Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 2129
Ầm.
Chiến lực của nàng cũng điên cuồng nâng cao. Trên con cá có từng đạo mạch văn hiện lên. Sau đó chiếc đuôi giống như đuôi rồng, quất về phía Thạch Tu Văn
Cuộc đại chiến tiếp tục. Tuy rằng Thạch Tu Văn phá tan cực hạn của bản thân, nhưng Hổ Nữu cũng chiến đấu tới phát điên. Đồng thời nàng cũng có thể đột phá cực hạn. Bởi vậy nàng vẫn áp chế Thạch Tu Văn.
Chỉ có điều, tuy rằng Thạch Tu Văn có chút dấu hiệu bị thua, nhưng ai biết được hắn có tuyệt chiêu đáng sợ nào có thể lật bàn hay không. Hơn nữa, từ lúc rơi xuống hạ phong đến thật sự bị thua, đây cũng không phải là chuyện nhất thời.
Lăng Hàn gật đầu. Thảo nào Nghiêm Tiên Lộ không phải là đối thủ của Thạch Tu Văn. Trên thực tế, Nghiêm Tiên Lộ có thể bảo toàn tính mạng ở trong tay Thạch Tu Văn đã là đặc biệt không tầm thường.
Chỉ có điều, nếu nói ở trên phương diện thể chất, thiên phú chiến đấu, tiên pháp, Nghiêm Tiên Lộ kém hơn Thạch Tu Văn, vậy Lăng Hàn tuyệt đối sẽ không ủng hộ.
Nguyên nhân điều này cũng chỉ có thể giống như Nghiêm Tiên Lộ thuật lại lời bình của Vĩnh Xương Tiên Vương: Quảng Long Thiên nhận được khí vận thiên địa gia tăng. Cho nên, thiên kiêu thế hệ trẻ tuổi này còn mạnh hơn người của Thái An Thiên một đoạn.
Thạch Tu Văn cường đại. Cho dù là đặt ở bên Tây Tiên Vực, chắc hẳn cũng có thể đứng hàng đầu ở trong Trảm Trần. Bởi vì Hổ Nữu chính là tồn tại như vậy. Hắn cũng chỉ kém một chút mà thôi.
Thần hồn Sơn Quý Đồng và Lao Tùng đều bị đoạt, còn có một loại cảm giác mất mát nói không nên lời.
Bọn họ quả thực kém hơn so với Nghiêm Tiên Lộ. Nhưng người nào cũng không biết Nghiêm Tiên Lộ chính là sinh ra ở trên Tiên Lộ. Hơn nữa còn có một sư phụ là Tiên Vương bát trọng thiên. Chỗ thua kém này lại chỉ có một chút. Điều này cũng là có thể tiếp nhận được.
Hơn nữa, đợi sau khi bước vào Tiên Vương, thể chất chênh lệch sẽ bị xóa sạch. Bọn họ tự tin có thể gắng sức đuổi theo, không lại để cho Nghiêm Tiên Lộ giành đứng ở phía trước.
Vừa nhìn thấy Hổ Nữu cùng Thạch Tu Văn chiến đấu, lòng tự tin của bọn họ lại sụp đổ.
Cùng là Đế giả, nhưng chênh lệch này quá lớn khiến cho người ta tuyệt vọng.
Thể chất khác nhau thật sự rõ ràng như vậy sao?
Tuyệt đối không thể!
Bởi vậy, cho dù tất cả mọi người thành Tiên Vương, bọn họ cũng không phải là đối thủ của Hổ Nữu, Thạch Tu Văn. Nhiều lắm chính là có thể trả lại thêm mấy chiêu mà thôi.
Chiến đấu kịch liệt vẫn còn đang tiến hành. Mà Đế giả tới đây cũng càng lúc càng nhiều. Tất nhiên đều là người bên Quảng Long Thiên. Nhìn thấy Hổ Nữu cùng Thạch Tu Văn chiến đấu, chẳng ai lộ ra vẻ thận trọng.
Thạch Tu Văn mạnh hơn so với thời điểm chiến đấu thứ hạng. Nhưng người thiếu nữ này... mạnh đến mức biến thái!
Nàng là ai? Từ đâu xuất hiện?
Cuộc chiến ra ra suốt ba ngày. Thạch Tu Văn cuối cùng không địch lại Hổ Nữu, rời khỏi vòng chiến.
- Ngươi quả thực mạnh hơn ta!
Hắn lớn tiếng nói. Hắn cũng không bởi vì thất bại một trận, đánh mất lòng tin. Ngược lại tinh khí thần đều tăng lên tới trạng thái đỉnh phong.
- Trong vòng trăm năm, ta sẽ tìm nàng chiến đấu lại một trận nữa. Đến lúc đó, ta sẽ đánh bại nàng, khiến nàng ngoan ngoãn làm nữ nhân của ta!
