Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chương-127
Tại hạ chỉ là một mỹ nữ an tĩnh - Chương 123: Sau tin buồn
Vài ngày sau khi đại quân của Lục nguyên soái lên đường viễn chinh, Hàn gia ở Giang Nam mới nhận được tin báo và thư của Tịnh Kỳ
Tam phu nhân trước kia vốn là người dễ xúc động, nhưng qua một thời gian chứng kiến sự trưởng thành mạnh mẽ, kiên cường của các con, trái tim bà cũng trở nên sắt đá hơn bao giờ hết Không nhỏ một giọt lệ, chỉ đứng lặng in trông về nơi xa, đều đều cất giọng nói với Lục Vĩ Kỳ:
- Con trai, chúng ta không thể cứ im lặng mà sống ở đây được Về kinh thành thôi Trở về mở lại cánh cổng lớn Lục phủ, chờ tin chiến thắng của Phụ thân và các caca, tỉ tỉ con
Còn người là còn tất cả, tiền tuyến đã anh dũng vì giang sơn mà không tiếc sinh mạng Vậy thì những người ở lại sẽ làm hậu phương vững chắc, để người nơi phương xa an lòng
Tam phu nhân bàn với Hàn lão gia, để bà trở về kinh thành, thay Tịnh Kỳ mở rộng Quang Minh Các Hiện tại, Lục gia đã không còn gì phải e dè, trốn tránh nữa rồi Ngã xuống ở đâu, đứng lên ở đó, đường hoàng mà đối diện với những kẻ ác tâm Suy nghĩ này quá táo bạo, Hàn lão gia tuy rằng đồng ý nhưng vẫn phải khuyên nhủ chờ thời cơ
Bởi vì làm ăn buôn bán không phải cứ mạnh miệng là được Phải biết luồn cúi, biết lươn lẹo mới thành công Không thể nói ta có tiền rồi ta thích mở Các ở đâu thì mở Đó không phải là cách mà kẻ kiếm ra nhiều tiền hành động Tam phu nhân nghe xong tự thấy bản thân đã lớn tuổi nhưng thậm chí còn không được bình tĩnh bằng Tịnh Kỳ Nhớ khi xưa, con gái có tài hoa, mỹ mạo nhưng chưa bao giờ phô trương Có tiền nhiều nhưng không vung như nước Chính là đã theo ngoại tổ phụ học được không ít
Vậy là Tam phu nhân gác cái danh tài nữ, quyết tâm theo cha học buôn bán từ đầu
Lại nói 15 người Ưng Liệp đoàn sau khi được Tịnh Kỳ giao phó, đi mãi không thấy trở về Ròng rã mà ba tháng trôi qua, phía Giang Nam không thấy người về mà nơi kinh thành cũng chẳng thấy tăm hơi Sợ là có chuyện bất trắc, nhưng Lục gia để lại không nhiều hộ vệ, không thể phái hết người đi tìm bọn họ
Trong khi ấy, ở kinh thành, Tứ vương gia sau khi đạt được âm mưu, liền ngay lập tức tìm cách chĩa mũi giáo vào Thất vương Triệt tiêu toàn bộ phe cánh của Thất vương gia càng nhanh càng tốt, tránh đêm dài lắm mộng
Tứ vương mặc dù không biết nhiều chuyện của vị hoàng tử chưa gặp mặt đã chết kia, nhưng lại rất giỏi đoán lòng người mà ra tay Lờ mờ biết được chuyện của Di Hòa quận chúa, liền chắc chắn sau vụ này có dính líu tới cả Đại thân vương Đại thân vương lại từng có giao ước, không bao giờ can thiệp vào chuyện triều đình, mỗi bên một cõi
Vậy nên Tứ vương gia viết một bức thư gửi cho Đại thân vương, ám chỉ rằng cháu trai người, vị hoàng tử xấu số đã thiệt mạng trên đường trở về kinh thành đoàn tụ với phụ hoàng Người dù có đau thương cũng nên nhớ rõ lời thề năm xưa, không thể xuất quân can sự chuyện chính sự nơi kinh thành Nếu như có tìm được xác, sẽ mang về Trung Tây, coi như an ủi tấm lòng Ngoại tổ phụ
Đại thân vương nhận được thư, hận không thể xé xác Tứ vương thành nghìn mảnh Người làm sao mà không nhớ lời thề năm xưa Vậy nên người mới sắp xếp Linh Hoa ở bên cạnh Thần Phong Con bé là người có thân thế vô cùng đặc biệt, sẽ là mối dây liên kết để Đại thân vương có thể can thiệp giúp đỡ Thần Phong những lúc nguy cấp
Nhưng còn tính toán gì được nữa khi mà Thần Phong đã đi rồi? Đau lòng, uất hận, Đại thân vương không ngại thể hiện cảm xúc bi thương của bản thân trước mặt sứ giả do Tứ vương gia phái đến
Run run cầm giấy bút, viết vài dòng chứng tỏ bản thân đã rõ, cảm tạ Tứ vương đưa tin Viết xong, người thẳng tay ném mạnh bút ra ngoài, đóng triện, cầm tờ giấy đưa ra trước mặt viên sứ giả:
- Ở đây xong việc của ngươi rồi, quay trở về đi!
Tên sứ giả nhếch mép, hai tay cung kính đóng lấy bức thư ngắn ngủi, chữ viết xiêu vẹo, bỏ vào bao, cúi đầu cáo lui Hắn vừa đi vừa nghênh ngang nhìn toàn thể trên dưới Đại thân vương phủ Đợi ta về rồi, các người cứ thoải mái mà khóc thương đi!
