, cuối cùng cũng rơi vào cục diện người người kêu đánh kêu giết, đến lúc đó nếu...”
Lo lắng duy nhất trong lòng Yến Thanh Ảnh chính là điểm này.
Thôn Thần Ma Công vi phạm lẽ trời.
Nếu nàng ta thật sự đi theo Quân Tiêu Dao trở lại Tiên Vực, đến lúc đó nếu thân phận truyền nhân của Thôn Thần Ma Công mang đến phiền phức cho Quân Tiêu Dao, chuyện này không phải điều Yến Thanh Ảnh muốn nhìn thấy.
“Thì ra ngươi đang băn khoăn chuyện này.” Quân Tiêu Dao lắc đầu bật cười.
Đúng vậy, Thôn Thiên Ma tổ thật sự là tồn tại tiếng thối đồn xa, chuột chạy qua đường ở Tiên Vực.
Nhưng đã sao?
Cuối cùng Thôn Thiên lão tổ trọng thương trốn xuống hạ giới, rơi vào kết cục bi thảm như vậy đều là vì lão cô đơn một mình, sau lưng không có thế lực gì.
Hơn nữa lão ỷ vào Thôn Thần Ma Công mà ngày ngày gây chuyện, lão không chết thì ai chết?
Nhưng Yến Thanh Ảnh thì khác, có Quân Tiêu Dao chống lưng cho nàng ta thì ai dám phê bình thân phận truyền nhân ma công của nàng chứ?
“Thật là cô nương ngốc...” Quân Tiêu Dao thở dài.
Yến Thanh Ảnh ngượng ngùng mà cúi đầu, gương mặt đỏ lên.
Đổi lại là ai khác dám gọi như vậy, Yến Thanh Ảnh đã sớm nhào qua đánh giết.
Nhưng Quân Tiêu Dao xưng hô như vậy khiến Yến Thanh Ảnh chỉ cảm thấy có chút thẹn thùng, dường như lời này mang theo chút cưng chiều.
“Yên tâm đi, có bản Thần Tử chống lưng cho ngươi.”
“Ai trên Tiên Vực dám phê bình ngươi là truyền nhân của Thôn Thần Ma Công, ta sẽ tru cửu tộc của hắn, làm cả tộc hắn đều trở thành chất dinh dưỡng của ngươi!” Quân Tiêu Dao đạm mạc nói.
Hắn cũng kế thừa tính cách bênh vực người mình của Quân gia.
Nếu Yến Thanh Ảnh thành tâm đi theo hắn, tất nhiên Quân Tiêu Dao cũng không thể phụ nàng.
“Công tử...” Trái tim thiếu nữ của Yến Thanh Ảnh tê dại, trong lòng cảm động đến rối tinh rối mù.
Quân Tiêu Dao cũng đã làm rất nhiều vì nàng.
Có chủ nhân thành tâm đối đãi như vậy, nàng còn lý do gì không tận tâm đi theo kia chứ?
Trong khoảng thời gian cục diện của Sâm La đại lục dần dần ổn định.
Phía Tiềm Long đại lục, chiến hỏa đã thiêu đốt rất nhiều ngày.
Đại Dận hoàng triều và các tội tộc gồm Thiên Yêu vương tộc đã triển khai mấy trăm trận chiến lớn lớn bé bé.
Mà trong những cuộc chiến đó, Đại Dận hoàng triều lại liên tục bại lui.
Bởi vì bọn họ phải đối mặt không chỉ là nhất mạch tội tộc Thiên Yêu vương tộc này.
Còn có ba đại tội tộc là Hắc Dực Bức tộc, Dạ Xoa vương tộc và Tam Nhãn Linh tộc.
Ba đại tội tộc này được Thiên Yêu vương tộc phá phong ấn giải cứu, sau đó liên thủ báo thù Đại Dận hoàng triều.
Hết chương 260.
Vốn dĩ Đọa Thần Tử muốn đào hố bẫy Quân Tiêu Dao.
Vốn dĩ chiến đài cổ này dùng để dồn Quân Tiêu Dao vào đường cùng, không để người bảo hộ của hắn có cơ hội giải cứu hắn.
Kết quả bây giờ lại phản ngược dồn ép chính Đọa Thần Tử.
Sau khi chiến đài cổ mở ra, chỉ có một bên hoàn toàn thua hoặc tử vong thì mới giải trừ được đạo văn xung quanh.
Nhưng tình hình trước mắt, ai thông minh là nhận ra ai sẽ là người thua.
“Sao lại như vậy?” Đọa Thần Tử lắc đầu, đầu bù tóc rối, không thể tin nổi.
Không thể không nói rằng cơ thể quái thai cổ đại của gã rất mạnh.
Dù bây giờ đã bị chia năm xẻ bảy nhưng cũng đang khôi phục, chỗ thịt bị thủng bắt đầu sinh sôi, chuẩn bị khép lại.
Nhưng lòng Đọa Thần Tử đã bắt đầu bồn chồn lo lắng.
Mặc dù cơ thể có thể khép lại như cũ nhưng vẫn sẽ bị Quân Tiêu Dao đánh tan.
“Cuối cùng cũng thấy sợ rồi à, đây mới là cảm xúc ngươi nên có khi đối mặt với bổn thần tử!”
Quân Tiêu Dao lấy bao tay tiêu diệt thánh vương ra đeo vào tay phải.
Đọa Thần Tử vẫn đủ tư cách làm bao cát cho hắn.
Ít nhất cũng da dày thịt béo, đánh rất đã.
Hắn lại ra chiêu.
Bây giờ có thêm bao tay tiêu diệt thánh vương, uy lực cú đánh của Quân Tiêu Dao càng mạnh mẽ hơn.
Không gian trước mặt bị xé rách như trang giấy trắng.
Khó mà tin rằng một người cũng chỉ là thiên kiêu nhất cảnh mà hở chút là xé rách không gian.
Ai không biết còn tưởng là thánh nhân nào đang ra tay.
“Không, ta sẽ không thua, ai cũng có thể đứng lên được, không thể chỉ có mình ngươi là vô địch!”
Đọa Thần Tử gào thét, mái tóc trắng xám bay tán loạn, lực thở lại tăng lên.
Phù văn quỷ dị lao rà từ cơ thể đã mòn rách của gã.
Rồi sau đó, trong ánh mắt như chết sững của mọi người.
Cơ thể của Đọa Thần Tử bắt đầu khép lại với tốc độ cực nhanh, thoáng chốc đã khôi phục như lúc ban đầu.
“Kinh khủng thật đó, chẳng lẽ Đọa Thần Tử đã có có thể bất diệt?” Một vị thiên kiêu Tiên Vực hít một hơi thật sâu.
