-
Quyển 2 - Chương 54
Mạc Yên Nhiên sai Thư Nhu thu cây quạt kia lại, Hoàng Hậu nói tiếp, “Chúng ta đừng chơi kiểu cũ ngắm hoa làm từ, chỉ ngắm hoa uống trà dùng điểm tâm, các ngươi thấy thế nào?”
Bầu không khí thoải mái hơn không ít, trong vườn không ngừng vang lên tiếng cười. Điểm tâm hôm nay rất tinh xảo, Mạc Yên Nhiên mặc kệ Thư Nhu ngăn cản mà ăn vài miếng, Hoàng Hậu sắp xếp, nàng không tin có ai động tay chân gì được. Vài ngày trước nàng không có tâm trạng suy nghĩ, ăn một lúc lại nghĩ xong rồi, Hứa Nam Phong nói lư hương có vấn đề, vậy thì đi thăm dò xem lư hương là ai đưa.
Nàng nhíu mày, thế nhưng cửu hòa di mộng dùng từ lúc còn ở Di Hòa Điện, lẽ nào lúc đó đã có vấn đề? Hiện tại nàng không tiện hỏi xem khi ở đó lư hương có từng thay đổi hay không. Nếu lư hương được phủ Nội Vụ đưa đến có lẽ là không có vấn đề gì. Vậy thì chính là người thêm hương, hoặc người thường ngày quản lý lư hương. Nhưng những người có thể đi vào nội thất đều là đại cung nữ thiếp thân của nàng, nhị đẳng tam đẳng không vào được.
Mà cung nữ thiếp thân của nàng chỉ có ba người Thanh Thiển, Thư Nhu và Sơ Ảnh. Ba người bọn họ trăm triệu lần không thể nào phản bội nàng. Nàng bất giác dùng ngón tay gõ mặt bàn, nhất định có người khác có thể đi vào phòng mình.
Thư Nhu ở phía sau đẩy nàng nàng mới tỉnh lại, nhỏ giọng hử một tiếng. Thư Nhu thấp giọng đáp, “Hoàng Hậu nương nương đang hỏi ạ.” Lại hỏi? Không phải vừa mới hỏi hay sao, ta không vội đâu mà nương nương.
Nàng nhìn về phía Hoàng Hậu, Tập Hương cô cô bên cạnh Hoàng Hậu đáp, “Di Tần nương nương, Hoàng Hậu nương nương ân cần hỏi ngài, có phải điểm tâm không hợp khẩu vị hay không, thấy ngài chưa dùng tới hai miếng.”
Mạc Yên Nhiên nâng cao tinh thần đáp, “Thưa nương nương, điểm tâm rất hợp khẩu vị, có điều thần thiếp ngắm phong cảnh như rơi vào trong tranh, lát nữa còn ăn tiếp mà.” Nàng đột nhiên mở to mắt nhìn Hoàng Hậu, lần này cực nhanh nên không mấy ai chú ý tới.
Hoàng Hậu nhìn chằm chằm nàng nói chuyện nên làm gì có chuyện không hiểu ý của nàng, lập tức ho khan một tiếng như đang hắng giọng, ôn hòa nói, “Bây giờ ngươi đang mang thai, nếu ăn không vô thì cứ việc nói với bản cung, để thay đổi thứ ngươi thích.”
Khu vườn vốn náo nhiệt nhất thời im phăng phắc, chỉ có tiếng chim hót thỉnh thoảng phá vỡ sự tĩnh lặng này, Mạc Yên Nhiên cười cười, “Tạ ơn nương nương quan tâm, thần thiếp sẽ chú ý thân thể mình.”
Vốn đã được hoàng sủng, chỉ thiếu nước dán nhãn nói Hoàng Thượng là của một mình Mạc yên Nhiên nàng. Chưa nói đến bệ hạ mọi việc chiều ý nàng, thánh sủng đã tới tột đỉnh, mắt thấy sẽ vượt lên Thục Phi tích góp nhiều năm. Tình huống bây giờ nàng mới chỉ tiến cung một năm mà thôi, vậy mà đã có thai?
Răng của mọi người suýt chút nữa bị nghiến nát.
