-
Chương 16-20
Chương 16
Cả người run rẩy, một câu cũng không dám nói.
Vương Bác Thần hờ hững nói: “Anh không xứng quỳ trước tôi, đứng lên đi.”
Mặt Canh Phong như tro tàn, nước mắt lập tức rơi xuống.
Anh ta, từ nay về sau, không xứng mặc bộ quân trang này nữa.
Canh Phong buồn bã cắn môi, bỗng nói: “Thần…”
Nhìn thấy ánh mắt lạnh lùng của Vương Bác Thần, vội vàng sửa lời, chua chát nói: “Thưa… thưa ngài, tôi cả đời đều là thủ hạ của ngài.”
Nhìn thấy một màn này, Hồ Kiệt bị dọa tới mức tiếng kêu thảm thiết cũng nhỏ đi rất nhiều.
Ông ta không phải kẻ ngốc, người có thể trở thành tâm phúc của Canh Phong, mắt nhìn không kém.
Một ý nghĩ vụt qua trong đầu ông ta.
Ngoài thần chủ, ai có tư cách khiến Canh Phong quỳ?
Người con trai ông ta đắc tội là thần chủ.
Người mà ông ta mời Canh Phong đến đối phó, là thần chủ một câu nói có thể quyết định sống chết của Canh Phong!
Ầm.
Sự thật này, giống như sét đánh giữa trời quang, suýt nữa dọa chết Hồ Kiệt.
Khiến linh hồn của ông ta suýt nữa bị đánh tan.
Vương Bác Thần chính là thần chủ!!
“Bác… Bác Thần.”
Lúc này, Triệu Thanh Hà hôn mê mở mắt ra, cho rằng tất cả những chuyện vừa rồi đều là mơ.
Cô vậy mà mơ thấy Bác Thần của cô trở về.
“Thanh Hà, anh ở đây, anh ở đây.”
Vương Bác Thần khoảnh khắc trước còn sát khí bừng bừng, bá đạo vô cùng, ngay sau đó giọng điệu lập tức liền hạ xuống, đau lòng ôm lấy Triệu Thanh Hà.
“Bác Thần, em, em đây là chết rồi sao?” Triệu Thanh Hà nước mắt đầy mặt, sờ má của Vương Bác Thần: “Em chết rồi, có thể nhìn thấy anh, thật tốt.”
Vương Bác Thần lòng đau như cắt, nghẹn ngào không thành tiếng, khóe miệng mấp máy, ngay cả hít thở cũng đau đớn: “Em chưa chết, em chưa chết, anh trở về rồi, Thanh Hà, anh trở về rồi. Không có ai có thể ăn hiếp em nữa.”
Triệu Thanh Hà ngây ngốc nhìn Vương Bác Thần, nước mắt đầy mặt.
Bỗng nhiên, cô tức giận tát một cái vào mặt Vương Bác Thần!
Vương Bác Thần không có tránh!
Một thần chủ chấn nhiếp đương thời, anh nếu không muốn, ai có thể tát anh được?
Cái tát này là anh nợ Triệu Thanh Hà!
Đột nhiên, Triệu Thanh Hà bật khóc, vô cùng đau lòng nói: “Anh chưa chết, anh tại sao không tới tìm em, tại sao không nghe điện thoại của em, tại sao một lời nhắn cũng không đáp lại, tại sao, tại sao?”
Mọi sự tủi nhục bỗng như cơn đại hồng thủy dâng lên, theo từng tiếng tại sao, bạo phát ra ngoài!
Vương Bác Thần không có lời gì để nói, nước mắt rơi đầy mặt.
Canh Phong cắn răng nói: “Mợ Vương, cô trách nhầm ngài Vương rồi, ngài ấy…”
Chương 17
“Im miệng!”
Vương Bác Thần ngoảnh đầu quát!
Đây là anh nợ Triệu Thanh Hà, anh không có tư cách giải thích!
Triệu Thanh Hà giống như phát điên cầm lấy điện thoại của Hồ Hách, livestream trong đó vẫn đang tiếp tục.
“Mau đi cứu Dao Dao, anh mau đi cứu con gái của chúng ta, anh tại sao còn ở đây, tại sao còn ở đây, anh mau đi cứu con bé!”
Vương Bác Thần chợt sững người, giống như một dòng điện truyền khắp người, sửng sốt.
Con gái, mình có con gái rồi!
Trong video, cô bé đang bị người ta hạnh hạ này là con gái của Vương Bác Thần anh!
Ầm!
Giống như năm tia sét đánh xuống, tin tức này suýt nữa khiến Vương Bác Thần chết ngất.
Vợ của Vương Bác Thần anh vừa được cứu, con gái của anh lại đang bị người khác ngược đãi!!
“Canh Phong, chăm sóc tốt cho vợ tôi, thiếu một cọng lông nào, tôi lấy mạng của anh!”
