-
Chương 179-181
Chương 179
Loại áp lực này, đối với Quân Tiêu Dao có Hoang Cổ Thánh Thể, tu luyện Tượng Thần Trấn Ngục Kính thì thật sự như trò mèo mà thôi.
Không có gì bất ngờ xảy ra, Quân Tiêu Dao trực tiếp đột phá tầng chín mươi.
“Quả nhiên đã bước lên tầng chín mươi!” Rất nhiều tu sĩ hô to, nhưng cũng không cảm thấy bất ngờ.
Thực lực của Quân Tiêu Dao bước được lên tầng chín mươi là điều không có gì đáng nghi ngờ, hẳn là thao tác bình thường.
Nhưng sau tầng chín mươi mới là khó khăn.
“Sau tầng chín mươi của thang trời, mỗi một tầng đều là có áp lực gấp mười lần bậc trước đó, Thần Tử Quân gia, ngươi có thể xông qua không?” Đại trưởng lão thầm nói trong lòng.
Nói thật, lão thật sự khá muốn nhìn thấy Quân Tiêu Dao chịu thiệt.
Dù sao uy danh của vị Thần Tử này quá mạnh, làm Thánh Linh Thư Viện mất thể diện không nhỏ.
Nhưng mà, sự thật nhất định sẽ làm đại trưởng lão này thất vọng.
Cả người Quân Tiêu Dao bùng nổ thần quang, giống như Bạch Y Thần Vương lâm quan, mỗi khi bước ra một bước thì hư không chấn động, giống như dâng lên trống trận.
Oanh! Oanh! Oanh! Oanh! Oanh!
Quân Tiêu Dao giẫm một hơi qua chín bước.
Chín bậc cầu thang khó nhất này lại bị hắn trực tiếp bước qua một mạch!
Chấn động!
Ngơ ngác!
Không thể tin!
Tất cả đệ tử, chấp sự, thậm chí đại trưởng lão của Thánh Linh Thư Viện đều cùng dại ra.
Thân là người của thư viện, chín mươi chín bậc thang trời này khó khăn thế nào, bọn họ là người rõ ràng nhất.
Nhưng hiện tại, nó lại bị Quân Tiêu Dao thông quan dễ như trở bàn tay, bước lên tới đỉnh cao!
Trên bầu trời, có quang vũ rơi xuống, có dị thú điềm lành hiện hóa, có hư ảnh cổ nhân lập loè, cứ như đang bái lạy Quân Tiêu Dao.
Quân Tiêu Dao đi một mạch bước qua chín mươi chín bậc thang trời.
Vẻ mặt Kim Sí Tiểu Bằng Vương đọng lại.
Diệp Tinh Vân nhịn không được mà hít sâu một hơi.
Sắc mặt Phật Tử Tiểu Tây Thiên trở nên cứng đờ.
Kỷ lục mà bọn họ không thể vượt qua lại bị Quân Tiêu Dao đánh vỡ dễ như trở bàn tay.
Hơn nữa nhìn dáng vẻ thì thật sự là nhẹ nhàng đến mức không thể nhẹ nhàng hơn.
“Ải tiếp theo.”
Quân Tiêu Dao không tạm ngừng chút nào, trực tiếp bước đến cửa thứ hai.
Cửa thứ hai là đánh vang một cổ chung nặng nề.
Trước đó Kim Sí Tiểu Bằng Vương cũng chỉ rung lên được mười lăm cái mà thôi.
“Ta cảm thấy rất có khả năng Thần Tử Quân gia sẽ đạt tới kỷ lục mười tám cái!” Một thiên kiêu kêu lớn lên, lộ ra vẻ mặt kích động.
Bọn họ đang chứng kiến kỳ tích!
Ánh mắt một ít tu sĩ lập loè, bọn họ cũng suy đoán có lẽ Quân Tiêu Dao sẽ tiếp tục phá kỷ lục, đạt tới mười tám cái.
Quân Tiêu Dao trực tiếp thúc giục Tượng Thần Trấn Ngục Kính, tung ra một quyền!
Chín vạn cự tượng vi lạp, thêm vào một vạn long tượng vi lạp, chừng một tỷ chín trăm triệu cân thần lực ngập trời phát ra từ quyền phong của Quân Tiêu Dao.
Đồng thời, có hư ảnh long tượng ầm ầm tuôn ra cùng với một quyền này.
Long và tượng đều là biểu tượng của sức mạnh cực cao, đại biểu cho sức mạnh to lớn vô thượng.
Quân Tiêu Dao là hóa thân của sức mạnh vô thượng này!
Đông...
Quân Tiêu Dao hạ quyền phong xuống cổ chung, phát ra một âm thanh nặng nề.
Hô hấp của mọi người đều ngừng lại, đang chờ đợi tiếng vang kế tiếp.
Nhưng không có...
Chỉ một âm thanh vang lên xong thì cổ chung kia giống như yên lặng lại, không phát ra chút tiếng động nào nữa.
“Sao lại thế này?” Rất nhiều người kinh ngạc, hơi trợn tròn mắt.
Tại sao chỉ vang lên một cái rồi thôi?
Điều này hoàn toàn không phù hợp với phỏng đoán của bọn họ, quả thực là khác nhau như trời với đất.
“Không có khả năng, dù thế nào Thần Tử Quân gia cũng không có khả năng chỉ làm cổ chung vang lên một tiếng đúng không?” Thiên kiêu trước đó suy đoán Quân Tiêu Dao có thể đánh vỡ kỷ lục nhịn không được mà nói.
Đám người Âm Dương Thánh Tử và Hạ Lam tuy cũng không rõ nguyên nhân tại sao, nhưng cũng không ảnh hưởng việc bọn họ lộ ra ý châm chọc trên mặt.
Ngược lại là đám người Kim Sí Tiểu Bằng Vương, Diệp Tinh Vân lại cảm thấy không đúng.
Quân Tiêu Dao lạnh nhạt mà thu hồi quyền phong.
“Cửa thứ ba...”
Quân Tiêu Dao trực tiếp bước về hướng cửa thứ ba, không giải thích câu nào, chỉ để lại cho mọi người một bóng lưng.
Khi mọi người ở đây nghi hoặc cực độ.
Rắc...
Một tiếng rách nát mơ hồ vang lên.
Một vết rạn hiện lên trên cổ chung.
Vết nứt này giống như phản ứng dây chuyền, tiếng răng rắc liên tục vang lên.
Cả cổ chung trực tiếp ầm ầm tan nát thành vô số mảnh nhỏ trước ánh mắt chấn động muốn chết của mọi người!
Giờ phút này, cả thiên địa đều như tĩnh mịch!
Ý cười châm chọc trên khóe miệng Âm Dương Thánh Tử và Hạ Lam cứng đờ, có vẻ cực kỳ buồn cười.
Cho dù là đại trưởng lão cảnh giới Thánh Chủ cũng da đầu tê dại.
Cổ chung, nát!
Lúc này mọi người lại nhìn về phía bóng dáng của Quân Tiêu Dao, tựa như chiêm ngưỡng thần linh!
“Thần Tử của Quân gia quả thực có thần nhân chi tư, Đại Đế trời sinh!” Một thiên kiêu nhịn không được mà kích động gào rống lên.