Cuối cùng Đức Phi tươi cười nói, “Di Tần đã mang thai? Đây là chuyện vui mà, nói sớm để mọi người cùng vui vẻ chứ.”
Trong giọng nói nàng ta chỉ có vui mừng, Mạc Yên Nhiên cười cười đáp, “Mới chẩn đoán chính xác hai ngày trước thôi, còn chưa kịp chia xẻ với mọi người, mới chỉ bẩm báo với Hoàng Hậu nương nương trước.” Nàng xoa bụng, mọi người hận không thể lấy búa đập mạnh vào cái bụng chưa nổi lên của nàng, “Thần thiếp cũng cảm thấy thần kỳ nữa, sao đột nhiên lại mang thai cơ chứ.”
Hiền Phi nhìn qua, ánh mắt nàng ta nặng nề khiến người khác không nhìn rõ nàng ta đang nghĩ gì, “Chúc mừng muội muội.”
Cũng chỉ có nàng ta mới dám gọi Mạc Yên Nhiên là muội muội, “Tỷ tỷ cùng vui.”
Lúc này bốn phía mới vang lên tiếng chúc mừng, khi đang náo nhiệt thì nghe thái giám bên ngoài hô “Hoàng Thượng giá lâm.” Mọi người đồng loạt đứng lên chuẩn bị cung nghênh bệ hạ.
Thẩm Sơ Hàn đi vào, “Từ xa đã nghe tiếng chúc mừng, chuyện vui gì thế, nói để trẫm cùng vui.” Mọi người chuẩn bị hành lễ, Thẩm Sơ Hàn chỉ Mạc Yên Nhiên, “Nàng đứng là được rồi.” Lại tới đỡ Hoàng Hậu đứng lên, “Miễn lễ cả đi.”
Hoàng Hậu đáp lại lời hắn, “Nhìn bệ hạ thế này là đã biết sớm rồi, đang nói chuyện Di Tần có thai ạ.”
Nhắc tới chuyện này vẻ mặt của Thẩm Sơ Hàn cũng dịu dàng hơn không ít, hắn ngồi xuống bên cạnh Hoàng Hậu, “Ừ, còn ít ngày, ngươi đừng chuyện gì cũng chiều nàng, làm cho nàng vô pháp vô thiên.”
Hoàng Hậu che miệng cười cười, “Bệ hạ nói gì thế, phụ nữ có thai lớn nhất mà.” Nàng lại nhìn về phía Mạc Yên Nhiên, “Muốn cái gì đều có thể tìm đến bản cung, nghe rõ chưa?”
Mạc Yên Nhiên ngồi đáp, “Tạ ơn nương nương.”
Sắc mặt Thục Phi vô cùng khó coi, một lúc lâu sau nàng mới nhìn thoáng qua chỗ Thẩm Sơ Hàn, “Bệ hạ hẳn là biết từ lâu rồi, còn giúp Di Tần lừa mọi người nữa.”
Thẩm Sơ Hàn đối với Thục Phi luôn rất ôn hòa, nay cũng vậy, bình thường khi hắn đi vào sẽ giúp nàng nâng trâm cài đầu, lần này thì không, hắn chỉ cười nhìn nàng, thân thể hơi nghiêng đi một ít, “Nào có lừa gạt gì, chỉ vì Thái Y mới chẩn đoán chính xác hai, ba ngày trước, cũng mới hai tháng thôi, còn sớm.”
Trong cung trước nay có quy củ bất thành văn, mang thai đủ ba tháng mới tìm cơ hội nói ra, ba tháng đầu là thời kỳ nguy hiểm nhất, chỉ cần không cẩn thận đều sẽ gặp chuyện, thai nhi cực kỳ không ổn. Nhưng Mạc Yên Nhiên này không sợ chết chút nào, mới hai tháng đã dám công khai thừa nhận, nàng chỉ ỷ vào bệ hạ sủng nàng, Hoàng Hậu không hiểu sao cũng giúp nàng mới dám làm thế.
Chỉ cần có người ra tay với nàng, chỉ cần hơi thành công một chút, có lẽ có thể lấy được luôn cả mạng của Mạc Yên Nhiên.
