Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 3877
Cửu hoàng tử nổi giận gầm lên một tiếng, lần nữa đập ra.
La Cẩm Đường lặp lại chiêu cũ, lại phất ra một chưởng, muốn khiến cho Cửu hoàng tử lần nữa ngã sấp xuống. Thế nhưng tay mới vừa duỗi ra, hắn lại kêu lên một tiếng đau đớn, chỉ thấy trên nắm tay đã xuất hiện vết máu.
Hắn nhướng mày, rõ ràng không nhìn thấy Cửu hoàng tử xuất thủ, thế nhưng sao hắn lại bị thụ thương cơ chứ?
Nếu không, bất kể là Cửu hoàng tử đưa tay, nhấc chân, thậm chí từ bên trong miệng phun ra công kích thì hắn đều có thể đề phòng, khiến cho bản thân không trúng chiêu.
Oanh, Cửu hoàng tử đánh ra một quyền, La Cẩm Đường vội vàng lui lại.
Hiểu rồi.
La Cẩm Đường gật gật đầu, đây là Cửu hoàng tử lợi dụng khiếu huyệt mở ra để phát ra công kích với hắn, cho nên không cần đưa tay nhấc chân, bên trong huyệt vị đã có bí lực bắn ra, công kích sẽ trở nên quỷ thần khó lường.
Đây coi như là ăn gian hay sao?
Chỉ có đạt tới Khai Khiếu cảnh thì mới có thể mở ra huyệt vị trên người, chỉ là Cửu hoàng tử vẫn áp chế lực lượng, ở trong phạm vi Minh Văn cảnh mà thôi.
- Cẩm Đường, tiếp tục đánh.
Lão giả bên cạnh đột nhiên mở miệng.
La Cẩm Đường gật gật đầu, vận dụng thủ đoạn của Khai Khiếu cảnh thì như thế nào cơ chứ? Chỉ coi như là đối phương lại có thêm một môn thần thông, hắn vô địch, quét ngang cùng giai thì sợ cái gì cơ chứ?
- Giết!
Cuối cùng hắn cũng nghiêm túc, trong hai mắt tản mát ra thần quang, khí thế cả người cũng trở nên không giống bình thường nữa.
Trên người hắn lần nữa nổi lên chiếc chuông, thế nhưng lần này lại gia trì nửa văn tự cổ xưa, rõ ràng chỉ có nửa văn tự, thế nhưng lại tản mát ra khí thế cực kỳ bàng bạc, dường như toàn bộ trời xanh đều phải cúi đầu trước hắn.
Cửu hoàng tử đánh ra một quyền, La Cẩm Đường không tránh không né mà liều mạng cùng hắn.
Phanh!
Nắm đấm của hai người va vào nhau, Kim Chung khẽ run lên, không có bị Cửu hoàng tử hút đi năng lượng nữa.
La Cẩm Đường lại rống lên một tiếng, triển khai phản kích mãnh liệt, phanh, phanh, phanh, hai quyền của hắn liên tục chấn động, ầm ầm công kích về phía Cửu hoàng tử.
Dạng phương thức đánh nhau này rất hợp với khẩu vị của Cửu hoàng tử, hắn cười ha hả, không chút né tránh việc liều mạng cùng với đối phương.
Nhưng qua mấy chục kích, sắc mặt Cửu hoàng tử lại kịch biến, trên hai tay đã có máu tươi chảy ra.
Thời gian: 00: 00: 00
Cửu hoàng tử đã bị thụ thương.
Ở dưới tình huống chính diện liều mạng không ngờ lại khiến cho Cửu hoàng tử có lực phòng ngự mạnh mẽ không địch lại được mà thụ thương.
Trời ạ, chuyện này cũng quá khiến cho người ta khó mà tiếp nhận được a.
- Thừa nhận!
La Cẩm Đường không còn điên cuồng, hắn thong dong mà lạnh nhạt, Kim Chung hộ thể cũng đã biến mất, nhất là nửa văn tự cổ xưa kia. Sau khi nó biến mất, tảng đá lớn đặt ở trong lòng mọi người mới biến mất, khiến cho mỗi người đều cảm thấy hít thở lại bình thường.
Cửu hoàng tử còn có lực tái chiến, nhưng mà phòng ngự cường đại nhất đã bị người ta phá, cho dù có tái chiến thì còn có ý nghĩa gì nữa chứ?
Lại nói, hắn đã dùng tới thủ đoạn của Khai Khiếu cảnh, nếu lại dây dưa tiếp quả thật quá là mất mặt.
Hắn gật gật đầu với La Cẩm Đường, quay người rời đi, không còn mặt mũi nào nói lời xã giao gì nữa.