Đám người Quân Linh Lung, Võ Minh Nguyệt, Quân Trượng Kiếm, Nghệ Vũ cũng lộ ra vẻ mặt cuồng nhiệt sùng bái xưa nay chưa từng có.
Thậm chí trong linh nhãn của Hoa Tích Tình kia cũng lập loè tia sáng kỳ dị.
Những thiên kiêu trước kia nàng từng gặp quả thực thua kém một đầu ngón tay của Quân Tiêu Dao.
Còn về Âm Dương Thánh Tử và Hạ Lam?
Thôi khỏi cần nói đến, cả một chiêu của người theo đuổi Quân Tiêu Dao mà bọn họ cũng chịu không nổi.
Toàn bộ Thánh Linh Thư Viện đều sôi trào, rất nhiều tu sĩ cùng đi theo phía sau Quân Tiêu Dao, muốn nhìn hắn nhảy Long Môn ở ải cuối cùng.
Mà lúc này, đại trưởng lão bỗng vỗ trán một cái, kêu khẽ lên: “Không tốt, nguy hiểm!”
Nguy hiểm lão nói không phải là Quân Tiêu Dao, mà là những giao long kim giác được nuôi trong hồ đó.
Đó là do lão nuôi dưỡng!
Nhưng mà, khi đại trưởng lão phục hồi tinh thần lại.
Cửa ải nhảy Long Môn ở đằng xa sớm đã bộc phát ra tiếng kinh hô.
Quân Tiêu Dao nện xuống một quyền, tượng thần kim sắc ầm ầm rơi vào ao hồ, trực tiếp đánh chết tất cả giao long kim giác trong ao hồ.
Không để lại một con!
Không còn con nào sống sót!
“Con mẹ nó!”
Đại trưởng lão kéo giọng vịt đực, ngửa mặt lên trời gào rống, tuôn ra câu chửi thề, đôi mắt già nua đều đỏ rực, trái tim đang nhỏ máu.
Đó đều là sủng vật bảo bối mà lão tỉ mỉ chăm sóc bồi dưỡng, con mẹ nó đều bị Quân Tiêu Dao đánh chết!
Đại trưởng lão khóc không ra nước mắt, hối hận đến xanh ruột.
Mà lúc này, không biết là tu sĩ nào thuận miệng nói: “Nếu không phải Âm Dương Thánh Tử kia khiêu khích Thần Tử Quân gia, bảo ngài ấy xông qua ba ải, còn chưa chắc chúng ta có thể chứng kiến kỳ tích như thế.”
“Đúng vậy đúng vậy, trước đó Thần Tử Quân gia lười sấm quan, nhưng ngặt nổi hai vị Thánh Tử này khiêu khích, thật là không biết tự lượng sức mình.”
Đại trưởng lão nghe thấy lời này thì tức trào máu.
Hết chương 179.
Chương 180
Lão quay đầu, trừng mắt nhìn hai người chằm chằm.
Sắc mặt Âm Dương Thánh Tử và Hạ Lam đều trắng bệch, ấp úng nói: “Chúng ta đều vì Cơ Huyền huynh và Thánh Linh Thư Viện nên mới...”
“Được việc thì ít, hỏng việc thì nhiều!” Đại trưởng lão phất ống tay áo ra.
Ngực hai người chấn động, miệng phun máu tươi, lại bị đánh bay.
Nếu không phải hai người có chỗ dựa là Âm Dương Giáo và Đại Hạ hoàng triều, hơn nữa còn có thân phận Thánh Tử, đại trưởng lão thật muốn chụp chết bọn họ.
Thân thể Đại trưởng lão chợt lóe, trực tiếp lao đến bên hồ.
Đưa mắt nhìn ra, khắp ao hồ đều bị máu tươi nhiễm đỏ, tất cả giao long kim giác đều lật ngửa bụng, nổi trên mặt hồ, chết đến không thể càng chết.
“Tiểu Cường, Tiểu Cường ngươi chết thật thảm...” Đại trưởng lão nhìn thấy một con giao long kim giác trong đó thì nhịn không được bi thương gào lên.
Đó là con giao long mà lão thích nhất, thậm chí còn đặt tên cho nó.
Quân Tiêu Dao hơi sửng sốt, cũng không ngờ giao long kim giác trong hồ này là do đại trưởng lão nuôi.
Nếu sớm biết một chút...
Hình như cũng không có ảnh hưởng gì.
“Đại trưởng lão, xin cố nén bi thương.” Quân Tiêu Dao khẽ thở dài và nói.
Đại trưởng lão hít sâu một hơi, vốn định tức giận, nhưng lại cố áp chế xuống.
Ít nhất thái độ của Quân Tiêu Dao cũng không tệ lắm.
Nhưng ngay sau đó, Quân Tiêu Dao liền nói: “Những giao long đó đều có huyết mạch Long tộc, là nguyên liệu nấu ăn không tồi.”
Dứt lời, Quân Tiêu Dao nắm tay lại một cái, pháp lực mênh mông, hắn thu từng con giao long kim giác vào pháp khí không gian.
Đại trưởng lão hoàn toàn trợn tròn mắt.
Ma quỷ!
Trong mắt lão, Thần Tử Quân gia này chính là ma quỷ triệt triệt để để!
Hiện tại lão đã biết vì sao đám người viện trưởng cảnh báo mình phải tránh Quân Tiêu Dao như trốn ôn thần.
“Thần Tử của Quân gia là kẻ tàn nhẫn...” Rất nhiều tu sĩ nuốt một ngụm nước bọt.
Hơn nữa bắt đầu từ hôm nay, ba ải của Thánh Linh Thư Viện coi như đã mất.
Trừ ải thứ nhất thang trời còn nguyên vẹn thì ải thứ hai và thứ ba đều xem như tồn tại trên danh nghĩa.
“Không hổ là Thần Tử Quân gia, Cơ Huyền đối đầu với hắn, đạo tâm hỏng mất cũng là chuyện hợp tình hợp lý.” Hoa Tích Tình thất thần nói.
Nhìn bóng dáng tuyệt đại siêu phàm được thần huy bao phủ như trích tiên ấy, Hoa Tích Tình nhịn không được mà mở miệng nói: “Thứ cho Tích Tình mạo muội, không biết sau này có tư cách luận đạo với Thần Tử không?”
Nghe nàng nói như vậy, rất nhiều đệ tử thư viện đều ngơ ra.
Thánh Nữ thư viện bọn họ muốn theo địch hay sao?
“Hoa Tích Tình, ngươi...” Âm Dương Thánh Tử và Hạ Lam ngơ ngẩn, không muốn tin được.
Nhanh như vậy đã phản bội đồng chí?
“Thần Tử có tuyệt đại chi tư, cũng không phải người chúng ta có thể chống lại, sở dĩ Thần Tử phế đi Cơ Huyền sư huynh, nói không chừng cũng có đạo lý của hắn trong đó.” Hoa Tích Tình giải thích.
“Không sai, là như thế, ta cảm thấy là thư viện chúng ta hiểu lầm Thần Tử.” Một vị đại sư tỷ xinh đẹp của thư viện nói.
“Thật sự là như vậy...” Một đám nữ đệ tử thư viện lên tiếng ủng hộ.
Mà những nam đệ tử đều run bần bật, cảm thấy lạnh lẽo.
Thế giới xem mặt này tràn ngập ác ý đối với bọn họ.