“Không phải bất diệt, chỉ là tốc độ hồi phục kinh người thôi. Nếu đập nát cơ thể gã, chắc là không thể khôi phục được.” Cũng có người nhận ra.
Nhưng dù thế nào đi chăng nữa thì biểu hiện của Đọa Thần Tử cũng làm rất nhiều người phải kinh ngạc.
Không hổ danh là thiếu niên chí tôn của Đọa Thần Cung.
Nếu không phải gặp trúng Quân Tiêu Dao, chắc chắn gã sẽ không thảm hại như vậy.
Đọa Thần Tử lại dùng tuyệt học, tay gã kết ấn, sát khí dao động, ma quang hội tụ.
Một hắc ấn kinh khủng xuất hiện, mọi người vừa nhìn đã thấy lạnh sống lưng.
“Đó là… đại thần thông mạnh chí tôn của Đọa Thần Cung, Đọa Thiên Ấn!”
Tiếng kinh hô của thiên kiêu Tiên Vực vang lên khắp nơi.
Không phải họ hiểu biết nhiều mà Đọa Thiên Ấn này quá nổi tiếng ở Hoang Thiên Tiên Vực, là tuyệt học trấn phái của Đọa Thần Cung.
Nghe đồn Đọa Thần Cung từng có cường giả chí tôn, nhờ có Đọa Thiên Ấn đã đánh chết một vị chí tôn cùng đẳng cấp.
Bởi thế có thể thấy được sức mạnh kinh người của Đọa Thiên Ấn.
Đọa Thiên Ấn này cũng là đại thần thông đồng đẳng cấp với Long đại thần thông của Tổ Long Sào.
Nghe đồn một ấn của nó đã đủ để một người bị đọa đến tầng cuối cùng của địa ngục, có thể thấy được sức mạnh của đại thần thông này.
Quân Tiêu Dao thấy thế, khóe môi cười khẽ.
“Cuối cùng cũng có chút gì đó thú vị, nếu không thì nhàm chán lắm.”
Quân Tiêu Dao cười khẽ, cùng lúc đó lồng ngực hắn sáng lên.
Luồng sáng đầy hoa hiện lên, đó là biểu hiện của việc đang vận thần thông cốt chí tôn.
“Cốt chí tôn, là đặc thù của thể chất Quân gia thần tử!” Ánh mắt của tất cả thiên kiêu Tiên Vực đều nhìn chằm chằm, ai nấy đều hâm mộ cực kỳ.
Ngoài việc có thánh thể Hoang Cổ ra thì Quân Tiêu Dao còn có cốt chí tôn.
Thân có hai thể chất loại đỉnh cấp, thảo nào hắn có tự xưng là vô địch.
Quân Tiêu Dao không dùng ánh sáng trời xanh mà trực tiếp dùng hình thái hoàn chỉnh của bàn tay trời xanh!
Giữa rừng hoa đang sáng rực, một bàn tay che trời được phủ đầy phù văn xuất hiện, mang theo luồng hơi thở che trời lấp đất.
Bàn tay ánh sáng khổng lồ này đại diện cho suy nghĩ của trời xanh, bóp chết vạn vật trên thế gian!
Bàn tay trời xanh và Đọa Thiên Ấn gặp nhau.
Giống như một trăm viên đạn hạt nhân nổ tung, hư không lập tức tối đen như mực.
Va chạm quá mạnh làm gợn song khuếc tán như trời đất bị diệt vong.
Đôi cánh trắng đen của Đọa Thần Tử che trước người gã như tấm khiên chắn.
Dù thế gã cũng bị đánh thật mạnh, ho ra máu bay ngược về sau.
Bên ngoài cơ thể Quân Tiêu Dao thì một luồng ánh sáng ngưng tụ thành thanh thiên tổ long giáp.
Sóng xung kích đập vào thanh thiên tổ long giáp nhưng không thể làm Quân Tiêu Dao bị thương.
Mặc dù có một vài gợn sóng xuyên qua thanh thiên tổ long giáp, xẹt qua cơ thể Quân Tiêu Dao.
Lấy cường độ của thánh thể Hoang Cổ thì những gợn sóng đó chẳng khác gì đang gãi ngứa.
Quân Tiêu Dao cũng không nhàn rỗi, khi Đọa Thần Tử hộc máu bay ngược ra sau, hắn lại ra chiêu, muốn cho Đọa Thần Tử một chiêu kết liễu.
Đọa Thần Tử thấy thế, cuối cùng gương mặt cũng khẽ hoảng sợ.
Sau lưng gã, đôi cánh đen trắng chấn động, khí âm dương chuyển động.
Đây không phải là thần thông thiên phú của Đọa Thần Tử mà là thần thông của chính cơ thể quái thai cổ đại, cũng coi như là một loại thể chất đặc thù.
Khi hai cánh chuyển động, dường như tạo ra âm dương tối thượng.
Hai luồng ánh sáng đen trắng quét về phía Quân Tiêu Dao, chặn quyền phong của hắn lại.
“Ồ, đôi cánh này…” Quân Tiêu Dao kinh ngạc, nhận ra sự bất phàm của đôi cánh này.
“Quân Tiêu Dao, ngươi nghĩ chỉ có ngươi có thể chất đặc thù à, nếm thử Đọa Thiên Sí của ta đi!” Đọa Thần Tử rống lên.
Đọa Thiên Sí này cực kỳ kinh khủng, khí âm dương lượn lờ bao phủ khắp không gian.
Âm dương hỗn loạn, trấn áp vạn linh!
Đến nhóm người Nghệ vũ hay Tô Tử Quỳnh sau khi cảm nhận được sức mạnh của Đọa Thiên Sí, sắc mặt cũng trở nên khá nặng nề.
Đúng là Đọa Thần Tử này cũng có chút bản lĩnh.
Chỉ với Đọa Thiên Sí của gã đã đủ để gã thắng rất nhiều thiếu niên chí tôn.
Cộng thêm cơ thể quái thai cổ đại, Đọa Thần Tử có uy danh như vậy, về tình thì cũng có thể hiểu.
Nhưng trước mặt Quân Tiêu Dao, những thứ này đều vô dụng.
Nhìn luồng ánh sáng đen trắng đang bay về phía mình, Quân Tiêu Dao đưa tay ra, pháp lực mãnh liệt.
Một luồng lốc xoáy màu đen nhánh bỗng lan rộng.
Ánh sáng đen trắng trực tiếp bị hút vào đó.
“Đó là…” Đọa Thần Tử ngây người, hé miệng, không nói nên lời.
