Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 2172: Hai đại Thần Vương
Cho tới tận lúc bây giờ, những nhân vật Thần Vương trực tiếp hoặc gián tiếp tiếp xúc với hắn có năm người rồi.
Trong thời thượng cổ, tám Thiên Thần chí cường của Thái Cổ Tiên Vực đã sáng tạo khai phá ra tám vực, mỗi người thống lĩnh một phương, được phong làm Thần Vương, Thiên Quật là được kế thừa tới Thần Vương Hi, năm xưa trong giới thiên thời gian Huyền Vực, hắn từng gặp Thần Vương thời gian, đã ban cho hắn đạo thời gian, giúp hắn lĩnh ngộ đạo thời gian, sau đó hắn và Tiểu Tây Thiên bùng phát xung đột, được biết Tiểu Tây Thiênl là một vị Thần Vương, tới nay vẫn còn sống.
Cộng thêm vào đó là hiện nay, lăng mộ của Thần thì lại do một vị Thần Vương bố trí sắp xếp, và kể cả tiền thân kiếp trước của Nguyệt Trường Không, tám đại Thần Vương của bát vực thì đã có tới năm vị xuất hiện.
Điều này cực kỳ không bình thường, giống như thể có ý nghĩa vượt thời đại, giống như Tần Viễn Phong đã nói, hoặc là có di tích để hiện thân hoặc là chuyển thế trở về, là để đặt một dấu chấm chết cho thời đại của bọn họ.
Vậy thì, tân thời đại chuẩn bị ra đời này, sẽ do ai nắm toàn bộ quyền hành?
Tần Tộc bị hủy diệt, Thiên Thần tất thảy đều bỏ mạng, phu thê gia chủ Tần Chính tự sát mà chết, Tần Đãng Thiên bị Nguyệt Trường Không nuốt gọn, tin tức này chỉ trong chớp mắt cuộn tung cả Thái Cổ Tiên Vực, Thái Cổ chấn động, lại một thế lực cầm đầu đã bị xóa sổ, Thiên Vực Tần Tộc, một gia tộc mạnh tới mức nào, bị tiêu diệt trong một sớm một chiều, nghe nói, sau trận chiến đó, Tần Tộc giải tán, chia ly tan tác, mỗi mạch tách rời mà đi, trong nội bộ còn xảy ra không ít xung đột, hoặc là vì phân chia tài sản không được đồng đều, lại không có một nhân vật mạnh mẽ có đủ sức uy hiếp các cường giả.
Tên tuổi Tần Viễn Phong vang vọng khắp Thái Cổ, đã từng, hắn bị Tần Tộc vứt bỏ, ngày nay, hắn trở về và chôn vùi Tần Tộc, một truyền kỳ tới mức nào đây chứ, giống như một cuốn sử thi vậy.
Hắn nắm giữ sức mạnh Lục đạo, coi thường Thiên đạo, một người có thể chiến đấu với các Thiên Thần của Tần tộc, Tần Chính, không chịu nổi một đòn, có người nói, thực lực của Tần Viễn Phong thậm chí có thể sánh với Tử Thần, người đời bàn tán, Tần Viễn Phong và tám đại Thần Vương thời Thượng Cổ, ai mạnh ai yếu?
Cùng với sự diệt vong của Tần Tộc, bí mật Thần lăng cũng đã lộ ra, đó là do Thần Vương từ thời thượng cổ, Nguyệt Thần sắp đặt, mượn cơ thể Tần Đãng Thiên để quay lại chiến đấu một trận, cường đại không gì bì nổi, suýt chút nữa đã diệt Tần Vấn Thiên, nhưng mà, Tần Vấn Thiên, kẻ được xưng tụng là đệ nhất thiên kiêu của Thái Cổ hiện nay, dựa vào năng lực nghịch thiên của mình liên kết với vô tận các tinh tú, phá giải được Mắt Nguyệt Thần, vẫn có thể đánh bại được Tần Đãng Thiên.
Tần Viễn Phong và Tần Vấn Thiên, hai cha con, có thể chiến với cả thiên hạ, bọn họ đã bộc lộ ánh hào quang rực rỡ chói lòa, cả Thái Cổ phải kêu lên thán phục.
Bởi sự xuất hiện của Nguyệt Thần, bàn luận của người đời đối với tám đại Thần Vương thời thượng cổ cũng bắt đầu nhiều hơn lên, rất nhiều người đã tìm những điển tích cổ xưa, mở xem những truyền thuyết còn lưu giữ lại đôi chút về tám đại Thần Vương, biết được một số sự tích của tám Thần Vương, trong số tám đại Thần Vương, có một người vô cùng tà ác đáng sợ, hắn từng muốn dùng sinh mệnh của chúng sinh để hoàn thành cho đạo của mình, tàn nhẫn hết sức, Thần Vương Cô.
