Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 52
Ánh mắt nhìn về phía hai bàn tay của mình, trong con ngươi Doanh Thừa Phong toát lên cảm giác lẫn lộn.
Hắn từng đọc qua nội dung trong quyển bí tịch, hơn nữa ba tháng khổ tu cũng bớt ra không ít thì giờ để tu luyện. Nhưng trước ngày hôm nay hắn vẫn chưa bao giờ phát hiện ra, Hỏa Diễm quyền lại có uy lực như thế.
Tuy nói hắn hiện tại tu vi chân khí đã bước vào ngũ tầng, nhưng ngày trước khi giao thủ với Cổ Chân, tu vi chân khí của đối phương không hề kém hắn hiện giờ.
Nếu như khi đó Cổ Chân có thể phóng xuất ra uy lực như bây giờ, vậy ngay cả Doanh Thừa Phong có trang bị bộ phòng hộ bằng da thì cũng chưa chắc gì đã có thể dễ dàng đón đỡ được hỏa cầu khủng bố kia.
- Trí Linh! Đây là chuyện gì? - Doanh Thừa Phong suy nghĩ mãi không ra, cuối cùng vất vấn đề này cho Trí Linh giải quyết.
Thanh âm của Trí Linh chậm rãi vang lên ở trong não vực của hắn:
- Lúc vừa rồi khi ngươi thi triển Hỏa Diễm quyền, đồng thời còn thi triển Quỷ Ảnh bộ, hai loại công pháp này có chỗ tương thông với nhau. Khi đạt tới thời điểm phù hợp có thể đem uy lực của hai loại công pháp hợp làm một để kích phát.
- Hai hợp một? - Doanh Thừa Phong sửng sốt nửa ngày nói:
- Nếu thật là như thế vì sao tên kia lúc trước lại không thể phát ra hỏa cầu?
- Sự phối hợp của hắn có vấn đề. - Trí Linh không chút do dự nói:
- Muốn hợp uy lực của hai bộ công pháp lại làm một rồi phóng ra thì độ phối hợp phải đạt được tiêu chuẩn rất cao. Nếu không dù có để cho ngươi hai mươi năm khổ luyện cũng đừng mong phóng xuất ra được.
Trong thanh âm của Trí Linh còn ẩn chứa một tia đắc ý, mà Doanh Thừa Phong lúc này cũng hiểu được.
Tuy hắn có được bản bí tịch này thời gian cũng không dài, vẻn vẹn chỉ có mấy tháng thôi.
Nhưng mà, hắn tu luyện chiến kỹ công pháp lại có một cái ưu thế rất lớn, những kẻ khác căn bản không thể tưởng tượng nổi.
Trí Linh......
Chính bởi vì sự tồn tại đó cho nên Doanh Thừa Phong đối với tất cả các bản bí địch đều chỉ cần liếc mắt qua là có thể ghi nhớ.
Không những thế, trước khi Doanh Thừa Phong tu luyện chiến kỹ thì Trí Linh đã ở trong não vực của hắn diễn luyện qua vô số lần. Mặc dù thôi diễn chỉ tồn tại trong hư ảo, nhưng đối với Doanh Thừa Phong đã có trợ giúp rất lớn, đồng dạng cũng khó có thể tưởng tượng.
Ở bên ngoài, hắn chỉ cần luyện tập hơn trăm lần là có thể đem toàn bộ chiến kỹ ghi nhớ trong lòng.
Hỏa Diễm quyền và Quỷ Ảnh bộ khi cùng thi triển không ngờ lại có sự liên hệ thần kỳ, nếu như đồng thời tu luyện hai loại công pháp này, hơn nữa còn khiến cho độ phù hợp đạt đủ yêu cầu như thế thì có thể phóng xuất ra một kích có uy lực của hai bộ chiến kỹ.
Đương nhiên, muốn làm được điều này có lẽ cần ngàn vạn lần luyện tập phối hợp, có khi còn nhiều hơn thế.
Nhưng đối với Doanh Thừa Phong mà nói, chỉ cần trăm lần diễn luyện là hắn có thể đạt được tới yêu cầu tương tự.
Nhẹ nhàng gật đầu, trong lòng Doanh Thừa Phong nhanh chóng suy nghĩ.
Trước kia hắn từng coi nhẹ bộ Hỏa Diễm quyền này, nhưng sau khi đánh ra một quyền vừa nãy, trong lòng hắn lại có ý tưởng kinh thiên động địa.
