Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 2337
Thương Chỉ Vi hừ một tiếng, đối phương đã tránh chiến rất nhiều năm, nàng cũng tập mãi thành quen.
Hết cách rồi, đối phương vẫn có đạo thương trên người, có thể sống nhiều năm như vậy đã là vận khí, nếu toàn lực chiến một trận, này có khả năng cực cao chính là kết thúc cuộc chiến.
- Không đúng!
Nàng cũng muốn phất tay lui binh, nhưng ánh mắt đột nhiên trở nên nghiêm túc, quét tới địa phương Lăng Hàn biến mất.
- Long Tích Nguyệt, suýt chút nữa bị ngươi lừa, trước tuy ngươi tránh chiến không ra, nhưng ngoài miệng sẽ không nói ra, ngươi muốn ẩn giấu cái gì?
Thương Chỉ Vi đảo mắt qua, tất cả thế gian ở trước mặt nàng đều không cách nào che thân.
Tiên Vương tầng chín, từ một ý nghĩa nào đó mà nói chính là hóa thân của quy tắc thiên địa, có thể nhìn thấu thiên địa bản chất.
Ánh mắt của nàng ngưng một chỗ, biểu cảm của khuôn mặt đột nhiên trở nên kích động, thậm chí hai tay run rẩy.
Xoạt, đúng lúc này, một bàn tay lớn đột nhiên dò xét lại, trực tiếp chém ra khu vực kia, sau đó vội vàng thối lui về trong núi thẳm.
Nếu như Thương Chỉ Vi không có kích động đến đầu óc xuất hiện một tia trống không như thế, bàn tay lớn này là tuyệt đối không thể dễ dàng thực hiện được như thế, nhưng hiện tại lại đánh xuất kỳ bất ý.
- Long, Nguyệt, Tích!
Thương Chỉ Vi đột nhiên nổi giận, tóc đen phóng lên trời, oanh, trên người nàng có chín phù văn xuất hiện, mỗi một cái phù văn đều tỏa ra hạ uy thế lăng tuyệt thiên.
Nàng vô cùng phẫn nộ, như rơi nhập ma đạo, thân hình đột nhiên bay ra, đuổi về phía bàn tay lớn kia.
Oành!
Chỉ là nàng mới đuổi hơn ngàn dặm, liền bị một màn ánh sáng cản lại, mặc nàng là Tiên Vương tầng chín thì đã làm sao, cũng bị đụng lảo đảo.
- Hắn là truyền nhân của Duyên Sinh!
Thương Chỉ Vi giận dữ hét.
- Long Nguyệt Tích, người đưa cho ta!
- Đưa cái rắm!
Thanh âm già nua của Long Nguyệt Tích truyền tới.
- Thương Chỉ Vi, khi đó ngươi đã thua, còn khổ sở dây dưa cái gì? Hiện tại, Duyên Sinh cùng Ỷ Vân đều đã sớm hóa đạo, còn có cái gì nhìn không thấu?
- Không diệt Côn Bằng Cung, ta liền nhìn không thấu!
Thương Chỉ Vi lạnh lùng nói.
- Chỉ cần ngươi cùng lạc ấn của tiện nhân kia chưa chết, ta liền tuyệt đối sẽ không bỏ qua!
- Mọi người Côn Bằng Cung nghe!
Nàng đột nhiên tỉnh táo lại, khuôn mặt lạnh đến mức khiến người ta sợ sệt.
- Ai thay ta mở ra trận pháp, để Bổn cung đi vào, Bổn cung có thể phong nàng làm phó cung chủ của Tứ Hải Cung.
- Mặt khác, Bổn cung chỉ cần mạng của hai người, một là Long Nguyệt Tích, hai là Thiên Vân, những người khác chỉ cần không chống cự, Bổn cung có thể mặc cho tự sinh tự diệt, thậm chí gia nhập Tứ Hải Cung cũng được.
Lời vừa nói ra, mặc kệ là Tứ Hải Cung hay Côn Bằng Cung đều xôn xao.
Thương Chỉ Vi trước nói rõ muốn giết Côn Bằng Cung từ trên xuống dưới, cái gì đầu hàng, không chấp nhận, chỉ cần mang theo hai chữ Côn Bằng, hết thảy giết chết.
Nhưng hiện tại lại xuất hiện bước ngoặt lớn 180 độ, chỉ cần mạng hai người Long Nguyệt Tích cùng Hổ Nữu, chuyện này quả thật... trúng tà.
Nhưng một vị Tiên Vương tầng chín hứa hẹn ở trước mặt mọi người, đây giống như là trời cao đang nói chuyện, một chính là một, khác nhau chính là khác nhau, nếu không sẽ bị thiên địa đại đạo vứt bỏ, sức chiến đấu giảm mạnh.
Nói cách khác, Thương Chỉ Vi hứa hẹn là tuyệt đối chân thực.
