Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 2654
Lăng Hàn từ trong Không Gian Thần Khí lấy ra quần áo thay, sau đó mới hạ xuống, trên mặt che kín nụ cười.
- Thế nào?
Nữ Hoàng, Hổ Nữu, Nhu yêu nữ vây quanh, mấy nữ khác thì cơ bản là ở trong Không Gian Thần Khí đợi.
Các nàng rất chờ mong, trên người của Lăng Hàn lại có màu sắc khác nhau quấn quanh, đây chính là tượng trưng đặc hữu của Tiên Vương.
Lăng Hàn lắc đầu:
- Khoảng cách Tiên Vương còn rất xa.
Có màu sắc khác nhau quấn quanh, đó là bởi vì máu Thiên Tôn.
- Không xa.
Nhưng Ngõa Lý mở miệng, ánh sáng xanh lục quét Lăng Hàn một vòng.
- Hiện tại phòng ngự lũy thừa của ngươi đạt đến 4800 điểm, chỉ cần đạt đến năm ngàn điểm, chính là cấp bậc Tiên Vương mà các ngươi nói.
Cái này cực kỳ khủng bố, phải biết Tiên Vương cũng là sau khi quy tắc vận chuyển mới có thể nắm giữ lực phòng ngự đối ứng, nhưng thể phách của Lăng Hàn liền như vậy, vĩnh viễn sẽ không biến mất, cái này so sánh một chút liền biết khủng bố.
Lăng Hàn bây giờ hiểu được, hắn chỉ biết thể phách của mình tăng lên rất nhiều, nhưng vẫn không cách nào trực tiếp đối kháng Tiên Khí, không nghĩ tới khác biệt kỳ thực đã không lớn.
Lão tổ Khổng gia cũng ở một bên nghe, nhưng có loại cảm giác rơi vào trong sương mù.
Cái phòng ngự lũy thừa gì?
Nhưng hắn chí ít nghe rõ ràng, thể phách của Lăng Hàn rất trâu bò, sắp tiếp cận cấp bậc Tiên Vương.
Cũng còn tốt cũng còn tốt, không có đạt đến Tiên Vương, bằng không cấm chế trong bảo khố cũng chưa chắc tổn thương được Lăng Hàn! Đương nhiên, điều này cũng có khả năng là những người này đang cố ý nói khoác, dụng ý là đang cảnh cáo hắn không cần có nhớ nhung gì, ngược lại cũng vô dụng.
Bọn họ tiếp tục lên đường.
Đám người Lăng Hàn, Nữ Hoàng một lần nữa mở ra hạn mức tối đa của tu vi, tự nhiên có thể bắt đầu tu luyện nguyên lực, đây thực sự là một quá trình dài dằng dặc, cho dù bọn họ có tinh huyết Tổ Vương cũng chỉ có thể để cho thời gian giảm thiểu gấp mười lần đến gấp trăm lần, nhưng vẫn dài đến kinh người.
Bọn họ không có che giấu hành tung, hơn nữa cũng rất khó che giấu, bởi vì phải sử dụng từng cái từng cái Truyền Tống Trận, xác suất bị phát hiện quá cao.
Bởi vậy, bọn họ đại khái đi hai tháng, cuối cùng bị người chặn đường.
Đây là một thanh niên trẻ nhìn qua rất bình thường, một thân áo tang thô da, rõ ràng rất trẻ trung, nhưng toả ra khí tức tang thương, thật giống như trải qua quá nhiều chuyện thương tâm, để mặt hắn sầu não uất ức.
Hắn chặn ở trên con đường đoàn người Lăng Hàn cần trải qua, còn chuyển một khối đá lớn đặt ở giữa đường, mình ngồi ở trên tảng đá, hai mắt khép hờ, nhưng không che giấu được hắn u buồn.
- Ta đến!
Lôi Hỏa Đại Đế xung phong nhận việc, tổn thương của hắn đã hoàn toàn khôi phục, Lăng Hàn luyện chút thuốc chữa thương đỉnh cấp cho hắn, chỉ là Tiên Phủ mà thôi, tự nhiên không khó. Hơn nữa Lăng Hàn đối với bằng hữu xưa nay không keo kiệt, cũng cho hắn rất nhiều máu Tổ Vương, để tu vi của hắn tiến cảnh rất nhanh, sức chiến đấu so với trước mạnh hơn nhiều.
Bởi vậy, hắn nóng lòng muốn thử.
Lăng Hàn cười nói:
- Ngươi muốn lên? Phỏng chừng 10 ngàn cái ngươi gộp lại cũng không bằng một đầu ngón tay của người ta.
Lôi Hỏa Đại Đế tự nhiên không tin:
- Tiểu tử ngươi là xem thường ta sao?
- Đây là sự thực.