Hắn dường như cảm thấy, mình từ trên người Cổ Chân thu được ba bản bí tịch không hề đơn giản.
Có lẽ, ba bản bí tịch này cũng có chút lai lịch, chỉ có điều dưới cơ duyên xảo hợp mới rơi vào tay Cổ Chân.
Khẽ lắc đầu, Doanh Thừa Phong đem suy nghĩ này vứt sang bên. Mặc kệ lai lịch ba bản bí tịch này thế nào, nhưng đối với Doanh Thừa Phong mà nói thì uy lực của chúng nó càng lớn càng tốt.
Nhắm hai mắt lại, hắn lặng lẽ nhớ lại cảm giác lúc vừa rồi luyện quyền.
Từ từ, hắn cuối cùng cũng hiểu ra.
Hai mắt hắn đột nhiên mở ra, thân hình lại một lần nữa di động, đồng thời song quyền không ngừng huy động, một cỗ khí tức nóng rực một lần nữa tràn ra.
Cước bộ không ngừng trở nên mơ hồ, quyền pháp mờ ảo, chỉ có điều sóng nhiệt trong không gian phát ra càng lúc càng mãnh liệt.
Hai mắt Doanh Thừa Phong sáng ngời nhìn về bốn phía, hắn rõ ràng cảm nhận được chân khí trong cơ thể giống như con ngựa hoang không thể kiểm soát được đang điên cuồng chảy đi trong kinh mạch.
Bỗng nhiên, từ miệng hắn phát ra một đạo âm thanh nhỏ, Doanh Thừa Phong nắm chặt hai tay lại, đồng thời đẩy về phía trước.
Ngay sau đó, hỏa diễm từ trên nắm đấm toát ra, tốc độ nhanh tới mức không gì so sánh được lao về phía trước.
Bên trong hỏa diễm ẩn chứa uy lực cường đại vô cùng, một khi đánh ra nó lập tức xuyên thủng hai cây đại thụ, mãi cho tới cây thứ ba uy lực mới hoàn toàn giảm bớt đi.
Thân hình Doanh Thừa Phong hơi nhoáng lên một cái, một lần nữa đi tới trước cây đại thụ thứ ba, đem khí tức hàn băng phóng của bộ đồ phóng ra ngoài.
Lúc này đây hắn sớm đã có chuẩn bị, không còn luống cuống tay chân như khi trước. Chỉ có điều, nhìn lực phá hoại cường đại của một quyền này mà trong lòng hắn không ngừng ngạc nhiên, vui mừng.
Chiến kỹ quả nhiên là một tồn tại vô cùng cường đại, uy lực ngọn lửa như vậy thì cho dù là trường kiếm linh khí của hắn cũng không thể bằng được.
Từ nay về sau, bộ quyền thuật này chính là đòn sát thủ của hắn.
Chỉ có điều, nhược điểm duy nhất của bộ quyền này chính là nhất định phải sử dụng thân pháp để phối hợp, hơn nữa còn phải chờ thời gian nhất định để tích tụ lực lượng. Mãi tới khi không gian xung quanh tràn ngập lực lượng hỏa diễm mới có thể đánh ra một quyền uy lực cường đại như thế.
Chẳng qua, mặc dù có rất nhiều hạn chế, nhưng Doanh Thừa Phong cũng vui sướng vạn phần.
Thoáng thu dọn một chút, thân hình hắn nhoáng lên vài cái, nhanh chóng chạy về phía nhà mình.
Ba ngày tiếp theo, cảnh giới ngũ tầng chân khí của Doanh Thừa Phong đã hoàn toàn được củng cố, lúc này hắn mới lấy bộ trường thương và Phong Linh Thạch ra.
Hắn sở dĩ cần phải nhanh chóng tấn thăng ngũ tầng chân khí chính là vì muốn quán linh thành công cho bộ trường thương này.
Hiện giờ cảnh giới bản thân đã ổn định, cho nên có thể thử nghiệm một chút.
Bộ trường thương chia làm ba phần, mỗi một phần đều dài bốn thước, ba bộ phận kết hợp lại một chỗ tạo thành một thanh trường thương dài một trượng hai.
Trọng lượng của thanh trường thương có chút nặng nề, cho dù là Doanh Thừa Phong cầm nó trên tay cũng có cảm giác mình gần như đã cố hết sức.