Canh Phong đầu tiên là vô cùng mừng rỡ, sau đó thì cực kỳ giận dữ.
Con gái của thần chủ, cháu gái của anh ta đang bị người ta ngược đãi!
Anh ta tát một cái vào mặt Hồ Kiệt, gầm lên: “Hồ Kiệt, con mẹ nhà ông ông cho người ngược đãi cháu gái của tôi!!”
“Không phải, chuyện này không phải, không có, không có.”
Hồ Lãm khẩn trương, vội nói: “Chuyện, chuyện này không liên quan tới chúng tôi, là nhà họ Triệu tự chủ trương, là nhà họ Triệu vì để lấy được thiệp mời đám cưới của thần chủ ở chỗ chúng tôi mà dùng con gái ép cô Triệu Thanh Hà tới đây…”
“Mẹ kiếp!!”
Canh Phong giẫm lên hai chân của Hồ Lãm, trực tiếp nghiền nát!
Mà Vương Bác Thần, sớm đã lao ra ngoài như phát điên, trực tiếp nhảy vào xe của Canh Phong, đồng thời gọi video call.
“Tra cho tôi địa chỉ của video này!!! Chậm một phút, tôi giết các người, con gái tôi có chuyện gì, tôi muốn cả Hà Châu chôn cùng!!”
Điên rồi.
Lần này, tất cả mọi người đều bị dọa điên rồi.
Thần chủ có một cô con gái, đang bị người ta ngược đãi!
Tin tức này vừa truyền ra, quốc chủ Hàn Đỉnh đang họp lập tức dừng cuộc họp, bàng hoàng tại chỗ!
Đường đường là thần chủ của Nước R, một người chấn nhiếp đương thời!
Lúc này, đầu tiên là vợ chịu nhục, sau lại là con gái xảy ra chuyện!!
Chuyện này là nỗi nhục của Nước R.
Quốc chủ nhanh chóng quay lại phòng làm việc, lập tức hạ lệnh tất cả người liên quan, buông công việc trong tay xuống, tra tìm con gái của thần chủ.
Điện thoại của phòng làm việc của quốc chủ, trực tiếp gọi tới phòng làm việc của người phụ trách cao nhất Giang Nam Đạo. Quốc chủ chưa từng tức giận thì lúc này đã nổi giận nói: “Đồ phế vật, con gái của thần chủ nếu xảy ra chuyện, dùng cái đầu của các người gánh tội!”
Chương 18
Người phụ trách của Giang Nam Đạo bị dọa tới mức run rẩy, toát mồ hôi lạnh.[1][1]
Phía quân đội Nước R.
Các ông trùm trực tiếp hạ lệnh: “Tất cả buông hết công việc xuống cho tôi, tất cả định vị công nghệ cao, tra thông tin và địa chỉ của công chúa nhỏ cho tôi!”
Lúc này, các chuyên gia giải mã cấp cao của quốc gia hùng mạnh trên thế giới, kinh hãi phát hiện, bên phía Nước R có hơi không ổn, hai từ “Hà Châu”, “công chúa nhỏ” này bỗng xuất hiện, hơn nữa căn bản không có mã hóa!
Bọn họ lập tức báo cáo lên!
Nước R rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Mặc kệ bên phía đế đô hay bên phía quân đội, tất cả tin tức đều là hai từ này!
Các nước khác: “Liệu có khi nào là quỷ kế của thần chủ Nước R không? Chúng ta ở trong tay cậu ta ăn thiệt rất nhiều.”
“Tiếp tục chú ý, tất cả mọi người chú ý hết về Hà Châu của Nước R, lợi dụng mọi thủ đoạn, tra rõ rốt cuộc xảy ra chuyện gì?”
“Lúc này trước tiên đừng động, lấy tĩnh chế động, tránh bị người đó tính kế.”
Nước Mỹ: “Chú ý kỹ biến động của vệ tinh, vũ khí cao cấp, chiến hạm của Nước R, không được lơ là. Cho vệ tinh của chúng ta theo dõi sát Nước R, kêu người ẩn nấp bên trong điều tra tình hình.”
“Đều đừng tìm chết, tôi lo đây là âm mưu của Nước R, là âm mưu của thần chủ Nước R, cả nước cảnh giới, liên lạc với các nước châu Âu, chú ý kỹ động thái của Nước R.”
Lúc này, cả thế giời đều trở lên căng thẳng!
“Thần chủ, tra được rồi, công chúa nhỏ ở bên ngoài ký túc xá của Triệu Phương ở nhà trẻ Tân Hải.”
Vừa có được địa chỉ, Vương Bác Thần đạp chân kịch chân ga, tăng vận tốc tối đa 300km/h, giống như đang bay trên mặt đất! Trên đồng hồ số đã xuất hiện cảnh báo, nhưng Vương Bác Thần mặc kệ, anh chỉ muốn lập tức tới bên cạnh con gái!!
