Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 122: Khủng Bố!
Thúy Hằng Đại Sâm Lâm, rừng thiêng nước độc, nơi đây luôn bị bao trùm trong u tối do các tán cây quá dày và cao hàng trăm mét, tiếng Nguyên Yêu Thú gầm thét không ngừng vang vọng khắp không gian
- Vân Dao Quân Đoàn! Các ngươi đừng hiếp người quá đáng, gốc Chấn Hư Mộc Liên này là do chúng ta thấy trước!
- Hừ! Người gặp có phần, Truy Phong Quân Đoàn các ngươi muốn độc chiếm e là hơi tham lam!
Tại một hồ nước, có một bông hoa trôi nổi giữa mặt hồ, bông hoa này xanh như ngọc, không ngừng tỏa ra khí tức dễ chịu
Hai đám người gần đó đang không ngừng đấu khẩu, dường như đang tranh giành đóa hoa này
- Vậy thì ai mạnh người đó được! Thế nào?
- Rất đúng ý ta, các huynh đệ! Lên!
Dứt lời, hai đám người không ngừng lao vào chém giết, đây là thực sự dùng đao kiếm liều mạng chứ không phải tỷ thí thông thường
Tình huống như vậy có thể bắt gặp ở bất cứ đâu trong Thúy Hằng Đại Sâm Lâm, nơi đây vốn không có chút luật lệ nào, chỉ có mạnh được yếu thua
Người đầu lĩnh Vân Dao Quân Đoàn bộc phát khí tức, tu vi Nhập Hồn Cảnh Ngũ Trọng không ngờ lại cuồn cuộn tuôn ra
Truy Phong Quân Đoàn đầu lĩnh cũng không vừa, hắn cũng đồng dạng phát ra thực lực Nhập Hồn Cảnh Ngũ Trọng
- Giết!
Kình phong không ngừng va chạm, nguyên một đám người lao vào nhau sống chết không màng, máu đã nhuộm đỏ cả một khu đất
- Hỗn Độn Phong Sát!
- Vũ Phong Liên Trảm!
Không ngừng là những sát chiêu cực độc tung ra, trong Thúy Hằng Đại Sâm Lâm một ngày có không biết bao nhiêu người bị giết
Đám người không hề ngờ rằng, trận chiến của họ từ trước đến giờ đều nằm trong tầm quan sát của hai người bí ẩn
Trong lúc hỗn chiến đang loạn thì trong bụi rậm, một cái bóng màu đen trắng bằng tốc độ không tưởng lao thẳng vào đám đông
- Phong Tuyệt Đệ Tam Kỹ! Quét Kiếm!
Bóng đen không ngừng lướt qua mỗi người trong hỗn chiến, bất cứ ai bị lướt qua đều có cảm giác bản thân bị đâm một nhát dao nhè nhẹ
- Chuyện gì vậy?
- Có người đánh lén!
Cả đám người bối rối, đang hỗn chiến vô cùng căng thẳng nhưng lại có người vào phá rối
- Phong Tuyệt Đệ Nhất Kỹ! Bão Kiếm!
Bóng đen không ngừng huy vũ, mũi kiếm xoay tròn tại ra một cơn lốc cực lớn bao trùm cả đám đông, một đám người thực lực thấp bị nhấc bổng lên trời
Chỉ còn vài người có thể trụ vững trên mặt đất, không thể nghi ngờ là hai tên thủ linh và những người thực lực bất phàm
- Trường Hồng Kiếm Pháp! Lửa Ngút Trời!
Trong cơn lốc, sức nóng dữ dội bắt đầu lan tràn, cơn lốc bắt đầu chuyển sang màu đỏ
Đám người bị hất tung lên không trung bị cuốn vào trung tâm cơn lốc, họ có thể cảm nhận được sự thiêu đốt đang lan tràn quanh thân thể
Hai vị thủ lĩnh và đám người thực lực cao thì cắn răng, vốn đã vô cùng chật vật vì cơn gió mang theo sự sắc bén của Bão Kiếm, giờ họ lại chật vật chống lại sức nóng hòa quyện với cơn lốc này
- Băng Phách Kiếm Pháp! Kết Giới Đóng Băng!
