Tin mật báo cho em biết là có một số thím ở nhà em đã lập một team truy info của em rồi . Vậy là các thím vẫn cố tìm tung tích của em à , vậy em xin chúc các thím ấy thành công nhé .. Dù có truy ra rồi public lên đâu đi chăng nữa em sẽ vẫn và tiếp tục viết .
Trời hiu hiu gió , nắng nhẹ trải đều trên mặt biển , lấp lánh từng tia sáng thật là đẹp . Thuyền chở em vẫn đạp sóng để ra ngoài vịnh . Ngồi cạnh C cắm tai nghe vào nghe nhạc , bỗng dưng ông K vác ở đâu ra quả đàn ghita đứng trước mặt em :
Em: anh kiếm ở đâu ra quả đàn thế anh ? ( lúc này đã bỏ tai nghe xuống )
K: vừa vào trong kia thấy vứt lăn lóc ở trên khoang , anh hỏi mượn chủ thuyền mang xuống làm tí văn nghệ cho đỡ buồn .
Em: Thế thì còn gì bằng , nhạc sống , người đẹp , phong cảnh hữu tình thế này thì là nhất rồi .
K: uhm , chú mở màn trước đi
Em: anh đầu têu thì anh phải là người mở bát chứ ?
K: nhường chú , anh đang xem hát bài gì tặng L
D: giá mà X nhà mình cũng lãng mạn thế nhỉ ?
Em: ô hay lãng mạn có ăn được đâu cơ chứ
C: xí , có mà không biết đàn ấy ,
B: anh thử đi đi anh yêu
L: chuẩn đấy , anh X mở bát đi nhanh nhanh lên , để K nhà em ghen tị tí
Em: có gì mà ghen tị , anh thua anh K nhiều lắm
K: thôi , các người đẹp lên tiếng thì chú cứ thể hiện đi
Em: vậy thì em hát vậy , dở thì cấm có kêu ca đấy
D: lên đi anh
L: quẩy lên đi nào
Nhận cây đàn , lên dây gẩy thử mấy cái nghe âm đàn có ổn không . Dựa lưng vào cửa , bắt đầu hát . Bài hát từ lâu rồi em muốn hát cho người con gái em yêu " Hạnh phúc khi anh có em - phúc bồ "
Em: Đã từng dặn lòng, là đừng yêu 1 ai đó quá nhiều . . .
Để con tim buồn … mỗi đêm cô đơn 1 mình . . .
Rồi lúc gặp em . . .
Cứ thế phiêu theo lời nhạc và đánh đàn theo bản năng , cái này là ông ngoại em dạy em năm em học lớp 9 , lâu rồi không đánh đau hết ngón tay . Hát xong quay ra nhìn mọi người . Tất cả mọi người nhìn em như vật thể lạ mới không biết lí do xuống trái đất làm gì :
Em: ô hay , dở quá hay sao mà mọi người nhìn kinh thế ?
D: em không ngờ anh hát hay thế , bài ấy khá khó hát mà anh hát được , yêu anh chết mất thôi
C: chà chà lâu ngày giấu nghề đấy à chồng yêu ?
