Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1568
Không sai, hiện tại thể phách của Lăng Hàn đã vượt qua Thần Thiết cấp mười ba, nhưng chỉ là như vậy, vẫn chưa đủ lấy hoàn toàn đối kháng một vị Vương giả Hằng Hà Cảnh tiểu cực vị, then chốt là hắn còn chủ động vận chuyển Bất Diệt Thiên Kinh, để phòng ngự của hắn trong khoảng thời gian ngắn đạt đến mức độ kinh người.
Ngay cả một đòn của Thánh Nhân hắn cũng có thể nhận!
Đã như vậy, Dịch Cao Ninh lại coi là gì chứ?
Sau một đòn mạnh nhất, tất nhiên là một khắc phòng ngự yếu kém nhất.
Oành!
Lăng Hàn đấm ra một quyền, nện ở trên mặt của Dịch Cao Ninh, cái tên này nhất thời bị đánh bay ra ngoài, nặng nề đánh vào trên cửa chính, sau đó lại phản chấn trở về, tứ chi mở ra, nằm trên mặt đất.
Tình cảnh này, nhìn mà tất cả mọi người đều nhe răng.
Tân sinh khóa này là muốn nghịch thiên rồi sao?
Dịch Cao Ninh có mạnh hay không? Không thể nghi ngờ rất mạnh, nhưng hắn bị Lăng Hàn một đòn đánh bại!
Kỳ thực, nếu Dịch Cao Ninh sớm chuẩn bị, vậy cùng Lăng Hàn triển khai kịch đấu, coi như Lăng Hàn có thể thắng, nhưng phải đến trăm chiêu, ngàn chiêu, thậm chí vạn chiêu, ai bảo hắn căn bản không biết thể phách của Lăng Hàn biến thái như vậy, cứng đối cứng một phát, hắn nhất thời bị thiệt lớn.
- Được!
Bảy người mới kia vỗ tay, bọn họ đương nhiên không muốn bò lỗ chó, đường đường Vương giả, há nguyện nhận khuất nhục như vậy? Bởi vậy, hiện tại Lăng Hàn phấn khởi phản kích, hơn nữa còn chiếm thượng phong, không khỏi để bọn họ hưng phấn.
Cho dù cuối cùng có học sinh cũ càng mạnh hơn đứng ra, bắt bọn họ cúi đầu chui qua lỗ chó, bọn họ cũng không đáng kể.
Bọn họ phản kháng, còn một lần đánh mặt của học sinh cũ!
Dịch Cao Ninh chậm rãi bò dậy, trong nháy mắt bị Lăng Hàn oanh trúng hắn đã lấy nguyên lực bảo vệ ở trên mặt, bởi vậy, tuy hắn bị đánh bay, nhưng bị thương cũng không phải rất nặng.
Dù sao hắn là Hằng Hà Cảnh tiểu cực vị hậu kỳ, hơn nữa còn là một vị Vương giả!
Hắn đỏ cả mặt, lại bại bởi một tân nhân, mà trong đôi mắt thì lóe lên lửa giận cùng mù mịt, ở trước mặt mọi người bị đánh mặt, vô cùng nhục nhã a!
Thù này không báo, sau này hắn còn làm sao gặp người?
- Bọn ngươi chờ!
Nhưng Dịch Cao Ninh không có lựa chọn cùng Lăng Hàn chết cắn, chỉ lo lại tự rước lấy nhục. Hắn muốn đi mời học sinh cũ càng mạnh hơn đứng ra, trấn áp Lăng Hàn.
Quy củ chính là quy củ, đừng nói Lăng Hàn, ngay cả mấy vị Thánh Nhân hiện tại, lúc trước không phải cũng bò lỗ chó tới sao?
Lăng Hàn đừng hòng mở tiền lệ, đây là đang đối địch cùng toàn bộ Tinh Sa Vũ Viện, nhất định phải bại!
- Hừ, vậy thì muốn đi?
Lăng Hàn cười gằn, đùa giỡn, ta không trêu ai chọc ai, ngươi lại muốn ta bò lỗ chó, đánh không lại phủi mông một cái muốn rời đi, có chuyện tốt như vậy sao?
- Chẳng lẽ ngươi còn muốn giữ lại ta hay sao?
Dịch Cao Ninh không khỏi bật cười.
- Không phải nghĩ, mà là sẽ!
Lăng Hàn đằng đằng sát khí:
- Vừa nãy ta đã nói, không đánh lại ta, liền ngoan ngoãn chui qua lỗ chó đi!
- Nằm mơ!
Dịch Cao Ninh cười gằn, trong lịch sử không thiếu cứng đầu, cũng có hạng người thiên tư tuyệt diễm, nhưng đến cùng còn không phải bị những học sinh cũ trấn áp sao? Hết cách rồi, tu vi chênh lệch nhiều như vậy, làm sao có khả năng ngang hàng?