Vũ Lôi Phong lại kết ấn, khí tức nóng bỏng lập tức bị thay thế bởi hàn băng lạnh giá
Đám người còn đang chật vật vì sức nóng, giờ lại đột ngột vô cùng lạnh lẽo khiến hai Quân Đoàn không biết phải làm sao, lại tiếp tục run rẩy vì lạnh và cắn răng chịu đựng
- Tử Vân Kiếm Pháp! Tử Khí Đông Lai!
Vũ Lôi Phong lần nữa biến đổi kiếm pháp, Tử Vong khí lại xâm nhập cơn lốc lửa băng
Sự đau đớn của gió cắt vào da thịt, sự nóng bức của hỏa diễm, cái lạnh đến từ băng hàn kết hợp lần nữa với Tử khí, ăn mòn sinh mệnh, ăn mòn linh hồn. Vũ Lôi Phong sớm đã làm chủ toàn bộ các kiếm pháp các loại kiếm, chúng nữ mỗi người một kiếm pháp riêng nhưng toàn bộ là do Vũ Lôi Phong sao chép cho họ
Vậy nên Vũ Lôi Phong có thể tung toàn bộ các kiếm kỹ, tư chất
LP có thể dùng toàn bộ thuộc tính Nguyên Lực nên hắn thoải mái tung chiêu, không gian Nguyên Lực còn gấp đôi người thường nên càng tha hồ quẩy trong đám người
Dưới sự ăn mòn của tử khí, rốt cuộc hai tên thủ lĩnh Nhập Hồn Cảnh Ngũ Trọng không còn đứng vững nữa, họ bị hất tung lên không trung
Ngay khi toàn bộ người hai Quân Đoàn bị hất tung, chính là lúc chiêu cuối của Yasuo có thể kích hoạt!
- Phong Tuyệt Siêu Tuyệt Kỹ! Trăn Trối!
Vũ Lôi Phong siết chặt Trường Hồng Kiếm, thân thể thuấn di vào trung tâm cơn lốc, ba nhát kiếm mạnh mẽ chém ra, toàn bộ người trong cơn lốc có thể cảm thấy bản thân bị thừa nhận ba nhát chém cực mạnh
Trường Hồng Kiếm phát ra ánh sáng cực mạnh, Vũ Lôi Phong giơ cao kiếm ảnh, một quang trụ cực lớn từ trên trời giáng xuống
Theo quỹ đạo kiếm, quang trụ đánh thẳng vào cơn lốc, đè bẹp toàn bộ người trong bão kiếm, nện thẳng đám người hai Quân Đoàn xuống đất
Ầm! Ầm!
Không gian rung lên từng cơn địa chấn, cây cối quanh đó không ngừng gãy đổ
Vũ Lôi Phong đứng yên tại chỗ, Trường Hồng Kiếm thu về vỏ kiếm sau lưng, nhìn đống hỗ độn xung quanh
Tôn Sách núp trong bụi không ngừng run lên bần bật, hai Đấu Sĩ Nhập Hồn Cảnh Ngũ Trọng và hàng chục người bị một liên kích đánh cho ngất xỉu toàn bộ, không ít người đã mất hẳn sinh cơ
Vũ Lôi Phong nhanh chóng hái bông sen màu ngọc bích bên bờ hồ, hắn không quan tâm mấy tên yếu đuối bị Trăn Trối đánh chết, chỉ cấm chế hơn năm người thực lực cao trong đó có hai vị thủ lĩnh Quân Đoàn
Tôn Sách liền mang năm người này lên lưng Hắc Ảnh, Vũ Lôi Phong thì nhắm mắt truy cập vào hệ thống
- Tiểu Na! Bán ta mấy trái lựu đạn kích nổ từ xa!
Tiểu Na trợn mắt nhìn hắn, nàng chìa tay
- Mười vạn vàng!
