Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1970
Tốc độ quá nhanh, đừng nói trảm bụi, đoán chừng phân hồn cũng không tránh được, bởi vậy đạo hào quang này bắn vào đùi của Lăng Hàn.
Lăng Hàn đứng ngạo nghễ như bàn thạch.
Ah...
Sắc mặt Tử Hà Băng Vân lộ ra thần thái kinh ngạc, cái miệng nhỏ nhắn không tự chủ há ra rất tròn, đây là việc nàng không thể hiểu nổi, không thể tin nổi và không thể tiếp nhận.
Làm sao có khả năng!
Lăng Hàn hừ một tiếng, thân ảnh giết qua:
- Nữ nhân phát rồ, bắt lấy đầu của ngươi chôn cùng với thôn ải nhân!
- Không biết lượng sức!
Tử Hà Băng Vân khinh thường, nàng tỉnh táo lại sau kinh ngạc, dù sao cũng là vương trong vương.
Dám muốn nàng chôn cùng sao?
Nàng chính là người thừa kế Tiên Vương gia tộc, thiên chi Nữ Hoàng tương lai, nàng cao quý cỡ nào?
Ngươi có thể ngăn cản Trượng Binh thì thế nào, chiến lực có thể địch lại ta sao?
Tử Hà Băng Vân kịch chiến với Lăng Hàn, nàng tràn ngập tin tưởng với bản thân, sở dĩ dùng Trượng Binh uy hiếp chỉ vì muốn bớt chút sức lực mà thôi, dù sao khí lực của Lăng Hàn quá mạnh, nàng tràn ngập cảm xúc.
- Ngươi là truyền nhân của Tiên Vương gia tộc nào?
Nàng hỏi, nếu không phải Tiên Vương đánh lạc ấn vào trong cơ thể thì làm sao có thể thừa nhận đại đạo quy tắc do thổ chi bản nguyên hình thành?
Đây là điểm đáng sợ của Trượng Binh, tương đương với một vị Tiên Vương thi pháp, không có quy tắc độ cao ngang bằng căn bản không thể đối kháng.
- Hừ, không phải thế lực Tiên Vương thế thì ngươi có thể tùy ý giết sao?
Lăng Hàn cũng sử dụng Trượng Binh, tia sáng bắn tới, Tử Hà Băng Vân không có khả năng né tránh, cũng không thể đối kháng
Nhưng Tử Hà Băng Vân lại điềm nhiên như không có việc gì, nàng vừa iên cuồng tấn công, vừa khinh thường nói:
- Ngươi cho rằng chỉ có ngươi được Tiên Vương ban thưởng hạ vô thượng đạo tắc sao?
Lăng Hàn giật mình, khó trách đối phương đoán mình là truyền nhân thế lực Tiên Vương.
Nếu Trượng Binh không có tác dụng, Lăng Hàn dứt khoát thu hồi nó, hai đấm mở ra, vận chuyển Cửu Thiên Hỏa và Huyền Âm Mẫu Thủy đối kháng Tử Hà Băng Vân.
Nhưng Trượng Binh có thể giúp một đám thổ dân Phá Hư Cảnh miểu sát Vương giả tam trảm nhưng không phải không có hạn chế, trên người đám người Tử Hà Băng Vân cũng có thiên địa bổn nguyên, hơn nữa còn trâu bò hơn không ít.
Ngẫm lại cũng phải, thiên địa bổn nguyên mới bao nhiêu, mà Tiên Vương có bao nhiêu?
Hoặc có thể nói Tiên Vương muốn người khác có lực sát thương như vậy, bản thân hắn cũng phải trả cái giá lớn, vì muốn hậu bối miểu sát Trảm Trần, Phân Hồn, Tiên Vương cũng phải hi sinh, thử hỏi có Tiên Vương nào ngu như vậy?
Lăng Hàn cùng Tử Hà Băng Vân đối chiến với nhau, từ chiến lực hắn lâm vào hạ phong, hắn bằng vào hai đại bổn nguyên chi lực phát uy cho nên không thua kém quá nhiều.
Tử Hà Băng Vân cười lạnh, cho dù có Tiên Vương ban vô thượng đạo tắc thì sao, có thể sử dụng vô hạn?
Ngươi nhìn nàng, đến bây giờ cũng chỉ có thể sử dụng đạo tắc bảo hộ bản thân, cũng không sử dụng tiến công, làm vậy sẽ tiêu hao hết. Mà nàng cũng không phải không hận Lăng Hàn, nàng muốn dùng đạo tắc quý giá cướp lấy Thiên Đạo Ngọc.
Bằng không nàng không có đạo tắc của Tiên Vương phòng thân, nàng căn bản không có khả năng cướp lấy bảo vật.
Lăng Hàn đang tiêu xài đạo tắc, vào lúc quy tắc chi lực tiêu hao hết, hắn dựa vào cái gì đối kháng nàng, dựa vào cái gì cướp Thiên Đạo Ngọc?
