-
Chương 1-5
Chương 1 Đánh dấu Đại Thành Thánh Thểm, dị tượng vạn thánh triều bái!
Trong trụ sở gia tộc của Quân gia - một thế gia Thái Cổ nằm ở Hoàng Châu - Một tronag ba ngàn Đạo Châu thuộc Hoang Thiên Tiên Vực.
Quân gia chính là một thế lực lớn huy hoàng một phương của tiên vực, đã truyền thừa vô số kỷ nguyên, tổ tiên cũng từng có người là Đại Đế Vô Thượng.
Lúc này, toàn bộ Hoàng Châu, thậm chí là cả Hoang Thiên Tiên Vực đều đang rung động.
Có hư ảnh Long Hoàng không ngừng cuộn tròn trên không trung của Quân gia, phát ra tiếng rồng gầm phượng hót.
Nghe nói, đó là bởi vì Quân gia có một thế hệ truyền kỳ, đã hoài thai mười năm, sắp sửa giáng sinh...
Trên Thần Đảo trôi nổi trên hư không của Quân giam, trong Thiên Đế Cung.
Đông đảo tộc lão của Quân gia, giờ phút này đều đang hồi hộp nhìn đứa trẻ còn nằm trong tã lót.
Từ sau khi sinh ra, đứa trẻ này chưa từng khóc lấy một lần, chỉ có điều, trong đôi mắt to tròn vẫn luôn mang theo vẻ mờ mịt.
Nhưng đám tộc lão đều để ý thấy, đứa trẻ này có ánh sáng vàng quấn quanh thân, giống như một con Chân Long tuổi còn nhỏ.
" Đây là... Hoang Cổ Thánh Thể?" Một tộc lão hít sâu nói.
"Đúng vậy, chắc chắc là Hoang Cổ Thánh Thể không thể nghi ngờ, vì sao trời xanh lại đối đãi như vậy với Quân gia ta!" Một tộc lão khác bi thiết rống lên.
Trong tộc xuất hiện Hoang Cổ Thánh Thể, bọn họ chẳng những không mừng rỡ mà còn đấm ngực dậm chân, trông vô cùng mất mát.
Nguyên nhân rất đơn giản, tại thời đại Hoang Cổ, thánh thể quả thực rất cường đại, cũng rất tuyệt diệu, có thể đứng vững ở trong năm vị trí đầu trong ba ngàn thể chất nhưng cùng lúc, nó cũng phải trnah phogn thể chất chí cường với Vĩnh Hằng tiên thể, Hỗn Độn thần thể, Thương Thiên bá thể.
Đại Thành Thánh Thể, thậm chí có thể khiêu chiến Đại Đế cổ xưa.
Nhưng ở thời Cận Cổ, pháp tắc thiên địa thay đổi lớn, hoàn cảnh này dã không còn thích hợp để Hoang Cổ Thánh Thể tu luyện.
Thậm chí, tren trời còn rơi xuống mười đạo gông xiềng, trói buộc sự trưởng thành của Thánh thể.
Mà giờ khắc này, đứa trẻ kia, cũng chính là Quân Tiêu Dao thì vẫn đang mang theo vẻ mặt mờ mịt.
"Ta xuyên không rồi, hơn nữa còn được tặng cho một bộ Hoang Cổ Thánh Thể vô cùng bá?"
Kiếp trước, Quân Tiêu Dao chính là một cô nhi, được một người đoán mệnh mù lòa nhận mui.
Người mù kia nói, đời này của hắn tuy nghèo khổ nhưng kiếp sau nhất định sẽ được trời cao ưu ái, bước lên đỉnh cao nhân sinh.
Khi đó Quân Tiêu Dao còn không tin mấy nhưng sau một lần ngoài ý muốn, hắn mất mạng, mở mắt ra lần nữa đã trở thành một đứa trẻ sơ sinh.
"Xem ra, kiếp này, ta quả thực sinh ra đã ở vạch đích." Quân Tiêu Dao thầm nghĩ trong lòng.
Từ mấy lời của đám trưởng lão kia, Quân Tiêu Dao có thể suy đoán được đại khái, Quân gia hắn đang ở này chính là Hoang Cổ thế gia, vô cùng huy hoàng.
Có thể nói, người khác sinh ra ở bậc trên, còn hắn thì trực tiếp đi đến điểm cuối cùng.
"Có điều... Sinh ra trong gia tộc nghịch thiên thế này, vì sao thể chất của ta lại là phế thể, chẳng lẽ lại là xuất phát từ Cửi Mục Lưu?" Quân Tiêu Dao oán thầm. (1)
(1) Xuất phát Củi Mục Lưu: Ý nói bắt đầu từ một phế nhân.
Đúng lúc này, trong đầu của hắn vang lên một âm thanh cứng ngắc.
"Tinh! Chúc mừng ký chủ nhận được Hệ Thống Đánh Dấu!"
"Tinh! Địa điểm đánh dấu đã đổi mới, nơi sinh, Thiên Đế Cung!"
"Tinh! Lần đánh dấu này phát động bạo kích cho người mới may mắn, có thể nhận được phần thưởng năm sao trở lên, có muốn đánh dấu không?"
" Quả nhiên có hệ thống sao?"
Quân Tiêu Dao cũng không cảm thấy quá ngạc nhiên.
"Đánh dấu!" Quân Tiêu Dao thầm nhủ trong lòng.
"Tinh! Chúc mừng ký chủ, đánh dấu thành công, thu hoạch được phần thưởng tám sao, nhận được một bộ Hoang Cổ Thánh Thể đại thành!"
Ầm!
Ngay lúc âm thanh của hệ thống vang lên, Quân Tiêu Dao chỉ cảm thấy có một luồng sức mạnh không gì sánh được, phát ra từ trong cơ thể hắn.
Ở bên ngoài thân thể, xuất hiện mười sợi gông xiềng màu vàng kim nửa hư ảo, đó chính là mười đạo giam cầm!
"Xảy ra chuyện gì?"
Đám tộc lão bị kinh động, ánh mắt đồng loạt nhìn về phía Quân Tiêu Dao.
Sau đó, trong ánh mắt rung động của đám người bọn họ.
Két két!
Sợi xiềng xích thứ nhất, vỡ nát!
Ầm!
Một luồng khí huyết vô cùng kinh khủng tuôn trào ra.
Két két, sợi xiềng xích thứ hai vỡ nát!
Toàn bộ Thiên Đế Cung đều rung động, ánh sáng bùng nổ!
Sau đó là sợi thứ ba, thứ tư, thứ năm...
Cuối cùng, mười sợi xiềng xích đều vỡ vụn!
Ầm!
Chín tầng trời xuất hiện dị tượng, phong vân biến sắc, kinh lôi phun trào!
Có rất nhiều hư ảnh thánh nhân xuất hiện ở trên không trung, vô cùng vo tạn, số lượng phải hơn cả vạn, đều quay mặt về phía thần đảo của Quân gia mà triều bái!
Dị tượng này làm rung động toàn bộ Hoang Thiên Tiên Vực!
"Trời ạ, chuyện gì xảy ra, trên bầu trời lại có hư ảnh thánh nhân hiển hóa!"
"Phương hướng bọn họ triều bái, là Quân gia của Hoàng Châu!"
"Chắc chắn là Kỳ Lân Tử đã hoài thai mười năm của Quân gia kia xuất thế, rốt cuộc đứa trẻ này mang thể chất gì, sao có thể dẫn động dị tượng vạn thánh triều bái vậy chứ?"
Trong ba ngàn Đạo Châu của Hoang Thiên Tiên Vực, có rất nhiều thế lực cổ xưa, đại nhân vật của bất hủ hoàng triều đều đang lên tiếng cảm thán!
Dị tượng thế này, xưa hay hiếm thấy.
Cho dù là lúc Cổ Chi Đại Đế sinh ra cũng chỉ thế này mà thôi.
Rất nhiều người đều đang tò mò, Kỳ Lân tử kia của Quân gia, rốt cuộc mang thể chất yêu nghiệt đến mức nào?
Mà giờ khắc này, bên trong Thiên Đế Cung, cả đám trưởng lão đã trải qua vô số tuế nguyệt cũng đều đang ngây ngốc tại chỗ.
Trong đó có một lão giả mặc kim bào, râu tóc bạc phơ, mắt ngân ngấn nước, bật thốt lên:
"Ha ha, đây là tôn nhi của ta, tôn nhi của ta có tư thế Đại Đế đây!"
Lão giả này tên là Quân Chiến Thiên, chính là một tộc lão quyền cao chức trọng của Quân gia, giờ phút này ông ta lại khua tay múa chân như một lão ngoan đồng, ôm Quân Tiêu Dao, không kìm được vui mừng.
Quân Tiêu Dao nghe thấy câu quen thuộc này, mồ hôi rơi từng giọt.
Hắn cảm thấy mình giống như một lão tướng quân bước lên sân khấu, phía sau cắm đầy lá cờ.
Quả nhiên không hổ là gia gia.
"Quá tốt rồi, mới sinh ra đã đánh vỡ xiềng xích của Hoang Cổ Thánh Thể, quả thực là chưa từng nghe thấy có chuyện như thế này, dù có tra tư liệu lịch sử trăm vạn năm cũng chưa chắc đã tìm ra được trường hợp nào như thế!" Một tộc lão khác tán thưởng.
"Có đứa trẻ này, Quân gia ta có thể tranh được một Đế vị rồi!"
"Ha ha, Long Tổ của Thái Tổ Hoàng Tộc có một Long Ngạo Thiên mang đế long huyết thôi đã dám khiêu khích Quân gia chúng ta, nói thế hệ tuổi trẻ của chúng ta không người, quả thực là buồn cười đến cực điểm!" Một tộc lão khác trào phúng lên tiếng.
Mặc dù Quân gia bọn họ quân lâm Hoang Thiên Tiên Vực, vô cùng huy hoàng nhưng không phải không có kẻ địch.
Tổ Long Sào, Thái Cổ Hoàng Tộc của Vạn Hoàng Linh Sơn chính là một trong những thế lực đối đầu với Quân gia.
Còn có hai nơi là Sinh Mệnh Cấm Khu cùng Vạn Cổ Táng Thổ cũng là một trong những tai họa ngầm.
Có điều, chúng tộc lão tin tưởng, những tai họa ngầm này sẽ dần được Quân Tiêu Dao đến xử lý hết mà thôi.
Bởi vì Quân gia bọn họ đã có một Hoang Cổ Thánh Thể đại thành, vừa sinh ra đã có thể phá vỡ gông xiềng.
Ầm ầm...
Trong cơ thể Quân Tiêu Dao, máu vàng óng đang không ngừng lưu động.
Sau khi phá vỡ gông xiềng trói buộc Thánh thể, khí tức của hắn cũng liên tục tăng lên.
Luyện gân!
Rèn cốt!
Thay máu!
Thông khiếu!
Tụ linh!
Trước ánh mắt sững sờ của đám người Quân Chiến Thiên, tu vi của Quân Tiêu Dao trực tiếp đột phá năm đại cảnh giới của nhục thân.
Phải biết, cho dù là một vài thiên chi kiêu tử thì cũng phải cần năm năm mới có thể đại thành nhục thân, mà đây là còn dưới điều kiện tiên quyết là có rất nhiều thánh dược tẩm bổ.
Nhưng Quân Tiêu Dao chỉ mới sinh ra một khắc đồng hồ mà thôi thì đã liên tục phá được năm ải, nếu truyền ra ngoài quả thực sẽ khiến cho cả đám thiên chi kiêu tử phải hoài nghi cuộc đời.
"Hoang Cổ Thánh Thể phá vỡ gông xiềng, quả nhiên thực mẹ nó yêu nghiệt!" Dù là đám tộc lão lõi đòi như bọn họ cũng không nhịn được mà phải phát ra mấy lời thô bỉ.
Nhưng chuyện khiến người ta sợ hãi than còn ở đằng sau.
Xung quanh người Quân Tiêu Dao, có vạn hư ảnh thánh nhân chìm nổi, không ngừng triều bái hắn!
"Chẳng lẽ đây là dị tượng của Thánh tể, vạn thánh triều bái?"
Quân Chiến Thiên cùng một đám tộc lão đều cảm thấy choáng váng.
Nói chung, các loại Thánh thể, Thần thể đều sẽ có dị tượng riêng của mình.
"Nghe nói, Hoang Cổ Thánh Thể đại thành tổng cộng được sáu loại dị tượng, sau khi toàn bộ thức tỉnh thì sau loại dị tượng này sẽ hình thành Lục Đạo Luân Hồi, có thể quét ngang tất thảy kẻ địch trên thế gian!" Ánh mắt của một tộc lão cũng ẩn ẩn mang theo lửa nóng.
Quân Chiến Thiên cười đến mức không ngậm được mồm, ông ta dường như đang thấy cảnh tượng ngày sau tôn nhi của mình đăng lâm Đế vị, vạn tộc đến triều bái.
Đừng nói đám tộc lão như bọn họ, đến ngay cả chính Quân Tiêu Dao cũng cảm thán không thôi.
Mình có thiên phú vô địch, bối cảnh vô địch, còn có thêm cả một Hệ Thống Đánh Dấu, thế này thì khiến đám thiên kiêu khác phải sống thế nào?
Ngay lúc Quân Tiêu Dao cảm thấy, ngày sau có phải mình nên khiêm tốn hơn chút không.
Trong đầu hắn lại đột nhiên truyền đến giọng nói.
"Tinh! Chúc mừng ký chủ, địa điểm đánh dấu đã đổi mới!"
Hết chương 1.
Chương 2 Kinh động Thập Bát Tổ, thân phận Thần tử
"Được lắm, đến cả hệ thống cũng không muốn để cho ta khiêm tốn mà..." Quân Tiêu Dao âm thầm chửi bậy trong lòng.
"Tinh, địa điểm đánh dấu đổi mới, xin vui lòng đánh dấu tại Thái Nhạc bia cổ!"
"Thái Nhạc bia cổ là ở đâu?" Quân Tiêu Dao thầm nghĩ.
Có điều việc này cũng không vội, dù sao bây giờ hắn cũng chỉ mới là một đứa trẻ, mà đã đánh dấu một bộ Hoang Cổ Thánh Thể đại thành rồi, có thể nói là bắt đầu khá hoàn mỹ.
Địa điểm đánh dấu tiếp theo kia, cứ từ từ tìm cũng không muộn.
"Lần đánh dấu này nhận được Hoang Cổ Thánh Thể đại thành, không biết lần đánh dấu tiếp theo kia sẽ nhận được cái gì?" Trong lòng Quân Tiêu Dao quả thực có chút chờ mong.
Mà lúc này, Quân Chiến Thiên lại vỗ ót một cái, nói: "Đúng rồi, còn chưa đặt tên cho tôn nhi bảo bối, hay cứ gọi nó là Quân Trường Sinh nhé, ngụ ý sau này nó sẽ chứng đạo trường sinh."
Quân Tiêu Dao đang được người ta ôm quả thực hết biết nói gì.
Mặc dù cái tên Quân Trường Sinh này nghe cũng được nhưng hắn vẫn mong có thể sử dụng tên của mình.
"Ai, cái này không ổn, người tên Trường Sinh nhiều quá, tục khí!" Một vài tộc lão lắc đầu nói.
Bây giờ người, chó gì cũng dám lấy tên Trường Sinh, cái tên rách nát thế này sao xứng với Kỳ Lân tử của Quân gia bọn họ chứ?
Lúc này, một thanh âm có chút hư nhược vang lên: "Hay gọi nó là Tiêu Dao đi, phu quân từng nói, thành tiên dễ dàng tiêu dao khó, ta chỉ hy vọng hài nhi này của mình có thể tiêu dao cả đời."
Nữ tử có khuôn mặt mỹ lệ đang nằm trên giường mở miệng nói.
Nàng chính là mẹ đẻ của Quân Tiêu Dao, Khương Nhu.
Đối mặt với đề nghị của Khương Nhu, đám người Quân Chiến Thiên cũng không thể xem nhẹ.
Bởi vì thân phận Khương Nhu cũng không phải đơn giản, nàng chính là Thần nữ của Khương gia - một trong những thế gia Hoang Cổ.
