-
Chương 246-250
Chương 246
Quân Tiêu Dao nghe xong, trong mắt lộ ra vẻ kinh ngạc.
"Đọa Thần Cung, Đọa Thần Tử." Quân Tiêu Dao ngẫm nghĩ.
Đọa Thần Cung cũng là thế lực bất hủ tiếng tăm lừng lẫy của Tiên Vực Hoang Thiên
Nghe đồn nhất mạch này, chính là một trong những nguồn gốc của ma đạo Tiên Vực, một nơi lâu đời và bí ẩn.
Nhưng trong mắt Quân Tiêu Dao cũng chỉ có thế thôi.
Còn Đọa Thần Tử cũng là một người có tiếng tăm lớn trong thế hệ những người trẻ tuổi.
Hắn từng lấy một địch ba, đồng thời đối phó với truyền nhân của ba thế lực bất hủ, hơn nữa cuối cùng còn an toàn thoát thân.
Đó là những cuộc chiến thành danh của hắn.
Nhưng đối với Quân Tiêu Dao, thực lực của Đoạ Thần Tử cũng chỉ bình thường thôi.
Nếu đổi lại là hắn, nói không chừng, ba truyền nhân của ba thế lực bất hủ sẽ phải lo lắng nghĩ cách để bảo toàn tính mạng.
Nhưng dù sao thì Quân Tiêu Dao cũng chưa từng gặp Đoạ Thần Tử nên cũng không biết rốt cuộc hắn có còn che dấu mánh khoé nào không.
Đương nhiên, Đoạ Thần Tử cũng không quan trọng lắm.
Quân Tiêu Dao cũng không để tâm đến hắn ta.
Thứ mà Quân Tiêu Dao để ý chính là Thôn Thần Ma Công, và kẻ nghịch thiên của Đại Lục Sâm La.
Thôn Thần Ma Công, Quân Tiêu Dao đã từng nghe qua, nghe đồn đó chính là công pháp của Thôn Thiên Ma Tổ ở Tiên Vực .
Đó là một vị ma đạo, tu vi cao siêu.
Thậm chí dựa vào Thôn Thần Ma Công trong tay, ông ta đã từng giết chết mấy vị chí tôn cùng địa giới.
Phải biết rằng, có thể khiến cho cường giả chí tôn vô thượng ngã xuống là điều không hề đơn giản.
Bởi vậy có thể thấy được sức mạnh đế trị của Thôn Thần Ma Công.
Quân Tiêu Dao cũng có chút hứng thú với Thôn Thần Ma Công.
Ngoài ra, đối với kẻ nghịch thiên của Đại Lục Sâm La Quân Tiêu Dao cũng vô cùng hứng thú.
"Theo lý thuyết, kẻ nghịch thiên kia chính là Yến Phi của Chiến Ma Điện, nhưng hắn ta lại chết rồi."
Quân Tiêu Dao đang suy nghĩ vấn đề này.
Nhưng cũng theo lý thuyết, trên người kẻ nghịch thiên tập hợp vận may của cả một giới, tuyệt đối không thể dễ dàng chết như vậy được.
Về phần Lâm Phong, Mạc Phàm, Vô Cực Tinh Quân chi lưu.
Chỉ có thể nói là thật đáng tiếc, bọn họ gặp phải Quân Tiêu Dao, thì đấy là số mệnh rồi.
Quân Tiêu Dao tin rằng, những người khác muốn đối phó với kẻ nghịch thiên, tuyệt đối không thể đơn giản như vậy.
"Nói như vậy, hay là còn có một người khác cũng được truyền thừa Thôn Thần Ma Công?" Quân Tiêu Dao nghĩ tới điểm này.
Mà khả năng cao nhất là truyền nhân của Thôn Thần Ma Công chính là người ở ngay bên cạnh Yến Phi
"Toàn quân Chiến Ma Điện đều bị diệt sao?" Quân Tiêu Dao hỏi.
Vị tiểu tu sĩ kia lắc đầu nói: "Còn một số ít tu sĩ Chiến Ma Điện chạy thoát ra ngoài, nhưng chắc là họ cũng không thoát được, tam đại tông môn đang đuổi cùng giết tận, e rằng chẳng bao lâu nữa tất cả đều sẽ bị tiêu diệt."
Những lời của tu sĩ này, khiến Cố Nguyên nắm chặt tay thành quyền, trong mắt tràn đầy sự đấu tranh dữ dội
Ông ta muốn giúp Chiến Ma Điện, nhưng lại sợ trì hoãn việc chính của Quân Tiêu Dao.
Sau đó, đám người Quân Tiêu Dao rời đi.
Vị tiểu tu sĩ thấy đám người Quân Tiêu Dao rời đi thì thở dài nhẹ nhõm một hơi.
"Má ơi, thiên kiêu Tiên Vực đó khiến cho người ta áp lực quá, còn người đàn ông trung niên kia, sao mình cứ có cảm giác đã từng gặp ông ta ở đâu rồi?" Tu sĩ nghi hoặc.
Anh ta cẩn thận nghĩ lại.
Bỗng nhiên nhớ ra, vài năm trước anh ta từng muốn gia nhập Chiến Ma Điện, cuối cùng tuy rằng không được nhận, nhưng lại được nhìn thấy pho tượng điện chủ các đời trước.
Trong đó có một pho tượng cực kỳ giống với người đàn ông trung niên khi nãy.
Tu sĩ vừa nhớ lại, ánh mắt đột nhiên trừng lớn .
"Không thể nào, người đàn ông trung niên kia chẳng lẽ lại chính là điện chủ đời trước của Chiến Ma Điện?"
Vị tu sĩ này đờ cả người ra.
....
Dựa theo lời hướng dẫn của vị tu sĩ kia, đám người Quân Tiêu Dao nhanh chóng tìm được Chiến Ma Điện.
Đưa mắt nhìn lại, cả Chiến Ma Điện, đã trở thành một mảnh phế tích, la liệt xác người, khắp nơi là những mảnh xác người, mảnh tay chân còn sót lại.
Cổ Nguyên nhìn thấy cảnh này, giận đến run cả người, hai tròng mắt ngập tràn lửa giận.
Thế lực mà ông ta từng cai quản, hiện giờ lại biến thành một mảnh phế tích.
Đông Huyền Lão Tổ ở bên cạnh cũng thở dài.
Nếu Quân Tiêu Dao không đến Đại Lục Thiên Huyền thì e rằng Đông Huyền Đạo Tông cũng bị diệt rồi.
Ranh giới giữa hưng suy của một thế lực thực ra rất mong manh.
Chỉ có thế lực bất hủ Tiên Vực, mới có thể muôn đời bất hủ, mãi mãi trường tồn.
Cổ Nguyên hít một hơi thật sâu, bỗng nhiên quỳ gối trước mặt Quân Tiêu Dao nói: "Công tử, tại hạ có một yêu cầu quá đáng."
"Tại hạ biết công tử có việc quan trọng, nên không dám liên lụy công tử, nhưng hy vọng công tử chấp thuận cho tại hạ lưu lại Đại Lục Sâm La một thời gian”
"Đợi sau khi giải quyết xong việc ở đây tại hạ sẽ lập tức đi tìm công tử."
Người đàn ông có khí chất lãnh khốc hệt như Ma Thần, giờ phút này lại tình nguyện quỳ xuống đất, chỉ để cầu xin Quân Tiêu Dao cho ông ta một chút thời gian.
Bởi vậy có thể thấy là Cố Nguyên vẫn còn cảm tình với Chiến Ma Điện.
Quân Tiêu Dao lắc đầu thở dài nói: "Ngươi hà tất phải làm thế, nhìn Thần Tử ta không giống với người hiểu tình hiểu lý sao?"
"Công tử!" Cổ Nguyên vô cùng kích động.
Quân Tiêu Dao thừa nhận, đối với kẻ địch hắn quả thực chính là ma quỷ.
Nhưng đối với người của hắn, hắn sẽ đối xử hợp tình hợp lý.
"Ngươi không cần phải nói nữa, những chuyện như thế này, bản thần tử ta cũng không thể khoanh tay đứng nhìn được." Quân Tiêu Dao nói.
Nhưng vẫn còn nửa câu sau hắn chưa nói ra.
Loại chuyện có thể chiếm được lợi ích như này, Quân Tiêu Dao sao có thể bỏ qua chứ?
Có lợi mà không chiếm thì chỉ là kẻ ngu thôi!
"Đa tạ công tử!" Cổ Nguyên mừng rỡ, chân thành chắp tay cảm tạ Quân Tiêu Dao.
Nếu trước kia ông ta đi theo Quân Tiêu Dao là vì mệnh lệnh quân gia.
Thì hiện tại ông ta thực sự sẽ trung thành với Quân Tiêu Dao.
"Ta rất hứng thú với Thôn Thần Ma Công kia, chỉ hy vọng Đoạ Thần Tử kia đừng cướp mất con mồi của ta." Quân Tiêu Dao nở nụ cười.
Những người thân quen với Quân Tiêu Dao nhìn thấy nụ cười này đều hiểu rõ.
Điều này chứng tỏ Quân Tiêu Dao lại bắt đầu muốn thu thoạch rồi ....
Sau khi Chiến Ma Điện bị huỷ diệt, sự rối loạn của cả đại Lục Sâm La cũng không hề giảm bớt.
Bởi vì Chiến Ma Điện còn một số ít tu sĩ trốn thoát
Mà cường giả Tam đại tông môn, cũng đang truy vây ở phía sau.
Điều này tất cả tu sĩ ở đại lục Sâm La đều biết.
Nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì Chiến Ma Điện chắc chắn sẽ bị huỷ diệt.
Đám tu sĩ đang chạy trốn kia chắc chắn không thể thoát được sự truy vây của thế lực Tam đại tông môn.
Hết chương 246.
Chương 247
Mà sự thật cũng giống như mọi người dự liệu.
Đám tu sĩ của Chiến Ma Điện bị bao vây tứ phía, rồi bị dồn đến gần Biển Chết.
Biến Chết là nơi nguy hiểm nổi tiếng nhất đại lục Sâm La.
Không thể bay phía trên Biển Chết, nếu bị rơi xuống biển thì cho dù là người có tu vi cao siêu cũng sẽ bị biển nhấn chìm, không có cách nào thoát ra được.
Bởi vậy, có thể nói Biển Chết là một nơi cực kỳ nguy hiểm ở đại lục Sâm La.
Tu sĩ Tam đại tông môn cũng rất khôn khéo, cố ý chặn đường lui tứ phía để ép tu sĩ Chiến Ma Điện phải chạy về phía Biển Chết.
Cuối cùng bị dồn vào đường chết.
....
Biển Chết bao phủ một màn tối đen như mực, nước biển bên trong nồng đậm như màu mực vậy.
Cách đó không xa, một đám tu sĩ thương tích đầy mình, chạy trốn tới đây, nhìn thấy đại dương mênh mông tối đen trước mặt, ai nấy đều tràn đầy tuyệt vọng.
"Kết thúc rồi, kết thúc thật rồi.... "
"Đám cẩu tặc Tam đại tông môn kia thật xảo quyệt, ép chúng ta đến tận Biển Chết!"
"Chiến Ma Điện chúng ta thực sự sẽ bị tiêu diệt như vậy sao?"
Đám tu sĩ Chiến Ma Điện, ánh mắt ai nấy đều lộ vẻ bi thương.
Bọn họ từng là thế lực mạnh nhất đại lục Sâm La, bọn họ đi đến đâu cũng oai phong lẫm liệt, bốn phương kính nể.
Còn bây giờ họ chẳng khác nào một đám chó chết chủ, bị ép vào đường cùng.
Trong đám tu sĩ này, có một cô gái mù hai mắt che dải lụa mỏng màu đen, dáng người tinh tế, mặc quần lụa mỏng, đó chính là muội muội của Yến Phi, Yến Thanh Ảnh.
Theo lý mà nói, ca ca ruột của mình chết rồi thì Yến Thanh Ảnh phải cực kỳ bi thương mới đúng.
Nhưng nàng không hề đau buồn.
