Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1659
Lăng Hàn cũng không đáng kể, đối thủ chỉ là Hằng Hà Cảnh trung cực vị, hắn tùy tiện vui đùa một chút, cũng mượn tay đối phương gia tăng quy tắc Minh Giới hắn nắm giữ.
Chín tên bá chủ trên ghế đá chỉ liếc mắt nhìn liền thu hồi ánh mắt, chiến đấu như vậy căn bản không vào pháp nhãn của bọn họ, nhưng thời gian bảo vật giao lưu hội còn chưa tới, bọn họ liền không có ngăn cản, ngược lại võ giả không phải đều là đánh ra sao?
Câu Lực xác thực ra sức, chỉ dùng chừng trăm chiêu liền quyết định nam tử mắt rắn, có điều Lăng Hàn cùng nam tử móng vuốt báo lại đánh triền miên, cũng làm cho mọi người nhìn mà không hiểu đến cực điểm.
Cái tên này rõ ràng tu vi không cao, chỉ là lực lượng lớn chút, vừa nhìn chính là sẽ bị thua rất nhanh, nhưng hắn lại có thể không ngừng chống đỡ, khiến người ta nhìn mà tấm tắc lấy làm kỳ lạ.
- Các ngươi có phát hiện hay không, thực lực của người này thật giống như so với lúc mới bắt đầu mạnh hơn một chút.
- Ồ, ngươi nói không sai, giống như thực sự là như vậy!
Mọi người hai mặt nhìn nhau, không khỏi lộ ra vẻ khiếp sợ.
Đây cũng quá quỷ dị, tuy đại bộ phận Vương giả đều lấy chiến nuôi chiến, chiến đấu càng nhiều, thực lực tăng lên càng nhanh, nhưng cũng không có khuếch đại như Lăng Hàn a.
Đánh một trận xong, làm sao cũng phải bế quan mấy tháng thậm chí mấy năm, tổng kết ra không đủ của mình ở trong chiến đấu, sau đó cải tiến, thực lực tự nhiên sẽ tăng lên một ít.
Nhưng Lăng Hàn thì sao?
Một bên đánh một bên liền có thể tăng cao thực lực, đây là biến thái cỡ nào?
Thiên phú võ đạo như vậy là muốn nghịch thiên rồi!
Cái này là bọn họ nghĩ quá nhiều, cảnh giới của Lăng Hàn vốn là Hằng Hà Cảnh trung cực vị, nhưng nắm giữ quy tắc của Minh Giới còn ở tiểu cực vị, bởi vậy, chỉ cần hắn nắm giữ quy tắc của Minh Giới nhiều một phần, thực lực tự nhiên sẽ tăng một chút.
Cùng nam tử móng vuốt báo đánh nhau, chính là một quá trình để hắn gia tốc nắm giữ quy tắc Minh Giới.
Nhưng người khác lại không biết, nửa ngày trôi qua, Lăng Hàn đã từ toàn diện phòng ngự, biến thành mỗi mười chiêu thì có thể trả một chiêu, sau đó chậm rãi biến thành chín chiêu trả một chiêu, tám chiêu trả một chiêu, trở nên càng ngày càng mạnh.
Điều này làm cho các bá chủ đều liếc mắt, nếu để cho tên này không ngừng đánh, có phải là một đường đánh tới cảnh giới Ma Chủ không?
Sau một ngày, Lăng Hàn đã hoàn toàn không rơi xuống hạ phong.
Nam tử móng vuốt báo kinh hãi ngừng tay, đánh tiếp nữa, Lăng Hàn liền ở thực lực vượt qua hắn, cái này ngẫm lại liền để hắn hoảng sợ.
Lăng Hàn chưa hết thòm thèm:
- Làm sao không đánh?
Đánh muội muội ngươi a, có tên biến thái như ngươi sao.
Nam tử móng vuốt báo không trả lời, trực tiếp chen vào đoàn người, hắn trốn còn không thoát sao?
Câu Lực đi trở về, nhìn Lăng Hàn, nghiêm nét mặt nói:
- Cái tên nhà ngươi thật là kỳ quái.
- Ngươi cũng không đơn giản a, ta cũng không biết ngươi mạnh như thế nào.
Lăng Hàn cũng nghiêm nét mặt nói.
- Bẩn Vương!
Nhưng sau một khắc Câu Lực sẽ không có chính hình.
- Kê Tặc!
Lăng Hàn cũng không cam lòng yếu thế.
- Khặc, thời gian gần đủ rồi, bắt đầu giao lưu bảo vật đi.