"Được, vậy thì cứ gọi nó là Tiêu Dao đi." Quân Chiến Thiên gật đầu, có điều ông ta dường như lại nghĩ tới điều gì, chợt khẽ thở dài.
Quân Tiêu Dao nhìn thấy tình huống này, hơi nheo mắt.
Bây giờ hắn mới phát hiện, phụ thân của mình hình như không ở đây.
Không phải ông ta lại đi theo con đường tế thiên, pháp lực vô biên đấy chứ?
"Chiến Thiên, đừng lo lắng, dù sao Quân Vô Hối cũng là phụ thân của hắn, sao có thể dễ dàng vẫn lạc như vậy được, hơn nữa, ngày sau đứa nhỏ này trưởng thành chưa hẳn không thể hỗ trợ tìm kiếm phụ thân của nó." Một lão giả bên cạnh đứng ra an ủi.
"Cũng đúng, ha ha, ta còn có tôn nhi bảo bối mà!" Quân Chiến Thiên lại khôi phục dáng vẻ tươi cười.
Quân Tiêu Dao hơi chớp mắt, âm thầm nhớ kỹ tên phụ thân mình.
Bạch Y Thần Vương Quân Vô Hối.
Từ cái tên này mà xét, phụ thân của mình, có vẻ như có bối phận rất cao.
"Một khi tin tức Tiêu Dao có Hoang Cổ Thánh Thể đại thành truyền đi, sợ rằng sẽ khiến cả Tiên Vực chấn động, phải biết, có vô số thế lực đang muốn gây bất lợi cho Quân gia chúng ta." Một tộc lão thâm ý nói.
"Ý của ngươi là, vận dụng thủ đoạn che giấu sự dao động của Thánh thể trên người Tiêu Dao?" Quân Chiến Thiên nói.
Những tộc lão còn lại cũng thầm gật đầu.
Cây có mọc thành rừng, gió thổi vẫn bật rễ.
Có thể nói, bây giờ Quân Tiêu Dao chính là bảo bối của Quân gia, không thể để xuất hiện bất cứ sai lầm nào.
"Hậu nhân Quân gia, lúc nào học cách giấu đầu lòi đuôi thế, cả một bộ Thánh thể cũng không bảo vệ được sao?"
Lúc này, một giọng nói lạnh lùng bỗng nhiên vang lên, nổ vang trên không trung.
Toàn bộ Quân gia đều bị kinh động, vô số ánh mắt nhìn về phía trên Thiên Đế Cung.
"Dao động này..."
"Khí tức thật mạnh, là lão tổ tông vốn ngủ say bên trong Tổ từ, bò ra khỏi quan tài!"
"Hả... Ngay cả lão tổ tông cũng bị kinh động sao?" Bốn phương tám hướng truyền đến vô số tiếng hít lạnh của người Quân gia.
Đây chính là nhân vật cấp lão tổ của Quân gia, rất nhiều người Quân gia cả đời chưa chắc đã được nhìn thấy mặt lão tổ một lần.
Vậy mà Quân Tiêu Dao vừa sinh ra đã kinh động đến lão tổ, quả thực khiến rất nhiều người chấn động cùng hâm mộ.
Trong Thiên Đế Cung, Quân Chiến Thiên và các tộc lão nghe được âm thanh này liền chấn động, vội vàng bước ra bên ngoài.
Trong hư không ở bên ngoài Thiên Đế Cung, đã nứt ra một khe hở không rất rất lớn.
Một thân ảnh áo ám hơi khô gầy xuất hiện.
Đó là một lão giả mặc áo xám, trên dầu, trên thân còn dính bụi đất, giống như vừa leo ra khỏi mặt dất vậy.
Nhưng trong thân thể khẳng khiu của ông ta lại mang theo sức mạnh chấn động.
Giống như toàn bộ chư thiên vạn giới đều bị ông ta dẫm dưới chân.
"Là Thập Bát Tổ, tham kiến Thập Bát Tổ!"
Đám người Quân Chiến Thiên vội vã khom người.
Lão giả áo xám này chính là nhân vật cấp lão tổ của Quân gia, đã chôn ở tổ từ Quân gia vô số năm.
Chỉ có khi nào Quân gia phát sinh biến cố to lớn hoặc là lúc phải đối diện với sinh tử tồn vong thì mới có thể tỉnh lại.
Đám người Quân Chiến Thiên không ngờ, Quân Tiêu Dao vừa được sinh ra đã khiến lão tổ chú ý.
Thân hình Thập Bát Tổ lóe lên, chỉ chớp mắt đã xuất hiện trước người Quân Chiến Thiên, ôm lấy Quân Tiêu Dao.
Ánh mắt của ông ta thâm thúy như nhật nguyệt, nhìn về phía Quân Tiêu Dao.
Quân Tiêu Dao hơi chớp mắt, không khóc không nháo, ngược lại còn mang theo một tia hiếu kỳ.
"Đây là lão tổ của Quân gia sao, khí tức mạnh thật, còn mạnh hơn cả khí tức của gia gia nữa." Quân Tiêu Dao thầm nghĩ trong lòng.
Thập Bát Tổ nhịn không được cười ha hả nói: "Tốt... Tốt lắm, Quân gia ta lại có một Chân Long, đám ngu xuẩn các ngươi còn định che giấu ánh sáng của đứa nhro này."
"Thập Bát Tổ, chúng con chỉ sợ ngày sau có người gây bất lợi cho tôn nhi thôi." Quân Chiến Thiên nhắm mắt nói.
Đám tộc lão như bọn họ, địa vị tuy cao nhưng ở trước mặt Thập Bát Tổ thì cũng chỉ có thể xem như hậu sinh vãn bối.
"Hừ, ta xem ai dám, mấy lão bất tử kia nếu dám không nể mặt ta, ra tay với Tiêu Dao, lão phu không ngại phát động bất hủ chiến, giết đến long trời lở đất, máu chảy triệu vạn dặm."
Thái độ của Thập Bát Tổ vô cùng bá đạo.
Đám người Quân Chiến Thiên âm thầm nuốt nước bọt.
Bất hủ chiến chính là đại chiến đẳng cấp bất hủ đạo thống, bao gồm các phe liên quan như những thế gia Hoang Cổ, Vô Thượng hoàng triều, Thái Cổ Hoàng tộc.
Một trận chiến như vậy có thể khiến Tiên Vực long trời lở đất, trăm vạn chúng sinh đẫm máu.
Đã lâu lắm rồi Hoang Thiên Tiên Vực không có xảy ra bất hủ chiến.
" Lão phu tuyên bố, về sau đứa nhỏ này chính là Thần tử của Quân gia ta, tất cả tài nguyên tu luyện đều phải cung cấp đặc biệt cho nó, dù cho có nện thành đống cũng phải dưỡng ra một thân Đại Thành Thánh Thể!" Thập Bát Tổ ra lệnh.
Đám tộc lão Quân Chiến Thiên đều gật đầu tán đồng.
Kẻ trời sinh đã có thể đánh vỡ gông xiềng Hoang Cổ Thánh Thể, kẻ dần mới không bồi dưỡng.
"Hơn nữa, ta ban cho đứa nhỏ này, tư cách số 0 trong danh sách..." Thập Bát Tổ tiếp tục nói.
"Cái gì? Đám tộc lão chấn kinh.
Nếu như chỉ ban cho thân phận Thần tử thì cũng không có gì để nói, dù sao thân phận này cũng chỉ mang tính biểu tượng.
Nhưng danh sách thì lại khác.
Danh sách Quân gia là người có tư cách tranh đoạt vị trí gia chủ.
Thế hệ tuổi trẻ của Quân gia có chừng mấy vạn người,
Nhưng kẻ nhận được thân phận Danh sách thì chỉ có mười người mà thôi.
Nói cách khác, chỉ có mười người này mới có tư cách đi tranh đoạt vị trí gia chủ.
Mười người này, mỗi một ai bước ra cũng đều có thể làm kinh diễm cả mộtt hời đại, là mười đại thiên kiêu ưu tú nhất Quân gia.
Mà phía trên Mười đại danh sách thì có một danh sách số 0.
Số không, đại biểu không có gì cả cũng đại biểu cho khả năng vô hạn!
Địa vị của nó còn đứng trên cả Danh sách thứ nhất!
Số 0 đời trước chính là phụ thân của Quân Tiêu Dao, Bạch Y Thần Vương Quân Vô Hối!
"Thập Bát Tổ, thế này thì có hơi không ổn, sẽ khiến cho các danh sách khác sinh lòng bất mãn..." Một gia lão thử dò xét nói.
Một một vị Danh sách đều phải trải qua vô số khảo nghiệm mới có được thân phận này.
Quân Tiêu Dao chỉ mới sinh ra liền được ban cho Danh sách Số 0, vậy thì các Danh sách khác sẽ nghĩ như thế nào?
"Bọn chúng bất mãn thì bảo bọn chúng sau này đi tranh, tranh được từ đứa nhỏ này rồi nói." Thập Bát Tổ hất tay áo lên.
Nghe ngữ khí, hiển nhiên ông rất tin tưởng Quân Tiêu Dao.
Quân Tiêu Dao nghe vậy, yên lặng thở dài.
Gia gia ký thác kỳ vọng vào hắn, lão tổ lại nhìn hắn với con mắt khác, còn có người phụ thân bí ẩnh cũng những tai họa ngầm Quân gia kia.
Quả thực là khiến hắn không thể nào làm cá ướp muối được mà.
"Thiên phú vô địch, bối cảnh vô địch, có hệ thống phụ trợ, có loại bắt đầu hoàn mỹ thế này, nếu còn không thể trấn áp một thời đại vậy thì chỉ có thể nói ta quá tệ hại rồi..." Quân Tiêu Dao nghĩ thầm.
Hết chương 2.
Chương 3 Thần tàng của thận, đánh dấu bia cổ
Trong nháy mắt, thời gian ba năm đã trôi qua.
Tin tức liên quan tới Quân Tiêu Dao vẫn lưu truyền trong khắp Quân gia như cũ.
Tất cả mọi người đều biết, Quân Tiêu Dao vừa ra đời liền kinh động đến Thập Bát Tổ, được ban cho thân phận Thần tử.
Về phần thân phận Số 0 Danh Sách, dưới sự khắc chế của Quân Chiến Thiên nên không bị lưu truyền ra.
Bởi vì Quân Chiến Thiên định khi tổ chức tiệc sinh nhật mười tuổi cho Quân Tiêu Dao, mời các thế lực lớn ở Hoang Thiên Tiên Vực đến dự, sau đó mới công bố thân phận Số 0 Danh Sách của Quân Tiêu Dao.
Xem như giúp Quân Tiêu Dao bật bệ phóng thanh danh.
Mà như vậy cũng sẽ giúp cho Quân Tiêu Dao có thêm mười năm trưởng thành trong yên bình.
Có điều đến lúc đó, nếu vẫn khiến cho những người có trong Danh Sách của Quân gia bất mãn cũng chỉ có thể để chính Quân Tiêu Dao tự giải quyết.
Quân Tiêu Dao cũng chẳng bận tâm đến mấy việc này lắm
Hắn vẫn có lòng tin vào thiên phú của mình.
Thời gian mười năm là đã đủ rồi.
"Tiêu Dao, sau năm đại cảnh giới của nhục thân, chính là năm đại cảnh giới của thần tàng, theo thứ tự là: Tâm Thần Tàng, Tỳ Thần Tàng, Can Thần Tàng, Phế Thần Tàng, Thận Thần Tàng, đối ứng với Kim, Mộc, Thủy Hỏa, Thổ."
"Chờ đến khi năm đại cảnh giới Thần Tàng đại thành thì có thể tụ linh hải, ngưng thần cung, hóa chân linh."
Trong một cung điện ở Thiên Đế Cung, Quân Chiến Thiên đang giảng giải việc tu hành cho Quân Tiêu Dao.
Trong ba năm này, Quân Tiêu Dao vẫn luôn đang củng cố cảnh giới nhục thân.
Mỗi ngày không biết bao nhiêu là thánh dược, thần đan, quả thực chẳng khác nào cải trắng được bày trước mặt hắn.
Hoang Cổ Thánh Thể tu luyện, hao phí nhất chính là tài nguyên.
Nhưng Quân gia lại là thế gia Hoang Cổ vậy nên đủ để cung cấp cho Quân Tiêu Dao.
Sau ba năm tích lũy, Quân Tiêu Dao có cảm giác, bây giờ mình có thể phá cảnh bước vào cảnh giới tiếp theo bất cứ lúc nào.
"gia gia, bình thường, muốn đột phá năm cảnh của Thần Tàng cần bao nhiêu thời gian?" Quân Tiêu Dao hỏi.
Quân Chiến Thiên trầm ngâm nói: "Thiên kiêu bình thường thì cần chừng năm năm, tuyệt thế thiên kiêu thì cũng cần hai ba năm, con chính là Hoang Cổ Thánh Thể, nhục thân vô song, có lẽ chừng một hai năm là đu rồi."
"Một, hai năm sao?" Quân Tiêu Dao âm thầm suy nghĩ.
Sau khi đã vạch rõ con đường tu luyện, Quân Tiêu Dao liền bắt đầu ngưng thần, tĩnh tâm,
Thứ hắn tu luyện chính là công pháp chí tôn của Quân gia - Thái Huyền Kinh.
Môn Thái Huyền Kinh này, đủ để tu luyện đến cảnh giới chí tôn, cũng chính là một trong những công pháp cao nhất của Quân gia.
Có điều, chỉ cần Quân Tiêu Dao muốn, tài nguyên hay công pháp gì hắn cũng đều dễ dàng có được.
Ầm ầm...
Trong cơ thể hắn như có thần lôi đang bùng nổ, khí huyết vàng kim dâng lên khắp toàn thân.
Những tích lũy trong suốt ba năm qua, bộc phát ngay lúc này.
Giờ phút này, nếu sử dụng nội thì liền có thể nhìn thấy, trong cơ thể Quân Tiêu Dao, trái tim chiếu sáng rạng rỡ, giống như muốn mở ra một cánh cửa.
"Cái này... Không thể nào..." Quân Chiến Thiên đứng bên cạnh cũng sững sờ.
Ông ta chỉ vừa mới giảng giải xong, cháu trai nhà mình chẳng lẽ sắp đột phá rồi?
Tiểu thuyết cũng không dám viết như thế đâu!
Nhưng mà, ngay tại lúc Quân Chiến Thiên chấn kinh.
Bên trong trái tim của Quân Tiêu Dao, giống như có một cánh cửa bị đánh cho nổ tung.
Ầm!
Quân Tiêu Dao chỉ cảm thấy, nhục thân mạnh mẽ hơn mấy lần, khí huyết vàng kim vô tận cuồn cuộn mãnh liệt, sức mạnh của hắn tăng lên gấp mười chỉ trong nháy mắt.
"Đây là đã mở ra Tâm Thần Tàng sao, hình như cũng dễ quá rồi." Quân Tiêu Dao nghi ngờ nói.
Hắn có cảm giác, không khó như Quân Chiến Thiên đã nói àm?
Đã thuận lợi đột phá, Quân Tiêu Dao cũng không chần chờ, tiếp tục bắt đầu trùng kích vào một cánh cửa thần tàng ới.
Sau nửa canh giờ.
Ầm!
Can Thần Tàng lại bị oanh phá, khí huyết chấn động.
Sau đó một lúc, Tỳ Thần Tàng lại được mở ra.
Sau đó là Phế Thần Tnafg.
Cuối cùng, ngay lúc thời gian một ngày sắp sửa qua đi, toàn thân Quân Tiêu Dao chấn động, Thận Thần Tàng cũng được phá mở!
Ngay lúc năm đại thần tàng trong cơ thể được mở ra, Quân Tiêu Dao có cảm giác mình như biến thành chiến thần một phương, có thể trấn áp mười phương vũ trụ.
Mà lão gia tử Quân Chiến Thiên thì đã ngơ ngác tại chỗ, thất thần lẩm bẩm nói: "Mẹ nó, lúc trước lão tử đột phá ngũ cảnh thần tàng cũng pahri dùng thời gian hai năm, vậy mà cháu trai chỉ mới một ngày đã đột phá..."