“Nhanh, nhanh hơn cho tôi, nhanh nữa cho tôi!!!”
Vương Bác Thần giống như con sư tử bị chọc giận, không ngừng gầm lên!
Vẫn quá chậm, vẫn quá chậm!
“Nhanh hơn nữa, nhanh hơn nữa cho tôi!!”
Vương Bác Thần gấp tới phát điên, không ngừng gầm lên, vận tốc xe đã đạt tới mức nhanh nhất, nhưng vẫn không đủ nhanh, vẫn quá chậm, vẫn quá chậm!
Con gái của anh đang bị người ta hành hạ!
Sự sung sướng khi bỗng nhiên biết được con gái, còn chưa kịp vui mừng, sau đó tin tức xấu ập tới, khiến anh không kìm được đau đớn!
Anh bảo vệ quốc gia này, bảo vệ trăm triệu dân, nhưng vợ và con gái của anh đều đang bị người ta hành hạ!!
Nhưng lúc này, con đường phía trước xảy ra tai nạn xe, mười mấy chiếc xe bị ùn tắc, tạo thành vấn nạn giao thông, tất cả các xe không thể lưu thông.
Tắc đường rồi!!
“Tránh ra hết, tránh ra hết cho tôi, tránh ra!!! Các người đáng chết, đáng chết, đáng chết!!!”
Vương Bác Thần điên rồi, con gái của anh đang bị người ta hành hạ, nhưng anh lại bị kẹt xe trên đường!!!
Chương 19
Chiếc xe trực tiếp lách qua, trực tiếp chen qua giữa vụ tai nạn!
Anh bây giờ chỉ muốn cứu con gái, cái gì cũng không màng, thần chặn giết thần, phật chặn giết phật!
Con gái, ba tới đây! Ba tới đây! Ba tới cứu con đây, ba tới cứu con đây!!
“Mau, chặn chiếc xe đó, chặn chiếc xe đó của tôi!!”
“Coi trời bằng vung, quá coi trời bằng vung!”
Các cảnh sát giao thông lập tức hành động, đi chặn chiếc xe đang chạy không cần mạng!!
Thật sự là quá ngông cuồng rồi, quá ngang ngược rồi, ở trước mặt bọn họ vượt đèn đỏ, đua xe ở trước mặt bọn họ!
Mẹ kiếp vận tốc 300km/h cũng quá rồi!
Đây đâu phải là lái xe, đây là đang lái máy bay!!
Mười mấy chiếc xe cảnh sát vội chạy theo, trước mặt lập tức đặt rào cản chặn xe!
Buộc phải chặn lại!
Xe của Vương Bác Thần bị vây đuổi!
“Tư Lam, kêu những người này cút hết cho tôi, cút hết cho tôi!!”
Vương Bác Thần hai mắt đỏ ngầu, vô cùng điên cuồng, tức giận gầm lên một tiếng.
“Lập tức dừng xe, tôi lệnh cho anh lập tức dừng xe!!”
Những chướng ngại vật bằng sắt có thể di chuyển đã được bố trí, kèm tấm gai dải ra.
Vương Bác Thần đỏ mắt, một đường lao tới, anh cái gì cũng mặc kệ, cái gì cũng không màng, chỉ muốn lập tức tới bên cạnh con gái! Chỉ muốn lập tức đi cứu con gái!!
Bụp!
Lốp xe bị nổ, chiếc xe nhanh chóng mất đi sự cân bằng, theo quán tính cực lớn thì lập tức khiến chiếc xe bay lên, xoay mấy vòng rồi đập mạnh xuống đất.”
“Các người tìm chết!!”
Vừa từ biên giới Tây Bắc chạy về, thư ký quân sự cận thân Tư Lam của Vương Bác Thần, nhìn thấy cảnh tượng này thì cả người đều muốn điên, một cước đạp một đội trưởng tới hộc máu, mắt long sòng sọc, phẫn nộ nói: “Các người dám ngăn cản xe của thần chủ, các người tìm chết, tìm chết!! Dẫn xuống cho tôi, dẫn xuống hết cho tôi!!!”
Tất cả người ngăn chặn đều ngây dại, sững sờ, thần chủ, đó là xe của thần chủ!!
Gây họa rồi, gây họa lớn rồi!!
Vương Bác Thần từ trong xe chui ra, chiếc xe đó vẫn không sao, nhưng lốp xe đã nổ, anh không màng trên đầu bị chảy máu, trực tiếp nhảy lên xe của Tư Lam, tức giận nói: “Dùng tốc độ nhanh chóng lái xe qua đó cho tôi, tốc độ nhanh nhất!!! Tăng tốc, tăng tốc, mau tăng tốc cho tôi!!”
…
Lúc này, ở nhà trẻ Tân Hải.
Trên đất dải một lớp tuyết dày, nước tuyết tan ra đều kết thành mảnh băng.