Chỉ có điều, nhìn bộ trường thương trong tay, trong lòng hắn lập tức liên tưởng nếu như cầm nó thi triển Bá Vương Thương pháp thì chẳng phải là vừa chuẩn sao?
Đem ba bộ phận trường thương kết hợp lại, đặt xuống mặt đất, Doanh Thừa Phong cầm lên ba viên Công Kích Chi Thạch.
Ánh mắt của hắn nhìn qua thanh trường thương vài lượt, linh văn của thanh trường thương này đều do hắn tự tay khắc thành, đồ án của nó đã hoàn toàn ghi nhớ ở trong lòng.
Nhẹ nhàng nâng lên, phảng phất giống như có một bàn tay vô hình nâng nó lên, đem ba viên Công Kích Chi Thạch đặt lên trên mặt trường thương.
Trí Linh ở trong não vực của hắn bắt đầu phóng xuất ra từng đạo năng lượng quỷ dị giống như sóng điện bình thường.
Theo cỗ năng lượng này phát ra, chân khí trong cơ thể Doanh Thừa Phong cũng nhanh chóng bị tiêu hao.
Hắn không chút do dự bỏ một viên thượng phẩm Dưỡng Sinh Đan vào mồm, nếu như trong hoàn cảnh bình thường Doanh Thừa Phong chỉ dùng trung phẩm Dưỡng Sinh Đan thì lúc này hoàn toàn khác. Vì muốn quán linh thành công, hắn không hề keo kiệt sử dụng thượng phẩm Dưỡng Sinh Đan.
Dòng nhiệt lưu cường đại xuất hiện ở trong bụng, nó cuồn cuộn không ngừng tiến vào đan điền, đem lượng chân khí tiêu hao bổ sung trở lại.
Suốt nửa canh giờ, hai bên thái dương Doanh Thừa Phong hơi giật giật vài cái, lực lượng linh tính của Công Kích Chi Thạch đã hoàn toàn được đưa vào bên trong linh văn của trường thương.
Lập tức, thanh trường thương phát sáng lên, một đạo hào quang rất nhỏ từ mũi thương phóng ra giống như lưỡi của một con rắn đang không ngừng thò ra thụt vào.
Ánh mắt Doanh Thừa Phong ngưng lại, khi nhìn thấy luồng hào quang này, trong lòng hắn không hiểu sao lại dâng lên một ý niệm kỳ dị.
Độ sắc bén của thanh trường thương này nhất định đã vượt xa thanh trường kiếm cho hắn quán linh.
Đương nhiên, không chỉ bởi vì lực lượng linh tính nhiều hay ít, mà chủ yếu chính là tài liệu chế tạo hai cái này hoàn toàn khác nhau.
Cho nên, sau khi quán linh thành công mới có chênh lệch to lớn như thế.
Đưa tay vào trong hộp lấy tiếp ra một viên Phong Linh Thạch màu đỏ, từ trên nó tản mát ra khí tức nóng rực.
Doanh Thừa Phong biết, giờ phút này mới chân chính là thời khắc mấu chốt.
Khi quán linh Công Kích Chi Thạch vào trong thanh trường thương thì chẳng qua chỉ là một bước cơ bản cần phải thực hiện mà thôi. Nếu chỉ vẻn vẹn như thế, đám người Phương Hủy cũng không có khả năng trả một giá lớn để mời hắn quán linh.
Điều khủng bố chân chính của thanh trường thương này chính là Hỏa Diễm Chi Thạch.
Ở bên trong Phong Linh Thạch phong ấn một loại hỏa hệ lực lượng khổng lồ, muốn đem cỗ lực lượng này quán nhập vào trong linh trên trường thương, hơn nữa còn phải dung hợp với lực lượng linh tính của Công Kích Chi Thạch thì không phải là một chuyện dễ dàng.
Nếu như trong cơ thể của Doanh Thừa Phong không có sự tồn tại của Trí Linh, hắn tuyệt đối không dám làm chuyện gần như đi tìm chết này.
Nhưng, chính bởi vì có sự tồn tại nghịch thiên của Trí Linh, cho nên hắn mới yên tâm đánh cược một lần.
Cẩn thận đặt Hỏa Diễm Chi Thạch lên đầu thương, dưới sự dẫn dẵn của năng lượng do Trí Linh phóng ra, lực lượng bên trong Phong Linh Thạch bắt đầu tiết ra ngoài, hơn nữa còn mạnh mẽ tiến vào trong linh văn trên trường thương.
