Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 15
Bạch quang dần dần tiêu tán, một người từ trên không trung chậm rãi đáp xuống trước mặt mọi người. Một thân trường bào trắng không nhiễm một chút máu nào, không bị núi Tật Phong ảnh hưởng, có thể thấy thực lực của người này rất cường đại.
Khắc Lôi Nhã quan sát người kia. Nam tử này trẻ tuổi, chừng hai mươi tuổi nhưng trên thân trường bào màu trắng của hắn lộ ra màu vàng tinh xảo, hắn có địa vị không thấp trong thần điện Quang Minh. Một mái tóc bạc phiêu dật, dung nhan tuyệt mỹ hiện ra, đôi mắt màu tím hiếm thấy, khiến cho người ta càng muốn ngắm nhìn. Cả người hắn tản ra một cổ ánh sáng uy nghiêm, không thể xâm phạm.
Nam tử trẻ tuổi lạnh nhạt nhìn mọi người một cái, khi nhìn thấy Khắc Lôi Nhã, trong ánh mắt chợt vụt sáng, sau đó liền dời đi, không nói gì. Chỉ là chậm rãi giơ tay, một uy lực kinh người cứ như vậy tản ra. Phong Lang trên mặt đất liền phát ra thanh âm ô ô. Hình như là đang sợ hãi cái gì.Rất nhanh, Phong Lang cư nhiên bò dậy từ từ chậm rãi lùi lại, lui đi. Đồng thời, sự oai phong, cường uy của hắn bao phủ khiến cho mọi người có chút khó thở, thậm chí còn có ý nghĩ muốn quỳ xuống cúng bái. Nếu là người dân bình thường, bây giờ sớm đã đã quỳ xuống cúng bái rồi, nhưng mọi người ở đây đều không phải dân thường, đương nhiên cũng đè xuống được sự kích động của mình.
Nam tử trẻ tuổi kia dường như nhìn thấy tình huống bên này, ngón tay nhẹ nhàng vung lên, giải trừ sự cường uy bên này. Tất cả mọi người thở phào một cái.
Sắc mặt của Khắc Lôi Nhã lại trầm xuống. Đây chính là cường giả sao? Đây là lực lượng, là sự chênh lệch giữa nàng và cường giả! Đến lúc nào, nàng mới vượt qua được người này.
Nam tử tuyệt mỹ kia lần nữa phất tay, một ánh sáng liền bao phủ, vây quanh những người bị thương. Vết thương của họ nhanh chóng phục hồi. Tiếng kinh hô lại bắt đầu vang lên. Mục sư, nam tử áo trắng này lại là Mục sư! Hiếm khi Mục sư lại xuất hiện ở những chỗ như thế này. Hơn nữa chỉ cần vung tay đã chữa trị cho cả đoàn.
Không chờ mọi người nói cảm ơn, nam tử kia nhanh chóng bay đi, biến mất khỏi tầm mắt của mọi người. Chờ mọi người phục hồi tinh thần lại mới nhớ tới mình đã thất lễ, vẫn kinh ngạc về thực lực của nam tử kia mà quên không cảm ơn ân nhân của bọn họ.
Khắc Lôi Nhã nhìn bóng đêm, thật lâu không nói gì. Tẫn Diêm trầm mặc, hắn hình như có thể cảm thấy trong lòng Khắc Lôi Nhã có vẻ dao động.
"Tiểu thư xinh đẹp, các ngươi làm sao lại xuất hiện tại nơi này? Chính là hai người các ngươi?" – Khắc Á Tư nhìn quanh bốn phía, không có phát hiện những người khác, liền tò mò hỏi Khắc Lôi Nhã.
" Ừ, để làm nhiệm vụ." – Khắc Lôi Nhã trả lời ngắn gọn.
"Thật là thật cám ơn các ngươi đã trợ giúp." – Khắc Á Tư mỉm cười, từ đáy lòng cảm tạ
“Còn chưa thỉnh giáo thanh danh của tiểu thư.”
"Không cần, chúng ta cũng không giúp được gì.” – Khắc Lôi Nhã nhàn nhạt nói một câu.