Ngu ngốc, thế lực Tiên Vương bồi dưỡng thì sao? Nhưng nghĩ tới tiểu tử này phi thường âm hiểm, rõ ràng là truyền nhân thế lực Tiên Vương nhưng lại chạy đi làm tùy tùng thế lực tam tinh, thiếu chút nữa bị lừa!
- Tiểu nhân hèn hạ!
Tử Hà Băng Vân trách mắng, gia hỏa này là truyền nhân Tiên Vương, không ngờ dấu đầu lộ đuôi.
Lăng Hàn không có cãi lại, có gì phải nói với người chết?
Hắn đã động sát niệm, cũng không quản nam nhân hay nữ nhân, lớn lên xinh đẹp cũng không dùng được, không có khả năng làm hắn sinh ra một tia thương xót.
Sát!
Hai người chiến đấu đến lúc kịch liệt, mà Tử Hà Băng Vân càng đánh càng khiếp sợ, theo lý mà nói, dùng tốc độ tiêu hao của Lăng Hàn hiện tại, Tiên Vương đạo tắc đã tiêu hao hết, tại sao vẫn còn vận chuyển như vậy, giống như vĩnh viễn không có tận cùng.
Đây là chuyện không có khả năng!
Phải biết rằng Tiên Vương chi lực là vô cùng nhưng dù sao bọn họ chỉ là Trảm Trần, có thể thừa nhận đạo tắc có hạn, nếu phong nhập quá nhiều quy tắc chi lực sẽ tạo thành gánh nặng cực lớn, bọn họ sẽ bạo thể mà chết.
Nàng đang tiến hành đánh giá tình hình, Lăng Hàn tiêu hao đạo tắc tuyệt đối đạt tới số lượng trong người nàng, vì cái gì đối phương vẫn còn vận chuyển?
Chẳng lẽ khí lực của đối phương cường đại phong nhập đạo tắc nhiều hơn?
Có khả năng sao?
Đây chính là Tiên Vương đạo tắc, khí lực của ngươi mạnh thì có thể dùng được gì, trước mặt Tiên Vương quy tắc, một phần và mười phần đều bị nghiền áp.
Chiến đấu tiếp tục như thế, Tử Hà Băng Vân khiếp sợ càng lúc càng lớn, bởi vì Lăng Hàn vẫn trắng trợn tiêu xài Tiên Vương đạo tắc giống như siêu cấp phá gia chi tử.
Nàng không lý giải, chỉ có thể tự phán đoán.
Càng làm cho nàng không thể tiếp nhận được là, Tiên Vương đạo tắc của nàng tiêu hao thật lớn, đã dùng xong một nửa.
Tiếp tục đánh thì nàng không có đủ khả năng thu được Thiên Đạo Ngọc.
- Ngươi chờ đó!
Nàng ném lại một câu, thả người liền đi, không thể lãng phí Tiên Vương đạo tắc ở nơi này.
Lăng Hàn cũng không truy kích, hiện tại đuổi theo cũng không dùng được gì, hắn cũng không làm gì được Tử Hà Băng Vân.
Phải đột phá tam trảm!
Lăng Hàn nói thầm trong lòng, hắn vốn có suy nghĩ này, hiện tại nghĩ đến thôn ải nhân có khả năng đã bị Tử Hà Băng Vân tàn sát, trong nội tâm sinh ra sát cơ vô hạn.
Hắn và Nữ Hoàng, Nhu Yêu Nữ chạy về thôn ải nhân, đã thấy nơi này thi thể ngỗn ngang, căn bản không tìm thấy người sống.
- Nữ nhân điên!
Ánh mắt Lăng Hàn nhìn chung quanh, ánh mắt rung động mạnh.
Tuy hắn ở chung với các ải nhân thời gian không dài, hắn được các ải nhân chiêu đãi nhiệt tình, thưởng thức chất phác hiếm có, hắn không nghĩ tới có ngày quay trở về lại nhìn thấy cảnh này.
- Tử Hà Băng Vân, nếu không giết ngươi lòng ta khó yên.
Lăng Hàn nhìn bầu trời, hắn nói ra một câu.
XÍU...UU!, đúng lúc này mặt đất nứt vỡ, một con thỏ nhỏ phá đất chui ra ngoài, nó lại có đầu sói, lúc này há cái miệng sâu không đáy chừng bảy tám trượng cắn Lăng Hàn.
Đây là gốc tiên dược biến dị.
Gia hỏa này thật sự xuất quỷ nhập thần, am hiểu tiềm hành, lại có thể giấu diếm trước thần thức của ba người Lăng Hàn. Nó rất có trí tuệ, tấn công vào lúc Lăng Hàn vô cùng tức giận, tâm thần xuất hiện biến hóa lớn.