Lăng Hàn hiếu kì, nói:
- Lai lịch văn tự kia là gì vậy?
- Có lẽ tổ tiên của hắn không phải là nhân vật tầm thường, đây là một loại đạo kế thừa, có thể mượn dùng một chút đạo ý của người kia.
Đại Oa lên tiếng trước.
Tứ Oa Ngũ Oa thì rất là phiền muộn, các nàng bị cướp mất lời.
Hai đứa trẻ lấy lại tinh thần, chuẩn bị nói tới một chút vật khác thì chỉ nghe Lục Oa lại nói:
- Loại kế thừa đạo pháp này nhất định phải là tên cổ tổ kia không có tử vong. Như vậy hậu đại may mắn mới có thể thu hoạch được năng lực như vậy, giống như là một môn thần thông vậy.
Dựa vào, lại bị cướp mất lời.
Tứ Oa và Ngũ Oa càng thêm phiền muộn.
Ngay cả Đại Oa muốn nói một tiếng cũng không tầm thường, như vậy nhất định tổ tiên của La Cẩm Đường rất phi phàm. Mấu chốt là, đại nhân vật như vậy thế mà còn sống.
Lăng Hàn thầm so sánh ở trong lòng, mình có thể có năng lực phá giải thứ này của đối phương hay không. Văn tự cổ kia thật sự rất là đáng sợ, khiến cho hắn có một loại cảm giác không muốn đối mặt.
- Cha, người không cần để ở trong lòng.
Nhị Oa an ủi, nói:
- Loại đạo pháp kế thừa này, tương đương với việc có được một chút uy áp của cổ tổ, quả thực sẽ tạo thành ảnh hưởng đối với bất luận kẻ nào.
Vẫn là Nhị Oa là tri kỷ của hắn.
- Hơn nữa, thức tỉnh đạo pháp cổ tổ truyền thừa, như vậy chí ít cũng phải là Minh Văn cảnh mới có thể xuất hiện, Minh Văn ở bên trong tạng khí, đạo hợp thành pháp tướng. Như vậy mới có thể có thể dẫn động đạo pháp truyền thừa nằm ở trong cơ thể. Cho nên, đây là thủ đoạn của Minh Văn cảnh.
Tam Oa cũng nói.
Lăng Hàn a một chút, mình còn không có bước vào Minh Văn cảnh, thiếu một loại thủ đoạn công, phòng, trời sinh đã đứng ở vị trí yếu thế hơn.
Chỉ là, nếu như hắn và La Cẩm Đường bộc phát chiến đấu sinh tử chiến thì sao?
Vậy đối phương sẽ không áp chế tu vi, cũng sẽ không cất giấu văn tự cổ mà không dùng.
Đúng vậy, trực tiếp dùng Thiên Văn ngọc giải quyết, đơn giản mà thô bạo.
Lúc này La Cẩm Đường mới ngồi xuống, bắt đầu trị liệu tổn thương trên tay, một bên thì tiếp tục tiếp nhận khiêu chiến.
Có người muốn chiếm tiện nghi, kết quả một chiêu đã bị đánh bại.
Sĩ khí của mọi người đều cực kỳ sa sút, chẳng lẽ thật sự không có người nào có thể áp chế nổi La Cẩm Đường hay sao?
Vậy sau này học viện đế đô còn hỗn thế nào nữa a, có ai sẽ còn tiến vào học viện nữa chứ?
Lăng Hàn chuẩn bị lên, có một chút chuyện quan điểm giữa hắn và Trần Phong Viêm là nhất trí. Đó chính là càng là loạn thế thì càng cần đoàn kết, ngưng tụ lực lượng, bằng không nếu như năm phe bảy phái sẽ chỉ bị người ta tiêu diệt từng bộ phận mà thôi.
Cho nên, hắn không thể để cho La Cẩm Đường phá hỏng hiện trạng của Huyền Bắc quốc hiện tại.
- Ừm?
Hắn vừa muốn từ trên cây nhảy xuống thì lại bỗng nhiên ngừng lại, nhìn lại về phương xa.
Chỉ trong nháy mắt đã thấy một tên nam tử dáng người thon dài nhẹ nhàng đi đến, giống như cưỡi gió, cực kỳ tiêu sái.
Hồng Thiên Bộ!
Hồng Thiên Bộ trở về rồi?
- Là Hồng Thiên Bộ!
Những người khác cũng phát hiện ra, không có người nào mà không nhao nhao kêu lên.
- Hồng Thiên Bộ đãđến, nhất định có thể đánh bại người này.
- Hồng Thiên Bộ, nhất định có thể làm được!