Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 70: Đột phá lục tú!
Vù Vù…
Tà áo đỏ đen trên người Vũ Lôi Phong tung bay, quanh người hắn bắt đầu có Nguyên Lực màu đỏ cam từ trong thân thể thẩm thấu ra ngoài.
Mà khi chút Nguyên Lực thẩm thấu này tiếp cận với không khí xung quanh, bỗng nhiên khoảng không xung quanh Vũ Lôi Phong xuất hiện một chút vặn vẹo.
- Là Nguyên Lực trong thiên địa đang kéo đến, Vũ Lôi Phong muốn Đột Phá?
Đây là ý nghĩ chung của tất cả mọi người trong Thiên Thánh Môn lúc này, khi Nguyên Lực trong thiên địa hội tụ vào Đấu Sĩ, hẳn là họ đang Đột Phá lên cảnh giới cấp sao mới.
( Truyện: Ta Là Vua Giác Đấu. Tác giả: Weekend Anh. Nguồn: TruyenYY & VietNovel Origin & NovelToon)
Khác với đột phá ở các trọng nhỏ, ví dụ nếu đột phá từ Nhất Tú Nhất Trọng lên Nhất Tú Nhị Trọng, đan điền sẽ mở rộng thêm một chút, chứa nhiều Nguyên Lực hơn, không gian Nguyên Lực cũng theo đan điền mở rộng mà lớn lên, kinh mạch, gân cốt sẽ mạnh mẽ hơn, dẻo dai hơn.
Nhưng chỉ có như vậy mà thôi.
Chỉ khi đột phá qua cách cảnh giới lớn như từ Nhất Tú Cửu Trọng Đỉnh Phong lên Nhị Tú Nhất Trọng, hay từ Nhị Tú Cửu Trọng Đỉnh Phong lên Tam Tú Nhất Trọng mới có hiện tượng Nguyên Lực trong thiên địa kéo đến.
Tại sao lại có sự khác biệt như vậy? Tất cả đều có nguyên nhân của nó:
…
Mỗi cảnh giới lớn sẽ cho các Đấu Sĩ một khả năng mới, đây chính là chênh lệch thực sự giữa các cảnh giới, không giống chênh lệch giữa các trọng.
Khi đủ 16 tuổi, một người bình thường có thể bắt đầu tu luyện, đặt chân vào Nhất Tú, trong cảnh giới Nhất Tú, Đấu Sĩ có thể dùng Nguyên Lực để cường hóa các đòn đánh và sự phòng thủ của bản thân.
Bước vào Nhị Tú, các đấu sĩ có thể phóng xuất Nguyên Lực ra ngoài tạo thành các chiêu thức phức tạp hơn, những người thiên phú cao có thể dần dần cảm ngộ được thuộc tính Nguyên Lực trong thiên địa. Lưu Thiên Kim và Thiên Hưng chính là ví dụ cụ thể, lúc Tân Tú Tranh Tài Vũ Lôi Phong đã chính thức thử qua.
Ở Tam Tú, các Đấu Sĩ đã có thể làm chủ hoàn toàn sự phóng xuất của Nguyên Lực và nắm giữ thuộc tính Nguyên Lực, có thể nén Nguyên Lực thành gió, nước, lửa,…
Lên tới Tứ Tú, Nguyên Lực có thể phóng xuất ra khỏi cơ thể nhiều hơn, và có thể nén lại thành công kích mạnh mẽ, không giống ở Tam Tú, nước chỉ nén lại để tưới cây chứ không thể công kích. Hầu hết người tham gia Tứ Môn Tranh Tài năm nay đều ở Tứ Tú.
Về phần cảnh giới Ngũ Tú, là cảnh giới mà khá ít người tham gia Tứ Môn Tranh Tài lần này đang có, cũng chỉ có các đội trưởng tài năng như Đặng Tiến Hòn của Vũ Đài Môn, Từ Thiên Nữ của Thiên Thánh Môn và ba yêu nghiệt Phong Lôi Môn là Vũ Lôi Phong, Linh Nhi và Lưu Thiên Kim mới đạt được mà thôi. Khi ở cảnh giới Ngũ Tú, người điều khiền Nguyên Lực có thể tạo hình cho Nguyên Lực của mình. Các chưởng ấn từ xa, kết giới đóng băng của Linh Nhi, kiếm ảnh của Đặng Tiến Hòn hay là Trần Lệ và Từ Thiên Nữ đều là khả năng của Ngũ Tú. Thánh Phong Thiên Thánh Trận cũng là Trận Pháp dựa vào Nguyên Lực Hữu Hình mà ra.
