Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 14: Đẻ Non, Thuận Phi
Thời tiết cuối thu không mát như người khác nghỉ, cái lạnh bắt đầu phủ đầy Minh Nguyệt Các, lá vàng rơi như bức tranh vẽ tuyệt đẹp, bên ngoài Minh Nguyệt Các cung nhân nhóm từng người quét dọn, Ân Niệm Yên đang hưởng thụ những ngày nghỉ cuối cùng, không lâu nữa nàng khôi phục ngày ngày thỉnh an.
"Chủ Tử không hảo, Mai Tần đẻ non, hiện tại các cung chủ tử đều đến đó" Bạch cô cô thường xuyên ra ngoài nghe tin tức, chủ tử không ra nhưng phải tin tức linh thông.
"Đã xẩy ra chuyện gì? Mai Tần có thai?" nàng nhớ là Mai Tần năm sau mới có, không lễ muốn diệt trừ ai mới dùng dược giả mang thai? Hoặc là cốt chuyện đã thay đổi?
"Hồi chủ tử, nô tỳ nghe cung nhân nói, Mai Tần thỉnh an xong, nói muốn đi nhìn Hoa Hợp Hoan, có vài vị mỹ nhân cùng tài tử đi theo, không hiểu sau lại bị con mèo của Thuận Phi nương nương xong đến, Mai Tần cùng các vị tiểu chủ bởi vì bất ngờ cùng hoảng sợ nên ngã xuống, Mai Tần thân mình va chạm vào gốc cây hợp hoan...đẻ non".
"Thuận Phi?".
"Thuận Phi năm xưa là Hoàng tử trắc phi, bởi vì va chạm Thái Hậu nên bị cấm túc một năm ở Hợp Hoan Cung" Bạch cô cô liếc mắt nhìn Tử Cẩm một cái, Tử Cẩm hiểu ý đi ra ngoài canh gác.
Bạch Thược tiếp tục giải thích "Thuận phi Toàn thị, là Vĩnh Ân Hầu Phủ dòng chính nữ, năm xưa là Kinh Thành tài nữ, Tiên đế còn sống khi Vĩnh Ân Hầu Phủ thế đại, các Hoàng tử đều muốn cưới Thuận phi vì chính phi, Thái Hậu muốn tứ hôn cho Thận Thân Vương, bởi vì Thận Thân Vương một lòng với mỹ nhân, không nghỉ tới là Hoàng thượng lại hứng thú với Thuận Phi, trước đi cầu Tiến đế muốn nạp Toàn thị vì trắc phi, Tiên đế lúc đó nghỉ cũng chỉ là một nữ nhân, lại là trắc phi liền đồng ý, Thái Hậu biết được sao liền chán ghét Thuận phi, nói Thuận phi có tướng họa phi, nhân lúc hoàng thượng lo chính sự, lấy cớ cấm túc Thuận phi ở Hợp Hoan Cung".
Thảo nào nàng lại cảm thấy quen tai đến vậy, Vĩnh Ân Hầu Phủ, Thuận phi, trong cốt truyện chính là ái nhân của Tỉnh Đế, vì che trở cho ái phi của mình, Tỉnh Đế không ngại lấy người khác ra làm tấm mọc cho Thái Hậu chút giận, Mai Tần âm thầm tính kế mười năm mới diệt được Thuận phi, tại sao lại ra chuyện Mai Tần đẻ non?
"Có phải Thuận phi được giải cấm túc? Hoàng thượng đến sao?"
"Đúng là vậy, hôm nay Hoàng thượng phát ra hai đạo ý chỉ, thứ nhất là Phùng phi nhập chủ Quỳnh Hoa Cung, đạo thứ hai là giải trừ Thuận phi cấm túc" dường như nhớ đến cái gì, Bạch cô cô trợn mắt nhìn Ân Niệm Yên.
Ân Niệm Yên thâm ý nhìn Bạch cô cô, sau lại nhìn ra ngoài cửa sổ, thân trong hậu cung có bao nhiêu người không khổ, nàng biết mình chỉ là con cờ trong tay Đế vương, nhưng khi biết mình còn là thế thân cho người, tâm càng thêm khó chịu.
Từ khi biết trước vận mệnh của mình, nàng tính toán chu đáo, hai lần đưa người của mình trước vào cung, an bài khắp nơi, nhưng nàng chỉ biết một phần nhỏ hậu cung bí sử, có thể thấy được lời Dương ma ma nói không quá chút nào, hậu cung nước sâu vô cùng.
