Xuống tới sảnh , em mới thở phào nhẹ nhõm . Vậy là những gì cần làm đã làm xong rồi , dù sao cũng chẳng đáng quan tâm nữa . Đi ra ngoài bãi đỗ xe , đánh xe ra đón C và H . Nhìn mặt C rạng ngời niềm vui em cũng cảm thấy ấm lòng và hạnh phúc hơn . Hỏi địa chỉ nhà H rồi lái xe đưa cô bé về . Vòng vèo theo lời hướng dẫn của H cuối cùng cũng đến được ngõ đi vào nhà cô bé . Cái ngõ chợ nhìn qua trông không mấy sạch sẽ lắm , em chẳng hiểu sao tự dưng em lại thương cô bé ấy nhiều như thế . Dừng xe lại rồi đi ra ngoài cũng cô bé , nhoài người vào dặn C chờ trong xe để em đưa cô bé về . Đi bên cạnh em cô bé vẫn cái dáng vẻ rụt rè ấy , vẫn cái kiểu ngượng ngùng
H: cảm ơn anh và chị
Em: sao em lại cảm ơn anh ?
H: vì đã vào kịp lúc ấy
Em: ài , em thật là có gì đâu , anh phải là người cảm ơn em mới đúng vì không có em thì chắc gì anh chị đã đạt được mục đích
H: mong là em sẽ không gặp rắc rối gì
Em: em cứ yên tâm đi không có rắc rối gì đâu , anh đảm bảo với em đấy
H: vâng , vậy còn cái việc em nhờ anh thì sao ?
Em: việc đấy à , em có câu trả lời chưa ?
H: nhưng em cần tiền để giúp mẹ chăm bố
Em: cái em cần bây giờ là học trước đã , còn gia đình em thì ...
Đang định nói tiếp thì thấy H dừng trước một căn nhà , cũng không to lắm , là nhà cấp 4 thôi . Thấy H về mẹ hắn vui mừng chào và cũng ngạc nhiên vì em đi cùng H . Cô bé hồn nhiên giới thiệu em là bạn của cô bé , và tíu tít kể chuyện trên lớp . Đâu có ai ngờ rằng một cô bé như thế kia lại là gái gọi tuổi teen . Chạnh lòng trước căn nhà đó , đúng là mẹ H chỉ bán mấy thứ lặt vặt chẳng đáng được bao nhiêu , chắc một thằng cũng chỉ kiếm được ít tiền . H nằng nặc đòi em vào trong nhà , thôi thì cũng thuận em cô bé , bước vào trong căn nhà , em thật sự chẳng tin vào mắt mình nữa . Trong nhà gần như là chẳng có gì lành lặn cả . Bàn ghế thì chỗ sứt chỗ hỏng , đến cái tivi cũng chẳng được lành lặn gì . Ở góc nhà là một cái phản to , trên cái phản đấy là bố H đang nằm ở đấy , cái chăn cáu bẩn đắp hở hừng trên ngực . Thật sự em bị shock trước cảnh đó , căn bệnh tai biến đã cướp đi nửa thân xác của người đàn ông ấy . Ông chỉ còn sử dụng được nửa bên trái , còn nửa người bên phải thì bị liệt không thế nào làm được gì cả . Nhìn thấy cảnh này thật sự em cũng cay cay ở khóe mắt , H bưng cốc nước ra cho em tươi cười giới thiệu với bố người bạn của em ấy là em . Nhìn bao quát quanh nhà đúng thật là H đã phải chịu nhục và chịu khổ nhiều rồi . Mẹ em đâu có bán được nhiều hàng hóa gì đâu , chỉ được một chút ít , còn lại em phải đi khách để lấy tiền phụ mẹ việc ăn học của hai chị em em , rồi tiền mua thuốc cho bố . Và lần nào em cũng nói dối là của người yêu bên nước ngoài chu cấp cho em vì biết nhà em như thế . Mẹ em tự hào vì em lắm học chưa năm nào là học sinh tiên tiến , em được khen và được mọi người trong xóm giúp em rất nhiều . Họ cũng giúp gia đình em được ít nhiều , nhưng một gia đình 3 người phụ nữ và một người nằm đó . Vậy mà em chỉ biết cắn răng chịu đựng một mình biết bao nhiều là chuyện , lúc này đến ngay cả bản thân em cũng phải khâm phục H , cô bé quả thật là đáng thương . Lúc em ra về cô bé cũng đi theo để chào em . Lúc này em mới thấy cô bé là người em cần phải giúp đỡ
Em: H này , nếu như nhà anh và bạn anh giúp được em , em sẽ hứa với anh em không đi khách nữa chứ ?
