Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 19
Cũng không biết có phải là nhờ đám người Trường Nhạc công chúa đến đây hay không mà bỗng nhiên hôm nay lại có nhiều người đến chấp nhận ăn thử một phần Thịt Dê Bọt Biển đến tột cùng có cỡ nào khoa trương. Điều gì đến sẽ đến ... lập tức bị chinh phục ! Thậm chí mỗi ngày trôi qua đều muốn đến đây ăn
Thứ này. . . . Tuyệt đối là món ăn ngon nhất từ trước đến giờ họ được ăn . Những ai từng ăn ở Tước Tiên Lâu rồi thì đều cảm thấy những gì mình ăn trước đây đều giống như thức ăn cho lợn . Vì vậy dù mắc tiền thì cũng phải ráng nhịn ăn nhịn mặc , vài ba bữa lại qua ăn 1 lần . Nếu không ...... ta chịu không nổi aaaaaa !
Dương Hiên đứng đó nhìn sinh ý của mình ngày càng tốt lên , toét miệng cười không ngậm lại được , nước miếng chảy ròng ròng hắn cũng mặc kệ . Vốn dĩ hắn nghĩ rằng một tháng bán 1000 phần gần như không thể , nhưng giờ đây thì chỉ vẻn vẹn vài giờ đồng hồ đã bán được hơn 50 phần . Giàu .... giàu to rồi !
Hắn vô cùng tự tin rằng trong hơn 50 người này , ít nhất cũng phải một nửa trong số đó trở thành khách hàng thân thiết vô cùng thân mật , rất có cảm giác muốn hôn thắm thiết , lệ rơi lả chả .
Cứ như vầy thì chắc chắn sẽ còn rủ rê thêm không ít người đến . Vì vậy một tháng 1000 phần ... chuyện nhỏ !.
Dương Hiên nhìn trong tủ , thu hoạch tràn đầy chừng 15 xâu. Hắn hiện tại cũng cũng coi là một kẻ có tiền . Chỉ là khoảng thời gian này, Dương Hiên cũng không dùng đến tiền. Suốt ngày hắn chỉ ở cửa hàng , chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ là tốt rồi. Nguyên liệu làm món ăn cũng là do hệ thống cung cấp nên hắn chẳng tốn đồng nào. Tích Phân cũng tới đến một ngàn năm trăm điểm!
Trời cũng đã tối, đến giờ cấm đi lại ban đêm .
Dương Hiên đem phần canh thịt dê cuối cùng trong nồi giải quyết sạch sẽ . Hài lòng vỗ vỗ bụng, đóng cửa, vào phòng !
Dương Hiên thật sự là muốn tắm 1 phát rồi mới ngủ nhưng thời cổ đại đi tắm vốn rất phiền phức, chuẩn bị rất lâu.
"Hệ thống, cải tạo lại phòng tắm có máy nước nóng cùng bồn tắm , cần hao phí phí bao nhiêu Tích Phân ." Dương Hiên đột nhiên dò hỏi.
"Ba trăm Tích Phân!"
Hệ thống hồi đáp.
Ba trăm Tích Phân, cũng chính là tam xâu tiền.
Chính mình bán đi mười bát Thịt Dê Bọt Biển mới đủ a.
Dương Hiên suy nghĩ một hồi, cuối cùng vẫn cắn răng: "Cải tạo!"
"Keng, khấu trừ ba trăm Tích Phân, cải tạo trong phòng, dự tính thời gian, năm phút đồng hồ."
Hệ thống âm thanh không cảm tình truyền ra, sau đó trong phòng,quang mang bao phủ ...
Năm phút đồng hồ trôi qua..... Dương Hiên đẩy cửa ra đi vào lập tức ngây người. Phòng tắm gạch men sứ trắng bóc, bóng lưỡng .....
Cái này hoàn toàn chính là một cái phòng tắm thời hiện đại , hơn nữa không gian rất lớn, bồn tắm có vòi nước nóng lạnh , vừa mở lập tức có nước .... nhưng lại không cần điện, hệ thống này quả là thần kỳ !
Có thể tiếp xúc với những tiện nghi thời hiện đại làm Dương Hiên khá là kích động. Quả thực chính là vật siêu giá trị! Liền vội vàng xả nước đầy bồn tắm , sau đó nằm ở bên trong thư giãn .....
Sau này lại đem tủ lạnh, điều hòa, truyền hình, máy tính .....toàn bộ mang ra , lúc này mới gọi là hưởng thụ a . Nhưng hiện nay Dương Hiên cũng rất thỏa mãn. Ngâm nước nóng a.... 1 ngày mệt nhọc, tất cả đều biến mất.
Dương Hiên không nhịn được rên rỉ sung sướng ....nằm trong bồn tắm, suýt chút nữa ngủ luôn .
"Đây quả thực là cuộc sống thần tiên!"
Loại đãi ngộ này trước đây vốn dĩ rất bình thường nhưng từ khi xuyên việt đến Đường Triều thì lại giống như là đồ xa xỉ chỉ có trong mơ. Bởi vậy khi có được , Dương Hiên lệ rơi đầy mặt.
Dương Hiên ở bên trong nửa canh giờ, mới lau khô thân thể, mặc áo ngủ, chuẩn bị nằm dài trên giường, nghỉ ngơi thật tốt. Thế nhưng thân thể sau khi trải qua cải tạo, giác quan đã sớm kinh người. Hắn nghe dưới lầu, loáng thoáng truyền đến một tiếng động. Thanh âm dù rất nhỏ vẫn bị hắn nghe được .