Một cô bé 3-4 tuổi đi chân trần, vô cùng tội nghiệp đứng trong nước tuyết.
Bên cạnh, một người phụ nữ trang điểm lồng lộn, đang dùng điện thoại quay video.
“Dì ơi, quay xong chưa? Chân của Dao Dao bị lạnh đau quá, Dao Dao đi giày vào rồi quay tiếp có được không, cầu xin dì đấy.”
Chương 20
Dao Dao chân trần đứng trong nước tuyết, bị lạnh tới mức không ngừng đổi chân.
Cô bé tội nghiệp nhìn người phụ nữ, nước mắt trong mắt vờn quanh, ngân ngấn trên đôi mi dài, dường như sắp rơi xuống.
“Đồ con hoang, mày im miệng cho tao, tao bảo mày đừng động, nghe thấy không. Tao nói cho mày biết, thằng ba đó của mày đã chết từ lâu rồi!”
Người phụ nữ ác độc mắng một câu, đạp đôi giày ra.
Dao Dao không dám động, mím môi, muốn khóc lại không dám khóc, đôi vai gầy rung lên, sững sờ nhìn người phụ nữ.
Hai chân bị lạnh tới mức vừa đỏ vừa sưng.
Đôi tay nhỏ cũng sưng giống như bánh bao, bên trên còn có mấy vết thương, bên bàn tay nhỏ bé có mấy vết đóng vẩy xanh tím.
Người phụ nữ ở trong nhóm chat của hội bạn thân của mình nói: “Các chị em, đây chính là con gái của chị họ tớ, các cậu nhìn cái đồ con hoang này lợi hại biết bao, chân trần đứng trong nước tuyết được một tiếng rồi, một chút cũng không sợ lạnh!”
“Triệu Phương, bóp miệng của nó, tớ nhìn thấy miệng của nó phồng lên thì muốn bóp, tớ gửi cậu lì xì 300 nghìn.”
“Tát nó, đồ con hoang thật đáng yêu, thay tớ tát nó, mùa đông tát càng đau. Phát lì xì rồi.”
“Tớ muốn nhìn người bay trên không, một cước đạp bay nó, dù sao trong nền tuyết cũng không đau.”
“Cậu chọc vào vết nứt nẻ trên tay nó, nghe nói sẽ không đau, tớ rất tò mò.”
Các bạn thân của Triệu Phương đều nhốn nháo cả lên, lần lượt tung chiêu.
Dao Dao giống như bao cát, đồ chơi vậy, bị Triệu Phương ngược đãi tới mức không bò dậy nổi.
Cô bé mới 3 tuổi, sao có thể chịu đựng được sự ngược đãi tàn khốc như vậy chứ!
Thấy Dao Dao ngay cả khóc cũng không khóc ra được, Triệu Phương cười giống như ác ma, nắm lấy một vốc bột ớt trộn muối, nhìn sang cô bé: “Mọi người, tăng thêm ít sao, tôi tăng thêm trò cho đồ con hoang này!”
Mỉm cười giống như ác ma nhe răng, Dao Dao bị dọa tới mức mặt mày tái xanh, hai tay cố gắng giấu đằng sau, vội tránh ra: “Dì, đừng mà, đừng mà, Dao Dao rất ngoan Dao Dao không có không nghe lời.”
Nhìn thấy được tặng sao kín màn hình, Triệu Phương một tay túm lấy Dao Dao, trực tiếp rắc bột ít và muối trong tay lên vết thương của Dao Dao.
Dao Dao đau tới mức không thể khóc được, chỉ không ngừng run rẩy, không ngừng giãy giụa.
Tuy nhiên Triệu Phương ác ma lại túm chặt tay của Dao Dao, bóp chặt, móng tay ghim vào trong vết thương đã đóng vẩy trên tay Dao Dao: “Đồ con hoang, khóc, mày khóc cho tao! Mày khóc rồi, tao mới có thể kiếm được nhiều tiền hơn!”
“Dì ơi, đau, đau, Dao Dao đau…”
Dao Dao đau tới mức giọng nói trở nên yếu đi, muốn khóc cũng khóc không ra, cơ thể không ngừng co rúm lại.
“Đồ con hoang, mày khóc cho tao!”
Triệu Phương quát một tiếng, Dao Dao bị dọa tới mức cả người run bần bật, há miệng, nhưng cô bé đã không khóc được rồi.
Trong tay Triệu Phương nhiều thêm một chiếc kìm, kẹp lấy cánh tay của Dao Dao, dùng sức vặn, vẻ mặt dữ tợn gào lên: “Khóc, mày khóc cho tao!”
“Aaaaaa…”
Đau đớn kịch liệt khiến Dao Dao mới 3 tuổi trong miệng phát ra tiếng kêu thảm thiết, giống như một con mèo con bị bỏ vào trong nước đun vậy, tiếng kêu khiến người ta đau lòng.
