- Bản năng khi còn sống mà thôi.
Tiểu Tháp lạnh nhạt nói.
- Không tin, ngươi có thể hỏi tên của các nàng một chút, hồn thể chỉ lưu lại chấp niệm, nhưng trí nhớ sẽ biến mất.
Lăng Hàn bĩu môi nói:
- Vậy ta có thể bị các nàng một mâu đâm chết hay không?
- Các nàng căn bản không tồn tại, chỉ lừa dối con mắt thậm chí thần thức của ngươi, làm sao có khả năng thương tổn được ngươi?
Tiểu Tháp khinh thường nói, lại bắt đầu ngạo kiều.
Lăng Hàn suy nghĩ một chút, mới nói:
- Mã huynh, lại xông một lần, làm sao?
- Há, hắc huynh đệ, nhưng có diệu sách gì sao?
Mã Đa Bảo nói.
Lăng Hàn cười ha ha nói:
- Đi vào tìm tòi chẳng phải sẽ biết.
- Được!
Mã Đa Bảo phóng khoáng đồng ý, vẫn là câu nói kia, hắn không tin thực lực của Lăng Hàn, nhưng tin tưởng Lăng Hàn.
Bát Vương hai mặt nhìn nhau, đi theo phía sau Mã Đa Bảo, tuy trước đụng phải nữ binh để bọn họ run rẩy, ngay cả dũng khí chiến một trận cũng không dám. Này cũng không phải bọn họ nhát gan, mà là biết chênh lệch giữa hai bên quá lớn, chiến một trận hẳn phải chết.
Thấy mấy người Lăng Hàn lại tiến vào thuyền lớn, đám người Ngũ Cao Nguyên nhìn lẫn nhau, sau đó cũng dồn dập đi vào theo, gặp nguy hiểm có người gánh trước, mà nếu gặp phải bảo vật, bọn họ cũng có thể ra tay cướp giật.
Tiến vào thân tàu không lâu, phía trước rất nhanh lại gặp phải năm nữ binh tuần tra.
- Lớn mật, dám xông vào nơi đây, còn không mau cút đi!
Một tên nữ binh khiển trách, phản ứng không khác lúc trước.
Nhưng bởi vì như thế, bọn người Lăng Hàn, Mã Đa Bảo mới cảm thấy quái dị.
Nếu có người không cẩn thận xông vào trong nhà của ngươi, lần thứ nhất ngươi có thể sẽ rất khách khí bảo đối phương rời đi, nhưng nếu như đối phương lại xông vào thì sao? Phản ứng của ngươi khẳng định sẽ hoàn toàn khác nhau a?
Nhưng năm nữ phản ứng giống như đúc lúc trước, vậy thì quái lạ, phi thường quái lạ.
Quả nhiên, như Tiểu Tháp từng nói, năm nữ này chỉ là chấp niệm khi còn sống tạo thành, dĩ nhiên không có ký ức, căn bản sẽ không nhớ trước đó bọn họ đã đi vào một lần.
Hơn nữa, một chiếc thuyền lớn từ trong hư không lao ra, nhưng các nàng còn như không có chuyện gì xảy ra đi tuần tra, bản thân cái này cũng không bình thường. Chỉ là trước đó mọi người đều bị khí thế của những vong hồn này dọa sợ, đầu óc không linh.
Lăng Hàn tiện tay bắn ra, một đạo kiếm khí bắn tới.
- Muốn chết!
Cô gái kia tấn công đến, trường mâu vung ra, đâm thẳng thiên linh cái của Lăng Hàn.
Uy thế thật đáng sợ, ngay cả Mã Đa Bảo cũng không nhịn được muốn ra tay, đây là bản năng của võ giả, nào có bó tay chờ chết? Mà đám người Ngũ Cao Nguyên ở phía sau thì lộ ra cười gằn, lại đi trêu chọc nhân vật như vậy, thật là tự mình muốn chết, thể phách trân kim cấp mười thì đã làm sao, ở trước mặt nhân vật như vậy tuyệt đối là không đỡ nổi một đòn.
Nhưng Lăng Hàn ngang nhiên mà đứng, còn hất lồng ngực lên.
Oanh, cô gái kia đập tới, nhưng trực tiếp nhập vào cơ thể mà qua, sợ đến Bát Vương phía sau đều lông tơ dựng đứng, đám người Ngũ Cao Nguyên cũng suýt chút nữa bỏ chạy, lẽ nào nữ nhân này bị thần kinh, muốn hạ sát thủ với bọn họ sao?
- Đây là hư ảnh?