Tại sao?
Biến hóa duy nhất chính là nàng đột nhiên phát hiện thân phận của Lăng Hàn, là truyền nhân của Duyên Sinh gì đó.
Nàng cùng Duyên Sinh là quan hệ gì?
Trong khoảng thời gian ngắn, người hai cung vừa khiếp sợ vừa hiếu kỳ.
Đây chính là bát quái của một vị, không, ba vị Tiên Vương tầng chín a.
- Nói chuyện viển vông!
Long Nguyệt Tích lạnh lùng nói.
- Ngươi không nên quên, đại trận hộ sơn này là Duyên Sinh tự tay bố trí, coi như lại qua ngàn tỉ kỷ nguyên, cũng sẽ vĩnh viễn tồn tại, bảo vệ Côn Bằng Cung ta.
- Khà khà!
Thương Chỉ Vi cũng không trả lời, chỉ cười gằn, nàng đã hoàn toàn khống chế tâm tình.
Nàng vung tay áo, xoay người rời đi.
Trong Côn Bằng Cung, trên khuôn mặt già nua của Long Nguyệt Tích lộ ra vẻ nghiêm nghị, trước Thương Chỉ Vi cực kỳ kiên trì, muốn từ từ rút khô nguyên khí của Côn Bằng Thiên, đứt đoạn mất căn cơ của Côn Bằng Cung, vậy coi như có tuyệt thế đại trận bảo vệ, Côn Bằng Cung cũng biến thành nước đọng, từ nội bộ bắt đầu có mùi.
Nhưng bây giờ đối phương biết thân phận của Lăng Hàn, kiên trì cũng trong nháy mắt biến mất sạch sẽ.
Ai, sao Lăng Hàn trùng hợp như vậy, vào lúc này đến đây?
Bóng người lóe lên, Lăng Hàn ra Hắc Tháp.
- Lăng Hàn!
Hổ Nữu lập tức đánh tới, như dây leo treo ở trên người Lăng Hàn.
Lăng Hàn vỗ vỗ tiểu nha đầu nói:
- Những người khác thì sao, khỏe chứ?
- Xú Lăng Hàn, chỉ nghĩ những người khác, ngươi không quan tâm Nữu a!
Hổ Nữu cắn cái cổ của Lăng Hàn, oán giận nói.
- Những người khác rất khỏe.
Long Nguyệt Tích nối liền nói, sau đó lắc đầu một cái.
- Ai, thực sự là nghiệt duyên!
- Tiền bối, đến cùng là xảy ra chuyện gì?
Lăng Hàn hỏi, tuy hắn ở trong Hắc Tháp, nhưng vẫn nghe đến Thương Chỉ Vi cùng Long Nguyệt Tích đối thoại, tựa hồ thù xưa của Tứ Hải Cung cùng Côn Bằng Cung cũng không phải là bởi vì tranh cướp địa bàn, mà là nam nữ tình cừu.
Long Nguyệt Tích lại thở dài mấy lần, mới nói:
- Được rồi, ngươi có thể dựa vào sức một người tiến vào Côn Bằng Cung, đã chứng minh thực lực của ngươi, cũng chứng minh vận khí của ngươi, ta sẽ nói cho ngươi biết.
- Năm xưa, Thương Chỉ Vi, Thiên Vân còn có Duyên Sinh đã từng sóng vai chiến đấu, cùng một chỗ trưởng thành, quan hệ thân mật.
- Thiên Vân chính là Cung chủ đời trước của Côn Bằng Cung, cũng là Ỷ Vân…
- Là Hổ Nữu!
Hổ Nữu tức giận ngắt lời, nàng xưa nay không có tiếp thu qua danh tự Ỷ Vân này.
Long Nguyệt Tích cười cợt, sửa lời nói:
- Trong cơ thể Hổ Nữu có Thiên Vân lưu lại võ đạo lạc ấn, tương lai có thể kế thừa võ đạo căn cơ của Thiên Vân, nói không chắc còn có thể đi ra cực hạn của Thiên Vân, đặt chân đến một độ cao hoàn toàn mới.
- Thiên Tôn!
Lăng Hàn tiếp lời nói.
Long Nguyệt Tích gật gù:
- Duyên Sinh chính là sư phụ của ngươi xưa nay chưa từng gặp mặt, nhưng ngươi tu Bất Diệt Thiên Kinh, chính là đệ tử của hắn hàng thật đúng giá. Duyên Sinh này, thiên tư tuyệt đại, chính là thiên tài mạnh nhất thời đại kia.
- Thương Chỉ Vi cùng Thiên Vân đều yêu Duyên Sinh, mà Duyên Sinh cuối cùng lựa chọn Thiên Vân, để Thương Chỉ Vi ghi hận trong lòng, không chỉ trở mặt thành thù với Thiên Vân, càng nhiều lần ra tay với Thiên Vân.