Cuộc đời của Thần Vươngc rất truyền kỳ, nghe nói cực ít người biết được tên của hắn, bởi vì hắn là một đứa trẻ mồ côi cô độc, vì thế mà mới có tên như vậy, theo ghi chép có hạn trong các sách cổ, thân thế của Thần Vương cực kỳ thê thảm, bởi thế mới dẫn tới việc hắn căm hận chúng sinh, coi mạng người như cỏ rác, không hề quan tâm tới tính mạng của người khác, hắn vô cùng tàn nhẫn, đã từng thống trị Hoàng Vực, tất cả mọi người trong vùng Vực đó đều sợ hãi hắn.
Thần Vương Cô có hàng nghìn hàng vạn hóa thân, thậm chí có thể nói rằng hắn là một sự tồn tại bất tử, còn có thể gặm nuốt thâu tóm sức mạnh của người khác, hóa thân thành người khác, hắn tu hành tà đạo, đã bước lên một con đường không thể quay lại, những lời đồn ấy, dường như có chút gì đó rất trùng hợp vói vị cường giả nào đó trong thời đại này, người đó, chính là Nguyệt Trường Không, thêm vào đó là hiện này những lời đồn liên quan tới Nguyệt Trường Không càng lúc càng nhiều, người trong thế gian đều biết hắn là kẻ tu hành chuyển thế.
Vì vậy, có rất nhiều người đồn đoán, Nguyệt Trường Không chính là chuyển thế của Thần Vương Hoàng Vực, một trong tám đại Thần Vương.
Lúc này, Nguyệt Trường Không đang ở trong một vùng núi hoang tàn vắng vẻ không một bóng người, vùng núi rộng lớn vô biên này bị một đám mây đen bao trùm, đè nén tới bây giờ nên không còn một chút khí tức sinh mệnh nào cả, những động vật dã thú chạy nhảy đầy sức sống nơi đây đều đã chết hết, bị bỏ mạng hết trong đám sương mù màu đen này.
Ở trung tâm của đám sương mù đen, Nguyệt Trường Không đang ngồi xếp bằng, xung quanh, xuất hiện từng khuôn từng khuôn mặt, trong đó, có một khuôn mặt, bất ngờ lại là của Tần Đãng Thiên.
- Ngươi còn muốn giữ hắn tới khi nào?
Khóe miệng Nguyệt Trường Không phát ra một giọng nói lạnh lẽo, chỉ thấy hắn hơi chút nhếch miệng lên, để lộ một nụ cười mang dáng vẻ tà dị quỷ mị.
- Ta biết ngươi có chút không cam tâm, đã sắp đặt biết bao nhiêu năm tháng rồi, vốn dĩ có thể xuất hiện lại nơi Thái Cổ này, nhưng lại bị ta giam hãm, đến nay cam tâm để cho ta tinh luyện, nhưng mà, thời đại đã khác rồi, thời đại thuộc về ngươi thực sự cũng đã qua, người nhìn người thanh niên trẻ tuổi chiến đấu với Tần Đãng Thiên, còn cả phụ thân của hắn, và cũng chính là người giữ lăng của ngươi, cường đại không? Bọn họ, mới là nhân vật chính của thời đại này, ngươi và ta muốn không chế nắm giữ trong tay thời đại này, thì nhất định phải hòa làm một thể, tìm lại vinh quang huy hoàng năm xưa.
Nguyệt Trường Không tiếp tục lên tiếng, trong giọng nói tràn đầy sự mê hoặc.
- Rốt cuộc ngươi đang nói với ai?
Tần Đãng Thiên nhìn chằm chằm vào Nguyệt Trường Không, lạnh lùng hỏi.
- Ở đây không có chỗ cho ngươi nói chuyện.
Nguyệt Trường Không liếc xéo Tần Đãng Thiên:
- Chẳng lẽ, ngươi thật sự cho rằng ngươi đã chiến đấu với Tần Vấn Thiên bằng năng lực của bản thân mình sao? Đó là người có thể đánh bại ta đó, ngươi, cái gọi là được trời lựa chọn, căn bản không xứng trở thành đối thủ của hắn, không có sức mạnh của hắn, đạo của ngươi vô dụng không chịu nổi một đòn, hiện nay, phụ mẫu của ngươi đều đã tự sát mà chết, tộc nhân của ngươi đã chia năm xẻ bảy, tốt nhất trong lòng ngươi đừng nên tồn tại bất kỳ mộng tưởng nào.