"Không thể nói như vậy tiểu thư. Chỉ cần người có lòng giúp chúng ta là tốt rồi.” – Khắc Á Tư nghiêm túc trả lời.
“Hiện tại đã không còn nguy hiểm.” – Tâm tình Khắc Lôi Nhã hiển nhiên không tốt lắm, lạnh lùng nói:
“Vậy chúng ta xin từ biệt, Tẫn Diêm, đi thôi."
"Đợi chút, tiểu thư, nếu như không ghét bỏ, chúng ta hãy cùng cắm trại ở đây đi. Chúng ta thấy núi Tật Phong có chút khác thường so với mọi khi, hình như đã có chuyện gì xảy ra, cho nên mới gặp được bầy Phong Lang” – Khắc Á Tư chân thành nói. Hắn thật sự lo lắng cho an toàn của vị tiểu thư xinh đẹp này. Nếu như nữ nhân sinh đẹp như vậy mất mạng trong tay ma thú xấu xí, thật đúng là chuyện khiến cho người ta hối tiếc.
“Khắc Lôi Nhã, hắn nói có chút đạo lí. Nơi này có điểm khác thường." - Tẫn Diêm nhỏ giọng nói bên tai Khắc Lôi Nhã:
“Không bằng chúng ta trước tiên ở nơi này cắm trại, ngày mai đến nơi đó liền tách ra.”- Khắc Lôi Nhã suy nghĩ một chút rồi gật đầu một cái, không khí nơi này thật quỷ dị, kỳ quái.
Ban đêm, một đống lửa bùng lên khiến cho không gian sáng lên, trên mỗi lều cũng đã lên đèn.
Khắc Nhã Lôi một mình ngồi trong lều, hấp thu nguyên tố ma pháp ở nơi này. Ma pháp ở núi Tật Phong hiển nhiên so với bên ngoài dày hơn nhiều.
Tẫn Diêm ngồi cách đó không xa, đang cùng mọi người trò chuyện, tán gẫu.
"Huynh đệ, hôm nay cám ơn các ngươi. Ta tên là Khắc Á Tư,là đội trưởng của Thiết Huyết dong binh đoàn. Còn ngươi thì sao?” – Khắc Á Tư cầm túi rượu uống, bọn họ đang cùng nhau ăn mừng khi mới thoát chết. Nhưng cũng có chừng mực, tuyệt đối sẽ không uống rượu say.
"Tẫn Diêm." - Tẫn Diêm nhàn nhạt trả lời.
“Còn vị tiểu thư kia, là Khắc Lôi Nhã.”- Khắc Á Tư vừa rồi mới nghe Tẫn Diêm gọi nàng như vậy, lần nữa xác nhận hỏi.
“Ừ. Chúng ta cũng không có giúp các ngươi cái gì. Người giúp các ngươi chính là nam tử của thần điện Quang Minh.” - Tẫn Diêm nhàn nhạt nói xong, ngăn chặn lời của Khắc Á Tư sắp sửa nói.
"Người kia, rất lợi hại." - Khắc Á Tư buông túi rượu trong tay xuống, nặng nề nói:
“Còn chưa sử dụng ma pháp, chỉ cần sự cường uy của hắn đã khiến cho ma thú phải lui đi. Còn có, áo khoác của hắn có hoa văn kim hoa, hắn ở thần điện Quang Minh tuyệt đối không phải người bình thường.”- Mặc dù khiến cho ma thú lui đi chỉ là Phong Lang cấp ba, nhưng chỉ dựa vào cường uy thì quả thật hắn rất cường hãn.
Tẫn Diêm trầm tư xuống, trong đầu nhớ đến nam tử có ánh mắt màu tím quý hiếm.
"Là Thánh tử của thần điện Quang Minh!"- Tẫn Diêm chợt mở miệng chắc chắn.
Khắc Á Tư cùng những người chung quanh nghe hắn nói vậy cũng sửng sốt. Một hồi lâu, Khắc Á Tư mới hồi hồn laị, chợt hiểu rõ nói:
“Nghe nói Thánh tử của thần điện Quang Minh có lực lượng ánh sáng, chẳng những là một Ma Pháp Sư cao cường, mà còn là một Mục sư hiếm thấy. Là người được Giáo Hoàng đề cử. Hơn nữa, hắn còn có đôi mắt màu tìm, có thể biết trước tương lai.”