Người so với người quả thực tức chết người mà.
Quân Chiến Thiên cảm giác bản thân mình trước mặt tôn nhi, như trở thành một tên phế vật.
Không đúng, chính là một tên phế vật.
Ngoại trừ lớn tuổi hơn chút, tu vi cao hơn chút ra thì ông ta chẳng có chỗ nào sánh bằng Quân Tiêu Dao cả.
"Gia gia, ta cảm thấy hơi kỳ lạ." Quân Tiêu Dao bỗng nhiên cau mày nói.
"Sao vậy, không phải là xảy ra vấn đề gì rồi chứ?" Quân Chiến Thiên lấy lại tinh thần, khẩn trương nói.
Quân Tiêu Dao là bảo bối của Quân gia đấy, nếu là xảy ra vấn đề gì, Thập Bát Tổ không lột da ông ta mới là lạ.
"Tại sao ta có cảm giác, sức mạnh của Thận Thần Tàng còn mạnh hơn bốn thần tàng khác vậy?" Quân Tiêu Dao nghi ngờ nói.
Điều này cũng không phải nói bốn thần tàng khác không mạnh, mà là Thận Thần Tàng mạnh có hơi quá mức.
Quân Chiến Thiên vội vàng tiến lên điều tra, cuối cùng thở dài một hơi, trong ánh mắt phức tạp còn mang theo ý hâm mộ.
"Gia gia, ta không có vấn đề gì chứ?" Quân Tiêu Dao hỏi.
"Đương nhiên không có việc gì, Tiêu Dao à, về sau con phải cố gắng khai chi tán diệp cho nhất mạch này của gia gia, chờ đến đại yến mười tuổi của con, ta sẽ bảo Khương Nhu tứ hôn hòn ngọc quý trên tay Khương gia bọn họ cho con." Quân Chiến Thiên nói.
"Chuyện này..." Quân Tiêu Dao sững sờ, lập tức hiểu ra.
Hóa ra Hoang Cổ Thánh Thể còn hỗ trợ cho cả phương diện kia nữa.
Có điều Quân Tiêu Dao cũng không phải hạng người tinh trùng lên não, cho dù có tốt cũng không thể dùng bậy được.
Về phần ép duyên, Quân Tiêu Dao cũng sẽ không tùy tiện thích hòn ngọc quý trên tay Khương gia gì kia.
"Đúng rồi, gia gia, ngài có biết bia cổ Thái Nhạc là gì không?" Quân Tiêu Dao nói sang chuyện khác.
Ba năm này, Quân Tiêu Dao đều chỉ cố gắng củng cố thân thể, không thực hiện nhiệm vụ của hệ thống.
Hiện tại tu vi của hắn lại đột phá, cũng là thời điểm nên đi đánh dấu để nhận thưởng rồi.
"Bia cổ Thái Nhạc vốn là một khối bia đá đứng sừng sững ở Hoang Thiên Tiên Vực, dùng để kiểm trắc thực lực nhục thân, có điều, sau này đã bị Quân gia chúng ta đào về, để ở trong trong Đấu Võ Trường, giúp các đệ tử hậu bối kiểm trắc nhục thân." Quân Chiến Thiên nói.
"Hóa ra là vậy..." Quân Tiêu Dao quả thực muốn đổ mồ hôi.
Quân gia này cũng bá đạo quá đi, còn trực tiếp đào cả bia cổ Thái Nhạc về.
Có điều như vậy cũng tốt, giúp Quân Tiêu Dao hắn khỏi phải cất công đi tìm.
"Gia gia, ta muốn đến bia cổ Thái Nhạc thử một lần." Quân Tiêu Dao nói.
"Chuyện này..." Quân Chiến Thiên chần chờ.
Những hậu bối tuổi trẻ đi Đấu Võ Trường của Quân gia bình thường đều tầm mười tuổi trở lên.
Quân Tiêu Dao bây giờ mới chỉ có ba tuổi, cho dù có Hoang Cổ Thánh Thể hiếm thấy nhưng nếu thật muốn kiểm trắc, nói không chừng không thể sánh bằng các thiên kiêu lớn tuổi hơn kia.
"Gia gia, yên tâm đi, ta chỉ đi thử một lần, có thất bại cũng không sao." Quân Tiêu Dao nói.
Hắn chỉ muốn đi đánh dấu để lĩnh thưởng mà thôi.
"Vậy được rồi." Quân Chiến Thiên khẽ gật đầu.
Trẻ nhỏ nha, gặp chút trở ngại cũng tốt.
Tránh cho việc thiên phú quá cao lại trở nên kiêu ngạo, cuồng vọng.
"Đến lúc đó mình đi theo phía sau cháu trai, có thất bại cũng phải an ủi nó cho tốt mới được..." Quân Chiến Thiên thầm nghĩ trong lòng.
"Ba năm, cuối cùng cũng có thể đi ra khỏi Thiên Đế Cung rồi!"
Quân Tiêu Dao bước ra ngoài.
Tuy hắn chỉ mới ba tuổi nhưng bởi vì có Hoang Cổ Thánh Thể nên nhìn qua giống như đứa trẻ đã được năm sáu tuổi.
Sợi tóc đen nhánh, lấp lánh, da thịt trong suốt như ngọc thạch.
Ngũ quan như được điêu khắc ra, tuấn tú tự nhiên.
Tuổi còn nhỏ đã tuấn tú như tiên linh, quả thực như một vị trích tiên còn nhỏ tuổi.
Không khó để tưởng tượng, sau này lớn lên Quân Tiêu Dao sẽ phong thần tuấn lãng, tú dật tuyệt trần đến mức nào.
"Đánh dấu Bia cổ Thái Nhạc có thể nhận được phần thưởng gì đây?" Trong lòng Quân Tiêu Dao cũng khá hiếu kỳ.
Hết chương 3.
Chương 4 Quân Linh Lung, Thất Khiếu Linh Lung Tâm, ai là Quân Thiên Đế?
Đấu Võ Trường của Quân gia nằm trên một hòn đảo lơ lửng giữa hư không.
Rất nhiều hậu bối Quân gia đang tu luyện ở nơi này.
Ở đây không chỉ có lôi đài mà còn có những nơi chuyên được dùng để kiểm trắc tu vi, có thể giúp các hậu nhân Quân gia tiến hành sát hạch.
Bia cổ Thái Nhạc là do một đại năng giả của Quân gia cưỡng chế mang về, đặt vào trong Đấu Võ Trường, chuyên dùng để kiểm tra tu vi nhục thân cho đệ tử trong tộc.
Giờ phút này, bên cạnh bia cổ Thái Nhạc, một thiếu nữ mặc cung trang đang ngồi điều tức, chuẩn bị khiêu chiến bia cổ Thái Nhạc.
Thiếu nữ khoảng chừng mười bốn mười lăm tuổi, mái tóc vàng hơi lượn sóng xõa tung sau lưng, sợi tóc óng ánh, tỏa ra ánh sáng chói mắt.
Da nàng trắng nõn nà càng làm nổi bật đôi môi anh đào diễm lệ, khí chất cao quý, thanh tao lịch sự.
Mặc dù tuổi nàng không lớn nhưng bộ cung trang bó sát người lại làm nổi bật vóc dáng mềm mại, linh lung tinh tế, khiến người ta thầm mơ ước.
"Không biết lần này Quân Linh Lung lại sáng tạo ra kỳ tích gì nữa đây?"
"Nàng ta có Thất Khiếu Linh Lung Tâm, tốc độ lĩnh hội các loại công pháp đều cực nhanh, chắc hẳn cũng đã luyện thành hết các loại công pháp luyện thể rồi."
"Nghe nói có mấy vị Danh sách đều muốn mời Quân Linh Lung làm tùy tùng, nhưng lại bị nàng cự tuyệt."
Vây xung quanh có rất nhiều tử đệ Quân gia vừa đứng nhìn thiếu nữ Quân Linh Lung, vừa thầm tán chuyện.
Mặc dù Quân Linh Lung không nằm tỏg thập đại danh sách, nhưng danh tiếng của nàng ở Quân gia lại rất nổi bật.
Bởi vì nàng có Thất Khiếu Linh Lung Tâm.
Trái tim này được xưng là Thánh Nhân Chi Tâm, đại biểu rằng, ngày sau nếu Quân Linh Lung không vẫn lạc thì nàng chắc chắn sẽ thành Thánh.
Tuy nói đối với thế gia Hoang Cổ như Quân gia mà nói, một Thánh nhân cũng chẳng phải chuyện hiếm có gì nhưng phóng mắt khắp Hoang Thiên Tiên Vực thì Thánh nhân chắc chắn là một trong những đại nhân vật đứng ở tầng cao nhất.
Bởi vì Quân Linh Lung có khả năng thành Thánh nên một vài Danh Sách mới nguyện ý mời chào, có điều đều đã bị Quân Linh Lung cự tuyệt.
"Trấn Thiên Kim Chưởng."
Quân Linh Lung nâng cánh tay tuyết trăng như ngọc lên, đánh một chưởng cực mạnh về phía bia cổ Thái Nhạc.
Thân thể trông có vẻ yểu điệu mềm mại kia giờ phút này lại như bạo phát ra sức mạng vô hạn.
Ầm!
Một tiếng vang thật lớn qua đi, bia cổ Thái Nhạc tỏa ra ánh sáng.
Mười lăm vạn cân!
"Quân Linh Lung thật mạnh, so với lần trước lại tăng thêm ba vạn cân."
"Đúng vậy, một thiên kiêu bình thường, tu luyện nhục thân tới cực hạn cũng chỉ có cự lực mười vạn cân mà thôi, Quân Linh Lung đã xông phá cửa ải kia."
Bốn phía không ngừng truyền đến thanh âm tán thưởng, còn có không ít ánh mắt nóng bỏng ném về phía này.
Ngọc nhan tuyết trắng của Quân Linh Lung từ đầu đến cuối vẫn luôn bình thản, không có chút gợn sóng nào.
Lúc này, một giọng nữ chói tai đột nhiên vang lên.
"Quân Linh Lung, sao lâu vậy rồi ngươi mơi chỉ tăng thêm có ba vạn cân?"
Một nữ tử mặc váy lam lắc eo nhỏ chậm rãi đi tới.
Khuôn mặt vũ mị xinh đẹp nhưng lời nói lại có phần chói tai.
"Là Lan Thanh Nhã, tùy tùng của Quân Trượng Kiếm - Danh Sách số 10."
"Địa vị của nàng ta cao hơn tùy tùng, nghe nói Quân Trượng Kiếm khá sủng ái nàng ta."
Lan Thanh Nhã cũng không phải là người Quân gia, mà là tùy tùng do Quân Trượng Kiếm - Danh Sách số 10 - mời chào từ bên ngoài.
Quân Linh Lung không để ý đến, Lan Thanh Nhã lại tiếp tục mỉa mai: "Trượng Kiếm công tử đã lưu lại ấn ký sức mạnh năm trăm vạn cân trên bia cổ Thái Nhạc, gấp nhà ngươi mấy chục lần, nhưng ngươi lại cự tuyệt lời mời chào của ngài ấy, bây giờ biết mình ngu ngốc đến cỡ nào chưa?"
Lan Thanh Nhã rất chướng mắt dáng vẻ giả vờ thanh cao này của Quân Linh Lung.
Rõ ràng Quân Trượng Kiếm đã chủ động mở miệng mời chào nàng, Quân Linh Lung lại vẫn cứ cự tuyệt.
Theo Lan Thanh Nhã, Quân Linh Lung chính là một ả trà xanh thích làm ra vẻ.
"Mặc dù Quân Trượng Kiếm không tệ nhưng vẫn không phải là tốt nhất, người Quân Linh Lung ta muốn theo, đương nhiên chính là tồn tại có thể trấn áp thời đại." Quân Linh Lung thản nhiên nói.
Không có ai biết, Thất Khiếu Linh Lung Tâm còn có một năng lực bí ẩn, đó chính là có thể mơ hồ thấy trước một góc của tương lai.
Đương nhiên, năng lực này rất nghịch thiên cũng không thể chủ động thi triển.
Quân Linh Lung sống đến bây giờ chỉ mới phát động được một lần.
Trong một góc của tương lai kia, Quân Linh Lung mơ hồ thấy được một thân ảnh siêu nhiên, một bộ áo trắng, đưa lưng về chúng sinh.
Triệu vạn sinh linh, vạn tộc Thái Cổ đều khấu lạy sau lưng hắn, hô to danh hào Quân Thiên Đế.
Khi đó Quân Linh Lung đã biết chắc, thế hệ này của Quân gia chắc chắn sẽ sản sinh ra Chân Long, trấn áp thời không vạn cổ.
Có điều...
Quân Thiên Đế được chúng sinh quỳ bái trong một góc tương lai kia, rốt cuộc là là vị thiên kiêu Danh Sách nào của Quân gia?
Bởi vì nghi hoặc này nên từ trước đến giờ Quân Linh Lung vẫn không đi theo bất cứ kẻ nào.
Nàng vẫn luôn chờ đợi, người tên Quân Thiên Đế kia xuất hiện.
Quân Trượng Kiếm là Danh Sách số 10, mặc dù rất mạnh nhưng vẫn chưa thể cho Quân Linh Lung loại cảm giác này.
Nhưng mà, Lan Thanh Nhã nghe được lời này của Quân Linh Lung, lại cảm thấy vô cùng buồn cười.
"Ha ha, trấn áp một thời đại, Quân Linh Lung, ngươi lấy cớ này không khỏi có chút buồn cười."
Cho dù là Danh Sách số 1 - kẻ mạnh nhất của Quân gia cũng không dám nói ra lời như thế.
Bởi vì đây là thời đại tranh đấu, vạn tộc quật khởi, thiên kiêu xuất hiện lớp lớp, không một thiên kiêu nào dám lớn tiếng nói rằng mình có thể trấn áp thời đại này.
Mà đúng lúc này, ở nơi xa, một con Bạch Hạc đã hấp dẫn lực chú ý của mọi người.
Trên Bạch Hạc có một bóng dáng nhỏ nhắn ngồi xếp bằng như thần linh.
Chính là Quân Tiêu Dao.
Hắn chỉ mới đột phá ngũ cảnh thần tàng, còn chưa thu hoạch được năng lực ngự không, bởi vậy chỉ có thể cưỡi Bạch Hạc mà tới.
"Bóng dáng kia là ai thế?"
"Nhìn thì có vẻ còn rất nhỏ tuổi, nhỏ như vậy mà đã đến Đấu Võ Trường sao?"
Một đám tử đệ Quân gia liên tục bàn tán.
Từ khi Quân Tiêu Dao sinh ra đến giờ, vẫn luôn ở trong Thiên Đế Cung, chưa hề xuất hiện công khai trong Quân gia.
Bởi vậy, ngoại trừ Thập Bát Tổ và một đám tộc lão cùng mẹ đẻ Khương Nhu ra, chưa có ai từng nhìn thấy hắn.
"Ừm? Hắn..."
Ánh mắt Quân Linh Lung vừa rơi vào thân ảnh nho nhỏ kia, Thất Khiếu Linh Lung Tâm trong cơ thể bỗng nhiên nhảy lên một cái.\
Trong lòng sinh ra rung động.
" Không thể nào..." Đôi mắt đẹp của nàng dần trừng lớn, một thứ gọi là trực giác đột nhiên xông lên đầu.
Bạch Hạc rơi xuống, mũi chân Quân Tiêu Dao điểm một cái, nhẹ nhàng rơi xuống đất.
"Tiểu nam hài thực tuấn tú nha, rất muốn nhéo mặt hắn..." Một thiếu nữ của Quân gia vui vẻ nói.
"Đáng yêu quá, thực muốn cưỡi..." Một nữ tử khác có dáng người đầy đặn bá đạo nhìn chằm chằm Quân Tiêu Dao, dáng vẻ si mê.
Bị đám nữ tử như lang như hổ này nhìn chằm chằm, Quân Tiêu Dao cảm thấy lạnh cả gáy.