B: em không biết nói gì luôn , vẫn nổi hết gai ốc lên đây này
L: giá mà em vớ được anh trước nhỉ , suốt ngày bắt anh đàn hát phục vụ em ( anh K mặt thì nghệt ra , D thì lườm lườm )
Em: thôi , nói thêm nữa anh vỡ mũi mà chết đấy , anh K đến lượt anh đấy
K: uhm thế thì để anh thể hiện vậy , anh xin hát tặng L một bài hát của " take me to your heart " . Đừng chê anh nếu anh hát dở nhé
C: uồi , tặng riêng cơ à anh
L thì đỏ thẹn cả mặt , chỉ biết cúi gằm mặt xuống chả dám nói câu gì . Công nhận giọng anh K ấm và sâu sắc thật . Ngồi nghe anh K hát còn hay hơn mấy thanh niên cover trên mạng . Ngồi vừa đàn vừa hát thay phiên nhau , mỗi tội có thằng cháu em nó thích HKT nó tương ngay bài " lời yêu đó " thì phải làm em nghe mà thấy ghê ghê , lời việt lại còn pha pha tí cầy bóp thì khỏi nghe . Hát hò chán chê quay ra lôi đồ ra ăn uống đập phá , mãi mới ra đến vịnh . Xuống dưới thuyền , đợi tập hơp đủ đội hình rồi đi lên trên . Bắt đầu phải leo lên hang sửng sốt ngắm . Leo một lúc bắt đầu mấy ẻm gái kêu í a í ới vì mỏi chân . Đến chịu , em đành phải vừa đi vừa dừng để đợi mấy em cả mấy đứa cháu . Chúng nó từ bé ở quê nên ra đây chơi thấy cái gì cũng mới và lạ , hôm đấy em phải mua đồ lưu niệm cả rổ về để cho chúng nó mang về . Lên đến động rồi chui vào trong mới thấy thích , cái không khí khô và lành lạnh như kiểu chui vào phòng điều hòa ấy . Loanh quanh ngắm vừa đi vừa phải giới thiệu như hướng dẫn viên du lịch đích thực . Tự dưng thấy có một em hướng dẫn xinh xinh đang đứng giải thích và minh hoa bằng chân tay cho một đoàn khách . Em tò mò đỉ ra nghe thử , thấy nói linh tinh chả hiểu đầu cua tai nheo ra cái gì cả . Em lại gần hòa vào chỗ cái đoàn ấy ( em dịch luôn ra tiếng việt nhé )
HDV: kia là cái hình con sư tử hay còn gọi là con kì lân .
Em: cô ơi , kì lần là con ngựa có sừng trên trán à ?
HDV: không đấy là con sư tử
Em: sư tử và kì lân giống nhau đâu mà lại gọi làm một thế cô ?
HDV: ...
Em: cô hướng dấn viên như thế thì khách du lịch người ta hiểu nhầm thì lại mất mặt quê mình ra cô ơi
Em hướng dẫn viên chạy xuống lôi em ra ngoài nói nhỏ :
HDV: anh đừng phá em có được không ?
Em: ơ hay , mình có phá bạn đâu , tại bạn nói tiếng anh nghe nó hơi buồn cười với cả bạn quờ tay loạn xà ngầu lên như thế khách người ta không hiểu đâu . Đã thế còn nói sai nhiều chỗ quá , như thế khách sẽ có ấn tượng không tốt về hướng dẫn viên việt nam, Mình hỏi khí không phải , đây là lần đầu bạn đi dẫn khách à ?
HDV: vâng , hôm nay em mới đi làm lần đầu tiên
Em: thế ông hướng dẫn chính của bạn đâu , không đi theo để kiểm tra à ?
HDV: anh ấy đi trước rồi , nhóm này ở lại xem mấy kia anh ạ .
Em: thế để mình giúp bạn giải thích nhé , mình vừa hỏi mấy ông đứng cuối họ chả hiểu bạn vừa nói cái gì đâu . Bạn phải nói to lên một tí , đi làm mà không xách theo cái loa mini đi thì làm sao mà nói được to , đứng xa tít thế kia họ cũng chả nghe được.
HDV: vâng , vâng anh làm mẫu cho em với , em chưa thực hành nhiều nên cũng không được tự tin lắm
Em: thế bạn trả công mình cái gì đây ?
HDV: ơ ..
Em: thôi mình đùa đấy , để mình giúp bạn . À mà nghe giọng bạn không phải người ở đây
HDV: vâng , em ở đoàn hà nội xuống đây anh ạ .
Em: uhm , thôi được rồi mình giúp bạn để đỡ mất mặt dân mình vậy
Em ra hiệu cho cả đoàn khách quay lại , bảo họ đứng quây thành một vòng tròn , còn em và cái cô hướng dẫn đứng giữa .