Mã Đa Bảo lập tức nói, hắn tận mắt thấy cô gái kia xuyên thấu thân thể của Lăng Hàn, như không tồn tại.
- Quỷ.
Lăng Hàn phun ra một chữ.
Mã Đa Bảo cười ha ha, hắn không tin Thần Phật, cho rằng cái gọi là Thần linh chỉ là sinh linh lực lượng mạnh hơn, tuổi thọ càng dài mà thôi, vậy hắn tự nhiên không sợ quỷ quái. Hắn nhìn chằm chằm bốn tên nữ binh còn lại nói:
- Đây chính là Thần linh sao, sau khi chết linh hồn không tiêu tán, chỉ là khí thế liền có thể hù chết người.
Nếu không phải Lăng Hàn thử một lần như thế, ai có thể tin tưởng những nữ nhân này chỉ là hồn thể, căn bản là người hiền lành?
Đám người Ngũ Cao Nguyên mới phản ứng lại, không ai không đỏ mặt, bọn họ là Phá Hư Cảnh, thậm chí người của Thần giới, ở trên kiến thức lại không bằng một Hoá Thần Cảnh nho nhỏ, nói ra quá mất mặt a!
- Cút!
Tứ nữ còn lại dồn dập quát lên, đồng loạt ra tay, thân hình tấn công, nhưng cái gì cũng làm không được.
Nhưng mấy lần sau đó, Lăng Hàn vẫn có một loại cảm giác đau đầu, không khỏi hỏi Tiểu Tháp.
- Các nàng làm hoài như vậy có sao không?
- Nếu là vong hồn, chấp niệm tự nhiên sẽ tạo thành ảnh hưởng nhất định với thần hồn của ngươi, xung kích mười năm tám năm, ngươi cũng xong đời.
Tiểu Tháp giải thích.
Cũng còn tốt, thăm dò chiếc thuyền lớn này chỉ trong chốc lát, tự nhiên không sợ bị quỷ quấn người, không lâu sau sẽ kết thúc thôi.
Vong hồn xung kích, đối với thần hồn có tác dụng thương tổn nhất định, dù sao khi mấy nữ binh này còn sống cũng vô cùng mạnh mẽ, tuyệt đối ngự trị ở trên Lăng Hàn, chết rồi cũng có thể bởi vì chấp niệm không tan mà lưu lại dấu ấn trong thiên địa, đây thực sự là rất khó tưởng tượng.
Phải biết chiếc thuyền lớn này từ trong hư không lao ra, mà hư không đối với thần hồn đồng dạng có tác dụng cắn giết, nhưng các nàng có thể "hoàn hảo" xuất hiện!
Khi còn sống những người này tuyệt đối là Thần linh!
Lăng Hàn bị xung kích hơi lớn, ở trong nhận thức truyền thống của võ giả, Thần linh đại biểu cái gì? Bất diệt bất hủ, vạn cổ trường tồn.
Nhưng bây giờ thì sao, một chiếc Thần chu gặp phải phá hoại, Thần linh ở trong đó diệt sạch.
Cái gọi là Thần giới, chỉ là cấp độ võ đạo cao hơn Hằng Thiên Đại Lục mà thôi sao? Cường giả nhiều hơn một chút, sống lâu hơn một chút, cương vực lớn hơn một chút, tài nguyên nhiều hơn một chút, nhưng không phải là "Thần" chân chính, có thể không gì không làm được, có thể vĩnh hằng không diệt.
Năm nữ binh dồn dập ra tay, không chỉ với Lăng Hàn, còn có những người khác.
Tuy các nàng đã không còn thực lực mạnh mẽ, nhưng đối với thần hồn vẫn có hiệu quả tổn thương, Lăng Hàn có thể chống đỡ mười năm tám năm, nhưng không có nghĩa là những người khác cũng có thể như vậy. Cường giả Phá Hư Cảnh tự nhiên không có gì lo sợ, đặc biệt tu ra võ đạo chi tâm, thần hồn kiên cố, nhưng dưới Phá Hư Cảnh, vậy chỉ cần không tu ra võ đạo chi tâm thì sắc mặt tái nhợt, cực kỳ khó chịu.
Thần hồn của bọn họ đang bị những vong hồn này lôi kéo, để bọn họ đầu đau như búa bổ.
Nhưng trong chiếc thuyền này có khả năng ẩn giấu chí bảo kinh người, ai cũng không muốn vào lúc này lui ra. Dù cho mình không chiếm được, nhưng nhìn cũng phải nhìn một chút, chuyện này với bọn họ mà nói là một mê hoặc không thể kháng cự.
---------------
Bình luận facebook