Thận của hắn quả thực rất mạnh nhưng vẫn chỉ mới là một đứa bé ba tuổi thôi.
Hắn cũng không muốn trở thành phi công siêu cấp đâu.
"Khí huyết của đứa nhỏ này quá mạnh, sao khiến ta có cảm giác nó còn lợi hại hơn cả chúng ta thế?"
Một thiếu niên Quân gia nhịn không được hỏi: "Nhóc con, ngươi là người thuộc mạch nào của Quân gia, vì sao ta chưa bao giờ thấy ngươi?"
Quân Tiêu Dao tùy ý đáp: "Đương nhiên các ngươi chưa từng nhìn thấy ta, đây là lần đầu tiên ta ra khỏi Thiên Đế Cung."
"Lần đầu tiên ra khỏi Thiên Đế Cung..."
Người trẻ tuổi kia vừa lẩm bẩm theo, thân thể bỗng nhiên run lên.
Thiên Đế Cung, đây là nơi ở của nhóm người có địa vị cao nhất Quân gia.
Ánh mắt người trẻ tuổi tràn đầy chấn động nhìn Quân Tiêu Dao, lắp bắp: "Ngươi... Không phải ba năm trước ngươi..."
"Đúng vậy, ta chính là Quân Tiêu Dao." Quân Tiêu Dao miễn cưỡng nói.
Xoạt!
Vừa dứt lời, toàn bộ Đấu Võ Trường đột nhiên yên tĩnh.
Có thể nói bây giờ Quân Tiêu Dao chính là người thần bí nhất tại Quân gia, cũng là người có thân phận cao nhất trong đám hậu bối.
Ba năm trước đây, hắn vừa sinh ra đã kinh động đến Thập Bát Tổ, còn được ngài đích thân ban cho thân phận Thần tử.
Có thể nói, thân phận địa vị bây giờ của Quân Tiêu Dao không hề thua kém thập đại Danh Sách!
"Bái kiến Thần tử đại nhân!"
Bên trong Đấu Võ Trường, tất cả tử đệ Quân gia đều cùng khom người cúi đầu.
Mắt Quân Linh Lung hơi lóe lên, nhưng cũng chỉ bình tĩnh thi lễ với Quân Tiêu Dao.
Sắc mặt Lan Thanh Nhã cũng khẽ biến, nàng ta là gia thần khác họ, càng không dám đắc tội với Quân Tiêu Dao, vội vàng khom người cúi đầu.
Nhìn đám người đang cung kính hành lễ với mình, Quân Tiêu Dao khẽ chậc lưỡi, thầm nghĩ.
"Không đúng, theo lối mòn thì dưới tình huống này, không phải nên có người bước ra chất vấn ta, sau đó bị ta cật lực vả mặt sao, biểu hiện ngoan ngoãn như thế, sao còn đường cho ta trang bức nữa?"
Quân Tiêu Dao có cảm giác như một quyền đánh vào bông, chẳng có tí khoái cảm gì.
Hắn còn muốn tìm người để trang bức cho tốt, không, phải nói là luận bàn một chút mới đúng.
Có điều Quân Tiêu Dao lại quá xem thường thân phận Thần tử này.
Ở đây chỉ sợ không ai dám có chút bất kính nào với hắn.
"Được rồi, nếu đã không có ai khiếu khích vậy ta cứ nhanh chóng đánh dấu cho xong đi."
Quân Tiêu Dao khẽ lắc đầu, trực tiếp đi tới trước bia cổ Thái Nhạc.
Lúc này, trong đầu hắn truyền đến thanh âm máy móc của hệ thống.
[Đinh, đã đến nơi đánh dấu bia cổ Thái Nhạc, có xác nhận đánh dấu?]
"Đánh dấu!" Quân Tiêu Dao thầm lên tiếng.
Hết chương 4.
Chương 5 Đánh dấu Thần Tượng Trấn Ngục Kình, cao thủ Linh Hải Cảnh ba tuổi!
[Đinh, chúc mừng túc chủ, thu hoạch được phần thưởng 6 sao, Thần Tượng Trấn Ngục Kình!]
Sau khi thanh âm của hệ thống vừa dứt, khẩu quyết của một môn công pháp huyền ảo liền tràn vào đầu Quân Tiêu Dao như dòng lũ.
Thần Tượng Trấn Ngục, lấy khí dẫn thần, lấy thần thành tượng, cử thủ đầu túc, Thần Tượng chi lực, nhân chi nhất thân, mười vạn vi hạt!
Mỗi một vi hạt có thể so với một thần tượng!
Thức tỉnh mười vạn vi hạt, thì sẽ có sức mạnh mười vạn thần tượng gia thân!
Một quyền có thể bổ núi, chém biển, chém nát sao trời, phá vỡ nhật nguyệt cũng chỉ tại một ý niệm!
"Thần Tượng Trấn Ngục Kình quả thực là pháp môn vo cùng mạnh. Dù có ở Quân gia thì pháp môn luyện thể này cũng không phải dễ thấy." Quân Tiêu Dao âm thầm cảm thán nói.
Hắn đã từng đọc qua rất nhiều pháp môn luyện thể đỉnh cấp của Quân gia, nhưng dạng pháp môn như Thần Tượng Trấn Ngục Kình này thì vô cùng hiếm thấy.
"Cứ tưởng rằng phần thưởng 6 sao sẽ kém hơn phần thưởng 8 sao nhiều nhưng bây giờ xem ra cũng không tệ lắm." Quân Tiêu Dao thầm cảm thán.
Mà lúc này, hắn cũng hiểu ra rằng, phần thưởng của hệ thống, từ thấp đến cao chia thành 1 sao đến 10 sao.
Phần thường 1 sao là bình thường nhất còn 10 sao thì là cao cấp nhất.
Phần thưởng 6 sao cũng xem như không tệ rồi.
"Thần Tượng Trấn Ngục Kình này, phối hợp lên nhục thân Hoang Cổ Thánh Thể vô song quả thực là tuyệt phối."
Quân Tiêu Dao trực tiếp xếp bằng ngồi dưới đất, bắt đầu tìm hiểu từ căn bản.
Hắn vốn chỉ định đến đánh dấu bia cổ Thái Nhạc chứ không phải là kiểm trắc tu vi nhục thân.
"Mười vạn vi hạt trong cơ thể, trước tiên là hóa vi hạt thành cự tượng, sau khi toàn bộ thức tỉnh thì cự tượng sẽ hóa thành long tượng, long tượng hóa thành nguyên tượng, nguyên tượng hóa thành thần tượng."
Quân Tiêu Dao bắt đầu lĩnh hội.
Mà đám tử đệ Quân gia chung quanh bia cổ Thái Nhạc thì lại cảm thấy vô cùng ngơ ngác.
"Chuyện gì xảy ra, ta còn tưởng rằng Thần tử đại nhân đến bia cổ Thái Nhạc để kiểm trắc thực lực nhục thân chứ."
"Đúng vậy, sao lại ngồi xuống thế kia?"
Trong mắt đám tử đệ Quân gia này, hành động của Quân Tiêu Dao quả thực là vô cùng khác người.
Đương nhiên bọn họ không biết, Quân Tiêu Dao đang lúc lĩnh hội Thần Tượng Trấn Ngục Kình.
"Cảm giác rung động này, có lẽ là..." Quân Linh Lung nhìn chăm chú bóng lưng Quân Tiêu Dao đang ngồi xếp bằng kia.
Rõ ràng chỉ là một cậu bé nhưng lại giống như tiểu thần linh, khiến cho người ta có cảm giác sâu không lường được.
"Còn không thể xác định, nhưng... Cũng không phải là không có khả năng..." Quân Linh Lung suy tư.
Lúc Quân Tiêu Dao được sinh ra, dẫn động vạn Thánh triều bái, rung động toàn bộ Hoang Thiên Tiên Vực.
Rất nhiều đệ tử Quân gia đều đang suy đoán rốt cuộc Quân Tiêu Dao mang thể chất gì.
Mặc dù đám người Quân Chiến Thiên không tận lực giấu giếm tin tức Quân Tiêu Dao mang theo Hoang Cổ Thánh Thể nhưng cũng không tùy tiện nói ra ngoài.
Cho nên, phần lớn người Quân gia còn không rõ Quân Tiêu Dao có thể chất gì.
"Đây chính là vị Thần tử được người ta bàn tán sôi nổi kia sao, cũng đâu phải là kẻ ba đầu sáu tay gì, mà tuổi còn nhỏ như thế, chẳng lẽ hắn muốn khiêu chién với bia cổ Thái Nhạc hay sao?"
Lan Thanh Nhã cũng đang quan sát Quân Tiêu Dao.
Trong mắt nàng ta không có quá nhiều kính sợ, dù sao nàng ta cũng là tùy tung của Danh Sách số 10 của Quân gia.
Nhiều khi, dù là một vài thiên kiêu trong Quân gia cũng không dám trêu chọc Lan Thanh Nhã, sợ đắc tội với Quân Trượng Kiếm sau lưng nàng ta.
"Trượng Kiếm công tửa tạo ra kỷ lục năm trăm vạn cân, dù có phóng mắt khắp toàn bộ Hoang Thiên Tiên Vực thì cũng thuộc hàng đỉnh lưu, vị Thần tử này, tới bây giờ, cảnh giới cùng tuổi tác như vậy, tối đa cũng chỉ mười vạn cân mà thôi?" Trong lòng Lan Thanh Nhã yên lặng nghĩ như vậy.
Có thể được Quân Trượng Kiếm sủng hạnh là may mắn nhất đời này của nàng ta.
Ở trong mắt nàng ta, bất kỳ người nào cũng không sánh nổi Quân Trượng Kiếm.
Bao gồm cả Quân Tiêu Dao.
Mà giờ phút này, Quân Tiêu Dao lại đang tập trung lĩnh hội.
Trong lúc mơ hồ, hắn cảm ứng được mười vạn vi hạt trong cơ thể, tựa như mười vạn phôi thai, mỗi phôi thai đều ẩn chứa một pho cự tượng chưa thức tỉnh.
Ầm!
Ầm!
Quân Tiêu Dao điều động sức mạnh khí huyết của Hoang Cổ Thánh Thể.
Có thể nói, Hoang Cổ Thánh Thể chính là thể chất phù hợp để tu luyện nhất, vậy nên khi tu luyện Thần Tượng Trấn Ngục Kình cũng nhanh chóng gặt hái được hiệu quả làm ít công to.
Ầm ầm!
Chẳng mấy chốc, Quân Tiêu Dao liềm cảm thấy trong cơ thể có một vi hạt bị phá vỡ, giống như có một pho cự tượng thức tỉnh, ngửa mặt lên trời thét dài, oanh kích tinh thần!
Một luồng thần lực, theo sự thức tỉnh của vi hạt, bắn ra từ trong thể nội của Quân Tiêu Dao.
"Sức mạnh một vạn cân!" Quân Tiêu Dao chấn động.
Một pho cự tượng đại biểu cho sức mạnh một vạn cân.
Nếu như Quân Tiêu Dao chuyển hóa hết mười vạn vi hạt trong cơ thể thành mười vạn cự tượng.
Như vậy thì hắn sẽ có sức mạnh một tỷ cân.
Mà Quân Trượng Kiếm nhiều lắm cũng chỉ mới có sức mạnh năm trăm vạn cân mà thôi!
Một tỷ so với năm trăm vạn, chênh lệch này quả thực khó mà có thể so sánh nổi!
"Đã thức tỉnh được một vi hạt, tiếp theo mọi chuyện sẽ dễ dàng hơn rồi, ta quả thực muốn xem thử xem, một lần Hoang Cổ Thánh Thể có thể thức tỉnh được bao nhiêu vi hạt!" Quân Tiêu Dao thầm nghĩ.
Hắn tiếp tục tu luyện, khí huyết kim sắc đằng không mà lên, tựa như biến thành thần tượng kim sắc có thể trấn áp thiên địa.
"Khí huyết mạnh thật!"
"Đó là công pháp gì, vì sao ta chưa thấy qua bao giờ?"
Dư kình phát ra do Quân Tiêu Dao tu luyện quét sạch toàn bộ Đấu Võ Trường, vô số tử đệ Quân gia đều chỉ biết ngơ ngác ngước mắt nhìn một màn này.
Thần tượng kim sắc trấn áp vũ trụ, vòi rồng chuyển động tựa như ôm cả trăng sao trên chính tầng trời!
Mà Quân Tiêu Dao, ngồi xếp bằng ở phía trước thần tượng, giống như một chiến thần còn nhỏ tuổi!
Ầm ầm!
Trong cơ thể Quân Tiêu Dao, thỉnh thoảng lại truyền ra tiếng vỡ tan, đó là thanh âm chứng minh từng pho cự tượng đang dần thức tỉnh.
Cuối cùng, Quân Tiêu Dao đột nhiên mở hai mắt ra, khí huyết tuôn lên chín tầng trời!
Cảnh giới của hắn, ngay lúc này lại đột phá thêm một bước, từ Thần Tàng ngũ cảnh đại viên mãn, đạt tới cảnh giới mới.
Linh Hải cảnh!
Một mảnh Linh Hải vàng kim, khuếch tán ra từ trong cơ thể Quân Tiêu Dao, khí tức mênh mông mãnh liệt, nghiêng trời lệch đất!
"Đã thức tỉnh một nghìn vi hạt, còn tiện thể đột phá đến Linh Hải cảnh!" Ánh mắt Quân Tiêu Dao bễ nghễ, khí tức cường tuyệt.
Nhục thân có ngũ cảnh, sau Thần Tàng ngũ cảnh chính là ba đại cảnh giới.
Linh Hải Cửu Trọng Thiên, Thần Cung Cửu Trọng Thiên, Chân Linh Cửu Trọng Thiên.
Còn được gọi là tụ Linh Hải, ngưng Thần cung, hóa Chân Linh!
Người mà ba tuổi đã đột phá đến Linh Hải cảnh, phóng mắt khắp vô số thời kỳ ở Tiên Vực cũng chẳng được mấy người.
"Ta không nhìn lầm đấy chứ, Thần tử đại nhân đột phá đến Linh Hải cảnh rồi?"
Một tên đệ tử Quân gia trợn mắt chết trân.
"Ba tuổi đã là cao thủ Linh Hải cảnh, này..." Cả đám tử đệ Quân gia đều hít một ngụm khí lạnh, bắt đầu hoài nghi nhân sinh.
Đừng nói là bọn họ, ngay cả Quân Chiến Thiên đã ẩn mình trong hư không, cũng cảm thấy kinh ngạc.
"Cháu của ta quá biến thái rồi, có điều, môn công pháp kia của nó, rốt cuộc là từ đâu mà có, quả thực là một thứ khó tìm." Quân Chiến Thiên thì thào.
Ông ta vốn là một đại năng giả Thánh Cảnh, chỉ liếc mắt đã có thể nhìn ra sự bất phàm của Thần Tượng Trấn Ngục Kình.
"Đã thức tỉnh được một ngàn cự tượng vi hạt, thử một lần xem sao..." Quân Tiêu Dao nhìn bia cổ Thái Nhạc ở phía trước, thần sắc kích động.
Một ngàn cự tượng vi hạt, đại biểu cho sức lực một ngàn vạn cân!
Điều này cũng có nghĩa là gấp đôi kỷ lục của Danh Sách số 10 - Quân Trượng Kiếm!
Nếu không có gì ngoài ý muốn, kỷ lục của Quân Trượng Kiếm, sợ là không cách nào giữ vững.
Quân Tiêu Dao nắm tay, thần lực trong cơ thể mênh mông mãnh liệt.
"Thần tử muốn khiêu chiến bia cổ Thái Nhạc!"
"Hắn có thể phá vỡ kỷ lục của Quân Trượng Kiếm không?"
Trong toàn bộ Đấu Võ Trường, vô số đệ tử Quân gia đều đưa mắt nhìn chăm chú khoảnh khắc này.
Lan Thanh Nhã cắn môi, âm thầm tự nhủ: "Sẽ không đâu, kỷ lục của Trượng Kiếm công tử sẽ không bị kẻ nào đánh vỡ..."