Gã biết chiêu thức mà Quân Tiêu Dao mới vừa thi triển tên là gì, cũng vì thế mới làm gã thấy ngạc nhiên.
“Thôn Thần Ma Công!” Đọa Thần Tử không nhịn được rống lên, không thể tin nổi.
Thôn Thần Ma Công là tuyệt học của Thôn Thiên Ma Tổ.
Mặc dù mấy hôm nay, Yến Thanh Ảnh đã truyền thụ Thôn Thần Ma Công cho Quân Tiêu Dao nhưng cũng không thể luyện thành công nhanh như vậy được.
Hết chương 256.
Chương 257
Nhìn vẻ mặt nghẹn họng trân trối của Đọa Thần Tử, Quân Tiêu Dao thấy thương hại.
Quả nhiên người bình thường không thể hiểu được thiên phú của hắn.
Thiên phú của Quân Tiêu Dao cũng hoàn toàn không thể phán đoán theo lẽ thường.
Hắn lại vận Thôn Thần Ma Công, luồng ánh sáng đen trắng kia lại bay ra từ hắc động.
Đây là một loại năng lực khác của Thôn Thần Ma Công.
Đương nhiên năng lực này cũng bị hạn chế, nếu chiêu thức của đối thủ quá mạnh hoặc đánh tan hắc động thì tất nhiên không thể bắn ngược trở về.
ầm!
Bỗng nhiên sượt qua làm vai và eo Đọa Thần Tử thủng một lỗ, máu tươi văng tung tóe.
Quân Tiêu Dao không kéo dài nữa, muốn hoàn toàn kết thúc trận chiến.
Tay phải hắn dùng bao tay tiêu diệt thánh vương, vừa ra một chiêu, sức mạnh luân hồi tuôn trào.
Cùng với chiêu thức của hắn, dường như có sáu thế giới nhỏ luân hồi oanh tạc hết thảy!
Đúng là lục đạo luân hồi quyền!
Đọa Thần Tử tung ra hết các loại át chủ bài, có thể nói là phát huy ra trăm phần trăm thực lực của mình.
Nhưng gã vẫn không thể làm Quân Tiêu Dao bị thương dù chỉ mảy may.
Điều này làm người ta vô cùng tuyệt vọng.
Đọa Thần Tử không dám nói mình có thể chống lại Quân Tiêu Dao, chỉ cần có thể làm Quân Tiêu Dao bị thương cũng được, ít nhất tâm lý còn có thể cân bằng một chút.
Mà hiện tại, trên người Quân Tiêu Dao không có lấy một vết thương, chuyện này thật khiến người ta tuyệt vọng.
Thực lực của hai người hoàn toàn không nằm cùng một cấp bậc, Quân Tiêu Dao thật sự đang nghiền áp trong toàn bộ hành trình.
Người sáng suốt đều có thể nhìn ra, Đọa Thần Tử đã mất đi đại thế, kết cục đã được định sẵn là bại vong.
Uy thế của Lục Đạo Luân Hồi Quyền mãnh liệt mênh mông, dường như muốn kéo người ta vào luân hồi rồi nghiền thành bột phấn.
Không gian chung quanh bị sáu lốc xoáy luân hồi cuốn cho dập nát.
Mà giữa thế công này, thân thể Đọa Thần Tử đã bị đánh nứt, máu tươi bắn tung tóe, cực kỳ chật vật mà thê thảm.
Giờ khắc này, rốt cuộc trong mắt Đọa Thần Tử cũng lộ ra một tia sợ hãi.
Không sai.
Thân là truyền nhân đứng đầu của Đọa Thần Cung, trước nay Đọa Thần Tử không biết cái gì gọi là sợ hãi, nhưng giờ phút này rốt cuộc cũng sợ!
Khó có thể tưởng tượng, Đọa Thần Tử tâm tính lạnh nhạt tàn khốc lại lộ ra vẻ mặt này.
Nhìn thấy sự hờ hững trong mắt Quân Tiêu Dao, đáy lòng Đọa Thần Tử trầm xuống.
Gã biết, Quân Tiêu Dao có sát khí nhằm vào mình.
“Quân Tiêu Dao, chẳng lẽ ngươi thật sự dám giết ta?” Đọa Thần Tử nhịn không được mà gào rống.
“Những lời này của ngươi có vẻ thật ngu xuẩn, bản Thần Tử có gì không dám?” Quân Tiêu Dao cười lạnh một tiếng.
“Ta chính là truyền nhân của Đọa Thần Cung, nếu ngươi thật sự giết ta, Đọa Thần Cung sẽ không để yên chuyện này đâu.” Đọa Thần Tử bất đắc dĩ, chỉ có thể mượn dùng bối cảnh.
Quân Tiêu Dao càng lắc đầu, cười lạnh trào phúng.
Loại thủ đoạn đánh không lại thì kéo bối cảnh ra hù dọa này thật là ngu muội.
Có lẽ dạng uy hiếp này sẽ có tác dụng đối với người khác.
Nhưng với Quân Tiêu Dao thì có vẻ thực buồn cười.
Đọa Thần Cung, cần sợ hay sao?
Ít nhất Quân Tiêu Dao cảm thấy không cần.
Hắn lại ra quyền, hoàn toàn đánh nát Đọa Thần Tử.
Đọa Thần Tử muốn tung ra một ít pháp bảo hộ thân, lại tuyệt vọng phát hiện, trên cổ đài chiến đấu này có thủ đoạn hạn chế.
Gã không thể thi triển ra bất cứ mánh khóe gian lận nào cả.
“A a a...” Đọa Thần Tử nhịn không được mà ngửa mặt lên trời rống giận, mái tóc màu xám trắng bay loạn, bi phẫn hậm hực đến sắp hộc máu.
Gã thật sự hận!
Quả thực là tự mình đào hố rồi nhảy vào trong đó!
“Thần Tử Quân Gia, dừng tay!” Hai tên Thánh Nhân áo đen kia nhịn không được quát lớn.
Bọn họ không thể tham gia chiến cuộc, chỉ có thể sốt ruột đứng bên ngoài giương mắt nhìn.
“Các ngươi làm càn!” Đám người Đông Huyền lão tổ, Cổ Nguyên cũng quát lớn, bùng nổ tu vi Thánh Cảnh, đối chọi gay gắt với hai tên Thánh Nhân áo đen kia.
Quân Tiêu Dao hoàn toàn đánh Đọa Thần Tử tan tác, làm gã triệt để mất đi sức phản kháng.
Nhưng mà, Quân Tiêu Dao lại để lại cho Đọa Thần Tử một hơi, không trực tiếp diệt sát.