Trên gương mặt trắng như ngọc của nàng, không hề lộ ra vẻ mềm yếu và bi thương.
Mà chỉ thấy sự thù hận và lãnh đạm trên gương mặt ấy.
Sự lạnh lẽo toát ra từ người Yến Thanh Ảnh, khiến cho mấy vĩ trưởng lão đứng bên cạnh cũng phải sửng sốt.
Yến Thanh Ảnh biết, khóc và bi thương đều vô dụng.
Hiện giờ trong lòng nàng chỉ có một ý niệm, diệt Tam đại tông môn, giết Đọa Thần Tử!
"Thanh Ảnh, nén bi thương, tuỳ cơ ứng biến." Mấy vị trưởng lão bất đắc dĩ lắc đầu.
"Chỉ cần có một tia hy vọng, chỉ cần Thanh Ảnh có cơ hội sống tiếp, ta chắc chắn phải giết Đọa Thần Tử!" Yến Thanh Ảnh đằng đằng sát khí.
Thậm chí sát khí đen tối này khiến cho mấy vị trưởng lão nổi cả da gà.
Khí chất hắc ám trên người Yến Thanh Ảnh còn đáng sợ hơn cả Yến Phi trước đây.
Nhưng nói đến báo thù, các vị trưởng lão đều chua sót lắc đầu.
Hiện tại ngay cả bọn họ cũng cận kề cái chết rồi, đâu còn cơ hội báo thù nữa.
Mà ngay tại giờ phút này, phía xa xa có tiếng gió dồn dập kéo đến.
Một đám người ùn ùn kéo đến đông như đàn châu chấu vậy.
Đó là liên quân do Tam đại tông môn dẫn đầu.
Ngoài liên quân Tam đại tông môn ra, xung quanh còn có quần chúng của một vài thế lực khác.
Và còn một số ít quần chúng là thiên kiêu đến từ Tiên Vực.
"Xem ra Đoạ Thần Tử này thực sự quyết tâm phải chiếm được Thôn Thần Ma Công rồi ." Một vị thiên kiêu Tiên Vực lắc đầu nói.
"Ai mà không muốn chiếm chứ, đáng tiếc Đọa Thần Tử đã ra lệnh rồi, nếu chúng ta dám giữa đường trộm đào, sợ là ngay cả cái mạng nhỏ này cũng không giữ được." Một vị thiên kiêu Tiên Vực khác bất đắc dĩ nói.
"Đúng vậy, Đoạ Thần Tử cũng không phải người lương thiện, cho dù là ai dám trêu ông ta, ông ta nói giết là giết, có Đọa Thần Cung làm chỗ dựa, Đoạ Thần Tử không sợ gì cả."
Thiên kiêu đến từ Tiêu Vực vốn cũng muốn tìm truyền nhân của Thôn Thần Ma Công, sau đó chiếm lấy chút lợi ích.
Nhưng Đoạ Thần Tử đã hạ mệnh lệnh, nếu ai dám nhúng tay vào cản trờ thì tự gánh lấy hậu quả.
Ở Tiên Vực, Đoạ Thần Tử uy danh hiển hách, mấy thiên kiêu này cũng không dám trêu chọc ông ta.
"Đoạ Thần Tử này quá kiêu ngạo bá đạo, thật hy vọng có ai đó trị được ông ta."
"Ngươi nghĩ nhiều rồi, ở hạ giới này, có mấy người có tư cách mà trị được Đoạ Thần Tử chứ?"
Trong khi những thiên kiêu Tiên Vực làm quần chúng này đang bàn tán sôi nổi.
Không khí ở Biển Chết cũng dần trở lên trầm trọng và bi tráng.
Nhìn đám người ùn ùn kéo đến, đám tu sĩ Chiến Ma Điện ai nấy xiết chặt nắm tay.
Một người đàn ông cao lớn tản ra hơi thở thánh cảnh bước ra.
Chiến giáp trên người ông ta có chút rách nát và nhiễm vết máu, khuôn mặt có vẻ uy nghiêm mà đoan chính.
Đây chính là điện chủ đương đại của Chiến Ma Điện, một vị cường giả thánh nhân trung kỳ.
Ánh mắt ông ta đảo qua đám người Tam đại tông môn, ngữ khí lạnh lùng nói: "Tam đại tông môn các người, thật sự muốn truy cùng giết tận sao?"
Một ông lão của Hoàng Tuyền Cốc bước ra.
Ông ta tên là Hoàng Tuyền lão nhân, là cốc chủ của Hoàng Tuyền Cốc.
"Tam đại tông môn chúng ta cũng chỉ là bất đắc dĩ thôi, chỉ có thể nghe theo mệnh lệnh của Đoạ Thần Tử."
"Nghe theo mệnh lệnh của Đoạ Thần Tử ư? Chẳng lẽ trong lòng các ngươi không hề có suy nghĩ giết ta rồi chiếm lấy Chiến Ma Điện sao?" Chiến Ma điện chủ cười lạnh một tiếng nói.
Câu nói này khiến cho đôi mắt đang âm trầm của đám người Hoàng Tuyển lão nhân chợt loé sáng.
Nếu nói họ hoàn toàn không có ý này thì không thể nào.
Chiến Ma Điện xưng bá ở đại lục Sâm La quá lâu rồi.
Tam đại tông môn trong đó có Hoàng Tuyền Cốc trong lòng khó chịu, muốn lật đổ thế lực Chiến Ma Điện.
Nhưng vì e ngại thực lực của Chiến Ma Điện, cho nên mãi vẫn chưa hạ được quyết tâm.
Mà hiện tại, Đọa Thần Tử ép bọn họ đối phó với Chiến Ma Điện, ở mức độ nào đó cũng coi như là thay bọn họ hạ quyết tâm.
Chờ diệt trừ xong Chiến Ma Điện, tất nhiên Tam đại tông môn có thể trở thành bá chủ.
Nếu làm cho Đọa Thần Tử vừa lòng, nói không chừng ông ta còn có thể cho họ chút tặng phẩm nữa.
Tặng phẩm mà thiên kiêu Tiên Vực tuỳ ý ban cho, đủ để khiến thực lực của Tam đại tông môn tăng thêm một bước nữa.
Đây chính là suy nghĩ của Tam đại tông môn.
"Bớt phí lời đi, mau giơ tay chịu trói, giao muội muội của Yến Phi ra đây." Hoàng Tuyền lão nhân không muốn nhiều lời nữa.
Kết quả đã định chắc chắn như vậy rồi, cần gì phải nói nhiều nữa?
"Hừ, người Chiến Ma Điện chúng ta, thà chết chứ không chịu khuất phục, huyết chiến đến cùng!" Chiến Ma Điện chủ hô vang một tiếng, trực tiếp ra tay .
Thay vì ngoan ngoãn chờ chết, không bằng nỗ lực phản kháng.
Giết một tên không lỗ, giết hai tên mới lãi được một tên.
Tiếp sau đây cuộc đại chiến lại bùng nổ lần nữa.
Chỉ có điều đây đã định trước là một trận chiếm không hồi hộp, cam go.
Từng tu sĩ Chiến Ma Điện lấy ít địch nhiều, cuối cùng tự bạo.
Nhìn thấy tình cảnh này, quần chúng của các thế lực còn lại cảm thán không thôi.
Chiến Ma Điện đứng đầu đại lục Sâm La, cuối cùng lại có kết cục như vậy.
Hết chương 247.
Chương 248
Còn các thiên kiêu của Tiên Vực lại vô cùng bình tĩnh.
Trong mắt họ, các cuộc chinh phạt của thế lực hạ giới chỉ giống như hai đàn kiến đối kháng nhau vậy.
"Ngươi chính là muội muội của Yến Phi đúng không, mau ngoan ngoãn giơ tay chịu trói." Có tu sĩ của Tam đại tông môn phát hiện ra Yến Thanh Ảnh.
Thân thể mềm mại của Yến Thanh Ảnh, tản ra hơi thở hắc ám lạnh như băng.
Mà đúng lúc này.
Khoảng không xa ca bỗng nhiên vang lên tiếng nổ lớn.
Một thanh đao to lớn nghìn trượng, từ không trung chém xuống.
Một đao, rung chuyển không trung!
Thanh đao nghìn trượng kia chia bầu trời làm hai mảnh, uy lực vô cùng khủng bố.
Thanh đao chém xuống, đồng thời một tiếng hét to như ma thần quát lạnh vang lên,
"Đám tạp loạn Tam đại tông môn kia, hôm nay các ngươi sẽ bị trừng phạt!"
Lời này vừa thốt ra, thanh đao nghìn trượng lại chém thêm một đường nữa.
Một đao này, tiêu diệt một phần ba tu sĩ Tam đại tông môn.!
Máu tươi bắn tung toé, chân tay bị gãy bay tứ tung!
Tiếng kêu rên, tiếng kêu thảm thiết, không dứt bên tai!
Một đao bất ngờ này, khiến tất cả mọi người đều kinh ngạc, đứng ngây ra tại chỗ như phỗng.
Đám người Hoàng Tuyền lão nhân càng sợ hãi hơn, dựng cả tóc gáy lên.
Tuy rằng ông ta cũng là một thánh nhân, nhưng chẳng qua mới chỉ là thánh nhân tiền kỳ thôi.
Thanh đao kia khiến Hoàng Tuyền lão nhân sinh ra cảm giác phải đối mặt với cái chết.
"Là ai!"
Giờ khắc này, ánh mắt mọi người đều hết sức cảnh giác.
Một người đàn ông trung niên lãnh khốc như băng, khí chất như ma thần, mặc chiến giáp màu đen, bay từ trên không đến.
Ông ta cầm trong tay một thanh huyết sắc chiến đao, ánh mắt sắc bén như chim ưng, đảo qua đám người Hoàng Tuyền lão nhân.
"Thánh nhân!"
Rất nhiều tu sĩ đều kinh ngạc hô lên.
Ngay cả ở Tiên Vực cũng hiếm khi gặp được Thánh nhân, chứ đừng nói là ở hạ giới .
Mà giờ đột nhiên xuất hiện Thánh nhân, rốt cục đây là ai, và tại sao lại giúp Chiến Ma Điện?
Mọi người ở đây đều vô cùng nghi hoặc.
Những tu sĩ còn lại của Chiến Ma Điện, ai nấy đều trợn to mắt, ai nấy đều vô cùng kinh ngạc.
Người đàn ông vừa xuất hiện này, tại sao lại giống với vị điện chủ mà họ thờ cúng như vậy?
Các điện chủ Chiến Ma Điện các triều đại trước, đều có pho tượng lập thờ trong Chiến Ma Điện, vì thế bọn họ mới có thể nhanh chóng nhận ra như vậy.
Chiến Ma điện chủ, ánh mắt run lên, ông ta cũng vô cùng kinh ngạc mở miệng nói: "Có phải là…Điện chủ đại nhân đời thứ bảy không?"
Lời vừa nói ra, xung quanh liền trở lên yên tĩnh.
Điện chủ Chiến Ma Điện đời thứ bảy kia chính là một người nổi tiếng ở đại lục Sâm La.
Thời mà ông ta cai quản, cũng là thời đại huy hoàng nhất của Chiến Ma Điện.
Chỉ là sau này, điện chủ đời thứ bảy vô tăm biệt tích, có người nói, ông ấy đã phi thăng Tiên Vực rồi.
Mà hiện tại, người đàn ông đột nhiên xuất hiện này, lại chính là điện chủ đời thứ bảy?
"Điều này... Điều này sao có thể chứ?" Đám người Hoàng Tuyền lão nhân có chút kinh ngạc, trong lòng bắt đầu lo sợ.
Ở thời đại của Cổ Nguyên, bọn họ chẳng qua chỉ là một đám tiểu tốt mà thôi.
"Không ngờ rằng, Tam tiểu tông môn năm đó, hiện giờ lại có thể làm ra loại chuyện này." Ánh mắt Cổ Nguyên vô cùng lạnh lùng.
Nghe thấy lời này, đám người Hoàng Tuyền lão nhân hoàn toàn trầm xuống.