Vũ Lôi Phong nhún vai
- Đơn giản!
Tài khoản hắn lập tức bị trừ vàng, Vũ Lôi Phong thì không chút tiếc tiền nào, hắn thiếu kim cương chứ vàng thì mênh mông bát ngát, các nhiệm vụ và đăng nhập mỗi ngày khiến hắn tồn kho mấy trăm vạn vàng
Tôn Sách và Hắc Ảnh nhìn nhau, thấy Vũ Lôi Phong không lên lưng mình mà đi đào hố chôn mấy cục gì đó xuống
Xong xuôi, hắn mới nhảy lên lưng Hắc Ảnh
Trên trời cao, Hắc Ảnh bay đến ba tầng mây, khi đảm bảo người xung quanh không nhìn rõ nó trên cao mới dừng lại
- Tam Thiếu! Người mới chôn cái gì ở đó vậy?
- Lát nữa ngươi sẽ biết thôi
Vũ Lôi Phong cùng Tôn Sách nấp gần đó, Hắc Ảnh thỉ đã sớm bay cao trên mây không ai thấy tung tích, nó là bá vương phi hành Nguyên Yêu Thú nên độ cao bay được hoàn toàn chênh lệch với các phi hành Nguyên Yêu Thú khác
Bởi vì có năm người bị cấm chế nên Vũ Lôi Phong không tiện mang theo bên người, phải đợi đến tối mới tìm động phủ hấp thu họ, hiện tại là buổi sáng nên chỉ có để nhờ Hắc Ảnh mang theo họ
- Tiểu Na à! Có chỗ nào giúp ta chứa đựng người sống không?
Vũ Lôi Phong hỏi Tiểu Na
- Tạm thời chưa! Không Gian Thú chỉ có thể chứa được Nguyên Yêu Thú mà thôi, Rương Vô Hạn thì chỉ có thể chứa đồ vật, về phần người thì chưa có chỗ
Tiểu Na nói với Vũ Lôi Phong
- Vậy….hệ thống không có chỗ chứa người a?
Vũ Lôi Phong thở dài hỏi, cứ mỗi lần cần giam người đều cần Hắc Ảnh mang họ lên trời cao
- Đợi nhiệm vụ!
Tiểu Na mỉm cười
…
Vũ Lôi Phong và Tôn Sách nấp bụi nhìn, quả nhiên một lúc sau có không ít người đến, dễ hiểu, vì chấn động của Vũ Lôi Phong gây ra động tĩnh khá lớn nên không ít người chạy đến quan sát
- Chỗ này rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Thật thảm khốc
Nhìn cái hố cực sâu vì Trăn Trối nện xuống, mặt đất nứt nẻ, máu tươi nhuộm đỏ cả một vùng, xung quanh là hơn bốn mươi người có ngất có chết nằm la liệt
Cả một đám nhìn quanh không ngừng run rẩy, có mấy người tò mò đến tận nơi nhìn quanh miệng hố, người đến ngày càng nhiều
Vũ Lôi Phong nói với Tôn Sách
- Chuẩn bị bịt tai lại!
Tôn Sách khó hiểu, hắn cũng bịt tai theo lời Vũ Lôi Phong
Vũ Lôi Phong giơ tay, trong tay có một cái nút bấm
Píp!
Ầm. Ầm. Bùm. Bùm!
Trước mắt Tôn Sách, một vụ nổ cực lớn lại xảy ra, đám người đang tụ tập lập tức bị cuốn vào rồi đánh bay ra xa
Lại thêm một đống thân thể nằm khắp nơi, cảnh tượng vô cùng thê thảm
Vũ Lôi Phong nhìn quanh, hắn lập tức cấm chế mấy Nhập Hồn Cảnh còn đang cố gượng dậy. Trước ánh mắt sợ hãi của Tôn Sách, Hắc Ảnh lần nữa đáp xuống tiếp nhận hơn chục người.