Quân Tiêu Dao cũng câm nín.
Nếu cắt rau hẹ cũng coi như lý do, vậy hắn thật sự giảng đạo lý.
“Sau này nếu có thời gian thì không sao cả.” Quân Tiêu Dao lạnh nhạt nói.
“Đa tạ Thần Tử.” Hoa Tích Tình lộ ra vẻ mặt kinh hỉ.
Nàng vốn tưởng rằng, lấy tầm mắt của Quân Tiêu Dao thì nói không chừng sẽ cự tuyệt nàng.
Không ngờ hắn lại chấp nhận.
“Quả nhiên Thần Tử là một người ôn nhu.” Hoa Tích Tình thầm nghĩ.
Mà đúng lúc này, sâu trong Thánh Linh Thư Viện chợt có đạo âm mông lung khuếch tán ra, khiến người ta nghe thôi đã như muốn ngộ đạo.
Trời giáng điềm lành, dị tượng hiện hóa, tiên quang lóng lánh trên trời cao.
“Là Thiên Đạo Lâu mở ra!” Rất nhiều tu sĩ tuổi trẻ đều lộ ra vẻ mặt phấn chấn.
“Rốt cuộc cũng mở ra sao?” Quân Tiêu Dao nỉ non.
Đánh vỡ kỷ lục ba ải, đối với hắn thì căn bản không tính là cái gì.
Quân Tiêu Dao cũng không cho rằng mình đã làm được chuyện gì ghê gớm lắm, điều này quá đơn giản với hắn.
Thiên Đạo Lâu mới là mục tiêu chân chính của Quân Tiêu Dao.
Tất cả thiên kiêu thế lực lớn, tu sĩ tuổi trẻ đều cùng đi đến Thiên Đạo Lâu.
Thiên Đạo Lâu nằm sâu trong Thánh Linh Thư Viện.
Nhìn lại từ xa xa, nó xông thẳng tận trời, mang theo cảm giác cổ xưa, cứ như được truyền thừa lại từ thời viễn cổ.
Chung quanh Thiên Đạo Lâu có phù văn huyền ảo lạc ấn trong hư không, có các loại hư ảnh thụy thú hiện hóa, có tiên quang mông lung chảy xuôi.
Rất nhiều tu sĩ chỉ nhìn một cái đã cảm giác bản thân giống như thăng hoa.
Quân Tiêu Dao đến chỗ này cũng cảm giác được một đạo vận huyền ảo.
Nhưng đồng thời, trong Thiên Đạo Lâu cũng mơ hồ phóng ra một uy áp.
Đại trưởng lão mở miệng nói: “Các vị, lần này Thiên Đạo Lâu do lão phu chủ trì, Thiên Đạo Lâu sẽ tự chủ phát ra uy áp, người có tu vi không đủ, cơ duyên không cao thì không thể tiến vào trong đó.”
Nghe thấy lời này, rất nhiều tu sĩ trẻ tuổi đều tái xanh mặt mày.
Hoá ra thiên tư không đủ thì không có cả tư cách tham gia khảo nghiệm?
“Ta lên trước.” Kim Sí Tiểu Bằng Vương trực tiếp đập cánh lao ra.
Tính cách của gã là dù làm cái gì cũng phải xông vào trước.
Mà lần này, gã cũng muốn chứng minh bản thân không yếu hơn Quân Tiêu Dao!
Kim Sí Tiểu Bằng Vương Cương vừa tới gần phạm vi mười dặm Thiên Đạo Lâu thì đã không thể phi hành trên không trung.
Cũng không thể khinh thường uy áp kia.
Kim Sí Tiểu Bằng Vương bắt đầu tận tâm cảm ngộ.
Bỗng nhiên, ở phía sau gã như có một con đại bàng kim sắc bay lên trời, mang theo một đạo vận.
“Còn có loại hiệu quả này sao!” Rất nhiều tu sĩ ngạc nhiên nói.
“Thật tốt quá, không ngờ đây cũng là một loại cơ duyên, giúp ta cảm ngộ đối với con đường tu luyện sau này của mình.” Kim Sí Tiểu Bằng Vương lộ ra vẻ mặt vui mừng.
Lúc này, rất nhiều thiên kiêu đều kìm nén không được mà trực tiếp tiến lên.
Pháp Hải đi qua, sau lưng hắn ta còn hiện ra hư ảnh một cổ Phật.
Chỉ là cổ Phật kia như được một lớp huyết quang mơ hồ bao phủ, có vài phần chẳng lành.
“Hả, vị Phật Tử của Tiểu Tây Thiên kia...” Đại trưởng lão lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.
Ngoài ra, đám người Diệp Tinh Vân, Võ Minh Nguyệt và Quân Lăng Thương đều hành động.
Mỗi người trong bọn họ đều có dị tượng kinh người.
Đặc biệt là Quân Lăng Thương, sau lưng như đứng sừng sững một trọng đồng chí tôn, trong lúc ánh mắt khép mở, hỗn độn đã trọng khai.
Mà Diệp Tinh Vân càng khiến người ta kinh dị.
Sau lưng hắn như hiện ra một bóng dáng khủng bố khoác nhật nguyệt sao trời.
Hết chương 180.
Chương 181
Khí tức dị tượng kia cũng không yếu hơn Quân Lăng Thương.
“Sao khí tức của Tinh Thần Vương Thể Diệp gia lại cường đại như vậy?” Có vài tu sĩ cũng chú ý tới, cực kỳ kinh dị.
“Hả? Diệp Tinh Vân này có cổ quái...” Ánh mắt Quân Tiêu Dao thật thâm thúy.
Nhìn thấy dị tượng Diệp Tinh Vân để lộ, Quân Tiêu Dao cảm thấy có thể hắn ta là một đại khí vận giả giống như đám người Tiêu Trần, Dương Bàn.
“Chẳng lẽ là cường giả chuyển thế, chí tôn trọng sinh?” Quân Tiêu Dao suy đoán.
Nếu lợi dụng tốt, nói không chừng lại có thể thu hoạch Diệp Tinh Vân một đợt.
Đông đảo tu sĩ chung quanh cũng đang chú ý Quân Tiêu Dao.
Lấy thiên tư yêu nghiệt của Quân Tiêu Dao, rốt cục sẽ hiện ra cảnh tượng kỳ dị đến mức nào?
Nhưng mà, ngay vào lúc Quân Tiêu Dao muốn bước ra.
Nơi xa có một đóa thanh liên bay lơ lửng đến, một bóng hình xinh đẹp thanh y mông lung, có khí chất siêu nhiên xuất trần như nữ tiên ngồi xếp bằng trên đó.
“Đó là... Thần Nữ của Cơ gia!” Có tiếng kinh hô vang lên.
Rất nhiều người lại nhìn về phía Quân Tiêu Dao.
Bởi vì Cơ Huyền, Quân Tiêu Dao và Cơ gia cũng coi như có hiềm khích.
Hiện giờ Thần Nữ Cơ gia hiện thân, sẽ cọ xát ra hỏa hoa như thế nào với Thần Tử Quân gia đây?
Rất nhiều người đều đang chờ mong.
Phía chân trời, đài sen thập nhị phẩm lượn quanh trong hư không.
