Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 2165
- Ừ, Dương Hồn Hải mở ra đã gần trong gang tấc. Sứ giả Tây Tiên Vực kia cũng phải đi đột phá Phân Hồn. Cho nên Tây Tiên Vực mới cố ý phái hắn chạy một chuyến. Bằng không phải đợi Dương Hồn Hải gần Tây Tiên Vực mở ra, chí ít còn phải mất bảy mươi vạn năm.
Tử Thành đại sư nói.
Lăng Hàn A một chút, nói:
- Sư phụ, sứ giả là ai này?
- Một người trẻ tuổi tên là Mã Đồng Quang. Chỉ có điều tu luyện chín mươi vạn năm, cũng đã là Đan Sư tam tinh. Đặc biệt không tầm thường.
Tử Thành đại sư nói, trong mắt thoáng lộ ra một vẻ tán thưởng.
- Không hổ danh là thiên tài được Tây Tiên Vực bồi dưỡng ra.
Lăng Hàn cũng không khỏi gật đầu. Tính cả năm tháng vượt qua ở trong phòng tu luyện thời gian, tuổi tác của hắn cũng không nhỏ.
Chín mươi vạn năm đã là Đan Sư tam tinh, hơn nữa còn sắp đột phá Phân Hồn, quả thực kinh người.
- Đi tới gặp mặt hắn một lần đi.
Tử Thành đại sư vui vẻ nhìn đồ đệ yêu mến. Tên đồ đệ này thật là không có khiến cho hắn thất vọng. Bất luận là võ đạo hay đan đạo, đều không thua gì thiên kiêu của Tây Tiên Vực. Điều đó khiến cho hắn cảm thấy thật lòng vui mừng.
Lăng Hàn gật đầu, sau đó chia tay với Tử Thành đại sư, liền đi tới phủ khách quý ở tầng thứ tư. Nơi này là nơi chuyên môn chiêu đãi nhân vật lớn cấp bậc Thăng Nguyên.
Cấp bậc Mã Đồng Quang quả thực không đủ. Nhưng hiện tại hắn lại là đại biểu cho đan đạo Tây Tiên Vực. Bởi vậy hắn liền có tư cách vào ở phủ khách quý ở tầng thứ tư.
Vừa vào cửa, Lăng Hàn liền phát hiện ở đây vô cùng náo nhiệt.
Người ta ra vào tấp nập, sắp chen hỏng cửa.
- Thánh Tử, Thánh Tử đại nhân!
Thời điểm vừa nhìn thấy Lăng Hàn, một người bên cạnh đầu tiên cả kinh, sau đó vội vàng cung kính hành lễ.
Tuy rằng Lăng Hàn đã xác định là người chưởng tọa Đan Đạo Thành sau này, nhưng Tử Thành đại sư còn một ngày không thoái vị, Lăng Hàn sẽ một ngày chỉ có thể làm Thánh Tử. Chỉ có điều trước đó có mười Thánh Tử. Hiện tại liền chỉ có một mình Lăng Hàn.
Nhìn thấy người nắm quyền tương lai, ai có thể không cung kính.
Trên thực tế, trong Đan Đạo Thành có thật nhiều người muốn nịnh bợ Lăng Hàn. Nhưng Lăng Hàn không phải ở trong phòng luyện đan thì chính là đi ra ngoài lịch luyện. Điều này khiến cho tất cả mọi người đều không có cơ hội.
Lăng Hàn gật đầu, cười nói:
- Mọi người đều đang đứng xếp hàng chờ vị Mã Đồng Quang kia triệu kiến sao?
- Cái này...
Người kia lập tức đỏ mặt lên, có vẻ ngại ngùng.
Giống như Lăng Hàn nói, mọi người tới nơi này thật sự là muốn được Mã Đồng Quang triệu kiến, tất nhiên là tìm cách làm quen với Mã Đồng Quang.
Vị này chính là sứ giả của Tây Tiên Vực, còn là thiên tài đan đạo. Nếu như có thể nịnh bợ hắn, thông qua hắn, sau đó liền có thể đi Tây Tiên Vực phát triển.
Nếu so sánh trình độ võ đạo Tây Tiên Vực với Đông Tiên Vực, rõ ràng mạnh mẽ hơn.
Có thể nói như vậy, nếu như ngươi ở đây Đông Tiên Vực chỉ có thể tu luyện tới Trảm Trần, như vậy đi tới Tây Tiên Vực liền có thêm ba phần cơ hội đột phá Phân Hồn.
Cho nên, vì tiền đồ tốt hơn, tất cả mọi người chạy tới nơi này lôi kéo làm quen với Mã Đồng Quang.
- Thánh Tử!