Lần này Vũ Lôi Phong cùng Tôn Sách nhảy lên lưng Hắc Ảnh, nó liền gầm lên một tiếng rồi bay đi
Cả một đám người nằm bất tỉnh, uy lực của quả bom không mạnh đến mức giết chết họ, nhưng gây choáng lại gần như hầu hết người ở đây
Khi Vũ Lôi Phong đã sớm bay tận chân trời, lúc này mới có vài người lồm cồm bò dậy
- Ui da! Cái gì nổ ghê vậy?
- Không biết! Tự nhiên ầm một cái ta không thấy gì nữa?
- Ủa! Đoàn trưởng đâu rồi?
- Đoàn trưởng của ta cũng không thấy?
- Cả Đoàn phó của ta nữa?
Nguyên một đám ngơ ngác nhìn nhau
…
Trên lưng Hắc Ảnh, hơn chục người bị cấm chế ánh mắt run run nhìn Vũ Lôi Phong và Tôn Sách
Tổng cộng ba Nhập Hồn Cảnh Tam Trọng, năm Nhập Hồn Cảnh Tứ Trọng, ba Nhập Hồn Cảnh Ngũ Trọng
Vũ Lôi Phong vào của hàng mua một lọ Nguyên Linh Dịch Trung Cấp, hắn đưa cho Tôn Sách
- Ngươi đang là Nhập Hồn Cảnh Tứ Trọng hậu kỳ đúng không? Uống cái này có thể sẽ đột phá, tranh thủ luyện hóa nó đi!
Tôn Sách nhìn Vũ Lôi Phong, hắn cảm động nhìn cái bình màu đỏ trước mắt
Vũ Lôi Phong cũng hiểu đạo luật dùng người, không thể cứ uy hiếp họ mãi được mà phải vừa đấm vừa xoa, cho họ lợi ích và phải làm họ sợ mình, nể mình
Dù Tôn Sách có linh hồn lạc ấn trên người, nhưng Vũ Lôi Phong vẫn muốn có sự trung thành tuyệt đối của người này chứ không phải uy hiếp từ linh hồn lạc ấn
Tôn sách nhìn Vũ Lôi Phong một chút, hắn không chút do dự mở nắp bình uống cạn
Linh Dịch vừa xuống bụng, Tôn Sách cảm thấy cả người nóng ran, hắn có thể cảm nhận từng luồng Nguyên Lực và Linh Hồn Lực không ngừng trùng kích trong đan điền
Tôn Sách mừng rỡ, hắn khoanh chân ngồi xuống tu luyện
- Hiện tại tới các ngươi!
Những người này toàn là người Phong Vân Môn, tuy cùng môn phái nhưng trong Thúy Hằng Đại Sâm Lâm lấy lợi ích làm đầu nên họ không ngại tàn sát nhau để đoạt bảo, kết quả bị Vũ Lôi Phong tóm một mẻ
- Hỗn Độn Âm Dương Quyết! Thôn Phệ!
Vũ Lôi Phong khởi động khẩu quyết, lòng bàn tay xuất hiện một vòng xoáy cực mạnh, hắn ngay lập tức đặt trảo vào trán một Nhập Hồn Cảnh Tam Trọng
Người này từ từ bị hút sạch Nguyên Lực và Linh Hồn Lực, trở thành thây khô trước ánh mắt sợ hãi của đám người bị cấm chế xung quanh
- Chẳng thấm vào đâu!
Vũ Lôi Phong cảm thán, hắn đã là Nhập Hồn Cảnh Tứ Trọng, hiện tại thôn phệ một Nhập Hồn Cảnh Tam Trọng mà Vũ Lôi Phong không có chút cảm giác gì
- Hỗn Độn Âm Dương Quyết! Thôn phệ!
Vũ Lôi Phong tiếp tục thôn phệ thêm ba tên Nhập Hồn Cảnh Tam Trọng, lúc này hắn mới có cảm giác khá no
- Luyện Hóa!