Tẫn Diêm trầm mặc không nói gì. Những lời này cũng không nói quá sự thật, mới vừa rồi hắn cũng thấy được sự cường đại của nam tử kia. Nhưng là nói đôi mắt màu tím kia có thể biết trước tương lai, cái này chỉ sợ không phải sự thật. Tin đồn thường bị mọi người truyền đi một cách thái quá.
Trong lều, Khắc Đức chậm rãi mở mắt, ánh mắt hiện kên vẻ quật cường, không cam lòng.
Cường giả! Đây chính là cường giả trong cái thế giới này! Nhất định hắn phải trở nên mạnh mẽ, nhất định.
Thánh tử Thần Điện Quang Minh? Khắc Lôi Nhã lần nữa chậm rãi nhắm mắt. Sẽ có một ngày, nàng sẽ trở nên cường đại như vậy. Không! Nhất định sẽ vượt qua hắn.
Đây là lần đầu tiên Khắc Lôi Nhã cùng hắn gặp mặt, dĩ nhiên, tuyệt đối cũng không phải là lần cuối cùng.
Trong bầu trời đêm, ánh sao sáng ngời, quỹ đạo hình như chệch hướng một chút.
Bên trong thần điện Quang Minh
Một gian phòng âm u, một cô gái có mái tóc màu xanh bỗng nhíu mày. Đó chính là vị Chiêm Tinh Sư kia của thần điện Quang Minh, rất lợi hại. Nhìn giá gỗ trước mặt nàng, Thủy Tinh Cầu trong suốt, cư nhiên lại ẩn chứa một tia màu đen!
Tại sao? Nàng có một cảm không giác không lành xảy ra.
Hình như là có một lực lượng khổng lồ xuất hiện. Còn có quan hệ với thần điện Quang Minh trong tương lai. Rốt cuộc là cái gì?
Nàng chỉ có thể xác định, cảm giác này, tuyệt đối không phải là tốt.
Khắc Lôi Nhã quan sát người kia. Nam tử này trẻ tuổi, chừng hai mươi tuổi nhưng trên thân trường bào màu trắng của hắn lộ ra màu vàng tinh xảo, hắn có địa vị không thấp trong thần điện Quang Minh. Một mái tóc bạc phiêu dật, dung nhan tuyệt mỹ hiện ra, đôi mắt màu tím hiếm thấy, khiến cho người ta càng muốn ngắm nhìn. Cả người hắn tản ra một cổ ánh sáng uy nghiêm, không thể xâm phạm.
Nam tử trẻ tuổi lạnh nhạt nhìn mọi người một cái, khi nhìn thấy Khắc Lôi Nhã, trong ánh mắt chợt vụt sáng, sau đó liền dời đi, không nói gì. Chỉ là chậm rãi giơ tay, một uy lực kinh người cứ như vậy tản ra. Phong Lang trên mặt đất liền phát ra thanh âm ô ô. Hình như là đang sợ hãi cái gì.Rất nhanh, Phong Lang cư nhiên bò dậy từ từ chậm rãi lùi lại, lui đi. Đồng thời, sự oai phong, cường uy của hắn bao phủ khiến cho mọi người có chút khó thở, thậm chí còn có ý nghĩ muốn quỳ xuống cúng bái. Nếu là người dân bình thường, bây giờ sớm đã đã quỳ xuống cúng bái rồi, nhưng mọi người ở đây đều không phải dân thường, đương nhiên cũng đè xuống được sự kích động của mình.
Nam tử trẻ tuổi kia dường như nhìn thấy tình huống bên này, ngón tay nhẹ nhàng vung lên, giải trừ sự cường uy bên này. Tất cả mọi người thở phào một cái.
Sắc mặt của Khắc Lôi Nhã lại trầm xuống. Đây chính là cường giả sao? Đây là lực lượng, là sự chênh lệch giữa nàng và cường giả! Đến lúc nào, nàng mới vượt qua được người này.