Cả người run rẩy, một câu cũng không dám nói.
Vương Bác Thần hờ hững nói: “Anh không xứng quỳ trước tôi, đứng lên đi.”
Mặt Canh Phong như tro tàn, nước mắt lập tức rơi xuống.
Anh ta, từ nay về sau, không xứng mặc bộ quân trang này nữa.
Canh Phong buồn bã cắn môi, bỗng nói: “Thần…”
Nhìn thấy ánh mắt lạnh lùng của Vương Bác Thần, vội vàng sửa lời, chua chát nói: “Thưa… thưa ngài, tôi cả đời đều là thủ hạ của ngài.”
Nhìn thấy một màn này, Hồ Kiệt bị dọa tới mức tiếng kêu thảm thiết cũng nhỏ đi rất nhiều.
Ông ta không phải kẻ ngốc, người có thể trở thành tâm phúc của Canh Phong, mắt nhìn không kém.
Một ý nghĩ vụt qua trong đầu ông ta.
Ngoài thần chủ, ai có tư cách khiến Canh Phong quỳ?
Người con trai ông ta đắc tội là thần chủ.
Người mà ông ta mời Canh Phong đến đối phó, là thần chủ một câu nói có thể quyết định sống chết của Canh Phong!
Ầm.
Sự thật này, giống như sét đánh giữa trời quang, suýt nữa dọa chết Hồ Kiệt.
Khiến linh hồn của ông ta suýt nữa bị đánh tan.
Vương Bác Thần chính là thần chủ!!
“Bác… Bác Thần.”
Lúc này, Triệu Thanh Hà hôn mê mở mắt ra, cho rằng tất cả những chuyện vừa rồi đều là mơ.
Cô vậy mà mơ thấy Bác Thần của cô trở về.
“Thanh Hà, anh ở đây, anh ở đây.”
Vương Bác Thần khoảnh khắc trước còn sát khí bừng bừng, bá đạo vô cùng, ngay sau đó giọng điệu lập tức liền hạ xuống, đau lòng ôm lấy Triệu Thanh Hà.
“Bác Thần, em, em đây là chết rồi sao?” Triệu Thanh Hà nước mắt đầy mặt, sờ má của Vương Bác Thần: “Em chết rồi, có thể nhìn thấy anh, thật tốt.”
Vương Bác Thần lòng đau như cắt, nghẹn ngào không thành tiếng, khóe miệng mấp máy, ngay cả hít thở cũng đau đớn: “Em chưa chết, em chưa chết, anh trở về rồi, Thanh Hà, anh trở về rồi. Không có ai có thể ăn hiếp em nữa.”
Triệu Thanh Hà ngây ngốc nhìn Vương Bác Thần, nước mắt đầy mặt.
Bỗng nhiên, cô tức giận tát một cái vào mặt Vương Bác Thần!
Vương Bác Thần không có tránh!
Một thần chủ chấn nhiếp đương thời, anh nếu không muốn, ai có thể tát anh được?
Cái tát này là anh nợ Triệu Thanh Hà!
Đột nhiên, Triệu Thanh Hà bật khóc, vô cùng đau lòng nói: “Anh chưa chết, anh tại sao không tới tìm em, tại sao không nghe điện thoại của em, tại sao một lời nhắn cũng không đáp lại, tại sao, tại sao?”
Mọi sự tủi nhục bỗng như cơn đại hồng thủy dâng lên, theo từng tiếng tại sao, bạo phát ra ngoài!
Vương Bác Thần không có lời gì để nói, nước mắt rơi đầy mặt.
Canh Phong cắn răng nói: “Mợ Vương, cô trách nhầm ngài Vương rồi, ngài ấy…”
Chương 17
“Im miệng!”
Vương Bác Thần ngoảnh đầu quát!
Đây là anh nợ Triệu Thanh Hà, anh không có tư cách giải thích!
Triệu Thanh Hà giống như phát điên cầm lấy điện thoại của Hồ Hách, livestream trong đó vẫn đang tiếp tục.
“Mau đi cứu Dao Dao, anh mau đi cứu con gái của chúng ta, anh tại sao còn ở đây, tại sao còn ở đây, anh mau đi cứu con bé!”
Vương Bác Thần chợt sững người, giống như một dòng điện truyền khắp người, sửng sốt.
Con gái, mình có con gái rồi!
Trong video, cô bé đang bị người ta hạnh hạ này là con gái của Vương Bác Thần anh!
Ầm!
Giống như năm tia sét đánh xuống, tin tức này suýt nữa khiến Vương Bác Thần chết ngất.
Vợ của Vương Bác Thần anh vừa được cứu, con gái của anh lại đang bị người khác ngược đãi!!
“Canh Phong, chăm sóc tốt cho vợ tôi, thiếu một cọng lông nào, tôi lấy mạng của anh!”