Mà Lục Tú lại là phát triển về Linh Hồn, đây cũng là cột mốc khá quan trọng của một Đấu Sĩ, đa số người mang tư chất Trắng (
N) đều cả đời dừng chân ở Ngũ Tú Cửu Trọng Đỉnh Phong, không có cách nào tiến thêm được nữa, đó là nguyên nhân các môn phái đều chú trọng tìm kiếm người trẻ tuổi có thiên phú cao để bồi dưỡng.
Về Linh Hồn, ai cũng có Linh Hồn cả, thế nhưng Linh Hồn sau khi đạt Lục Tú sẽ có sự khác biệt rõ rệt đối với các Đấu Sĩ dưới Lục Tú. Đây cũng là chìa khóa mở ra khả năng mới: Truyền Âm. Hơn nữa còn có thể bắt đầu học cách luyện chế Đan Dược và Nguyên Linh Khí.
Tóm lại, cũng có thể xem rằng, khi bước vào Lục Tú, mới có thể chính thức trở thành Đấu Sĩ chân chính, mới chính thức bước vào con đường tranh đoạt khắc nghiệt của các cường giả.
…
Vũ Lôi Phong nhàn nhã nhắm mắt ngồi đó, hắn làm ra vẻ như đang tu luyện để tránh bị người khác nghi ngờ, bởi vì mỗi lần đột phá toàn là do Tiểu Na và Hệ Thống KOF làm hết, hắn chỉ việc chờ đợi và cảm nhận lực lượng của bản thân tăng lên mà thôi.
Điểm lại một chút kiến thức về các cảnh giới, Vũ Lôi Phong mừng thầm trong bụng, hắn biết để có thể đột phá lên Lục Tú khó khăn cỡ nào, lợi ích nó mang lại cũng rất lớn.
Quanh người Vũ Lôi Phong, Phong Nguyên Lực trong thiên địa hội tụ ngày càng nhiều, cả người hắn chìm trong hào quang màu cam, khí tức trên thân kéo lên ngày một nhanh.
- Khí tức hùng hậu bực này đã sớm là Lục Tú Nhất Trọng rồi mà? Sao vẫn tiếp tục đột phá vậy?
Đám người thực lực cao một chút bắt đầu nghi hoặc, khí tức của Vũ Lôi Phong lúc này đã sớm mạnh hơn Lục Tú Nhất Trọng một chút rồi, thế nhưng không hiểu sao vẫn cứ thế mà kéo lên không chịu ngừng lại.
Vũ Lôi Vân thì khác, hắn đã sớm quen với việc Vũ Lôi Phong đột phá mãi không chịu dừng, thế nhưng nơi này không phải là Phong Lôi Môn, đây là Thiên Thánh Môn. Nếu quá nổi bật sẽ gây chú ý rất nhiều.
- Lôi Phong, kìm chế lại, đột phá nhanh như vậy ở Thiên Thánh Môn không tốt đâu.
Vũ Lôi Vân truyền âm vào đầu Vũ Lôi Phong, nhưng đáng tiếc, quá trình đột phá của hắn hoàn toàn do Hệ Thống KOF và Tiểu Na làm chủ, hắn chỉ biết trơ mắt mà nhìn thôi.
Lại một canh giờ trôi qua, đám người trong quảng trường Thiên Thánh Môn đã sớm không chịu đựng nổi nữa mà há to miệng.
- Khí tức của Vũ Lôi Phong đã sánh ngang với Lục Tú Tam Trọng rồi, vậy mà rõ ràng hắn mới chỉ là Lục Tú Nhất Trọng mà thôi, như vậy là sao?