Lục Thanh Vu tỉnh táo lại, cười cười uống trà. Hy vọng Mạc Yên Nhiên lợi hại như thế đừng dễ dàng trở thành một thằng hề nực cười mới được.
Nếu Mạc Yên Nhiên biết suy nghĩ lúc này của Lục Thanh Vu có lẽ sẽ lập tức xù lông, ngươi mới là thằng hề, cả nhà ngươi đều là thằng hề.
Vẻ mặt Thục Phi vẫn rất nặng nề, e là cũng chỉ có nàng mới dám sa sầm mặt trong lúc Mạc Yên Nhiên đại hỷ, “Vẫn là Di Tần có phúc, mới một năm đã mang thai hoàng tự.”
Ý cười của Thẩm Sơ Hàn không thay đổi, “Nàng đương nhiên có phúc.” Lời này làm gương mặt Phong Giáng Bạch càng trắng, nàng giật giật khóe miệng mà một lúc lâu sau vẫn không nói ra một lời.
Mạc Yên Nhiên ngồi bên dưới nhìn từ xa, đột nhiên còn có chút thông cảm với nàng ta, lại nghe Hoàng Hậu mở miệng, “Hôm nay bệ hạ có nhã hứng tới cùng chúng thần thiếp ngắm hoa sao?”
Thẩm Sơ Hàn quay đầu sang nói với nàng, “Trẫm chỉ đến xem các ngươi thôi, không có thời gian ngắm hoa, ngay lập tức sẽ phải quay về Cần Chính Điện.” Hắn đứng lên muốn đi ra ngoài, mọi người vội vàng đứng lên hành lễ, chỉ có Mạc Yên Nhiên đứng bất động. Thẩm Sơ Hàn quay đầu lại nhìn nàng, thấy nàng cười cười đứng đó, khóe môi bất giác cũng cười theo.
“Ngắm một lát được rồi, Di Tần sớm trở về đi, có thai đừng ở lâu bên ngoài trúng gió.”
Mạc Yên Nhiên vẫn không hành lễ, chỉ gật đầu cười đáp, “Tạ ơn bệ hạ quan tâm, thần thiếp hiểu.”
Thẩm Sơ Hàn gật đầu, không kiêng kỵ ở đây có nhiều người, nói, “Vẫn như sáng sớm trẫm nói, buổi tối qua dùng bữa cùng nàng.” Nghe Mạc Yên Nhiên đáp một tiếng hắn mới sải bước ra ngoài. Còn lại mọi người trong mắt mang lửa trên mặt mang cười khen tặng Mạc Yên Nhiên.
Đáy lòng Mạc yên Nhiên lại cảm thấy buồn cười, giống như mới chỉ hôm qua thôi, nàng và phi tử đầy vườn cũng ngồi thế này, nghe Thẩm Sơ Hàn quay đầu nói một lát nữa tới chỗ Mạc Bình U. Mới chưa tới một năm, cục diện hậu cung đã thay đổi lớn đến thế, nàng mang theo ý cười quay đầu sang nhìn Mạc Bình U.
Từ sau khi thăng làm Hiền Phi, nàng ta yên lặng hơn trước không ít. Có lẽ nàng ta hiểu rõ hoàn cảnh hiện nay của mình, đương nhiên không dám làm càn như trước kia. Mạc Thiệp Cung ở trên triều nhiều lần bị Thẩm Sơ Hàn kiềm chế, tin tức này hoàn toàn không phải tin tức mới, tuy nói hậu cung không được tham dự chính sự nhưng loại chuyện này không cần hỏi thăm, bằng thân phận hiện nay của Mạc Yên Nhiên, tự có người mang về nói trước mặt nàng. Nàng bĩu môi, may mà nàng không dựa vào gia tộc để thượng vị.
Mạc Yên Nhiên không trở về sớm như mọi người nghĩ mà trở về cùng bọn họ. Cũng vì Hoàng Hậu thấy nàng mãi không chủ động đi mới tuyên bố tan cuộc, nàng chậm chạp đứng lên.