"Có phải bổn cung có phần giống Thuận phi không?" nàng nhớ tới ngày đó Trang phi cùng Khánh phi lời nói, thì ra là vậy, nàng đã quá tự tin rồi, xem ra nên đi một con đường khác, bằng không sẽ tan xương nát thịt nơi hậu cung a.
"Là.... Là có ba phần giống, nếu chủ tử chảy thập tự kế mái tóc liền có năm sáu phần giống" Bạch Thược trong lòng cũng không dễ chịu, nhưng hậu cung nữ nhân đều là như vậy không phải sao? Có mấy người được Đế vương tâm ý đâu.
"Từ hôm nay không được chảy Thập tự kế đầu, các ngươi ra ngoài đi, Cẩm Họa ở lại" trong cốt chuyện Thuận Phi cũng không phải là thứ tốt gì, một nữ nhân ham mộ hư vinh, muốn làm phượng hoàng, nàng ta cấu kết Thận Vương muốn lật đổ Hoàng hậu, nhưng Hàn Hoàng hậu cao tay hơn, thiết kế bắt gian hai người làm Hoàng thượng tức giận ban chết Thuận Phi, nhưng đó là mười năm sau, còn nàng thì không muốn đợi, vậy chỉ có thể trước ra tay thôi.
"Cẩm Họa đưa tai qua đây" Nghe xong Cẩm Họa nhíu mày "Chủ tử quá nguy hiểm, nếu không hảo Hoàng Thượng sẽ xa cách người, lúc đó..."
"Ý ta đã quyết, nếu không làm vậy thì ta cả đời chỉ sống trong cái bóng của người khác, nhớ quét cái đuôi cho sạch sẽ, lúc ra ngoài gọi Tri Họa bưng lên cá hấp hoàng thượng mới ban cho ta, bổ bổ lại chút ít mới được, dạo này suy nghỉ quá nhiều" phải ăn mới có sức chiến đấu sao.
"Dạ chủ tử".
Thái Hậu bước vào Thủy Nguyệt Các sao, tức giận dạy dỗ Hoàng Hậu "không phải là Hoàng hậu bảo đảm sẽ quản hảo hậu cung sao? Mới mấy ngày lại ra chuyện".
"Mẫu Hậu, Mai Tần thai tượng còn thấp, thái y khám không ra là chuyện thường, việc này còn phải nói đến thỉnh an sáng nay, Hoàng thượng ban hai đạo ý chỉ, một là Phùng phi nhập chủ Quỳnh Hoa Cung, hai là giải Thuận phi cấp túc, bởi vì tân nhân chưa nghe qua Thuận phi Hợp Hoan Cùng, nên hỏi vài câu, Hàn Quý Tần có nói bên cạnh Hợp Hoan Cung có một mảnh Hoa Hợp Hoan, đang nỡ hoa rất đẹp, cung phi nhóm cảm thấy mới mẻ, cùng nhau đến thưởng cảnh, không nghỉ tới... ai... là thần thiếp quản lý bất lực".
"Không phải ngươi không hảo, là ai kia không may thôi, đứng lên đi" so với làm khó dễ Hoàng hậu, nàng càng chán ghét Thuận phi kia.
"Đa tạ mẫu hậu không trách" giải trừ Thuận phi cấm túc, Hoàng thượng không cùng nàng nói một tiếng, xem ra Hoàng hậu như nàng thật quá thất bại rồi.
Thuận phi ngồi một góc cầm chặc khăn tay, khó khắn lắm nàng mới được giải trừ cấm túc lại ra chuyện, Hoàng thượng đến giờ cũng không đến giúp nàng, nếu vương gia ở đây thì tốt rồi, năm xưa nàng nên sớm hạ quyết tâm, thì hôm nay nàng là Thận Vương phi, mà không phải phi thiếp còn bị lão thái bà kia ghét bỏ, bất quá cũng là thứ nữ từ phi thiếp mà lên thôi, lấy tư cách gì ghét bỏ nàng?
Thái Hậu nhìn Thuận phị cuối đầu chịu đựng, nhìn nhu nhược đáng thương, càng thêm chướng mắt "nếu đã giải trừ cấm túc thì nên an phận đợi trong cung đi, ra ngoài sinh sự sẽ không cấm túc nhẹ như vậy đâu".
"Thần thiếp không dám, nhất định tuân thủ cung quy".