- Còn hỏi nữa à? Điều này chứng tỏ Vũ Lôi Phong sở hữu không gian Nguyên Lực lớn hơn cả Lục Tú Nhất Trọng, có thể sánh ngang với Lục Tú Tam Trọng, hiểu chưa?
- Tại sao trên đời này bao nhiêu phúc đức đều vào tay hắn vậy, hắn kiếp trước có lẽ tu 69 kiếp để tích đức cho kiếp này a.
Một lúc sau, Vũ Lôi Phong rốt cuộc mở mắt ra, hắn cảm giác được Nguyên Lực trong đan điền đã không còn cách nào chứa thêm được nữa, không gian Nguyên Lực đã không còn chút khoảng trống nào mà vẫn phải nạp Nguyên Lực từ thiên địa đổ vào nên đã căng phồng lên đến cực hạn.
- Đột Phá!
Ầm
Một tiếng nổ vang vọng từ trong đan điền hắn phát ra, Đan điền lại một lần nữa mở rộng ra thêm rất nhiều, số Nguyên Lực căng tràn lúc trước giờ chỉ giống như vũng nước mưa cạnh bờ hồ mà thôi. Hoàn toàn quá ít ỏi, thế nhưng so với lúc hắn còn là Ngũ Tú Cửu Trọng Đỉnh Phong lại nhiều hơn gấp mấy lần.
Người bên ngoài chỉ nhìn thấy cơ thể Vũ Lôi Phong run lên một cái, Nguyên Lực trong thiên địa tiêu tán không còn thấy đâu nữa, mà khí tức trên người Vũ Lôi Phong vẫn chưa có thu về, vẫn đang lan tràn. Đó là khí tức của Lục Tú Nhất Trọng.
- Vũ Lôi Phong rõ ràng là Lục Tú Nhất Trọng, sao lại mạnh như vậy?
- Lúc nãy khí tức đó cũng không thua Lục Tú Tam Trọng chút nào.
Chung quanh, đám đông vẫn vô cùng khiếp sợ, Vũ Lôi Phong năm nay mới 16 tuổi a, chưa tu luyện được một năm thế nhưng đã mang trên mình một thân tu vi Lục Tú Nhất Trọng, điều mà những người như họ cố gắng gần mười năm vẫn khó có thể làm được.
- Trần Lệ kia không biết cũng có cơ duyên gì mà 17 tuổi đã là Lục Tú Nhị Trọng kìa.
- Trong Đấu Trường Vô Lý, Vũ Lôi Phong còn chưa đột phá đã có thể đánh bại Trần Lệ, hiện tại có lẽ Vũ Lôi Phong đã dư sức hạ nàng ta trong nháy mắt.
…
- Trần Lệ cô nương, cô có nghe thấy ta không?
Vũ Lôi Phong thử truyền âm đến Trần Lệ, nàng ngay lập tức quay đầu nhìn hắn.
- Xem ra ta không còn là đối thủ của ngươi nữa. Chúc mừng đã đột phá thuận lợi nhé.
Trần Lệ cũng không có mở miệng mà thầm truyền âm cho Vũ Lôi Phong.
- Đa Tạ.
…
Lễ bế mạc lại được tiếp tục, trong ánh mắt phức tạp và bất đắc dĩ của Đặng Tiến Hòn và Từ Thiên Nữ, Vũ Lôi Phong đã mạnh lại còn mạnh hơn, trong mắt hai người hiện lên chiến ý, thầm nhủ sau đại hội này phải điên cuồng tu luyện để bắt kịp Vũ Lôi Phong.
Vũ Lôi Vân cũng đã về lại chỗ ngồi của mình, đám người Hạ Mộng Phàm, Đặng Vũ và Phong Tiểu Nhã bất đắc dĩ nhìn hắn, Phong Lôi Môn lần này toàn biến thái. Thế nhưng cũng phải chúc mừng hắn một hai. Phía sau Vũ Lôi Vân, Vũ Lôi Uy, Vũ Lôi Danh và Vân Thủy Tiên cùng toàn thể người Phong Lôi Môn đến xem thì cao hứng không thôi.
…
- Tứ trưởng lão, ngươi thấy sao?
