Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 3885
Vẻ mặt nàng tràn ngập vẻ giận dữ, từ trước cho tới nay, nàng đều dùng mị lực cá nhân để qua lại với các tên hoàng tử, quyền quý, thành thạo và điêu luyện. Nhưng bây giờ nàng lại bị ép cho thấy thực lực chân chính của mình, về sau nhất định sẽ khiến cho người khác đề phòng, không thể giữ vững địa vị siêu nhiên được nữa.
Tất cả mọi chuyện đều là do tên hỗn đản kia mang tới.
Trải qua một đêm này, Bích Tiêu công chúa lần nữa danh chấn đế đô.
Trước đó mọi người chỉ biết là Bích Tiêu công chúa đẹp đến mức tuyệt thế kinh trần. Thế nhưng cũng chỉ là như thế, vị mỹ nữ này cũng chỉ là một phong cảnh không tệ, thế nhưng bây giờ thì lại hoàn toàn khác biệt.
Người ta còn là một vị cường giả, mạnh hơn phần lớn người ở nơi này.
Đúng vậy, mặc dù là cường giả cấp bậc tiên đồ đã nhiều lên, tầng tầng lớp lớp ở các nơi. Thế nhưng dù sao cũng chỉ là truyền thuyết, cũng chưa từng gặp qua mấy người, cho nên, Tầm Bí cảnh vẫn có thể được xưng là cường giả.
Quan trọng nhất chính là, Bích Tiêu công chúa mới bao nhiêu tuổi cơ chứ?
Hai mươi mấy tuổi đã có thể áp đảo trên đám người tứ đại soái, Nghị Sự trưởng, thậm chí còn khiến cho tuyệt đại yêu nghiệt như Hồng Thiên Bộ cũng phải thua chị kém em, đây là chuyện không thể tưởng tượng nổi tới cỡ nào cơ chứ?
Sau khi chấn kinh, Bích Tiêu công chúa lại tạo thành sóng gió lớn ở đế đô, dạng nữ tử đẹp đến mức kinh người, thực lực mạnh đến mức kinh người này, ai mà không muốn lấy về nhà cơ chứ?
Đây cũng không phải là một bình hoa a.
Mà Lăng Hàn thì tiếp tục duy trì da mặt siêu dày, ở chỗ của Bích Tiêu ở một ngày lại một ngày, dù sao tổn thương của hắn không tốt hơn thì hắn sẽ không rời đi.
Có đôi khi hắn kiêu ngạo đến kinh người, có đôi khi lại cực kỳ láu cá.
Thừa dịp thời gian dưỡng thương, Lăng Hàn cũng đang suy nghĩ về trận pháp, hắn muốn làm cho Tuyệt Đối Công Bằng lớn hơn, bền bỉ hơn.
Phải biết rằng, vốn trận pháp này là từ trận pháp cỡ lớn để chuyển hóa tới. Mục đích là vì khảo hạch đệ tử trong tông môn hoặc là trong gia tộc có một trận chiến công bằng, hay là tiến hành một loại luận bàn nào đó, cần hoàn cảnh công bằng như vậy.
Tuyệt Đối Công Bằng được thiên tài trong các Trận sư đơn giản hoá, có thể bố trí ở trên quần áo, mặc dù có được tính cực kỳ tiện lời. Thế nhưng cũng có khuyết điểm tính tiếp tục rất ngắn, phạm vi bao phủ nhỏ.
Lăng Hàn muốn khiến cho nó trở lại thành đại trận như cũ, bố trí ở gần nơi ở của mình. Như vậy bất kể là ai tới đều chỉ có thể cùng một cấp bậc với hắn —— đương nhiên, hắn bị suy yếu tu vi cũng không sợ, đánh nhau cùng cấp, ai có thể là đối thủ của hắn cơ chứ?
Hơn nữa, hắn còn có thể có một hạn cuối về tu vi, tỉ như không thể thấp hơn Thông Mạch cảnh.
Hắn một mực nghiên cứu, bởi vì hắn đã có Tuyệt Đối Công Bằng, lại có ba trận cơ mà hắn mang ra từ trong Cổ Đạo tông. Thứ này có thể cung cấp cho hắn một chút tham khảo.
Thoáng cái, mười ngày đã qua đi, cuối cùng thương thế trên người Lăng Hàn đã khôi phục được bảy tám phần, mà ở trên Tuyệt Đối Công Bằng, hắn cũng lấy được đột phá mang tính tiến triển.
Hắn tạm biệt Bích Tiêu công chúa, mang theo một đám trẻ con trở về.