“Hiền Phi nương nương có hứng trí đi cùng thần thiếp một đoạn không?” Nửa bước chân bước ra bốn phía đồng loạt thu về, vật đổi sao dời, nhân vật lúc trước cũng đã ngược lại.
Sắc mặt Mạc Bình U không tốt lắm, nàng khựng lại một chút mới quay sang nhìn Mạc Yên Nhiên, khóe mắt thấy Đức Phi và Thục Phi đều vịn tay cung nữ đi ra ngoài, thậm chí Thục Phi còn quay mặt sang cười nhạt với nàng. Nàng cảm thấy toàn thân mình sắp thiêu cháy, nàng nhìn vào mắt Mạc Yên Nhiên, Mạc Yên Nhiên đang nhìn nàng chừm chằm, trong mắt không có bất cứ tâm tình gì, chỉ có mình nàng, thế nhưng nàng lại cảm giác được Mạc Yên Nhiên đang đùa cợt.
“Nếu Di Tần nương nương còn chưa ngắm hoa đủ thì thần thiếp bằng lòng đi cùng, vừa lúc thần thiếp tiện đường với Di Tần nương nương.” Cục diện bế tắc bị phá vỡ, Mạc Yên Nhiên cười cười quay sang nhìn Lãnh Tần vừa mở miệng, nàng ta rất bình tĩnh, dường như những điều vừa rồi đã được suy tính mới nói ra miệng.
Mạc Yên Nhiên không thích mình bị đẩy vòng vòng, nàng hừ một tiếng, “Bản cung đang nói chuyện với Hiền Phi nương nương, ngươi lại cứ thích xen ngang, xem ra còn chưa học quy củ cho giỏi.”
Gương mặt Lãnh Tần tái xanh, mặc dù Mạc Yên Nhiên có thai nhưng hiện nay chỉ là một vị Tần có phong hào mà thôi, hơn nữa hài tử mới hai tháng, có thể sinh hạ hay không rất khó nói. Bị răn dạy như vậy, nàng cắn răng, ánh mắt liếc qua chỗ Mạc Bình U, “Thần thiếp chỉ thấy Hiền Phi nương nương không tiện đường với Di Tần nương nương ngài nên mới nói vậy, về phần quy củ tự có Hoàng Hậu nương nương dạy dỗ thần thiếp, chỉ e không phiền đến nương nương.”
Mạc Yên Nhiên quay hẳn sang đối diện với nàng ta, đây là lần thứ hai trong ngày hôm nay có người dùng nàng làm pháo đốt Hoàng Hậu, “Lãnh Tần cũng hiểu đạo lý lớn đấy nhỉ, ý của ngươi là bản cung cố tình làm khó Hiền Phi nương nương, ép nàng ta làm chuyện nàng ta không thích, hay là ngươi đang gây xích mích tình cảm giữa bản cung và Hiền Phi, sau đó lại vọng tưởng gây xích mích giữa bản cung và Hoàng Hậu nương nương?”
Lãnh Tần đột nhiên không nói gì, nàng ta mấp máy môi, ánh mắt nhìn về phía Mạc Bình U cầu xin.
Mạc Bình U thấy thế mở miệng, “Muội muội, nếu ngươi muốn bản cung đi dạo cùng ngươi, bản cung không có gì phản đối, Lãnh Tần này có lẽ nhớ mong thân thể muội muội không thích hợp đi lại lâu nên mới...”
Mạc Yên Nhiên thản nhiên ngắt lời nàng ta, “Tính tình tỷ tỷ tốt hơn không ít nhỉ, muội muội nhớ khi đó muội muội mới vào cung, ngài chừng từng suy nghĩ nửa phần cho thần thiếp như hôm nay đâu.” Nàng cười cười, “Bản cung chỉ cảm thấy Lãnh Tần mạo phạm bản cung, người đâu.” Tiểu cung nữ đi theo phía sau đáp lời.
“Đi nói với bệ hạ và Hoàng Hậu nương nương, nói rõ chuyện này cho bọn họ nghe.” Nàng vươn tay qua vỗ tay Mạc Bình U, “Tỷ tỷ, chúng ta nói không là gì, vậy bệ hạ và nương nương hẳn là tự có quyết đoán.”