- Tên này quá biến thái, không thể giữ lại, một khi hắn trưởng thành sẽ là tai họa cho sự tồn tại của chúng ta.
- Đúng vậy, chỉ cần hắn thức thời gia nhập thì không sao, nếu không thì…
Ở một góc quảng trường, có hai thân ảnh áo đen đang ngồi truyền âm cho nhau.
…
- Hiện tại ta xin tuyên bố. Bế mạc đại hội Tứ Môn Tranh Tài lần thứ 69 năm nay, Phong Lôi Môn đệ nhất toàn đại hội, xin chúc mừng.
Từng tiếng hoan hô vang lên, cùng với việc đánh dấu sự chấm chứt của một trận thi đấu đỉnh cao. Ký ức về Phong Lôi Môn năm nay chắc hẳn không ai có thể quên được. Chắc chắn sau lần này, danh tiếng của Vũ Lôi Phong và Phong Lôi Môn sẽ như mặt trời ban trưa.
- Hiện tại mới chỉ là sáng sớm, kính mong quý vị nán lại thêm đôi chút thời gian, tối nay Thiên Thánh Môn cùng với ba môn phái còn lại sẽ tổ chức một bữa yến tiệc thịnh soạn thâu đêm cho mọi người như đã nói từ trước, hy vọng mọi người sẽ đến đủ.
- Về thôi.
Trên Thiên Thánh Yêu Ưng, các đội lần lượt nhảy lên bay về đình viện của mình, Vũ Lôi Phong cũng nhanh chóng nắm tay hai cô nàng nhảy theo phụ thân, Hắc Bạch Song Sát không nói gì, hai người vốn trầm tính, thế nhưng sao lần đại hội này có vẻ đã thay đổi khá nhiều.
Trần Lệ trên lưng Thiên Thánh Yêu Ưng ở đội hình Âm Phong Môn khẽ quay đầu, ánh mắt nhìn về hình bóng đỏ đen kia, ánh mắt có chút ảm đạm.
- Nói là sẽ còn gặp lại, thế nhưng đến đời nào chứ? Đến lúc gặp lại, ngươi có còn nhớ đến ta không…?
Hết chương 70…
Tà áo đỏ đen trên người Vũ Lôi Phong tung bay, quanh người hắn bắt đầu có Nguyên Lực màu đỏ cam từ trong thân thể thẩm thấu ra ngoài.
Mà khi chút Nguyên Lực thẩm thấu này tiếp cận với không khí xung quanh, bỗng nhiên khoảng không xung quanh Vũ Lôi Phong xuất hiện một chút vặn vẹo.
- Là Nguyên Lực trong thiên địa đang kéo đến, Vũ Lôi Phong muốn Đột Phá?
Đây là ý nghĩ chung của tất cả mọi người trong Thiên Thánh Môn lúc này, khi Nguyên Lực trong thiên địa hội tụ vào Đấu Sĩ, hẳn là họ đang Đột Phá lên cảnh giới cấp sao mới.
( Truyện: Ta Là Vua Giác Đấu. Tác giả: Weekend Anh. Nguồn: TruyenYY & VietNovel Origin & NovelToon)
Khác với đột phá ở các trọng nhỏ, ví dụ nếu đột phá từ Nhất Tú Nhất Trọng lên Nhất Tú Nhị Trọng, đan điền sẽ mở rộng thêm một chút, chứa nhiều Nguyên Lực hơn, không gian Nguyên Lực cũng theo đan điền mở rộng mà lớn lên, kinh mạch, gân cốt sẽ mạnh mẽ hơn, dẻo dai hơn.
Nhưng chỉ có như vậy mà thôi.
Chỉ khi đột phá qua cách cảnh giới lớn như từ Nhất Tú Cửu Trọng Đỉnh Phong lên Nhị Tú Nhất Trọng, hay từ Nhị Tú Cửu Trọng Đỉnh Phong lên Tam Tú Nhất Trọng mới có hiện tượng Nguyên Lực trong thiên địa kéo đến.
Tại sao lại có sự khác biệt như vậy? Tất cả đều có nguyên nhân của nó:
…
Mỗi cảnh giới lớn sẽ cho các Đấu Sĩ một khả năng mới, đây chính là chênh lệch thực sự giữa các cảnh giới, không giống chênh lệch giữa các trọng.