Khánh Quý Phi cùng Tỉnh phi nhìn Thuận phi cười cười, nữ nhân này bên ngoài hiền lương thục đức, bên trong lại tàn nhẫn tâm, nếu không phải nàng ta thì hai người bọn họ làm sao không có hoàng tử được.
Năm xưa Khánh quý phi từng có thai, là do Thuận phi âm thầm làm hại, còn làm thân thể nàng lỗ lả nghiêm trọng, không thể lại có thai được, Hoàng thượng còn che trở nàng ta, nàng muốn nhìn xem Thuận phi sẽ đi được đến đâu.
Trương Thái Y bước ra hành lễ báo lại tình hình của Mai Tần "Hồi Thái Hậu, Hoàng hậu nương nương, đã cầm được máu nhưng Mai tần thân thể lỗ lả nghiêm trọng, sợ là ngày sau khó thể có thai được".
"Khai Phương thuốc cho Mai Tần dưỡng bệnh đi" Không có thai thì càng tốt, Mai Tần không phải thứ tốt gì, Hoàng thượng cả ngày cứ niệm tình cũ với nàng ta, rất nhiều lần cải lời vị Mẫu Hậu này.
"Dạ, Thái Hậu".
"Nếu không có chuyện gì, các ngươi trở về đi"
"Cung tiễn Thái Hậu nương nương".
Khánh Quý phi đợi Hoang hậu đi rồi, thanh giọng nói "còn chưa chúc mừng Thuận phi được giải trừ cấm túc đâu".
"Quý phi nương không nói, thần thiếp liền phải quên, chúc mừng Thuận phi muội muội, một năm tỉnh dưỡng, tư sắc có phần hơn xưa, nhìn này thân thể kiều dưỡng, ánh mắt lưu thủy động lòng người, so với mười năm trước các hoàng tử phủ phục dưới vấy, thì hiện tại sẽ sớm sủng quang hậu cung thôi".
Thuận phi trên mặt cười banh không được, Tỉnh phi miệng không buông tha người, Khánh Quý phi bên ngoài tự cao, bên trong càng khó chơi hơn, một đám tiểu tiện nhân, đợi nàng ngồi lên hậu vị, nhất định cho bọn họ đẹp.
"Đa tạ các vị tỷ tỷ lời hay, muội muội đi trước".
"Thuận phi một năm không ra cửa đã quên hậu cung quy củ rồi sao? Khánh Quý phi còn chưa đi đâu" Dung phi cùng Thuận phi cùng vào cung, nhưng nàng ta được Hoàng thượng sủng ái có thêm, trước kia không để trắc phi thị thiếp vào mắt liền thôi, hiện tại địa vị ngang nhau, nàng còn sợ nàng ta chắc.
"Các ngươi....".
"Được rồi, Đông Hạ chúng ta đi thôi" nghe một đám miệng lưỡi nàng trở về cung cắt tỉa cây cảnh sẽ vui hơn nhiều.
"Cung tiển Quý phi nương nương"
không bao lâu Thủy Nguyệt Các đã không bóng người, Hinh Quý Nhân nhìn sắc trời còn sớm, hướng Minh Nguyệt Các đi, nếu đã muốn đầu nhập vào thì phải có lòng thành, nương nói đúng, Đế vương sủng bất quá chỉ là thoáng qua, hiện tại dù có thai nàng chưa chắc gì đã bảo hộ được, trước mắt nên tìm núi dựa vào, ít ra không cô đơn một mình.
Bên trong Minh Nguyệt Các, đang thưởng thức cá hấp hạnh hoa Dương Trung vừa đưa tới, nghe nói Hoàng thượng nhìn trên bàn ăn của mình, thấy cá đều đưa tới Minh Nguyệt Các, bất quá cũng chỉ là âm thầm, như vậy mới hảo sao.
Thuận Phi trở về Hợp Hoan Cung, càng nghỉ càng buồn bực, nhìn đại cung nữ bước vào hỏi "Hoàng thượng không đến sao?"
"Hồi nương nương, Dương công công nói Hoàng thượng đang cùng các đại thần bàn chính sự, đợi Hoàng thượng có thời gian sẽ giúp báo lại".
Thuận Phi nghe xong càng thêm tức giận "trong cung nữ nhân chỉ biết càng nhiều, một ngày không thấy, Hoàng thượng đã quên mất hình dáng ta thế nào, nói gì đến một năm không gập? làm Hoàng hậu thật tốt a... ít ra một tháng có thể gập được hoàng thượng vài lần".