Không còn nghi ngờ gì nữa, Thánh nhân đột nhiên xuất hiện này, chính là điện chủ đời thứ bảy của Chiến Ma Điện.
Chỉ là đám người Tam đại tông môn này không hiểu, tại sao vị điện chủ Chiến Ma Điện đời thứ bảy này lại trùng hợp xuất hiện vào đúng lúc này.
"Hoá ra chính là cái người vô cùng lợi hại đó, ông ta từ Tiên Vực hạ giới rồi sao?" Đám tu sĩ đứng xung quanh xem náo nhiệt, cũng hít sâu một hơi.
Danh tính của điện chủ đời thứ bảy Cổ Nguyên, mọi người ở đại lục Sâm La đều biết.
Nhưng thiên kiêu Tiên Vực lại chưa từng nghe nói đến Cổ Nguyên, trong mắt họ dường như mang theo vẻ thương hại.
"Vị điện chủ thứ bảy này đến thì có tác dụng gì chứ , chẳng lẽ ông ta có thể lật ngược tình thế sao?"
"Đúng vậy, mặc dù ông ta là Thánh nhân, nhưng đắc tội với Đoạ Thần Tử cũng sẽ không có lợi gì."
Những thiên kiêu Tiên Vực này không hề xem trọng Cổ Nguyên.
Thực lực cảnh giới chỉ là một phần thôi.
Thân phận và bối cảnh mới là thứ quan trọng.
Cổ Nguyên tuy là Thánh nhân, nhưng dù sao cũng là Thánh nhân hạ giới, vậy mà dám trêu chọc Đọa Thần Tử sao?
Đám người Chiến Ma Điện nghĩ đến đây, vẻ vui sướng kích động trên mặt, giảm đi rất nhiều.
Hoàng Tuyền lão nhân cũng nghĩ như vậy.
Từ kinh ngạc, hốt hoảng, bọn họ dần trở lên bình tĩnh.
Hoàng Tuyền lão nhân không nhanh không chậm nói: "Điện chủ, lão phu cũng không ngờ rằng ngài sẽ xuất hiện, nhưng ngài có biết, chúng ta diệt Chiến Ma Điện, là nghe theo mệnh lệnh của ai không?"
Trong mắt Cổ Nguyên lộ ra tia lạnh lẽo nói: "Ta không quan tâm ngươi nghe lệnh của ai, hôm nay đừng nói là Tam đại tông môn c, ngay cả người đứng đằng sau các ngươi đều phải chết!"
"To gan, ngươi dám bất kính với Đoạ Thần Tử đại nhân!" Hoàng Tuyền lão nhân quát to.
Mà đúng lúc này, một giọng nói lạnh lùng thốt ra.
"Đoạ Thần Tử là cái thá gì chứ?"
Cùng với âm thanh truyền ra, không gian chấn động, chiếc xe do sư tử chín đầu kéo đang tiến đến.
Đông Huyền lão tổ, đám người Nghệ Vũ, theo sát hai bên.
"Lại là Thánh nhân cường giả sao?" Đám tu sĩ đại lục Sâm Lan lại lần nữa chấn động.
Còn ánh mắt thiên kiêu Tiên Vực, lại dừng ở chiếc xe kéo sư tử chín đầu.
"Xe kéo sư tử chín đầu, chẳng lẽ là người đó.... " Một vài thiên kiêu tiên vực liếc mắt nhìn nhau, họ đều nhìn thấy sự chấn động trong mắt đối phương.
Nếu Đọa Thần Tử khiến bọn họ kiêng kị, sợ hãi.
Thì người đó, bọn họ chỉ dám ngước nhìn, vì căn bản họ không phải là người cùng một thế giới.
"Ngươi lại là ai nữa?" Hoàng Tuyền lão nhân nhướng mày.
Khí tức Thánh nhân toát ra từ người Đông Huyền lão tổ, lại khiến cho Hoàng Tuyền lão nhân khẽ run lần nữa.
Vị Thánh nhân này nhìn có vẻ rất bình thường.
Cổ Nguyên thấy Quân Tiêu Dao đã đến, liền chắp tay nói: "Công tử đến rồi."
"Cái gì!"
Nhìn thấy hành động của Cổ Nguyên, tu sĩ đại lục Sâm La có mặt tại đó đều cứng họng.
Điện chủ đời thứ bảy Cổ Nguyên uy danh hiển hách, lưu lại truyền kỳ ở Đại Lục Sâm La, nhưng lại trở thành tôi tớ của người khác sao?
Tu sĩ Chiến Ma Điện cũng hoàn toàn ngơ ngác.
Điều này hoàn toàn không giống với vị Điện chủ cao cao tại thượng trong tưởng tượng của họ.
Yến Thanh Ảnh để lộ ra hình chu sa trắng như tuyết.
Tuy rằng hai mắt của nàng bị mù, nhưng vẫn hướng chính xác về phía Quân Tiêu Dao.
Người có thể được Điện chủ đời thứ bảy gọi là công tử, rốt cuộc có lai lịch như thế nào?
Có thể so vai với Đoạ Thần Tử kia không?
Hết chương 248.
Chương 249
Nhìn thấy cục diện như vậy, thiên kiêu Tiên Vực đứng xunh quanh, đột nhiên giật mình.
Bọn họ ai nấy đều biết người ngồi trên xe kia là ai.
Thiên kiêu Tiên Vực từng người tiến lên, chắp tay nói: "Bái kiến Thần tử!"
Cảnh tượng như vậy, thực sự khiến tu sĩ đại lục Sâm La chấn động.
Bọn họ chưa bao giờ thấy những thiên kiêu Tiên Vực kiêu ngạo này từng lộ ra ánh mắt kính sợ và sùng bái như vậy.
Lúc này, e rằng ngay cả Hoàng Tuyền lão nhân cũng lo sợ rồi.
Ngay cả kẻ ngốc cũng có thể nhìn ra, người trong xe kia, chẳng những là thiên kiêu Tiên Vực hơn nữa thân phận còn vô cùng tôn quý.
Bởi vì trước đó, những thiên kiêu Tiên Vực này, cho dù nghe thấy tên Đoạ Thần Tử thì cũng chỉ lộ ra một chút kiêng kị.
Nhưng hiện tại, bọn họ lại chủ động tiến lên hành lễ.
Sự khác biệt này quá rõ ràng.
"Có nhất thiết phải phiền phức như vậy không, cứ trực tiếp giết họ đi, lấy Đoạ Thần Tử làm lá chắn sao, thật nực cười!"
Trong xe, giọng của Quân Tiêu Dao mang theo sự khinh miệt.
"Vâng!"
Có Quân Tiêu Dao là chỗ dựa, Cổ Nguyên cũng hoàn toàn yên tâm rồi.
Ông ta trực tiếp chém một đao về phía Hoàng Tuyền lão nhân.
"Không... Các ngươi không thể làm như vậy, Đoạ Thần Tử đại nhân sẽ không tha cho các ngươi đâu!"
Hoàng Tuyền lão nhân liều mạng ngăn cản, phát ra tiếng thét hoảng sợ chói tai.
Nhưng mà lời của ông ta, lại nhận lại sự khiêu khích và châm chọc từ những thiên kiêu Tiên Vực.
"Thật đúng là ngốc, ở trước mặt Thần tử Quân gia thì Đoạ Thần Tử chẳng là gì cả?"
"Đúng thế, so về thân phận, thần tử Quân gia đã từng sợ ai chưa?"
Những thiên kiêu Tiên Vực này, dùng vẻ mặt thương hại và châm chọc nhìn liên quân Tam đại tông môn.
Xem ra Tam đại tông môn thực sự kết thúc rồi.
Còn Đoạ Thần Tử kia coi như chọc vào tổ kiến lửa rồi.
Dựa vào thực lực của Cổ Nguyên thì việc đối phó với Hoàng Tuyền lão nhân một thánh nhân tiền kỳ là một việc hết sức nhẹ nhàng.
Chỉ sau mấy chiêu, Hoàng Tuyền lão nhân đã bị Cổ Nguyên một đao chém chết.
Cho đến lúc chết, Hoàng Tuyền lão nhân cũng không được nhìn thấy chân thân của Quân Tiêu Dao, có thể nói là chết không nhắm mắt.
Đám người Đông Huyền lão tổ cũng ra tay trợ giúp.
Với thực lực của bọn họ thì Thánh nhân Tam đại tông môn cũng không phải là đối thủ của bọn họ, từng người một lần lượt bị đánh chết.
Sau khi Thánh nhân kẻ đứng đầu bị giết chết, đám tu sĩ còn lại của Tam đại tông môn đã sớm bị hù doạ rồi, họ hoàn toàn mất đi ý chí chiến đấu, ai nấy hốt hoảng chạy trốn.
Nhưng Cổ Nguyên lại không cho họ có cơ hội chạy trốn.
Theo lý thuyết, Thánh nhân cường giả, sẽ coi thường việc giết những tu sĩ bên dưới Thánh nhân, bởi vì làm như vậy là tự hạ thấp thân phận của họ.
Nhưng Cổ Nguyên lại không như vậy.
Nhìn thấy Chiến Ma Điện bị hủy, ông ta tràn đầy lửa giận, đao mang chém xuống giống như là cắt lúa mạch vậy, khiến cho tu sĩ Tam đại tông môn lần lượt ngã xuống.
Một vị cường giả Thánh nhân mà tức giận, thì cũng không thể coi là chuyện đùa được.
Cuộc chiến nhanh chóng kết thúc.
Bở Biển Chết bị máu tươi nhuộm màu, giống như biến thành một đại địa màu đỏ vậy.
Xác chết xếp chồng lên nhau thành núi.
Rất nhiều tu sĩ Tam đại tông môn, tuy đã chết nhưng trên khuôn mặt vẫn còn đọng lại nỗi tuyệt vọng và hoảng sợ.
Lần này, liên quân Tam đại tông môn toàn bộ bị tiêu diệt.
Sau này ở đại lục Sâm La, cũng sẽ không còn ba thế lực lớn Hoàng Tuyền Cốc, Tu La Môn, Thiên Sát Tông nữa .
Sau khi giải quyết xong mọi việc, đám người Chiến Ma Điện chủ tiến về phía tước, chắp tay nói với Cổ Nguyên: "Đa tạ điện chủ đại nhân ra tay tương trợ!"
Tất cả tu sĩ Chiến Ma Điện may mắn còn sống sót, đều thực sự kích động, ánh mắt loé sáng.
Họ vốn nghĩ rằng, hôm nay chắc chắn họ đều sẽ phải chết.
Nhưng kết quả, lại đột ngột thay đổi ba trăm sáu mươi độ.
"Không cần cảm tạ ta, muốn cảm tạ thì hãy cảm tạ công tử, có công tử ở đây, ta mới có thể không e sợ Đọa Thần Tử, trợ giúp các ngươi." Cổ Nguyên nói.
Ông ta biết rõ, nếu không có Quân Tiêu Dao làm chỗ dựa.
Chỉ sợ là hôm nay ông ta ra tay thì sau này sẽ bị Đoạ Thần Tử trả thù.
"Đa tạ đại ân của công tử, Chiến Ma Điện trọn đời không quên!" Chiến Ma Điện điện chủ và đám tu sĩ chắp tay vái lạy hoàng kim liễn xe.
Rốt cục, rèm cửa được Tô Tử Quỳnh vén lên.
Quân Tiêu Dao đàm nhiên bước ra.
Tiên quang bao phủ, siêu nhiên thần thánh, khí chất dung nhan, thật sự không có từ nào có thể miêu tả hết được.
"Quả nhiên không sai.... " Các thiên kiêu Tiên Vực đứng xunh quanh đều vô cùng chấn động.
Vị này thần tử Quân gia này, thật sự hạ giới rồi .
Những kỳ tích mà Quân Tiêu Dao tạo ra ở Tiên Vực, không cần nói nhiều nữa vì thiên kiên Tiên Vực ở đây đều biết rồi.
Cũng chính vì thế nên họ mới kính sợ Quân Tiêu Dao như vậy.
Biểu cảm của đám người Chiến Ma Điện lại càng thêm cung kính.