Khi đủ 16 tuổi, một người bình thường có thể bắt đầu tu luyện, đặt chân vào Nhất Tú, trong cảnh giới Nhất Tú, Đấu Sĩ có thể dùng Nguyên Lực để cường hóa các đòn đánh và sự phòng thủ của bản thân.
Bước vào Nhị Tú, các đấu sĩ có thể phóng xuất Nguyên Lực ra ngoài tạo thành các chiêu thức phức tạp hơn, những người thiên phú cao có thể dần dần cảm ngộ được thuộc tính Nguyên Lực trong thiên địa. Lưu Thiên Kim và Thiên Hưng chính là ví dụ cụ thể, lúc Tân Tú Tranh Tài Vũ Lôi Phong đã chính thức thử qua.
Ở Tam Tú, các Đấu Sĩ đã có thể làm chủ hoàn toàn sự phóng xuất của Nguyên Lực và nắm giữ thuộc tính Nguyên Lực, có thể nén Nguyên Lực thành gió, nước, lửa,…
Lên tới Tứ Tú, Nguyên Lực có thể phóng xuất ra khỏi cơ thể nhiều hơn, và có thể nén lại thành công kích mạnh mẽ, không giống ở Tam Tú, nước chỉ nén lại để tưới cây chứ không thể công kích. Hầu hết người tham gia Tứ Môn Tranh Tài năm nay đều ở Tứ Tú.
Về phần cảnh giới Ngũ Tú, là cảnh giới mà khá ít người tham gia Tứ Môn Tranh Tài lần này đang có, cũng chỉ có các đội trưởng tài năng như Đặng Tiến Hòn của Vũ Đài Môn, Từ Thiên Nữ của Thiên Thánh Môn và ba yêu nghiệt Phong Lôi Môn là Vũ Lôi Phong, Linh Nhi và Lưu Thiên Kim mới đạt được mà thôi. Khi ở cảnh giới Ngũ Tú, người điều khiền Nguyên Lực có thể tạo hình cho Nguyên Lực của mình. Các chưởng ấn từ xa, kết giới đóng băng của Linh Nhi, kiếm ảnh của Đặng Tiến Hòn hay là Trần Lệ và Từ Thiên Nữ đều là khả năng của Ngũ Tú. Thánh Phong Thiên Thánh Trận cũng là Trận Pháp dựa vào Nguyên Lực Hữu Hình mà ra.
Mà Lục Tú lại là phát triển về Linh Hồn, đây cũng là cột mốc khá quan trọng của một Đấu Sĩ, đa số người mang tư chất Trắng (
N) đều cả đời dừng chân ở Ngũ Tú Cửu Trọng Đỉnh Phong, không có cách nào tiến thêm được nữa, đó là nguyên nhân các môn phái đều chú trọng tìm kiếm người trẻ tuổi có thiên phú cao để bồi dưỡng.
Về Linh Hồn, ai cũng có Linh Hồn cả, thế nhưng Linh Hồn sau khi đạt Lục Tú sẽ có sự khác biệt rõ rệt đối với các Đấu Sĩ dưới Lục Tú. Đây cũng là chìa khóa mở ra khả năng mới: Truyền Âm. Hơn nữa còn có thể bắt đầu học cách luyện chế Đan Dược và Nguyên Linh Khí.
Tóm lại, cũng có thể xem rằng, khi bước vào Lục Tú, mới có thể chính thức trở thành Đấu Sĩ chân chính, mới chính thức bước vào con đường tranh đoạt khắc nghiệt của các cường giả.
…
Vũ Lôi Phong nhàn nhã nhắm mắt ngồi đó, hắn làm ra vẻ như đang tu luyện để tránh bị người khác nghi ngờ, bởi vì mỗi lần đột phá toàn là do Tiểu Na và Hệ Thống KOF làm hết, hắn chỉ việc chờ đợi và cảm nhận lực lượng của bản thân tăng lên mà thôi.