Bóng hình thanh y xinh đẹp ngồi xếp bằng trên đó, được bao phủ trong tiên quang đạo vận, mang theo một khí tức siêu trần thoát tục.
Dung mạo của nàng bị tiên hoa bao phủ, hơn nữa dường như còn đeo khăn che mặt.
Trong lúc mơ hồ, chỉ có thể nhìn thấy đôi mắt trong trẻo như thủy tinh của nàng.
Đôi mắt thủy tinh này chỉ liếc một cái nhìn lại đã khiến người ta khó có thể quên.
Cứ như thiên địa vạn vật chung quanh đều trở nên ảm đạm không ánh sáng trong đôi mắt đó.
Rất nhiều tu sĩ nam tính ở đây đều nhìn đến ngây ngốc, ngây người cả ra, choáng váng.
Bọn họ như đang chiêm ngưỡng một nữ tiên tuyệt đại!
“Đó là Thần Nữ của Cơ gia sao, quả nhiên giống như lời đồn, là một vị tiên tử không nhiễm khói lửa, thoát tục trần thế.” Một truyền nhân đại giáo thất thần lẩm bẩm.
Lấy thực lực địa vị của hắn mà trong nháy mắt đã bị Cơ Thanh Y bắt lấy.
Vẻ đẹp và khí chất của nàng thật khó tìm trên trần thế...
Quân Tiêu Dao cũng chú ý nhìn qua.
Không thể không nói, Cơ Thanh Y thật sự rất đặc biệt.
Nếu nói về mỹ nhân dung nhan tuyệt sắc thì Quân Tiêu Dao ra gặp không ít người, Khương Thánh Y, Khương Lạc Ly, Võ Minh Nguyệt, A Cửu đều mỗi người một phong hoa.
Nhưng Cơ Thanh Y này lại có một khí chất đặc thù, như thanh liên mới nở, không dính bụi trần, độc lập di thế.
Chỉ sợ đại số nam tu sĩ nhìn thấy Cơ Thanh Y đều sẽ không nhịn được lập tức hóa thân thành liếm cẩu, oạch một tiếng liếm lên.
Nhưng Quân Tiêu Dao thì khác.
Nếu nói Cơ Thanh Y là nữ tiên xa rời thế gian.
Vậy Quân Tiêu Dao chính là tiên vương làm chúa tể cõi trần, siêu thoát quy tắc!
Bàn về khí chất, Quân Tiêu Dao không thua kém bất cứ kẻ nào!
Bởi vậy, Quân Tiêu Dao căn bản không để ý đến Cơ Thanh Y.
Hắn lạnh nhạt thu hồi ánh mắt.
Sau khi Cơ Thanh Y đến, nàng không để ý đến vô số ánh mắt nóng cháy và khát khao chung quanh, đôi mắt trong trẻo nhìn thẳng về phía Quân Tiêu Dao.
Đây cũng là lần đầu tiên nàng gặp Quân Tiêu Dao.
Liếc mắt một cái đã khiến tâm thần của Cơ Thanh Y hơi chấn động.
Sở dĩ nàng siêu nhiên như vậy, trừ do khí chất tính cách của bản thân ra, chủ yếu là vì nàng là Thánh Nữ của Nhân Tiên Giáo.
Nghe đồn Nhân Tiên Giáo chính là đạo thống do Tiên thành lập.
Nàng tu luyện công pháp trong đó, chiêm ngưỡng di khắc tàn tiên, tất nhiên cũng mang lên đạo vận của thần tiên.
Nhưng giờ phút này, Cơ Thanh Y nhìn về phía Quân Tiêu Dao.
Khí chất này, cảm giác này, dù là nàng cũng không nhịn được sinh ra cảm giác tự biết xấu hổ.
Điều này khiến Cơ Thanh Y thực không thể tưởng tượng.
“Trên đời này thực sự có người siêu trần thoát tục như thế sao?” Cơ Thanh Y hơi thất thần.
Nhưng rất nhanh, nàng lại định tâm thần, mở miệng nói: “Thanh Y đã sớm nghe đến tên tuổi của Tiêu Dao đạo huynh, hiện giờ vừa gặp, quả nhiên danh bất hư truyền.”
Nhìn thấy Cơ Thanh Y quay về hướng Quân Tiêu Dao, trong lòng mọi người đều rùng mình.
Tới!
Quả nhiên Thần Nữ của Cơ gia muốn giằng co với Thần Tử Quân gia sao?
Nhưng giọng điệu này sao không giống như gây sự?
Quân Tiêu Dao bình đạm nói: “Quân mỗ cũng có nghe thấy tên tuổi của Thần Nữ Cơ gia, quả nhiên không tầm thường.”
Lời này mang theo chút cảm giác tùy ý như qua loa cho xong.
Rất nhiều thiên kiêu nam tính đều ngạc nhiên.
Giọng điệu của Quân Tiêu Dao không khỏi quá có lệ đó chứ?
Đó chính là Thần Nữ, người bình thường có thể đáp lại một câu cũng sẽ vui sướng nửa ngày.
Cơ Thanh Y cũng ngẩn ra, không ngờ lại có người lấy thái độ như vậy nói chuyện với nàng.
Phải biết rằng, trước kia Cơ Thanh Y gặp được bất cứ kẻ nào, cho dù là chí tôn tuổi trẻ, truyền nhân bất hủ, đều không ngoại lệ mà khiêm tốn có lễ, mang theo ái mộ khát khao.
Mà Quân Tiêu Dao thì sao?
Nói chuyện như hoàn toàn không thèm để ý, thậm chí có cảm giác ứng phó qua chuyện.
Đây là lần đầu tiên Cơ Thanh Y gặp phải loại đãi ngộ này.
Quân Tiêu Dao nâng mí mắt lên và nói: “Nếu là vì Cơ Huyền mà muốn đến gây chuyện với bản Thần Tử, vậy Quân mỗ khuyên ngươi, nhân lúc còn sớm chặt đứt tâm tư này đi.”
Cơ Thanh Y tới đây, trừ vì Thiên Đạo Lâu ra thì không phải là do chuyện của Cơ Huyền sao?
Quân Tiêu Dao trực tiếp ngả bài.
Nếu nàng dây dưa vì chuyện này, Quân Tiêu Dao cũng không ngại trấn áp nàng.
“Đậu má, quả thực, Thần Tử của Quân gia là thẳng nam sắt thép...” Một đám nam tu sĩ há hốc mồm.
Có thể đối đãi với Thần Nữ người ta như vậy sao?
Nhưng rất nhiều nữ tử lại càng thêm sùng bái.
“Thần Tử đại nhân quả nhiên không phải hạng người nông cạn chú trọng bề ngoài, xem đi, cả Thần Nữ Cơ gia cũng không lọt vào mắt nổi.” Một nữ tu khát khao nói.
Cho dù siêu nhiên như Cơ Thanh Y, nhất thời cũng là im lặng không biết nói gì.
Thật lâu sau, nàng mới mở miệng nói: “Tiêu Dao đạo huynh hiểu lầm, đạo tâm của Cơ Huyền hỏng mất là do ý chí của hắn không kiên định, sao có thể trách Tiêu Dao đạo huynh chứ?”
Ban đầu Cơ Thanh Y đến, thật sự có ý muốn hỏi tội, dù sao cũng là chuyện mà trưởng lão trong tộc nàng nhờ vả.