Khuôn mặt Tần Đãng Thiên vặn vọ méo mó, cực kỳ khó coi, giống như thể vẫn còn có tư duy vậy
- Ngươi xem đi, tim của hắn đã tan vỡ từ lâu, hà cớ gì còn muốn mượn hắn để mà kháng cự ta, ngươi cũng biết, nếu như ta cứ muốn nuốt ngươi thì không phải là không làm được, nhưng ta không hy vọng như thế, ngươi biết ta muốn điều gì, ta muốn sức mạnh hoàn chỉnh của ngươi, ta cần đạo của ngươi, cũng giống như đối với hắn vậy, truyền lại đạo lên người ta.
Đôi mắt Nguyệt Trường Không lóe lên ánh nhìn tà ác đáng sợ.
- Sự kiên nhẫn của ta có giới hạn, ngươi và ta hợp tác, dẹp bằng Thái Cổ, ngươi và ta xưng hùng, nếu không thuận theo, từ nay, ngươi hoàn toàn biến mất.
Giọng nói của Nguyệt Trường Không càng lạnh giá hơn, sau lưng hắn, xuất hiện một vòng ánh sáng bán nguyệt, chói lọi rực rỡ không gì sánh được, chiếu rọi lên đỉnh đầu Tần Đãng Thiên.
- Đến đây, hãy cho ta đạo hoàn chỉnh, hãy dung hợp ta và ngươi một cách hoàn mỹ, hãy tác thành cho Thần Vương mới,, thời đại này sắp thuộc về chúng ta.
Nguyệt Trường Không tiếp tục dụ dỗ mê hoặc, khuôn mặt của Tần Đãng Thiên dần dần bay về phía bán nguyệt đó, một vòng ánh sáng chói lòa phóng ra, mơ hồ hóa thành một bán nguyệt khác, hoàn toàn khớp với bán nguyệt còn lại trên đầu Nguyệt Trường Không.
- Tại sao lại như vậy?
Khuôn mặt Tần Đãng Thiên điên cuồng vặn vẹo, vì sao lúc này hắn không khống chế được chính mình, giống như có một sức mạnh trong u minh đang điều khiển mọi thứ.
- Trong Thần lăng, hóa đạo mà tồn tại, Nguyệt thần, truyền kỳ của ngươi và ta mới chỉ vừa bắt đầu thôi.
Nụ cười trên khuôn mặt Nguyệt Trường Không càng lúc càng tà ác, cùng với sự dung hòa của hai nửa bán nguyệt, một đạo ánh sáng trăng chói lọi không gì sánh bằng phóng ra, trong khoảnh khắc, vùng trời này hóa thành bầu trời đêm, vô tận những đám sương mù màu đen tản ra, mặt trăng tròn xuất hiện, dường như xuất hiện một đạo thân ảnh uy nghiêm vô song, tựa như, Thần của Nguyệt.
- Cuối cùng, kết thúc rồi, Nguyệt Trường Không thốt lên một âm thanh cực kỳ tà ác, mọi thứ của Thái Cổ, cuối cùng sẽ do hắn đặt dấu chấm hết, thằng ở Tiểu Tây Thiên kia, hiện nay không biết có thực lực mạnh tới cỡ nào rồi.
Tần Thiên Thần Tông, đám người Tần Vấn Thiên trở về, Tần Tộc bị diệt vong, coi như cũng giải quyết xong một tâm nguyện, nhưng mà cuộc phân tranh nơi Thái Cổ còn chưa kết thúc, Tần Vấn Thiên biết, hắn vẫn còn hai kẻ địch lớn.
Nguyệt Trường Không, đó là kẻ hắn phải giết, cái chết của Tiểu Diệp, hắn sẽ không quên.
Nhưng mà, phụ thân nói rằng Nguyệt Trường Không có khả năng là chuyển thế của Thần Vương, hắn còn nuốt cả Nguyệt Thần, đương nhiên đã cường đại hơn rồi, sớm muộn cũng sẽ khôi phục lại được tu vi đỉnh cao của hắn, trên thực tế, trong trận đánh lần trước Tần Vấn Thiên đã hiểu, Nguyệt Trường Không hiện nay, từ lâu đã không còn là Nguyệt Trường Không trước đó rồi.