Lúc này, ba đoạn trường thương sớm đã được kết hợp lại một chỗ, tất cả linh văn kết hợp lại với nhau tạo thành đồ án hoàn mỹ.
Cho nên, khi Hỏa Diễm lực lượng phóng thích ra, cái chịu đựng cỗ lực lượng đó cũng không chỉ có đầu thương, mà là toàn bộ chiếc trường thương.
Lực lượng Hỏa Diễm không ngừng tràn sang, vừa thô bạo lại vừa khủng bố.
So với Hàn Băng lực lượng thì tuy rằng cũng cường đại như thế, nhưng còn xa mới khó nắm bắt như Hỏa Diễm lực lượng.
Chẳng qua, vẻ mặt Doanh Thừa Phong cũng không hề có biểu hiện gì, tất cả tâm thần của hắn đều đầu nhập vào trong Hỏa Diễm linh tính và Công kích tinh tính.
Hắn dường như cảm giác thấy, hai loại lực lượng này có một chỗ nào đó tương đồng với nhau.
Một khi phát hiện ra điều này, Trí Linh ở bên trong não vực của hắn bắt đầu điên cuồng tính toán.
Gần như chỉ trong thời gian một cái nháy mắt, Trí Linh đã tính toán vô số lần, mà trong vô số lần tính toán đó nó cuối cùng cũng tìm được một cách dung hợp linh tính của Hỏa Diễm và Công Kích Chi Thạch.
Cái này cũng giống như một nhà thiết kế, chỉ cần đưa vào bên trong phần mềm những câu lệnh chuẩn xác thì không cần con người tiếp tục điều khiển nữa, nó sẽ tự động vận hành.
Ngay sau đó, thanh trường thương hơi rung lên.
Linh tính cuồng bạo của Hỏa Diễm bỗng trở nên bình tĩnh, còn linh tính cường đại của Công Kích Chi Thạch cũng buông lỏng cảnh giác, bắt đầu tiếp nhận Hỏa Diễm linh tính.
Hai loại linh tính khác nhau giờ phút này bởi vì năng lượng kỳ dị do Trí Linh phát ra mà đã tìm được biện pháp tốt nhất để dung hợp.
Rất nhanh, lực lượng của chúng đã lan tỏa khắp thanh trường thương.
Hắn từng đọc qua nội dung trong quyển bí tịch, hơn nữa ba tháng khổ tu cũng bớt ra không ít thì giờ để tu luyện. Nhưng trước ngày hôm nay hắn vẫn chưa bao giờ phát hiện ra, Hỏa Diễm quyền lại có uy lực như thế.
Tuy nói hắn hiện tại tu vi chân khí đã bước vào ngũ tầng, nhưng ngày trước khi giao thủ với Cổ Chân, tu vi chân khí của đối phương không hề kém hắn hiện giờ.
Nếu như khi đó Cổ Chân có thể phóng xuất ra uy lực như bây giờ, vậy ngay cả Doanh Thừa Phong có trang bị bộ phòng hộ bằng da thì cũng chưa chắc gì đã có thể dễ dàng đón đỡ được hỏa cầu khủng bố kia.
- Trí Linh! Đây là chuyện gì? - Doanh Thừa Phong suy nghĩ mãi không ra, cuối cùng vất vấn đề này cho Trí Linh giải quyết.
Thanh âm của Trí Linh chậm rãi vang lên ở trong não vực của hắn:
- Lúc vừa rồi khi ngươi thi triển Hỏa Diễm quyền, đồng thời còn thi triển Quỷ Ảnh bộ, hai loại công pháp này có chỗ tương thông với nhau. Khi đạt tới thời điểm phù hợp có thể đem uy lực của hai loại công pháp hợp làm một để kích phát.
- Hai hợp một? - Doanh Thừa Phong sửng sốt nửa ngày nói:
- Nếu thật là như thế vì sao tên kia lúc trước lại không thể phát ra hỏa cầu?
- Sự phối hợp của hắn có vấn đề. - Trí Linh không chút do dự nói:
- Muốn hợp uy lực của hai bộ công pháp lại làm một rồi phóng ra thì độ phối hợp phải đạt được tiêu chuẩn rất cao. Nếu không dù có để cho ngươi hai mươi năm khổ luyện cũng đừng mong phóng xuất ra được.
Trong thanh âm của Trí Linh còn ẩn chứa một tia đắc ý, mà Doanh Thừa Phong lúc này cũng hiểu được.