Lãnh Tần kinh hãi, không ngờ Di Tần này ngay cả thể diện của Hiền Phi cũng không nể.
Bầu không khí thoải mái hơn không ít, trong vườn không ngừng vang lên tiếng cười. Điểm tâm hôm nay rất tinh xảo, Mạc Yên Nhiên mặc kệ Thư Nhu ngăn cản mà ăn vài miếng, Hoàng Hậu sắp xếp, nàng không tin có ai động tay chân gì được. Vài ngày trước nàng không có tâm trạng suy nghĩ, ăn một lúc lại nghĩ xong rồi, Hứa Nam Phong nói lư hương có vấn đề, vậy thì đi thăm dò xem lư hương là ai đưa.
Nàng nhíu mày, thế nhưng cửu hòa di mộng dùng từ lúc còn ở Di Hòa Điện, lẽ nào lúc đó đã có vấn đề? Hiện tại nàng không tiện hỏi xem khi ở đó lư hương có từng thay đổi hay không. Nếu lư hương được phủ Nội Vụ đưa đến có lẽ là không có vấn đề gì. Vậy thì chính là người thêm hương, hoặc người thường ngày quản lý lư hương. Nhưng những người có thể đi vào nội thất đều là đại cung nữ thiếp thân của nàng, nhị đẳng tam đẳng không vào được.
Mà cung nữ thiếp thân của nàng chỉ có ba người Thanh Thiển, Thư Nhu và Sơ Ảnh. Ba người bọn họ trăm triệu lần không thể nào phản bội nàng. Nàng bất giác dùng ngón tay gõ mặt bàn, nhất định có người khác có thể đi vào phòng mình.
Thư Nhu ở phía sau đẩy nàng nàng mới tỉnh lại, nhỏ giọng hử một tiếng. Thư Nhu thấp giọng đáp, “Hoàng Hậu nương nương đang hỏi ạ.” Lại hỏi? Không phải vừa mới hỏi hay sao, ta không vội đâu mà nương nương.
Nàng nhìn về phía Hoàng Hậu, Tập Hương cô cô bên cạnh Hoàng Hậu đáp, “Di Tần nương nương, Hoàng Hậu nương nương ân cần hỏi ngài, có phải điểm tâm không hợp khẩu vị hay không, thấy ngài chưa dùng tới hai miếng.”
Mạc Yên Nhiên nâng cao tinh thần đáp, “Thưa nương nương, điểm tâm rất hợp khẩu vị, có điều thần thiếp ngắm phong cảnh như rơi vào trong tranh, lát nữa còn ăn tiếp mà.” Nàng đột nhiên mở to mắt nhìn Hoàng Hậu, lần này cực nhanh nên không mấy ai chú ý tới.
Hoàng Hậu nhìn chằm chằm nàng nói chuyện nên làm gì có chuyện không hiểu ý của nàng, lập tức ho khan một tiếng như đang hắng giọng, ôn hòa nói, “Bây giờ ngươi đang mang thai, nếu ăn không vô thì cứ việc nói với bản cung, để thay đổi thứ ngươi thích.”
Khu vườn vốn náo nhiệt nhất thời im phăng phắc, chỉ có tiếng chim hót thỉnh thoảng phá vỡ sự tĩnh lặng này, Mạc Yên Nhiên cười cười, “Tạ ơn nương nương quan tâm, thần thiếp sẽ chú ý thân thể mình.”
Vốn đã được hoàng sủng, chỉ thiếu nước dán nhãn nói Hoàng Thượng là của một mình Mạc yên Nhiên nàng. Chưa nói đến bệ hạ mọi việc chiều ý nàng, thánh sủng đã tới tột đỉnh, mắt thấy sẽ vượt lên Thục Phi tích góp nhiều năm. Tình huống bây giờ nàng mới chỉ tiến cung một năm mà thôi, vậy mà đã có thai?
Răng của mọi người suýt chút nữa bị nghiến nát.
Cuối cùng Đức Phi tươi cười nói, “Di Tần đã mang thai? Đây là chuyện vui mà, nói sớm để mọi người cùng vui vẻ chứ.”