Hết chương 5.
Trong trụ sở gia tộc của Quân gia - một thế gia Thái Cổ nằm ở Hoàng Châu - Một tronag ba ngàn Đạo Châu thuộc Hoang Thiên Tiên Vực.
Quân gia chính là một thế lực lớn huy hoàng một phương của tiên vực, đã truyền thừa vô số kỷ nguyên, tổ tiên cũng từng có người là Đại Đế Vô Thượng.
Lúc này, toàn bộ Hoàng Châu, thậm chí là cả Hoang Thiên Tiên Vực đều đang rung động.
Có hư ảnh Long Hoàng không ngừng cuộn tròn trên không trung của Quân gia, phát ra tiếng rồng gầm phượng hót.
Nghe nói, đó là bởi vì Quân gia có một thế hệ truyền kỳ, đã hoài thai mười năm, sắp sửa giáng sinh...
Trên Thần Đảo trôi nổi trên hư không của Quân giam, trong Thiên Đế Cung.
Đông đảo tộc lão của Quân gia, giờ phút này đều đang hồi hộp nhìn đứa trẻ còn nằm trong tã lót.
Từ sau khi sinh ra, đứa trẻ này chưa từng khóc lấy một lần, chỉ có điều, trong đôi mắt to tròn vẫn luôn mang theo vẻ mờ mịt.
Nhưng đám tộc lão đều để ý thấy, đứa trẻ này có ánh sáng vàng quấn quanh thân, giống như một con Chân Long tuổi còn nhỏ.
" Đây là... Hoang Cổ Thánh Thể?" Một tộc lão hít sâu nói.
"Đúng vậy, chắc chắc là Hoang Cổ Thánh Thể không thể nghi ngờ, vì sao trời xanh lại đối đãi như vậy với Quân gia ta!" Một tộc lão khác bi thiết rống lên.
Trong tộc xuất hiện Hoang Cổ Thánh Thể, bọn họ chẳng những không mừng rỡ mà còn đấm ngực dậm chân, trông vô cùng mất mát.
Nguyên nhân rất đơn giản, tại thời đại Hoang Cổ, thánh thể quả thực rất cường đại, cũng rất tuyệt diệu, có thể đứng vững ở trong năm vị trí đầu trong ba ngàn thể chất nhưng cùng lúc, nó cũng phải trnah phogn thể chất chí cường với Vĩnh Hằng tiên thể, Hỗn Độn thần thể, Thương Thiên bá thể.
Đại Thành Thánh Thể, thậm chí có thể khiêu chiến Đại Đế cổ xưa.
Nhưng ở thời Cận Cổ, pháp tắc thiên địa thay đổi lớn, hoàn cảnh này dã không còn thích hợp để Hoang Cổ Thánh Thể tu luyện.
Thậm chí, tren trời còn rơi xuống mười đạo gông xiềng, trói buộc sự trưởng thành của Thánh thể.
Mà giờ khắc này, đứa trẻ kia, cũng chính là Quân Tiêu Dao thì vẫn đang mang theo vẻ mặt mờ mịt.
"Ta xuyên không rồi, hơn nữa còn được tặng cho một bộ Hoang Cổ Thánh Thể vô cùng bá?"
Kiếp trước, Quân Tiêu Dao chính là một cô nhi, được một người đoán mệnh mù lòa nhận mui.
Người mù kia nói, đời này của hắn tuy nghèo khổ nhưng kiếp sau nhất định sẽ được trời cao ưu ái, bước lên đỉnh cao nhân sinh.
Khi đó Quân Tiêu Dao còn không tin mấy nhưng sau một lần ngoài ý muốn, hắn mất mạng, mở mắt ra lần nữa đã trở thành một đứa trẻ sơ sinh.
"Xem ra, kiếp này, ta quả thực sinh ra đã ở vạch đích." Quân Tiêu Dao thầm nghĩ trong lòng.
Từ mấy lời của đám trưởng lão kia, Quân Tiêu Dao có thể suy đoán được đại khái, Quân gia hắn đang ở này chính là Hoang Cổ thế gia, vô cùng huy hoàng.
Có thể nói, người khác sinh ra ở bậc trên, còn hắn thì trực tiếp đi đến điểm cuối cùng.
"Có điều... Sinh ra trong gia tộc nghịch thiên thế này, vì sao thể chất của ta lại là phế thể, chẳng lẽ lại là xuất phát từ Cửi Mục Lưu?" Quân Tiêu Dao oán thầm. (1)
(1) Xuất phát Củi Mục Lưu: Ý nói bắt đầu từ một phế nhân.
Đúng lúc này, trong đầu của hắn vang lên một âm thanh cứng ngắc.
"Tinh! Chúc mừng ký chủ nhận được Hệ Thống Đánh Dấu!"
"Tinh! Địa điểm đánh dấu đã đổi mới, nơi sinh, Thiên Đế Cung!"
"Tinh! Lần đánh dấu này phát động bạo kích cho người mới may mắn, có thể nhận được phần thưởng năm sao trở lên, có muốn đánh dấu không?"
" Quả nhiên có hệ thống sao?"
Quân Tiêu Dao cũng không cảm thấy quá ngạc nhiên.
"Đánh dấu!" Quân Tiêu Dao thầm nhủ trong lòng.
"Tinh! Chúc mừng ký chủ, đánh dấu thành công, thu hoạch được phần thưởng tám sao, nhận được một bộ Hoang Cổ Thánh Thể đại thành!"
Ầm!
Ngay lúc âm thanh của hệ thống vang lên, Quân Tiêu Dao chỉ cảm thấy có một luồng sức mạnh không gì sánh được, phát ra từ trong cơ thể hắn.
Ở bên ngoài thân thể, xuất hiện mười sợi gông xiềng màu vàng kim nửa hư ảo, đó chính là mười đạo giam cầm!
"Xảy ra chuyện gì?"
Đám tộc lão bị kinh động, ánh mắt đồng loạt nhìn về phía Quân Tiêu Dao.
Sau đó, trong ánh mắt rung động của đám người bọn họ.
Két két!
Sợi xiềng xích thứ nhất, vỡ nát!
Ầm!
Một luồng khí huyết vô cùng kinh khủng tuôn trào ra.
Két két, sợi xiềng xích thứ hai vỡ nát!
Toàn bộ Thiên Đế Cung đều rung động, ánh sáng bùng nổ!
Sau đó là sợi thứ ba, thứ tư, thứ năm...
Cuối cùng, mười sợi xiềng xích đều vỡ vụn!
Ầm!
Chín tầng trời xuất hiện dị tượng, phong vân biến sắc, kinh lôi phun trào!
Có rất nhiều hư ảnh thánh nhân xuất hiện ở trên không trung, vô cùng vo tạn, số lượng phải hơn cả vạn, đều quay mặt về phía thần đảo của Quân gia mà triều bái!
Dị tượng này làm rung động toàn bộ Hoang Thiên Tiên Vực!
"Trời ạ, chuyện gì xảy ra, trên bầu trời lại có hư ảnh thánh nhân hiển hóa!"
"Phương hướng bọn họ triều bái, là Quân gia của Hoàng Châu!"
"Chắc chắn là Kỳ Lân Tử đã hoài thai mười năm của Quân gia kia xuất thế, rốt cuộc đứa trẻ này mang thể chất gì, sao có thể dẫn động dị tượng vạn thánh triều bái vậy chứ?"
Trong ba ngàn Đạo Châu của Hoang Thiên Tiên Vực, có rất nhiều thế lực cổ xưa, đại nhân vật của bất hủ hoàng triều đều đang lên tiếng cảm thán!
Dị tượng thế này, xưa hay hiếm thấy.
Cho dù là lúc Cổ Chi Đại Đế sinh ra cũng chỉ thế này mà thôi.
Rất nhiều người đều đang tò mò, Kỳ Lân tử kia của Quân gia, rốt cuộc mang thể chất yêu nghiệt đến mức nào?
Mà giờ khắc này, bên trong Thiên Đế Cung, cả đám trưởng lão đã trải qua vô số tuế nguyệt cũng đều đang ngây ngốc tại chỗ.
Trong đó có một lão giả mặc kim bào, râu tóc bạc phơ, mắt ngân ngấn nước, bật thốt lên:
"Ha ha, đây là tôn nhi của ta, tôn nhi của ta có tư thế Đại Đế đây!"
Lão giả này tên là Quân Chiến Thiên, chính là một tộc lão quyền cao chức trọng của Quân gia, giờ phút này ông ta lại khua tay múa chân như một lão ngoan đồng, ôm Quân Tiêu Dao, không kìm được vui mừng.
Quân Tiêu Dao nghe thấy câu quen thuộc này, mồ hôi rơi từng giọt.
Hắn cảm thấy mình giống như một lão tướng quân bước lên sân khấu, phía sau cắm đầy lá cờ.
Quả nhiên không hổ là gia gia.
"Quá tốt rồi, mới sinh ra đã đánh vỡ xiềng xích của Hoang Cổ Thánh Thể, quả thực là chưa từng nghe thấy có chuyện như thế này, dù có tra tư liệu lịch sử trăm vạn năm cũng chưa chắc đã tìm ra được trường hợp nào như thế!" Một tộc lão khác tán thưởng.
"Có đứa trẻ này, Quân gia ta có thể tranh được một Đế vị rồi!"
"Ha ha, Long Tổ của Thái Tổ Hoàng Tộc có một Long Ngạo Thiên mang đế long huyết thôi đã dám khiêu khích Quân gia chúng ta, nói thế hệ tuổi trẻ của chúng ta không người, quả thực là buồn cười đến cực điểm!" Một tộc lão khác trào phúng lên tiếng.
Mặc dù Quân gia bọn họ quân lâm Hoang Thiên Tiên Vực, vô cùng huy hoàng nhưng không phải không có kẻ địch.
Tổ Long Sào, Thái Cổ Hoàng Tộc của Vạn Hoàng Linh Sơn chính là một trong những thế lực đối đầu với Quân gia.
Còn có hai nơi là Sinh Mệnh Cấm Khu cùng Vạn Cổ Táng Thổ cũng là một trong những tai họa ngầm.
Có điều, chúng tộc lão tin tưởng, những tai họa ngầm này sẽ dần được Quân Tiêu Dao đến xử lý hết mà thôi.
Bởi vì Quân gia bọn họ đã có một Hoang Cổ Thánh Thể đại thành, vừa sinh ra đã có thể phá vỡ gông xiềng.
Ầm ầm...
Trong cơ thể Quân Tiêu Dao, máu vàng óng đang không ngừng lưu động.
Sau khi phá vỡ gông xiềng trói buộc Thánh thể, khí tức của hắn cũng liên tục tăng lên.
Luyện gân!
Rèn cốt!
Thay máu!
Thông khiếu!
Tụ linh!
Trước ánh mắt sững sờ của đám người Quân Chiến Thiên, tu vi của Quân Tiêu Dao trực tiếp đột phá năm đại cảnh giới của nhục thân.
Phải biết, cho dù là một vài thiên chi kiêu tử thì cũng phải cần năm năm mới có thể đại thành nhục thân, mà đây là còn dưới điều kiện tiên quyết là có rất nhiều thánh dược tẩm bổ.
Nhưng Quân Tiêu Dao chỉ mới sinh ra một khắc đồng hồ mà thôi thì đã liên tục phá được năm ải, nếu truyền ra ngoài quả thực sẽ khiến cho cả đám thiên chi kiêu tử phải hoài nghi cuộc đời.
"Hoang Cổ Thánh Thể phá vỡ gông xiềng, quả nhiên thực mẹ nó yêu nghiệt!" Dù là đám tộc lão lõi đòi như bọn họ cũng không nhịn được mà phải phát ra mấy lời thô bỉ.
Nhưng chuyện khiến người ta sợ hãi than còn ở đằng sau.
Xung quanh người Quân Tiêu Dao, có vạn hư ảnh thánh nhân chìm nổi, không ngừng triều bái hắn!
"Chẳng lẽ đây là dị tượng của Thánh tể, vạn thánh triều bái?"
Quân Chiến Thiên cùng một đám tộc lão đều cảm thấy choáng váng.
Nói chung, các loại Thánh thể, Thần thể đều sẽ có dị tượng riêng của mình.
"Nghe nói, Hoang Cổ Thánh Thể đại thành tổng cộng được sáu loại dị tượng, sau khi toàn bộ thức tỉnh thì sau loại dị tượng này sẽ hình thành Lục Đạo Luân Hồi, có thể quét ngang tất thảy kẻ địch trên thế gian!" Ánh mắt của một tộc lão cũng ẩn ẩn mang theo lửa nóng.
Quân Chiến Thiên cười đến mức không ngậm được mồm, ông ta dường như đang thấy cảnh tượng ngày sau tôn nhi của mình đăng lâm Đế vị, vạn tộc đến triều bái.
Đừng nói đám tộc lão như bọn họ, đến ngay cả chính Quân Tiêu Dao cũng cảm thán không thôi.
Mình có thiên phú vô địch, bối cảnh vô địch, còn có thêm cả một Hệ Thống Đánh Dấu, thế này thì khiến đám thiên kiêu khác phải sống thế nào?
Ngay lúc Quân Tiêu Dao cảm thấy, ngày sau có phải mình nên khiêm tốn hơn chút không.
Trong đầu hắn lại đột nhiên truyền đến giọng nói.
"Tinh! Chúc mừng ký chủ, địa điểm đánh dấu đã đổi mới!"
Hết chương 1.
Chương 2 Kinh động Thập Bát Tổ, thân phận Thần tử
"Được lắm, đến cả hệ thống cũng không muốn để cho ta khiêm tốn mà..." Quân Tiêu Dao âm thầm chửi bậy trong lòng.
"Tinh, địa điểm đánh dấu đổi mới, xin vui lòng đánh dấu tại Thái Nhạc bia cổ!"
"Thái Nhạc bia cổ là ở đâu?" Quân Tiêu Dao thầm nghĩ.
Có điều việc này cũng không vội, dù sao bây giờ hắn cũng chỉ mới là một đứa trẻ, mà đã đánh dấu một bộ Hoang Cổ Thánh Thể đại thành rồi, có thể nói là bắt đầu khá hoàn mỹ.
Địa điểm đánh dấu tiếp theo kia, cứ từ từ tìm cũng không muộn.
"Lần đánh dấu này nhận được Hoang Cổ Thánh Thể đại thành, không biết lần đánh dấu tiếp theo kia sẽ nhận được cái gì?" Trong lòng Quân Tiêu Dao quả thực có chút chờ mong.
Mà lúc này, Quân Chiến Thiên lại vỗ ót một cái, nói: "Đúng rồi, còn chưa đặt tên cho tôn nhi bảo bối, hay cứ gọi nó là Quân Trường Sinh nhé, ngụ ý sau này nó sẽ chứng đạo trường sinh."
Quân Tiêu Dao đang được người ta ôm quả thực hết biết nói gì.
Mặc dù cái tên Quân Trường Sinh này nghe cũng được nhưng hắn vẫn mong có thể sử dụng tên của mình.
"Ai, cái này không ổn, người tên Trường Sinh nhiều quá, tục khí!" Một vài tộc lão lắc đầu nói.
Bây giờ người, chó gì cũng dám lấy tên Trường Sinh, cái tên rách nát thế này sao xứng với Kỳ Lân tử của Quân gia bọn họ chứ?
Lúc này, một thanh âm có chút hư nhược vang lên: "Hay gọi nó là Tiêu Dao đi, phu quân từng nói, thành tiên dễ dàng tiêu dao khó, ta chỉ hy vọng hài nhi này của mình có thể tiêu dao cả đời."
Nữ tử có khuôn mặt mỹ lệ đang nằm trên giường mở miệng nói.
Nàng chính là mẹ đẻ của Quân Tiêu Dao, Khương Nhu.
Đối mặt với đề nghị của Khương Nhu, đám người Quân Chiến Thiên cũng không thể xem nhẹ.
Bởi vì thân phận Khương Nhu cũng không phải đơn giản, nàng chính là Thần nữ của Khương gia - một trong những thế gia Hoang Cổ.