Em: chào mọi người , vì một số lí do nên tôi sẽ thay cô đây một chút xíu thời gian để giải thích cho mọi hiểu rõ hơn về một sô hình tượng ở trên vách hang kia . Kia là hình sư tử , theo truyền thuyết đấy là con sư tử mà từ lâu rồi co một vị tiên xuống dưới vùng đất này vãn cảnh và để lại dấu tích nơi này ( đoạn này em chém vì chả biết mô tê gì về mấy cái hình ) Còn kia là blah blah ...
Nói mỏi hết cả mồm , rồi trả lời đủ các kiểu với mấy người khách du lịch , xong xuôi họ chào rồi bảo em chụp chung với đoàn mấy kiểu ảnh . Quay đi quay lại tìm nhà mình thì chẳng thấy ai đâu cả . Bốc điện thoại gọi cho D :
Em: em à , mọi người đang ở đâu thế ?
D: dạ mọi người đang đợi anh ở dưới rồi , em thấy anh đang đứng làm hướng dẫn viên nên bảo mọi người xuống dưới đợi .
Em: sao đi mà chả bảo anh gì cả ?
D: thì em quên hì anh xuống chưa ?
Em: anh đang xuống rồi đây đợi anh một tí
D: vâng , em yêu anh
Em: uhm , anh cũng yêu em D ạ
vừa cất máy đi thì lại thấy điện thoại rung , tưởng ai gọi bỏ ra thì là A:
Em: dâm xê ô
A: anh đang làm gì thế ?
Em: anh đang đi vịnh với cả nhà
A: vâng , em vừa về đến hà nội , chắc chiều tối nay em xuống dưới nhà anh luôn .
Em: ơ em đi chơi về rồi à ?
A: vâng , chiều tối em xuống anh ra đón em nhé ?
Em: uhm , em cứ xuống đi rồi anh đón . Anh đi đã nhé nói chuyện sau
A: vâng , em yêu anh
Em: uhm
Em cũng chẳng ngờ được là sẽ có một chuyện làm xoay chuyển cái vòng luẩn quần này sắp bắt đầu , từ khi A xuống dưới nhà em ...
Trời hiu hiu gió , nắng nhẹ trải đều trên mặt biển , lấp lánh từng tia sáng thật là đẹp . Thuyền chở em vẫn đạp sóng để ra ngoài vịnh . Ngồi cạnh C cắm tai nghe vào nghe nhạc , bỗng dưng ông K vác ở đâu ra quả đàn ghita đứng trước mặt em :
Em: anh kiếm ở đâu ra quả đàn thế anh ? ( lúc này đã bỏ tai nghe xuống )
K: vừa vào trong kia thấy vứt lăn lóc ở trên khoang , anh hỏi mượn chủ thuyền mang xuống làm tí văn nghệ cho đỡ buồn .
Em: Thế thì còn gì bằng , nhạc sống , người đẹp , phong cảnh hữu tình thế này thì là nhất rồi .
K: uhm , chú mở màn trước đi
Em: anh đầu têu thì anh phải là người mở bát chứ ?
K: nhường chú , anh đang xem hát bài gì tặng L
D: giá mà X nhà mình cũng lãng mạn thế nhỉ ?
Em: ô hay lãng mạn có ăn được đâu cơ chứ
C: xí , có mà không biết đàn ấy ,
B: anh thử đi đi anh yêu
L: chuẩn đấy , anh X mở bát đi nhanh nhanh lên , để K nhà em ghen tị tí
Em: có gì mà ghen tị , anh thua anh K nhiều lắm
K: thôi , các người đẹp lên tiếng thì chú cứ thể hiện đi
Em: vậy thì em hát vậy , dở thì cấm có kêu ca đấy
D: lên đi anh
L: quẩy lên đi nào
Nhận cây đàn , lên dây gẩy thử mấy cái nghe âm đàn có ổn không . Dựa lưng vào cửa , bắt đầu hát . Bài hát từ lâu rồi em muốn hát cho người con gái em yêu " Hạnh phúc khi anh có em - phúc bồ "
Em: Đã từng dặn lòng, là đừng yêu 1 ai đó quá nhiều . . .