Điểm lại một chút kiến thức về các cảnh giới, Vũ Lôi Phong mừng thầm trong bụng, hắn biết để có thể đột phá lên Lục Tú khó khăn cỡ nào, lợi ích nó mang lại cũng rất lớn.
Quanh người Vũ Lôi Phong, Phong Nguyên Lực trong thiên địa hội tụ ngày càng nhiều, cả người hắn chìm trong hào quang màu cam, khí tức trên thân kéo lên ngày một nhanh.
- Khí tức hùng hậu bực này đã sớm là Lục Tú Nhất Trọng rồi mà? Sao vẫn tiếp tục đột phá vậy?
Đám người thực lực cao một chút bắt đầu nghi hoặc, khí tức của Vũ Lôi Phong lúc này đã sớm mạnh hơn Lục Tú Nhất Trọng một chút rồi, thế nhưng không hiểu sao vẫn cứ thế mà kéo lên không chịu ngừng lại.
Vũ Lôi Vân thì khác, hắn đã sớm quen với việc Vũ Lôi Phong đột phá mãi không chịu dừng, thế nhưng nơi này không phải là Phong Lôi Môn, đây là Thiên Thánh Môn. Nếu quá nổi bật sẽ gây chú ý rất nhiều.
- Lôi Phong, kìm chế lại, đột phá nhanh như vậy ở Thiên Thánh Môn không tốt đâu.
Vũ Lôi Vân truyền âm vào đầu Vũ Lôi Phong, nhưng đáng tiếc, quá trình đột phá của hắn hoàn toàn do Hệ Thống KOF và Tiểu Na làm chủ, hắn chỉ biết trơ mắt mà nhìn thôi.
Lại một canh giờ trôi qua, đám người trong quảng trường Thiên Thánh Môn đã sớm không chịu đựng nổi nữa mà há to miệng.
- Khí tức của Vũ Lôi Phong đã sánh ngang với Lục Tú Tam Trọng rồi, vậy mà rõ ràng hắn mới chỉ là Lục Tú Nhất Trọng mà thôi, như vậy là sao?
- Còn hỏi nữa à? Điều này chứng tỏ Vũ Lôi Phong sở hữu không gian Nguyên Lực lớn hơn cả Lục Tú Nhất Trọng, có thể sánh ngang với Lục Tú Tam Trọng, hiểu chưa?
- Tại sao trên đời này bao nhiêu phúc đức đều vào tay hắn vậy, hắn kiếp trước có lẽ tu 69 kiếp để tích đức cho kiếp này a.
Một lúc sau, Vũ Lôi Phong rốt cuộc mở mắt ra, hắn cảm giác được Nguyên Lực trong đan điền đã không còn cách nào chứa thêm được nữa, không gian Nguyên Lực đã không còn chút khoảng trống nào mà vẫn phải nạp Nguyên Lực từ thiên địa đổ vào nên đã căng phồng lên đến cực hạn.
- Đột Phá!
Ầm
Một tiếng nổ vang vọng từ trong đan điền hắn phát ra, Đan điền lại một lần nữa mở rộng ra thêm rất nhiều, số Nguyên Lực căng tràn lúc trước giờ chỉ giống như vũng nước mưa cạnh bờ hồ mà thôi. Hoàn toàn quá ít ỏi, thế nhưng so với lúc hắn còn là Ngũ Tú Cửu Trọng Đỉnh Phong lại nhiều hơn gấp mấy lần.
Người bên ngoài chỉ nhìn thấy cơ thể Vũ Lôi Phong run lên một cái, Nguyên Lực trong thiên địa tiêu tán không còn thấy đâu nữa, mà khí tức trên người Vũ Lôi Phong vẫn chưa có thu về, vẫn đang lan tràn. Đó là khí tức của Lục Tú Nhất Trọng.
- Vũ Lôi Phong rõ ràng là Lục Tú Nhất Trọng, sao lại mạnh như vậy?
- Lúc nãy khí tức đó cũng không thua Lục Tú Tam Trọng chút nào.
Chung quanh, đám đông vẫn vô cùng khiếp sợ, Vũ Lôi Phong năm nay mới 16 tuổi a, chưa tu luyện được một năm thế nhưng đã mang trên mình một thân tu vi Lục Tú Nhất Trọng, điều mà những người như họ cố gắng gần mười năm vẫn khó có thể làm được.