Một kẻ địch khác, chính là Tiểu Tây Thiên, nơi vùng đất phật môn vì cái thiện, lại tàn nhẫn vô đạo, là kẻ đầu sỏ đứng đằng sau trong cái chết của tiểu Diệp, tương tự thế, cũng là kẻ đứng sau thúc đẩy trong đợt các cường giả Thái Cổ tấn công Thiên Quật, bọn họ suýt chút nữa đã mai táng bản thân ở Tiểu Tây Thiên, trở thành một phật chuyển sinh ở một kiếp khác, một khi đối phương thành công, thì chính mình sẽ bị tiêu diệt, ở Thiên Quật, nếu không phải là phụ mẫu kịp tới, hậu quả sẽ ra sao, hắn không dám nghĩ tiếp, cho dù là hôm nay, hắn vẫn sẽ không quên tiếng tạm biệt của Khuynh Thành và Thanh Nhi vang vọng trong đầu hắn.
Hai kẻ địch này, cường đại hơn rất nhiều so với Tần Tộc, thực lực hiện nay của hắn, sợ rằng còn kém xa, cho dù là phụ thân, đều chưa chắc đã có thể đối phó được, đó mới là Thần Vương thất sự.
Lúc này, phụ tử Tiểu Tây Thiên đang ngồi cạnh nhau, Tần Vấn Thiên hỏi:
- Phụ thân, đạo của Nguyệt Thần, có hai loại mạnh nhất, một là Mắt Nguyệt Thần, có thể mượn sức mạnh các Thiên, một cái nhìn của huyễn đạo thời không, một loại khác nữa, là pháp diệt đạo, có thể hủy diệt mọi đạo pháp trên thế gian, hai cái này nếu kết hợp lại, không gì là không thể tiêu diệt, hôm đó trong trận chiến với Tần Đãng Thiên, cũng có thể chỉ là một chút sức mạnh của Nguyệt Thần mà thôi, đã khiến con suýt chút nữa rơi vào trong đó rồi, hơn nữa sức mạnh diệt đạo của Nguyệt Trường Không còn chưa đủ mạnh, nếu giả như tương lai mà đụng phải hình thái cuối cùng của Nguyệt Thần, thì phải là một đạo như thế nào mới có khả năng chống lại đây?
Tần Viễn Phong lắc đầu nói:
- Đạo pháp trên thế gian vô tận, không tới tầng cấp đó, không ai có thể biết cực hạn của đạo pháp cường đại tới đâu, con không cần phải suy nghĩ làm sao có thể lĩnh ngộ được một đạo nhất định nào đó, mà hãy thuận theo tâm cảnh của con, hãy lĩnh hội cảm nhận được đạo của riêng mình con, con có trong tay ưu thế độc nhất trong trời đất, có thể liên kết với vô tận các tinh tú, lại còn có khả năng vô hạn, bất cứ đạo nào, đều có thể được sinh ra trên người con, con phải tin bản thân mình có thể mở ra một con đường khai sáng.
Tần Vấn Thiên khẽ gật đầu, trận chiến ở Tần Tộc, mặc dù hắn đã chiến thắng Nguyệt Trường Không, nhưng vẫn có cảm giác khá sâu sắc rằng, sức mạnh của Nguyệt Thần thật quá bá đạo.
Tiểu Tây Thiên, phật pháp hàng nghìn hàng vạn, tự xưng có thiên biến đạo pháp, vạn biến thần thông, Thần Vương của Tiểu Tây Thiên mặc dù từng bị trọng thương, nhưng sau bao năm đã tu hành hồi phục lại, nhưng hiện nay, kẻ luôn giấu mình trong bóng tối là y đó, hắn cường đại tới cỡ nào, đạo của y, đáng sợ tới mức nào?
Những điều này, đều mang tới cho hắn một áp lực không hề nhỏ.
- Sư huynh.
Lúc này, một âm thanh vang lên, chỉ thấy Quân Mộng Trần đi về phía bên này.
- Mộng Trần.
Tần Vấn Thiên cười nói.
- Sư huynh, đã tập hợp đủ tất cả mọi người, phía bên Lôi Tộc cũng đã theo dõi rồi.
Quân Mộng Trần nói.
- Được, ta lập tức tới.
Mắt Tần Vấn Thiên lóe lên một ánh sáng lạnh lẽo, người của Tần Thiên Thần Tông nói, trước đây Lôi tộc tấn công Tần Thiên Thần Tông, có thể nói rằng là rất tích cực, vô cùng tích cực, người đầu tiên nhảy ra chính là Thiên Thần của Tuyết tộc, các đệ tử của Thần Tông hắn đã chết trong bi tráng.
- Ta qua đó đợi ngươi.
Thân hình Quân Mộng Trần lóe lên, Tần Viễn Phong nhìn theo bóng dáng Quân Mộng Trần, cười nói:
- Vấn Thiên, người sư đệ này của con không tầm thường.