Hết chương 181.
Loại áp lực này, đối với Quân Tiêu Dao có Hoang Cổ Thánh Thể, tu luyện Tượng Thần Trấn Ngục Kính thì thật sự như trò mèo mà thôi.
Không có gì bất ngờ xảy ra, Quân Tiêu Dao trực tiếp đột phá tầng chín mươi.
“Quả nhiên đã bước lên tầng chín mươi!” Rất nhiều tu sĩ hô to, nhưng cũng không cảm thấy bất ngờ.
Thực lực của Quân Tiêu Dao bước được lên tầng chín mươi là điều không có gì đáng nghi ngờ, hẳn là thao tác bình thường.
Nhưng sau tầng chín mươi mới là khó khăn.
“Sau tầng chín mươi của thang trời, mỗi một tầng đều là có áp lực gấp mười lần bậc trước đó, Thần Tử Quân gia, ngươi có thể xông qua không?” Đại trưởng lão thầm nói trong lòng.
Nói thật, lão thật sự khá muốn nhìn thấy Quân Tiêu Dao chịu thiệt.
Dù sao uy danh của vị Thần Tử này quá mạnh, làm Thánh Linh Thư Viện mất thể diện không nhỏ.
Nhưng mà, sự thật nhất định sẽ làm đại trưởng lão này thất vọng.
Cả người Quân Tiêu Dao bùng nổ thần quang, giống như Bạch Y Thần Vương lâm quan, mỗi khi bước ra một bước thì hư không chấn động, giống như dâng lên trống trận.
Oanh! Oanh! Oanh! Oanh! Oanh!
Quân Tiêu Dao giẫm một hơi qua chín bước.
Chín bậc cầu thang khó nhất này lại bị hắn trực tiếp bước qua một mạch!
Chấn động!
Ngơ ngác!
Không thể tin!
Tất cả đệ tử, chấp sự, thậm chí đại trưởng lão của Thánh Linh Thư Viện đều cùng dại ra.
Thân là người của thư viện, chín mươi chín bậc thang trời này khó khăn thế nào, bọn họ là người rõ ràng nhất.
Nhưng hiện tại, nó lại bị Quân Tiêu Dao thông quan dễ như trở bàn tay, bước lên tới đỉnh cao!
Trên bầu trời, có quang vũ rơi xuống, có dị thú điềm lành hiện hóa, có hư ảnh cổ nhân lập loè, cứ như đang bái lạy Quân Tiêu Dao.
Quân Tiêu Dao đi một mạch bước qua chín mươi chín bậc thang trời.
Vẻ mặt Kim Sí Tiểu Bằng Vương đọng lại.
Diệp Tinh Vân nhịn không được mà hít sâu một hơi.
Sắc mặt Phật Tử Tiểu Tây Thiên trở nên cứng đờ.
Kỷ lục mà bọn họ không thể vượt qua lại bị Quân Tiêu Dao đánh vỡ dễ như trở bàn tay.
Hơn nữa nhìn dáng vẻ thì thật sự là nhẹ nhàng đến mức không thể nhẹ nhàng hơn.
“Ải tiếp theo.”
Quân Tiêu Dao không tạm ngừng chút nào, trực tiếp bước đến cửa thứ hai.
Cửa thứ hai là đánh vang một cổ chung nặng nề.
Trước đó Kim Sí Tiểu Bằng Vương cũng chỉ rung lên được mười lăm cái mà thôi.
“Ta cảm thấy rất có khả năng Thần Tử Quân gia sẽ đạt tới kỷ lục mười tám cái!” Một thiên kiêu kêu lớn lên, lộ ra vẻ mặt kích động.
Bọn họ đang chứng kiến kỳ tích!
Ánh mắt một ít tu sĩ lập loè, bọn họ cũng suy đoán có lẽ Quân Tiêu Dao sẽ tiếp tục phá kỷ lục, đạt tới mười tám cái.
Quân Tiêu Dao trực tiếp thúc giục Tượng Thần Trấn Ngục Kính, tung ra một quyền!
Chín vạn cự tượng vi lạp, thêm vào một vạn long tượng vi lạp, chừng một tỷ chín trăm triệu cân thần lực ngập trời phát ra từ quyền phong của Quân Tiêu Dao.
Đồng thời, có hư ảnh long tượng ầm ầm tuôn ra cùng với một quyền này.
Long và tượng đều là biểu tượng của sức mạnh cực cao, đại biểu cho sức mạnh to lớn vô thượng.
Quân Tiêu Dao là hóa thân của sức mạnh vô thượng này!
Đông...
Quân Tiêu Dao hạ quyền phong xuống cổ chung, phát ra một âm thanh nặng nề.
Hô hấp của mọi người đều ngừng lại, đang chờ đợi tiếng vang kế tiếp.
Nhưng không có...
Chỉ một âm thanh vang lên xong thì cổ chung kia giống như yên lặng lại, không phát ra chút tiếng động nào nữa.
“Sao lại thế này?” Rất nhiều người kinh ngạc, hơi trợn tròn mắt.
Tại sao chỉ vang lên một cái rồi thôi?
Điều này hoàn toàn không phù hợp với phỏng đoán của bọn họ, quả thực là khác nhau như trời với đất.
“Không có khả năng, dù thế nào Thần Tử Quân gia cũng không có khả năng chỉ làm cổ chung vang lên một tiếng đúng không?” Thiên kiêu trước đó suy đoán Quân Tiêu Dao có thể đánh vỡ kỷ lục nhịn không được mà nói.
Đám người Âm Dương Thánh Tử và Hạ Lam tuy cũng không rõ nguyên nhân tại sao, nhưng cũng không ảnh hưởng việc bọn họ lộ ra ý châm chọc trên mặt.
Ngược lại là đám người Kim Sí Tiểu Bằng Vương, Diệp Tinh Vân lại cảm thấy không đúng.
Quân Tiêu Dao lạnh nhạt mà thu hồi quyền phong.
“Cửa thứ ba...”
Quân Tiêu Dao trực tiếp bước về hướng cửa thứ ba, không giải thích câu nào, chỉ để lại cho mọi người một bóng lưng.
Khi mọi người ở đây nghi hoặc cực độ.
Rắc...
Một tiếng rách nát mơ hồ vang lên.
Một vết rạn hiện lên trên cổ chung.
Vết nứt này giống như phản ứng dây chuyền, tiếng răng rắc liên tục vang lên.
Cả cổ chung trực tiếp ầm ầm tan nát thành vô số mảnh nhỏ trước ánh mắt chấn động muốn chết của mọi người!
Giờ phút này, cả thiên địa đều như tĩnh mịch!
Ý cười châm chọc trên khóe miệng Âm Dương Thánh Tử và Hạ Lam cứng đờ, có vẻ cực kỳ buồn cười.
Cho dù là đại trưởng lão cảnh giới Thánh Chủ cũng da đầu tê dại.
Cổ chung, nát!
Lúc này mọi người lại nhìn về phía bóng dáng của Quân Tiêu Dao, tựa như chiêm ngưỡng thần linh!
“Thần Tử của Quân gia quả thực có thần nhân chi tư, Đại Đế trời sinh!” Một thiên kiêu nhịn không được mà kích động gào rống lên.