Để con tim buồn … mỗi đêm cô đơn 1 mình . . .
Rồi lúc gặp em . . .
Cứ thế phiêu theo lời nhạc và đánh đàn theo bản năng , cái này là ông ngoại em dạy em năm em học lớp 9 , lâu rồi không đánh đau hết ngón tay . Hát xong quay ra nhìn mọi người . Tất cả mọi người nhìn em như vật thể lạ mới không biết lí do xuống trái đất làm gì :
Em: ô hay , dở quá hay sao mà mọi người nhìn kinh thế ?
D: em không ngờ anh hát hay thế , bài ấy khá khó hát mà anh hát được , yêu anh chết mất thôi
C: chà chà lâu ngày giấu nghề đấy à chồng yêu ?
B: em không biết nói gì luôn , vẫn nổi hết gai ốc lên đây này
L: giá mà em vớ được anh trước nhỉ , suốt ngày bắt anh đàn hát phục vụ em ( anh K mặt thì nghệt ra , D thì lườm lườm )
Em: thôi , nói thêm nữa anh vỡ mũi mà chết đấy , anh K đến lượt anh đấy
K: uhm thế thì để anh thể hiện vậy , anh xin hát tặng L một bài hát của " take me to your heart " . Đừng chê anh nếu anh hát dở nhé
C: uồi , tặng riêng cơ à anh
L thì đỏ thẹn cả mặt , chỉ biết cúi gằm mặt xuống chả dám nói câu gì . Công nhận giọng anh K ấm và sâu sắc thật . Ngồi nghe anh K hát còn hay hơn mấy thanh niên cover trên mạng . Ngồi vừa đàn vừa hát thay phiên nhau , mỗi tội có thằng cháu em nó thích HKT nó tương ngay bài " lời yêu đó " thì phải làm em nghe mà thấy ghê ghê , lời việt lại còn pha pha tí cầy bóp thì khỏi nghe . Hát hò chán chê quay ra lôi đồ ra ăn uống đập phá , mãi mới ra đến vịnh . Xuống dưới thuyền , đợi tập hơp đủ đội hình rồi đi lên trên . Bắt đầu phải leo lên hang sửng sốt ngắm . Leo một lúc bắt đầu mấy ẻm gái kêu í a í ới vì mỏi chân . Đến chịu , em đành phải vừa đi vừa dừng để đợi mấy em cả mấy đứa cháu . Chúng nó từ bé ở quê nên ra đây chơi thấy cái gì cũng mới và lạ , hôm đấy em phải mua đồ lưu niệm cả rổ về để cho chúng nó mang về . Lên đến động rồi chui vào trong mới thấy thích , cái không khí khô và lành lạnh như kiểu chui vào phòng điều hòa ấy . Loanh quanh ngắm vừa đi vừa phải giới thiệu như hướng dẫn viên du lịch đích thực . Tự dưng thấy có một em hướng dẫn xinh xinh đang đứng giải thích và minh hoa bằng chân tay cho một đoàn khách . Em tò mò đỉ ra nghe thử , thấy nói linh tinh chả hiểu đầu cua tai nheo ra cái gì cả . Em lại gần hòa vào chỗ cái đoàn ấy ( em dịch luôn ra tiếng việt nhé )
HDV: kia là cái hình con sư tử hay còn gọi là con kì lân .
Em: cô ơi , kì lần là con ngựa có sừng trên trán à ?
HDV: không đấy là con sư tử
Em: sư tử và kì lân giống nhau đâu mà lại gọi làm một thế cô ?
HDV: ...
Em: cô hướng dấn viên như thế thì khách du lịch người ta hiểu nhầm thì lại mất mặt quê mình ra cô ơi
Em hướng dẫn viên chạy xuống lôi em ra ngoài nói nhỏ :
HDV: anh đừng phá em có được không ?
