-
Chương 417
Nàng thật ra có chút tò mò, dưới tình huống quẫn bách này, trạng thái Dao Trì tiên tử sẽ ra sao? Có lẽ sẽ giống như bông hoa trắng nhu nhược cầu cứu Nam Cung Lưu Vân nhỉ?
Thái độ của Dao Trì tiên tử nằm ngoài ý liệu của Tô Lạc.
Chỉ thấy nàng ngồi khoanh hai chân lại, hai tròng mắt nhắm chặt, tựa hồ không chút để ý bất cứ điều gì đang xảy ra bên ngoài, một lòng đắm chìm trong tu luyện, hình tượng kia, thật sự giống như tiên tử siêu phàm thoát tục.
Dao Trì tiên tử thật sự tâm bình khí hòa, nỗi lòng yên lặng?
Tô Lạc chỉ nhìn chằm chằm nàng ta, sau một lúc lâu sau, cặp mắt kia quả nhiên hơi hé lộ ra sự tức giận…
Tô Lạc thấy vậy, cao thâm khó đoán mà cười.
“Ngoan, đừng lãng phí thời gian, xem bí kíp xung quanh chọn nhặt vài quyển đi.” Nam Cung Lưu Vân sủng nịch mà xoa xoa đầu Tô Lạc, cười nhắc nhở.
Một câu nói làm bừng tỉnh người trong mộng, Tô Lạc vội gật đầu.
Xem trò hay của bọn họ thì lúc nào cũng có thể, nhưng trăm cay ngàn đắng đi vào Bí Kíp Thất, lại không mang về được quyển bí kíp nào, chẳng phải là quá cực thân hay sao?
Tô Lạc dùng tốc độ cực nhanh vọt đến vách tường bên cạnh, ánh mắt như điện mà tìm kiếm trên vách tường.
“Ô…” Đôi mắt Tô Lạc trở nên sáng ngời, phát hiện có một cái kệ sách có khắc chữ hệ không gian.
Bí kíp tu luyện hệ không gian?
Vẫn còn có bí kíp tu luyện hệ không gian, phát hiện này tức khắc khiến Tô Lạc vui mừng khôn xiết.
Phải biết rằng trên đại lục, pháp sư không gian cực kỳ thưa thớt, pháp môn tu luyện hệ không gian lưu truyền tới nay càng ngày càng thiếu thốn, cho dù là Nam Cung Lưu Vân ra sức tìm cũng cơ hồ tìm không được.
Tô Lạc có nguyên tố không gian, nhưng nàng không thể làm được gì, có thể xem là vô dụng, bởi vì nàng tìm không thấy bí kíp tu luyện của hệ không gian, căn bản không thể nào tu luyện.
Nhưng hiện tại, bí kíp tu luyện tốt như vậy bày ra ở trước mặt nàng… Khóe miệng Tô Lạc gợi lên nụ cười đắc ý.
Khi Tô Lạc duỗi tay đi lấy bí kíp, những người bị treo trên không trung tất cả đều nhìn chằm chằm nàng không chớp mắt.
Vừa rồi khi bọn họ lấy bí kíp nhất thời không đề phòng mà bị treo lên, hiện tại Tô Lạc đi lấy, nàng có thể tránh được vận mệnh như vậy sao? Khóe môi Dao Trì tiên tử treo lên một nụ cười lạnh trào phúng.
Hiện tại nàng tuy rằng xui xẻo, nhưng Tô Lạc tuyệt đối sẽ cùng nàng xui xẻo, như vậy tâm nàng cũng đã cân bằng rồi.
Bắc Thần Ảnh vô cùng tốt bụng, hắn không ngừng chụp vách tường của quả cầu trong suốt, ý đồ nhắc nhở Tô Lạc không nên đi lấy bí kíp.
Bởi vì một khi cầm bí kíp thì sẽ bị treo lên, mà một khi bị treo lên, căn bản là không có cách nào thoát ra. Bắc Thần Ảnh lo lắng bản thân không chừng sẽ cùng Tử Ngư điện vĩnh viễn biến mất, cho nên hắn không hy vọng Tô Lạc mạo hiểm như vậy.
Kỳ thật những kẻ đơn thuần này nào biết đâu rằng, Nam Cung Lưu Vân sớm đã định đưa cả nhóm trở thành vật thí nghiệm.
Hắn ở trong quả cầu quơ tay múa chân không ngừng nhắc nhở, ngón tay của Tô Lạc cũng đã tiếp xúc đến quyển “ Tu luyện pháp tắc không gian”.
Làm mọi người chấn động chính là, Tô Lạc lấy được quyển bí kíp, hơn nữa dưới chân nàng… không hề thấy có thứ gì bắn ra.
Bốn phía đều yên tĩnh.
Không có bất cứ dị thường gì.
Tức khắc.
Thái tử ngây người.
Bắc Thần Ảnh trợn tròn mắt.
Dao Trì tiên tử sắp điên rồi.
Quả thực quá đáng, quả thực không thể tưởng tượng!
Rõ ràng cả đám người chạm vào bí kíp đều bị trừng phạt, bị treo lên, vì cái gì nàng lại không cần bị trừng phạt?
Rốt cuộc chuyện này là như thế nào? Ai có thể nói cho bọn họ rốt cuộc chuyện là như thế nào? Vì sao lại có sự phân biệt đối xử này?
Chẳng lẽ Tô Lạc thật sự là nữ thần may mắn hạ phàm, cho nên vận khí đặc biệt tốt?