Nói xong, hắn xoay người rời đi, không để cho Hổ Nữu có cơ hội nổi giận.
Hổ Nữu giận dữ, tính truy kích qua. Nhưng nàng lại bị Lăng Hàn kéo lại, nhìn về phía nàng lắc đầu, nói:
- Lần sau hắn lại xuất hiện, ta sẽ đánh hắn thành đầu heo, khiến cho hắn không dám si tâm vọng tưởng nữa.
Hổ Nữu nhất thời vui vẻ, kéo cánh tay của Lăng Hàn, lộ ra vẻ hồn nhiên, ngây thơ khiến cho người ta thấy động tâm.
Nhất thời lại có rất nhiều con mắt nhìn qua, chăm chú tập trung vào trên người Lăng Hàn, lộ ra biểu tình hâm mộ.
Người trẻ tuổi này thực sự quá may mắn.
Hổ Nữu cường đại tới dường nào. Ngay cả Thạch Tu Văn cũng có thể đánh bại. Bản thân còn xinh đẹp đến kinh thiên động địa. Nếu được thê như vậy, phu còn mong mỏi gì nữa? Hơn nữa, ngươi xem Hổ Nữu đối với người khác là hung ác độc địa tới mức nào. Nhưng đối với Lăng Hàn, nàng lại ôn nhu như nước. Quả thực... Không thể lại mơ tưởng gì nữa.
Đôi mắt đẹp của Liễu Hàm lại lộ vẻ thâm trầm. Ánh mắt nàng nhìn chằm chằm vào Lăng Hàn tràn ngập sự oán hận. Nếu như không có nam nhân này, Hổ Nữu chính là người của nàng. Chỉ cần để cho đối phương ăn vào Thiên Dương Thảo, vậy giới tính căn bản không phải là vấn đề.
Là nam nhân này chia rẽ nàng và Hổ Nữu!
Phải chết.
- Thạch lão cửu sao lại phế vật như thế. Ngay cả một cặn bã của Thái An Thiên cũng đánh không lại?
Một nam tử đến sau cười giễu cợt nói. Khi nhìn thấy tất cả mọi người của Thái An Thiên đều nhìn lại, hắn ngạo nghễ nói.
- Ta, Phí Vân, trong Đế giả Trảm Trần của Quảng Long Thiên, xếp hạng thứ sáu.
Thứ sáu!
Tuy rằng Hổ Nữu thắng, nhưng thắng được cũng không dễ dàng. Thạch Tu Văn chỉ là hạng thứ chín mà thôi. Vậy xếp hạng thứ sáu này sẽ còn cường đại tới mức nào?
Hổ Nữu nhe răng, lại muốn ra tay.
Nàng có đại chiêu có thể dùng. Có thể thuấn thiên thuấn địa. Nhưng thật nhiều ngày sau mới có thể sử dụng lại một lần. Nếu không có bất đắc dĩ, nàng tuyệt đối sẽ không vận dụng. Đây mới thực là tuyệt chiêu bảo toàn tính mạng.
Lăng Hàn đưa tay ngăn cản nàng, nói:
- Ta tới!
Ý chí chiến đấu của nữ hoàng cũng hừng hực thiêu đốt. Nhưng vừa nhìn thấy Lăng Hàn nói muốn ra tay, nàng liền kìm chế xuống.
- Có phải là cặn bã hay không, ngươi nói có thể tính sao?
Lăng Hàn sãi bước đi ra ngoài.
- Ha ha, người của Thái An Thiên không phải là cặn bã sao?
Phí Vân lộ ra vẻ mặt xem thường.
- Các ngươi không ngại cùng tiến lên, xem ta trấn áp các ngươi như thế nào.
Điên cuồng, thực sự quá ngông cuồng.
Lăng Hàn lắc đầu. Nói nhiều với một kẻ điên cuồng như vậy có ích gì?
Đánh nát hắn!
- Vậy tới chiến đấu đi. Cặn bã hay không cặn bã, chỉ cần dùng nắm đấm để nói chuyện!
- Đồ cặn bã, nếu muốn bị đánh nát, ta sẽ thanh toàn cho ngươi!
Thân hình Phí Vân thoáng động. Hắn đã vọt về phía Lăng Hàn. Hắn cũng không quan tâm bốn phía xung quanh còn có người khác. Chỉ là một quyền hung bạo đánh qua. Trên mặt quyền có mơ hồ một ký hiệu đại đạo, tản ra ánh sáng có thể nát bấy tất cả.
Nhất thời, không phải là Đế giả vội vàng xoay người bỏ chạy. Một khi lực quyền này không khống chế được, lực phá hoại thật đáng sợ.
Lăng Hàn lắc đầu, một ngón tay vẽ ra. Hành động thật đơn giản, nhưng dường như có thể trấn áp thiên địa.