“Sao lại thế này, hay là Thần Tử Quân Gia muốn thủ hạ lưu tình?” Một vài thiên kiêu Tiên Vực hồ nghi.
“Ngươi suy nghĩ nhiều rồi, lấy phong cách hành sự trước giờ của Thần Tử Quân Gia, hắn là hạng người như vậy sao?” Có vài thiên kiêu khác lắc đầu và nói.
Hiển nhiên Đọa Thần Tử cũng cực kỳ chắc chắn Quân Tiêu Dao sẽ không bỏ qua mình.
Nhưng hiện tại hắn lại để lại cho Đọa Thần Tử một hơi.
Mà lúc này, đạo văn hư không chung quanh cổ đài chiến đấu cũng bắt đầu tiêu tán.
Bởi vì thắng bại đã phân.
“Công tử!” Hai tên Thánh Nhân áo đen nhịn không được ra tay.
Nhưng lại bị Đông Huyền lão tổ và Cổ Nguyên ngăn chặn.
Yến Thanh Ảnh lại hóa thành một tàn ảnh, lắc mình lao về hướng cổ đài chiến đấu.
“Giao cho ngươi, mạng của hắn để ngươi tới kết thúc đi.” Quân Tiêu Dao trực tiếp ném Đọa Thần Tử đã bị đánh thành con chó chết cho Yến Thanh Ảnh.
Thật ra cái chết của ca ca Yến Thanh Ảnh - Yến Phi đều là lỗi của Đọa Thần Tử.
Đọa Thần Tử là chấp niệm của Yến Thanh Ảnh.
Không trừ chấp niệm này thì sẽ sinh ra ảnh hưởng đối với đạo tâm của Yến Thanh Ảnh.
Quân Tiêu Dao cũng không muốn đạo tâm người theo đuổi của mình xuất hiện vết rách gì.
Bởi vậy, hắn mới để lại cho Đọa Thần Tử một hơi, cho Yến Thanh Ảnh đi giải quyết, kết thúc chấp niệm này.
“Quân Tiêu Dao, ngươi...” Miệng Đọa Thần Tử trào ra máu tươi, vẻ mặt lại mang theo bi phẫn.
Nếu gã bị Quân Tiêu Dao giết chết, tuy bi kịch, nhưng ít ra cũng không coi như mất thân phận.
Rốt cuộc người giết gã là thiên kiêu mạnh nhất trên Tiên Vực.
Nhưng hiện tại, Quân Tiêu Dao lại muốn để một thiếu nữ hạ giới kết thúc sinh mệnh của gã.
Đây quả thực chính là nhục nhã đối với Đọa Thần Tử!
“Đọa Thần Tử, lúc trước khi ngươi thuận miệng tuyên bố mệnh lệnh, khiến cho ca ca ta mất mạng, chỉ sợ căn bản không thể ngờ mình sẽ có kết cục như vậy đúng không?”
Hai mắt Yến Thanh Ảnh rét lạnh mà thâm thúy giống như đêm sao.
“Nếu không có Quân Tiêu Dao nửa đường nhúng tay, ta đã sớm có được tất cả!” Hai mắt Đọa Thần Tử đỏ rực như máu.
Gã cũng không xin tha, bởi vì gã biết căn bản không có khả năng.
“Vậy đi chết đi, đền mạng cho ca ca của ta!” Yến Thanh Ảnh ra tay.
Lốc xoáy cắn nuốt đen nhánh hiện ra, giống như một cối xay đen nhánh, cắt nát mọi thứ.
Hết chương 257.
Chương 258
“Cái gì, thiếu nữ kia mới là truyền nhân của Thôn Thần Ma Công!?”
Khi nhìn thấy Yến Thanh Ảnh ra tay, vô số người chung quanh đều phát ra tiếng kinh hô.
Một vài thiên kiêu Tiên Vực cũng đã hiểu vì sao Quân Tiêu Dao lại hành động như vậy.
Bởi vì hắn muốn hoàn toàn thu phục truyền nhân của Thôn Thần Ma Công!
“Ai, hiện tại ta cũng hiểu chênh lệch giữa mình và Thần Tử Quân Gia.”
“Thần Tử Quân Gia không chỉ có thực lực mạnh mẽ tuyệt đối, trí tuệ cũng tuyệt đỉnh, đã sớm chuẩn bị thu phục truyền nhân của Thôn Thần Ma Công.”
“So ra thì Đọa Thần Tử thua cũng không oan.” Rất nhiều thiên kiêu đều đang cảm thán.
Thân thể bị phá thành mảnh nhỏ của Đọa Thần Tử bị cuốn vào lốc xoáy cắn nuốt.
Cả chân linh trong Thần Cung cũng không thể chạy thoát vận mệnh bị cắn nuốt.
Loại thống khổ này quả thực còn đau đớn hơn lăng trì vạn lần.
Cuối cùng, cả người Đọa Thần Tử đều bị cắn nuốt hầu như không còn.
Huyết nhục tinh khí biến thành năng lượng đơn thuần, bị Yến Thanh Ảnh luyện hóa.
Khí tức của nàng cũng bắt đầu liên tục tăng vọt, đạt tới Quy Nhất Cảnh.
Đồng thời, phía sau Yến Thanh Ảnh lại có năng lượng bắt đầu hội tụ, sau đó biến thành một đôi cánh hắc bạch.
“Đó là... Đọa Thiên Chi Dực!” Mọi người kinh hô thất thanh.
Đó không phải thể chất đặc thù của Đọa Thần Tử sao?
Tại sao lại xuất hiện trên người Yến Thanh Ảnh?
Quân Tiêu Dao thấy thế cũng không cảm thấy quá bất ngờ.
Yến Thanh Ảnh thân là truyền nhân của Thôn Thần Ma Công, hiển nhiên nàng ta không có khả năng chỉ cậy vào Thôn Thần Ma Công.
Chắc là thể chất nàng có chút đặc thù, rất thích hợp hấp thu thuộc tính các loại năng lượng, bởi vậy mới bị lựa chọn thành truyền nhân của Thôn Thần Ma Công.
Giờ phút này, Yến Thanh Ảnh mặc một bộ váy dài màu đen, dáng người tinh tế, đôi Đọa Thiên Chi Dực hắc bạch sau lưng mở ra, lưu chuyển hai khí âm dương.
Liếc mắt nhìn lại, thực sự có hơi giống Đọa Thiên Sứ mỹ diễm.
Nàng ta đã mang theo vài phần dáng vẻ và khí thế của chí tôn trẻ tuổi.