Hằng Hà Cảnh tiểu cực vị trấn áp không được ngươi, vậy trung cực vị? Đại cực vị? Đại viên mãn thì sao?
Dịch Cao Ninh quyết định không để ý tới Lăng Hàn, hắn đánh với Lăng Hàn một chút nắm chặt cũng không có, vẫn là đi gọi viện binh tốt.
Hắn xoay người rời đi, nhưng chân mới vừa nhấc, một luồng sát ý đáng sợ đã khóa chặt hắn, chỉ cần chân hắn hạ xuống sẽ vô tình chém qua, để hắn chết không có chỗ chôn.
Đây chỉ là một loại cảm giác, nhưng cường giả như bọn họ lại cực kỳ tin tưởng trực giác.
Một cước này nếu như giẫm xuống, dưới khí thế xúc động, hắn sẽ đưa tới công kích mưa to gió lớn của đối phương.
Chỉ là Dịch Cao Ninh có chút kỳ quái, bởi vì cái sát ý này có chút không giống.
Hắn lấy tốc độ thật chậm chuyển thân, chỉ lo động tác lớn sẽ gợi ra đối phương hung hãn ra tay. Chờ hoàn toàn xoay người lại, Dịch Cao Ninh kinh ngạc phát hiện, lấy sát ý khóa mình lại không phải Lăng Hàn!
Là nữ tử trên mặt che lụa trắng kia, phong hoa tuyệt đại, cao quý, khí phách, như một vị Nữ Đế!
Hắn cực kỳ khiếp sợ, sát ý này vô cùng đáng sợ, ngay cả hắn cũng kiêng kỵ, bởi vậy có thể thấy được cô gái này tất nhiên nắm giữ thực lực đáng sợ, nhưng nữ tử này cũng chỉ là Tinh Thần Cảnh mà thôi.
Đó là một vị Vương giả Tinh Thần Cực Cảnh đỉnh cao, bằng không tuyệt đối không thể cho hắn lực áp bách đáng sợ như thế.
Hắn muốn điên rồi!
Hắn con mẹ nó là gặp vận rủi gì a, mỗi người đều chuyên nghiên cứu trận đạo, làm sao lại chạy đến hai vị Vương giả đỉnh cấp?
Ánh mắt của Loạn Tinh nữ hoàng uy nghiêm đáng sợ, lại muốn nàng cùng Lăng Hàn bò lỗ chó, lấy sự kiêu ngạo của nàng lại há có thể không giận?
- Trẫm phải bằm ngươi làm vạn đoạn, lấy cho chó hoang ăn!
Nữ hoàng đại nhân cả giận nói.
Chỉ là mị lực của nàng thực quá lớn, cho dù nói ra lời uy nghiêm đáng sợ như vậy, nhưng vẫn không có để một người lòng sinh phản cảm, chỉ cảm thấy khí phách.
- Tiểu cô nương, bản tọa chỉ thích ăn chay.
Đại Hắc Cẩu không biết từ nơi nào nhô ra:
- Ngươi không nên nói xấu cẩu gia!
Lăng Hàn cười ha ha, con chó hoang này chỉ ăn chay? Quỷ mới tin!
Nếu như gặp phải tuyệt thế đại dược, nó có thể ăn chay, nhưng ở lúc bình thường khẳng định chính là kẻ tham ăn, sống nguội không kiêng a.
Đối với Đại Hắc Cẩu xuất quỷ nhập thần, Lăng Hàn ngược lại không có gì kỳ quái.
- Hoặc là chui qua lỗ chó, hoặc bị đánh, ngươi chọn đi!
Lăng Hàn vuốt vuốt tay áo, bày ra một bộ tư thế muốn cùng Loạn Tinh nữ hoàng liên thủ.
- Chó, lỗ chó?
Đại Hắc Cẩu nhảy lại, nhìn thấy bên cạnh cửa lớn quả nhiên có một cái lỗ chó, không khỏi nổi giận:
- Các ngươi những thằng nhóc con này, lại dám ô nhục bản tọa? Cẩu gia cắn chết các ngươi!
Nó đúng là dẫn đầu vọt ra, cắn tới cái mông của Dịch Cao Ninh.
Đáng thương Dịch Cao Ninh căn bản không dám động, hắn đã bị khí thế của Lăng Hàn cùng Loạn Tinh nữ hoàng khóa chặt, nếu như động, tất nhiên sẽ gặp đến hai người lôi đình thống kích. Cái này, hắn không dám mạo hiểm.
Ở hắn nghĩ đến, một Đại Hắc Cẩu có thể có chuyện gì ngạc nhiên, chỉ là có chút quái lạ, lại mang một cái quần lót sắt, hoàn toàn chính là thằng hề mà thôi.
Bởi vậy, hắn chỉ vận chuyển nguyên lực, ở quanh người hình thành một tấm chắn.