H: em không biết , anh chị giúp em được bao nhiêu nhưng đâu có giúp được em cả đời đâu
Em: không được cả đời , nhưng ít ra cũng phải được phần nào đó
H: em không cần ai thương hại em hết , chính bản thân em một khi đã chọn con đường này , thì dù có ai biết đi chăng nữa , em cũng sẽ vấn làm . Vì bây giờ nhà em đã như thế rồi , rồi còn nhiều thứ nữa . Không có tiền thì nhà em sẽ ra sao hả anh ?
Em: cái đấy em không cần lo đâu , mọi chuyện sẽ được giải quyết . Mà cái việc em nhờ , anh sẽ giúp em . Vậy có gì anh sẽ liên hệ với em sau nhé
H: Thật hả anh ? Em cảm ơn anh , hì
Em: Thật , vậy anh về nhé , em về đi , cầm tiền mà anh trả em đưa cho mẹ đi , bảo mẹ là anh giúp nhà em , không cần phải nói dối là đi làm thêm ở đâu nữa đâu . Nghe không ?
H: em biết rồi , thôi anh về đi không chị đợi , em chờ điện thoại của anh
Em: Rồi ok , anh biết rồi , anh về nhé
H vẫy tay chào em rồi quay lưng đi về phía căn nhà đó , còn em quay lại xe với bao nhiêu câu hỏi ngổn ngang trong đâu . Đánh xe về thẳng nhà C , nhìn đồng hồ cũng đã là 6h tối rồi , chẳng sớm gì nữa . Đến cổng thì thấy mẹ C vừa đi chợ về , thấy em và C bác vui lắm , cứ cười tít cả mắt . Em đưa C vào trong nhà , tiện kiếm cái gì bỏ bụng . Bố C đang đọc báo thấy em ông chỉ ử hử sau câu chào . Em biết là ở nhà C ai cũng chấp nhận em là một thành viên rồi , nhưng mà vẫn kiểu trong lòng đã tỏ nhưng vẻ ngoài con e . Em ngồi chơi với bố C một lúc rồi cũng xin phép đi về chuẩn bị cho tối nay . Vừa về đến nhà , thấy bà bác mặt nặng mày nhẹ đang ngồi ở phòng khách . Em tưởng bà bác bị sao cơ hóa ra là ăn phải mấy thứ ngoài chợ nên bị anh Tào đòi đàm đạo nhiều quá nên mệt . Lên nhà tắm rửa rồi xuống nhà ăn cơm, rồi lại thay đồ . Tối nay em quyết định mặc vest đen , áo sơ mi đen và cravat đỏ . Xong xuôi xuống nhà chào bác rồi đánh xe sang nhà C . Gọi cửa mãi mới thấy mẹ C ra mở cổng
Em: con chào mẹ , vợ con đâu mẹ ?
MC: cha bố anh , cưới xin gì mà đã vợ vợ con con rồi
Em: thì con cứ gọi trước nhỡ đau sau này về với nhau thì sao
MC: cứ lúc ấy rồi tính
Nói chuyện với mẹ C một lúc rồi em xin phép lên phòng C , vừa vào phòng thì thấy C đang mặc đồ lót và ngồi trang điểm .