Trong thời thượng cổ, tám Thiên Thần chí cường của Thái Cổ Tiên Vực đã sáng tạo khai phá ra tám vực, mỗi người thống lĩnh một phương, được phong làm Thần Vương, Thiên Quật là được kế thừa tới Thần Vương Hi, năm xưa trong giới thiên thời gian Huyền Vực, hắn từng gặp Thần Vương thời gian, đã ban cho hắn đạo thời gian, giúp hắn lĩnh ngộ đạo thời gian, sau đó hắn và Tiểu Tây Thiên bùng phát xung đột, được biết Tiểu Tây Thiênl là một vị Thần Vương, tới nay vẫn còn sống.
Cộng thêm vào đó là hiện nay, lăng mộ của Thần thì lại do một vị Thần Vương bố trí sắp xếp, và kể cả tiền thân kiếp trước của Nguyệt Trường Không, tám đại Thần Vương của bát vực thì đã có tới năm vị xuất hiện.
Điều này cực kỳ không bình thường, giống như thể có ý nghĩa vượt thời đại, giống như Tần Viễn Phong đã nói, hoặc là có di tích để hiện thân hoặc là chuyển thế trở về, là để đặt một dấu chấm chết cho thời đại của bọn họ.
Vậy thì, tân thời đại chuẩn bị ra đời này, sẽ do ai nắm toàn bộ quyền hành?
Tần Tộc bị hủy diệt, Thiên Thần tất thảy đều bỏ mạng, phu thê gia chủ Tần Chính tự sát mà chết, Tần Đãng Thiên bị Nguyệt Trường Không nuốt gọn, tin tức này chỉ trong chớp mắt cuộn tung cả Thái Cổ Tiên Vực, Thái Cổ chấn động, lại một thế lực cầm đầu đã bị xóa sổ, Thiên Vực Tần Tộc, một gia tộc mạnh tới mức nào, bị tiêu diệt trong một sớm một chiều, nghe nói, sau trận chiến đó, Tần Tộc giải tán, chia ly tan tác, mỗi mạch tách rời mà đi, trong nội bộ còn xảy ra không ít xung đột, hoặc là vì phân chia tài sản không được đồng đều, lại không có một nhân vật mạnh mẽ có đủ sức uy hiếp các cường giả.
Tên tuổi Tần Viễn Phong vang vọng khắp Thái Cổ, đã từng, hắn bị Tần Tộc vứt bỏ, ngày nay, hắn trở về và chôn vùi Tần Tộc, một truyền kỳ tới mức nào đây chứ, giống như một cuốn sử thi vậy.
Hắn nắm giữ sức mạnh Lục đạo, coi thường Thiên đạo, một người có thể chiến đấu với các Thiên Thần của Tần tộc, Tần Chính, không chịu nổi một đòn, có người nói, thực lực của Tần Viễn Phong thậm chí có thể sánh với Tử Thần, người đời bàn tán, Tần Viễn Phong và tám đại Thần Vương thời Thượng Cổ, ai mạnh ai yếu?
Cùng với sự diệt vong của Tần Tộc, bí mật Thần lăng cũng đã lộ ra, đó là do Thần Vương từ thời thượng cổ, Nguyệt Thần sắp đặt, mượn cơ thể Tần Đãng Thiên để quay lại chiến đấu một trận, cường đại không gì bì nổi, suýt chút nữa đã diệt Tần Vấn Thiên, nhưng mà, Tần Vấn Thiên, kẻ được xưng tụng là đệ nhất thiên kiêu của Thái Cổ hiện nay, dựa vào năng lực nghịch thiên của mình liên kết với vô tận các tinh tú, phá giải được Mắt Nguyệt Thần, vẫn có thể đánh bại được Tần Đãng Thiên.
Tần Viễn Phong và Tần Vấn Thiên, hai cha con, có thể chiến với cả thiên hạ, bọn họ đã bộc lộ ánh hào quang rực rỡ chói lòa, cả Thái Cổ phải kêu lên thán phục.
Bởi sự xuất hiện của Nguyệt Thần, bàn luận của người đời đối với tám đại Thần Vương thời thượng cổ cũng bắt đầu nhiều hơn lên, rất nhiều người đã tìm những điển tích cổ xưa, mở xem những truyền thuyết còn lưu giữ lại đôi chút về tám đại Thần Vương, biết được một số sự tích của tám Thần Vương, trong số tám đại Thần Vương, có một người vô cùng tà ác đáng sợ, hắn từng muốn dùng sinh mệnh của chúng sinh để hoàn thành cho đạo của mình, tàn nhẫn hết sức, Thần Vương Cô.