Tin chắc không bao lâu sau, Yến Thanh Ảnh sẽ đuổi kịp thế hệ trẻ tuổi của Tiên Vực, trở thành người theo đuổi đắc lực của Quân Tiêu Dao.
“Thanh Ảnh đa tạ đại ân của công tử, nguyện trung thành với công tử vĩnh sinh vĩnh thế!”
Yến Thanh Ảnh quỳ một gối hướng về Quân Tiêu Dao, đôi mắt xinh đẹp đen nhánh như đêm sao mang theo ý kiên quyết.
Đồng thời đáy mắt nàng ta còn mơ hồ ẩn sâu một chút khuynh mộ.
Quân Tiêu Dao chỉ cần giơ tay nhấc chân thôi đã trấn áp Đọa Thần Tử, thay nàng báo thù rửa hận.
Ai có thể không yêu nam tử như vậy chứ?
E rằng Yến Thanh Ảnh cũng sắp biến thành mẫu liếm cẩu của Quân Tiêu Dao.
Mà trái tim của hai tên Thánh Nhân áo đen kia lại hoàn toàn trầm xuống.
E rằng đại nhân vật của Đọa Thần Cung trên Tiên Vực thật sự sẽ tức giận.
Cũng ngay vào lúc đó.
Hoang Thiên Tiên Vực, nơi Đọa Thần Cung đóng trú, có tiếng rống giận của chí tôn truyền ra: “Rốt cục là kẻ nào!”
Chí tôn giận dữ, thiên địa rung chuyển.
Vô số núi non chung quanh Đọa Thần Cung đều sụp đổ, tầng mây chấn động, trời sụp đất nứt!
Tiếng gầm lên giận dữ này được truyền khắp phạm vi mười vạn dặm!
Thế lực các nơi đều vô cùng kinh hãi.
“Sao lại thế này, tiếng gầm lên giận dữ kia là truyền ra từ Đọa Thần Cung!”
“Hẳn là chí tôn của Đọa Thần Cung, nhưng ai dám trêu chọc Đọa Thần Cung, không phải ngại mạng mình dài quá sao?”
“Không đúng, hiện tại không ai khiêu khích Đọa Thần Cung, chẳng lẽ là vị Đọa Thần Tử hạ giới của Đọa Thần Cung đã xảy ra chuyện?”
“Đọa Thần Tử là vị truyền nhân đỉnh cấp kia của Đọa Thần Cung à, sao hắn có thể xảy ra chuyện, dưới hạ giới có mấy ai dám ra tay với Đọa Thần Tử?”
Vô số thế lực khắp bốn phương tám hướng bị tiếng rống giận này làm kinh động, bắt đầu đưa ra các loại suy đoán.
Chí tôn của Đọa Thần Cung thật sự nhìn thấy hồn đăng của Đọa Thần Tử tắt lửa nên nhịn không được tức giận.
Ở hạ giới lại thật sự có người dám giết chết truyền nhân của Đọa Thần Cung.
Nhưng không bao lâu sau, hai tên Thánh Nhân áo đen ở hạ giới cũng truyền tin tức đến.
Đọa Thần Tử chết là do Quân Tiêu Dao.
Chí tôn của Đọa Thần Cung vừa nhận được tin tức này thì càng tức giận.
“Thần Tử của Quân Gia, Quân Tiêu Dao dám giết truyền nhân của Đọa Thần Cung ta, thật là can đảm!”
Chí tôn giận dữ thì nhật nguyệt thất sắc, thiên địa vô quang!
Giọng nói mang theo thịnh nộ còn truyền khắp bát phương.
Mỗi tu sĩ Tiên Vực nghe thấy âm thanh này thì đều sửng sốt, sau đó ngây dại.
“Thần Tử của Quân Gia giết Đọa Thần Tử ở hạ giới?”
“Con mẹ nó, tin tức này cũng quá sốt dẻo, cả Đọa Thần Tử cũng không phải đối thủ của Thần Tử Quân Gia à?”
“Quá khủng bố, hay là Thần Tử Quân Gia thật sự muốn xưng vô địch trong thế hệ trẻ tuổi?”
Tin tức này khiến tứ phương chấn động ồ lên.
Vốn dĩ Quân Tiêu Dao đã có danh hiệu vô địch thế hệ trẻ tuổi ở Hoang Thiên Tiên Vực.
Hiện giờ Quân Tiêu Dao diệt sát Đọa Thần Tử, không khác nào là càng giúp mình gia tăng quang huy.
Nhưng cũng có người cảm thấy, Quân Tiêu Dao trêu chọc Đọa Thần Cung thì e rằng cũng sẽ gặp chút phiền phức.
Rất nhiều người đang chờ Đọa Thần Cung sẽ có hành động thế nào.
Ngay vào lúc mọi người đều đang chờ đợi hành động kế tiếp của Đọa Thần Cung thì một kiếm quang vô cùng khủng bố mà lộng lẫyđã đánh ran hàng tỉ tầng không gian, chém thẳng xuống Đọa Thần Cung.
“Quân gia, khinh người quá đáng!” Chí tôn của Đọa Thần Cung vừa rống giận kia lại quát lạnh một tiếng.
Oanh!
Hàng tỉ quang hoa triển khai, dao động thổi quét tứ phương!
Có tiếng kêu rên truyền ra, sau đó từng giọt máu chí tôn lộng lẫy rơi xuống từ nơi sâu trong chân trời, đánh sụp cả một mảnh núi non!
Một ma ảnh vĩ ngạn rơi xuống từ phía chân trời, đáp xuống Đọa Thần Cung.
Rất nhiều thế lực chung quanh không dám đến quá gần, chỉ có thể đứng ở nơi xa quan sát.
“Chí tôn của Đọa Thần Cung bị thương!” Ánh mắt của mọi người đều chấn động.
Từng giọt máu chí tôn tràn ngập khí tức thần thánh đã xuyên thủng cả núi non!
Điều này có nghĩa là chí tôn của Đọa Thần Cung đang đổ máu!
Chỉ một kiếm quang thôi đã khiến Chí tôn của Đọa Thần Cung bị thương, điều này thật khiến người ta chấn động.
Cùng lúc đó, một giọng nói non nớt nhưng lại ra vẻ già nua cũng truyền đến từ khoảng cách xa vô biên, vang lên trong hư không: “Chẳng lẽ Đọa Thần Cung đều là một đám chó sao, không có việc gì mà thích sủa bậy, quấy nhiễu sự yên tĩnh của người ta, lần sau sủa nữa thì diệt luôn Đọa Thần Cung của ngươi!”
Lời nói khí phách này khiến thế lực các tứ phương đều im ắng đi, mặt cũng hoàn toàn dại ra.