- Trần Lệ kia không biết cũng có cơ duyên gì mà 17 tuổi đã là Lục Tú Nhị Trọng kìa.
- Trong Đấu Trường Vô Lý, Vũ Lôi Phong còn chưa đột phá đã có thể đánh bại Trần Lệ, hiện tại có lẽ Vũ Lôi Phong đã dư sức hạ nàng ta trong nháy mắt.
…
- Trần Lệ cô nương, cô có nghe thấy ta không?
Vũ Lôi Phong thử truyền âm đến Trần Lệ, nàng ngay lập tức quay đầu nhìn hắn.
- Xem ra ta không còn là đối thủ của ngươi nữa. Chúc mừng đã đột phá thuận lợi nhé.
Trần Lệ cũng không có mở miệng mà thầm truyền âm cho Vũ Lôi Phong.
- Đa Tạ.
…
Lễ bế mạc lại được tiếp tục, trong ánh mắt phức tạp và bất đắc dĩ của Đặng Tiến Hòn và Từ Thiên Nữ, Vũ Lôi Phong đã mạnh lại còn mạnh hơn, trong mắt hai người hiện lên chiến ý, thầm nhủ sau đại hội này phải điên cuồng tu luyện để bắt kịp Vũ Lôi Phong.
Vũ Lôi Vân cũng đã về lại chỗ ngồi của mình, đám người Hạ Mộng Phàm, Đặng Vũ và Phong Tiểu Nhã bất đắc dĩ nhìn hắn, Phong Lôi Môn lần này toàn biến thái. Thế nhưng cũng phải chúc mừng hắn một hai. Phía sau Vũ Lôi Vân, Vũ Lôi Uy, Vũ Lôi Danh và Vân Thủy Tiên cùng toàn thể người Phong Lôi Môn đến xem thì cao hứng không thôi.
…
- Tứ trưởng lão, ngươi thấy sao?
- Tên này quá biến thái, không thể giữ lại, một khi hắn trưởng thành sẽ là tai họa cho sự tồn tại của chúng ta.
- Đúng vậy, chỉ cần hắn thức thời gia nhập thì không sao, nếu không thì…
Ở một góc quảng trường, có hai thân ảnh áo đen đang ngồi truyền âm cho nhau.
…
- Hiện tại ta xin tuyên bố. Bế mạc đại hội Tứ Môn Tranh Tài lần thứ 69 năm nay, Phong Lôi Môn đệ nhất toàn đại hội, xin chúc mừng.
Từng tiếng hoan hô vang lên, cùng với việc đánh dấu sự chấm chứt của một trận thi đấu đỉnh cao. Ký ức về Phong Lôi Môn năm nay chắc hẳn không ai có thể quên được. Chắc chắn sau lần này, danh tiếng của Vũ Lôi Phong và Phong Lôi Môn sẽ như mặt trời ban trưa.
- Hiện tại mới chỉ là sáng sớm, kính mong quý vị nán lại thêm đôi chút thời gian, tối nay Thiên Thánh Môn cùng với ba môn phái còn lại sẽ tổ chức một bữa yến tiệc thịnh soạn thâu đêm cho mọi người như đã nói từ trước, hy vọng mọi người sẽ đến đủ.
- Về thôi.
Trên Thiên Thánh Yêu Ưng, các đội lần lượt nhảy lên bay về đình viện của mình, Vũ Lôi Phong cũng nhanh chóng nắm tay hai cô nàng nhảy theo phụ thân, Hắc Bạch Song Sát không nói gì, hai người vốn trầm tính, thế nhưng sao lần đại hội này có vẻ đã thay đổi khá nhiều.
Trần Lệ trên lưng Thiên Thánh Yêu Ưng ở đội hình Âm Phong Môn khẽ quay đầu, ánh mắt nhìn về hình bóng đỏ đen kia, ánh mắt có chút ảm đạm.
- Nói là sẽ còn gặp lại, thế nhưng đến đời nào chứ? Đến lúc gặp lại, ngươi có còn nhớ đến ta không…?
Hết chương 70…