- Thánh Tử!
Những người khác cũng nhìn thấy được Lăng Hàn. Tất cả đều vội vàng hành lễ về phía Lăng Hàn. Tất cả có chút ngượng ngùng.
Đây là điều tất nhiên. Người chưởng tọa tương lai đang ở ngay trước mặt, nhưng bọn họ lại xum xoe với một người ngoài. Trên mặt mọi người đều ửng đỏ.
- Mặt trăng ở Tây Tiên Vực cũng tròn.
Lăng Hàn cười nói. Những lời này nói ra, khiến rất nhiều người đều cúi đầu xuống. Nhưng cũng có vài người xem thường. Nước luôn chảy xuống chỗ trũng, người thường leo lên chỗ cao. Đây không phải là chuyện rất bình thường sao?
Sau khi Lăng Hàn nói xong câu đó, hắn liền đi về phía trước. Đoàn người đều tránh ra. Hiện tại ở trong Đan Đạo Thành, người có địa vị có thể cao hơn so với Lăng Hàn chỉ có ba vị đại sư tứ tinh mà thôi.
- Lăng Thánh Tử!
Khi hắn đi tới trước biệt viện của Mã Đồng Quang, ở cửa có người ngăn cản hắn lại.
Lỗ Tiên Minh!
Hắn mỉm cười nhìn Lăng Hàn, nhưng trong ánh mắt lại mang theo một tia châm chọc:
- Muốn cầu kiến Mã thiếu sao? Mời ở chỗ này chờ, để cho ta thông truyền.
Sắc mặt rõ ràng là mười phần tiểu nhân.
Đây chính là Đan Đạo Thành. Lăng Hàn lại là người chưởng tọa Đan Đạo Thành sau này. Hắn lại phải đứng ở cửa chờ người thông truyền sao?
Quả thật chính là trắng trợn khiêu khích.
Lăng Hàn lắc đầu. Lỗ Tiên Minh người này vốn vẫn tính là một nhân tài. Nhưng bây giờ lại có thể trở thành nô tài cho người khác. Hơn nữa còn là ở cửa nhà mình. Điều này thật sự là ném hết mặt mũi.
- Lỗ Tiên Minh, xem ngươi thành đối thủ, chính là sai lầm của ta.
Hắn vừa cười vừa nói. Sau đó sắc mặt hắn trầm xuống, nói.
- Tất cả đều đứng ở chỗ này làm gì? Nên làm gì thì làm cái đó đi.
Chưởng tọa sau này đã lên tiếng, ai dám coi như gió bên tai?
Nhất thời, mọi người xung quanh đều rời đi. Lăng Hàn không truy cứu là tốt rồi. Dĩ nhiên, bây giờ bọn họ rời khỏi, nhưng lúc nào trở lại, vậy thì không sao. Dù sao Lăng Hàn không thể lúc nào cũng canh giữ ở chỗ này có đúng hay không?
Lỗ Tiên Minh nhìn chằm chằm vào Lăng Hàn, ánh mắt uy nghiêm đáng sợ.
Hắn thấy, mình sẽ rơi xuống tình cảnh trước mắt, hoàn toàn đều là lỗi của Lăng Hàn.
Nếu không có Lăng Hàn xuất hiện, vị trí hiện tại đối phương ngồi chính là của hắn.
Hắn thấy, kế thừa đạo đan trở thành người chưởng tọa theo lý là chuyện đương nhiên. Thậm chí hắn còn chưa muốn xé rách mặt cùng với các Thánh Tử khác, chỉ là bị động phòng ngự. Hắn cho rằng chỉ cần thời gian lâu dài, hắn lên đỉnh đại thế đó là chuyện không thể ngăn cản được. Thánh Tử Thánh Nữ ở các khu khác đều sẽ trở thành binh dưới tay hắn. Bởi vậy cũng không muốn có một tổn thất xuất hiện.
Quyền lực là cần người có khả năng thể hiện. Khống chế thiên tài thiên kiêu, thành tựu như vậy sẽ cho cảm giác mạnh hơn.
Nhưng tất cả đều bị Lăng Hàn phá hủy.
Hắn hận!
Thật may, hiện tại đột nhiên xuất hiện một cơ hội tuyệt diệu. Thánh địa đan đạo Tây Tiên Vực lại có thể phái người qua. Hắn cũng gần như thuận lợi leo lên. Sau này hắn sẽ theo Mã Đồng Quang rời khỏi Đông Tiên Vực. Hắn tương tin với thiên phú của mình, chắc chắn năm sau tất nhiên có thể vượt qua Mã Đồng Quang, ở Tây Tiên Vực lăn lộn phong sinh thủy khởi.