Có lẽ chỉ có Quân gia mới dám nói ra những lời như thế này.
Hết chương 258.
Chương 259
Sắc mặt của tên chí tôn bị thương kia của Đọa Thần Cung đã nghẹn đỏ.
Truyền nhân của Đọa Thần Cung bọn họ bị Quân Tiêu Dao giết, chẳng lẽ rống có hai câu cũng không được sao?
Còn bị coi như là chó đang sủa bậy, quả thực là sỉ nhục!
Chí tôn của Đọa Thần Cung tức giận đến ngũ tạng như bị lửa đốt, tức sùi bọt mép, hận không thể trực tiếp đánh tới Quân gia.
Nhưng nghĩ đến nội tình của Quân gia và những lão bất tử trầm miên trong tổ từ, chí tôn của Đọa Thần Cung lập tức cưỡng chế đè nén lửa giận trong lòng xuống.
Đọa Thần Cung bọn họ thật sự không yếu, nhưng nếu thật sự đối đầu với Quân gia, đến lúc đó tình thế không thu lại được, sẽ tạo thành đả kích mang tính hủy diệt đối với Đọa Thần Cung.
“Thôi, tạm thời nhẫn nhịn đi, ta tin Quân gia cũng không càn rỡ được lâu lắm.” Sâu trong Đọa Thần Cung có chí tôn khác mở miệng khuyên nhủ.
Cuối cùng chí tôn kia vẫn không thể phát giận, đành nhẫn nhịn nuốt ngược vào bụng.
Nhìn Đọa Thần Cung yên lặng đi, tất cả tu sĩ các thế lực chung quanh đều như thạch hóa.
Đọa Thần Cung thân là nguồn cội của ma đạo trên Hoang Thiên Tiên Vực, cuối cùng lại e dè thoái lui?
Thật sự quá mới lạ!
Đọa Thần Cung thân là thế lực ma tu, trước giờ hành sự luôn cường thế bá đạo.
Cho dù là các thế lực bất hủ cùng đẳng cấp thì trước nay Đọa Thần Cung chưa bao giờ nhường nhịn, luôn cực kỳ cường thế.
Nhưng hiện tại, lại trực tiếp bị Quân gia đè ép một đầu, không dám làm càn.
“Quân gia – Một trong Ngự Tam Gia quả nhiên có uy thế vô biên.”
“Đúng vậy, không hổ là Hoang Cổ thế gia đứng đầu, Đọa Thần Cung cường thế, Quân gia càng cường thế hơn Đọa Thần Cung!”
Mọi người khắp tứ phương cảm thán.
Chắc chắn chuyện này cũng nhanh chóng truyền khắp Tiên Vực.
Mà ở Quân gia.
Trong hư không, một hài đồng mặc áo bào tro, nhìn có vẻ không quá mười mấy tuổi đã thu thanh kiếm trong tay lại.
Tuy y mang dáng vẻ hài đồng, nhưng ánh mắt lại hết sức tang thương, già cỗi.
Đó chính là Thập Lục Tổ của Quân gia, y đã từng nuốt Trường Sinh Đạo Quả nên vẫn luôn duy trì dáng vẻ hài đồng như vậy.
“Ha hả, hẳn một kiếm này đủ để trấn áp Đọa Thần Cung rồi.”
Bên cạnh, lão giả khô gầy mặc áo xám cười nhạt, đó là Thập Bát Tổ.
“Hừ, còn không phải mới chết một nhãi con hậu bối sao, có cần phản ứng lớn như vậy không?” Thập Lục Tổ hừ một tiếng.
Thập Bát Tổ cười mà không nói.
Ông tin chắc nếu là Quân Tiêu Dao xảy ra bất trắc gì thì chỉ sợ phản ứng của bọn họ sẽ càng kịch liệt càng cực đoan hơn vị chí tôn kia của Đọa Thần Cung.
Là con người thì đều song tiêu (1), Đọa Thần Tử chết thì đã chết, không có can hệ cái đinh gì đến bọn họ.
(1) Viết tắt của “Song trọng tiêu chuẩn” là khi dùng hai bộ thước đo để so sánh, đánh giá hai sự vật, con người khác nhau. Còn có thể gọi là tiêu chuẩn kép.
Nhưng nếu Quân Tiêu Dao bị người ta đánh bị thương hay va chạm gì, phỏng chừng Thập Lục Tổ sẽ xách kiếm tới cửa đi chém người.
Đương nhiên, hẳn chuyện này sẽ không phát sinh, bởi vì cho đến bây giờ người cùng thế hệ có thể làm Quân Tiêu Dao bị thương còn chưa xuất hiện.
Thập Lục Tổ lại nở một nụ cười và nói: “Nhưng biểu hiện của Tiêu Dao cũng thật khiến người ta vừa lòng, cả Đọa Thần Tử mà cũng giết được.”
“Ta cũng nghe nói, thân thể của Đọa Thần Tử kia chính là thân thể của một quái thai cổ đại được đào ra từ một khối thần nguyên trong Đọa Thần Cung, nếu vậy thì chắc hẳn Tiêu Dao có năng lực đối phó với những quái thai cổ đại đó rồi.” Thập Bát Tổ nghiền ngẫm nói.
“Vậy là tốt rồi, trước đó ta còn có hơi lo lắng, Tiêu Dao đối đầu với hoàng mao nha đầu của Tổ Long Sào kia sẽ xảy ra vấn đề gì, hiện tại xem ra hoàn toàn có thể yên tâm.” Thập Lục Tổ ha hả cười.
“A... Ta cũng thật chờ mong khi Tiêu Dao trở lại Tiên Vực sẽ trở nên lợi hại đến cỡ nào.” Thập Bát Tổ cười nói.
“Sợ là sẽ hoàn toàn đẩy ngang thế hệ trẻ tuổi trên Tiên Vực?” Thập Lục Tổ vui tươi hớn hở.
“Rửa mắt mong chờ đi, sự huy hoàng của Quân gia ta cần Tiêu Dao kéo dài...” Thập Bát Tổ hít sâu một hơi, thở dài.
“Đúng vậy, Quân gia ta có được huy hoàng, nhưng cũng có gánh nặng trầm trọng...” Nụ cười của Thập Lục Tổ hơi giảm đi một chút.
Sau lưng vinh quang có in khắc một đường cô độc.
Sau lưng sự huy hoàng của Quân gia, tất nhiên cũng trả cái giá mà người thường khó có thể tưởng tượng.
Ánh mắt những lão tổ Quân gia đều phóng ra rất xa.
Tuy Quân gia huy hoàng, nhưng dưới biểu tượng đó là mạch nước ngầm mãnh liệt.