"Nương nương cẩn thận lời nói, chúng ta từ từ tính toán, nhưng xin người đừng tức giận lỡ lời".
Thuận phi biết bản thân tức giận nói ra lời không nên nói, liền ngừng lại lời muốn nói tiếp.
"Chủ Tử không hảo, Mai Tần đẻ non, hiện tại các cung chủ tử đều đến đó" Bạch cô cô thường xuyên ra ngoài nghe tin tức, chủ tử không ra nhưng phải tin tức linh thông.
"Đã xẩy ra chuyện gì? Mai Tần có thai?" nàng nhớ là Mai Tần năm sau mới có, không lễ muốn diệt trừ ai mới dùng dược giả mang thai? Hoặc là cốt chuyện đã thay đổi?
"Hồi chủ tử, nô tỳ nghe cung nhân nói, Mai Tần thỉnh an xong, nói muốn đi nhìn Hoa Hợp Hoan, có vài vị mỹ nhân cùng tài tử đi theo, không hiểu sau lại bị con mèo của Thuận Phi nương nương xong đến, Mai Tần cùng các vị tiểu chủ bởi vì bất ngờ cùng hoảng sợ nên ngã xuống, Mai Tần thân mình va chạm vào gốc cây hợp hoan...đẻ non".
"Thuận Phi?".
"Thuận Phi năm xưa là Hoàng tử trắc phi, bởi vì va chạm Thái Hậu nên bị cấm túc một năm ở Hợp Hoan Cung" Bạch cô cô liếc mắt nhìn Tử Cẩm một cái, Tử Cẩm hiểu ý đi ra ngoài canh gác.
Bạch Thược tiếp tục giải thích "Thuận phi Toàn thị, là Vĩnh Ân Hầu Phủ dòng chính nữ, năm xưa là Kinh Thành tài nữ, Tiên đế còn sống khi Vĩnh Ân Hầu Phủ thế đại, các Hoàng tử đều muốn cưới Thuận phi vì chính phi, Thái Hậu muốn tứ hôn cho Thận Thân Vương, bởi vì Thận Thân Vương một lòng với mỹ nhân, không nghỉ tới là Hoàng thượng lại hứng thú với Thuận Phi, trước đi cầu Tiến đế muốn nạp Toàn thị vì trắc phi, Tiên đế lúc đó nghỉ cũng chỉ là một nữ nhân, lại là trắc phi liền đồng ý, Thái Hậu biết được sao liền chán ghét Thuận phi, nói Thuận phi có tướng họa phi, nhân lúc hoàng thượng lo chính sự, lấy cớ cấm túc Thuận phi ở Hợp Hoan Cung".
Thảo nào nàng lại cảm thấy quen tai đến vậy, Vĩnh Ân Hầu Phủ, Thuận phi, trong cốt truyện chính là ái nhân của Tỉnh Đế, vì che trở cho ái phi của mình, Tỉnh Đế không ngại lấy người khác ra làm tấm mọc cho Thái Hậu chút giận, Mai Tần âm thầm tính kế mười năm mới diệt được Thuận phi, tại sao lại ra chuyện Mai Tần đẻ non?
"Có phải Thuận phi được giải cấm túc? Hoàng thượng đến sao?"
"Đúng là vậy, hôm nay Hoàng thượng phát ra hai đạo ý chỉ, thứ nhất là Phùng phi nhập chủ Quỳnh Hoa Cung, đạo thứ hai là giải trừ Thuận phi cấm túc" dường như nhớ đến cái gì, Bạch cô cô trợn mắt nhìn Ân Niệm Yên.
Ân Niệm Yên thâm ý nhìn Bạch cô cô, sau lại nhìn ra ngoài cửa sổ, thân trong hậu cung có bao nhiêu người không khổ, nàng biết mình chỉ là con cờ trong tay Đế vương, nhưng khi biết mình còn là thế thân cho người, tâm càng thêm khó chịu.
Từ khi biết trước vận mệnh của mình, nàng tính toán chu đáo, hai lần đưa người của mình trước vào cung, an bài khắp nơi, nhưng nàng chỉ biết một phần nhỏ hậu cung bí sử, có thể thấy được lời Dương ma ma nói không quá chút nào, hậu cung nước sâu vô cùng.
"Có phải bổn cung có phần giống Thuận phi không?" nàng nhớ tới ngày đó Trang phi cùng Khánh phi lời nói, thì ra là vậy, nàng đã quá tự tin rồi, xem ra nên đi một con đường khác, bằng không sẽ tan xương nát thịt nơi hậu cung a.