Cuộc đời của Thần Vươngc rất truyền kỳ, nghe nói cực ít người biết được tên của hắn, bởi vì hắn là một đứa trẻ mồ côi cô độc, vì thế mà mới có tên như vậy, theo ghi chép có hạn trong các sách cổ, thân thế của Thần Vương cực kỳ thê thảm, bởi thế mới dẫn tới việc hắn căm hận chúng sinh, coi mạng người như cỏ rác, không hề quan tâm tới tính mạng của người khác, hắn vô cùng tàn nhẫn, đã từng thống trị Hoàng Vực, tất cả mọi người trong vùng Vực đó đều sợ hãi hắn.
Thần Vương Cô có hàng nghìn hàng vạn hóa thân, thậm chí có thể nói rằng hắn là một sự tồn tại bất tử, còn có thể gặm nuốt thâu tóm sức mạnh của người khác, hóa thân thành người khác, hắn tu hành tà đạo, đã bước lên một con đường không thể quay lại, những lời đồn ấy, dường như có chút gì đó rất trùng hợp vói vị cường giả nào đó trong thời đại này, người đó, chính là Nguyệt Trường Không, thêm vào đó là hiện này những lời đồn liên quan tới Nguyệt Trường Không càng lúc càng nhiều, người trong thế gian đều biết hắn là kẻ tu hành chuyển thế.
Vì vậy, có rất nhiều người đồn đoán, Nguyệt Trường Không chính là chuyển thế của Thần Vương Hoàng Vực, một trong tám đại Thần Vương.
Lúc này, Nguyệt Trường Không đang ở trong một vùng núi hoang tàn vắng vẻ không một bóng người, vùng núi rộng lớn vô biên này bị một đám mây đen bao trùm, đè nén tới bây giờ nên không còn một chút khí tức sinh mệnh nào cả, những động vật dã thú chạy nhảy đầy sức sống nơi đây đều đã chết hết, bị bỏ mạng hết trong đám sương mù màu đen này.
Ở trung tâm của đám sương mù đen, Nguyệt Trường Không đang ngồi xếp bằng, xung quanh, xuất hiện từng khuôn từng khuôn mặt, trong đó, có một khuôn mặt, bất ngờ lại là của Tần Đãng Thiên.
- Ngươi còn muốn giữ hắn tới khi nào?
Khóe miệng Nguyệt Trường Không phát ra một giọng nói lạnh lẽo, chỉ thấy hắn hơi chút nhếch miệng lên, để lộ một nụ cười mang dáng vẻ tà dị quỷ mị.
- Ta biết ngươi có chút không cam tâm, đã sắp đặt biết bao nhiêu năm tháng rồi, vốn dĩ có thể xuất hiện lại nơi Thái Cổ này, nhưng lại bị ta giam hãm, đến nay cam tâm để cho ta tinh luyện, nhưng mà, thời đại đã khác rồi, thời đại thuộc về ngươi thực sự cũng đã qua, người nhìn người thanh niên trẻ tuổi chiến đấu với Tần Đãng Thiên, còn cả phụ thân của hắn, và cũng chính là người giữ lăng của ngươi, cường đại không? Bọn họ, mới là nhân vật chính của thời đại này, ngươi và ta muốn không chế nắm giữ trong tay thời đại này, thì nhất định phải hòa làm một thể, tìm lại vinh quang huy hoàng năm xưa.
Nguyệt Trường Không tiếp tục lên tiếng, trong giọng nói tràn đầy sự mê hoặc.
- Rốt cuộc ngươi đang nói với ai?
Tần Đãng Thiên nhìn chằm chằm vào Nguyệt Trường Không, lạnh lùng hỏi.
- Ở đây không có chỗ cho ngươi nói chuyện.
Nguyệt Trường Không liếc xéo Tần Đãng Thiên:
- Chẳng lẽ, ngươi thật sự cho rằng ngươi đã chiến đấu với Tần Vấn Thiên bằng năng lực của bản thân mình sao? Đó là người có thể đánh bại ta đó, ngươi, cái gọi là được trời lựa chọn, căn bản không xứng trở thành đối thủ của hắn, không có sức mạnh của hắn, đạo của ngươi vô dụng không chịu nổi một đòn, hiện nay, phụ mẫu của ngươi đều đã tự sát mà chết, tộc nhân của ngươi đã chia năm xẻ bảy, tốt nhất trong lòng ngươi đừng nên tồn tại bất kỳ mộng tưởng nào.