Trên ghế đá, một tên bá chủ nói, hắn nhìn qua hơn ba mươi tuổi, là người lớn tuổi nhất ở đây, bởi vì “đức cao vọng trọng”, nên chủ trì lần giao lưu hội này.
- Mọi người thay phiên lấy bảo vật ra, người cảm thấy hứng thú có thể ra giá, cầm vật phẩm trao đổi, do chủ nhân bảo vật đến quyết định trao đổi với ai.
Tên bá chủ này gọi Quảng Phi Trần, tu vi Hằng Hà Cảnh đại viên mãn đỉnh cao, từ một trăm triệu năm trước liền tu đến đại viên mãn, nhưng đối lập tuổi tác cũng chỉ chừng ba mươi tuổi, có thể nói là chính trực thịnh niên, khí huyết ngút trời.
- Ta được mọi người đẩy làm chủ nhân, vậy trước thả con tép, bắt con tôm a.
Hắn cười nói, tay phải mở ra, lòng bàn tay có thêm một trái cây rất đỏ.
- Đây là Hồng Tình Ngư Quả, có thể để cho Hằng Hà Cảnh tu vi tăng vọt một đoạn, nhưng dược lực lại hết sức cuồng bạo, ấn suy đoán của ta, trừ khi có Ma Chủ ra tay trấn áp, nếu không chỉ có đạt đến Hằng Hà Cảnh đại viên mãn mới có thể gánh vác xung kích của dược lực như vậy.
Mọi người vừa nghe, không khỏi đều lắc đầu, cái này quá cao, mời Ma Chủ ra tay giúp đỡ? Có mấy người làm được!
Hồng Tình Ngư Quả này có chút vô bổ.
Người cần chân chính không dám ăn, mà tu vi bước vào Hằng Hà Cảnh đại viên mãn, vậy phía trước đã không có cửa ải khó, tu luyện mấy vạn mấy triệu năm khẳng định có thể đạt đến đỉnh cao.
Lại nói, đến một bước này liền phải thể ngộ quy tắc thiên địa, bằng không số lượng của ngôi sao có thể chậm rãi tăng lên, nhưng vĩnh viễn không thể bước ra bước cuối cùng, bước vào Sáng Thế Cảnh.
Đương nhiên, nếu như phía sau có một vị Ma Chủ, đây chính là thiên tài địa bảo chân chính.
- Có cần, liền lấy ra bảo vật trao đổi đi.
Quảng Phi Trần nói xong liền ngậm miệng lại, quét nhìn mọi người.
- Ta nơi này có một viên Tử Sương Đan, có thể để cho người tu luyện công pháp băng hàn trong khoảng thời gian ngắn sức chiến đấu tăng lên một tinh.
Có người mở miệng.
Quảng Phi Trần lắc đầu, thứ nhất hắn tu không phải công pháp băng hàn, thứ hai thiên tài địa bảo trực tiếp tăng cao tu vi quý giá hơn đan dược trong thời gian ngắn bạo phát sức chiến đấu, chí ít một viên là còn thiếu rất nhiều.
- Ta có một quyển Độ Sinh Công bản thiếu, không biết Quảng huynh có thoả mãn không?
Lại có người nói.
Quảng Phi Trần lộ ra vẻ kinh ngạc nói:
- Là phần nào?
- Bản trung.
Người kia nói.
Quảng Phi Trần lần thứ hai lắc đầu:
- Đáng tiếc, ta không cần bản trung.
Nhưng cái này để những người khác xì xào bàn tán, Độ Sinh Công ở Minh Giới đại danh đỉnh đỉnh, có người nói chính là một vị Ma Chủ lưu lại, nhưng đã sớm dật tán, dù hiện tại hiếm hoi còn sót lại 3 bản thiếu cũng cực kỳ khó lường.
Cái này đã không thể biết công pháp Ma Chủ kì diệu, nhưng được ba tàn quyển, vẫn có thể thăm dò một chút, có rất nhiều chỗ tốt.
- Quảng huynh, ta có một khối Thần Thiết cấp mười ba, có thể trao đổi một hồi hay không?
Lại có người nói.
Quảng Phi Trần vẫn lắc đầu như cũ, hắn đã là Hằng Hà Cảnh đại viên mãn, muốn Thần Thiết cấp mười ba có ích lợi gì?
Nhưng Lăng Hàn lại nhớ người này, chờ sau đó nếu đối phương lấy ra Thần Thiết cấp mười ba trao đổi, hắn nhất định phải đắc thủ. Hắn ho khan một hồi nói:
- Quảng huynh, ta có một chén trà, ngươi trước tiên thưởng thức một hồi.