Em: anh tưởng em xong rồi chứ , giờ chưa xong à
C: thì em còn tắm rửa bao nhiêu là việc nữa mà
Em: zời ạ , nhanh lên không muộn rồi
C: thì từ từ , chắc gì người ta đã vào tiệc
Em: nói chung là em làm ơn nhanh lên hộ anh với .
C: em xong rồi mà , giờ chỉ mặc đồ nữa thôi là đi
C đứng lên cầm lọ nước hoa xịt vào người , cái mùi hoa lily thoang thoảng trong không khí thật là quyến rũ . Mặc xong cái váy C quay lưng để em kéo cái khóa lên , cái váy màu trắng bó sát vào người phía trên để lộ hai bờ vai và dưới chân váy thì xòe ra nhìn trông như là một bó hoa bị úp ngược . Xong C quay lại chỉnh cravat cho em rồi vòng tay ôm ngang người . Nhìn đồng hồ cũng sắp đến giờ rồi , xuống nhà chị kịp chào bố và mẹ C rồi em đi nhanh ra xe , đợi C yên vị xong em mới đánh xe thẳng ra ngoài phía đường đi ra Hồ Tây . Lái mất gần 20p thì ra đến chỗ khách sạn , em gửi xe vào bãi rồi cũng C đi vào trong . Đi lên cái quán Summit Lounge trên tầng thượng của Sofitel Plaza . Nhìn từ trên này có thể bao quát được hầu như là toàn bộ Hồ Tây . Em hỏi lễ tân bàn em đặt , nhìn C có vẻ ngạc nhiên
C: em tưởng anh bảo đi dự tiệc , hóa ra là lên đây à
Em: thì khác gì đi dự tiệc đâu em
C: thế mà làm em cứ tưởng
Em: tưởng cái lọ tương ấy
Đi ra bàn ngồi order một cốc đen và một capuchino cho C , thưởng thức cái hương vị cafe và nhạc sống thì còn gì bằng nữa . Cái cô ca sĩ đêm nay hát toàn bài em thích , nhìn đồng hồ cũng đến giờ đẹp rồi . Em đứng lên dặn C ngồi đợi em một chút , xong đi ra chỗ ông anh quản lý
Em: anh , em mượn cái đàn phía trên sân khấu được không ?
A: được chứ , để anh bảo chúng nó .
Em: à , tí nữa khi nào em đánh đàn xong , thì anh cho đêm bánh với hoa ra cho em nhé , lấy cho em một chai vang nữa
A: hoành tráng nhỉ , bao giờ định cưới , mà có quên phần anh không thế ?
Em: làm sao em quên được anh chứ , thôi cứ thế đi anh nhé .