"Được, vậy thì cứ gọi nó là Tiêu Dao đi." Quân Chiến Thiên gật đầu, có điều ông ta dường như lại nghĩ tới điều gì, chợt khẽ thở dài.
Quân Tiêu Dao nhìn thấy tình huống này, hơi nheo mắt.
Bây giờ hắn mới phát hiện, phụ thân của mình hình như không ở đây.
Không phải ông ta lại đi theo con đường tế thiên, pháp lực vô biên đấy chứ?
"Chiến Thiên, đừng lo lắng, dù sao Quân Vô Hối cũng là phụ thân của hắn, sao có thể dễ dàng vẫn lạc như vậy được, hơn nữa, ngày sau đứa nhỏ này trưởng thành chưa hẳn không thể hỗ trợ tìm kiếm phụ thân của nó." Một lão giả bên cạnh đứng ra an ủi.
"Cũng đúng, ha ha, ta còn có tôn nhi bảo bối mà!" Quân Chiến Thiên lại khôi phục dáng vẻ tươi cười.
Quân Tiêu Dao hơi chớp mắt, âm thầm nhớ kỹ tên phụ thân mình.
Bạch Y Thần Vương Quân Vô Hối.
Từ cái tên này mà xét, phụ thân của mình, có vẻ như có bối phận rất cao.
"Một khi tin tức Tiêu Dao có Hoang Cổ Thánh Thể đại thành truyền đi, sợ rằng sẽ khiến cả Tiên Vực chấn động, phải biết, có vô số thế lực đang muốn gây bất lợi cho Quân gia chúng ta." Một tộc lão thâm ý nói.
"Ý của ngươi là, vận dụng thủ đoạn che giấu sự dao động của Thánh thể trên người Tiêu Dao?" Quân Chiến Thiên nói.
Những tộc lão còn lại cũng thầm gật đầu.
Cây có mọc thành rừng, gió thổi vẫn bật rễ.
Có thể nói, bây giờ Quân Tiêu Dao chính là bảo bối của Quân gia, không thể để xuất hiện bất cứ sai lầm nào.
"Hậu nhân Quân gia, lúc nào học cách giấu đầu lòi đuôi thế, cả một bộ Thánh thể cũng không bảo vệ được sao?"
Lúc này, một giọng nói lạnh lùng bỗng nhiên vang lên, nổ vang trên không trung.
Toàn bộ Quân gia đều bị kinh động, vô số ánh mắt nhìn về phía trên Thiên Đế Cung.
"Dao động này..."
"Khí tức thật mạnh, là lão tổ tông vốn ngủ say bên trong Tổ từ, bò ra khỏi quan tài!"
"Hả... Ngay cả lão tổ tông cũng bị kinh động sao?" Bốn phương tám hướng truyền đến vô số tiếng hít lạnh của người Quân gia.
Đây chính là nhân vật cấp lão tổ của Quân gia, rất nhiều người Quân gia cả đời chưa chắc đã được nhìn thấy mặt lão tổ một lần.
Vậy mà Quân Tiêu Dao vừa sinh ra đã kinh động đến lão tổ, quả thực khiến rất nhiều người chấn động cùng hâm mộ.
Trong Thiên Đế Cung, Quân Chiến Thiên và các tộc lão nghe được âm thanh này liền chấn động, vội vàng bước ra bên ngoài.
Trong hư không ở bên ngoài Thiên Đế Cung, đã nứt ra một khe hở không rất rất lớn.
Một thân ảnh áo ám hơi khô gầy xuất hiện.
Đó là một lão giả mặc áo xám, trên dầu, trên thân còn dính bụi đất, giống như vừa leo ra khỏi mặt dất vậy.
Nhưng trong thân thể khẳng khiu của ông ta lại mang theo sức mạnh chấn động.
Giống như toàn bộ chư thiên vạn giới đều bị ông ta dẫm dưới chân.
"Là Thập Bát Tổ, tham kiến Thập Bát Tổ!"
Đám người Quân Chiến Thiên vội vã khom người.
Lão giả áo xám này chính là nhân vật cấp lão tổ của Quân gia, đã chôn ở tổ từ Quân gia vô số năm.
Chỉ có khi nào Quân gia phát sinh biến cố to lớn hoặc là lúc phải đối diện với sinh tử tồn vong thì mới có thể tỉnh lại.
Đám người Quân Chiến Thiên không ngờ, Quân Tiêu Dao vừa được sinh ra đã khiến lão tổ chú ý.
Thân hình Thập Bát Tổ lóe lên, chỉ chớp mắt đã xuất hiện trước người Quân Chiến Thiên, ôm lấy Quân Tiêu Dao.
Ánh mắt của ông ta thâm thúy như nhật nguyệt, nhìn về phía Quân Tiêu Dao.
Quân Tiêu Dao hơi chớp mắt, không khóc không nháo, ngược lại còn mang theo một tia hiếu kỳ.
"Đây là lão tổ của Quân gia sao, khí tức mạnh thật, còn mạnh hơn cả khí tức của gia gia nữa." Quân Tiêu Dao thầm nghĩ trong lòng.
Thập Bát Tổ nhịn không được cười ha hả nói: "Tốt... Tốt lắm, Quân gia ta lại có một Chân Long, đám ngu xuẩn các ngươi còn định che giấu ánh sáng của đứa nhro này."
"Thập Bát Tổ, chúng con chỉ sợ ngày sau có người gây bất lợi cho tôn nhi thôi." Quân Chiến Thiên nhắm mắt nói.
Đám tộc lão như bọn họ, địa vị tuy cao nhưng ở trước mặt Thập Bát Tổ thì cũng chỉ có thể xem như hậu sinh vãn bối.
"Hừ, ta xem ai dám, mấy lão bất tử kia nếu dám không nể mặt ta, ra tay với Tiêu Dao, lão phu không ngại phát động bất hủ chiến, giết đến long trời lở đất, máu chảy triệu vạn dặm."
Thái độ của Thập Bát Tổ vô cùng bá đạo.
Đám người Quân Chiến Thiên âm thầm nuốt nước bọt.
Bất hủ chiến chính là đại chiến đẳng cấp bất hủ đạo thống, bao gồm các phe liên quan như những thế gia Hoang Cổ, Vô Thượng hoàng triều, Thái Cổ Hoàng tộc.
Một trận chiến như vậy có thể khiến Tiên Vực long trời lở đất, trăm vạn chúng sinh đẫm máu.
Đã lâu lắm rồi Hoang Thiên Tiên Vực không có xảy ra bất hủ chiến.
" Lão phu tuyên bố, về sau đứa nhỏ này chính là Thần tử của Quân gia ta, tất cả tài nguyên tu luyện đều phải cung cấp đặc biệt cho nó, dù cho có nện thành đống cũng phải dưỡng ra một thân Đại Thành Thánh Thể!" Thập Bát Tổ ra lệnh.
Đám tộc lão Quân Chiến Thiên đều gật đầu tán đồng.
Kẻ trời sinh đã có thể đánh vỡ gông xiềng Hoang Cổ Thánh Thể, kẻ dần mới không bồi dưỡng.
"Hơn nữa, ta ban cho đứa nhỏ này, tư cách số 0 trong danh sách..." Thập Bát Tổ tiếp tục nói.
"Cái gì? Đám tộc lão chấn kinh.
Nếu như chỉ ban cho thân phận Thần tử thì cũng không có gì để nói, dù sao thân phận này cũng chỉ mang tính biểu tượng.
Nhưng danh sách thì lại khác.
Danh sách Quân gia là người có tư cách tranh đoạt vị trí gia chủ.
Thế hệ tuổi trẻ của Quân gia có chừng mấy vạn người,
Nhưng kẻ nhận được thân phận Danh sách thì chỉ có mười người mà thôi.
Nói cách khác, chỉ có mười người này mới có tư cách đi tranh đoạt vị trí gia chủ.
Mười người này, mỗi một ai bước ra cũng đều có thể làm kinh diễm cả mộtt hời đại, là mười đại thiên kiêu ưu tú nhất Quân gia.
Mà phía trên Mười đại danh sách thì có một danh sách số 0.
Số không, đại biểu không có gì cả cũng đại biểu cho khả năng vô hạn!
Địa vị của nó còn đứng trên cả Danh sách thứ nhất!
Số 0 đời trước chính là phụ thân của Quân Tiêu Dao, Bạch Y Thần Vương Quân Vô Hối!
"Thập Bát Tổ, thế này thì có hơi không ổn, sẽ khiến cho các danh sách khác sinh lòng bất mãn..." Một gia lão thử dò xét nói.
Một một vị Danh sách đều phải trải qua vô số khảo nghiệm mới có được thân phận này.
Quân Tiêu Dao chỉ mới sinh ra liền được ban cho Danh sách Số 0, vậy thì các Danh sách khác sẽ nghĩ như thế nào?
"Bọn chúng bất mãn thì bảo bọn chúng sau này đi tranh, tranh được từ đứa nhỏ này rồi nói." Thập Bát Tổ hất tay áo lên.
Nghe ngữ khí, hiển nhiên ông rất tin tưởng Quân Tiêu Dao.
Quân Tiêu Dao nghe vậy, yên lặng thở dài.
Gia gia ký thác kỳ vọng vào hắn, lão tổ lại nhìn hắn với con mắt khác, còn có người phụ thân bí ẩnh cũng những tai họa ngầm Quân gia kia.
Quả thực là khiến hắn không thể nào làm cá ướp muối được mà.
"Thiên phú vô địch, bối cảnh vô địch, có hệ thống phụ trợ, có loại bắt đầu hoàn mỹ thế này, nếu còn không thể trấn áp một thời đại vậy thì chỉ có thể nói ta quá tệ hại rồi..." Quân Tiêu Dao nghĩ thầm.
Hết chương 2.
Chương 3 Thần tàng của thận, đánh dấu bia cổ
Trong nháy mắt, thời gian ba năm đã trôi qua.
Tin tức liên quan tới Quân Tiêu Dao vẫn lưu truyền trong khắp Quân gia như cũ.
Tất cả mọi người đều biết, Quân Tiêu Dao vừa ra đời liền kinh động đến Thập Bát Tổ, được ban cho thân phận Thần tử.
Về phần thân phận Số 0 Danh Sách, dưới sự khắc chế của Quân Chiến Thiên nên không bị lưu truyền ra.
Bởi vì Quân Chiến Thiên định khi tổ chức tiệc sinh nhật mười tuổi cho Quân Tiêu Dao, mời các thế lực lớn ở Hoang Thiên Tiên Vực đến dự, sau đó mới công bố thân phận Số 0 Danh Sách của Quân Tiêu Dao.
Xem như giúp Quân Tiêu Dao bật bệ phóng thanh danh.
Mà như vậy cũng sẽ giúp cho Quân Tiêu Dao có thêm mười năm trưởng thành trong yên bình.
Có điều đến lúc đó, nếu vẫn khiến cho những người có trong Danh Sách của Quân gia bất mãn cũng chỉ có thể để chính Quân Tiêu Dao tự giải quyết.
Quân Tiêu Dao cũng chẳng bận tâm đến mấy việc này lắm
Hắn vẫn có lòng tin vào thiên phú của mình.
Thời gian mười năm là đã đủ rồi.
"Tiêu Dao, sau năm đại cảnh giới của nhục thân, chính là năm đại cảnh giới của thần tàng, theo thứ tự là: Tâm Thần Tàng, Tỳ Thần Tàng, Can Thần Tàng, Phế Thần Tàng, Thận Thần Tàng, đối ứng với Kim, Mộc, Thủy Hỏa, Thổ."
"Chờ đến khi năm đại cảnh giới Thần Tàng đại thành thì có thể tụ linh hải, ngưng thần cung, hóa chân linh."
Trong một cung điện ở Thiên Đế Cung, Quân Chiến Thiên đang giảng giải việc tu hành cho Quân Tiêu Dao.
Trong ba năm này, Quân Tiêu Dao vẫn luôn đang củng cố cảnh giới nhục thân.
Mỗi ngày không biết bao nhiêu là thánh dược, thần đan, quả thực chẳng khác nào cải trắng được bày trước mặt hắn.
Hoang Cổ Thánh Thể tu luyện, hao phí nhất chính là tài nguyên.
Nhưng Quân gia lại là thế gia Hoang Cổ vậy nên đủ để cung cấp cho Quân Tiêu Dao.
Sau ba năm tích lũy, Quân Tiêu Dao có cảm giác, bây giờ mình có thể phá cảnh bước vào cảnh giới tiếp theo bất cứ lúc nào.
"gia gia, bình thường, muốn đột phá năm cảnh của Thần Tàng cần bao nhiêu thời gian?" Quân Tiêu Dao hỏi.
Quân Chiến Thiên trầm ngâm nói: "Thiên kiêu bình thường thì cần chừng năm năm, tuyệt thế thiên kiêu thì cũng cần hai ba năm, con chính là Hoang Cổ Thánh Thể, nhục thân vô song, có lẽ chừng một hai năm là đu rồi."
"Một, hai năm sao?" Quân Tiêu Dao âm thầm suy nghĩ.
Sau khi đã vạch rõ con đường tu luyện, Quân Tiêu Dao liền bắt đầu ngưng thần, tĩnh tâm,
Thứ hắn tu luyện chính là công pháp chí tôn của Quân gia - Thái Huyền Kinh.
Môn Thái Huyền Kinh này, đủ để tu luyện đến cảnh giới chí tôn, cũng chính là một trong những công pháp cao nhất của Quân gia.
Có điều, chỉ cần Quân Tiêu Dao muốn, tài nguyên hay công pháp gì hắn cũng đều dễ dàng có được.
Ầm ầm...
Trong cơ thể hắn như có thần lôi đang bùng nổ, khí huyết vàng kim dâng lên khắp toàn thân.
Những tích lũy trong suốt ba năm qua, bộc phát ngay lúc này.
Giờ phút này, nếu sử dụng nội thì liền có thể nhìn thấy, trong cơ thể Quân Tiêu Dao, trái tim chiếu sáng rạng rỡ, giống như muốn mở ra một cánh cửa.
"Cái này... Không thể nào..." Quân Chiến Thiên đứng bên cạnh cũng sững sờ.
Ông ta chỉ vừa mới giảng giải xong, cháu trai nhà mình chẳng lẽ sắp đột phá rồi?
Tiểu thuyết cũng không dám viết như thế đâu!
Nhưng mà, ngay tại lúc Quân Chiến Thiên chấn kinh.
Bên trong trái tim của Quân Tiêu Dao, giống như có một cánh cửa bị đánh cho nổ tung.
Ầm!
Quân Tiêu Dao chỉ cảm thấy, nhục thân mạnh mẽ hơn mấy lần, khí huyết vàng kim vô tận cuồn cuộn mãnh liệt, sức mạnh của hắn tăng lên gấp mười chỉ trong nháy mắt.
"Đây là đã mở ra Tâm Thần Tàng sao, hình như cũng dễ quá rồi." Quân Tiêu Dao nghi ngờ nói.
Hắn có cảm giác, không khó như Quân Chiến Thiên đã nói àm?
Đã thuận lợi đột phá, Quân Tiêu Dao cũng không chần chờ, tiếp tục bắt đầu trùng kích vào một cánh cửa thần tàng ới.
Sau nửa canh giờ.
Ầm!
Can Thần Tàng lại bị oanh phá, khí huyết chấn động.
Sau đó một lúc, Tỳ Thần Tàng lại được mở ra.
Sau đó là Phế Thần Tnafg.
Cuối cùng, ngay lúc thời gian một ngày sắp sửa qua đi, toàn thân Quân Tiêu Dao chấn động, Thận Thần Tàng cũng được phá mở!
Ngay lúc năm đại thần tàng trong cơ thể được mở ra, Quân Tiêu Dao có cảm giác mình như biến thành chiến thần một phương, có thể trấn áp mười phương vũ trụ.
Mà lão gia tử Quân Chiến Thiên thì đã ngơ ngác tại chỗ, thất thần lẩm bẩm nói: "Mẹ nó, lúc trước lão tử đột phá ngũ cảnh thần tàng cũng pahri dùng thời gian hai năm, vậy mà cháu trai chỉ mới một ngày đã đột phá..."