Khoanh chân ngồi xuống trên lưng Hắc Ảnh, Vũ Lôi Phong bắt đầu cùng Tôn Sách luyện hóa, Nguyên Lực và Linh Hồn Lực hai người họ nhanh chóng dùng tốc độ cực nhanh mà kéo lên
Hết chương 122…
- Vân Dao Quân Đoàn! Các ngươi đừng hiếp người quá đáng, gốc Chấn Hư Mộc Liên này là do chúng ta thấy trước!
- Hừ! Người gặp có phần, Truy Phong Quân Đoàn các ngươi muốn độc chiếm e là hơi tham lam!
Tại một hồ nước, có một bông hoa trôi nổi giữa mặt hồ, bông hoa này xanh như ngọc, không ngừng tỏa ra khí tức dễ chịu
Hai đám người gần đó đang không ngừng đấu khẩu, dường như đang tranh giành đóa hoa này
- Vậy thì ai mạnh người đó được! Thế nào?
- Rất đúng ý ta, các huynh đệ! Lên!
Dứt lời, hai đám người không ngừng lao vào chém giết, đây là thực sự dùng đao kiếm liều mạng chứ không phải tỷ thí thông thường
Tình huống như vậy có thể bắt gặp ở bất cứ đâu trong Thúy Hằng Đại Sâm Lâm, nơi đây vốn không có chút luật lệ nào, chỉ có mạnh được yếu thua
Người đầu lĩnh Vân Dao Quân Đoàn bộc phát khí tức, tu vi Nhập Hồn Cảnh Ngũ Trọng không ngờ lại cuồn cuộn tuôn ra
Truy Phong Quân Đoàn đầu lĩnh cũng không vừa, hắn cũng đồng dạng phát ra thực lực Nhập Hồn Cảnh Ngũ Trọng
- Giết!
Kình phong không ngừng va chạm, nguyên một đám người lao vào nhau sống chết không màng, máu đã nhuộm đỏ cả một khu đất
- Hỗn Độn Phong Sát!
- Vũ Phong Liên Trảm!
Không ngừng là những sát chiêu cực độc tung ra, trong Thúy Hằng Đại Sâm Lâm một ngày có không biết bao nhiêu người bị giết
Đám người không hề ngờ rằng, trận chiến của họ từ trước đến giờ đều nằm trong tầm quan sát của hai người bí ẩn
Trong lúc hỗn chiến đang loạn thì trong bụi rậm, một cái bóng màu đen trắng bằng tốc độ không tưởng lao thẳng vào đám đông
- Phong Tuyệt Đệ Tam Kỹ! Quét Kiếm!
Bóng đen không ngừng lướt qua mỗi người trong hỗn chiến, bất cứ ai bị lướt qua đều có cảm giác bản thân bị đâm một nhát dao nhè nhẹ
- Chuyện gì vậy?
- Có người đánh lén!
Cả đám người bối rối, đang hỗn chiến vô cùng căng thẳng nhưng lại có người vào phá rối
- Phong Tuyệt Đệ Nhất Kỹ! Bão Kiếm!
Bóng đen không ngừng huy vũ, mũi kiếm xoay tròn tại ra một cơn lốc cực lớn bao trùm cả đám đông, một đám người thực lực thấp bị nhấc bổng lên trời
Chỉ còn vài người có thể trụ vững trên mặt đất, không thể nghi ngờ là hai tên thủ linh và những người thực lực bất phàm
- Trường Hồng Kiếm Pháp! Lửa Ngút Trời!
Trong cơn lốc, sức nóng dữ dội bắt đầu lan tràn, cơn lốc bắt đầu chuyển sang màu đỏ
Đám người bị hất tung lên không trung bị cuốn vào trung tâm cơn lốc, họ có thể cảm nhận được sự thiêu đốt đang lan tràn quanh thân thể
Hai vị thủ lĩnh và đám người thực lực cao thì cắn răng, vốn đã vô cùng chật vật vì cơn gió mang theo sự sắc bén của Bão Kiếm, giờ họ lại chật vật chống lại sức nóng hòa quyện với cơn lốc này
- Băng Phách Kiếm Pháp! Kết Giới Đóng Băng!