Trong giọng nói nàng ta chỉ có vui mừng, Mạc Yên Nhiên cười cười đáp, “Mới chẩn đoán chính xác hai ngày trước thôi, còn chưa kịp chia xẻ với mọi người, mới chỉ bẩm báo với Hoàng Hậu nương nương trước.” Nàng xoa bụng, mọi người hận không thể lấy búa đập mạnh vào cái bụng chưa nổi lên của nàng, “Thần thiếp cũng cảm thấy thần kỳ nữa, sao đột nhiên lại mang thai cơ chứ.”
Hiền Phi nhìn qua, ánh mắt nàng ta nặng nề khiến người khác không nhìn rõ nàng ta đang nghĩ gì, “Chúc mừng muội muội.”
Cũng chỉ có nàng ta mới dám gọi Mạc Yên Nhiên là muội muội, “Tỷ tỷ cùng vui.”
Lúc này bốn phía mới vang lên tiếng chúc mừng, khi đang náo nhiệt thì nghe thái giám bên ngoài hô “Hoàng Thượng giá lâm.” Mọi người đồng loạt đứng lên chuẩn bị cung nghênh bệ hạ.
Thẩm Sơ Hàn đi vào, “Từ xa đã nghe tiếng chúc mừng, chuyện vui gì thế, nói để trẫm cùng vui.” Mọi người chuẩn bị hành lễ, Thẩm Sơ Hàn chỉ Mạc Yên Nhiên, “Nàng đứng là được rồi.” Lại tới đỡ Hoàng Hậu đứng lên, “Miễn lễ cả đi.”
Hoàng Hậu đáp lại lời hắn, “Nhìn bệ hạ thế này là đã biết sớm rồi, đang nói chuyện Di Tần có thai ạ.”
Nhắc tới chuyện này vẻ mặt của Thẩm Sơ Hàn cũng dịu dàng hơn không ít, hắn ngồi xuống bên cạnh Hoàng Hậu, “Ừ, còn ít ngày, ngươi đừng chuyện gì cũng chiều nàng, làm cho nàng vô pháp vô thiên.”
Hoàng Hậu che miệng cười cười, “Bệ hạ nói gì thế, phụ nữ có thai lớn nhất mà.” Nàng lại nhìn về phía Mạc Yên Nhiên, “Muốn cái gì đều có thể tìm đến bản cung, nghe rõ chưa?”
Mạc Yên Nhiên ngồi đáp, “Tạ ơn nương nương.”
Sắc mặt Thục Phi vô cùng khó coi, một lúc lâu sau nàng mới nhìn thoáng qua chỗ Thẩm Sơ Hàn, “Bệ hạ hẳn là biết từ lâu rồi, còn giúp Di Tần lừa mọi người nữa.”
Thẩm Sơ Hàn đối với Thục Phi luôn rất ôn hòa, nay cũng vậy, bình thường khi hắn đi vào sẽ giúp nàng nâng trâm cài đầu, lần này thì không, hắn chỉ cười nhìn nàng, thân thể hơi nghiêng đi một ít, “Nào có lừa gạt gì, chỉ vì Thái Y mới chẩn đoán chính xác hai, ba ngày trước, cũng mới hai tháng thôi, còn sớm.”
Trong cung trước nay có quy củ bất thành văn, mang thai đủ ba tháng mới tìm cơ hội nói ra, ba tháng đầu là thời kỳ nguy hiểm nhất, chỉ cần không cẩn thận đều sẽ gặp chuyện, thai nhi cực kỳ không ổn. Nhưng Mạc Yên Nhiên này không sợ chết chút nào, mới hai tháng đã dám công khai thừa nhận, nàng chỉ ỷ vào bệ hạ sủng nàng, Hoàng Hậu không hiểu sao cũng giúp nàng mới dám làm thế.
Chỉ cần có người ra tay với nàng, chỉ cần hơi thành công một chút, có lẽ có thể lấy được luôn cả mạng của Mạc Yên Nhiên.
Lục Thanh Vu tỉnh táo lại, cười cười uống trà. Hy vọng Mạc Yên Nhiên lợi hại như thế đừng dễ dàng trở thành một thằng hề nực cười mới được.