Đám người Quân Linh Lung, Võ Minh Nguyệt, Quân Trượng Kiếm, Nghệ Vũ cũng lộ ra vẻ mặt cuồng nhiệt sùng bái xưa nay chưa từng có.
Thậm chí trong linh nhãn của Hoa Tích Tình kia cũng lập loè tia sáng kỳ dị.
Những thiên kiêu trước kia nàng từng gặp quả thực thua kém một đầu ngón tay của Quân Tiêu Dao.
Còn về Âm Dương Thánh Tử và Hạ Lam?
Thôi khỏi cần nói đến, cả một chiêu của người theo đuổi Quân Tiêu Dao mà bọn họ cũng chịu không nổi.
Toàn bộ Thánh Linh Thư Viện đều sôi trào, rất nhiều tu sĩ cùng đi theo phía sau Quân Tiêu Dao, muốn nhìn hắn nhảy Long Môn ở ải cuối cùng.
Mà lúc này, đại trưởng lão bỗng vỗ trán một cái, kêu khẽ lên: “Không tốt, nguy hiểm!”
Nguy hiểm lão nói không phải là Quân Tiêu Dao, mà là những giao long kim giác được nuôi trong hồ đó.
Đó là do lão nuôi dưỡng!
Nhưng mà, khi đại trưởng lão phục hồi tinh thần lại.
Cửa ải nhảy Long Môn ở đằng xa sớm đã bộc phát ra tiếng kinh hô.
Quân Tiêu Dao nện xuống một quyền, tượng thần kim sắc ầm ầm rơi vào ao hồ, trực tiếp đánh chết tất cả giao long kim giác trong ao hồ.
Không để lại một con!
Không còn con nào sống sót!
“Con mẹ nó!”
Đại trưởng lão kéo giọng vịt đực, ngửa mặt lên trời gào rống, tuôn ra câu chửi thề, đôi mắt già nua đều đỏ rực, trái tim đang nhỏ máu.
Đó đều là sủng vật bảo bối mà lão tỉ mỉ chăm sóc bồi dưỡng, con mẹ nó đều bị Quân Tiêu Dao đánh chết!
Đại trưởng lão khóc không ra nước mắt, hối hận đến xanh ruột.
Mà lúc này, không biết là tu sĩ nào thuận miệng nói: “Nếu không phải Âm Dương Thánh Tử kia khiêu khích Thần Tử Quân gia, bảo ngài ấy xông qua ba ải, còn chưa chắc chúng ta có thể chứng kiến kỳ tích như thế.”
“Đúng vậy đúng vậy, trước đó Thần Tử Quân gia lười sấm quan, nhưng ngặt nổi hai vị Thánh Tử này khiêu khích, thật là không biết tự lượng sức mình.”
Đại trưởng lão nghe thấy lời này thì tức trào máu.
Hết chương 179.
Chương 180
Lão quay đầu, trừng mắt nhìn hai người chằm chằm.
Sắc mặt Âm Dương Thánh Tử và Hạ Lam đều trắng bệch, ấp úng nói: “Chúng ta đều vì Cơ Huyền huynh và Thánh Linh Thư Viện nên mới...”
“Được việc thì ít, hỏng việc thì nhiều!” Đại trưởng lão phất ống tay áo ra.
Ngực hai người chấn động, miệng phun máu tươi, lại bị đánh bay.
Nếu không phải hai người có chỗ dựa là Âm Dương Giáo và Đại Hạ hoàng triều, hơn nữa còn có thân phận Thánh Tử, đại trưởng lão thật muốn chụp chết bọn họ.
Thân thể Đại trưởng lão chợt lóe, trực tiếp lao đến bên hồ.
Đưa mắt nhìn ra, khắp ao hồ đều bị máu tươi nhiễm đỏ, tất cả giao long kim giác đều lật ngửa bụng, nổi trên mặt hồ, chết đến không thể càng chết.
“Tiểu Cường, Tiểu Cường ngươi chết thật thảm...” Đại trưởng lão nhìn thấy một con giao long kim giác trong đó thì nhịn không được bi thương gào lên.
Đó là con giao long mà lão thích nhất, thậm chí còn đặt tên cho nó.
Quân Tiêu Dao hơi sửng sốt, cũng không ngờ giao long kim giác trong hồ này là do đại trưởng lão nuôi.
Nếu sớm biết một chút...
Hình như cũng không có ảnh hưởng gì.
“Đại trưởng lão, xin cố nén bi thương.” Quân Tiêu Dao khẽ thở dài và nói.
Đại trưởng lão hít sâu một hơi, vốn định tức giận, nhưng lại cố áp chế xuống.
Ít nhất thái độ của Quân Tiêu Dao cũng không tệ lắm.
Nhưng ngay sau đó, Quân Tiêu Dao liền nói: “Những giao long đó đều có huyết mạch Long tộc, là nguyên liệu nấu ăn không tồi.”
Dứt lời, Quân Tiêu Dao nắm tay lại một cái, pháp lực mênh mông, hắn thu từng con giao long kim giác vào pháp khí không gian.
Đại trưởng lão hoàn toàn trợn tròn mắt.
Ma quỷ!
Trong mắt lão, Thần Tử Quân gia này chính là ma quỷ triệt triệt để để!
Hiện tại lão đã biết vì sao đám người viện trưởng cảnh báo mình phải tránh Quân Tiêu Dao như trốn ôn thần.
“Thần Tử của Quân gia là kẻ tàn nhẫn...” Rất nhiều tu sĩ nuốt một ngụm nước bọt.
Hơn nữa bắt đầu từ hôm nay, ba ải của Thánh Linh Thư Viện coi như đã mất.
Trừ ải thứ nhất thang trời còn nguyên vẹn thì ải thứ hai và thứ ba đều xem như tồn tại trên danh nghĩa.
“Không hổ là Thần Tử Quân gia, Cơ Huyền đối đầu với hắn, đạo tâm hỏng mất cũng là chuyện hợp tình hợp lý.” Hoa Tích Tình thất thần nói.
Nhìn bóng dáng tuyệt đại siêu phàm được thần huy bao phủ như trích tiên ấy, Hoa Tích Tình nhịn không được mà mở miệng nói: “Thứ cho Tích Tình mạo muội, không biết sau này có tư cách luận đạo với Thần Tử không?”
Nghe nàng nói như vậy, rất nhiều đệ tử thư viện đều ngơ ra.
Thánh Nữ thư viện bọn họ muốn theo địch hay sao?
“Hoa Tích Tình, ngươi...” Âm Dương Thánh Tử và Hạ Lam ngơ ngẩn, không muốn tin được.
Nhanh như vậy đã phản bội đồng chí?
“Thần Tử có tuyệt đại chi tư, cũng không phải người chúng ta có thể chống lại, sở dĩ Thần Tử phế đi Cơ Huyền sư huynh, nói không chừng cũng có đạo lý của hắn trong đó.” Hoa Tích Tình giải thích.
“Không sai, là như thế, ta cảm thấy là thư viện chúng ta hiểu lầm Thần Tử.” Một vị đại sư tỷ xinh đẹp của thư viện nói.
“Thật sự là như vậy...” Một đám nữ đệ tử thư viện lên tiếng ủng hộ.
Mà những nam đệ tử đều run bần bật, cảm thấy lạnh lẽo.
Thế giới xem mặt này tràn ngập ác ý đối với bọn họ.
