Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-56
Chương 56: Vậy Em Có Coi Anh Là Bạn Trai Em Không?
Tịch tỉnh lại đã là 7ui! cảm động quá Phượng ơi hihi. chúc gái iu của c ngày càng xinh xinh xinh nhé ^^ h sáng hôm sau. Trong căn phòng ngập tràn ánh sáng. Bức tranh sống động có một cô gái lờ mờ ngồi dậy. Trên người mặc một chiếc áo thun nam dài quá nửa đùi. Cô gái ầy nhìn qua đã biết là vừa mới dậy. Trên khuôn mặt kia không hiểu chuyện, vội vàng bước xuống giường.
Phải đây không phải phòng cô cho nên ngơ ngác là đúng rồi!
Tôn Noãn Tịch vội chạy vào phòng vệ sinh. Nhanh gọn tìm típ đánh răng. Trên chiếc lọ cạnh gương có một cái típ đã bôi sẵn kem. Hừm! Lục Triển Bách thật sự không tồi!
Sau một hồi vật lộn cuối cùng Tôn Noãn Tịch cũng lếch thếch xuống nhà. Đi ngang qua bếp chưa gì đã người thấy mùi đồ ăn thơm ngon bay qua mũi.
Tôn Noãn Tịch không nghĩ ngợi gì chạy ngay đến cho bàn ăn nơi mà các món ngon đang chờ cô!
Lục Triển Bách nhìn thấy liền không nói gì chỉ mỉm cười.
Trong lòng thầm nghĩ: cô gái này thật đáng yêu mà!
Chợt nhớ ra gì đó anh vội vàng bảo
- Tí nữa bố mẹ anh và bố mẹ em về. Còn quần áo của em anh đã sấy khô rồi, lên thay đi!
Lục Triển Bách vẫn làm khuôn mặt lạnh tuy vậy tay chân vẫn nhanh nhẹn gắp thức ăn ra bàn.
Tôn Noãn Tịch đơ ra. Hôm nay bố mẹ cô cũng sẽ về. Vậy sẽ được về nhà rồi!
Tôn Noãn Tịch cầm quần áo gấp gáp vào phòng tắm thay đồ.
Thay quần áo xong xuôi đâu đó cô ngồi xuống bàn ăn. Cầm đũa trên tay. Đũa mới chạm đến miếng thịt bò bít- tết bên ngoài đã chuyền đến động cơ xe ô tố đang hướng này thậm chí còn tít còi ồn ào cả lên.
Cô cùng Lục Triển Bách chạy ra đón chào!
- Bố! Mẹ!
- Anh hai?
Lục Triển Bách nhíu mày nghiên đầu thắc mắc! Bên trong là gia đình họ cùng với một thanh niên trẻ bắt đầu đi ra!
Ban đầu Lục Thất Minh lên kế hoạch chính là kì nghỉ này sẽ về nhà chơi ai ngờ lại trùng vào ngày bố mẹ họ đi chơi. Dì Lục sợ cậu cả nhà mình phá đám con zai thứ nhà mình liền rồng rắn thêm cả Lục Thất Minh. Thành ra Lục Thất Minh vừa về đến quê hương liền được đi du lịch ngay lập tức!
Tôn Noãn Tịch vui sướng, như một mũi tên trúng hai đích vậy! Một đằng gặp bố mẹ ít ra cũng không cần phải gặp Lục Triển Bách một đằng chính là gặp được Lục Thất Minh! Kẻ này thật sự khác kẻ kia nhiều điều! Cơ mà không hiểu sao cô lại đi thích 'kẻ kia ' mà đối với ' kẻ này ' lại chỉ như gặp được thần tượng. Hoàn toàn không còn gì ấn tượng thêm nữa!
Lục Triển Bách nhìn hai con ngươi mắt Tôn Noãn Tịch sáng ngời thâm tâm lại một lần nữa trỗi dậy muốn chiếm đoạt!
Không để cho Tôn Noãn Tịch bước đến Lục Thất Minh chính là điều mà anh phải làm đầu tiên!
Lục Thất Minh rất hiểu em trai. Một lòng muốn hàn gắn chúng nó e ra là rất khó khi em trai mình đang rất đề phòng
' tình nghĩa anh em có chắc bền lâu '
Còn đối với Tôn Noãn Tịch là rất điên tiết khi ' bóng đèn ' vẫn đang đi sau cô. Thật sự là ' viên kẹo da bò ' ( dính chặt)
Cuối cùng không nhịn được Tôn Noãn Tịch chính thức lên tiếng.
- anh đừng đi sau em nữa có được không?!
Lục Triển Bách dật dật cũng chẳng vừa
- Vậy em có coi anh là bạn trai em không?