Khí chất của Quân Tiêu Dao như vậy chứng tỏ ở Tiên Vực hắn có thân phận cực kỳ tôn quý.
Chứ không giống với thiên kiêu thế lực thứ cấp, hạ giới chẳng qua để giả làm con sói hung dữ mà thôi.
"Truyền nhân của Thôn Thần Ma Công, là thiên kiêu của Chiến Ma Điện các ngươi sao?" Quân Tiêu Dao hỏi thẳng.
Sở dĩ hắn tham gia vào việc này ngoài việc coi trọng Cổ Nguyên.
Còn vì một nguyên nhân quan trọng hơn, đó chính là vì lợi ích của bản thân mình.
Vì thế hắn mới hỏi thẳng như vậy.
"Bẩm công tử, truyền nhân của Thôn Thần Ma Công, quả thực là thiên kiêu của Chiến Ma Điện, nhưng người đó đã chết rồi ." Chiến Ma Điện chủ trả lời.
"Người đó có người thân nào không?" Quân Tiêu Dao hỏi lần nữa.
Hắn cho rằng kẻ nghịch thiên không thể chết dễ dàng như vậy được.
"Anh ta có muội muội ruột là Yến Thanh Ảnh, ở ngay đây thôi. "
Chiến Ma Điện chủ ra hiệu cho Yến Thanh Ảnh bước ra.
Yến Thanh Ảnh mặc váy dài đen khiến cơ thể vốn mềm mại mảnh khảnh của nàng càng thêm yểu điệu.
Tuy nàng bị mù nhưng lại có thể phân biệt được phương hướng rất tốt, nàng hướng về phí Quân Tiêu Dao, nhẹ nhàng cúi đầu.
Đôi mắt thâm thuý của Quân Tiêu Dao liếc nhìn Yến Thanh Ảnh.
"Quả nhiên.... " Quân Tiêu Dao cười nhẹ.
Hắn nói: "Đây không phải nơi để nói chuyện, chúng ta đổi chỗ khác đi."
Tất cả mọi người ở đây đều gật đầu, chỉ có Chiến Ma Điện chủ do dự nói: "Công tử, nếu Đoạ Thần Tử kia tìm đến thì.... "
Đám người Chiến Ma Điện vẫn e sợ Đoạ Thần Tử, dù sao hắn ta cũng là chí tôn trẻ tuổi siêu phàm ở Tiên Vực.
"Trực tiếp truyền ra tin tức, bản thần tử chính là kẻ cướp đi con mồi của hắn, nếu hắn ta dám đến, bản thần tử cũng không ngại khiến cho Đoạ Thần Cung thiếu đi một truyền nhân đâu. "
Quân Tiêu Dao vung tay áo, ngữ khí đạm mạc, ngồi lên xe.
Hết chương 249.
Chương 250
Nghe thấy câu này, thiên kiêu Tiên Vực đứng xung quanh đều âm thầm hít một hơi thật sâu.
Người dám coi thường Đoạ Thần Tử như vậy, tìm mỏi mắt ở Tiên Vực cũng không thấy có mấy người.
Coi như bọn họ lần nữa được mở mang kiến thức về khí phách bá đạo của Quân Tiêu Dao.
Sau khi Quân Tiêu Dao và đám người này rời đi.
Tin tức ở đây giống như mọc cánh bay vậy, chỉ trong vòng một ngày ngắn ngủi mà tin tức đã lan truyền ra hơn nửa đại lục Sâm La rồi.
Trước đó tin tức Tam đại tông môn bao vây Chiến Ma Điện được truyền đi vô cùng sôi nổi.
Kết quả mới qua mấy ngày ngắn ngủn, liền truyền đến tin tức liên quân Tam đại tông môn đã bị tiêu diệt.
Sự chuyển biến đầy kịch tính này khiến ai nấy đều quan tâm.
Điếu khiến tu sĩ đại lục Sâm La kinh ngạc không phải là Cổ Nguyên điện chủ đời thứ bảy của Chiến Ma Điện
Mà là vị thiên kiêu thần bí Tiên Vực coi thường Đoạ Thần Tử kia.
Sau đó lại có thiên kiêu Tiên Vực truyền ra tin tức.
Thân phận của vị thiên kiêu thần bí kia, chính là thần tử của Hoàng Cổ Quân gia Tiên Vực, địa vị cao cả, thực lực siêu phàm.
Thậm chí một vài thiên kiêu tiên vực, lấy thiếu niên đại đế, đến hình dung Quân Tiêu Dao.
Điều này khiến cho đại lục Sâm La sắp nổ tung rồi.
Đối với hạ giới, thánh nhân dường như chính là sự tồn tại tối cao nhất.
Còn đối với họ, Đại Đế chính là thần linh trong truyền thuyết thần thoại.
Mà bây giờ, mấy vị thiên kiêu Tiên Vực kia lại nói rằng vị thần tử Quân gia kia, là một sự tồn tại của thần linh thiếu niên.
Điều này sao có thể không khiến cho mọi người giật mình chứ?
Thiên kiêu Tiên Vực cũng rất chú ý đến Đoạ Thần Tử.
Đọa Thần Tử cũng là một người cao ngạo lạnh lùng.
Bọn họ rất tò mò, đối mặt với sự miệt thị của Quân Tiêu Dao, rốt cục Đoạ Thần Tử sẽ phản ứng như thế nào?
Đến lúc đó, liệu có khi nào họ gây chiến với nhau không?
Trong khi đại lục Sâm La vô cùng ồn áo và náo động.
Trong cung điện, Đoạ Thần Tử ngồi trên Bạch Cốt Vương giận dữ vỗ vào tay ghế.
"Chết tiệt, giữa đường lại nhảy ra thần tử Quân gia chen chân vào!"
Một màn sương mù màu đen bao trùm lên Đoạ Thần Tử, hơi thở cũng mang theo sự lạnh lẽo.
Nếu là một thiên kiêu khác nhúng tay vào, Đoạ Thần Tử căn bản không cần quan tâm đến, tuỳ tiện tóm lấy giết chết là được,
Nhưng người nhúng tay vào lại là thần tử Quân gia.
Đọa Thần Tử hắn luận thân phận, luận thực lực, tìm khắp Tiên Vực này không có mấy người có thể so được với hắn.
Nhưng Quân Tiêu Dao lại có thể so vai với hắn được.
Đừng nói so vai, thậm chí thân phận địa vị của Quân Tiêu Dao còn trên cả hắn.
Dù sao Quân Tiêu Dao chính là truyền nhân chủ chốt của ba thế lực tối cao Thái Cổ Quân gia, Thái Cổ Khương gia, Thánh Linh thư viện,
Sau lưng Đoạ Thẩn Tử hắn , chỉ có một Đọa Thần Cung thôi.
"Công tử, hay là chúng ta âm thầm ra tay.... " Một người mặc hắc bào mang hơi thở thánh cảnh đứng bên cạnh mở miệng nói.
Đọa Thần Tử lắc đầu lãnh đạm nói: "Vô dụng thôi, quân tiêu dao cũng có người bảo vệ, hơn nữa, nếu các ngươi ra tay ám sát mà bị Quân gia biết được thì .... "
Đọa Thần Tử không dám nghĩ đến hậu quả.
Nếu bởi vì tranh phong cùng thế hệ mà ngã xuống, Quân gia sẽ không tìm được cớ gì để gây chiến.
Nhưng nếu là Thánh nhân ra tay ám sát Quân Tiêu Dao.
U Minh Thiên kia, chính là một bài học.
Tuy Đoạ Thần Cung cường đại hơn U Minh Thiên nhiều.
Nhưng cũng không thể đồng thời đối mặt với sự áp bách của hai thế lực đại hoang cổ thế gia và một thư viện chí cao được.
"Quân Tiêu Dao tuy mạnh, nhưng Đọa Thần Tử ta cũng không nhược, hãy để ta xem xem, vị thần tử Quân gia được đồn đại là vô cùng thần bí này, rốt cuộc có bản lĩnh như thế nào!
Đọa Thần Tử đứng dậy, đôi cánh hắc bạch sau lưng không ngừng chấn động.
Sự lạnh lẽo và sát khí tràn ngập!
Bất luận thế nào Đọa Thần Tử nhất định sẽ ra tay.
Nếu không ra tay, trong lòng hắn ta sẽ ngứa ngáy không yên.
Hơn nữa Quân Tiêu Dao lại dùng thái độ vô cùng khinh miệt khi nói về hắn như vậy.
Nếu hắn ta không ra tay nghênh chiến, há chẳng phải sẽ bị những thiên kiêu Tiên Vực khác nhạo báng sao?
Vì thế cuộc chiến này, từ thời khắc Quân Tiêu Dao quyết định nhúng tay vào, đã được quyết định rồi.
Chưa đến một ngày, tin tức Đọa Thần Tử muốn ra tay nghênh chiến Quân Tiêu Dao, đã được truyền ra ngoài rồi.
Tin tức lan truyền khắp mọi nơi.
Rất nhiều thiên kiêu Tiên Vực đều chấn động trong lòng.
Thần tử Quân gia!
Đọa Thần Tử!
Cả hai người này đểu uy danh hiển hách.
Luận về thân phận, cả hai đều là truyền nhân của thế lực bất hủ.
Luận về thực lực, đều là những người lợi hại, có một không hai của cùng một thời đại.
Nếu hai người này đánh nhau, thì đó mới thực sự là cuộc tỷ thí giữa những cường giả có thực lực ngang bằng, chắc chắc sẽ vô cùng đặc sắc!
Ngay cả những tu sĩ đại lục Sâm La ai nấy đều vô cùng hứng thú, bọn họ đều đang trông đợi, một khi có tin tức, bọn họ sẽ hội tụ cùng nhau đi xem.
Vốn dĩ đại chiến giữa thiên kiêu Tiên Cực cũng vô cùng hiếm gặp.
Càng đừng nói đến đại chiến giữa những chí tôn trẻ tuổi Tiên Vực.
Tin tức Đọa Thần Tử ứng chiến, Quân Tiêu Dao cũng biết.
Nhưng hắn cũng không hề để tâm
Giờ phút này, đoàn người Chiến Ma Điện, tạm thời đặt chân ở bên trong một dãy núi.
Quân Tiêu Dao lệnh cho Chiến Ma Điện chủ gọi Yến Thanh Ảnh tới.
Yến Thanh Ảnh mặc váy đen, thân thể mềm mại nhỏ bé, dung nhan vô cùng xinh đẹp động lòng người.
Đôi mắt nàng được che bởi một dải lụa màu đen, chẳng những không làm giảm bớt vẻ đẹp của nàng, ngược lại càng tăng thêm khí chất thần bí.
Đám người Cổ Nguyên có chút nghi ngờ, không hiểu Quân Tiêu Dao gọi Yến Thanh Ảnh tới làm gì.
Quân Tiêu Dao quan sát Yến Thanh Ảnh, sau đó thẳng thừng nói: "Ta nên gọi nàng là Yến Thanh Ảnh, hay là gọi nàng là.... truyền nhân của Thôn Thần Ma Công?"
Một câu nói, làm cho mọi người có mặt ở đây biến sắc.
Chiến Ma Điện chủ không nhịn được nói: "Công tử, liệu có phải ngài đoán sai rồi không, truyền nhân của Thôn Thần Ma Công là ca ca của nàng ấy, Yến Phi."
Đám người Chiến Ma Điện đều có chút nghi ngờ.
Quân Tiêu Dao không giải thích, mà chỉ nhìn về phía Yến Thanh Ảnh.
Yến Thanh Ảnh hít một hơi thật sâu, sau đó mới mở miệng nói: "Đúng vậy, ta chính là truyền nhân của Thôn Thần Ma Công."
"Điều này…" Đám người Chiến Ma Điện chủ sắc mặt đều ngây ngẩn.
Họ đều không nghĩ tới lời của Quân Tiêu Dao là thật.
Nhưng ngay cả bọn họ cũng không chú ý đến sự khác lạ của Yến Thanh Ảnh, tại sao Quân Tiêu Dao lại biết?