Tuy hắn có được bản bí tịch này thời gian cũng không dài, vẻn vẹn chỉ có mấy tháng thôi.
Nhưng mà, hắn tu luyện chiến kỹ công pháp lại có một cái ưu thế rất lớn, những kẻ khác căn bản không thể tưởng tượng nổi.
Trí Linh......
Chính bởi vì sự tồn tại đó cho nên Doanh Thừa Phong đối với tất cả các bản bí địch đều chỉ cần liếc mắt qua là có thể ghi nhớ.
Không những thế, trước khi Doanh Thừa Phong tu luyện chiến kỹ thì Trí Linh đã ở trong não vực của hắn diễn luyện qua vô số lần. Mặc dù thôi diễn chỉ tồn tại trong hư ảo, nhưng đối với Doanh Thừa Phong đã có trợ giúp rất lớn, đồng dạng cũng khó có thể tưởng tượng.
Ở bên ngoài, hắn chỉ cần luyện tập hơn trăm lần là có thể đem toàn bộ chiến kỹ ghi nhớ trong lòng.
Hỏa Diễm quyền và Quỷ Ảnh bộ khi cùng thi triển không ngờ lại có sự liên hệ thần kỳ, nếu như đồng thời tu luyện hai loại công pháp này, hơn nữa còn khiến cho độ phù hợp đạt đủ yêu cầu như thế thì có thể phóng xuất ra một kích có uy lực của hai bộ chiến kỹ.
Đương nhiên, muốn làm được điều này có lẽ cần ngàn vạn lần luyện tập phối hợp, có khi còn nhiều hơn thế.
Nhưng đối với Doanh Thừa Phong mà nói, chỉ cần trăm lần diễn luyện là hắn có thể đạt được tới yêu cầu tương tự.
Nhẹ nhàng gật đầu, trong lòng Doanh Thừa Phong nhanh chóng suy nghĩ.
Trước kia hắn từng coi nhẹ bộ Hỏa Diễm quyền này, nhưng sau khi đánh ra một quyền vừa nãy, trong lòng hắn lại có ý tưởng kinh thiên động địa.
Hắn dường như cảm thấy, mình từ trên người Cổ Chân thu được ba bản bí tịch không hề đơn giản.
Có lẽ, ba bản bí tịch này cũng có chút lai lịch, chỉ có điều dưới cơ duyên xảo hợp mới rơi vào tay Cổ Chân.
Khẽ lắc đầu, Doanh Thừa Phong đem suy nghĩ này vứt sang bên. Mặc kệ lai lịch ba bản bí tịch này thế nào, nhưng đối với Doanh Thừa Phong mà nói thì uy lực của chúng nó càng lớn càng tốt.
Nhắm hai mắt lại, hắn lặng lẽ nhớ lại cảm giác lúc vừa rồi luyện quyền.
Từ từ, hắn cuối cùng cũng hiểu ra.
Hai mắt hắn đột nhiên mở ra, thân hình lại một lần nữa di động, đồng thời song quyền không ngừng huy động, một cỗ khí tức nóng rực một lần nữa tràn ra.
Cước bộ không ngừng trở nên mơ hồ, quyền pháp mờ ảo, chỉ có điều sóng nhiệt trong không gian phát ra càng lúc càng mãnh liệt.
Hai mắt Doanh Thừa Phong sáng ngời nhìn về bốn phía, hắn rõ ràng cảm nhận được chân khí trong cơ thể giống như con ngựa hoang không thể kiểm soát được đang điên cuồng chảy đi trong kinh mạch.
Bỗng nhiên, từ miệng hắn phát ra một đạo âm thanh nhỏ, Doanh Thừa Phong nắm chặt hai tay lại, đồng thời đẩy về phía trước.
Ngay sau đó, hỏa diễm từ trên nắm đấm toát ra, tốc độ nhanh tới mức không gì so sánh được lao về phía trước.
Bên trong hỏa diễm ẩn chứa uy lực cường đại vô cùng, một khi đánh ra nó lập tức xuyên thủng hai cây đại thụ, mãi cho tới cây thứ ba uy lực mới hoàn toàn giảm bớt đi.
Thân hình Doanh Thừa Phong hơi nhoáng lên một cái, một lần nữa đi tới trước cây đại thụ thứ ba, đem khí tức hàn băng phóng của bộ đồ phóng ra ngoài.