- Đi đường bình an.
Bích Tiêu công chúa cắn răng nói.
Lăng Hàn cười ha ha, một mặt phất tay tạm biệt, lại nói:
- Về sau có rảnh ta sẽ bồi thường cho nàng.
Phanh!
Để đáp lại, Bích Tiêu công chúa vung tay lên, một cỗ kình lực đảo qua, cửa lớn đã bị nàng mở ra.
Ài, đường đường là công chúa tự mình tiễn đưa, tình thâm ý trọng tới cỡ nào chứ?
Lăng Hàn cười ha hả, nghênh ngang rời đi.
Hắn cũng không có trực tiếp về nhà, mà đi tới cửa hàng vật liệu mua sắm đồ vật quan trọng để bố trí trận pháp, rất đắt, nhưng thứ mà hắn hiện tại rất không thiếu chính là tiền a?
Vung tay lên, mua mua mua.
Hắn mang theo đồ vật về nhà, trước tiên vẽ trận văn để đi bố trí.
Sau một hồi, hắn nở nụ cười hài lòng.
Đại trận này có thể liên tục không ngừng điều động đại thế Thiên Địa, cho nên đã không còn hạn chế mười phút đồng hồ nữa. Thế nhưng bởi vì Lăng Hàn chỉ dựa vào lý giải của chính mình để làm nó trở lại như cũ cho nên độ cao của bản thân còn chưa đủ, cho nên, trận pháp này cũng không thể hoàn toàn dựa vào Thiên Địa, mà là còn phải tiêu hao Ngọc tử.
Chút lòng thành.
Ở trên cơ sở này, hắn lại bỏ vào một trận pháp cảnh giới, chỉ cần vừa có người ngoài xâm nhập, hắn sẽ có thể cảm ứng được.
Không sai biệt lắm a, Lăng Hàn cười cười, đi về trong phòng mình.
Hiên Viên Định Quốc đã được người của đại soái phủ tiếp về, cũng đã khỏi hẳn. Sau khi biết được Lăng Hàn trở về phủ đệ của mình hắn đã chạy đến tìm Lăng Hàn trước tiên.
- Lần này cám ơn ngươi.
Hắn nói.
Lăng Hàn cười một tiếng:
- Có cái gì mà cảm ơn cơ chứ, ngươi là đồng bạn hợp tác của ta, ngươi bị đánh, ta xuất khí giúp ngươi là việc rất nhỏ.
Hiên Viên Định Quốc gật gật đầu, cảm kích nói nhiều cũng không có gì hay, cứ để ở trong lòng là được rồi.
- Chỉ là mấy ngày nay tiểu tử ngươi lại cũng như hình với bóng với Yêu tộc công chúa, ta thật là hâm mộ ngươi chết đi được.
Dù sao Hiên Viên Định Quốc cũng là Hiên Viên Định Quốc, rất nhanh đã hiện nguyên hình ra.
Lăng Hàn giang tay hai tay ra, nói:
- Ta nói ta chỉ là khách nhân an phận qua mười ngày, ngươi tin không?
Hiên Viên Định Quốc không nói gì, chỉ ném cho hắn một ánh mắt cực kỳ xem thường.
Được a, biết rõ ngươi không tin rồi mà.
Lăng Hàn thở dài, nói:
- Ngươi không tin ta cũng không có cách nào khác cả.
Hiên Viên Định Quốc lắc đầu:
- Bây giờ không phải là vấn đề ta tin hay không tin, mà là những hoàng tử kia a! Ngươi ở chỗ của Bích Tiêu công chúa chờ đợi qua mười ngày, có hoàng tử nào mà không cảm thấy trên đầu mình xanh mơn mởn cơ chứ? Đặc biệt là sau khi biết được Bích Tiêu công chúa là cường giả Tầm Bí cảnh, tất cả hoàng tử đều muốn có được nàng a.
- Đừng nói là những hoàng tử kia, còn có truyền nhân của các thế lực bên ngoài, hiện tại đã liên tiếp vào kinh, vốn đã có ý tứ khiêu chiến ngươi và Hồng Thiên Bộ, lại thêm yếu tố Bích Tiêu công chúa. Cho nên có lẽ đã xem như ngươi là mục tiêu thứ nhất a.
Lăng Hàn cười ha hả một tiếng, vỗ vỗ vai của Hiên Viên Định Quốc nói:
- Yên tâm, nếu như bọn họ dám đến, tới một người thu thập một nguiowf, đến mười thu thập một đám!
- Hừ hừ, còn có chúng con a!
- Con có thể một người đánh mười người!