- --------------------------
Phiếu được 850 sẽ ra chap nha!
Tịch tỉnh lại đã là 7ui! cảm động quá Phượng ơi hihi. chúc gái iu của c ngày càng xinh xinh xinh nhé ^^ h sáng hôm sau. Trong căn phòng ngập tràn ánh sáng. Bức tranh sống động có một cô gái lờ mờ ngồi dậy. Trên người mặc một chiếc áo thun nam dài quá nửa đùi. Cô gái ầy nhìn qua đã biết là vừa mới dậy. Trên khuôn mặt kia không hiểu chuyện, vội vàng bước xuống giường.
Phải đây không phải phòng cô cho nên ngơ ngác là đúng rồi!
Tôn Noãn Tịch vội chạy vào phòng vệ sinh. Nhanh gọn tìm típ đánh răng. Trên chiếc lọ cạnh gương có một cái típ đã bôi sẵn kem. Hừm! Lục Triển Bách thật sự không tồi!
Sau một hồi vật lộn cuối cùng Tôn Noãn Tịch cũng lếch thếch xuống nhà. Đi ngang qua bếp chưa gì đã người thấy mùi đồ ăn thơm ngon bay qua mũi.
Tôn Noãn Tịch không nghĩ ngợi gì chạy ngay đến cho bàn ăn nơi mà các món ngon đang chờ cô!
Lục Triển Bách nhìn thấy liền không nói gì chỉ mỉm cười.
Trong lòng thầm nghĩ: cô gái này thật đáng yêu mà!
Chợt nhớ ra gì đó anh vội vàng bảo
- Tí nữa bố mẹ anh và bố mẹ em về. Còn quần áo của em anh đã sấy khô rồi, lên thay đi!
Lục Triển Bách vẫn làm khuôn mặt lạnh tuy vậy tay chân vẫn nhanh nhẹn gắp thức ăn ra bàn.
Tôn Noãn Tịch đơ ra. Hôm nay bố mẹ cô cũng sẽ về. Vậy sẽ được về nhà rồi!
Tôn Noãn Tịch cầm quần áo gấp gáp vào phòng tắm thay đồ.
Thay quần áo xong xuôi đâu đó cô ngồi xuống bàn ăn. Cầm đũa trên tay. Đũa mới chạm đến miếng thịt bò bít- tết bên ngoài đã chuyền đến động cơ xe ô tố đang hướng này thậm chí còn tít còi ồn ào cả lên.
Cô cùng Lục Triển Bách chạy ra đón chào!
- Bố! Mẹ!
- Anh hai?
Lục Triển Bách nhíu mày nghiên đầu thắc mắc! Bên trong là gia đình họ cùng với một thanh niên trẻ bắt đầu đi ra!
Ban đầu Lục Thất Minh lên kế hoạch chính là kì nghỉ này sẽ về nhà chơi ai ngờ lại trùng vào ngày bố mẹ họ đi chơi. Dì Lục sợ cậu cả nhà mình phá đám con zai thứ nhà mình liền rồng rắn thêm cả Lục Thất Minh. Thành ra Lục Thất Minh vừa về đến quê hương liền được đi du lịch ngay lập tức!
Tôn Noãn Tịch vui sướng, như một mũi tên trúng hai đích vậy! Một đằng gặp bố mẹ ít ra cũng không cần phải gặp Lục Triển Bách một đằng chính là gặp được Lục Thất Minh! Kẻ này thật sự khác kẻ kia nhiều điều! Cơ mà không hiểu sao cô lại đi thích 'kẻ kia ' mà đối với ' kẻ này ' lại chỉ như gặp được thần tượng. Hoàn toàn không còn gì ấn tượng thêm nữa!
Lục Triển Bách nhìn hai con ngươi mắt Tôn Noãn Tịch sáng ngời thâm tâm lại một lần nữa trỗi dậy muốn chiếm đoạt!
Không để cho Tôn Noãn Tịch bước đến Lục Thất Minh chính là điều mà anh phải làm đầu tiên!
Lục Thất Minh rất hiểu em trai. Một lòng muốn hàn gắn chúng nó e ra là rất khó khi em trai mình đang rất đề phòng
' tình nghĩa anh em có chắc bền lâu '
Còn đối với Tôn Noãn Tịch là rất điên tiết khi ' bóng đèn ' vẫn đang đi sau cô. Thật sự là ' viên kẹo da bò ' ( dính chặt)
Cuối cùng không nhịn được Tôn Noãn Tịch chính thức lên tiếng.
- anh đừng đi sau em nữa có được không?!
Lục Triển Bách dật dật cũng chẳng vừa
- Vậy em có coi anh là bạn trai em không?
- --------------------------
Phiếu được 850 sẽ ra chap nha!