Người so với người quả thực tức chết người mà.
Quân Chiến Thiên cảm giác bản thân mình trước mặt tôn nhi, như trở thành một tên phế vật.
Không đúng, chính là một tên phế vật.
Ngoại trừ lớn tuổi hơn chút, tu vi cao hơn chút ra thì ông ta chẳng có chỗ nào sánh bằng Quân Tiêu Dao cả.
"Gia gia, ta cảm thấy hơi kỳ lạ." Quân Tiêu Dao bỗng nhiên cau mày nói.
"Sao vậy, không phải là xảy ra vấn đề gì rồi chứ?" Quân Chiến Thiên lấy lại tinh thần, khẩn trương nói.
Quân Tiêu Dao là bảo bối của Quân gia đấy, nếu là xảy ra vấn đề gì, Thập Bát Tổ không lột da ông ta mới là lạ.
"Tại sao ta có cảm giác, sức mạnh của Thận Thần Tàng còn mạnh hơn bốn thần tàng khác vậy?" Quân Tiêu Dao nghi ngờ nói.
Điều này cũng không phải nói bốn thần tàng khác không mạnh, mà là Thận Thần Tàng mạnh có hơi quá mức.
Quân Chiến Thiên vội vàng tiến lên điều tra, cuối cùng thở dài một hơi, trong ánh mắt phức tạp còn mang theo ý hâm mộ.
"Gia gia, ta không có vấn đề gì chứ?" Quân Tiêu Dao hỏi.
"Đương nhiên không có việc gì, Tiêu Dao à, về sau con phải cố gắng khai chi tán diệp cho nhất mạch này của gia gia, chờ đến đại yến mười tuổi của con, ta sẽ bảo Khương Nhu tứ hôn hòn ngọc quý trên tay Khương gia bọn họ cho con." Quân Chiến Thiên nói.
"Chuyện này..." Quân Tiêu Dao sững sờ, lập tức hiểu ra.
Hóa ra Hoang Cổ Thánh Thể còn hỗ trợ cho cả phương diện kia nữa.
Có điều Quân Tiêu Dao cũng không phải hạng người tinh trùng lên não, cho dù có tốt cũng không thể dùng bậy được.
Về phần ép duyên, Quân Tiêu Dao cũng sẽ không tùy tiện thích hòn ngọc quý trên tay Khương gia gì kia.
"Đúng rồi, gia gia, ngài có biết bia cổ Thái Nhạc là gì không?" Quân Tiêu Dao nói sang chuyện khác.
Ba năm này, Quân Tiêu Dao đều chỉ cố gắng củng cố thân thể, không thực hiện nhiệm vụ của hệ thống.
Hiện tại tu vi của hắn lại đột phá, cũng là thời điểm nên đi đánh dấu để nhận thưởng rồi.
"Bia cổ Thái Nhạc vốn là một khối bia đá đứng sừng sững ở Hoang Thiên Tiên Vực, dùng để kiểm trắc thực lực nhục thân, có điều, sau này đã bị Quân gia chúng ta đào về, để ở trong trong Đấu Võ Trường, giúp các đệ tử hậu bối kiểm trắc nhục thân." Quân Chiến Thiên nói.
"Hóa ra là vậy..." Quân Tiêu Dao quả thực muốn đổ mồ hôi.
Quân gia này cũng bá đạo quá đi, còn trực tiếp đào cả bia cổ Thái Nhạc về.
Có điều như vậy cũng tốt, giúp Quân Tiêu Dao hắn khỏi phải cất công đi tìm.
"Gia gia, ta muốn đến bia cổ Thái Nhạc thử một lần." Quân Tiêu Dao nói.
"Chuyện này..." Quân Chiến Thiên chần chờ.
Những hậu bối tuổi trẻ đi Đấu Võ Trường của Quân gia bình thường đều tầm mười tuổi trở lên.
Quân Tiêu Dao bây giờ mới chỉ có ba tuổi, cho dù có Hoang Cổ Thánh Thể hiếm thấy nhưng nếu thật muốn kiểm trắc, nói không chừng không thể sánh bằng các thiên kiêu lớn tuổi hơn kia.
"Gia gia, yên tâm đi, ta chỉ đi thử một lần, có thất bại cũng không sao." Quân Tiêu Dao nói.
Hắn chỉ muốn đi đánh dấu để lĩnh thưởng mà thôi.
"Vậy được rồi." Quân Chiến Thiên khẽ gật đầu.
Trẻ nhỏ nha, gặp chút trở ngại cũng tốt.
Tránh cho việc thiên phú quá cao lại trở nên kiêu ngạo, cuồng vọng.
"Đến lúc đó mình đi theo phía sau cháu trai, có thất bại cũng phải an ủi nó cho tốt mới được..." Quân Chiến Thiên thầm nghĩ trong lòng.
"Ba năm, cuối cùng cũng có thể đi ra khỏi Thiên Đế Cung rồi!"
Quân Tiêu Dao bước ra ngoài.
Tuy hắn chỉ mới ba tuổi nhưng bởi vì có Hoang Cổ Thánh Thể nên nhìn qua giống như đứa trẻ đã được năm sáu tuổi.
Sợi tóc đen nhánh, lấp lánh, da thịt trong suốt như ngọc thạch.
Ngũ quan như được điêu khắc ra, tuấn tú tự nhiên.
Tuổi còn nhỏ đã tuấn tú như tiên linh, quả thực như một vị trích tiên còn nhỏ tuổi.
Không khó để tưởng tượng, sau này lớn lên Quân Tiêu Dao sẽ phong thần tuấn lãng, tú dật tuyệt trần đến mức nào.
"Đánh dấu Bia cổ Thái Nhạc có thể nhận được phần thưởng gì đây?" Trong lòng Quân Tiêu Dao cũng khá hiếu kỳ.
Hết chương 3.
Chương 4 Quân Linh Lung, Thất Khiếu Linh Lung Tâm, ai là Quân Thiên Đế?
Đấu Võ Trường của Quân gia nằm trên một hòn đảo lơ lửng giữa hư không.
Rất nhiều hậu bối Quân gia đang tu luyện ở nơi này.
Ở đây không chỉ có lôi đài mà còn có những nơi chuyên được dùng để kiểm trắc tu vi, có thể giúp các hậu nhân Quân gia tiến hành sát hạch.
Bia cổ Thái Nhạc là do một đại năng giả của Quân gia cưỡng chế mang về, đặt vào trong Đấu Võ Trường, chuyên dùng để kiểm tra tu vi nhục thân cho đệ tử trong tộc.
Giờ phút này, bên cạnh bia cổ Thái Nhạc, một thiếu nữ mặc cung trang đang ngồi điều tức, chuẩn bị khiêu chiến bia cổ Thái Nhạc.
Thiếu nữ khoảng chừng mười bốn mười lăm tuổi, mái tóc vàng hơi lượn sóng xõa tung sau lưng, sợi tóc óng ánh, tỏa ra ánh sáng chói mắt.
Da nàng trắng nõn nà càng làm nổi bật đôi môi anh đào diễm lệ, khí chất cao quý, thanh tao lịch sự.
Mặc dù tuổi nàng không lớn nhưng bộ cung trang bó sát người lại làm nổi bật vóc dáng mềm mại, linh lung tinh tế, khiến người ta thầm mơ ước.
"Không biết lần này Quân Linh Lung lại sáng tạo ra kỳ tích gì nữa đây?"
"Nàng ta có Thất Khiếu Linh Lung Tâm, tốc độ lĩnh hội các loại công pháp đều cực nhanh, chắc hẳn cũng đã luyện thành hết các loại công pháp luyện thể rồi."
"Nghe nói có mấy vị Danh sách đều muốn mời Quân Linh Lung làm tùy tùng, nhưng lại bị nàng cự tuyệt."
Vây xung quanh có rất nhiều tử đệ Quân gia vừa đứng nhìn thiếu nữ Quân Linh Lung, vừa thầm tán chuyện.
Mặc dù Quân Linh Lung không nằm tỏg thập đại danh sách, nhưng danh tiếng của nàng ở Quân gia lại rất nổi bật.
Bởi vì nàng có Thất Khiếu Linh Lung Tâm.
Trái tim này được xưng là Thánh Nhân Chi Tâm, đại biểu rằng, ngày sau nếu Quân Linh Lung không vẫn lạc thì nàng chắc chắn sẽ thành Thánh.
Tuy nói đối với thế gia Hoang Cổ như Quân gia mà nói, một Thánh nhân cũng chẳng phải chuyện hiếm có gì nhưng phóng mắt khắp Hoang Thiên Tiên Vực thì Thánh nhân chắc chắn là một trong những đại nhân vật đứng ở tầng cao nhất.
Bởi vì Quân Linh Lung có khả năng thành Thánh nên một vài Danh Sách mới nguyện ý mời chào, có điều đều đã bị Quân Linh Lung cự tuyệt.
"Trấn Thiên Kim Chưởng."
Quân Linh Lung nâng cánh tay tuyết trăng như ngọc lên, đánh một chưởng cực mạnh về phía bia cổ Thái Nhạc.
Thân thể trông có vẻ yểu điệu mềm mại kia giờ phút này lại như bạo phát ra sức mạng vô hạn.
Ầm!
Một tiếng vang thật lớn qua đi, bia cổ Thái Nhạc tỏa ra ánh sáng.
Mười lăm vạn cân!
"Quân Linh Lung thật mạnh, so với lần trước lại tăng thêm ba vạn cân."
"Đúng vậy, một thiên kiêu bình thường, tu luyện nhục thân tới cực hạn cũng chỉ có cự lực mười vạn cân mà thôi, Quân Linh Lung đã xông phá cửa ải kia."
Bốn phía không ngừng truyền đến thanh âm tán thưởng, còn có không ít ánh mắt nóng bỏng ném về phía này.
Ngọc nhan tuyết trắng của Quân Linh Lung từ đầu đến cuối vẫn luôn bình thản, không có chút gợn sóng nào.
Lúc này, một giọng nữ chói tai đột nhiên vang lên.
"Quân Linh Lung, sao lâu vậy rồi ngươi mơi chỉ tăng thêm có ba vạn cân?"
Một nữ tử mặc váy lam lắc eo nhỏ chậm rãi đi tới.
Khuôn mặt vũ mị xinh đẹp nhưng lời nói lại có phần chói tai.
"Là Lan Thanh Nhã, tùy tùng của Quân Trượng Kiếm - Danh Sách số 10."
"Địa vị của nàng ta cao hơn tùy tùng, nghe nói Quân Trượng Kiếm khá sủng ái nàng ta."
Lan Thanh Nhã cũng không phải là người Quân gia, mà là tùy tùng do Quân Trượng Kiếm - Danh Sách số 10 - mời chào từ bên ngoài.
Quân Linh Lung không để ý đến, Lan Thanh Nhã lại tiếp tục mỉa mai: "Trượng Kiếm công tử đã lưu lại ấn ký sức mạnh năm trăm vạn cân trên bia cổ Thái Nhạc, gấp nhà ngươi mấy chục lần, nhưng ngươi lại cự tuyệt lời mời chào của ngài ấy, bây giờ biết mình ngu ngốc đến cỡ nào chưa?"
Lan Thanh Nhã rất chướng mắt dáng vẻ giả vờ thanh cao này của Quân Linh Lung.
Rõ ràng Quân Trượng Kiếm đã chủ động mở miệng mời chào nàng, Quân Linh Lung lại vẫn cứ cự tuyệt.
Theo Lan Thanh Nhã, Quân Linh Lung chính là một ả trà xanh thích làm ra vẻ.
"Mặc dù Quân Trượng Kiếm không tệ nhưng vẫn không phải là tốt nhất, người Quân Linh Lung ta muốn theo, đương nhiên chính là tồn tại có thể trấn áp thời đại." Quân Linh Lung thản nhiên nói.
Không có ai biết, Thất Khiếu Linh Lung Tâm còn có một năng lực bí ẩn, đó chính là có thể mơ hồ thấy trước một góc của tương lai.
Đương nhiên, năng lực này rất nghịch thiên cũng không thể chủ động thi triển.
Quân Linh Lung sống đến bây giờ chỉ mới phát động được một lần.
Trong một góc của tương lai kia, Quân Linh Lung mơ hồ thấy được một thân ảnh siêu nhiên, một bộ áo trắng, đưa lưng về chúng sinh.
Triệu vạn sinh linh, vạn tộc Thái Cổ đều khấu lạy sau lưng hắn, hô to danh hào Quân Thiên Đế.
Khi đó Quân Linh Lung đã biết chắc, thế hệ này của Quân gia chắc chắn sẽ sản sinh ra Chân Long, trấn áp thời không vạn cổ.
Có điều...
Quân Thiên Đế được chúng sinh quỳ bái trong một góc tương lai kia, rốt cuộc là là vị thiên kiêu Danh Sách nào của Quân gia?
Bởi vì nghi hoặc này nên từ trước đến giờ Quân Linh Lung vẫn không đi theo bất cứ kẻ nào.
Nàng vẫn luôn chờ đợi, người tên Quân Thiên Đế kia xuất hiện.
Quân Trượng Kiếm là Danh Sách số 10, mặc dù rất mạnh nhưng vẫn chưa thể cho Quân Linh Lung loại cảm giác này.
Nhưng mà, Lan Thanh Nhã nghe được lời này của Quân Linh Lung, lại cảm thấy vô cùng buồn cười.
"Ha ha, trấn áp một thời đại, Quân Linh Lung, ngươi lấy cớ này không khỏi có chút buồn cười."
Cho dù là Danh Sách số 1 - kẻ mạnh nhất của Quân gia cũng không dám nói ra lời như thế.
Bởi vì đây là thời đại tranh đấu, vạn tộc quật khởi, thiên kiêu xuất hiện lớp lớp, không một thiên kiêu nào dám lớn tiếng nói rằng mình có thể trấn áp thời đại này.
Mà đúng lúc này, ở nơi xa, một con Bạch Hạc đã hấp dẫn lực chú ý của mọi người.
Trên Bạch Hạc có một bóng dáng nhỏ nhắn ngồi xếp bằng như thần linh.
Chính là Quân Tiêu Dao.
Hắn chỉ mới đột phá ngũ cảnh thần tàng, còn chưa thu hoạch được năng lực ngự không, bởi vậy chỉ có thể cưỡi Bạch Hạc mà tới.
"Bóng dáng kia là ai thế?"
"Nhìn thì có vẻ còn rất nhỏ tuổi, nhỏ như vậy mà đã đến Đấu Võ Trường sao?"
Một đám tử đệ Quân gia liên tục bàn tán.
Từ khi Quân Tiêu Dao sinh ra đến giờ, vẫn luôn ở trong Thiên Đế Cung, chưa hề xuất hiện công khai trong Quân gia.
Bởi vậy, ngoại trừ Thập Bát Tổ và một đám tộc lão cùng mẹ đẻ Khương Nhu ra, chưa có ai từng nhìn thấy hắn.
"Ừm? Hắn..."
Ánh mắt Quân Linh Lung vừa rơi vào thân ảnh nho nhỏ kia, Thất Khiếu Linh Lung Tâm trong cơ thể bỗng nhiên nhảy lên một cái.\
Trong lòng sinh ra rung động.
" Không thể nào..." Đôi mắt đẹp của nàng dần trừng lớn, một thứ gọi là trực giác đột nhiên xông lên đầu.
Bạch Hạc rơi xuống, mũi chân Quân Tiêu Dao điểm một cái, nhẹ nhàng rơi xuống đất.
"Tiểu nam hài thực tuấn tú nha, rất muốn nhéo mặt hắn..." Một thiếu nữ của Quân gia vui vẻ nói.
"Đáng yêu quá, thực muốn cưỡi..." Một nữ tử khác có dáng người đầy đặn bá đạo nhìn chằm chằm Quân Tiêu Dao, dáng vẻ si mê.
Bị đám nữ tử như lang như hổ này nhìn chằm chằm, Quân Tiêu Dao cảm thấy lạnh cả gáy.