Người trẻ tuổi trên tảng đá kia đột nhiên mở miệng, hai mắt mở ra, càng là một mảnh trắng xóa, thật giống như người mù. Nhưng có thể dễ dàng đánh bại Lôi Hỏa, hắn làm sao cũng có thể là cao thủ cấp bậc Tiên Phủ, cái này còn quản lý không được một đôi mắt?
Lôi Hỏa Đại Đế giận dữ, Lăng Hàn nói coi như thôi, hắn có thể xem là giữa bằng hữu trêu chọc, nhưng ngươi là cái rễ hành nào?
Lăng Hàn nhìn về phía người trẻ tuổi kia:
- Xưng hô như thế nào?
- Cửu Toàn.
Người trẻ tuổi từ tốn nói.
- Ta có mọi thứ, nhưng cũng ít đi sung sướng, không có thập toàn thập mỹ, cho nên liền gọi Cửu Toàn.
Hổ Nữu hiếu kỳ:
- Tại sao không gọi Cửu Mỹ?
Cửu Toàn nhìn về phía Hổ Nữu:
- Bởi vì Cửu Mỹ là sư muội ta.
Phải, một đôi kỳ hoa!
- Đừng đổi chủ đề, ta liền kém như thế sao?
Lôi Hỏa Đại Đế không cam lòng nói.
Cửu Toàn đứng lên, nhất thời, khí thế đáng sợ dật động, đây là khí tức đặc hữu của Thăng Nguyên Cảnh, nguyên lực rung động, dễ dàng liền xúc động quy tắc thiên địa, bởi vì nguyên lực là lực lượng Bản Nguyên của thế giới, càng thêm tiếp cận quy tắc.
- Thăng Nguyên đại viên mãn!
Lăng Hàn nói.
Lôi Hỏa Đại Đế nhất thời không lên tiếng, đừng nói Thăng Nguyên đại viên mãn, ngay cả Thăng Nguyên tiểu thành cũng có thể dễ dàng giết chết hắn một vạn lần.
- Chúng ta thật giống như chưa từng thấy qua a?
Lăng Hàn cười nói.
- Không có.
Cửu Toàn lắc đầu.
- Vậy cũng không thù không oán?
Lăng Hàn lại hỏi.
- Không có.
Cửu Toàn vẫn lắc đầu như cũ.
- Vậy tại sao phải ngăn cản đường đi của ta?
Cửu Toàn thở dài:
- Sư mệnh khó trái!
- Ồ?
Lăng Hàn gật gật đầu.
- Vậy lệnh sư là ai?
- Pháp Nan Tiên Vương.
Cửu Toàn cung kính nói.
- Không quen biết.
Lăng Hàn lắc đầu.
- Danh húy của sư tổ đại nhân ngươi nhất định sẽ biết.
Ánh mắt Cửu Toàn sáng ngời, như trời nắng lướt qua một đạo phích lịch, để Lôi Hỏa Đại Đế không tự chủ được nhắm hai mắt lại.
- Cửu Ngũ Thiên Tôn!
Lôi Hỏa Đại Đế khiếp sợ, hiện tại hắn tự nhiên biết Thiên Tôn tồn tại, mà Cửu Toàn lại là đồ tôn của một vị Thiên Tôn, cái này quá dọa người.
Hắn vội vã lại mở mắt ra, chỉ thấy Lăng Hàn bước ra một chân, trên người nghiêng về phía trước, nhưng quần áo trên cánh tay lại xuất hiện hai chỗ vỡ, rõ ràng là vũ khí sắc bén bắn ra, chỉnh tề bằng phẳng.
Lại nhìn Cửu Toàn, trong tay hắn không biết lúc nào có thêm một cây đao, hiện tại đang chậm rãi trở vào vỏ.
Cheng… thân đao rốt cục hoàn toàn tiến vào trong vỏ, phát ra âm thanh lanh lảnh.
Xoạt, quần áo trên hai tay Lăng Hàn hoàn toàn tách ra, bay xuống đất, nhưng trên cánh tay không có chút vết thương.
Hiển nhiên, ngay ở thời điểm Lôi Hỏa Đại Đế nhắm mắt, Lăng Hàn đã cùng Cửu Toàn đối đầu một chiêu, thậm chí rất nhiều chiêu, nhưng Lôi Hỏa Đại Đế một chút cảm giác cũng không có, nếu không có mở mắt nhìn thấy, hắn còn tưởng mình chỉ bình thản nhắm mắt một chút mà thôi.
Hắn thầm hít một ngụm khí lạnh, thực lực của hai người này mạnh đến mức độ cỡ nào?
- Không sai, đáng giá ta ra tay.
Cửu Toàn hờ hững nói, hắn mọi thứ đều có, chỉ thiếu sung sướng, cũng sẽ không có bất luận nụ cười gì.