Hết chương 250.
Quân Tiêu Dao nghe xong, trong mắt lộ ra vẻ kinh ngạc.
"Đọa Thần Cung, Đọa Thần Tử." Quân Tiêu Dao ngẫm nghĩ.
Đọa Thần Cung cũng là thế lực bất hủ tiếng tăm lừng lẫy của Tiên Vực Hoang Thiên
Nghe đồn nhất mạch này, chính là một trong những nguồn gốc của ma đạo Tiên Vực, một nơi lâu đời và bí ẩn.
Nhưng trong mắt Quân Tiêu Dao cũng chỉ có thế thôi.
Còn Đọa Thần Tử cũng là một người có tiếng tăm lớn trong thế hệ những người trẻ tuổi.
Hắn từng lấy một địch ba, đồng thời đối phó với truyền nhân của ba thế lực bất hủ, hơn nữa cuối cùng còn an toàn thoát thân.
Đó là những cuộc chiến thành danh của hắn.
Nhưng đối với Quân Tiêu Dao, thực lực của Đoạ Thần Tử cũng chỉ bình thường thôi.
Nếu đổi lại là hắn, nói không chừng, ba truyền nhân của ba thế lực bất hủ sẽ phải lo lắng nghĩ cách để bảo toàn tính mạng.
Nhưng dù sao thì Quân Tiêu Dao cũng chưa từng gặp Đoạ Thần Tử nên cũng không biết rốt cuộc hắn có còn che dấu mánh khoé nào không.
Đương nhiên, Đoạ Thần Tử cũng không quan trọng lắm.
Quân Tiêu Dao cũng không để tâm đến hắn ta.
Thứ mà Quân Tiêu Dao để ý chính là Thôn Thần Ma Công, và kẻ nghịch thiên của Đại Lục Sâm La.
Thôn Thần Ma Công, Quân Tiêu Dao đã từng nghe qua, nghe đồn đó chính là công pháp của Thôn Thiên Ma Tổ ở Tiên Vực .
Đó là một vị ma đạo, tu vi cao siêu.
Thậm chí dựa vào Thôn Thần Ma Công trong tay, ông ta đã từng giết chết mấy vị chí tôn cùng địa giới.
Phải biết rằng, có thể khiến cho cường giả chí tôn vô thượng ngã xuống là điều không hề đơn giản.
Bởi vậy có thể thấy được sức mạnh đế trị của Thôn Thần Ma Công.
Quân Tiêu Dao cũng có chút hứng thú với Thôn Thần Ma Công.
Ngoài ra, đối với kẻ nghịch thiên của Đại Lục Sâm La Quân Tiêu Dao cũng vô cùng hứng thú.
"Theo lý thuyết, kẻ nghịch thiên kia chính là Yến Phi của Chiến Ma Điện, nhưng hắn ta lại chết rồi."
Quân Tiêu Dao đang suy nghĩ vấn đề này.
Nhưng cũng theo lý thuyết, trên người kẻ nghịch thiên tập hợp vận may của cả một giới, tuyệt đối không thể dễ dàng chết như vậy được.
Về phần Lâm Phong, Mạc Phàm, Vô Cực Tinh Quân chi lưu.
Chỉ có thể nói là thật đáng tiếc, bọn họ gặp phải Quân Tiêu Dao, thì đấy là số mệnh rồi.
Quân Tiêu Dao tin rằng, những người khác muốn đối phó với kẻ nghịch thiên, tuyệt đối không thể đơn giản như vậy.
"Nói như vậy, hay là còn có một người khác cũng được truyền thừa Thôn Thần Ma Công?" Quân Tiêu Dao nghĩ tới điểm này.
Mà khả năng cao nhất là truyền nhân của Thôn Thần Ma Công chính là người ở ngay bên cạnh Yến Phi
"Toàn quân Chiến Ma Điện đều bị diệt sao?" Quân Tiêu Dao hỏi.
Vị tiểu tu sĩ kia lắc đầu nói: "Còn một số ít tu sĩ Chiến Ma Điện chạy thoát ra ngoài, nhưng chắc là họ cũng không thoát được, tam đại tông môn đang đuổi cùng giết tận, e rằng chẳng bao lâu nữa tất cả đều sẽ bị tiêu diệt."
Những lời của tu sĩ này, khiến Cố Nguyên nắm chặt tay thành quyền, trong mắt tràn đầy sự đấu tranh dữ dội
Ông ta muốn giúp Chiến Ma Điện, nhưng lại sợ trì hoãn việc chính của Quân Tiêu Dao.
Sau đó, đám người Quân Tiêu Dao rời đi.
Vị tiểu tu sĩ thấy đám người Quân Tiêu Dao rời đi thì thở dài nhẹ nhõm một hơi.
"Má ơi, thiên kiêu Tiên Vực đó khiến cho người ta áp lực quá, còn người đàn ông trung niên kia, sao mình cứ có cảm giác đã từng gặp ông ta ở đâu rồi?" Tu sĩ nghi hoặc.
Anh ta cẩn thận nghĩ lại.
Bỗng nhiên nhớ ra, vài năm trước anh ta từng muốn gia nhập Chiến Ma Điện, cuối cùng tuy rằng không được nhận, nhưng lại được nhìn thấy pho tượng điện chủ các đời trước.
Trong đó có một pho tượng cực kỳ giống với người đàn ông trung niên khi nãy.
Tu sĩ vừa nhớ lại, ánh mắt đột nhiên trừng lớn .
"Không thể nào, người đàn ông trung niên kia chẳng lẽ lại chính là điện chủ đời trước của Chiến Ma Điện?"
Vị tu sĩ này đờ cả người ra.
....
Dựa theo lời hướng dẫn của vị tu sĩ kia, đám người Quân Tiêu Dao nhanh chóng tìm được Chiến Ma Điện.
Đưa mắt nhìn lại, cả Chiến Ma Điện, đã trở thành một mảnh phế tích, la liệt xác người, khắp nơi là những mảnh xác người, mảnh tay chân còn sót lại.
Cổ Nguyên nhìn thấy cảnh này, giận đến run cả người, hai tròng mắt ngập tràn lửa giận.
Thế lực mà ông ta từng cai quản, hiện giờ lại biến thành một mảnh phế tích.
Đông Huyền Lão Tổ ở bên cạnh cũng thở dài.
Nếu Quân Tiêu Dao không đến Đại Lục Thiên Huyền thì e rằng Đông Huyền Đạo Tông cũng bị diệt rồi.
Ranh giới giữa hưng suy của một thế lực thực ra rất mong manh.
Chỉ có thế lực bất hủ Tiên Vực, mới có thể muôn đời bất hủ, mãi mãi trường tồn.
Cổ Nguyên hít một hơi thật sâu, bỗng nhiên quỳ gối trước mặt Quân Tiêu Dao nói: "Công tử, tại hạ có một yêu cầu quá đáng."
"Tại hạ biết công tử có việc quan trọng, nên không dám liên lụy công tử, nhưng hy vọng công tử chấp thuận cho tại hạ lưu lại Đại Lục Sâm La một thời gian”
"Đợi sau khi giải quyết xong việc ở đây tại hạ sẽ lập tức đi tìm công tử."
Người đàn ông có khí chất lãnh khốc hệt như Ma Thần, giờ phút này lại tình nguyện quỳ xuống đất, chỉ để cầu xin Quân Tiêu Dao cho ông ta một chút thời gian.
Bởi vậy có thể thấy là Cố Nguyên vẫn còn cảm tình với Chiến Ma Điện.
Quân Tiêu Dao lắc đầu thở dài nói: "Ngươi hà tất phải làm thế, nhìn Thần Tử ta không giống với người hiểu tình hiểu lý sao?"
"Công tử!" Cổ Nguyên vô cùng kích động.
Quân Tiêu Dao thừa nhận, đối với kẻ địch hắn quả thực chính là ma quỷ.
Nhưng đối với người của hắn, hắn sẽ đối xử hợp tình hợp lý.
"Ngươi không cần phải nói nữa, những chuyện như thế này, bản thần tử ta cũng không thể khoanh tay đứng nhìn được." Quân Tiêu Dao nói.
Nhưng vẫn còn nửa câu sau hắn chưa nói ra.
Loại chuyện có thể chiếm được lợi ích như này, Quân Tiêu Dao sao có thể bỏ qua chứ?
Có lợi mà không chiếm thì chỉ là kẻ ngu thôi!
"Đa tạ công tử!" Cổ Nguyên mừng rỡ, chân thành chắp tay cảm tạ Quân Tiêu Dao.
Nếu trước kia ông ta đi theo Quân Tiêu Dao là vì mệnh lệnh quân gia.
Thì hiện tại ông ta thực sự sẽ trung thành với Quân Tiêu Dao.
"Ta rất hứng thú với Thôn Thần Ma Công kia, chỉ hy vọng Đoạ Thần Tử kia đừng cướp mất con mồi của ta." Quân Tiêu Dao nở nụ cười.
Những người thân quen với Quân Tiêu Dao nhìn thấy nụ cười này đều hiểu rõ.
Điều này chứng tỏ Quân Tiêu Dao lại bắt đầu muốn thu thoạch rồi ....
Sau khi Chiến Ma Điện bị huỷ diệt, sự rối loạn của cả đại Lục Sâm La cũng không hề giảm bớt.
Bởi vì Chiến Ma Điện còn một số ít tu sĩ trốn thoát
Mà cường giả Tam đại tông môn, cũng đang truy vây ở phía sau.
Điều này tất cả tu sĩ ở đại lục Sâm La đều biết.
Nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì Chiến Ma Điện chắc chắn sẽ bị huỷ diệt.
Đám tu sĩ đang chạy trốn kia chắc chắn không thể thoát được sự truy vây của thế lực Tam đại tông môn.
Hết chương 246.
Chương 247
Mà sự thật cũng giống như mọi người dự liệu.
Đám tu sĩ của Chiến Ma Điện bị bao vây tứ phía, rồi bị dồn đến gần Biển Chết.
Biến Chết là nơi nguy hiểm nổi tiếng nhất đại lục Sâm La.
Không thể bay phía trên Biển Chết, nếu bị rơi xuống biển thì cho dù là người có tu vi cao siêu cũng sẽ bị biển nhấn chìm, không có cách nào thoát ra được.
Bởi vậy, có thể nói Biển Chết là một nơi cực kỳ nguy hiểm ở đại lục Sâm La.
Tu sĩ Tam đại tông môn cũng rất khôn khéo, cố ý chặn đường lui tứ phía để ép tu sĩ Chiến Ma Điện phải chạy về phía Biển Chết.
Cuối cùng bị dồn vào đường chết.
....
Biển Chết bao phủ một màn tối đen như mực, nước biển bên trong nồng đậm như màu mực vậy.
Cách đó không xa, một đám tu sĩ thương tích đầy mình, chạy trốn tới đây, nhìn thấy đại dương mênh mông tối đen trước mặt, ai nấy đều tràn đầy tuyệt vọng.
"Kết thúc rồi, kết thúc thật rồi.... "
"Đám cẩu tặc Tam đại tông môn kia thật xảo quyệt, ép chúng ta đến tận Biển Chết!"
"Chiến Ma Điện chúng ta thực sự sẽ bị tiêu diệt như vậy sao?"
Đám tu sĩ Chiến Ma Điện, ánh mắt ai nấy đều lộ vẻ bi thương.
Bọn họ từng là thế lực mạnh nhất đại lục Sâm La, bọn họ đi đến đâu cũng oai phong lẫm liệt, bốn phương kính nể.
Còn bây giờ họ chẳng khác nào một đám chó chết chủ, bị ép vào đường cùng.
Trong đám tu sĩ này, có một cô gái mù hai mắt che dải lụa mỏng màu đen, dáng người tinh tế, mặc quần lụa mỏng, đó chính là muội muội của Yến Phi, Yến Thanh Ảnh.
Theo lý mà nói, ca ca ruột của mình chết rồi thì Yến Thanh Ảnh phải cực kỳ bi thương mới đúng.
Nhưng nàng không hề đau buồn.