Đợi cái thanh niên ca sĩ hát xong cái bài " Tìm lại bầu trời " của Tuấn Hưng . Em mới lên bục và nhờ mấy anh trong band không đánh gì chỉ phụ họa thêm tiếng lục lặc và ít tiếng chuông gió . Cởi áo khoác ra và ngồi yên vị trên ghế . Em kéo cái mic lại gần để nói
Em: Hôm nay là ngày vui nhất của anh , vì anh có em . Nên anh chẳng có món quà gì tặng em cả , vì vậy anh sẽ dùng bản nhạc này để tặng cho em . Và anh muốn nói rằng là " anh yêu em , nhiều lắm C ạ "
Tiếng vỗ tay và tiếng huýt gió của những người ở dưới làm em hơi giật mình . Bản " Kiss the rain " của Yiruma được cất lên , từng nốt từng nốt một được vang lên , giai điệu quen thuộc ấy đã in sâu trong em từ bao giờ . Từng dòng kí ức trong em ùa về , từ lúc gặp C , cùng C làm bao nhiêu việc và cũng với những gì C đã trải qua khiến em khẽ cười . Lúc bản nhạc kết thúc cũng là lúc mà mưa hơi lất phất rơi ngoài trời . Em lại tiếp tục phiêu với bản " She neva knowns " của Justa tee nhưng không có lời . Cứ thế cho đến hết bản nhạc , lúc những nốt cuối cùng cất lên , cũng là lúc mọi người vỗ tay không ngớt . Em lại kéo mic về phía mình
Em: để kết thúc màn độc diễn này , tôi xin tặng những đôi đang yêu nhau và những đôi sẽ yêu nhau một bài hát " Bài hát tặng em " của Hoàng tôn , dành cho các bạn nữ và một người tôi rất yêu . Có gì sai sót mong mọi người đừng chê xin cảm ơn
Lại một lần nữa tiếng vỗ tay cất lên , và đây cũng là lần đầu tiên em thấy cực kì hồi hộp giống như là chuẩn bị ra trận . Lướt qua từng phím đàn , cất lời bài hát ấy lến cùng với tất cả cảm xúc
Bao nhiêu đêm anh luôn trông mong một người là em đó
Khi cô đơn anh luôn nghĩ đến một người là em đó
Có biết bao dại khờ
Có biết bao đợi chờ
Riêng anh tưởng mình đang trong mơ
Và anh như thêm ngu ngơ vẩn vơ từ ngày mà em tới
Em mang cho anh bao yêu thương và một cuộc sống mới
Cứ lớn thêm từng ngày
Cứ vấn vương từng ngày
Những giây phút ta gần bên nhau...
Này em...niềm hạnh phúc trong anh là được nắm đôi tay nhỏ bé... của em...
Hát xong em đứng dậy đi xuống dưới chỗ bàn , C đang ngồi đấy nở nụ cười hạnh phúc nhất với em .
C: hát dở ẹc , mà đánh đàn cũng dở ẹc
Em: thì dở mà anh có bao giờ làm cái gì ra hồn đâu
C: không ra hồn nhưng vẫn là chồng em ngốc ạ , em yêu anh lắm .
Em giơ tay ra hiệu cho ông anh , tức thì hai nhân viên phục vụ bàn một người cầm chai vang , một người cầm cái bánh trên tay . Em thò tay vào trong túi áo , hơi run ( nhớ lại cái cảm giác lúc ấy thật sự là em cảm thấy run và cực kì ngượng ) rút từ trong túi ra một cái hộp be bé . Lúc bồi ban đi đến , cái bánh vừa đặt xuống , C trợn tròn mắt lên hết nhìn cái bánh rồi nhìn em . Em chẳng biết làm gì chỉ biết mìm cười với C .
Em: vậy là qua bao nhiêu thử thách và khó khăn rồi em nhỉ , hôm nay anh cũng đã hoàn thành những gì anh cần hoàn thành rồi , và anh cũng đã hạ quyết tâm rằng , anh sẽ đưa em về nhà anh . Vậy anh có một câu hỏi cho em , em có sẵn sàng nghe không .
C: anh ... anh cứ nói đi , em đang nghe ạ
Em: C à ( nhấc bàn tay C lên , và đặt cái hộp đã mở nắp ) , anh yêu em nhiều lắm , em có đồng ý làm vợ của anh và là mẹ của mấy đứa nhóc không em ?
C: tất nhiên là em đồng ý rồi , đố khoai sọ ngốc nghếch , em yêu anh
Em nhấc cái hộp lên rút chiếc nhẫn ra , từ từ nhẹ nhàng lồng chiếc nhấn vào ngón áp út . C giống như đang cố kìm nén cảm xúc , nhưng không giữ được thêm nữa , mọi thứ như vỡ òa ra , nước mắt của C chảy dài trên má . Em biết lúc này C vui lắm ,và hạnh phúc nữa . Mọi thứ giống như tràn ngập một màu hồng . C cắt bánh rồi đút cho em ăn lúc ăn xong C ghé vào tai em thì thầm
C: anh , đêm nay , anh phải thực hiện cho em một việc
Em: việc gì nữa ?