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Ngontinh.vn
Vài ngày sau khi đại quân của Lục nguyên soái lên đường viễn chinh, Hàn gia ở Giang Nam mới nhận được tin báo và thư của Tịnh Kỳ
Tam phu nhân trước kia vốn là người dễ xúc động, nhưng qua một thời gian chứng kiến sự trưởng thành mạnh mẽ, kiên cường của các con, trái tim bà cũng trở nên sắt đá hơn bao giờ hết Không nhỏ một giọt lệ, chỉ đứng lặng in trông về nơi xa, đều đều cất giọng nói với Lục Vĩ Kỳ:
- Con trai, chúng ta không thể cứ im lặng mà sống ở đây được Về kinh thành thôi Trở về mở lại cánh cổng lớn Lục phủ, chờ tin chiến thắng của Phụ thân và các caca, tỉ tỉ con
Còn người là còn tất cả, tiền tuyến đã anh dũng vì giang sơn mà không tiếc sinh mạng Vậy thì những người ở lại sẽ làm hậu phương vững chắc, để người nơi phương xa an lòng
Tam phu nhân bàn với Hàn lão gia, để bà trở về kinh thành, thay Tịnh Kỳ mở rộng Quang Minh Các Hiện tại, Lục gia đã không còn gì phải e dè, trốn tránh nữa rồi Ngã xuống ở đâu, đứng lên ở đó, đường hoàng mà đối diện với những kẻ ác tâm Suy nghĩ này quá táo bạo, Hàn lão gia tuy rằng đồng ý nhưng vẫn phải khuyên nhủ chờ thời cơ
Bởi vì làm ăn buôn bán không phải cứ mạnh miệng là được Phải biết luồn cúi, biết lươn lẹo mới thành công Không thể nói ta có tiền rồi ta thích mở Các ở đâu thì mở Đó không phải là cách mà kẻ kiếm ra nhiều tiền hành động Tam phu nhân nghe xong tự thấy bản thân đã lớn tuổi nhưng thậm chí còn không được bình tĩnh bằng Tịnh Kỳ Nhớ khi xưa, con gái có tài hoa, mỹ mạo nhưng chưa bao giờ phô trương Có tiền nhiều nhưng không vung như nước Chính là đã theo ngoại tổ phụ học được không ít
Vậy là Tam phu nhân gác cái danh tài nữ, quyết tâm theo cha học buôn bán từ đầu
Lại nói 15 người Ưng Liệp đoàn sau khi được Tịnh Kỳ giao phó, đi mãi không thấy trở về Ròng rã mà ba tháng trôi qua, phía Giang Nam không thấy người về mà nơi kinh thành cũng chẳng thấy tăm hơi Sợ là có chuyện bất trắc, nhưng Lục gia để lại không nhiều hộ vệ, không thể phái hết người đi tìm bọn họ
Trong khi ấy, ở kinh thành, Tứ vương gia sau khi đạt được âm mưu, liền ngay lập tức tìm cách chĩa mũi giáo vào Thất vương Triệt tiêu toàn bộ phe cánh của Thất vương gia càng nhanh càng tốt, tránh đêm dài lắm mộng
Tứ vương mặc dù không biết nhiều chuyện của vị hoàng tử chưa gặp mặt đã chết kia, nhưng lại rất giỏi đoán lòng người mà ra tay Lờ mờ biết được chuyện của Di Hòa quận chúa, liền chắc chắn sau vụ này có dính líu tới cả Đại thân vương Đại thân vương lại từng có giao ước, không bao giờ can thiệp vào chuyện triều đình, mỗi bên một cõi
Vậy nên Tứ vương gia viết một bức thư gửi cho Đại thân vương, ám chỉ rằng cháu trai người, vị hoàng tử xấu số đã thiệt mạng trên đường trở về kinh thành đoàn tụ với phụ hoàng Người dù có đau thương cũng nên nhớ rõ lời thề năm xưa, không thể xuất quân can sự chuyện chính sự nơi kinh thành Nếu như có tìm được xác, sẽ mang về Trung Tây, coi như an ủi tấm lòng Ngoại tổ phụ
Đại thân vương nhận được thư, hận không thể xé xác Tứ vương thành nghìn mảnh Người làm sao mà không nhớ lời thề năm xưa Vậy nên người mới sắp xếp Linh Hoa ở bên cạnh Thần Phong Con bé là người có thân thế vô cùng đặc biệt, sẽ là mối dây liên kết để Đại thân vương có thể can thiệp giúp đỡ Thần Phong những lúc nguy cấp
Nhưng còn tính toán gì được nữa khi mà Thần Phong đã đi rồi? Đau lòng, uất hận, Đại thân vương không ngại thể hiện cảm xúc bi thương của bản thân trước mặt sứ giả do Tứ vương gia phái đến
Run run cầm giấy bút, viết vài dòng chứng tỏ bản thân đã rõ, cảm tạ Tứ vương đưa tin Viết xong, người thẳng tay ném mạnh bút ra ngoài, đóng triện, cầm tờ giấy đưa ra trước mặt viên sứ giả:
- Ở đây xong việc của ngươi rồi, quay trở về đi!
Tên sứ giả nhếch mép, hai tay cung kính đóng lấy bức thư ngắn ngủi, chữ viết xiêu vẹo, bỏ vào bao, cúi đầu cáo lui Hắn vừa đi vừa nghênh ngang nhìn toàn thể trên dưới Đại thân vương phủ Đợi ta về rồi, các người cứ thoải mái mà khóc thương đi!
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Ngontinh.vn