Trên gương mặt trắng như ngọc của nàng, không hề lộ ra vẻ mềm yếu và bi thương.
Mà chỉ thấy sự thù hận và lãnh đạm trên gương mặt ấy.
Sự lạnh lẽo toát ra từ người Yến Thanh Ảnh, khiến cho mấy vĩ trưởng lão đứng bên cạnh cũng phải sửng sốt.
Yến Thanh Ảnh biết, khóc và bi thương đều vô dụng.
Hiện giờ trong lòng nàng chỉ có một ý niệm, diệt Tam đại tông môn, giết Đọa Thần Tử!
"Thanh Ảnh, nén bi thương, tuỳ cơ ứng biến." Mấy vị trưởng lão bất đắc dĩ lắc đầu.
"Chỉ cần có một tia hy vọng, chỉ cần Thanh Ảnh có cơ hội sống tiếp, ta chắc chắn phải giết Đọa Thần Tử!" Yến Thanh Ảnh đằng đằng sát khí.
Thậm chí sát khí đen tối này khiến cho mấy vị trưởng lão nổi cả da gà.
Khí chất hắc ám trên người Yến Thanh Ảnh còn đáng sợ hơn cả Yến Phi trước đây.
Nhưng nói đến báo thù, các vị trưởng lão đều chua sót lắc đầu.
Hiện tại ngay cả bọn họ cũng cận kề cái chết rồi, đâu còn cơ hội báo thù nữa.
Mà ngay tại giờ phút này, phía xa xa có tiếng gió dồn dập kéo đến.
Một đám người ùn ùn kéo đến đông như đàn châu chấu vậy.
Đó là liên quân do Tam đại tông môn dẫn đầu.
Ngoài liên quân Tam đại tông môn ra, xung quanh còn có quần chúng của một vài thế lực khác.
Và còn một số ít quần chúng là thiên kiêu đến từ Tiên Vực.
"Xem ra Đoạ Thần Tử này thực sự quyết tâm phải chiếm được Thôn Thần Ma Công rồi ." Một vị thiên kiêu Tiên Vực lắc đầu nói.
"Ai mà không muốn chiếm chứ, đáng tiếc Đọa Thần Tử đã ra lệnh rồi, nếu chúng ta dám giữa đường trộm đào, sợ là ngay cả cái mạng nhỏ này cũng không giữ được." Một vị thiên kiêu Tiên Vực khác bất đắc dĩ nói.
"Đúng vậy, Đoạ Thần Tử cũng không phải người lương thiện, cho dù là ai dám trêu ông ta, ông ta nói giết là giết, có Đọa Thần Cung làm chỗ dựa, Đoạ Thần Tử không sợ gì cả."
Thiên kiêu đến từ Tiêu Vực vốn cũng muốn tìm truyền nhân của Thôn Thần Ma Công, sau đó chiếm lấy chút lợi ích.
Nhưng Đoạ Thần Tử đã hạ mệnh lệnh, nếu ai dám nhúng tay vào cản trờ thì tự gánh lấy hậu quả.
Ở Tiên Vực, Đoạ Thần Tử uy danh hiển hách, mấy thiên kiêu này cũng không dám trêu chọc ông ta.
"Đoạ Thần Tử này quá kiêu ngạo bá đạo, thật hy vọng có ai đó trị được ông ta."
"Ngươi nghĩ nhiều rồi, ở hạ giới này, có mấy người có tư cách mà trị được Đoạ Thần Tử chứ?"
Trong khi những thiên kiêu Tiên Vực làm quần chúng này đang bàn tán sôi nổi.
Không khí ở Biển Chết cũng dần trở lên trầm trọng và bi tráng.
Nhìn đám người ùn ùn kéo đến, đám tu sĩ Chiến Ma Điện ai nấy xiết chặt nắm tay.
Một người đàn ông cao lớn tản ra hơi thở thánh cảnh bước ra.
Chiến giáp trên người ông ta có chút rách nát và nhiễm vết máu, khuôn mặt có vẻ uy nghiêm mà đoan chính.
Đây chính là điện chủ đương đại của Chiến Ma Điện, một vị cường giả thánh nhân trung kỳ.
Ánh mắt ông ta đảo qua đám người Tam đại tông môn, ngữ khí lạnh lùng nói: "Tam đại tông môn các người, thật sự muốn truy cùng giết tận sao?"
Một ông lão của Hoàng Tuyền Cốc bước ra.
Ông ta tên là Hoàng Tuyền lão nhân, là cốc chủ của Hoàng Tuyền Cốc.
"Tam đại tông môn chúng ta cũng chỉ là bất đắc dĩ thôi, chỉ có thể nghe theo mệnh lệnh của Đoạ Thần Tử."
"Nghe theo mệnh lệnh của Đoạ Thần Tử ư? Chẳng lẽ trong lòng các ngươi không hề có suy nghĩ giết ta rồi chiếm lấy Chiến Ma Điện sao?" Chiến Ma điện chủ cười lạnh một tiếng nói.
Câu nói này khiến cho đôi mắt đang âm trầm của đám người Hoàng Tuyển lão nhân chợt loé sáng.
Nếu nói họ hoàn toàn không có ý này thì không thể nào.
Chiến Ma Điện xưng bá ở đại lục Sâm La quá lâu rồi.
Tam đại tông môn trong đó có Hoàng Tuyền Cốc trong lòng khó chịu, muốn lật đổ thế lực Chiến Ma Điện.
Nhưng vì e ngại thực lực của Chiến Ma Điện, cho nên mãi vẫn chưa hạ được quyết tâm.
Mà hiện tại, Đọa Thần Tử ép bọn họ đối phó với Chiến Ma Điện, ở mức độ nào đó cũng coi như là thay bọn họ hạ quyết tâm.
Chờ diệt trừ xong Chiến Ma Điện, tất nhiên Tam đại tông môn có thể trở thành bá chủ.
Nếu làm cho Đọa Thần Tử vừa lòng, nói không chừng ông ta còn có thể cho họ chút tặng phẩm nữa.
Tặng phẩm mà thiên kiêu Tiên Vực tuỳ ý ban cho, đủ để khiến thực lực của Tam đại tông môn tăng thêm một bước nữa.
Đây chính là suy nghĩ của Tam đại tông môn.
"Bớt phí lời đi, mau giơ tay chịu trói, giao muội muội của Yến Phi ra đây." Hoàng Tuyền lão nhân không muốn nhiều lời nữa.
Kết quả đã định chắc chắn như vậy rồi, cần gì phải nói nhiều nữa?
"Hừ, người Chiến Ma Điện chúng ta, thà chết chứ không chịu khuất phục, huyết chiến đến cùng!" Chiến Ma Điện chủ hô vang một tiếng, trực tiếp ra tay .
Thay vì ngoan ngoãn chờ chết, không bằng nỗ lực phản kháng.
Giết một tên không lỗ, giết hai tên mới lãi được một tên.
Tiếp sau đây cuộc đại chiến lại bùng nổ lần nữa.
Chỉ có điều đây đã định trước là một trận chiếm không hồi hộp, cam go.
Từng tu sĩ Chiến Ma Điện lấy ít địch nhiều, cuối cùng tự bạo.
Nhìn thấy tình cảnh này, quần chúng của các thế lực còn lại cảm thán không thôi.
Chiến Ma Điện đứng đầu đại lục Sâm La, cuối cùng lại có kết cục như vậy.
Hết chương 247.
Chương 248
Còn các thiên kiêu của Tiên Vực lại vô cùng bình tĩnh.
Trong mắt họ, các cuộc chinh phạt của thế lực hạ giới chỉ giống như hai đàn kiến đối kháng nhau vậy.
"Ngươi chính là muội muội của Yến Phi đúng không, mau ngoan ngoãn giơ tay chịu trói." Có tu sĩ của Tam đại tông môn phát hiện ra Yến Thanh Ảnh.
Thân thể mềm mại của Yến Thanh Ảnh, tản ra hơi thở hắc ám lạnh như băng.
Mà đúng lúc này.
Khoảng không xa ca bỗng nhiên vang lên tiếng nổ lớn.
Một thanh đao to lớn nghìn trượng, từ không trung chém xuống.
Một đao, rung chuyển không trung!
Thanh đao nghìn trượng kia chia bầu trời làm hai mảnh, uy lực vô cùng khủng bố.
Thanh đao chém xuống, đồng thời một tiếng hét to như ma thần quát lạnh vang lên,
"Đám tạp loạn Tam đại tông môn kia, hôm nay các ngươi sẽ bị trừng phạt!"
Lời này vừa thốt ra, thanh đao nghìn trượng lại chém thêm một đường nữa.
Một đao này, tiêu diệt một phần ba tu sĩ Tam đại tông môn.!
Máu tươi bắn tung toé, chân tay bị gãy bay tứ tung!
Tiếng kêu rên, tiếng kêu thảm thiết, không dứt bên tai!
Một đao bất ngờ này, khiến tất cả mọi người đều kinh ngạc, đứng ngây ra tại chỗ như phỗng.
Đám người Hoàng Tuyền lão nhân càng sợ hãi hơn, dựng cả tóc gáy lên.
Tuy rằng ông ta cũng là một thánh nhân, nhưng chẳng qua mới chỉ là thánh nhân tiền kỳ thôi.
Thanh đao kia khiến Hoàng Tuyền lão nhân sinh ra cảm giác phải đối mặt với cái chết.
"Là ai!"
Giờ khắc này, ánh mắt mọi người đều hết sức cảnh giác.
Một người đàn ông trung niên lãnh khốc như băng, khí chất như ma thần, mặc chiến giáp màu đen, bay từ trên không đến.
Ông ta cầm trong tay một thanh huyết sắc chiến đao, ánh mắt sắc bén như chim ưng, đảo qua đám người Hoàng Tuyền lão nhân.
"Thánh nhân!"
Rất nhiều tu sĩ đều kinh ngạc hô lên.
Ngay cả ở Tiên Vực cũng hiếm khi gặp được Thánh nhân, chứ đừng nói là ở hạ giới .
Mà giờ đột nhiên xuất hiện Thánh nhân, rốt cục đây là ai, và tại sao lại giúp Chiến Ma Điện?
Mọi người ở đây đều vô cùng nghi hoặc.
Những tu sĩ còn lại của Chiến Ma Điện, ai nấy đều trợn to mắt, ai nấy đều vô cùng kinh ngạc.
Người đàn ông vừa xuất hiện này, tại sao lại giống với vị điện chủ mà họ thờ cúng như vậy?
Các điện chủ Chiến Ma Điện các triều đại trước, đều có pho tượng lập thờ trong Chiến Ma Điện, vì thế bọn họ mới có thể nhanh chóng nhận ra như vậy.
Chiến Ma điện chủ, ánh mắt run lên, ông ta cũng vô cùng kinh ngạc mở miệng nói: "Có phải là…Điện chủ đại nhân đời thứ bảy không?"
Lời vừa nói ra, xung quanh liền trở lên yên tĩnh.
Điện chủ Chiến Ma Điện đời thứ bảy kia chính là một người nổi tiếng ở đại lục Sâm La.
Thời mà ông ta cai quản, cũng là thời đại huy hoàng nhất của Chiến Ma Điện.
Chỉ là sau này, điện chủ đời thứ bảy vô tăm biệt tích, có người nói, ông ấy đã phi thăng Tiên Vực rồi.
Mà hiện tại, người đàn ông đột nhiên xuất hiện này, lại chính là điện chủ đời thứ bảy?
"Điều này... Điều này sao có thể chứ?" Đám người Hoàng Tuyền lão nhân có chút kinh ngạc, trong lòng bắt đầu lo sợ.
Ở thời đại của Cổ Nguyên, bọn họ chẳng qua chỉ là một đám tiểu tốt mà thôi.
"Không ngờ rằng, Tam tiểu tông môn năm đó, hiện giờ lại có thể làm ra loại chuyện này." Ánh mắt Cổ Nguyên vô cùng lạnh lùng.
Nghe thấy lời này, đám người Hoàng Tuyền lão nhân hoàn toàn trầm xuống.
