Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1193
Tất Hoa giận dữ, hắn là đệ tử trọng điểm, bằng không cũng không thể kinh sợ nhiều đệ tử như vậy, “độc bá” Thủy Nhạn Ngọc. Nhìn Lăng Hàn, lại không có tiêu chí của đệ tử hạt giống, mà đệ tử trọng điểm hắn đều nhận ra, vậy chỉ có một khả năng, đối phương chỉ là đệ tử bình thường.
Ở Lẫm Thiên Tông, giai cấp vẫn tương đối nghiêm ngặt.
Mặc kệ đệ tử bình thường tu vi cao bao nhiêu, chỉ cần đại cảnh giới giống nhau, vậy thấy đệ tử trọng điểm, đệ tử hạt giống phải gọi sư huynh sư tỷ. Đương nhiên, đệ tử trọng điểm cũng vậy, ở trước mặt đệ tử hạt giống chỉ có thể cúi đầu.
Mọi người đều là Sơn Hà Cảnh, ngươi một đệ tử bình thường lại dám ở trước mặt đệ tử trọng điểm như ta tự xưng sư huynh? Nghiêm trọng mà nói, đây là đại nghịch bất đạo!
- Ngươi thật to gan!
Sắc mặt của Tất Hoa trở nên âm trầm.
Phụ cận có người đi qua, thấy náo nhiệt liền ngừng chân, bắt đầu xem cuộc vui và phụ trách giải thích, phân tích thân phận, lực chiến đấu của Tất Hoa đến thanh thanh sở sở.
Lăng Hàn nói:
- Làm sao, ngươi không phục?
- Phục cái đại đầu quỷ ngươi!
Tất Hoa ra tay, công về phía Lăng Hàn.
Oanh, hắn đấm ra một quyền, quyền lực hóa thành một Hắc Lang, chạy chồm tới Lăng Hàn.
Đây là nguyên lực biến thành, ngưng tụ ý chí võ đạo, chỉ thấy có hơn ba mươi đạo thần văn lấp lóe, có thể thấy được đòn đánh này của hắn coi như không sử dụng toàn lực, chí ít cũng dùng bảy tám phần mười, dù sao hắn chỉ là đệ tử trọng điểm, lại có thể ngưng tụ bao nhiêu thần văn?
Lăng Hàn giả vờ luống cuống tay chân, xuất liên tục hơn mười quyền mới hóa giải.
- Ồ, người này là ai, tuy hóa giải đòn đánh này vô cùng chật vật, nhưng có thể hóa giải một đòn của Tất Hoa, nói rõ thực lực của hắn rất mạnh!
- Không sai, Tất Hoa đã đạt đến Đại viên mãn đỉnh cao, người này không thể chiếm ưu thế ở cảnh giới, hoàn toàn là bằng bản lãnh thật sự.
- Ồ, Hắc Thủy Phong chúng ta có đệ tử như vậy sao?
Mọi người hai mặt nhìn nhau, đều lắc đầu.
Tất Hoa thấy một đòn chiếm thượng phong, tự nhiên không kiêng dè gì, điều này cũng ở trong dự liệu của hắn, cảnh giới tương đồng, đệ tử bình thường làm sao là đối thủ của đệ tử trọng điểm, nếu không còn phân đệ tử bình thường, đệ tử trọng điểm làm gì?
Hắn hung hăng ra tay, chiêu nào chiêu nấy ác liệt.
Lăng Hàn chỉ thủ chứ không công, cố ý để cho mình có vẻ hơi chật vật, miễn cho Thủy Nhạn Ngọc nhìn ra đầu mối gì. Quả nhiên, vưu vật này hoàn toàn không nhận ra hắn, tuy ở một bên nhìn, nhưng không có lộ ra khuynh hướng rõ ràng.
Ở Thủy Nhạn Ngọc xem, hắn đại khái cũng chỉ là mơ ước sắc đẹp của nàng, mới sẽ cậy mạnh ra mặt.
Đột nhiên Lăng Hàn không còn ý tứ chơi đùa với Tất Hoa, cùng một đại nam nhân chơi, so với chơi đùa với vợ mình, cái nào càng có ý tứ hơn?
Oành!
Hắn đánh lên mặt của Tất Hoa một quyền, nhất thời đánh bay đối phương ra ngoài.
Ta sát!
Thấy cảnh này, người xung quanh đều kinh ngạc đến ngây người, cùng nhau phun ra đầu lưỡi.
Kia là Tất Hoa, đệ tử trọng điểm a!
Nhất định là đúng dịp!
Tất cả mọi người thầm nói, bằng không lấy thực lực của Tất Hoa làm sao có khả năng ăn một chiêu này?