Nếu Mạc Yên Nhiên biết suy nghĩ lúc này của Lục Thanh Vu có lẽ sẽ lập tức xù lông, ngươi mới là thằng hề, cả nhà ngươi đều là thằng hề.
Vẻ mặt Thục Phi vẫn rất nặng nề, e là cũng chỉ có nàng mới dám sa sầm mặt trong lúc Mạc Yên Nhiên đại hỷ, “Vẫn là Di Tần có phúc, mới một năm đã mang thai hoàng tự.”
Ý cười của Thẩm Sơ Hàn không thay đổi, “Nàng đương nhiên có phúc.” Lời này làm gương mặt Phong Giáng Bạch càng trắng, nàng giật giật khóe miệng mà một lúc lâu sau vẫn không nói ra một lời.
Mạc Yên Nhiên ngồi bên dưới nhìn từ xa, đột nhiên còn có chút thông cảm với nàng ta, lại nghe Hoàng Hậu mở miệng, “Hôm nay bệ hạ có nhã hứng tới cùng chúng thần thiếp ngắm hoa sao?”
Thẩm Sơ Hàn quay đầu sang nói với nàng, “Trẫm chỉ đến xem các ngươi thôi, không có thời gian ngắm hoa, ngay lập tức sẽ phải quay về Cần Chính Điện.” Hắn đứng lên muốn đi ra ngoài, mọi người vội vàng đứng lên hành lễ, chỉ có Mạc Yên Nhiên đứng bất động. Thẩm Sơ Hàn quay đầu lại nhìn nàng, thấy nàng cười cười đứng đó, khóe môi bất giác cũng cười theo.
“Ngắm một lát được rồi, Di Tần sớm trở về đi, có thai đừng ở lâu bên ngoài trúng gió.”
Mạc Yên Nhiên vẫn không hành lễ, chỉ gật đầu cười đáp, “Tạ ơn bệ hạ quan tâm, thần thiếp hiểu.”
Thẩm Sơ Hàn gật đầu, không kiêng kỵ ở đây có nhiều người, nói, “Vẫn như sáng sớm trẫm nói, buổi tối qua dùng bữa cùng nàng.” Nghe Mạc Yên Nhiên đáp một tiếng hắn mới sải bước ra ngoài. Còn lại mọi người trong mắt mang lửa trên mặt mang cười khen tặng Mạc Yên Nhiên.
Đáy lòng Mạc yên Nhiên lại cảm thấy buồn cười, giống như mới chỉ hôm qua thôi, nàng và phi tử đầy vườn cũng ngồi thế này, nghe Thẩm Sơ Hàn quay đầu nói một lát nữa tới chỗ Mạc Bình U. Mới chưa tới một năm, cục diện hậu cung đã thay đổi lớn đến thế, nàng mang theo ý cười quay đầu sang nhìn Mạc Bình U.
Từ sau khi thăng làm Hiền Phi, nàng ta yên lặng hơn trước không ít. Có lẽ nàng ta hiểu rõ hoàn cảnh hiện nay của mình, đương nhiên không dám làm càn như trước kia. Mạc Thiệp Cung ở trên triều nhiều lần bị Thẩm Sơ Hàn kiềm chế, tin tức này hoàn toàn không phải tin tức mới, tuy nói hậu cung không được tham dự chính sự nhưng loại chuyện này không cần hỏi thăm, bằng thân phận hiện nay của Mạc Yên Nhiên, tự có người mang về nói trước mặt nàng. Nàng bĩu môi, may mà nàng không dựa vào gia tộc để thượng vị.
Mạc Yên Nhiên không trở về sớm như mọi người nghĩ mà trở về cùng bọn họ. Cũng vì Hoàng Hậu thấy nàng mãi không chủ động đi mới tuyên bố tan cuộc, nàng chậm chạp đứng lên.
“Hiền Phi nương nương có hứng trí đi cùng thần thiếp một đoạn không?” Nửa bước chân bước ra bốn phía đồng loạt thu về, vật đổi sao dời, nhân vật lúc trước cũng đã ngược lại.