Lúc này đây hắn sớm đã có chuẩn bị, không còn luống cuống tay chân như khi trước. Chỉ có điều, nhìn lực phá hoại cường đại của một quyền này mà trong lòng hắn không ngừng ngạc nhiên, vui mừng.
Chiến kỹ quả nhiên là một tồn tại vô cùng cường đại, uy lực ngọn lửa như vậy thì cho dù là trường kiếm linh khí của hắn cũng không thể bằng được.
Từ nay về sau, bộ quyền thuật này chính là đòn sát thủ của hắn.
Chỉ có điều, nhược điểm duy nhất của bộ quyền này chính là nhất định phải sử dụng thân pháp để phối hợp, hơn nữa còn phải chờ thời gian nhất định để tích tụ lực lượng. Mãi tới khi không gian xung quanh tràn ngập lực lượng hỏa diễm mới có thể đánh ra một quyền uy lực cường đại như thế.
Chẳng qua, mặc dù có rất nhiều hạn chế, nhưng Doanh Thừa Phong cũng vui sướng vạn phần.
Thoáng thu dọn một chút, thân hình hắn nhoáng lên vài cái, nhanh chóng chạy về phía nhà mình.
Ba ngày tiếp theo, cảnh giới ngũ tầng chân khí của Doanh Thừa Phong đã hoàn toàn được củng cố, lúc này hắn mới lấy bộ trường thương và Phong Linh Thạch ra.
Hắn sở dĩ cần phải nhanh chóng tấn thăng ngũ tầng chân khí chính là vì muốn quán linh thành công cho bộ trường thương này.
Hiện giờ cảnh giới bản thân đã ổn định, cho nên có thể thử nghiệm một chút.
Bộ trường thương chia làm ba phần, mỗi một phần đều dài bốn thước, ba bộ phận kết hợp lại một chỗ tạo thành một thanh trường thương dài một trượng hai.
Trọng lượng của thanh trường thương có chút nặng nề, cho dù là Doanh Thừa Phong cầm nó trên tay cũng có cảm giác mình gần như đã cố hết sức.
Chỉ có điều, nhìn bộ trường thương trong tay, trong lòng hắn lập tức liên tưởng nếu như cầm nó thi triển Bá Vương Thương pháp thì chẳng phải là vừa chuẩn sao?
Đem ba bộ phận trường thương kết hợp lại, đặt xuống mặt đất, Doanh Thừa Phong cầm lên ba viên Công Kích Chi Thạch.
Ánh mắt của hắn nhìn qua thanh trường thương vài lượt, linh văn của thanh trường thương này đều do hắn tự tay khắc thành, đồ án của nó đã hoàn toàn ghi nhớ ở trong lòng.
Nhẹ nhàng nâng lên, phảng phất giống như có một bàn tay vô hình nâng nó lên, đem ba viên Công Kích Chi Thạch đặt lên trên mặt trường thương.
Trí Linh ở trong não vực của hắn bắt đầu phóng xuất ra từng đạo năng lượng quỷ dị giống như sóng điện bình thường.
Theo cỗ năng lượng này phát ra, chân khí trong cơ thể Doanh Thừa Phong cũng nhanh chóng bị tiêu hao.
Hắn không chút do dự bỏ một viên thượng phẩm Dưỡng Sinh Đan vào mồm, nếu như trong hoàn cảnh bình thường Doanh Thừa Phong chỉ dùng trung phẩm Dưỡng Sinh Đan thì lúc này hoàn toàn khác. Vì muốn quán linh thành công, hắn không hề keo kiệt sử dụng thượng phẩm Dưỡng Sinh Đan.
Dòng nhiệt lưu cường đại xuất hiện ở trong bụng, nó cuồn cuộn không ngừng tiến vào đan điền, đem lượng chân khí tiêu hao bổ sung trở lại.
Suốt nửa canh giờ, hai bên thái dương Doanh Thừa Phong hơi giật giật vài cái, lực lượng linh tính của Công Kích Chi Thạch đã hoàn toàn được đưa vào bên trong linh văn của trường thương.
Lập tức, thanh trường thương phát sáng lên, một đạo hào quang rất nhỏ từ mũi thương phóng ra giống như lưỡi của một con rắn đang không ngừng thò ra thụt vào.
Ánh mắt Doanh Thừa Phong ngưng lại, khi nhìn thấy luồng hào quang này, trong lòng hắn không hiểu sao lại dâng lên một ý niệm kỳ dị.