C: em muốn anh , là của em , em muốn anh và em ... ngủ với nhau
Em: trời ạ , tường việc gì chứ , tất nhiên rồi anh có sắp xếp cả việc ấy nữa mà
C: đồ khì gió , thế mà làm em tưởng
Em: ô hay , chả nhẽ không được
C: em yêu anh
Em: uhm, anh cũng yêu em ....
H: cảm ơn anh và chị
Em: sao em lại cảm ơn anh ?
H: vì đã vào kịp lúc ấy
Em: ài , em thật là có gì đâu , anh phải là người cảm ơn em mới đúng vì không có em thì chắc gì anh chị đã đạt được mục đích
H: mong là em sẽ không gặp rắc rối gì
Em: em cứ yên tâm đi không có rắc rối gì đâu , anh đảm bảo với em đấy
H: vâng , vậy còn cái việc em nhờ anh thì sao ?
Em: việc đấy à , em có câu trả lời chưa ?
H: nhưng em cần tiền để giúp mẹ chăm bố
Em: cái em cần bây giờ là học trước đã , còn gia đình em thì ...
Đang định nói tiếp thì thấy H dừng trước một căn nhà , cũng không to lắm , là nhà cấp 4 thôi . Thấy H về mẹ hắn vui mừng chào và cũng ngạc nhiên vì em đi cùng H . Cô bé hồn nhiên giới thiệu em là bạn của cô bé , và tíu tít kể chuyện trên lớp . Đâu có ai ngờ rằng một cô bé như thế kia lại là gái gọi tuổi teen . Chạnh lòng trước căn nhà đó , đúng là mẹ H chỉ bán mấy thứ lặt vặt chẳng đáng được bao nhiêu , chắc một thằng cũng chỉ kiếm được ít tiền . H nằng nặc đòi em vào trong nhà , thôi thì cũng thuận em cô bé , bước vào trong căn nhà , em thật sự chẳng tin vào mắt mình nữa . Trong nhà gần như là chẳng có gì lành lặn cả . Bàn ghế thì chỗ sứt chỗ hỏng , đến cái tivi cũng chẳng được lành lặn gì . Ở góc nhà là một cái phản to , trên cái phản đấy là bố H đang nằm ở đấy , cái chăn cáu bẩn đắp hở hừng trên ngực . Thật sự em bị shock trước cảnh đó , căn bệnh tai biến đã cướp đi nửa thân xác của người đàn ông ấy . Ông chỉ còn sử dụng được nửa bên trái , còn nửa người bên phải thì bị liệt không thế nào làm được gì cả . Nhìn thấy cảnh này thật sự em cũng cay cay ở khóe mắt , H bưng cốc nước ra cho em tươi cười giới thiệu với bố người bạn của em ấy là em . Nhìn bao quát quanh nhà đúng thật là H đã phải chịu nhục và chịu khổ nhiều rồi . Mẹ em đâu có bán được nhiều hàng hóa gì đâu , chỉ được một chút ít , còn lại em phải đi khách để lấy tiền phụ mẹ việc ăn học của hai chị em em , rồi tiền mua thuốc cho bố . Và lần nào em cũng nói dối là của người yêu bên nước ngoài chu cấp cho em vì biết nhà em như thế . Mẹ em tự hào vì em lắm học chưa năm nào là học sinh tiên tiến , em được khen và được mọi người trong xóm giúp em rất nhiều . Họ cũng giúp gia đình em được ít nhiều , nhưng một gia đình 3 người phụ nữ và một người nằm đó . Vậy mà em chỉ biết cắn răng chịu đựng một mình biết bao nhiều là chuyện , lúc này đến ngay cả bản thân em cũng phải khâm phục H , cô bé quả thật là đáng thương . Lúc em ra về cô bé cũng đi theo để chào em . Lúc này em mới thấy cô bé là người em cần phải giúp đỡ
Em: H này , nếu như nhà anh và bạn anh giúp được em , em sẽ hứa với anh em không đi khách nữa chứ ?