Không còn nghi ngờ gì nữa, Thánh nhân đột nhiên xuất hiện này, chính là điện chủ đời thứ bảy của Chiến Ma Điện.
Chỉ là đám người Tam đại tông môn này không hiểu, tại sao vị điện chủ Chiến Ma Điện đời thứ bảy này lại trùng hợp xuất hiện vào đúng lúc này.
"Hoá ra chính là cái người vô cùng lợi hại đó, ông ta từ Tiên Vực hạ giới rồi sao?" Đám tu sĩ đứng xung quanh xem náo nhiệt, cũng hít sâu một hơi.
Danh tính của điện chủ đời thứ bảy Cổ Nguyên, mọi người ở đại lục Sâm La đều biết.
Nhưng thiên kiêu Tiên Vực lại chưa từng nghe nói đến Cổ Nguyên, trong mắt họ dường như mang theo vẻ thương hại.
"Vị điện chủ thứ bảy này đến thì có tác dụng gì chứ , chẳng lẽ ông ta có thể lật ngược tình thế sao?"
"Đúng vậy, mặc dù ông ta là Thánh nhân, nhưng đắc tội với Đoạ Thần Tử cũng sẽ không có lợi gì."
Những thiên kiêu Tiên Vực này không hề xem trọng Cổ Nguyên.
Thực lực cảnh giới chỉ là một phần thôi.
Thân phận và bối cảnh mới là thứ quan trọng.
Cổ Nguyên tuy là Thánh nhân, nhưng dù sao cũng là Thánh nhân hạ giới, vậy mà dám trêu chọc Đọa Thần Tử sao?
Đám người Chiến Ma Điện nghĩ đến đây, vẻ vui sướng kích động trên mặt, giảm đi rất nhiều.
Hoàng Tuyền lão nhân cũng nghĩ như vậy.
Từ kinh ngạc, hốt hoảng, bọn họ dần trở lên bình tĩnh.
Hoàng Tuyền lão nhân không nhanh không chậm nói: "Điện chủ, lão phu cũng không ngờ rằng ngài sẽ xuất hiện, nhưng ngài có biết, chúng ta diệt Chiến Ma Điện, là nghe theo mệnh lệnh của ai không?"
Trong mắt Cổ Nguyên lộ ra tia lạnh lẽo nói: "Ta không quan tâm ngươi nghe lệnh của ai, hôm nay đừng nói là Tam đại tông môn c, ngay cả người đứng đằng sau các ngươi đều phải chết!"
"To gan, ngươi dám bất kính với Đoạ Thần Tử đại nhân!" Hoàng Tuyền lão nhân quát to.
Mà đúng lúc này, một giọng nói lạnh lùng thốt ra.
"Đoạ Thần Tử là cái thá gì chứ?"
Cùng với âm thanh truyền ra, không gian chấn động, chiếc xe do sư tử chín đầu kéo đang tiến đến.
Đông Huyền lão tổ, đám người Nghệ Vũ, theo sát hai bên.
"Lại là Thánh nhân cường giả sao?" Đám tu sĩ đại lục Sâm Lan lại lần nữa chấn động.
Còn ánh mắt thiên kiêu Tiên Vực, lại dừng ở chiếc xe kéo sư tử chín đầu.
"Xe kéo sư tử chín đầu, chẳng lẽ là người đó.... " Một vài thiên kiêu tiên vực liếc mắt nhìn nhau, họ đều nhìn thấy sự chấn động trong mắt đối phương.
Nếu Đọa Thần Tử khiến bọn họ kiêng kị, sợ hãi.
Thì người đó, bọn họ chỉ dám ngước nhìn, vì căn bản họ không phải là người cùng một thế giới.
"Ngươi lại là ai nữa?" Hoàng Tuyền lão nhân nhướng mày.
Khí tức Thánh nhân toát ra từ người Đông Huyền lão tổ, lại khiến cho Hoàng Tuyền lão nhân khẽ run lần nữa.
Vị Thánh nhân này nhìn có vẻ rất bình thường.
Cổ Nguyên thấy Quân Tiêu Dao đã đến, liền chắp tay nói: "Công tử đến rồi."
"Cái gì!"
Nhìn thấy hành động của Cổ Nguyên, tu sĩ đại lục Sâm La có mặt tại đó đều cứng họng.
Điện chủ đời thứ bảy Cổ Nguyên uy danh hiển hách, lưu lại truyền kỳ ở Đại Lục Sâm La, nhưng lại trở thành tôi tớ của người khác sao?
Tu sĩ Chiến Ma Điện cũng hoàn toàn ngơ ngác.
Điều này hoàn toàn không giống với vị Điện chủ cao cao tại thượng trong tưởng tượng của họ.
Yến Thanh Ảnh để lộ ra hình chu sa trắng như tuyết.
Tuy rằng hai mắt của nàng bị mù, nhưng vẫn hướng chính xác về phía Quân Tiêu Dao.
Người có thể được Điện chủ đời thứ bảy gọi là công tử, rốt cuộc có lai lịch như thế nào?
Có thể so vai với Đoạ Thần Tử kia không?
Hết chương 248.
Chương 249
Nhìn thấy cục diện như vậy, thiên kiêu Tiên Vực đứng xunh quanh, đột nhiên giật mình.
Bọn họ ai nấy đều biết người ngồi trên xe kia là ai.
Thiên kiêu Tiên Vực từng người tiến lên, chắp tay nói: "Bái kiến Thần tử!"
Cảnh tượng như vậy, thực sự khiến tu sĩ đại lục Sâm La chấn động.
Bọn họ chưa bao giờ thấy những thiên kiêu Tiên Vực kiêu ngạo này từng lộ ra ánh mắt kính sợ và sùng bái như vậy.
Lúc này, e rằng ngay cả Hoàng Tuyền lão nhân cũng lo sợ rồi.
Ngay cả kẻ ngốc cũng có thể nhìn ra, người trong xe kia, chẳng những là thiên kiêu Tiên Vực hơn nữa thân phận còn vô cùng tôn quý.
Bởi vì trước đó, những thiên kiêu Tiên Vực này, cho dù nghe thấy tên Đoạ Thần Tử thì cũng chỉ lộ ra một chút kiêng kị.
Nhưng hiện tại, bọn họ lại chủ động tiến lên hành lễ.
Sự khác biệt này quá rõ ràng.
"Có nhất thiết phải phiền phức như vậy không, cứ trực tiếp giết họ đi, lấy Đoạ Thần Tử làm lá chắn sao, thật nực cười!"
Trong xe, giọng của Quân Tiêu Dao mang theo sự khinh miệt.
"Vâng!"
Có Quân Tiêu Dao là chỗ dựa, Cổ Nguyên cũng hoàn toàn yên tâm rồi.
Ông ta trực tiếp chém một đao về phía Hoàng Tuyền lão nhân.
"Không... Các ngươi không thể làm như vậy, Đoạ Thần Tử đại nhân sẽ không tha cho các ngươi đâu!"
Hoàng Tuyền lão nhân liều mạng ngăn cản, phát ra tiếng thét hoảng sợ chói tai.
Nhưng mà lời của ông ta, lại nhận lại sự khiêu khích và châm chọc từ những thiên kiêu Tiên Vực.
"Thật đúng là ngốc, ở trước mặt Thần tử Quân gia thì Đoạ Thần Tử chẳng là gì cả?"
"Đúng thế, so về thân phận, thần tử Quân gia đã từng sợ ai chưa?"
Những thiên kiêu Tiên Vực này, dùng vẻ mặt thương hại và châm chọc nhìn liên quân Tam đại tông môn.
Xem ra Tam đại tông môn thực sự kết thúc rồi.
Còn Đoạ Thần Tử kia coi như chọc vào tổ kiến lửa rồi.
Dựa vào thực lực của Cổ Nguyên thì việc đối phó với Hoàng Tuyền lão nhân một thánh nhân tiền kỳ là một việc hết sức nhẹ nhàng.
Chỉ sau mấy chiêu, Hoàng Tuyền lão nhân đã bị Cổ Nguyên một đao chém chết.
Cho đến lúc chết, Hoàng Tuyền lão nhân cũng không được nhìn thấy chân thân của Quân Tiêu Dao, có thể nói là chết không nhắm mắt.
Đám người Đông Huyền lão tổ cũng ra tay trợ giúp.
Với thực lực của bọn họ thì Thánh nhân Tam đại tông môn cũng không phải là đối thủ của bọn họ, từng người một lần lượt bị đánh chết.
Sau khi Thánh nhân kẻ đứng đầu bị giết chết, đám tu sĩ còn lại của Tam đại tông môn đã sớm bị hù doạ rồi, họ hoàn toàn mất đi ý chí chiến đấu, ai nấy hốt hoảng chạy trốn.
Nhưng Cổ Nguyên lại không cho họ có cơ hội chạy trốn.
Theo lý thuyết, Thánh nhân cường giả, sẽ coi thường việc giết những tu sĩ bên dưới Thánh nhân, bởi vì làm như vậy là tự hạ thấp thân phận của họ.
Nhưng Cổ Nguyên lại không như vậy.
Nhìn thấy Chiến Ma Điện bị hủy, ông ta tràn đầy lửa giận, đao mang chém xuống giống như là cắt lúa mạch vậy, khiến cho tu sĩ Tam đại tông môn lần lượt ngã xuống.
Một vị cường giả Thánh nhân mà tức giận, thì cũng không thể coi là chuyện đùa được.
Cuộc chiến nhanh chóng kết thúc.
Bở Biển Chết bị máu tươi nhuộm màu, giống như biến thành một đại địa màu đỏ vậy.
Xác chết xếp chồng lên nhau thành núi.
Rất nhiều tu sĩ Tam đại tông môn, tuy đã chết nhưng trên khuôn mặt vẫn còn đọng lại nỗi tuyệt vọng và hoảng sợ.
Lần này, liên quân Tam đại tông môn toàn bộ bị tiêu diệt.
Sau này ở đại lục Sâm La, cũng sẽ không còn ba thế lực lớn Hoàng Tuyền Cốc, Tu La Môn, Thiên Sát Tông nữa .
Sau khi giải quyết xong mọi việc, đám người Chiến Ma Điện chủ tiến về phía tước, chắp tay nói với Cổ Nguyên: "Đa tạ điện chủ đại nhân ra tay tương trợ!"
Tất cả tu sĩ Chiến Ma Điện may mắn còn sống sót, đều thực sự kích động, ánh mắt loé sáng.
Họ vốn nghĩ rằng, hôm nay chắc chắn họ đều sẽ phải chết.
Nhưng kết quả, lại đột ngột thay đổi ba trăm sáu mươi độ.
"Không cần cảm tạ ta, muốn cảm tạ thì hãy cảm tạ công tử, có công tử ở đây, ta mới có thể không e sợ Đọa Thần Tử, trợ giúp các ngươi." Cổ Nguyên nói.
Ông ta biết rõ, nếu không có Quân Tiêu Dao làm chỗ dựa.
Chỉ sợ là hôm nay ông ta ra tay thì sau này sẽ bị Đoạ Thần Tử trả thù.
"Đa tạ đại ân của công tử, Chiến Ma Điện trọn đời không quên!" Chiến Ma Điện điện chủ và đám tu sĩ chắp tay vái lạy hoàng kim liễn xe.
Rốt cục, rèm cửa được Tô Tử Quỳnh vén lên.
Quân Tiêu Dao đàm nhiên bước ra.
Tiên quang bao phủ, siêu nhiên thần thánh, khí chất dung nhan, thật sự không có từ nào có thể miêu tả hết được.
"Quả nhiên không sai.... " Các thiên kiêu Tiên Vực đứng xunh quanh đều vô cùng chấn động.
Vị này thần tử Quân gia này, thật sự hạ giới rồi .
Những kỳ tích mà Quân Tiêu Dao tạo ra ở Tiên Vực, không cần nói nhiều nữa vì thiên kiên Tiên Vực ở đây đều biết rồi.
Cũng chính vì thế nên họ mới kính sợ Quân Tiêu Dao như vậy.
Biểu cảm của đám người Chiến Ma Điện lại càng thêm cung kính.