Quân Tiêu Dao phải nhanh chóng trưởng thành thì mới có thể trở thành trụ cột của Quân gia.
Tất nhiên Quân Tiêu Dao không biết những việc xảy ra trên Tiên Vực.
Cho dù biết thì cũng chỉ cười cho qua.
Sinh ra trong một gia tộc bao che cho con cháu, hắn tin chắc Đọa Thần Cung không dám làm gì mình.
Ít nhất mặt ngoài là không dám ra tay với mình.
“Quân Tiêu Dao, ngươi đã gây nên đại họa, chúng ta đã truyền tin tức này trở về, cho dù là Quân gia cũng không có khả năng làm lơ lửa giận của Đọa Thần Cung ta.” Một Thánh Nhân áo đen lạnh lẽo khàn khàn mà nói.
“Các ngươi còn dám làm càn với công tử một câu nữa xem!”
Trong mắt Đông Huyền lão tổ, Cổ Nguyên có một tia giá lạnh đang kích động.
Đặc biệt là Cổ Nguyên, Quân Tiêu Dao đối đầu với Đọa Thần Tử là vì Chiến Ma Điện bọn họ.
Ông ta không cho phép có người mở miệng láo xược với Quân Tiêu Dao.
Ngay vào lúc hai tên Thánh Nhân áo đen muốn nói cái gì nữa.
Bọn họ lại nhận được đưa tin.
Mà sau khi biết được tin tức này, vẻ mặt hai tên Thánh Nhân áo đen lập tức đọng lại.
Tin tức chỉ có một câu ngắn gọn.
Tạm thời đừng trêu chọc Thần Tử của Quân Gia!
Câu này làm hai tên Thánh Nhân áo đen đều choáng váng.
Rõ ràng là Quân Tiêu Dao làm Đọa Thần Tử ngã xuống.
Tại sao ngược lại bọn họ còn không thể trêu chọc Quân Tiêu Dao?
Nhìn thấy biểu cảm của hai Thánh Nhân áo đen này, Quân Tiêu Dao đã có suy đoán trong lòng, cười lạnh một tiếng và nói: “Thế nào, các ngươi chuẩn bị dây dưa đến cùng với bản Thần Tử?”
Hai tên Thánh Nhân áo đen nghe vậy thì sắc mặt đều khó coi như ăn phải ruồi bọ.
Bọn họ cũng không ngốc.
Từ tin tức này có thể nhận ra Đọa Thần Cung rất kiêng kỵ và chịu thua Quân gia.
Tốn công vừa rồi bọn họ còn nói, Đọa Thần Cung sẽ khiến Quân Tiêu Dao phải trả giá đắc.
Kết quả hiện tại lại là Đọa Thần Cung sợ trước.
Gương mặt hai Thánh Nhân nóng rát, như bị người ta tát một trăm bạt tay.
Bọn họ không hề nán lại mà xoay người ỉu xìu rời đi.
Nhìn hai Thánh Nhân trực tiếp bỏ đi, tất cả thiên kiêu Tiên Vực đều có chút ngạc nhiên.
Sao nói là trả thù mà?
Sao giờ lại kẹp chặt đuôi trốn chạy?
Hết chương 259.
Chương 260
Nhìn tình cảnh này, sùng bái trong lòng Yến Thanh Ảnh dành cho Quân Tiêu Dao càng tăng lên.
Chắc chắn bối cảnh lai lịch của Quân Tiêu Dao còn lợi hại hơn tưởng tượng của nàng ta.
Đi theo vị chủ nhân như vậy, chẳng những không phải bôi nhọ, ngược lại còn là một loại vinh quang.
“Được rồi, chuyện ở đây xong rồi, Chiến Ma Điện các ngươi cũng chuẩn bị trùng kiến đi.” Quân Tiêu Dao xua tay và nói.
Cổ Nguyên và Chiến Ma Điện chủ nghe vậy thì vô cùng kích động.
“Đa tạ công tử!” Hai người thành tâm lễ bái.
Bọn họ tin chắc có dư uy của Quân Tiêu Dao ở đây thì sau khi Chiến Ma Điện hoàn thành trùng kiến, họ nhất định có thể phát triển càng tốt.
Chiến Ma Điện sẽ trở thành bá chủ của Sâm La đại lục lần nữa!
Mấy ngày kế tiếp, Quân Tiêu Dao cũng nán lại ở Sâm La đại lục để nghỉ ngơi mấy ngày ngắn ngủi.
Mà dưới sự dẫn dắt của bảy đại điện chủ Cổ Nguyên, tu sĩ của Chiến Ma Điện lập tức chinh phạt tứ phương.
Chẳng những hoàn toàn tiếp nhận tất cả căn cơ của ba đại tông môn, còn chinh phục rất nhiều thế lực.
Còn có rất nhiều thế lực khác mộ danh đến cậy nhờ, muốn gia nhập Chiến Ma Điện.
Mà Chiến Ma Điện cũng lựa chọn một khối lãnh địa to lớn ở trung ương Sâm La đại lục để làm nơi trùng kiến.
Toàn bộ Chiến Ma Điện đều mang không khí vui sướng hướng vinh.
Có thể suy đoán được, không bao lâu sau, Sâm La đại lục sẽ xuất hiện một bá chủ chân chính.
Mà Quân Tiêu Dao cũng có thu hoạch ở Sâm La đại lục.
Hắn có được căn nguyên của Sâm La đại lục, lấy được môn chí tôn pháp Thôn Thần Ma Công này.
Còn thu một Nghịch Thiên chi Nữ tiềm lực vô song làm người theo đuổi.
Bàn về tiềm lực, Yến Thanh Ảnh cũng không yếu hơn Nghệ Vũ bao nhiêu.
Chỉ là từ nhỏ Nghệ Vũ sinh ra trong đế tộc cổ xưa, tu vi và tầm mắt đều mạnh hơn một kiêu nữ chốn hạ giới như Yến Thanh Ảnh.
Nhưng chỉ cần cho Yến Thanh Ảnh thời gian.
Lấy Thôn Thần Ma Công của nàng ta, cộng thêm thể chất đặc thù có thể cất chứa năng lượng của mọi thuộc tính.
Trong tương lai, nàng ta tuyệt đối sẽ trưởng thành thành một nữ vương hắc ám thực lực mạnh mẽ tuyệt đối.
Quân Tiêu Dao vẫn rất có tự tin với ánh mắt chọn người của mình.
Trong Chiến Ma Điện vừa được xây xong, một cung điện tràn ngập nhiệt khí bốc hơi.