H: em không biết , anh chị giúp em được bao nhiêu nhưng đâu có giúp được em cả đời đâu
Em: không được cả đời , nhưng ít ra cũng phải được phần nào đó
H: em không cần ai thương hại em hết , chính bản thân em một khi đã chọn con đường này , thì dù có ai biết đi chăng nữa , em cũng sẽ vấn làm . Vì bây giờ nhà em đã như thế rồi , rồi còn nhiều thứ nữa . Không có tiền thì nhà em sẽ ra sao hả anh ?
Em: cái đấy em không cần lo đâu , mọi chuyện sẽ được giải quyết . Mà cái việc em nhờ , anh sẽ giúp em . Vậy có gì anh sẽ liên hệ với em sau nhé
H: Thật hả anh ? Em cảm ơn anh , hì
Em: Thật , vậy anh về nhé , em về đi , cầm tiền mà anh trả em đưa cho mẹ đi , bảo mẹ là anh giúp nhà em , không cần phải nói dối là đi làm thêm ở đâu nữa đâu . Nghe không ?
H: em biết rồi , thôi anh về đi không chị đợi , em chờ điện thoại của anh
Em: Rồi ok , anh biết rồi , anh về nhé
H vẫy tay chào em rồi quay lưng đi về phía căn nhà đó , còn em quay lại xe với bao nhiêu câu hỏi ngổn ngang trong đâu . Đánh xe về thẳng nhà C , nhìn đồng hồ cũng đã là 6h tối rồi , chẳng sớm gì nữa . Đến cổng thì thấy mẹ C vừa đi chợ về , thấy em và C bác vui lắm , cứ cười tít cả mắt . Em đưa C vào trong nhà , tiện kiếm cái gì bỏ bụng . Bố C đang đọc báo thấy em ông chỉ ử hử sau câu chào . Em biết là ở nhà C ai cũng chấp nhận em là một thành viên rồi , nhưng mà vẫn kiểu trong lòng đã tỏ nhưng vẻ ngoài con e . Em ngồi chơi với bố C một lúc rồi cũng xin phép đi về chuẩn bị cho tối nay . Vừa về đến nhà , thấy bà bác mặt nặng mày nhẹ đang ngồi ở phòng khách . Em tưởng bà bác bị sao cơ hóa ra là ăn phải mấy thứ ngoài chợ nên bị anh Tào đòi đàm đạo nhiều quá nên mệt . Lên nhà tắm rửa rồi xuống nhà ăn cơm, rồi lại thay đồ . Tối nay em quyết định mặc vest đen , áo sơ mi đen và cravat đỏ . Xong xuôi xuống nhà chào bác rồi đánh xe sang nhà C . Gọi cửa mãi mới thấy mẹ C ra mở cổng
Em: con chào mẹ , vợ con đâu mẹ ?
MC: cha bố anh , cưới xin gì mà đã vợ vợ con con rồi
Em: thì con cứ gọi trước nhỡ đau sau này về với nhau thì sao
MC: cứ lúc ấy rồi tính
Nói chuyện với mẹ C một lúc rồi em xin phép lên phòng C , vừa vào phòng thì thấy C đang mặc đồ lót và ngồi trang điểm .
Em: anh tưởng em xong rồi chứ , giờ chưa xong à
C: thì em còn tắm rửa bao nhiêu là việc nữa mà
Em: zời ạ , nhanh lên không muộn rồi
C: thì từ từ , chắc gì người ta đã vào tiệc
Em: nói chung là em làm ơn nhanh lên hộ anh với .