Vũ Lôi Phong lại kết ấn, khí tức nóng bỏng lập tức bị thay thế bởi hàn băng lạnh giá
Đám người còn đang chật vật vì sức nóng, giờ lại đột ngột vô cùng lạnh lẽo khiến hai Quân Đoàn không biết phải làm sao, lại tiếp tục run rẩy vì lạnh và cắn răng chịu đựng
- Tử Vân Kiếm Pháp! Tử Khí Đông Lai!
Vũ Lôi Phong lần nữa biến đổi kiếm pháp, Tử Vong khí lại xâm nhập cơn lốc lửa băng
Sự đau đớn của gió cắt vào da thịt, sự nóng bức của hỏa diễm, cái lạnh đến từ băng hàn kết hợp lần nữa với Tử khí, ăn mòn sinh mệnh, ăn mòn linh hồn. Vũ Lôi Phong sớm đã làm chủ toàn bộ các kiếm pháp các loại kiếm, chúng nữ mỗi người một kiếm pháp riêng nhưng toàn bộ là do Vũ Lôi Phong sao chép cho họ
Vậy nên Vũ Lôi Phong có thể tung toàn bộ các kiếm kỹ, tư chất
LP có thể dùng toàn bộ thuộc tính Nguyên Lực nên hắn thoải mái tung chiêu, không gian Nguyên Lực còn gấp đôi người thường nên càng tha hồ quẩy trong đám người
Dưới sự ăn mòn của tử khí, rốt cuộc hai tên thủ lĩnh Nhập Hồn Cảnh Ngũ Trọng không còn đứng vững nữa, họ bị hất tung lên không trung
Ngay khi toàn bộ người hai Quân Đoàn bị hất tung, chính là lúc chiêu cuối của Yasuo có thể kích hoạt!
- Phong Tuyệt Siêu Tuyệt Kỹ! Trăn Trối!
Vũ Lôi Phong siết chặt Trường Hồng Kiếm, thân thể thuấn di vào trung tâm cơn lốc, ba nhát kiếm mạnh mẽ chém ra, toàn bộ người trong cơn lốc có thể cảm thấy bản thân bị thừa nhận ba nhát chém cực mạnh
Trường Hồng Kiếm phát ra ánh sáng cực mạnh, Vũ Lôi Phong giơ cao kiếm ảnh, một quang trụ cực lớn từ trên trời giáng xuống
Theo quỹ đạo kiếm, quang trụ đánh thẳng vào cơn lốc, đè bẹp toàn bộ người trong bão kiếm, nện thẳng đám người hai Quân Đoàn xuống đất
Ầm! Ầm!
Không gian rung lên từng cơn địa chấn, cây cối quanh đó không ngừng gãy đổ
Vũ Lôi Phong đứng yên tại chỗ, Trường Hồng Kiếm thu về vỏ kiếm sau lưng, nhìn đống hỗ độn xung quanh
Tôn Sách núp trong bụi không ngừng run lên bần bật, hai Đấu Sĩ Nhập Hồn Cảnh Ngũ Trọng và hàng chục người bị một liên kích đánh cho ngất xỉu toàn bộ, không ít người đã mất hẳn sinh cơ
Vũ Lôi Phong nhanh chóng hái bông sen màu ngọc bích bên bờ hồ, hắn không quan tâm mấy tên yếu đuối bị Trăn Trối đánh chết, chỉ cấm chế hơn năm người thực lực cao trong đó có hai vị thủ lĩnh Quân Đoàn
Tôn Sách liền mang năm người này lên lưng Hắc Ảnh, Vũ Lôi Phong thì nhắm mắt truy cập vào hệ thống
- Tiểu Na! Bán ta mấy trái lựu đạn kích nổ từ xa!
Tiểu Na trợn mắt nhìn hắn, nàng chìa tay
- Mười vạn vàng!
Vũ Lôi Phong nhún vai
- Đơn giản!