Bởi vì biết Quân Tiêu Dao có sở thích ngâm suối nước nóng, cho nên mặc dù có khả năng hắn chỉ nán lại nơi này mấy ngày, Cổ Nguyên vẫn cho người xây nên một suối nước nóng.
Mà giờ phút này, hầu hạ Quân Tiêu Dao không phải là Tô Tử Quỳnh, mà là Yến Thanh Ảnh.
Công việc thị nữ của Tô Tử Quỳnh đầu tiên là bị Nạp Lan Nhược Hi cướp đi, hiện tại lại bị Yến Thanh Ảnh giành mất.
Điều này làm Tô Tử Quỳnh có chút rầu rĩ không vui, không nhìn thấy thân thể hoàn mỹ không tì vết của Quân Tiêu Dao, buổi tối lúc nàng làm một chút chuyện, cũng khó có thể tưởng tượng ra dáng vẻ của Quân Tiêu Dao.
Trong suối nước nóng, Quân Tiêu Dao đang nhắm mắt dưỡng thần.
Yến Thanh Ảnh dùng đôi bàn tay ngọc bóp vai cho hắn.
Đánh bại Đọa Thần Tử cũng xem như nhẹ nhàng đối với Quân Tiêu Dao, cho nên hắn căn bản không cần điều chỉnh trạng thái, chỉ đơn thuần muốn thả lỏng một chút.
Gương mặt trắng như sương tuyết, non như ngưng chi của Yến Thanh Ảnh hơi hiện ra chút hồng.
Mặc dù tính cách nàng ta bị Thôn Thần Ma Công ảnh hưởng, có chút hắc ám tiêu cực, cảm xúc lạnh như băng.
Nhưng tất cả những đặc tính này đều biến mất sạch sẽ trước mặt Quân Tiêu Dao.
Cũng chỉ ở trước mặt Quân Tiêu Dao thì nàng ta mới đánh tan đi cảm xúc lạnh như băng, biến thành dáng vẻ của một thiếu nữ.
“Thanh Ảnh, chắc ngươi cũng đã hoàn toàn tiêu hóa sức mạnh của Đọa Thần Tử rồi đúng không.” Quân Tiêu Dao dò hỏi.
“Vâng, còn may nhờ công tử, một mặt thay ta báo thù, mặt khác còn giúp thực lực của Thanh Ảnh tăng lên.” Giọng nói của Yến Thanh Ảnh thật êm ái.
“Vậy là tốt rồi, về sau ta sẽ để ngươi cắn nuốt những thiên tài khác, thực lực của ngươi sẽ tiến bộ nhanh chóng.” Quân Tiêu Dao nói.
Yến Thanh Ảnh hơi chần chờ, nhưng vẫn mở miệng, buồn bã nói: “Công tử, Thôn Thần Ma Công này thương thiên hại lí, thiên địa bất dung, ma tổ lúc trước sáng tạo môn công pháp này, cuối cùng cũng rơi vào cục diện người người kêu đánh kêu giết, đến lúc đó nếu...”
Lo lắng duy nhất trong lòng Yến Thanh Ảnh chính là điểm này.
Thôn Thần Ma Công vi phạm lẽ trời.
Nếu nàng ta thật sự đi theo Quân Tiêu Dao trở lại Tiên Vực, đến lúc đó nếu thân phận truyền nhân của Thôn Thần Ma Công mang đến phiền phức cho Quân Tiêu Dao, chuyện này không phải điều Yến Thanh Ảnh muốn nhìn thấy.
“Thì ra ngươi đang băn khoăn chuyện này.” Quân Tiêu Dao lắc đầu bật cười.
Đúng vậy, Thôn Thiên Ma tổ thật sự là tồn tại tiếng thối đồn xa, chuột chạy qua đường ở Tiên Vực.
Nhưng đã sao?
Cuối cùng Thôn Thiên lão tổ trọng thương trốn xuống hạ giới, rơi vào kết cục bi thảm như vậy đều là vì lão cô đơn một mình, sau lưng không có thế lực gì.
Hơn nữa lão ỷ vào Thôn Thần Ma Công mà ngày ngày gây chuyện, lão không chết thì ai chết?
Nhưng Yến Thanh Ảnh thì khác, có Quân Tiêu Dao chống lưng cho nàng ta thì ai dám phê bình thân phận truyền nhân ma công của nàng chứ?
“Thật là cô nương ngốc...” Quân Tiêu Dao thở dài.
Yến Thanh Ảnh ngượng ngùng mà cúi đầu, gương mặt đỏ lên.
Đổi lại là ai khác dám gọi như vậy, Yến Thanh Ảnh đã sớm nhào qua đánh giết.
Nhưng Quân Tiêu Dao xưng hô như vậy khiến Yến Thanh Ảnh chỉ cảm thấy có chút thẹn thùng, dường như lời này mang theo chút cưng chiều.
“Yên tâm đi, có bản Thần Tử chống lưng cho ngươi.”
“Ai trên Tiên Vực dám phê bình ngươi là truyền nhân của Thôn Thần Ma Công, ta sẽ tru cửu tộc của hắn, làm cả tộc hắn đều trở thành chất dinh dưỡng của ngươi!” Quân Tiêu Dao đạm mạc nói.
Hắn cũng kế thừa tính cách bênh vực người mình của Quân gia.
Nếu Yến Thanh Ảnh thành tâm đi theo hắn, tất nhiên Quân Tiêu Dao cũng không thể phụ nàng.
“Công tử...” Trái tim thiếu nữ của Yến Thanh Ảnh tê dại, trong lòng cảm động đến rối tinh rối mù.
Quân Tiêu Dao cũng đã làm rất nhiều vì nàng.
Có chủ nhân thành tâm đối đãi như vậy, nàng còn lý do gì không tận tâm đi theo kia chứ?
Trong khoảng thời gian cục diện của Sâm La đại lục dần dần ổn định.
Phía Tiềm Long đại lục, chiến hỏa đã thiêu đốt rất nhiều ngày.
Đại Dận hoàng triều và các tội tộc gồm Thiên Yêu vương tộc đã triển khai mấy trăm trận chiến lớn lớn bé bé.
Mà trong những cuộc chiến đó, Đại Dận hoàng triều lại liên tục bại lui.
Bởi vì bọn họ phải đối mặt không chỉ là nhất mạch tội tộc Thiên Yêu vương tộc này.
Còn có ba đại tội tộc là Hắc Dực Bức tộc, Dạ Xoa vương tộc và Tam Nhãn Linh tộc.
Ba đại tội tộc này được Thiên Yêu vương tộc phá phong ấn giải cứu, sau đó liên thủ báo thù Đại Dận hoàng triều.
Hết chương 260.