Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 75
Chương 75
Sự tôn tại của thây quá thần bí, ngay cả cậu bé cũng chưa từng gặp qua thầy, thầy chỉ xuất hiện vào những lúc cần thiết còn bình thường đều là biến mất không thấy tăm hơi, nhưng điều này không ảnh hưởng sự tôn kính của cậu bé đối với thầy.
“Bố của con tìm thầy, muốn nhờ thầy hỗ trợ điều tra một ít việc. “Sắc mặt của Tạ Bách An sắc trong phút chốc cứng đờ.
“Con đoán được mà, nhưng vì học trò đáng yêu của thầy, †hây bằng lòng bỏ qua một số tiền thù lao vô cùng lớn. Nhưng mà bố của con cũng giàu quá rồi đấy! ”
Tạ Bách An biết bản tính tham tiền của thầy mình, vội vàng nói: “Thầy ơi! Sau này tiền mừng tuổi của con đều cho thầy! “
“Ừ, cũng sương sương nhiêu đó, thôi khỏi đi, tóm lại bố của con đã có điều hoài nghi, muốn tra được chuyện này cần phải tốn rất nhiều sức lực, thầy đã cản trở cậu ấy một ít, Bách An, ý kiến của con sao đây? Muốn cho bố của con biết con còn một đứa em gái không?” Vẻ mặt của Tạ Bách An đầy bối rối.
Cậu bé cũng rất muốn nhận lại em gái mình.
Nếu Trúc Nhã là em gái của cậu bé, như vậy thì dì xinh đẹp là mẹ của cô bé sao?
Nếu như dò xinh đẹp là mẹ của cô bé, như vậy người mẹ hiện tại của cậu bé lại là thế nào đây?
Tạ Bách An luôn luôn thông minh, nhưng ở tuổi này cậu bé vẫn không thể nào lý giải được mối quan hệ phức tạp này.
Nhưng cậu bé biết một điều, một người không thể có hai người mẹ được.
“Thầy ơi, có thể giúp con giấu chuyện này đi không, đừng để bố con tra được. “
“Ồ? Con không muốn dẫn em gái về nhà sao? “
“Hiện tại em gái rất vui vẻ. ” Nụ cười kia vô cùng xán lạn, cậu bé không muốn em gái mất đi niềm vui đó.
Tạ Bách An sinh ra ở nhà họ Tạ, vẫn luôn được bồi dưỡng làm người thừa kế của Tạ Minh Thành, cho nên rất nhiều chuyện Tạ Minh Thành không giấu diếm gì cậu bé.
Sự khống chế của bà nội với bố, cùng với những thân thích đang ngo ngoe rục rịch ở nhà họ Tạ đó đều không phải thứ tốt lành gì, những lần cậu bé gặp ám sát khi còn nhỏ nhiều không đếm kể, Nếu không phải bố cậu bé canh phòng cẩn mật thì Tạ Bách An cảm thấy có lẽ mình đã chết từ lâu.
Cậu bé không muốn em gái mình sẽ gặp những chuyện này, hơn nữa bố cậu bé vẫn còn suy nghĩ muốn đưa cậu ra nước ngoài. Tóm lại, hiện tại không phải thời cơ nhận thân thích hợp.
Không chỉ có không thể nhận lại, còn phải ngăn cản bố biết được chân tướng.
Thật lâu về sau, lúc Tạ Minh Thành biết mình vòng đi vòng lại lâu như vậy mới tìm được bà xã là nhờ công lao của cậu bé một phần trong đó, anh đã tự tay đánh cậu bé một trận. Đây là chuyện sau này, tạm thời không đề cập tới.
“Bách An, con xác định muốn làm như vậy sao?”
“Vâng ạ, phiền thầy ạt!”
“Con không muốn biết mẹ ruột của mình là ai sao?’’ Tạ Bách An không nói.
“Người phụ nữ tên Diệp Mai Hoa có tám chín phần là mẹ ruột của con, còn về người mẹ hiện tại xem như là dì con, ly miêu hoán Thái Tử, thật đúng là ra tay cao siêu.’’
Khuôn mặt nhỏ của Tạ Bách An tràn ngập phẫn nộ, tay nhỏ siết chặt lại.
“Bách An, con định làm như thế nào?” “Thầy, thầy cứ giao cho con đi.”
“Con xác định?” Tạ Bách An gật đầu thật mạnh nói: “Con phải bảo vệ mẹ và em gái!”
“Vậy bố con thì sao?” Gương mặt bánh bao của Tạ Bách An nhíu lại nói:” Không cần bố.” Bố đưa cậu bé ra nước ngoài, còn mù mắt nhận sai mẹ, người bố ngốc như thế này cậu bé không thể tin tưởng được!
“Được thôi, nếu con không giải quyết được thì tìm thầy, thầy sẽ giảm giá cho con.” Khuôn mặt Tạ Bách An lập tức méo mó, chun mũi.
Từ khi nhận thầy, hầu bao nhỏ của cậu bé đã xẹp lép theo thời gian.
“Được rồi, thầy có việc phải đi đây, co chuyện gì thì liên hệ thầy” Biểu tượng trên màn hình máy tính đã biến mất, trở lại màn hình bình thường.