Ngay cả Tất Hoa cũng nghĩ như vậy, cú đấm kia của đối phương đột nhiên công phá phòng ngự của hắn, để hắn không kịp chống đỡ, chỉ có thể trơ mắt nhìn mình trúng chiêu. Hắn từ trên mặt đất nhảy bắn lên, hét lớn một tiếng, lại giết tới Lăng Hàn.
Oành oành oành oành, sau mấy lần giao chiến, bụng dưới của Tất Hoa trúng một cước, bị đạp bay ra ngoài.
Đó là trùng hợp?
Da mặt của Tất Hoa co rúm, lại giết trở về, nhưng không qua mấy chiêu, hắn lại bị một cái tát đập bay.
Lúc này, tất cả mọi người nhìn ra không đúng rồi.
Nào có chuyện trùng hợp như vậy, hết lần này tới lần khác có thể làm cho Tất Hoa ăn vị đắng?
- Ha ha, đang nhìn cái gì vậy?
Có người mới chạy tới, tò mò ló đầu vào, có điều, khi hắn nhìn thấy song phương đối chiến, thì không khỏi bật cười.
- Làm sao vậy?
Người bên cạnh hỏi.
- Ha ha ha, Tất Hoa đây là tự rước lấy nhục a!
Người kia cười to.
- Vị sư huynh này là hôm qua mới được đặc cách thu làm đệ tử hạt giống, ngay cả Thần Nữ Lô của Can Thi Vân sư tỷ cũng bị hắn đánh nổ!
Phốc, tất cả mọi người đều phun ra ngoài.
Ở Lẫm Thiên Tông, mỗi một đệ tử hạt giống tuyệt đối đều là tiếng tăm lừng lẫy.
Đệ tử bình thường một lần tuyển thu khoảng vạn tên, đệ tử trọng điểm thì chỉ ngàn tên, mà đệ tử hạt giống? Nhiều nhất trăm tên!
Hơn nữa còn phải nhìn tuổi, có lúc thậm chí chỉ có mười mấy người.
Chưa từng có tiền lệ từ đệ tử phổ thông, đệ tử trọng điểm bồi dưỡng ra cường giả Tinh Thần cảnh, nhưng thiên tài trong đệ tử hạt giống... có ví dụ như vậy, hơn nữa tỉ lệ cao tới một phần mười!
Không nên xem thường tỷ lệ này.
Phải biết mười Phá Hư Cảnh nhiều nhất chỉ có một cái có thể đột phá Sơn Hà Cảnh, mà từ Sơn Hà Cảnh bắt đầu, mỗi cảnh giới nhỏ đều sẽ kẹp lại vô số người. Lại tính thử, từ Sơn Hà đến Tinh Thần, đây chính là cách ròng rã tám cảnh giới nhỏ, hai đại cảnh giới.
Bởi vậy, trong ngàn tỉ Sơn Hà Cảnh, chỉ có một cái có thể đạt đến Tinh Thần cảnh.
Như thế tính, trong đệ tử hạt giống có một phần mười có thể trở thành Tinh Thần cảnh, cái tỷ lệ này đáng sợ dường nào?
Nhưng điều này cũng rất bình thường, bởi vì đệ tử hạt giống vốn là thiên kiêu đứng đầu của mỗi tinh cầu, vậy tỉ lệ đột phá Tinh Thần cảnh cao không phải chuyện rất bình thường sao?
Lăng Hàn lại là đệ tử hạt giống!
Mọi người giật mình, cũng không khỏi buồn cười, trước Tất Hoa còn nói Lăng Hàn không biết trời cao đất rộng, bày ra cái giá sư huynh, kết quả thì sao? Người ta mới là sư huynh!
Lời này, Tất Hoa tự nhiên cũng nghe rõ ràng, sắc mặt của hắn đỏ bừng, đây thực sự là quá mất mặt.
Hắn oán hận nhìn Lăng Hàn, nhưng trong lòng lại không dám có ý trả thù.
Trả thù đệ tử hạt giống?
Hắn sống thiếu kiên nhẫn sao.
Che đầu che mặt, Tất Hoa lui sang một bên, hắn không dám tranh đấu với Lăng Hàn, đệ tử hạt giống đúng là đệ tử hạt giống, lực chiến đấu quá mạnh mẽ.
Lăng Hàn nhìn về phía Thủy Nhạn Ngọc, cười nói:
- Mỹ nữ, đại gia cứu ngươi, có phải là nên lấy thân báo đáp không?
Mọi người hai mặt nhìn nhau, cũng không biết nên là vẻ mặt gì mới tốt.
Ngươi ban ngày ban mặt, một lời không hợp liền đùa giỡn, thật được sao?
Coi như là đệ tử hạt giống, cũng không thể hung hăng như thế a!
Đây chính là Lẫm Thiên Tông, nếu như ngay cả vấn đề an toàn của đệ tử trong tông cũng không thể bảo đảm, vậy còn có ý nghĩa gì tồn tại?
---------------