Khí chất của Quân Tiêu Dao như vậy chứng tỏ ở Tiên Vực hắn có thân phận cực kỳ tôn quý.
Chứ không giống với thiên kiêu thế lực thứ cấp, hạ giới chẳng qua để giả làm con sói hung dữ mà thôi.
"Truyền nhân của Thôn Thần Ma Công, là thiên kiêu của Chiến Ma Điện các ngươi sao?" Quân Tiêu Dao hỏi thẳng.
Sở dĩ hắn tham gia vào việc này ngoài việc coi trọng Cổ Nguyên.
Còn vì một nguyên nhân quan trọng hơn, đó chính là vì lợi ích của bản thân mình.
Vì thế hắn mới hỏi thẳng như vậy.
"Bẩm công tử, truyền nhân của Thôn Thần Ma Công, quả thực là thiên kiêu của Chiến Ma Điện, nhưng người đó đã chết rồi ." Chiến Ma Điện chủ trả lời.
"Người đó có người thân nào không?" Quân Tiêu Dao hỏi lần nữa.
Hắn cho rằng kẻ nghịch thiên không thể chết dễ dàng như vậy được.
"Anh ta có muội muội ruột là Yến Thanh Ảnh, ở ngay đây thôi. "
Chiến Ma Điện chủ ra hiệu cho Yến Thanh Ảnh bước ra.
Yến Thanh Ảnh mặc váy dài đen khiến cơ thể vốn mềm mại mảnh khảnh của nàng càng thêm yểu điệu.
Tuy nàng bị mù nhưng lại có thể phân biệt được phương hướng rất tốt, nàng hướng về phí Quân Tiêu Dao, nhẹ nhàng cúi đầu.
Đôi mắt thâm thuý của Quân Tiêu Dao liếc nhìn Yến Thanh Ảnh.
"Quả nhiên.... " Quân Tiêu Dao cười nhẹ.
Hắn nói: "Đây không phải nơi để nói chuyện, chúng ta đổi chỗ khác đi."
Tất cả mọi người ở đây đều gật đầu, chỉ có Chiến Ma Điện chủ do dự nói: "Công tử, nếu Đoạ Thần Tử kia tìm đến thì.... "
Đám người Chiến Ma Điện vẫn e sợ Đoạ Thần Tử, dù sao hắn ta cũng là chí tôn trẻ tuổi siêu phàm ở Tiên Vực.
"Trực tiếp truyền ra tin tức, bản thần tử chính là kẻ cướp đi con mồi của hắn, nếu hắn ta dám đến, bản thần tử cũng không ngại khiến cho Đoạ Thần Cung thiếu đi một truyền nhân đâu. "
Quân Tiêu Dao vung tay áo, ngữ khí đạm mạc, ngồi lên xe.
Hết chương 249.
Chương 250
Nghe thấy câu này, thiên kiêu Tiên Vực đứng xung quanh đều âm thầm hít một hơi thật sâu.
Người dám coi thường Đoạ Thần Tử như vậy, tìm mỏi mắt ở Tiên Vực cũng không thấy có mấy người.
Coi như bọn họ lần nữa được mở mang kiến thức về khí phách bá đạo của Quân Tiêu Dao.
Sau khi Quân Tiêu Dao và đám người này rời đi.
Tin tức ở đây giống như mọc cánh bay vậy, chỉ trong vòng một ngày ngắn ngủi mà tin tức đã lan truyền ra hơn nửa đại lục Sâm La rồi.
Trước đó tin tức Tam đại tông môn bao vây Chiến Ma Điện được truyền đi vô cùng sôi nổi.
Kết quả mới qua mấy ngày ngắn ngủn, liền truyền đến tin tức liên quân Tam đại tông môn đã bị tiêu diệt.
Sự chuyển biến đầy kịch tính này khiến ai nấy đều quan tâm.
Điếu khiến tu sĩ đại lục Sâm La kinh ngạc không phải là Cổ Nguyên điện chủ đời thứ bảy của Chiến Ma Điện
Mà là vị thiên kiêu thần bí Tiên Vực coi thường Đoạ Thần Tử kia.
Sau đó lại có thiên kiêu Tiên Vực truyền ra tin tức.
Thân phận của vị thiên kiêu thần bí kia, chính là thần tử của Hoàng Cổ Quân gia Tiên Vực, địa vị cao cả, thực lực siêu phàm.
Thậm chí một vài thiên kiêu tiên vực, lấy thiếu niên đại đế, đến hình dung Quân Tiêu Dao.
Điều này khiến cho đại lục Sâm La sắp nổ tung rồi.
Đối với hạ giới, thánh nhân dường như chính là sự tồn tại tối cao nhất.
Còn đối với họ, Đại Đế chính là thần linh trong truyền thuyết thần thoại.
Mà bây giờ, mấy vị thiên kiêu Tiên Vực kia lại nói rằng vị thần tử Quân gia kia, là một sự tồn tại của thần linh thiếu niên.
Điều này sao có thể không khiến cho mọi người giật mình chứ?
Thiên kiêu Tiên Vực cũng rất chú ý đến Đoạ Thần Tử.
Đọa Thần Tử cũng là một người cao ngạo lạnh lùng.
Bọn họ rất tò mò, đối mặt với sự miệt thị của Quân Tiêu Dao, rốt cục Đoạ Thần Tử sẽ phản ứng như thế nào?
Đến lúc đó, liệu có khi nào họ gây chiến với nhau không?
Trong khi đại lục Sâm La vô cùng ồn áo và náo động.
Trong cung điện, Đoạ Thần Tử ngồi trên Bạch Cốt Vương giận dữ vỗ vào tay ghế.
"Chết tiệt, giữa đường lại nhảy ra thần tử Quân gia chen chân vào!"
Một màn sương mù màu đen bao trùm lên Đoạ Thần Tử, hơi thở cũng mang theo sự lạnh lẽo.
Nếu là một thiên kiêu khác nhúng tay vào, Đoạ Thần Tử căn bản không cần quan tâm đến, tuỳ tiện tóm lấy giết chết là được,
Nhưng người nhúng tay vào lại là thần tử Quân gia.
Đọa Thần Tử hắn luận thân phận, luận thực lực, tìm khắp Tiên Vực này không có mấy người có thể so được với hắn.
Nhưng Quân Tiêu Dao lại có thể so vai với hắn được.
Đừng nói so vai, thậm chí thân phận địa vị của Quân Tiêu Dao còn trên cả hắn.
Dù sao Quân Tiêu Dao chính là truyền nhân chủ chốt của ba thế lực tối cao Thái Cổ Quân gia, Thái Cổ Khương gia, Thánh Linh thư viện,
Sau lưng Đoạ Thẩn Tử hắn , chỉ có một Đọa Thần Cung thôi.
"Công tử, hay là chúng ta âm thầm ra tay.... " Một người mặc hắc bào mang hơi thở thánh cảnh đứng bên cạnh mở miệng nói.
Đọa Thần Tử lắc đầu lãnh đạm nói: "Vô dụng thôi, quân tiêu dao cũng có người bảo vệ, hơn nữa, nếu các ngươi ra tay ám sát mà bị Quân gia biết được thì .... "
Đọa Thần Tử không dám nghĩ đến hậu quả.
Nếu bởi vì tranh phong cùng thế hệ mà ngã xuống, Quân gia sẽ không tìm được cớ gì để gây chiến.
Nhưng nếu là Thánh nhân ra tay ám sát Quân Tiêu Dao.
U Minh Thiên kia, chính là một bài học.
Tuy Đoạ Thần Cung cường đại hơn U Minh Thiên nhiều.
Nhưng cũng không thể đồng thời đối mặt với sự áp bách của hai thế lực đại hoang cổ thế gia và một thư viện chí cao được.
"Quân Tiêu Dao tuy mạnh, nhưng Đọa Thần Tử ta cũng không nhược, hãy để ta xem xem, vị thần tử Quân gia được đồn đại là vô cùng thần bí này, rốt cuộc có bản lĩnh như thế nào!
Đọa Thần Tử đứng dậy, đôi cánh hắc bạch sau lưng không ngừng chấn động.
Sự lạnh lẽo và sát khí tràn ngập!
Bất luận thế nào Đọa Thần Tử nhất định sẽ ra tay.
Nếu không ra tay, trong lòng hắn ta sẽ ngứa ngáy không yên.
Hơn nữa Quân Tiêu Dao lại dùng thái độ vô cùng khinh miệt khi nói về hắn như vậy.
Nếu hắn ta không ra tay nghênh chiến, há chẳng phải sẽ bị những thiên kiêu Tiên Vực khác nhạo báng sao?
Vì thế cuộc chiến này, từ thời khắc Quân Tiêu Dao quyết định nhúng tay vào, đã được quyết định rồi.
Chưa đến một ngày, tin tức Đọa Thần Tử muốn ra tay nghênh chiến Quân Tiêu Dao, đã được truyền ra ngoài rồi.
Tin tức lan truyền khắp mọi nơi.
Rất nhiều thiên kiêu Tiên Vực đều chấn động trong lòng.
Thần tử Quân gia!
Đọa Thần Tử!
Cả hai người này đểu uy danh hiển hách.
Luận về thân phận, cả hai đều là truyền nhân của thế lực bất hủ.
Luận về thực lực, đều là những người lợi hại, có một không hai của cùng một thời đại.
Nếu hai người này đánh nhau, thì đó mới thực sự là cuộc tỷ thí giữa những cường giả có thực lực ngang bằng, chắc chắc sẽ vô cùng đặc sắc!
Ngay cả những tu sĩ đại lục Sâm La ai nấy đều vô cùng hứng thú, bọn họ đều đang trông đợi, một khi có tin tức, bọn họ sẽ hội tụ cùng nhau đi xem.
Vốn dĩ đại chiến giữa thiên kiêu Tiên Cực cũng vô cùng hiếm gặp.
Càng đừng nói đến đại chiến giữa những chí tôn trẻ tuổi Tiên Vực.
Tin tức Đọa Thần Tử ứng chiến, Quân Tiêu Dao cũng biết.
Nhưng hắn cũng không hề để tâm
Giờ phút này, đoàn người Chiến Ma Điện, tạm thời đặt chân ở bên trong một dãy núi.
Quân Tiêu Dao lệnh cho Chiến Ma Điện chủ gọi Yến Thanh Ảnh tới.
Yến Thanh Ảnh mặc váy đen, thân thể mềm mại nhỏ bé, dung nhan vô cùng xinh đẹp động lòng người.
Đôi mắt nàng được che bởi một dải lụa màu đen, chẳng những không làm giảm bớt vẻ đẹp của nàng, ngược lại càng tăng thêm khí chất thần bí.
Đám người Cổ Nguyên có chút nghi ngờ, không hiểu Quân Tiêu Dao gọi Yến Thanh Ảnh tới làm gì.
Quân Tiêu Dao quan sát Yến Thanh Ảnh, sau đó thẳng thừng nói: "Ta nên gọi nàng là Yến Thanh Ảnh, hay là gọi nàng là.... truyền nhân của Thôn Thần Ma Công?"
Một câu nói, làm cho mọi người có mặt ở đây biến sắc.
Chiến Ma Điện chủ không nhịn được nói: "Công tử, liệu có phải ngài đoán sai rồi không, truyền nhân của Thôn Thần Ma Công là ca ca của nàng ấy, Yến Phi."
Đám người Chiến Ma Điện đều có chút nghi ngờ.
Quân Tiêu Dao không giải thích, mà chỉ nhìn về phía Yến Thanh Ảnh.
Yến Thanh Ảnh hít một hơi thật sâu, sau đó mới mở miệng nói: "Đúng vậy, ta chính là truyền nhân của Thôn Thần Ma Công."
"Điều này…" Đám người Chiến Ma Điện chủ sắc mặt đều ngây ngẩn.
Họ đều không nghĩ tới lời của Quân Tiêu Dao là thật.
Nhưng ngay cả bọn họ cũng không chú ý đến sự khác lạ của Yến Thanh Ảnh, tại sao Quân Tiêu Dao lại biết?
Hết chương 250.