Tài khoản hắn lập tức bị trừ vàng, Vũ Lôi Phong thì không chút tiếc tiền nào, hắn thiếu kim cương chứ vàng thì mênh mông bát ngát, các nhiệm vụ và đăng nhập mỗi ngày khiến hắn tồn kho mấy trăm vạn vàng
Tôn Sách và Hắc Ảnh nhìn nhau, thấy Vũ Lôi Phong không lên lưng mình mà đi đào hố chôn mấy cục gì đó xuống
Xong xuôi, hắn mới nhảy lên lưng Hắc Ảnh
Trên trời cao, Hắc Ảnh bay đến ba tầng mây, khi đảm bảo người xung quanh không nhìn rõ nó trên cao mới dừng lại
- Tam Thiếu! Người mới chôn cái gì ở đó vậy?
- Lát nữa ngươi sẽ biết thôi
Vũ Lôi Phong cùng Tôn Sách nấp gần đó, Hắc Ảnh thỉ đã sớm bay cao trên mây không ai thấy tung tích, nó là bá vương phi hành Nguyên Yêu Thú nên độ cao bay được hoàn toàn chênh lệch với các phi hành Nguyên Yêu Thú khác
Bởi vì có năm người bị cấm chế nên Vũ Lôi Phong không tiện mang theo bên người, phải đợi đến tối mới tìm động phủ hấp thu họ, hiện tại là buổi sáng nên chỉ có để nhờ Hắc Ảnh mang theo họ
- Tiểu Na à! Có chỗ nào giúp ta chứa đựng người sống không?
Vũ Lôi Phong hỏi Tiểu Na
- Tạm thời chưa! Không Gian Thú chỉ có thể chứa được Nguyên Yêu Thú mà thôi, Rương Vô Hạn thì chỉ có thể chứa đồ vật, về phần người thì chưa có chỗ
Tiểu Na nói với Vũ Lôi Phong
- Vậy….hệ thống không có chỗ chứa người a?
Vũ Lôi Phong thở dài hỏi, cứ mỗi lần cần giam người đều cần Hắc Ảnh mang họ lên trời cao
- Đợi nhiệm vụ!
Tiểu Na mỉm cười
…
Vũ Lôi Phong và Tôn Sách nấp bụi nhìn, quả nhiên một lúc sau có không ít người đến, dễ hiểu, vì chấn động của Vũ Lôi Phong gây ra động tĩnh khá lớn nên không ít người chạy đến quan sát
- Chỗ này rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Thật thảm khốc
Nhìn cái hố cực sâu vì Trăn Trối nện xuống, mặt đất nứt nẻ, máu tươi nhuộm đỏ cả một vùng, xung quanh là hơn bốn mươi người có ngất có chết nằm la liệt
Cả một đám nhìn quanh không ngừng run rẩy, có mấy người tò mò đến tận nơi nhìn quanh miệng hố, người đến ngày càng nhiều
Vũ Lôi Phong nói với Tôn Sách
- Chuẩn bị bịt tai lại!
Tôn Sách khó hiểu, hắn cũng bịt tai theo lời Vũ Lôi Phong
Vũ Lôi Phong giơ tay, trong tay có một cái nút bấm
Píp!
Ầm. Ầm. Bùm. Bùm!
Trước mắt Tôn Sách, một vụ nổ cực lớn lại xảy ra, đám người đang tụ tập lập tức bị cuốn vào rồi đánh bay ra xa
Lại thêm một đống thân thể nằm khắp nơi, cảnh tượng vô cùng thê thảm
Vũ Lôi Phong nhìn quanh, hắn lập tức cấm chế mấy Nhập Hồn Cảnh còn đang cố gượng dậy. Trước ánh mắt sợ hãi của Tôn Sách, Hắc Ảnh lần nữa đáp xuống tiếp nhận hơn chục người.
Lần này Vũ Lôi Phong cùng Tôn Sách nhảy lên lưng Hắc Ảnh, nó liền gầm lên một tiếng rồi bay đi
Cả một đám người nằm bất tỉnh, uy lực của quả bom không mạnh đến mức giết chết họ, nhưng gây choáng lại gần như hầu hết người ở đây
Khi Vũ Lôi Phong đã sớm bay tận chân trời, lúc này mới có vài người lồm cồm bò dậy
- Ui da! Cái gì nổ ghê vậy?