"Là.... Là có ba phần giống, nếu chủ tử chảy thập tự kế mái tóc liền có năm sáu phần giống" Bạch Thược trong lòng cũng không dễ chịu, nhưng hậu cung nữ nhân đều là như vậy không phải sao? Có mấy người được Đế vương tâm ý đâu.
"Từ hôm nay không được chảy Thập tự kế đầu, các ngươi ra ngoài đi, Cẩm Họa ở lại" trong cốt chuyện Thuận Phi cũng không phải là thứ tốt gì, một nữ nhân ham mộ hư vinh, muốn làm phượng hoàng, nàng ta cấu kết Thận Vương muốn lật đổ Hoàng hậu, nhưng Hàn Hoàng hậu cao tay hơn, thiết kế bắt gian hai người làm Hoàng thượng tức giận ban chết Thuận Phi, nhưng đó là mười năm sau, còn nàng thì không muốn đợi, vậy chỉ có thể trước ra tay thôi.
"Cẩm Họa đưa tai qua đây" Nghe xong Cẩm Họa nhíu mày "Chủ tử quá nguy hiểm, nếu không hảo Hoàng Thượng sẽ xa cách người, lúc đó..."
"Ý ta đã quyết, nếu không làm vậy thì ta cả đời chỉ sống trong cái bóng của người khác, nhớ quét cái đuôi cho sạch sẽ, lúc ra ngoài gọi Tri Họa bưng lên cá hấp hoàng thượng mới ban cho ta, bổ bổ lại chút ít mới được, dạo này suy nghỉ quá nhiều" phải ăn mới có sức chiến đấu sao.
"Dạ chủ tử".
Thái Hậu bước vào Thủy Nguyệt Các sao, tức giận dạy dỗ Hoàng Hậu "không phải là Hoàng hậu bảo đảm sẽ quản hảo hậu cung sao? Mới mấy ngày lại ra chuyện".
"Mẫu Hậu, Mai Tần thai tượng còn thấp, thái y khám không ra là chuyện thường, việc này còn phải nói đến thỉnh an sáng nay, Hoàng thượng ban hai đạo ý chỉ, một là Phùng phi nhập chủ Quỳnh Hoa Cung, hai là giải Thuận phi cấp túc, bởi vì tân nhân chưa nghe qua Thuận phi Hợp Hoan Cùng, nên hỏi vài câu, Hàn Quý Tần có nói bên cạnh Hợp Hoan Cung có một mảnh Hoa Hợp Hoan, đang nỡ hoa rất đẹp, cung phi nhóm cảm thấy mới mẻ, cùng nhau đến thưởng cảnh, không nghỉ tới... ai... là thần thiếp quản lý bất lực".
"Không phải ngươi không hảo, là ai kia không may thôi, đứng lên đi" so với làm khó dễ Hoàng hậu, nàng càng chán ghét Thuận phi kia.
"Đa tạ mẫu hậu không trách" giải trừ Thuận phi cấm túc, Hoàng thượng không cùng nàng nói một tiếng, xem ra Hoàng hậu như nàng thật quá thất bại rồi.
Thuận phi ngồi một góc cầm chặc khăn tay, khó khắn lắm nàng mới được giải trừ cấm túc lại ra chuyện, Hoàng thượng đến giờ cũng không đến giúp nàng, nếu vương gia ở đây thì tốt rồi, năm xưa nàng nên sớm hạ quyết tâm, thì hôm nay nàng là Thận Vương phi, mà không phải phi thiếp còn bị lão thái bà kia ghét bỏ, bất quá cũng là thứ nữ từ phi thiếp mà lên thôi, lấy tư cách gì ghét bỏ nàng?
Thái Hậu nhìn Thuận phị cuối đầu chịu đựng, nhìn nhu nhược đáng thương, càng thêm chướng mắt "nếu đã giải trừ cấm túc thì nên an phận đợi trong cung đi, ra ngoài sinh sự sẽ không cấm túc nhẹ như vậy đâu".
"Thần thiếp không dám, nhất định tuân thủ cung quy".
Khánh Quý Phi cùng Tỉnh phi nhìn Thuận phi cười cười, nữ nhân này bên ngoài hiền lương thục đức, bên trong lại tàn nhẫn tâm, nếu không phải nàng ta thì hai người bọn họ làm sao không có hoàng tử được.