"Có người!"
Dương Hiên ánh mắt ngưng lại!
Thứ này. . . . Tuyệt đối là món ăn ngon nhất từ trước đến giờ họ được ăn . Những ai từng ăn ở Tước Tiên Lâu rồi thì đều cảm thấy những gì mình ăn trước đây đều giống như thức ăn cho lợn . Vì vậy dù mắc tiền thì cũng phải ráng nhịn ăn nhịn mặc , vài ba bữa lại qua ăn 1 lần . Nếu không ...... ta chịu không nổi aaaaaa !
Dương Hiên đứng đó nhìn sinh ý của mình ngày càng tốt lên , toét miệng cười không ngậm lại được , nước miếng chảy ròng ròng hắn cũng mặc kệ . Vốn dĩ hắn nghĩ rằng một tháng bán 1000 phần gần như không thể , nhưng giờ đây thì chỉ vẻn vẹn vài giờ đồng hồ đã bán được hơn 50 phần . Giàu .... giàu to rồi !
Hắn vô cùng tự tin rằng trong hơn 50 người này , ít nhất cũng phải một nửa trong số đó trở thành khách hàng thân thiết vô cùng thân mật , rất có cảm giác muốn hôn thắm thiết , lệ rơi lả chả .
Cứ như vầy thì chắc chắn sẽ còn rủ rê thêm không ít người đến . Vì vậy một tháng 1000 phần ... chuyện nhỏ !.
Dương Hiên nhìn trong tủ , thu hoạch tràn đầy chừng 15 xâu. Hắn hiện tại cũng cũng coi là một kẻ có tiền . Chỉ là khoảng thời gian này, Dương Hiên cũng không dùng đến tiền. Suốt ngày hắn chỉ ở cửa hàng , chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ là tốt rồi. Nguyên liệu làm món ăn cũng là do hệ thống cung cấp nên hắn chẳng tốn đồng nào. Tích Phân cũng tới đến một ngàn năm trăm điểm!
Trời cũng đã tối, đến giờ cấm đi lại ban đêm .
Dương Hiên đem phần canh thịt dê cuối cùng trong nồi giải quyết sạch sẽ . Hài lòng vỗ vỗ bụng, đóng cửa, vào phòng !
Dương Hiên thật sự là muốn tắm 1 phát rồi mới ngủ nhưng thời cổ đại đi tắm vốn rất phiền phức, chuẩn bị rất lâu.
"Hệ thống, cải tạo lại phòng tắm có máy nước nóng cùng bồn tắm , cần hao phí phí bao nhiêu Tích Phân ." Dương Hiên đột nhiên dò hỏi.
"Ba trăm Tích Phân!"
Hệ thống hồi đáp.
Ba trăm Tích Phân, cũng chính là tam xâu tiền.
Chính mình bán đi mười bát Thịt Dê Bọt Biển mới đủ a.
Dương Hiên suy nghĩ một hồi, cuối cùng vẫn cắn răng: "Cải tạo!"
"Keng, khấu trừ ba trăm Tích Phân, cải tạo trong phòng, dự tính thời gian, năm phút đồng hồ."
Hệ thống âm thanh không cảm tình truyền ra, sau đó trong phòng,quang mang bao phủ ...
Năm phút đồng hồ trôi qua..... Dương Hiên đẩy cửa ra đi vào lập tức ngây người. Phòng tắm gạch men sứ trắng bóc, bóng lưỡng .....
Cái này hoàn toàn chính là một cái phòng tắm thời hiện đại , hơn nữa không gian rất lớn, bồn tắm có vòi nước nóng lạnh , vừa mở lập tức có nước .... nhưng lại không cần điện, hệ thống này quả là thần kỳ !
Có thể tiếp xúc với những tiện nghi thời hiện đại làm Dương Hiên khá là kích động. Quả thực chính là vật siêu giá trị! Liền vội vàng xả nước đầy bồn tắm , sau đó nằm ở bên trong thư giãn .....
Sau này lại đem tủ lạnh, điều hòa, truyền hình, máy tính .....toàn bộ mang ra , lúc này mới gọi là hưởng thụ a . Nhưng hiện nay Dương Hiên cũng rất thỏa mãn. Ngâm nước nóng a.... 1 ngày mệt nhọc, tất cả đều biến mất.
Dương Hiên không nhịn được rên rỉ sung sướng ....nằm trong bồn tắm, suýt chút nữa ngủ luôn .
"Đây quả thực là cuộc sống thần tiên!"
Loại đãi ngộ này trước đây vốn dĩ rất bình thường nhưng từ khi xuyên việt đến Đường Triều thì lại giống như là đồ xa xỉ chỉ có trong mơ. Bởi vậy khi có được , Dương Hiên lệ rơi đầy mặt.
Dương Hiên ở bên trong nửa canh giờ, mới lau khô thân thể, mặc áo ngủ, chuẩn bị nằm dài trên giường, nghỉ ngơi thật tốt. Thế nhưng thân thể sau khi trải qua cải tạo, giác quan đã sớm kinh người. Hắn nghe dưới lầu, loáng thoáng truyền đến một tiếng động. Thanh âm dù rất nhỏ vẫn bị hắn nghe được .
"Có người!"
Dương Hiên ánh mắt ngưng lại!