Khuôn mặt Tần Đãng Thiên vặn vọ méo mó, cực kỳ khó coi, giống như thể vẫn còn có tư duy vậy
- Ngươi xem đi, tim của hắn đã tan vỡ từ lâu, hà cớ gì còn muốn mượn hắn để mà kháng cự ta, ngươi cũng biết, nếu như ta cứ muốn nuốt ngươi thì không phải là không làm được, nhưng ta không hy vọng như thế, ngươi biết ta muốn điều gì, ta muốn sức mạnh hoàn chỉnh của ngươi, ta cần đạo của ngươi, cũng giống như đối với hắn vậy, truyền lại đạo lên người ta.
Đôi mắt Nguyệt Trường Không lóe lên ánh nhìn tà ác đáng sợ.
- Sự kiên nhẫn của ta có giới hạn, ngươi và ta hợp tác, dẹp bằng Thái Cổ, ngươi và ta xưng hùng, nếu không thuận theo, từ nay, ngươi hoàn toàn biến mất.
Giọng nói của Nguyệt Trường Không càng lạnh giá hơn, sau lưng hắn, xuất hiện một vòng ánh sáng bán nguyệt, chói lọi rực rỡ không gì sánh được, chiếu rọi lên đỉnh đầu Tần Đãng Thiên.
- Đến đây, hãy cho ta đạo hoàn chỉnh, hãy dung hợp ta và ngươi một cách hoàn mỹ, hãy tác thành cho Thần Vương mới,, thời đại này sắp thuộc về chúng ta.
Nguyệt Trường Không tiếp tục dụ dỗ mê hoặc, khuôn mặt của Tần Đãng Thiên dần dần bay về phía bán nguyệt đó, một vòng ánh sáng chói lòa phóng ra, mơ hồ hóa thành một bán nguyệt khác, hoàn toàn khớp với bán nguyệt còn lại trên đầu Nguyệt Trường Không.
- Tại sao lại như vậy?
Khuôn mặt Tần Đãng Thiên điên cuồng vặn vẹo, vì sao lúc này hắn không khống chế được chính mình, giống như có một sức mạnh trong u minh đang điều khiển mọi thứ.
- Trong Thần lăng, hóa đạo mà tồn tại, Nguyệt thần, truyền kỳ của ngươi và ta mới chỉ vừa bắt đầu thôi.
Nụ cười trên khuôn mặt Nguyệt Trường Không càng lúc càng tà ác, cùng với sự dung hòa của hai nửa bán nguyệt, một đạo ánh sáng trăng chói lọi không gì sánh bằng phóng ra, trong khoảnh khắc, vùng trời này hóa thành bầu trời đêm, vô tận những đám sương mù màu đen tản ra, mặt trăng tròn xuất hiện, dường như xuất hiện một đạo thân ảnh uy nghiêm vô song, tựa như, Thần của Nguyệt.
- Cuối cùng, kết thúc rồi, Nguyệt Trường Không thốt lên một âm thanh cực kỳ tà ác, mọi thứ của Thái Cổ, cuối cùng sẽ do hắn đặt dấu chấm hết, thằng ở Tiểu Tây Thiên kia, hiện nay không biết có thực lực mạnh tới cỡ nào rồi.
Tần Thiên Thần Tông, đám người Tần Vấn Thiên trở về, Tần Tộc bị diệt vong, coi như cũng giải quyết xong một tâm nguyện, nhưng mà cuộc phân tranh nơi Thái Cổ còn chưa kết thúc, Tần Vấn Thiên biết, hắn vẫn còn hai kẻ địch lớn.
Nguyệt Trường Không, đó là kẻ hắn phải giết, cái chết của Tiểu Diệp, hắn sẽ không quên.
Nhưng mà, phụ thân nói rằng Nguyệt Trường Không có khả năng là chuyển thế của Thần Vương, hắn còn nuốt cả Nguyệt Thần, đương nhiên đã cường đại hơn rồi, sớm muộn cũng sẽ khôi phục lại được tu vi đỉnh cao của hắn, trên thực tế, trong trận đánh lần trước Tần Vấn Thiên đã hiểu, Nguyệt Trường Không hiện nay, từ lâu đã không còn là Nguyệt Trường Không trước đó rồi.
