Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1476
Cây Thiên Nguyên Đạo Quả thứ tám!
Lăng Hàn bước nhanh mà đi, bắt đầu kiểm tra, hắn muốn nhìn một chút trong không gian tầng thứ chín đến cùng có cái gì.
Lần này là ghép dược liệu, Lăng Hàn lấy thành tích hoàn mỹ qua ải.
Hắn chờ mong, không gian tầng thứ chín rốt cục xuất hiện ở trước mặt của hắn.
Chỉ là, biểu tình trên mặt hắn từ tràn ngập chờ mong đến ngạc nhiên, bởi vì đây là một nơi hoang vu, hơn nữa rất nhỏ, trước mặt là một ngọn núi nhỏ, bên cạnh là một toà cung điện, so với tầng tám, nơi này thu nhỏ lại vô số lần.
Ồ?
Lăng Hàn nhìn ngọn núi nhỏ kia, trên mặt dần dần lộ ra vẻ kinh ngạc, bởi vì hình dạng quá quái lạ, nói là một ngọn núi, còn không bằng nói là một dã thú nằm rạp, chỉ là hình thể vô cùng to lớn mà thôi.
Tại Thần giới, loại yêu thú hình thể to lớn kỳ thực rất bình thường, so với cái này lớn hơn trăm lần cũng có.
Hô! Hô!
Gió núi gào thét từng trận, rất có quy tắc, nhưng sắc mặt của Lăng Hàn lại càng thêm quái lạ, bởi vì gió núi này như là hơi thở ra.
Hắn vòng tới một đầu khác, khóe miệng không khỏi co giật, bởi vì, đây quả thật không phải một ngọn núi, mà là một yêu thú to lớn, toàn thân đen kịt, một cái đầu lưỡi kéo ra, còn đang chảy nước miếng.
- Chó của ta! Chó của ta!
Lão giả da người đột nhiên nói, đưa tay đè tới ngọn núi, không… con yêu thú kia.
Nhìn kỹ, cái này thật là một con chó, một con Đại Hắc Cẩu so với con chó bình thường lớn hơn vô số lần. Tay của lão giả ghìm xuống, một vệt hào quang phun trào, chỉ thấy trên người Đại Hắc Cẩu thình lình có chín vòng sáng phun ra, sau đó con Đại Hắc Cẩu này run rẩy, hô hấp nhất thời ngừng lại.
Nó mở mắt, hơi mờ mịt, sau khi nhìn thấy lão giả, nhất thời ánh mắt căng thẳng.
- Hù chết cẩu gia, cái này là cái quỷ gì a!
Đại Hắc Cẩu đột nhiên nhảy lên, đột nhiên vọt ra ngoài, chỉ là không gian này quá nhỏ, vọt một cái liền đụng vào biên giới, đàn hồi nó trở lại.
- Chó của ta!
Lão giả tiếp tục đưa tay đi sờ.
- Chó cái lông, cứu mạng a, cái này là cái quỷ gì!
Đại Hắc Cẩu nhanh chân bỏ chạy, vòng quanh nơi này, chỉ là hình thể của nó to lớn, nơi không gian này lại có hạn, rất nhanh thì vòng một vòng, tự mình va vào lão giả da người.
- Ta nhỏ!
Đại Hắc Cẩu lung lay thân thể, thân hình cấp tốc thu nhỏ lại, hóa thành như con chó bình thường, lông toàn thân nó dựng lên, xa xa thoát đi lão giả kia.
Lăng Hàn líu lưỡi, lão giả một đường chó của ta chó của ta gọi, hóa ra nơi này thật có một con chó.
Lão giả cất bước đuổi theo, hắn nắm giữ quy tắc không gian, nhìn như không nhanh, nhưng một cước bước ra chí ít mấy chục dặm, rất nhanh ép lên Đại Hắc Cẩu, đưa tay đi nắm đuôi của Đại Hắc Cẩu.
- Cứu mạng a!
Đại Hắc Cẩu nhìn thấy Lăng Hàn, nhất thời vọt tới.
Lão giả đằng đằng sát khí:
- Ngươi dám ăn trộm chó của ta?
Trong hốc mắt tuôn ra huyết lệ, cực kỳ đáng sợ.
Muội muội ngươi, đây là oan ức bao nhiêu a!
Lăng Hàn vội vàng dứt bỏ Đại Hắc Cẩu, cũng nhanh chân bỏ chạy.
Đại Hắc Cẩu kia quá hỏng rồi, lại theo Lăng Hàn cùng một chỗ chạy.
- Mẹ kiếp, chó chết, ngươi làm gì theo ta?
Lăng Hàn kêu lên.
- Sinh mệnh ở chỗ vận động, hoat động sẽ càng khỏe mạnh.