Độ sắc bén của thanh trường thương này nhất định đã vượt xa thanh trường kiếm cho hắn quán linh.
Đương nhiên, không chỉ bởi vì lực lượng linh tính nhiều hay ít, mà chủ yếu chính là tài liệu chế tạo hai cái này hoàn toàn khác nhau.
Cho nên, sau khi quán linh thành công mới có chênh lệch to lớn như thế.
Đưa tay vào trong hộp lấy tiếp ra một viên Phong Linh Thạch màu đỏ, từ trên nó tản mát ra khí tức nóng rực.
Doanh Thừa Phong biết, giờ phút này mới chân chính là thời khắc mấu chốt.
Khi quán linh Công Kích Chi Thạch vào trong thanh trường thương thì chẳng qua chỉ là một bước cơ bản cần phải thực hiện mà thôi. Nếu chỉ vẻn vẹn như thế, đám người Phương Hủy cũng không có khả năng trả một giá lớn để mời hắn quán linh.
Điều khủng bố chân chính của thanh trường thương này chính là Hỏa Diễm Chi Thạch.
Ở bên trong Phong Linh Thạch phong ấn một loại hỏa hệ lực lượng khổng lồ, muốn đem cỗ lực lượng này quán nhập vào trong linh trên trường thương, hơn nữa còn phải dung hợp với lực lượng linh tính của Công Kích Chi Thạch thì không phải là một chuyện dễ dàng.
Nếu như trong cơ thể của Doanh Thừa Phong không có sự tồn tại của Trí Linh, hắn tuyệt đối không dám làm chuyện gần như đi tìm chết này.
Nhưng, chính bởi vì có sự tồn tại nghịch thiên của Trí Linh, cho nên hắn mới yên tâm đánh cược một lần.
Cẩn thận đặt Hỏa Diễm Chi Thạch lên đầu thương, dưới sự dẫn dẵn của năng lượng do Trí Linh phóng ra, lực lượng bên trong Phong Linh Thạch bắt đầu tiết ra ngoài, hơn nữa còn mạnh mẽ tiến vào trong linh văn trên trường thương.
Lúc này, ba đoạn trường thương sớm đã được kết hợp lại một chỗ, tất cả linh văn kết hợp lại với nhau tạo thành đồ án hoàn mỹ.
Cho nên, khi Hỏa Diễm lực lượng phóng thích ra, cái chịu đựng cỗ lực lượng đó cũng không chỉ có đầu thương, mà là toàn bộ chiếc trường thương.
Lực lượng Hỏa Diễm không ngừng tràn sang, vừa thô bạo lại vừa khủng bố.
So với Hàn Băng lực lượng thì tuy rằng cũng cường đại như thế, nhưng còn xa mới khó nắm bắt như Hỏa Diễm lực lượng.
Chẳng qua, vẻ mặt Doanh Thừa Phong cũng không hề có biểu hiện gì, tất cả tâm thần của hắn đều đầu nhập vào trong Hỏa Diễm linh tính và Công kích tinh tính.
Hắn dường như cảm giác thấy, hai loại lực lượng này có một chỗ nào đó tương đồng với nhau.
Một khi phát hiện ra điều này, Trí Linh ở bên trong não vực của hắn bắt đầu điên cuồng tính toán.
Gần như chỉ trong thời gian một cái nháy mắt, Trí Linh đã tính toán vô số lần, mà trong vô số lần tính toán đó nó cuối cùng cũng tìm được một cách dung hợp linh tính của Hỏa Diễm và Công Kích Chi Thạch.
Cái này cũng giống như một nhà thiết kế, chỉ cần đưa vào bên trong phần mềm những câu lệnh chuẩn xác thì không cần con người tiếp tục điều khiển nữa, nó sẽ tự động vận hành.
Ngay sau đó, thanh trường thương hơi rung lên.
Linh tính cuồng bạo của Hỏa Diễm bỗng trở nên bình tĩnh, còn linh tính cường đại của Công Kích Chi Thạch cũng buông lỏng cảnh giác, bắt đầu tiếp nhận Hỏa Diễm linh tính.
Hai loại linh tính khác nhau giờ phút này bởi vì năng lượng kỳ dị do Trí Linh phát ra mà đã tìm được biện pháp tốt nhất để dung hợp.
Rất nhanh, lực lượng của chúng đã lan tỏa khắp thanh trường thương.