C: em xong rồi mà , giờ chỉ mặc đồ nữa thôi là đi
C đứng lên cầm lọ nước hoa xịt vào người , cái mùi hoa lily thoang thoảng trong không khí thật là quyến rũ . Mặc xong cái váy C quay lưng để em kéo cái khóa lên , cái váy màu trắng bó sát vào người phía trên để lộ hai bờ vai và dưới chân váy thì xòe ra nhìn trông như là một bó hoa bị úp ngược . Xong C quay lại chỉnh cravat cho em rồi vòng tay ôm ngang người . Nhìn đồng hồ cũng sắp đến giờ rồi , xuống nhà chị kịp chào bố và mẹ C rồi em đi nhanh ra xe , đợi C yên vị xong em mới đánh xe thẳng ra ngoài phía đường đi ra Hồ Tây . Lái mất gần 20p thì ra đến chỗ khách sạn , em gửi xe vào bãi rồi cũng C đi vào trong . Đi lên cái quán Summit Lounge trên tầng thượng của Sofitel Plaza . Nhìn từ trên này có thể bao quát được hầu như là toàn bộ Hồ Tây . Em hỏi lễ tân bàn em đặt , nhìn C có vẻ ngạc nhiên
C: em tưởng anh bảo đi dự tiệc , hóa ra là lên đây à
Em: thì khác gì đi dự tiệc đâu em
C: thế mà làm em cứ tưởng
Em: tưởng cái lọ tương ấy
Đi ra bàn ngồi order một cốc đen và một capuchino cho C , thưởng thức cái hương vị cafe và nhạc sống thì còn gì bằng nữa . Cái cô ca sĩ đêm nay hát toàn bài em thích , nhìn đồng hồ cũng đến giờ đẹp rồi . Em đứng lên dặn C ngồi đợi em một chút , xong đi ra chỗ ông anh quản lý
Em: anh , em mượn cái đàn phía trên sân khấu được không ?
A: được chứ , để anh bảo chúng nó .
Em: à , tí nữa khi nào em đánh đàn xong , thì anh cho đêm bánh với hoa ra cho em nhé , lấy cho em một chai vang nữa
A: hoành tráng nhỉ , bao giờ định cưới , mà có quên phần anh không thế ?
Em: làm sao em quên được anh chứ , thôi cứ thế đi anh nhé .
Đợi cái thanh niên ca sĩ hát xong cái bài " Tìm lại bầu trời " của Tuấn Hưng . Em mới lên bục và nhờ mấy anh trong band không đánh gì chỉ phụ họa thêm tiếng lục lặc và ít tiếng chuông gió . Cởi áo khoác ra và ngồi yên vị trên ghế . Em kéo cái mic lại gần để nói
Em: Hôm nay là ngày vui nhất của anh , vì anh có em . Nên anh chẳng có món quà gì tặng em cả , vì vậy anh sẽ dùng bản nhạc này để tặng cho em . Và anh muốn nói rằng là " anh yêu em , nhiều lắm C ạ "
Tiếng vỗ tay và tiếng huýt gió của những người ở dưới làm em hơi giật mình . Bản " Kiss the rain " của Yiruma được cất lên , từng nốt từng nốt một được vang lên , giai điệu quen thuộc ấy đã in sâu trong em từ bao giờ . Từng dòng kí ức trong em ùa về , từ lúc gặp C , cùng C làm bao nhiêu việc và cũng với những gì C đã trải qua khiến em khẽ cười . Lúc bản nhạc kết thúc cũng là lúc mà mưa hơi lất phất rơi ngoài trời . Em lại tiếp tục phiêu với bản " She neva knowns " của Justa tee nhưng không có lời . Cứ thế cho đến hết bản nhạc , lúc những nốt cuối cùng cất lên , cũng là lúc mọi người vỗ tay không ngớt . Em lại kéo mic về phía mình
Em: để kết thúc màn độc diễn này , tôi xin tặng những đôi đang yêu nhau và những đôi sẽ yêu nhau một bài hát " Bài hát tặng em " của Hoàng tôn , dành cho các bạn nữ và một người tôi rất yêu . Có gì sai sót mong mọi người đừng chê xin cảm ơn
Lại một lần nữa tiếng vỗ tay cất lên , và đây cũng là lần đầu tiên em thấy cực kì hồi hộp giống như là chuẩn bị ra trận . Lướt qua từng phím đàn , cất lời bài hát ấy lến cùng với tất cả cảm xúc
Bao nhiêu đêm anh luôn trông mong một người là em đó
Khi cô đơn anh luôn nghĩ đến một người là em đó
Có biết bao dại khờ
Có biết bao đợi chờ
Riêng anh tưởng mình đang trong mơ
Và anh như thêm ngu ngơ vẩn vơ từ ngày mà em tới
Em mang cho anh bao yêu thương và một cuộc sống mới
Cứ lớn thêm từng ngày
Cứ vấn vương từng ngày
Những giây phút ta gần bên nhau...