Quân Tiêu Dao cũng câm nín.
Nếu cắt rau hẹ cũng coi như lý do, vậy hắn thật sự giảng đạo lý.
“Sau này nếu có thời gian thì không sao cả.” Quân Tiêu Dao lạnh nhạt nói.
“Đa tạ Thần Tử.” Hoa Tích Tình lộ ra vẻ mặt kinh hỉ.
Nàng vốn tưởng rằng, lấy tầm mắt của Quân Tiêu Dao thì nói không chừng sẽ cự tuyệt nàng.
Không ngờ hắn lại chấp nhận.
“Quả nhiên Thần Tử là một người ôn nhu.” Hoa Tích Tình thầm nghĩ.
Mà đúng lúc này, sâu trong Thánh Linh Thư Viện chợt có đạo âm mông lung khuếch tán ra, khiến người ta nghe thôi đã như muốn ngộ đạo.
Trời giáng điềm lành, dị tượng hiện hóa, tiên quang lóng lánh trên trời cao.
“Là Thiên Đạo Lâu mở ra!” Rất nhiều tu sĩ tuổi trẻ đều lộ ra vẻ mặt phấn chấn.
“Rốt cuộc cũng mở ra sao?” Quân Tiêu Dao nỉ non.
Đánh vỡ kỷ lục ba ải, đối với hắn thì căn bản không tính là cái gì.
Quân Tiêu Dao cũng không cho rằng mình đã làm được chuyện gì ghê gớm lắm, điều này quá đơn giản với hắn.
Thiên Đạo Lâu mới là mục tiêu chân chính của Quân Tiêu Dao.
Tất cả thiên kiêu thế lực lớn, tu sĩ tuổi trẻ đều cùng đi đến Thiên Đạo Lâu.
Thiên Đạo Lâu nằm sâu trong Thánh Linh Thư Viện.
Nhìn lại từ xa xa, nó xông thẳng tận trời, mang theo cảm giác cổ xưa, cứ như được truyền thừa lại từ thời viễn cổ.
Chung quanh Thiên Đạo Lâu có phù văn huyền ảo lạc ấn trong hư không, có các loại hư ảnh thụy thú hiện hóa, có tiên quang mông lung chảy xuôi.
Rất nhiều tu sĩ chỉ nhìn một cái đã cảm giác bản thân giống như thăng hoa.
Quân Tiêu Dao đến chỗ này cũng cảm giác được một đạo vận huyền ảo.
Nhưng đồng thời, trong Thiên Đạo Lâu cũng mơ hồ phóng ra một uy áp.
Đại trưởng lão mở miệng nói: “Các vị, lần này Thiên Đạo Lâu do lão phu chủ trì, Thiên Đạo Lâu sẽ tự chủ phát ra uy áp, người có tu vi không đủ, cơ duyên không cao thì không thể tiến vào trong đó.”
Nghe thấy lời này, rất nhiều tu sĩ trẻ tuổi đều tái xanh mặt mày.
Hoá ra thiên tư không đủ thì không có cả tư cách tham gia khảo nghiệm?
“Ta lên trước.” Kim Sí Tiểu Bằng Vương trực tiếp đập cánh lao ra.
Tính cách của gã là dù làm cái gì cũng phải xông vào trước.
Mà lần này, gã cũng muốn chứng minh bản thân không yếu hơn Quân Tiêu Dao!
Kim Sí Tiểu Bằng Vương Cương vừa tới gần phạm vi mười dặm Thiên Đạo Lâu thì đã không thể phi hành trên không trung.
Cũng không thể khinh thường uy áp kia.
Kim Sí Tiểu Bằng Vương bắt đầu tận tâm cảm ngộ.
Bỗng nhiên, ở phía sau gã như có một con đại bàng kim sắc bay lên trời, mang theo một đạo vận.
“Còn có loại hiệu quả này sao!” Rất nhiều tu sĩ ngạc nhiên nói.
“Thật tốt quá, không ngờ đây cũng là một loại cơ duyên, giúp ta cảm ngộ đối với con đường tu luyện sau này của mình.” Kim Sí Tiểu Bằng Vương lộ ra vẻ mặt vui mừng.
Lúc này, rất nhiều thiên kiêu đều kìm nén không được mà trực tiếp tiến lên.
Pháp Hải đi qua, sau lưng hắn ta còn hiện ra hư ảnh một cổ Phật.
Chỉ là cổ Phật kia như được một lớp huyết quang mơ hồ bao phủ, có vài phần chẳng lành.
“Hả, vị Phật Tử của Tiểu Tây Thiên kia...” Đại trưởng lão lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.
Ngoài ra, đám người Diệp Tinh Vân, Võ Minh Nguyệt và Quân Lăng Thương đều hành động.
Mỗi người trong bọn họ đều có dị tượng kinh người.
Đặc biệt là Quân Lăng Thương, sau lưng như đứng sừng sững một trọng đồng chí tôn, trong lúc ánh mắt khép mở, hỗn độn đã trọng khai.
Mà Diệp Tinh Vân càng khiến người ta kinh dị.
Sau lưng hắn như hiện ra một bóng dáng khủng bố khoác nhật nguyệt sao trời.
Hết chương 180.
Chương 181
Khí tức dị tượng kia cũng không yếu hơn Quân Lăng Thương.
“Sao khí tức của Tinh Thần Vương Thể Diệp gia lại cường đại như vậy?” Có vài tu sĩ cũng chú ý tới, cực kỳ kinh dị.
“Hả? Diệp Tinh Vân này có cổ quái...” Ánh mắt Quân Tiêu Dao thật thâm thúy.
Nhìn thấy dị tượng Diệp Tinh Vân để lộ, Quân Tiêu Dao cảm thấy có thể hắn ta là một đại khí vận giả giống như đám người Tiêu Trần, Dương Bàn.
“Chẳng lẽ là cường giả chuyển thế, chí tôn trọng sinh?” Quân Tiêu Dao suy đoán.
Nếu lợi dụng tốt, nói không chừng lại có thể thu hoạch Diệp Tinh Vân một đợt.
Đông đảo tu sĩ chung quanh cũng đang chú ý Quân Tiêu Dao.
Lấy thiên tư yêu nghiệt của Quân Tiêu Dao, rốt cục sẽ hiện ra cảnh tượng kỳ dị đến mức nào?
Nhưng mà, ngay vào lúc Quân Tiêu Dao muốn bước ra.
Nơi xa có một đóa thanh liên bay lơ lửng đến, một bóng hình xinh đẹp thanh y mông lung, có khí chất siêu nhiên xuất trần như nữ tiên ngồi xếp bằng trên đó.
“Đó là... Thần Nữ của Cơ gia!” Có tiếng kinh hô vang lên.
Rất nhiều người lại nhìn về phía Quân Tiêu Dao.
Bởi vì Cơ Huyền, Quân Tiêu Dao và Cơ gia cũng coi như có hiềm khích.
Hiện giờ Thần Nữ Cơ gia hiện thân, sẽ cọ xát ra hỏa hoa như thế nào với Thần Tử Quân gia đây?
Rất nhiều người đều đang chờ mong.
Phía chân trời, đài sen thập nhị phẩm lượn quanh trong hư không.
Bóng hình thanh y xinh đẹp ngồi xếp bằng trên đó, được bao phủ trong tiên quang đạo vận, mang theo một khí tức siêu trần thoát tục.