Nam tử tuyệt mỹ kia lần nữa phất tay, một ánh sáng liền bao phủ, vây quanh những người bị thương. Vết thương của họ nhanh chóng phục hồi. Tiếng kinh hô lại bắt đầu vang lên. Mục sư, nam tử áo trắng này lại là Mục sư! Hiếm khi Mục sư lại xuất hiện ở những chỗ như thế này. Hơn nữa chỉ cần vung tay đã chữa trị cho cả đoàn.
Không chờ mọi người nói cảm ơn, nam tử kia nhanh chóng bay đi, biến mất khỏi tầm mắt của mọi người. Chờ mọi người phục hồi tinh thần lại mới nhớ tới mình đã thất lễ, vẫn kinh ngạc về thực lực của nam tử kia mà quên không cảm ơn ân nhân của bọn họ.
Khắc Lôi Nhã nhìn bóng đêm, thật lâu không nói gì. Tẫn Diêm trầm mặc, hắn hình như có thể cảm thấy trong lòng Khắc Lôi Nhã có vẻ dao động.
"Tiểu thư xinh đẹp, các ngươi làm sao lại xuất hiện tại nơi này? Chính là hai người các ngươi?" – Khắc Á Tư nhìn quanh bốn phía, không có phát hiện những người khác, liền tò mò hỏi Khắc Lôi Nhã.
" Ừ, để làm nhiệm vụ." – Khắc Lôi Nhã trả lời ngắn gọn.
"Thật là thật cám ơn các ngươi đã trợ giúp." – Khắc Á Tư mỉm cười, từ đáy lòng cảm tạ
“Còn chưa thỉnh giáo thanh danh của tiểu thư.”
"Không cần, chúng ta cũng không giúp được gì.” – Khắc Lôi Nhã nhàn nhạt nói một câu.
"Không thể nói như vậy tiểu thư. Chỉ cần người có lòng giúp chúng ta là tốt rồi.” – Khắc Á Tư nghiêm túc trả lời.
“Hiện tại đã không còn nguy hiểm.” – Tâm tình Khắc Lôi Nhã hiển nhiên không tốt lắm, lạnh lùng nói:
“Vậy chúng ta xin từ biệt, Tẫn Diêm, đi thôi."
"Đợi chút, tiểu thư, nếu như không ghét bỏ, chúng ta hãy cùng cắm trại ở đây đi. Chúng ta thấy núi Tật Phong có chút khác thường so với mọi khi, hình như đã có chuyện gì xảy ra, cho nên mới gặp được bầy Phong Lang” – Khắc Á Tư chân thành nói. Hắn thật sự lo lắng cho an toàn của vị tiểu thư xinh đẹp này. Nếu như nữ nhân sinh đẹp như vậy mất mạng trong tay ma thú xấu xí, thật đúng là chuyện khiến cho người ta hối tiếc.
“Khắc Lôi Nhã, hắn nói có chút đạo lí. Nơi này có điểm khác thường." - Tẫn Diêm nhỏ giọng nói bên tai Khắc Lôi Nhã:
“Không bằng chúng ta trước tiên ở nơi này cắm trại, ngày mai đến nơi đó liền tách ra.”- Khắc Lôi Nhã suy nghĩ một chút rồi gật đầu một cái, không khí nơi này thật quỷ dị, kỳ quái.
Ban đêm, một đống lửa bùng lên khiến cho không gian sáng lên, trên mỗi lều cũng đã lên đèn.
Khắc Nhã Lôi một mình ngồi trong lều, hấp thu nguyên tố ma pháp ở nơi này. Ma pháp ở núi Tật Phong hiển nhiên so với bên ngoài dày hơn nhiều.
Tẫn Diêm ngồi cách đó không xa, đang cùng mọi người trò chuyện, tán gẫu.
"Huynh đệ, hôm nay cám ơn các ngươi. Ta tên là Khắc Á Tư,là đội trưởng của Thiết Huyết dong binh đoàn. Còn ngươi thì sao?” – Khắc Á Tư cầm túi rượu uống, bọn họ đang cùng nhau ăn mừng khi mới thoát chết. Nhưng cũng có chừng mực, tuyệt đối sẽ không uống rượu say.