Con Đại Hắc Cẩu này đàng hoàng trịnh trọng nói, không hề có dáng dấp đuối lý.
Phải, cái này là một con hàng gian ác.
Lăng Hàn thật muốn lấy tay đặt trán, sao đồ vật hắn đụng tới đều không bình thường chứ?
- Trả chó cho ta!
Trong đôi mắt lão giả huyết lệ cuồn cuộn, một giọt rơi xuống đất liền hóa thành hồ nước, chiếu bộ dáng này, không bao lâu nữa nơi này sẽ hóa thành đại dương.
- Chó chết, lão giả này vừa nhìn chính là chủ nhân của ngươi, còn không mau mau theo hắn.
Lăng Hàn nói.
- Phi, ngươi mới là chó chết, cả nhà ngươi đều chó chết, muốn đi ngươi đi đi, bản tọa không quen biết quái vật chỉ còn dư lại một miếng da này.
Đại Hắc Cẩu kêu quái dị nói, một bên nhanh chóng lao đi.
Nó thực sự là bất phàm, rõ ràng chỉ là Tinh Thần Cảnh mà thôi, nhưng tốc độ không kém Lăng Hàn.
- Ta thực sự là xui xẻo!
Lăng Hàn không nói gì, chỉ nhanh chóng lao đi.
- Gâu, muốn bỏ bản tọa, xem bản tọa không cắn chết ngươi!
Đại Hắc Cẩu đột nhiên há mồm táp tới Lăng Hàn, cắn tới mắt cá chân của hắn.
- Ô ô ô, tiểu tử thúi, ngươi là cái gì làm thành, sao cứng như Tiên Kim vậy?
Lăng Hàn nhe răng, thể phách của hắn xác thực mạnh mẽ, nhưng con Đại Hắc Cẩu này cũng không biết là cái giống gì, lại cắn cho hắn đau nhói:
- Chó chết, thả miệng! Thả miệng!
- Ô ô ô, bản tọa làm chết ngươi, không, cắn chết ngươi!
Đại Hắc Cẩu rất thù dai.
- Chó chết, đừng cắn, lão quái vật đuổi theo!
Lăng Hàn vội vã phất chân, con Đại Hắc Cẩu kia thật nặng, cực kỳ ảnh hưởng tốc độ của hắn. Nhưng lực cắn của chó này thực kinh người, sao vậy cũng bỏ không thoát.
- Bồi bản tọa 1 vạn Tiên Kim, đại gia liền tha thứ ngươi.
Hắc Cẩu giở công phu sư tử ngoạm.
- Cút!
Lăng Hàn cảm giác mình đã đủ hắc, nhưng so sánh với con chó này, hắn quả thực chính là hình mẫu đạo đức. So sánh với đó, lão nhân sâm, con thỏ cũng hoàn toàn không đáng chú ý.
Chính là một núi so với một núi cao, vỏ quýt dày có móng tay nhọn a.
Huyết lệ thành hồ, mà hồ nước từng cái nối liền với nhau, từ hồ nhỏ biến thành hồ lớn, dần dần có xu thế biến không gian tầng chín thành biển máu.
Cái huyết hồ này cực kỳ đáng sợ, Lăng Hàn căn bản không cần đi đặt chân, chỉ cần quét qua một chút liền có thể phát hiện sát khí đáng sợ trong đó, tuyệt đối có thể trong nháy mắt ăn mòn hắn.
Hắn lăng không mà đi, nhưng thể trọng của Đại Hắc Cẩu liên lụy hắn, nặng đến như cõng một ngọn núi bỏ chạy.
- Chó chết, ta sẽ không khách khí.
Lăng Hàn đấm ra một quyền, có thiên kiếp chi uy.
- Quái vật a!
Đại Hắc Cẩu sợ đến vội há mồm chạy đi, nó xác thực da dày thịt béo, nhưng rất sợ thiên kiếp oanh kích, không chết cũng muốn đi lớp da a.
Người sao có khả năng phát động Thiên uy?
Không phải quái vật đó là cái gì.
Lăng Hàn triển khai Trích Tinh Bộ, tận lực kéo dài khoảng cách với Đại Hắc Cẩu, nếu thật không có cách nào, hắn sẽ tiến vào Hắc Tháp, tự nhiên không thể vì bảo mật mà ngay cả tính mệnh cũng mất.
Đại Hắc Cẩu thật xấu xa, tiếp tục đuổi theo Lăng Hàn chạy, mà phía sau bọn họ là lão giả da người.
Huyết Hồ liền thành một mạch, phủ kín toàn bộ không gian tầng thứ chín.
Lão giả quá mạnh mẽ, ngay cả cung điện kia cũng không thể ngăn cản, biển máu phun trào ở trong đó, cấp tốc để tường xuất hiện ăn mòn.