- Không biết! Tự nhiên ầm một cái ta không thấy gì nữa?
- Ủa! Đoàn trưởng đâu rồi?
- Đoàn trưởng của ta cũng không thấy?
- Cả Đoàn phó của ta nữa?
Nguyên một đám ngơ ngác nhìn nhau
…
Trên lưng Hắc Ảnh, hơn chục người bị cấm chế ánh mắt run run nhìn Vũ Lôi Phong và Tôn Sách
Tổng cộng ba Nhập Hồn Cảnh Tam Trọng, năm Nhập Hồn Cảnh Tứ Trọng, ba Nhập Hồn Cảnh Ngũ Trọng
Vũ Lôi Phong vào của hàng mua một lọ Nguyên Linh Dịch Trung Cấp, hắn đưa cho Tôn Sách
- Ngươi đang là Nhập Hồn Cảnh Tứ Trọng hậu kỳ đúng không? Uống cái này có thể sẽ đột phá, tranh thủ luyện hóa nó đi!
Tôn Sách nhìn Vũ Lôi Phong, hắn cảm động nhìn cái bình màu đỏ trước mắt
Vũ Lôi Phong cũng hiểu đạo luật dùng người, không thể cứ uy hiếp họ mãi được mà phải vừa đấm vừa xoa, cho họ lợi ích và phải làm họ sợ mình, nể mình
Dù Tôn Sách có linh hồn lạc ấn trên người, nhưng Vũ Lôi Phong vẫn muốn có sự trung thành tuyệt đối của người này chứ không phải uy hiếp từ linh hồn lạc ấn
Tôn sách nhìn Vũ Lôi Phong một chút, hắn không chút do dự mở nắp bình uống cạn
Linh Dịch vừa xuống bụng, Tôn Sách cảm thấy cả người nóng ran, hắn có thể cảm nhận từng luồng Nguyên Lực và Linh Hồn Lực không ngừng trùng kích trong đan điền
Tôn Sách mừng rỡ, hắn khoanh chân ngồi xuống tu luyện
- Hiện tại tới các ngươi!
Những người này toàn là người Phong Vân Môn, tuy cùng môn phái nhưng trong Thúy Hằng Đại Sâm Lâm lấy lợi ích làm đầu nên họ không ngại tàn sát nhau để đoạt bảo, kết quả bị Vũ Lôi Phong tóm một mẻ
- Hỗn Độn Âm Dương Quyết! Thôn Phệ!
Vũ Lôi Phong khởi động khẩu quyết, lòng bàn tay xuất hiện một vòng xoáy cực mạnh, hắn ngay lập tức đặt trảo vào trán một Nhập Hồn Cảnh Tam Trọng
Người này từ từ bị hút sạch Nguyên Lực và Linh Hồn Lực, trở thành thây khô trước ánh mắt sợ hãi của đám người bị cấm chế xung quanh
- Chẳng thấm vào đâu!
Vũ Lôi Phong cảm thán, hắn đã là Nhập Hồn Cảnh Tứ Trọng, hiện tại thôn phệ một Nhập Hồn Cảnh Tam Trọng mà Vũ Lôi Phong không có chút cảm giác gì
- Hỗn Độn Âm Dương Quyết! Thôn phệ!
Vũ Lôi Phong tiếp tục thôn phệ thêm ba tên Nhập Hồn Cảnh Tam Trọng, lúc này hắn mới có cảm giác khá no
- Luyện Hóa!
Khoanh chân ngồi xuống trên lưng Hắc Ảnh, Vũ Lôi Phong bắt đầu cùng Tôn Sách luyện hóa, Nguyên Lực và Linh Hồn Lực hai người họ nhanh chóng dùng tốc độ cực nhanh mà kéo lên
Hết chương 122…