"Tẫn Diêm." - Tẫn Diêm nhàn nhạt trả lời.
“Còn vị tiểu thư kia, là Khắc Lôi Nhã.”- Khắc Á Tư vừa rồi mới nghe Tẫn Diêm gọi nàng như vậy, lần nữa xác nhận hỏi.
“Ừ. Chúng ta cũng không có giúp các ngươi cái gì. Người giúp các ngươi chính là nam tử của thần điện Quang Minh.” - Tẫn Diêm nhàn nhạt nói xong, ngăn chặn lời của Khắc Á Tư sắp sửa nói.
"Người kia, rất lợi hại." - Khắc Á Tư buông túi rượu trong tay xuống, nặng nề nói:
“Còn chưa sử dụng ma pháp, chỉ cần sự cường uy của hắn đã khiến cho ma thú phải lui đi. Còn có, áo khoác của hắn có hoa văn kim hoa, hắn ở thần điện Quang Minh tuyệt đối không phải người bình thường.”- Mặc dù khiến cho ma thú lui đi chỉ là Phong Lang cấp ba, nhưng chỉ dựa vào cường uy thì quả thật hắn rất cường hãn.
Tẫn Diêm trầm tư xuống, trong đầu nhớ đến nam tử có ánh mắt màu tím quý hiếm.
"Là Thánh tử của thần điện Quang Minh!"- Tẫn Diêm chợt mở miệng chắc chắn.
Khắc Á Tư cùng những người chung quanh nghe hắn nói vậy cũng sửng sốt. Một hồi lâu, Khắc Á Tư mới hồi hồn laị, chợt hiểu rõ nói:
“Nghe nói Thánh tử của thần điện Quang Minh có lực lượng ánh sáng, chẳng những là một Ma Pháp Sư cao cường, mà còn là một Mục sư hiếm thấy. Là người được Giáo Hoàng đề cử. Hơn nữa, hắn còn có đôi mắt màu tìm, có thể biết trước tương lai.”
Tẫn Diêm trầm mặc không nói gì. Những lời này cũng không nói quá sự thật, mới vừa rồi hắn cũng thấy được sự cường đại của nam tử kia. Nhưng là nói đôi mắt màu tím kia có thể biết trước tương lai, cái này chỉ sợ không phải sự thật. Tin đồn thường bị mọi người truyền đi một cách thái quá.
Trong lều, Khắc Đức chậm rãi mở mắt, ánh mắt hiện kên vẻ quật cường, không cam lòng.
Cường giả! Đây chính là cường giả trong cái thế giới này! Nhất định hắn phải trở nên mạnh mẽ, nhất định.
Thánh tử Thần Điện Quang Minh? Khắc Lôi Nhã lần nữa chậm rãi nhắm mắt. Sẽ có một ngày, nàng sẽ trở nên cường đại như vậy. Không! Nhất định sẽ vượt qua hắn.
Đây là lần đầu tiên Khắc Lôi Nhã cùng hắn gặp mặt, dĩ nhiên, tuyệt đối cũng không phải là lần cuối cùng.
Trong bầu trời đêm, ánh sao sáng ngời, quỹ đạo hình như chệch hướng một chút.
Bên trong thần điện Quang Minh
Một gian phòng âm u, một cô gái có mái tóc màu xanh bỗng nhíu mày. Đó chính là vị Chiêm Tinh Sư kia của thần điện Quang Minh, rất lợi hại. Nhìn giá gỗ trước mặt nàng, Thủy Tinh Cầu trong suốt, cư nhiên lại ẩn chứa một tia màu đen!
Tại sao? Nàng có một cảm không giác không lành xảy ra.
Hình như là có một lực lượng khổng lồ xuất hiện. Còn có quan hệ với thần điện Quang Minh trong tương lai. Rốt cuộc là cái gì?
Nàng chỉ có thể xác định, cảm giác này, tuyệt đối không phải là tốt.