Thận của hắn quả thực rất mạnh nhưng vẫn chỉ mới là một đứa bé ba tuổi thôi.
Hắn cũng không muốn trở thành phi công siêu cấp đâu.
"Khí huyết của đứa nhỏ này quá mạnh, sao khiến ta có cảm giác nó còn lợi hại hơn cả chúng ta thế?"
Một thiếu niên Quân gia nhịn không được hỏi: "Nhóc con, ngươi là người thuộc mạch nào của Quân gia, vì sao ta chưa bao giờ thấy ngươi?"
Quân Tiêu Dao tùy ý đáp: "Đương nhiên các ngươi chưa từng nhìn thấy ta, đây là lần đầu tiên ta ra khỏi Thiên Đế Cung."
"Lần đầu tiên ra khỏi Thiên Đế Cung..."
Người trẻ tuổi kia vừa lẩm bẩm theo, thân thể bỗng nhiên run lên.
Thiên Đế Cung, đây là nơi ở của nhóm người có địa vị cao nhất Quân gia.
Ánh mắt người trẻ tuổi tràn đầy chấn động nhìn Quân Tiêu Dao, lắp bắp: "Ngươi... Không phải ba năm trước ngươi..."
"Đúng vậy, ta chính là Quân Tiêu Dao." Quân Tiêu Dao miễn cưỡng nói.
Xoạt!
Vừa dứt lời, toàn bộ Đấu Võ Trường đột nhiên yên tĩnh.
Có thể nói bây giờ Quân Tiêu Dao chính là người thần bí nhất tại Quân gia, cũng là người có thân phận cao nhất trong đám hậu bối.
Ba năm trước đây, hắn vừa sinh ra đã kinh động đến Thập Bát Tổ, còn được ngài đích thân ban cho thân phận Thần tử.
Có thể nói, thân phận địa vị bây giờ của Quân Tiêu Dao không hề thua kém thập đại Danh Sách!
"Bái kiến Thần tử đại nhân!"
Bên trong Đấu Võ Trường, tất cả tử đệ Quân gia đều cùng khom người cúi đầu.
Mắt Quân Linh Lung hơi lóe lên, nhưng cũng chỉ bình tĩnh thi lễ với Quân Tiêu Dao.
Sắc mặt Lan Thanh Nhã cũng khẽ biến, nàng ta là gia thần khác họ, càng không dám đắc tội với Quân Tiêu Dao, vội vàng khom người cúi đầu.
Nhìn đám người đang cung kính hành lễ với mình, Quân Tiêu Dao khẽ chậc lưỡi, thầm nghĩ.
"Không đúng, theo lối mòn thì dưới tình huống này, không phải nên có người bước ra chất vấn ta, sau đó bị ta cật lực vả mặt sao, biểu hiện ngoan ngoãn như thế, sao còn đường cho ta trang bức nữa?"
Quân Tiêu Dao có cảm giác như một quyền đánh vào bông, chẳng có tí khoái cảm gì.
Hắn còn muốn tìm người để trang bức cho tốt, không, phải nói là luận bàn một chút mới đúng.
Có điều Quân Tiêu Dao lại quá xem thường thân phận Thần tử này.
Ở đây chỉ sợ không ai dám có chút bất kính nào với hắn.
"Được rồi, nếu đã không có ai khiếu khích vậy ta cứ nhanh chóng đánh dấu cho xong đi."
Quân Tiêu Dao khẽ lắc đầu, trực tiếp đi tới trước bia cổ Thái Nhạc.
Lúc này, trong đầu hắn truyền đến thanh âm máy móc của hệ thống.
[Đinh, đã đến nơi đánh dấu bia cổ Thái Nhạc, có xác nhận đánh dấu?]
"Đánh dấu!" Quân Tiêu Dao thầm lên tiếng.
Hết chương 4.
Chương 5 Đánh dấu Thần Tượng Trấn Ngục Kình, cao thủ Linh Hải Cảnh ba tuổi!
[Đinh, chúc mừng túc chủ, thu hoạch được phần thưởng 6 sao, Thần Tượng Trấn Ngục Kình!]
Sau khi thanh âm của hệ thống vừa dứt, khẩu quyết của một môn công pháp huyền ảo liền tràn vào đầu Quân Tiêu Dao như dòng lũ.
Thần Tượng Trấn Ngục, lấy khí dẫn thần, lấy thần thành tượng, cử thủ đầu túc, Thần Tượng chi lực, nhân chi nhất thân, mười vạn vi hạt!
Mỗi một vi hạt có thể so với một thần tượng!
Thức tỉnh mười vạn vi hạt, thì sẽ có sức mạnh mười vạn thần tượng gia thân!
Một quyền có thể bổ núi, chém biển, chém nát sao trời, phá vỡ nhật nguyệt cũng chỉ tại một ý niệm!
"Thần Tượng Trấn Ngục Kình quả thực là pháp môn vo cùng mạnh. Dù có ở Quân gia thì pháp môn luyện thể này cũng không phải dễ thấy." Quân Tiêu Dao âm thầm cảm thán nói.
Hắn đã từng đọc qua rất nhiều pháp môn luyện thể đỉnh cấp của Quân gia, nhưng dạng pháp môn như Thần Tượng Trấn Ngục Kình này thì vô cùng hiếm thấy.
"Cứ tưởng rằng phần thưởng 6 sao sẽ kém hơn phần thưởng 8 sao nhiều nhưng bây giờ xem ra cũng không tệ lắm." Quân Tiêu Dao thầm cảm thán.
Mà lúc này, hắn cũng hiểu ra rằng, phần thưởng của hệ thống, từ thấp đến cao chia thành 1 sao đến 10 sao.
Phần thường 1 sao là bình thường nhất còn 10 sao thì là cao cấp nhất.
Phần thưởng 6 sao cũng xem như không tệ rồi.
"Thần Tượng Trấn Ngục Kình này, phối hợp lên nhục thân Hoang Cổ Thánh Thể vô song quả thực là tuyệt phối."
Quân Tiêu Dao trực tiếp xếp bằng ngồi dưới đất, bắt đầu tìm hiểu từ căn bản.
Hắn vốn chỉ định đến đánh dấu bia cổ Thái Nhạc chứ không phải là kiểm trắc tu vi nhục thân.
"Mười vạn vi hạt trong cơ thể, trước tiên là hóa vi hạt thành cự tượng, sau khi toàn bộ thức tỉnh thì cự tượng sẽ hóa thành long tượng, long tượng hóa thành nguyên tượng, nguyên tượng hóa thành thần tượng."
Quân Tiêu Dao bắt đầu lĩnh hội.
Mà đám tử đệ Quân gia chung quanh bia cổ Thái Nhạc thì lại cảm thấy vô cùng ngơ ngác.
"Chuyện gì xảy ra, ta còn tưởng rằng Thần tử đại nhân đến bia cổ Thái Nhạc để kiểm trắc thực lực nhục thân chứ."
"Đúng vậy, sao lại ngồi xuống thế kia?"
Trong mắt đám tử đệ Quân gia này, hành động của Quân Tiêu Dao quả thực là vô cùng khác người.
Đương nhiên bọn họ không biết, Quân Tiêu Dao đang lúc lĩnh hội Thần Tượng Trấn Ngục Kình.
"Cảm giác rung động này, có lẽ là..." Quân Linh Lung nhìn chăm chú bóng lưng Quân Tiêu Dao đang ngồi xếp bằng kia.
Rõ ràng chỉ là một cậu bé nhưng lại giống như tiểu thần linh, khiến cho người ta có cảm giác sâu không lường được.
"Còn không thể xác định, nhưng... Cũng không phải là không có khả năng..." Quân Linh Lung suy tư.
Lúc Quân Tiêu Dao được sinh ra, dẫn động vạn Thánh triều bái, rung động toàn bộ Hoang Thiên Tiên Vực.
Rất nhiều đệ tử Quân gia đều đang suy đoán rốt cuộc Quân Tiêu Dao mang thể chất gì.
Mặc dù đám người Quân Chiến Thiên không tận lực giấu giếm tin tức Quân Tiêu Dao mang theo Hoang Cổ Thánh Thể nhưng cũng không tùy tiện nói ra ngoài.
Cho nên, phần lớn người Quân gia còn không rõ Quân Tiêu Dao có thể chất gì.
"Đây chính là vị Thần tử được người ta bàn tán sôi nổi kia sao, cũng đâu phải là kẻ ba đầu sáu tay gì, mà tuổi còn nhỏ như thế, chẳng lẽ hắn muốn khiêu chién với bia cổ Thái Nhạc hay sao?"
Lan Thanh Nhã cũng đang quan sát Quân Tiêu Dao.
Trong mắt nàng ta không có quá nhiều kính sợ, dù sao nàng ta cũng là tùy tung của Danh Sách số 10 của Quân gia.
Nhiều khi, dù là một vài thiên kiêu trong Quân gia cũng không dám trêu chọc Lan Thanh Nhã, sợ đắc tội với Quân Trượng Kiếm sau lưng nàng ta.
"Trượng Kiếm công tửa tạo ra kỷ lục năm trăm vạn cân, dù có phóng mắt khắp toàn bộ Hoang Thiên Tiên Vực thì cũng thuộc hàng đỉnh lưu, vị Thần tử này, tới bây giờ, cảnh giới cùng tuổi tác như vậy, tối đa cũng chỉ mười vạn cân mà thôi?" Trong lòng Lan Thanh Nhã yên lặng nghĩ như vậy.
Có thể được Quân Trượng Kiếm sủng hạnh là may mắn nhất đời này của nàng ta.
Ở trong mắt nàng ta, bất kỳ người nào cũng không sánh nổi Quân Trượng Kiếm.
Bao gồm cả Quân Tiêu Dao.
Mà giờ phút này, Quân Tiêu Dao lại đang tập trung lĩnh hội.
Trong lúc mơ hồ, hắn cảm ứng được mười vạn vi hạt trong cơ thể, tựa như mười vạn phôi thai, mỗi phôi thai đều ẩn chứa một pho cự tượng chưa thức tỉnh.
Ầm!
Ầm!
Quân Tiêu Dao điều động sức mạnh khí huyết của Hoang Cổ Thánh Thể.
Có thể nói, Hoang Cổ Thánh Thể chính là thể chất phù hợp để tu luyện nhất, vậy nên khi tu luyện Thần Tượng Trấn Ngục Kình cũng nhanh chóng gặt hái được hiệu quả làm ít công to.
Ầm ầm!
Chẳng mấy chốc, Quân Tiêu Dao liềm cảm thấy trong cơ thể có một vi hạt bị phá vỡ, giống như có một pho cự tượng thức tỉnh, ngửa mặt lên trời thét dài, oanh kích tinh thần!
Một luồng thần lực, theo sự thức tỉnh của vi hạt, bắn ra từ trong thể nội của Quân Tiêu Dao.
"Sức mạnh một vạn cân!" Quân Tiêu Dao chấn động.
Một pho cự tượng đại biểu cho sức mạnh một vạn cân.
Nếu như Quân Tiêu Dao chuyển hóa hết mười vạn vi hạt trong cơ thể thành mười vạn cự tượng.
Như vậy thì hắn sẽ có sức mạnh một tỷ cân.
Mà Quân Trượng Kiếm nhiều lắm cũng chỉ mới có sức mạnh năm trăm vạn cân mà thôi!
Một tỷ so với năm trăm vạn, chênh lệch này quả thực khó mà có thể so sánh nổi!
"Đã thức tỉnh được một vi hạt, tiếp theo mọi chuyện sẽ dễ dàng hơn rồi, ta quả thực muốn xem thử xem, một lần Hoang Cổ Thánh Thể có thể thức tỉnh được bao nhiêu vi hạt!" Quân Tiêu Dao thầm nghĩ.
Hắn tiếp tục tu luyện, khí huyết kim sắc đằng không mà lên, tựa như biến thành thần tượng kim sắc có thể trấn áp thiên địa.
"Khí huyết mạnh thật!"
"Đó là công pháp gì, vì sao ta chưa thấy qua bao giờ?"
Dư kình phát ra do Quân Tiêu Dao tu luyện quét sạch toàn bộ Đấu Võ Trường, vô số tử đệ Quân gia đều chỉ biết ngơ ngác ngước mắt nhìn một màn này.
Thần tượng kim sắc trấn áp vũ trụ, vòi rồng chuyển động tựa như ôm cả trăng sao trên chính tầng trời!
Mà Quân Tiêu Dao, ngồi xếp bằng ở phía trước thần tượng, giống như một chiến thần còn nhỏ tuổi!
Ầm ầm!
Trong cơ thể Quân Tiêu Dao, thỉnh thoảng lại truyền ra tiếng vỡ tan, đó là thanh âm chứng minh từng pho cự tượng đang dần thức tỉnh.
Cuối cùng, Quân Tiêu Dao đột nhiên mở hai mắt ra, khí huyết tuôn lên chín tầng trời!
Cảnh giới của hắn, ngay lúc này lại đột phá thêm một bước, từ Thần Tàng ngũ cảnh đại viên mãn, đạt tới cảnh giới mới.
Linh Hải cảnh!
Một mảnh Linh Hải vàng kim, khuếch tán ra từ trong cơ thể Quân Tiêu Dao, khí tức mênh mông mãnh liệt, nghiêng trời lệch đất!
"Đã thức tỉnh một nghìn vi hạt, còn tiện thể đột phá đến Linh Hải cảnh!" Ánh mắt Quân Tiêu Dao bễ nghễ, khí tức cường tuyệt.
Nhục thân có ngũ cảnh, sau Thần Tàng ngũ cảnh chính là ba đại cảnh giới.
Linh Hải Cửu Trọng Thiên, Thần Cung Cửu Trọng Thiên, Chân Linh Cửu Trọng Thiên.
Còn được gọi là tụ Linh Hải, ngưng Thần cung, hóa Chân Linh!
Người mà ba tuổi đã đột phá đến Linh Hải cảnh, phóng mắt khắp vô số thời kỳ ở Tiên Vực cũng chẳng được mấy người.
"Ta không nhìn lầm đấy chứ, Thần tử đại nhân đột phá đến Linh Hải cảnh rồi?"
Một tên đệ tử Quân gia trợn mắt chết trân.
"Ba tuổi đã là cao thủ Linh Hải cảnh, này..." Cả đám tử đệ Quân gia đều hít một ngụm khí lạnh, bắt đầu hoài nghi nhân sinh.
Đừng nói là bọn họ, ngay cả Quân Chiến Thiên đã ẩn mình trong hư không, cũng cảm thấy kinh ngạc.
"Cháu của ta quá biến thái rồi, có điều, môn công pháp kia của nó, rốt cuộc là từ đâu mà có, quả thực là một thứ khó tìm." Quân Chiến Thiên thì thào.
Ông ta vốn là một đại năng giả Thánh Cảnh, chỉ liếc mắt đã có thể nhìn ra sự bất phàm của Thần Tượng Trấn Ngục Kình.
"Đã thức tỉnh được một ngàn cự tượng vi hạt, thử một lần xem sao..." Quân Tiêu Dao nhìn bia cổ Thái Nhạc ở phía trước, thần sắc kích động.
Một ngàn cự tượng vi hạt, đại biểu cho sức lực một ngàn vạn cân!
Điều này cũng có nghĩa là gấp đôi kỷ lục của Danh Sách số 10 - Quân Trượng Kiếm!
Nếu không có gì ngoài ý muốn, kỷ lục của Quân Trượng Kiếm, sợ là không cách nào giữ vững.
Quân Tiêu Dao nắm tay, thần lực trong cơ thể mênh mông mãnh liệt.
"Thần tử muốn khiêu chiến bia cổ Thái Nhạc!"
"Hắn có thể phá vỡ kỷ lục của Quân Trượng Kiếm không?"
Trong toàn bộ Đấu Võ Trường, vô số đệ tử Quân gia đều đưa mắt nhìn chăm chú khoảnh khắc này.
Lan Thanh Nhã cắn môi, âm thầm tự nhủ: "Sẽ không đâu, kỷ lục của Trượng Kiếm công tử sẽ không bị kẻ nào đánh vỡ..."
Hết chương 5.