Một kẻ địch khác, chính là Tiểu Tây Thiên, nơi vùng đất phật môn vì cái thiện, lại tàn nhẫn vô đạo, là kẻ đầu sỏ đứng đằng sau trong cái chết của tiểu Diệp, tương tự thế, cũng là kẻ đứng sau thúc đẩy trong đợt các cường giả Thái Cổ tấn công Thiên Quật, bọn họ suýt chút nữa đã mai táng bản thân ở Tiểu Tây Thiên, trở thành một phật chuyển sinh ở một kiếp khác, một khi đối phương thành công, thì chính mình sẽ bị tiêu diệt, ở Thiên Quật, nếu không phải là phụ mẫu kịp tới, hậu quả sẽ ra sao, hắn không dám nghĩ tiếp, cho dù là hôm nay, hắn vẫn sẽ không quên tiếng tạm biệt của Khuynh Thành và Thanh Nhi vang vọng trong đầu hắn.
Hai kẻ địch này, cường đại hơn rất nhiều so với Tần Tộc, thực lực hiện nay của hắn, sợ rằng còn kém xa, cho dù là phụ thân, đều chưa chắc đã có thể đối phó được, đó mới là Thần Vương thất sự.
Lúc này, phụ tử Tiểu Tây Thiên đang ngồi cạnh nhau, Tần Vấn Thiên hỏi:
- Phụ thân, đạo của Nguyệt Thần, có hai loại mạnh nhất, một là Mắt Nguyệt Thần, có thể mượn sức mạnh các Thiên, một cái nhìn của huyễn đạo thời không, một loại khác nữa, là pháp diệt đạo, có thể hủy diệt mọi đạo pháp trên thế gian, hai cái này nếu kết hợp lại, không gì là không thể tiêu diệt, hôm đó trong trận chiến với Tần Đãng Thiên, cũng có thể chỉ là một chút sức mạnh của Nguyệt Thần mà thôi, đã khiến con suýt chút nữa rơi vào trong đó rồi, hơn nữa sức mạnh diệt đạo của Nguyệt Trường Không còn chưa đủ mạnh, nếu giả như tương lai mà đụng phải hình thái cuối cùng của Nguyệt Thần, thì phải là một đạo như thế nào mới có khả năng chống lại đây?
Tần Viễn Phong lắc đầu nói:
- Đạo pháp trên thế gian vô tận, không tới tầng cấp đó, không ai có thể biết cực hạn của đạo pháp cường đại tới đâu, con không cần phải suy nghĩ làm sao có thể lĩnh ngộ được một đạo nhất định nào đó, mà hãy thuận theo tâm cảnh của con, hãy lĩnh hội cảm nhận được đạo của riêng mình con, con có trong tay ưu thế độc nhất trong trời đất, có thể liên kết với vô tận các tinh tú, lại còn có khả năng vô hạn, bất cứ đạo nào, đều có thể được sinh ra trên người con, con phải tin bản thân mình có thể mở ra một con đường khai sáng.
Tần Vấn Thiên khẽ gật đầu, trận chiến ở Tần Tộc, mặc dù hắn đã chiến thắng Nguyệt Trường Không, nhưng vẫn có cảm giác khá sâu sắc rằng, sức mạnh của Nguyệt Thần thật quá bá đạo.
Tiểu Tây Thiên, phật pháp hàng nghìn hàng vạn, tự xưng có thiên biến đạo pháp, vạn biến thần thông, Thần Vương của Tiểu Tây Thiên mặc dù từng bị trọng thương, nhưng sau bao năm đã tu hành hồi phục lại, nhưng hiện nay, kẻ luôn giấu mình trong bóng tối là y đó, hắn cường đại tới cỡ nào, đạo của y, đáng sợ tới mức nào?
Những điều này, đều mang tới cho hắn một áp lực không hề nhỏ.
- Sư huynh.
Lúc này, một âm thanh vang lên, chỉ thấy Quân Mộng Trần đi về phía bên này.
- Mộng Trần.
Tần Vấn Thiên cười nói.
- Sư huynh, đã tập hợp đủ tất cả mọi người, phía bên Lôi Tộc cũng đã theo dõi rồi.
Quân Mộng Trần nói.
- Được, ta lập tức tới.
Mắt Tần Vấn Thiên lóe lên một ánh sáng lạnh lẽo, người của Tần Thiên Thần Tông nói, trước đây Lôi tộc tấn công Tần Thiên Thần Tông, có thể nói rằng là rất tích cực, vô cùng tích cực, người đầu tiên nhảy ra chính là Thiên Thần của Tuyết tộc, các đệ tử của Thần Tông hắn đã chết trong bi tráng.
- Ta qua đó đợi ngươi.
Thân hình Quân Mộng Trần lóe lên, Tần Viễn Phong nhìn theo bóng dáng Quân Mộng Trần, cười nói:
- Vấn Thiên, người sư đệ này của con không tầm thường.