Năm xưa Khánh quý phi từng có thai, là do Thuận phi âm thầm làm hại, còn làm thân thể nàng lỗ lả nghiêm trọng, không thể lại có thai được, Hoàng thượng còn che trở nàng ta, nàng muốn nhìn xem Thuận phi sẽ đi được đến đâu.
Trương Thái Y bước ra hành lễ báo lại tình hình của Mai Tần "Hồi Thái Hậu, Hoàng hậu nương nương, đã cầm được máu nhưng Mai tần thân thể lỗ lả nghiêm trọng, sợ là ngày sau khó thể có thai được".
"Khai Phương thuốc cho Mai Tần dưỡng bệnh đi" Không có thai thì càng tốt, Mai Tần không phải thứ tốt gì, Hoàng thượng cả ngày cứ niệm tình cũ với nàng ta, rất nhiều lần cải lời vị Mẫu Hậu này.
"Dạ, Thái Hậu".
"Nếu không có chuyện gì, các ngươi trở về đi"
"Cung tiễn Thái Hậu nương nương".
Khánh Quý phi đợi Hoang hậu đi rồi, thanh giọng nói "còn chưa chúc mừng Thuận phi được giải trừ cấm túc đâu".
"Quý phi nương không nói, thần thiếp liền phải quên, chúc mừng Thuận phi muội muội, một năm tỉnh dưỡng, tư sắc có phần hơn xưa, nhìn này thân thể kiều dưỡng, ánh mắt lưu thủy động lòng người, so với mười năm trước các hoàng tử phủ phục dưới vấy, thì hiện tại sẽ sớm sủng quang hậu cung thôi".
Thuận phi trên mặt cười banh không được, Tỉnh phi miệng không buông tha người, Khánh Quý phi bên ngoài tự cao, bên trong càng khó chơi hơn, một đám tiểu tiện nhân, đợi nàng ngồi lên hậu vị, nhất định cho bọn họ đẹp.
"Đa tạ các vị tỷ tỷ lời hay, muội muội đi trước".
"Thuận phi một năm không ra cửa đã quên hậu cung quy củ rồi sao? Khánh Quý phi còn chưa đi đâu" Dung phi cùng Thuận phi cùng vào cung, nhưng nàng ta được Hoàng thượng sủng ái có thêm, trước kia không để trắc phi thị thiếp vào mắt liền thôi, hiện tại địa vị ngang nhau, nàng còn sợ nàng ta chắc.
"Các ngươi....".
"Được rồi, Đông Hạ chúng ta đi thôi" nghe một đám miệng lưỡi nàng trở về cung cắt tỉa cây cảnh sẽ vui hơn nhiều.
"Cung tiển Quý phi nương nương"
không bao lâu Thủy Nguyệt Các đã không bóng người, Hinh Quý Nhân nhìn sắc trời còn sớm, hướng Minh Nguyệt Các đi, nếu đã muốn đầu nhập vào thì phải có lòng thành, nương nói đúng, Đế vương sủng bất quá chỉ là thoáng qua, hiện tại dù có thai nàng chưa chắc gì đã bảo hộ được, trước mắt nên tìm núi dựa vào, ít ra không cô đơn một mình.
Bên trong Minh Nguyệt Các, đang thưởng thức cá hấp hạnh hoa Dương Trung vừa đưa tới, nghe nói Hoàng thượng nhìn trên bàn ăn của mình, thấy cá đều đưa tới Minh Nguyệt Các, bất quá cũng chỉ là âm thầm, như vậy mới hảo sao.
Thuận Phi trở về Hợp Hoan Cung, càng nghỉ càng buồn bực, nhìn đại cung nữ bước vào hỏi "Hoàng thượng không đến sao?"
"Hồi nương nương, Dương công công nói Hoàng thượng đang cùng các đại thần bàn chính sự, đợi Hoàng thượng có thời gian sẽ giúp báo lại".
Thuận Phi nghe xong càng thêm tức giận "trong cung nữ nhân chỉ biết càng nhiều, một ngày không thấy, Hoàng thượng đã quên mất hình dáng ta thế nào, nói gì đến một năm không gập? làm Hoàng hậu thật tốt a... ít ra một tháng có thể gập được hoàng thượng vài lần".
"Nương nương cẩn thận lời nói, chúng ta từ từ tính toán, nhưng xin người đừng tức giận lỡ lời".
Thuận phi biết bản thân tức giận nói ra lời không nên nói, liền ngừng lại lời muốn nói tiếp.