Em: ơ hay , mình có phá bạn đâu , tại bạn nói tiếng anh nghe nó hơi buồn cười với cả bạn quờ tay loạn xà ngầu lên như thế khách người ta không hiểu đâu . Đã thế còn nói sai nhiều chỗ quá , như thế khách sẽ có ấn tượng không tốt về hướng dẫn viên việt nam, Mình hỏi khí không phải , đây là lần đầu bạn đi dẫn khách à ?
HDV: vâng , hôm nay em mới đi làm lần đầu tiên
Em: thế ông hướng dẫn chính của bạn đâu , không đi theo để kiểm tra à ?
HDV: anh ấy đi trước rồi , nhóm này ở lại xem mấy kia anh ạ .
Em: thế để mình giúp bạn giải thích nhé , mình vừa hỏi mấy ông đứng cuối họ chả hiểu bạn vừa nói cái gì đâu . Bạn phải nói to lên một tí , đi làm mà không xách theo cái loa mini đi thì làm sao mà nói được to , đứng xa tít thế kia họ cũng chả nghe được.
HDV: vâng , vâng anh làm mẫu cho em với , em chưa thực hành nhiều nên cũng không được tự tin lắm
Em: thế bạn trả công mình cái gì đây ?
HDV: ơ ..
Em: thôi mình đùa đấy , để mình giúp bạn . À mà nghe giọng bạn không phải người ở đây
HDV: vâng , em ở đoàn hà nội xuống đây anh ạ .
Em: uhm , thôi được rồi mình giúp bạn để đỡ mất mặt dân mình vậy
Em ra hiệu cho cả đoàn khách quay lại , bảo họ đứng quây thành một vòng tròn , còn em và cái cô hướng dẫn đứng giữa .
Em: chào mọi người , vì một số lí do nên tôi sẽ thay cô đây một chút xíu thời gian để giải thích cho mọi hiểu rõ hơn về một sô hình tượng ở trên vách hang kia . Kia là hình sư tử , theo truyền thuyết đấy là con sư tử mà từ lâu rồi co một vị tiên xuống dưới vùng đất này vãn cảnh và để lại dấu tích nơi này ( đoạn này em chém vì chả biết mô tê gì về mấy cái hình ) Còn kia là blah blah ...
Nói mỏi hết cả mồm , rồi trả lời đủ các kiểu với mấy người khách du lịch , xong xuôi họ chào rồi bảo em chụp chung với đoàn mấy kiểu ảnh . Quay đi quay lại tìm nhà mình thì chẳng thấy ai đâu cả . Bốc điện thoại gọi cho D :
Em: em à , mọi người đang ở đâu thế ?
D: dạ mọi người đang đợi anh ở dưới rồi , em thấy anh đang đứng làm hướng dẫn viên nên bảo mọi người xuống dưới đợi .
Em: sao đi mà chả bảo anh gì cả ?
D: thì em quên hì anh xuống chưa ?
Em: anh đang xuống rồi đây đợi anh một tí
D: vâng , em yêu anh
Em: uhm , anh cũng yêu em D ạ
vừa cất máy đi thì lại thấy điện thoại rung , tưởng ai gọi bỏ ra thì là A:
Em: dâm xê ô
A: anh đang làm gì thế ?
Em: anh đang đi vịnh với cả nhà
A: vâng , em vừa về đến hà nội , chắc chiều tối nay em xuống dưới nhà anh luôn .
Em: ơ em đi chơi về rồi à ?
A: vâng , chiều tối em xuống anh ra đón em nhé ?
Em: uhm , em cứ xuống đi rồi anh đón . Anh đi đã nhé nói chuyện sau
A: vâng , em yêu anh
Em: uhm
Em cũng chẳng ngờ được là sẽ có một chuyện làm xoay chuyển cái vòng luẩn quần này sắp bắt đầu , từ khi A xuống dưới nhà em ...