Dung mạo của nàng bị tiên hoa bao phủ, hơn nữa dường như còn đeo khăn che mặt.
Trong lúc mơ hồ, chỉ có thể nhìn thấy đôi mắt trong trẻo như thủy tinh của nàng.
Đôi mắt thủy tinh này chỉ liếc một cái nhìn lại đã khiến người ta khó có thể quên.
Cứ như thiên địa vạn vật chung quanh đều trở nên ảm đạm không ánh sáng trong đôi mắt đó.
Rất nhiều tu sĩ nam tính ở đây đều nhìn đến ngây ngốc, ngây người cả ra, choáng váng.
Bọn họ như đang chiêm ngưỡng một nữ tiên tuyệt đại!
“Đó là Thần Nữ của Cơ gia sao, quả nhiên giống như lời đồn, là một vị tiên tử không nhiễm khói lửa, thoát tục trần thế.” Một truyền nhân đại giáo thất thần lẩm bẩm.
Lấy thực lực địa vị của hắn mà trong nháy mắt đã bị Cơ Thanh Y bắt lấy.
Vẻ đẹp và khí chất của nàng thật khó tìm trên trần thế...
Quân Tiêu Dao cũng chú ý nhìn qua.
Không thể không nói, Cơ Thanh Y thật sự rất đặc biệt.
Nếu nói về mỹ nhân dung nhan tuyệt sắc thì Quân Tiêu Dao ra gặp không ít người, Khương Thánh Y, Khương Lạc Ly, Võ Minh Nguyệt, A Cửu đều mỗi người một phong hoa.
Nhưng Cơ Thanh Y này lại có một khí chất đặc thù, như thanh liên mới nở, không dính bụi trần, độc lập di thế.
Chỉ sợ đại số nam tu sĩ nhìn thấy Cơ Thanh Y đều sẽ không nhịn được lập tức hóa thân thành liếm cẩu, oạch một tiếng liếm lên.
Nhưng Quân Tiêu Dao thì khác.
Nếu nói Cơ Thanh Y là nữ tiên xa rời thế gian.
Vậy Quân Tiêu Dao chính là tiên vương làm chúa tể cõi trần, siêu thoát quy tắc!
Bàn về khí chất, Quân Tiêu Dao không thua kém bất cứ kẻ nào!
Bởi vậy, Quân Tiêu Dao căn bản không để ý đến Cơ Thanh Y.
Hắn lạnh nhạt thu hồi ánh mắt.
Sau khi Cơ Thanh Y đến, nàng không để ý đến vô số ánh mắt nóng cháy và khát khao chung quanh, đôi mắt trong trẻo nhìn thẳng về phía Quân Tiêu Dao.
Đây cũng là lần đầu tiên nàng gặp Quân Tiêu Dao.
Liếc mắt một cái đã khiến tâm thần của Cơ Thanh Y hơi chấn động.
Sở dĩ nàng siêu nhiên như vậy, trừ do khí chất tính cách của bản thân ra, chủ yếu là vì nàng là Thánh Nữ của Nhân Tiên Giáo.
Nghe đồn Nhân Tiên Giáo chính là đạo thống do Tiên thành lập.
Nàng tu luyện công pháp trong đó, chiêm ngưỡng di khắc tàn tiên, tất nhiên cũng mang lên đạo vận của thần tiên.
Nhưng giờ phút này, Cơ Thanh Y nhìn về phía Quân Tiêu Dao.
Khí chất này, cảm giác này, dù là nàng cũng không nhịn được sinh ra cảm giác tự biết xấu hổ.
Điều này khiến Cơ Thanh Y thực không thể tưởng tượng.
“Trên đời này thực sự có người siêu trần thoát tục như thế sao?” Cơ Thanh Y hơi thất thần.
Nhưng rất nhanh, nàng lại định tâm thần, mở miệng nói: “Thanh Y đã sớm nghe đến tên tuổi của Tiêu Dao đạo huynh, hiện giờ vừa gặp, quả nhiên danh bất hư truyền.”
Nhìn thấy Cơ Thanh Y quay về hướng Quân Tiêu Dao, trong lòng mọi người đều rùng mình.
Tới!
Quả nhiên Thần Nữ của Cơ gia muốn giằng co với Thần Tử Quân gia sao?
Nhưng giọng điệu này sao không giống như gây sự?
Quân Tiêu Dao bình đạm nói: “Quân mỗ cũng có nghe thấy tên tuổi của Thần Nữ Cơ gia, quả nhiên không tầm thường.”
Lời này mang theo chút cảm giác tùy ý như qua loa cho xong.
Rất nhiều thiên kiêu nam tính đều ngạc nhiên.
Giọng điệu của Quân Tiêu Dao không khỏi quá có lệ đó chứ?
Đó chính là Thần Nữ, người bình thường có thể đáp lại một câu cũng sẽ vui sướng nửa ngày.
Cơ Thanh Y cũng ngẩn ra, không ngờ lại có người lấy thái độ như vậy nói chuyện với nàng.
Phải biết rằng, trước kia Cơ Thanh Y gặp được bất cứ kẻ nào, cho dù là chí tôn tuổi trẻ, truyền nhân bất hủ, đều không ngoại lệ mà khiêm tốn có lễ, mang theo ái mộ khát khao.
Mà Quân Tiêu Dao thì sao?
Nói chuyện như hoàn toàn không thèm để ý, thậm chí có cảm giác ứng phó qua chuyện.
Đây là lần đầu tiên Cơ Thanh Y gặp phải loại đãi ngộ này.
Quân Tiêu Dao nâng mí mắt lên và nói: “Nếu là vì Cơ Huyền mà muốn đến gây chuyện với bản Thần Tử, vậy Quân mỗ khuyên ngươi, nhân lúc còn sớm chặt đứt tâm tư này đi.”
Cơ Thanh Y tới đây, trừ vì Thiên Đạo Lâu ra thì không phải là do chuyện của Cơ Huyền sao?
Quân Tiêu Dao trực tiếp ngả bài.
Nếu nàng dây dưa vì chuyện này, Quân Tiêu Dao cũng không ngại trấn áp nàng.
“Đậu má, quả thực, Thần Tử của Quân gia là thẳng nam sắt thép...” Một đám nam tu sĩ há hốc mồm.
Có thể đối đãi với Thần Nữ người ta như vậy sao?
Nhưng rất nhiều nữ tử lại càng thêm sùng bái.
“Thần Tử đại nhân quả nhiên không phải hạng người nông cạn chú trọng bề ngoài, xem đi, cả Thần Nữ Cơ gia cũng không lọt vào mắt nổi.” Một nữ tu khát khao nói.
Cho dù siêu nhiên như Cơ Thanh Y, nhất thời cũng là im lặng không biết nói gì.
Thật lâu sau, nàng mới mở miệng nói: “Tiêu Dao đạo huynh hiểu lầm, đạo tâm của Cơ Huyền hỏng mất là do ý chí của hắn không kiên định, sao có thể trách Tiêu Dao đạo huynh chứ?”
Ban đầu Cơ Thanh Y đến, thật sự có ý muốn hỏi tội, dù sao cũng là chuyện mà trưởng lão trong tộc nàng nhờ vả.
Hết chương 181.