Canh Phong đầu tiên là vô cùng mừng rỡ, sau đó thì cực kỳ giận dữ.
Con gái của thần chủ, cháu gái của anh ta đang bị người ta ngược đãi!
Anh ta tát một cái vào mặt Hồ Kiệt, gầm lên: “Hồ Kiệt, con mẹ nhà ông ông cho người ngược đãi cháu gái của tôi!!”
“Không phải, chuyện này không phải, không có, không có.”
Hồ Lãm khẩn trương, vội nói: “Chuyện, chuyện này không liên quan tới chúng tôi, là nhà họ Triệu tự chủ trương, là nhà họ Triệu vì để lấy được thiệp mời đám cưới của thần chủ ở chỗ chúng tôi mà dùng con gái ép cô Triệu Thanh Hà tới đây…”
“Mẹ kiếp!!”
Canh Phong giẫm lên hai chân của Hồ Lãm, trực tiếp nghiền nát!
Mà Vương Bác Thần, sớm đã lao ra ngoài như phát điên, trực tiếp nhảy vào xe của Canh Phong, đồng thời gọi video call.
“Tra cho tôi địa chỉ của video này!!! Chậm một phút, tôi giết các người, con gái tôi có chuyện gì, tôi muốn cả Hà Châu chôn cùng!!”
Điên rồi.
Lần này, tất cả mọi người đều bị dọa điên rồi.
Thần chủ có một cô con gái, đang bị người ta ngược đãi!
Tin tức này vừa truyền ra, quốc chủ Hàn Đỉnh đang họp lập tức dừng cuộc họp, bàng hoàng tại chỗ!
Đường đường là thần chủ của Nước R, một người chấn nhiếp đương thời!
Lúc này, đầu tiên là vợ chịu nhục, sau lại là con gái xảy ra chuyện!!
Chuyện này là nỗi nhục của Nước R.
Quốc chủ nhanh chóng quay lại phòng làm việc, lập tức hạ lệnh tất cả người liên quan, buông công việc trong tay xuống, tra tìm con gái của thần chủ.
Điện thoại của phòng làm việc của quốc chủ, trực tiếp gọi tới phòng làm việc của người phụ trách cao nhất Giang Nam Đạo. Quốc chủ chưa từng tức giận thì lúc này đã nổi giận nói: “Đồ phế vật, con gái của thần chủ nếu xảy ra chuyện, dùng cái đầu của các người gánh tội!”
Chương 18
Người phụ trách của Giang Nam Đạo bị dọa tới mức run rẩy, toát mồ hôi lạnh.[1][1]
Phía quân đội Nước R.
Các ông trùm trực tiếp hạ lệnh: “Tất cả buông hết công việc xuống cho tôi, tất cả định vị công nghệ cao, tra thông tin và địa chỉ của công chúa nhỏ cho tôi!”
Lúc này, các chuyên gia giải mã cấp cao của quốc gia hùng mạnh trên thế giới, kinh hãi phát hiện, bên phía Nước R có hơi không ổn, hai từ “Hà Châu”, “công chúa nhỏ” này bỗng xuất hiện, hơn nữa căn bản không có mã hóa!
Bọn họ lập tức báo cáo lên!
Nước R rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Mặc kệ bên phía đế đô hay bên phía quân đội, tất cả tin tức đều là hai từ này!
Các nước khác: “Liệu có khi nào là quỷ kế của thần chủ Nước R không? Chúng ta ở trong tay cậu ta ăn thiệt rất nhiều.”
“Tiếp tục chú ý, tất cả mọi người chú ý hết về Hà Châu của Nước R, lợi dụng mọi thủ đoạn, tra rõ rốt cuộc xảy ra chuyện gì?”
“Lúc này trước tiên đừng động, lấy tĩnh chế động, tránh bị người đó tính kế.”
Nước Mỹ: “Chú ý kỹ biến động của vệ tinh, vũ khí cao cấp, chiến hạm của Nước R, không được lơ là. Cho vệ tinh của chúng ta theo dõi sát Nước R, kêu người ẩn nấp bên trong điều tra tình hình.”
“Đều đừng tìm chết, tôi lo đây là âm mưu của Nước R, là âm mưu của thần chủ Nước R, cả nước cảnh giới, liên lạc với các nước châu Âu, chú ý kỹ động thái của Nước R.”
Lúc này, cả thế giời đều trở lên căng thẳng!
“Thần chủ, tra được rồi, công chúa nhỏ ở bên ngoài ký túc xá của Triệu Phương ở nhà trẻ Tân Hải.”
Vừa có được địa chỉ, Vương Bác Thần đạp chân kịch chân ga, tăng vận tốc tối đa 300km/h, giống như đang bay trên mặt đất! Trên đồng hồ số đã xuất hiện cảnh báo, nhưng Vương Bác Thần mặc kệ, anh chỉ muốn lập tức tới bên cạnh con gái!!