Sự tôn tại của thây quá thần bí, ngay cả cậu bé cũng chưa từng gặp qua thầy, thầy chỉ xuất hiện vào những lúc cần thiết còn bình thường đều là biến mất không thấy tăm hơi, nhưng điều này không ảnh hưởng sự tôn kính của cậu bé đối với thầy.
“Bố của con tìm thầy, muốn nhờ thầy hỗ trợ điều tra một ít việc. “Sắc mặt của Tạ Bách An sắc trong phút chốc cứng đờ.
“Con đoán được mà, nhưng vì học trò đáng yêu của thầy, †hây bằng lòng bỏ qua một số tiền thù lao vô cùng lớn. Nhưng mà bố của con cũng giàu quá rồi đấy! ”
Tạ Bách An biết bản tính tham tiền của thầy mình, vội vàng nói: “Thầy ơi! Sau này tiền mừng tuổi của con đều cho thầy! “
“Ừ, cũng sương sương nhiêu đó, thôi khỏi đi, tóm lại bố của con đã có điều hoài nghi, muốn tra được chuyện này cần phải tốn rất nhiều sức lực, thầy đã cản trở cậu ấy một ít, Bách An, ý kiến của con sao đây? Muốn cho bố của con biết con còn một đứa em gái không?” Vẻ mặt của Tạ Bách An đầy bối rối.
Cậu bé cũng rất muốn nhận lại em gái mình.
Nếu Trúc Nhã là em gái của cậu bé, như vậy thì dì xinh đẹp là mẹ của cô bé sao?
Nếu như dò xinh đẹp là mẹ của cô bé, như vậy người mẹ hiện tại của cậu bé lại là thế nào đây?
Tạ Bách An luôn luôn thông minh, nhưng ở tuổi này cậu bé vẫn không thể nào lý giải được mối quan hệ phức tạp này.
Nhưng cậu bé biết một điều, một người không thể có hai người mẹ được.
“Thầy ơi, có thể giúp con giấu chuyện này đi không, đừng để bố con tra được. “
“Ồ? Con không muốn dẫn em gái về nhà sao? “
“Hiện tại em gái rất vui vẻ. ” Nụ cười kia vô cùng xán lạn, cậu bé không muốn em gái mất đi niềm vui đó.
Tạ Bách An sinh ra ở nhà họ Tạ, vẫn luôn được bồi dưỡng làm người thừa kế của Tạ Minh Thành, cho nên rất nhiều chuyện Tạ Minh Thành không giấu diếm gì cậu bé.
Sự khống chế của bà nội với bố, cùng với những thân thích đang ngo ngoe rục rịch ở nhà họ Tạ đó đều không phải thứ tốt lành gì, những lần cậu bé gặp ám sát khi còn nhỏ nhiều không đếm kể, Nếu không phải bố cậu bé canh phòng cẩn mật thì Tạ Bách An cảm thấy có lẽ mình đã chết từ lâu.
Cậu bé không muốn em gái mình sẽ gặp những chuyện này, hơn nữa bố cậu bé vẫn còn suy nghĩ muốn đưa cậu ra nước ngoài. Tóm lại, hiện tại không phải thời cơ nhận thân thích hợp.
Không chỉ có không thể nhận lại, còn phải ngăn cản bố biết được chân tướng.
Thật lâu về sau, lúc Tạ Minh Thành biết mình vòng đi vòng lại lâu như vậy mới tìm được bà xã là nhờ công lao của cậu bé một phần trong đó, anh đã tự tay đánh cậu bé một trận. Đây là chuyện sau này, tạm thời không đề cập tới.
“Bách An, con xác định muốn làm như vậy sao?”
“Vâng ạ, phiền thầy ạt!”
“Con không muốn biết mẹ ruột của mình là ai sao?’’ Tạ Bách An không nói.
“Người phụ nữ tên Diệp Mai Hoa có tám chín phần là mẹ ruột của con, còn về người mẹ hiện tại xem như là dì con, ly miêu hoán Thái Tử, thật đúng là ra tay cao siêu.’’
Khuôn mặt nhỏ của Tạ Bách An tràn ngập phẫn nộ, tay nhỏ siết chặt lại.
“Bách An, con định làm như thế nào?” “Thầy, thầy cứ giao cho con đi.”
“Con xác định?” Tạ Bách An gật đầu thật mạnh nói: “Con phải bảo vệ mẹ và em gái!”
“Vậy bố con thì sao?” Gương mặt bánh bao của Tạ Bách An nhíu lại nói:” Không cần bố.” Bố đưa cậu bé ra nước ngoài, còn mù mắt nhận sai mẹ, người bố ngốc như thế này cậu bé không thể tin tưởng được!
“Được thôi, nếu con không giải quyết được thì tìm thầy, thầy sẽ giảm giá cho con.” Khuôn mặt Tạ Bách An lập tức méo mó, chun mũi.
Từ khi nhận thầy, hầu bao nhỏ của cậu bé đã xẹp lép theo thời gian.
“Được rồi, thầy có việc phải đi đây, co chuyện gì thì liên hệ thầy” Biểu tượng trên màn hình máy tính đã biến mất, trở lại màn hình bình thường.