Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 2950
Bùi Thanh Hải giết ra, lần này hắn không chủ quan nữa, trong hai tay nhiều hơn một cây ngân thương, xoát, tốc độ của hắn nhanh kinh người, chỉ thấy ngân quang lóe lên, trong nháy mắt hắn đã vọt tới trước mặt Lăng Hàn.
Chỉ một kích, hắn kéo lên Thiên Địa đại thế, phảng phất như toàn bộ Thiên Địa đều trấn áp Lăng Hàn.
Đế Giả dù sao cũng là Đế Giả, thực lực há có thể khinh thường?
Mà trong nháy mắt ngân thương đâm đến, một đạo tinh thần trùng kích cũng đánh về phía Lăng Hàn.
Ông!
Lăng Hàn cảm thấy Thức Hải đau xót, có một loại cảm giác đại não cũng phải bạo liệt.
- Một thương tử vong!
Bùi Thanh Hải bạo rống một tiếng, quán chú toàn bộ lực lượng đến trên thân thương, đâm về phía Lăng Hàn.
Dưới tinh thần trùng kích, dù Thức Hải của Lăng Hàn không có bạo liệt, cũng sẽ chịu ảnh hưởng, làm cho phản ứng chậm. Mà ở trong chiến đấu cấp bậc này, chỉ cần phản ứng chậm một nhịp, cái kia cũng là trí mạng.
Đi chết đi.
Bùi Thanh Hải cười lạnh, trong hai mắt hắn chảy xuôi lấy huyết lệ, lộ ra vô cùng dữ tợn.
Nhưng ngay thời khắc này, nụ cười trên mặt hắn lập tức biến thành kinh ngạc.
Bởi vì Lăng Hàn thong dong ra tay, dễ dàng liền bắt được thân thương.
Thật sự chỉ kém một chút, mũi thương liền đứng ở cổ họng của Lăng Hàn.
Hắn ra sức thúc đẩy, nhưng thân thương giống như mọc rễ, không chút sứt mẻ.
- Làm sao có thể, ngươi rõ ràng trúng tinh thần trùng kích, vì sao không bị ảnh hưởng!
Bùi Thanh Hải kinh hô, hắn thực không cách nào tiếp nhận.
Tinh thần trùng kích có thể lẫn nhau chôn vùi, nhưng Lăng Hàn rõ ràng không có dùng công kích như vậy, vì sao một chút ảnh hưởng cũng không có?
Lăng Hàn mỉm cười:
- Ai nói ta không bị ảnh hưởng?
Hắn vẫn bị đau đấy, chỉ là hiện tại lực thừa nhận của hắn tăng, hơn nữa ý chí vô cùng cứng cỏi, bởi vậy cũng chỉ bị đau một cái, chiến lực sẽ không bởi vậy bị hao tổn.
Cái này cũng gọi là bị ảnh hưởng?
Bùi Thanh Hải im lặng, nhưng chứng kiến tay kia của Lăng Hàn đã ngưng quyền, nhắm hắn oanh kích tới, trong nội tâm lập tức run sợ, vội vàng buông tay, dưới chân phát lực, hưu, hắn liều mạng lui về phía sau.
Đối thủ này thật đáng sợ, căn bản không phải hắn có thể chống lại.
- Ra tay với ta, còn muốn toàn thân trở ra?
Lăng Hàn lắc đầu, dưới chân bồng bềnh, nhìn như không nhanh không chậm, lại thủy chung chăm chú dán sát Bùi Thanh Hải, chỉ là nắm đấm không có chém ra mà thôi.
Bùi Thanh Hải mặt mũi trắng bệch, đây là quái vật gì a, lực lượng, tốc độ, thần hồn đều toàn diện vượt qua tầng năm, thậm chí nghiền áp hắn.
Chỉ là thấy Lăng Hàn thủy chung không có ra tay, trong nội tâm hắn cuối cùng hơi thả lỏng.
Đối phương... hẳn là cố kỵ Hạ Nghĩa đại nhân a?
Cũng phải, Hạ Nghĩa là tồn tại bực nào, Đế Tinh tầng bảy đỉnh phong, thậm chí tiến hóa lũy thừa bão tố đến mười hai, nhân vật như vậy ai có thể không sợ? Chỉ cần Hạ Nghĩa đại nhân tái tiến một bước, như vậy ở Tiên Vương mộ địa có thể đi ngang, nếu trở thành Tiên Vương tầng chín, cái kia chính là tồn tại vô địch tuyệt đối.
- Coi như ngươi thức thời, Hạ Nghĩa đại…
Phốc!
Bùi Thanh Hải vừa định nói vài câu ngoài miệng, nhưng không ngờ Lăng Hàn đột nhiên oanh ra một quyền, trực tiếp đập nát đầu của hắn, Thức Hải nghiền nát, tự nhiên chết triệt để.