“Nhanh, nhanh hơn cho tôi, nhanh nữa cho tôi!!!”
Vương Bác Thần giống như con sư tử bị chọc giận, không ngừng gầm lên!
Vẫn quá chậm, vẫn quá chậm!
“Nhanh hơn nữa, nhanh hơn nữa cho tôi!!”
Vương Bác Thần gấp tới phát điên, không ngừng gầm lên, vận tốc xe đã đạt tới mức nhanh nhất, nhưng vẫn không đủ nhanh, vẫn quá chậm, vẫn quá chậm!
Con gái của anh đang bị người ta hành hạ!
Sự sung sướng khi bỗng nhiên biết được con gái, còn chưa kịp vui mừng, sau đó tin tức xấu ập tới, khiến anh không kìm được đau đớn!
Anh bảo vệ quốc gia này, bảo vệ trăm triệu dân, nhưng vợ và con gái của anh đều đang bị người ta hành hạ!!
Nhưng lúc này, con đường phía trước xảy ra tai nạn xe, mười mấy chiếc xe bị ùn tắc, tạo thành vấn nạn giao thông, tất cả các xe không thể lưu thông.
Tắc đường rồi!!
“Tránh ra hết, tránh ra hết cho tôi, tránh ra!!! Các người đáng chết, đáng chết, đáng chết!!!”
Vương Bác Thần điên rồi, con gái của anh đang bị người ta hành hạ, nhưng anh lại bị kẹt xe trên đường!!!
Chương 19
Chiếc xe trực tiếp lách qua, trực tiếp chen qua giữa vụ tai nạn!
Anh bây giờ chỉ muốn cứu con gái, cái gì cũng không màng, thần chặn giết thần, phật chặn giết phật!
Con gái, ba tới đây! Ba tới đây! Ba tới cứu con đây, ba tới cứu con đây!!
“Mau, chặn chiếc xe đó, chặn chiếc xe đó của tôi!!”
“Coi trời bằng vung, quá coi trời bằng vung!”
Các cảnh sát giao thông lập tức hành động, đi chặn chiếc xe đang chạy không cần mạng!!
Thật sự là quá ngông cuồng rồi, quá ngang ngược rồi, ở trước mặt bọn họ vượt đèn đỏ, đua xe ở trước mặt bọn họ!
Mẹ kiếp vận tốc 300km/h cũng quá rồi!
Đây đâu phải là lái xe, đây là đang lái máy bay!!
Mười mấy chiếc xe cảnh sát vội chạy theo, trước mặt lập tức đặt rào cản chặn xe!
Buộc phải chặn lại!
Xe của Vương Bác Thần bị vây đuổi!
“Tư Lam, kêu những người này cút hết cho tôi, cút hết cho tôi!!”
Vương Bác Thần hai mắt đỏ ngầu, vô cùng điên cuồng, tức giận gầm lên một tiếng.
“Lập tức dừng xe, tôi lệnh cho anh lập tức dừng xe!!”
Những chướng ngại vật bằng sắt có thể di chuyển đã được bố trí, kèm tấm gai dải ra.
Vương Bác Thần đỏ mắt, một đường lao tới, anh cái gì cũng mặc kệ, cái gì cũng không màng, chỉ muốn lập tức tới bên cạnh con gái! Chỉ muốn lập tức đi cứu con gái!!
Bụp!
Lốp xe bị nổ, chiếc xe nhanh chóng mất đi sự cân bằng, theo quán tính cực lớn thì lập tức khiến chiếc xe bay lên, xoay mấy vòng rồi đập mạnh xuống đất.”
“Các người tìm chết!!”
Vừa từ biên giới Tây Bắc chạy về, thư ký quân sự cận thân Tư Lam của Vương Bác Thần, nhìn thấy cảnh tượng này thì cả người đều muốn điên, một cước đạp một đội trưởng tới hộc máu, mắt long sòng sọc, phẫn nộ nói: “Các người dám ngăn cản xe của thần chủ, các người tìm chết, tìm chết!! Dẫn xuống cho tôi, dẫn xuống hết cho tôi!!!”
Tất cả người ngăn chặn đều ngây dại, sững sờ, thần chủ, đó là xe của thần chủ!!
Gây họa rồi, gây họa lớn rồi!!
Vương Bác Thần từ trong xe chui ra, chiếc xe đó vẫn không sao, nhưng lốp xe đã nổ, anh không màng trên đầu bị chảy máu, trực tiếp nhảy lên xe của Tư Lam, tức giận nói: “Dùng tốc độ nhanh chóng lái xe qua đó cho tôi, tốc độ nhanh nhất!!! Tăng tốc, tăng tốc, mau tăng tốc cho tôi!!”
…
Lúc này, ở nhà trẻ Tân Hải.
Trên đất dải một lớp tuyết dày, nước tuyết tan ra đều kết thành mảnh băng.