Này em...niềm hạnh phúc trong anh là được nắm đôi tay nhỏ bé... của em...
Hát xong em đứng dậy đi xuống dưới chỗ bàn , C đang ngồi đấy nở nụ cười hạnh phúc nhất với em .
C: hát dở ẹc , mà đánh đàn cũng dở ẹc
Em: thì dở mà anh có bao giờ làm cái gì ra hồn đâu
C: không ra hồn nhưng vẫn là chồng em ngốc ạ , em yêu anh lắm .
Em giơ tay ra hiệu cho ông anh , tức thì hai nhân viên phục vụ bàn một người cầm chai vang , một người cầm cái bánh trên tay . Em thò tay vào trong túi áo , hơi run ( nhớ lại cái cảm giác lúc ấy thật sự là em cảm thấy run và cực kì ngượng ) rút từ trong túi ra một cái hộp be bé . Lúc bồi ban đi đến , cái bánh vừa đặt xuống , C trợn tròn mắt lên hết nhìn cái bánh rồi nhìn em . Em chẳng biết làm gì chỉ biết mìm cười với C .
Em: vậy là qua bao nhiêu thử thách và khó khăn rồi em nhỉ , hôm nay anh cũng đã hoàn thành những gì anh cần hoàn thành rồi , và anh cũng đã hạ quyết tâm rằng , anh sẽ đưa em về nhà anh . Vậy anh có một câu hỏi cho em , em có sẵn sàng nghe không .
C: anh ... anh cứ nói đi , em đang nghe ạ
Em: C à ( nhấc bàn tay C lên , và đặt cái hộp đã mở nắp ) , anh yêu em nhiều lắm , em có đồng ý làm vợ của anh và là mẹ của mấy đứa nhóc không em ?
C: tất nhiên là em đồng ý rồi , đố khoai sọ ngốc nghếch , em yêu anh
Em nhấc cái hộp lên rút chiếc nhẫn ra , từ từ nhẹ nhàng lồng chiếc nhấn vào ngón áp út . C giống như đang cố kìm nén cảm xúc , nhưng không giữ được thêm nữa , mọi thứ như vỡ òa ra , nước mắt của C chảy dài trên má . Em biết lúc này C vui lắm ,và hạnh phúc nữa . Mọi thứ giống như tràn ngập một màu hồng . C cắt bánh rồi đút cho em ăn lúc ăn xong C ghé vào tai em thì thầm
C: anh , đêm nay , anh phải thực hiện cho em một việc
Em: việc gì nữa ?
C: em muốn anh , là của em , em muốn anh và em ... ngủ với nhau
Em: trời ạ , tường việc gì chứ , tất nhiên rồi anh có sắp xếp cả việc ấy nữa mà
C: đồ khì gió , thế mà làm em tưởng
Em: ô hay , chả nhẽ không được
C: em yêu anh
Em: uhm, anh cũng yêu em ....