Toàn trường hít khí lạnh, vị này thật đúng là sát phạt quyết đoán, Bùi Thanh Hải cũng đã báo hậu trường ra, nhưng Lăng Hàn vẫn không chút do dự ra tay, ngay cả mặt mũi của Hạ Nghĩa cũng không cho.
- Hạ Nghĩa... Đây chính là nhân vật phi phàm a!
- Thằng này xác thực bất phàm, nhưng tầng năm liền muốn địch nổi Đế Tinh tầng bảy đỉnh phong? Là chuyện không thể nào!
- Đúng, dù tiến hóa lũy thừa của hắn đạt đến mười hai, vậy cũng không có khả năng đền bù hai cảnh giới chênh lệch.
- Đợi bị Hạ Nghĩa đại nhân phẫn nộ xé thành mảnh nhỏ a.
Tất cả mọi người nhìn không tốt Lăng Hàn, ai cũng nhao nhao lắc đầu, ngay cả mấy cường giả tầng bảy đỉnh phong cũng không có ai đứng ra nói gì, dù sao chờ Hạ Nghĩa tới, Lăng Hàn chính là một cỗ thi thể.
Mà bọn hắn lại làm sao biết, chẳng những tiến hóa lũy thừa của Lăng Hàn đạt đến mười hai, hơn nữa còn có thể thuật vô địch, đây mới là cậy vào chính thức của hắn.
Lăng Hàn quay lại chỗ cũ, khoanh chân mà ngồi, kiên nhẫn chờ đợi tiên quả thành thục.
Hắn đối với tiên quả kia nguyện nhất định phải có, chỉ cần một phần năm, thậm chí một phần mười, hắn liền có nắm chắc trùng kích tầng sáu, mà bước qua cửa ải này, thể thuật cùng quy tắc chi lực của hắn chung một chỗ vận chuyển, địch Tiên Vương tầng chín không nói chơi.
Hẳn là nhiều nhất chỉ cần năm năm a, hắn âm thầm đoán chừng.
Ngay cả Bùi Thanh Hải cũng cơ hồ bị miểu sát, tự nhiên không có khả năng có người lại đi khiêu khích Lăng Hàn, đi ngấp nghé Nữ Hoàng, có cũng chỉ có thể để ở trong lòng.
Thời gian lặng yên mà qua, Cốc Hợp Nghĩa không có xuất hiện, tựa hồ tiên quả không thành thục hắn sẽ không hiện thân.
Lăng Hàn cũng không quan tâm, hiện tại trong mắt hắn chỉ có tiên quả, chỉ cần hắn xông lên tầng sáu, quản ngươi là ai, hết thảy trấn áp.
Cứ như vậy, bốn năm qua đi.
Ngày hôm nay, tiên quả tràn ra mùi thơm trở nên vô cùng sâu đậm, để cho lỗ chân lông của người ta cũng mở ra, phiêu phiêu dục tiên.
Tuyệt thế tiên quả, vô thượng đại dược!
- Ha ha ha!
Ở trong tiếng cười dài, chỉ thấy một bóng người lục sắc từ đằng xa bay xẹt tới, mới đầu vẫn còn vô cùng xa, nhưng nháy mắt đã xuất hiện ở phía trên hồ nước.
Mọi người ai cũng tràn đầy kính sợ, kia là một lão nhân bận áo màu xanh lá, trên người quấn quanh lấy tám đạo dị sắc.
Tiên quả sắp thành thục, các đại nhân vật rốt cục xuất hiện.
- Huyền Thanh Lưu Ba quả này, Phó Vân Hải ta nhận!
Thanh y Tiên Vương cười ha ha, trực tiếp ra tay nắm tới.
- Phó huynh, ngươi quá tham lam rồi!
Âm thanh vang lên, một đạo kim quang đã sớm đánh qua, đánh tới trên tay của Phó Vân Hải, oanh, cự thủ này lập tức nghiền nát, kim quang cũng đồng thời chôn vùi.
- Ngưu Thương Ngọc?
Phó Vân Hải lạnh lùng nói, nhìn về một chỗ.
Hưu, kim quang lóe lên, lại một Tiên Vương tầng tám xuất hiện, hắn chỉ cao ba thước, chính là một người lùn, nhưng ai cũng không dám xem thường hắn, toàn thân khí huyết bốc lên như Nộ Long, chỉ sợ tùy ý một đạo cũng có thể trấn áp Tiên Vương tầng sáu.
Người lùn này đúng là Ngưu Thương Ngọc, hắn quét bốn phía một vòng, phát ra tiếng cười quái dị:
- Điêu Hữu, Tiết Thành Bạch, Dung Văn Lâm, Hạ Nghĩa, cả đám đều co đầu lại làm gì, chẳng lẽ muốn kiếm tiện nghi?