Một cô bé 3-4 tuổi đi chân trần, vô cùng tội nghiệp đứng trong nước tuyết.
Bên cạnh, một người phụ nữ trang điểm lồng lộn, đang dùng điện thoại quay video.
“Dì ơi, quay xong chưa? Chân của Dao Dao bị lạnh đau quá, Dao Dao đi giày vào rồi quay tiếp có được không, cầu xin dì đấy.”
Chương 20
Dao Dao chân trần đứng trong nước tuyết, bị lạnh tới mức không ngừng đổi chân.
Cô bé tội nghiệp nhìn người phụ nữ, nước mắt trong mắt vờn quanh, ngân ngấn trên đôi mi dài, dường như sắp rơi xuống.
“Đồ con hoang, mày im miệng cho tao, tao bảo mày đừng động, nghe thấy không. Tao nói cho mày biết, thằng ba đó của mày đã chết từ lâu rồi!”
Người phụ nữ ác độc mắng một câu, đạp đôi giày ra.
Dao Dao không dám động, mím môi, muốn khóc lại không dám khóc, đôi vai gầy rung lên, sững sờ nhìn người phụ nữ.
Hai chân bị lạnh tới mức vừa đỏ vừa sưng.
Đôi tay nhỏ cũng sưng giống như bánh bao, bên trên còn có mấy vết thương, bên bàn tay nhỏ bé có mấy vết đóng vẩy xanh tím.
Người phụ nữ ở trong nhóm chat của hội bạn thân của mình nói: “Các chị em, đây chính là con gái của chị họ tớ, các cậu nhìn cái đồ con hoang này lợi hại biết bao, chân trần đứng trong nước tuyết được một tiếng rồi, một chút cũng không sợ lạnh!”
“Triệu Phương, bóp miệng của nó, tớ nhìn thấy miệng của nó phồng lên thì muốn bóp, tớ gửi cậu lì xì 300 nghìn.”
“Tát nó, đồ con hoang thật đáng yêu, thay tớ tát nó, mùa đông tát càng đau. Phát lì xì rồi.”
“Tớ muốn nhìn người bay trên không, một cước đạp bay nó, dù sao trong nền tuyết cũng không đau.”
“Cậu chọc vào vết nứt nẻ trên tay nó, nghe nói sẽ không đau, tớ rất tò mò.”
Các bạn thân của Triệu Phương đều nhốn nháo cả lên, lần lượt tung chiêu.
Dao Dao giống như bao cát, đồ chơi vậy, bị Triệu Phương ngược đãi tới mức không bò dậy nổi.
Cô bé mới 3 tuổi, sao có thể chịu đựng được sự ngược đãi tàn khốc như vậy chứ!
Thấy Dao Dao ngay cả khóc cũng không khóc ra được, Triệu Phương cười giống như ác ma, nắm lấy một vốc bột ớt trộn muối, nhìn sang cô bé: “Mọi người, tăng thêm ít sao, tôi tăng thêm trò cho đồ con hoang này!”
Mỉm cười giống như ác ma nhe răng, Dao Dao bị dọa tới mức mặt mày tái xanh, hai tay cố gắng giấu đằng sau, vội tránh ra: “Dì, đừng mà, đừng mà, Dao Dao rất ngoan Dao Dao không có không nghe lời.”
Nhìn thấy được tặng sao kín màn hình, Triệu Phương một tay túm lấy Dao Dao, trực tiếp rắc bột ít và muối trong tay lên vết thương của Dao Dao.
Dao Dao đau tới mức không thể khóc được, chỉ không ngừng run rẩy, không ngừng giãy giụa.
Tuy nhiên Triệu Phương ác ma lại túm chặt tay của Dao Dao, bóp chặt, móng tay ghim vào trong vết thương đã đóng vẩy trên tay Dao Dao: “Đồ con hoang, khóc, mày khóc cho tao! Mày khóc rồi, tao mới có thể kiếm được nhiều tiền hơn!”
“Dì ơi, đau, đau, Dao Dao đau…”
Dao Dao đau tới mức giọng nói trở nên yếu đi, muốn khóc cũng khóc không ra, cơ thể không ngừng co rúm lại.
“Đồ con hoang, mày khóc cho tao!”
Triệu Phương quát một tiếng, Dao Dao bị dọa tới mức cả người run bần bật, há miệng, nhưng cô bé đã không khóc được rồi.
Trong tay Triệu Phương nhiều thêm một chiếc kìm, kẹp lấy cánh tay của Dao Dao, dùng sức vặn, vẻ mặt dữ tợn gào lên: “Khóc, mày khóc cho tao!”
“Aaaaaa…”
Đau đớn kịch liệt khiến Dao Dao mới 3 tuổi trong miệng phát ra tiếng kêu thảm thiết, giống như một con mèo con bị bỏ vào trong nước đun vậy, tiếng kêu khiến người ta đau lòng.