Sắc mặt Mạc Bình U không tốt lắm, nàng khựng lại một chút mới quay sang nhìn Mạc Yên Nhiên, khóe mắt thấy Đức Phi và Thục Phi đều vịn tay cung nữ đi ra ngoài, thậm chí Thục Phi còn quay mặt sang cười nhạt với nàng. Nàng cảm thấy toàn thân mình sắp thiêu cháy, nàng nhìn vào mắt Mạc Yên Nhiên, Mạc Yên Nhiên đang nhìn nàng chừm chằm, trong mắt không có bất cứ tâm tình gì, chỉ có mình nàng, thế nhưng nàng lại cảm giác được Mạc Yên Nhiên đang đùa cợt.
“Nếu Di Tần nương nương còn chưa ngắm hoa đủ thì thần thiếp bằng lòng đi cùng, vừa lúc thần thiếp tiện đường với Di Tần nương nương.” Cục diện bế tắc bị phá vỡ, Mạc Yên Nhiên cười cười quay sang nhìn Lãnh Tần vừa mở miệng, nàng ta rất bình tĩnh, dường như những điều vừa rồi đã được suy tính mới nói ra miệng.
Mạc Yên Nhiên không thích mình bị đẩy vòng vòng, nàng hừ một tiếng, “Bản cung đang nói chuyện với Hiền Phi nương nương, ngươi lại cứ thích xen ngang, xem ra còn chưa học quy củ cho giỏi.”
Gương mặt Lãnh Tần tái xanh, mặc dù Mạc Yên Nhiên có thai nhưng hiện nay chỉ là một vị Tần có phong hào mà thôi, hơn nữa hài tử mới hai tháng, có thể sinh hạ hay không rất khó nói. Bị răn dạy như vậy, nàng cắn răng, ánh mắt liếc qua chỗ Mạc Bình U, “Thần thiếp chỉ thấy Hiền Phi nương nương không tiện đường với Di Tần nương nương ngài nên mới nói vậy, về phần quy củ tự có Hoàng Hậu nương nương dạy dỗ thần thiếp, chỉ e không phiền đến nương nương.”
Mạc Yên Nhiên quay hẳn sang đối diện với nàng ta, đây là lần thứ hai trong ngày hôm nay có người dùng nàng làm pháo đốt Hoàng Hậu, “Lãnh Tần cũng hiểu đạo lý lớn đấy nhỉ, ý của ngươi là bản cung cố tình làm khó Hiền Phi nương nương, ép nàng ta làm chuyện nàng ta không thích, hay là ngươi đang gây xích mích tình cảm giữa bản cung và Hiền Phi, sau đó lại vọng tưởng gây xích mích giữa bản cung và Hoàng Hậu nương nương?”
Lãnh Tần đột nhiên không nói gì, nàng ta mấp máy môi, ánh mắt nhìn về phía Mạc Bình U cầu xin.
Mạc Bình U thấy thế mở miệng, “Muội muội, nếu ngươi muốn bản cung đi dạo cùng ngươi, bản cung không có gì phản đối, Lãnh Tần này có lẽ nhớ mong thân thể muội muội không thích hợp đi lại lâu nên mới...”
Mạc Yên Nhiên thản nhiên ngắt lời nàng ta, “Tính tình tỷ tỷ tốt hơn không ít nhỉ, muội muội nhớ khi đó muội muội mới vào cung, ngài chừng từng suy nghĩ nửa phần cho thần thiếp như hôm nay đâu.” Nàng cười cười, “Bản cung chỉ cảm thấy Lãnh Tần mạo phạm bản cung, người đâu.” Tiểu cung nữ đi theo phía sau đáp lời.
“Đi nói với bệ hạ và Hoàng Hậu nương nương, nói rõ chuyện này cho bọn họ nghe.” Nàng vươn tay qua vỗ tay Mạc Bình U, “Tỷ tỷ, chúng ta nói không là gì, vậy bệ hạ và nương nương hẳn là tự có quyết đoán.”
Lãnh Tần kinh hãi, không ngờ Di Tần này ngay cả thể diện của Hiền Phi cũng không nể.