Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 43 - Kinh Động Thánh Địa
Rất lâu sau đó sau, Nam Phong mới lấy lại tinh thần, nàng chậm rãi mở mắt, trong đôi mắt xinh đẹp đều tràn đầy thần sắc phức tạp.
Chỉ nghe một khúc của Lý tiền bối mà hiểu biết của nàng về cầm đạo cũng đã là thẳng tắp lên cao!
Nàng thậm chí cảm thấy, cảnh giới Động Hư thậm chí còn cảnh giới Đại Thừa đều ở trong tầm tay.
Một khúc này của Lý Phàm hoàn toàn khiến nàng mở mang tầm mắt, thậm chí, trong cơ thể đã bắt đầu xuất hiện một số mảnh vụn đạo tắc của cảnh giới Đại Thừa.
Đây có thể nói là một đại cơ duyên!
Giờ phút này nàng đối với Lý Phàm thật là phục sát đất, rốt cuộc đây là tồn tại gì, không những vô địch về phương diện Họa đạo mà ở Cầm đạo cũng có trình độ, lại còn cao thâm như vậy. . .
Dõi mắt toàn bộ Tam tuyệt tông môn, tuyệt đối không ai có thể so sánh với vị tiền bối này.
Thậm chí, đến nàng đã nghe thấy một số tiếng đàn Tam tuyệt tiên nhân năm xưa để lại nhưng cũng chỉ là có lĩnh ngộ mà thôi, hoàn toàn không giống bây giờ, trực tiếp giác ngộ, nhãn giới mở toang ra.
"Như thế nào? Bây giờ ngươi có thể nguyện ý bái ta là sư chưa?" Lý Phàm cười một tiếng.
Ở trên Cầm đạo, hắn đã bị hệ thống hành hạ vô số lần, cho dù là toàn bộ Nam Vực, hắn cũng có tự tin không sợ bất kỳ ai.
Nam Phong giờ phút này lại cũng không có bất kỳ do dự nào, trực tiếp quỳ xuống đất, nói: "Đệ tử Nam Phong, bái kiến sư tôn!"
Thấy vậy, Tử Lăng rất vui, như vậy thì hai người bọn họ sẽ không cần phải tách ra.
Nàng cũng lập tức quỳ xuống, nói: "Đệ tử Tử Lăng, bái kiến sư tôn!"
Lý Phàm cười một tiếng, cuối cùng cũng đã hoàn thành nhiệm vụ của hệ thống.
Cách trở thành tu giả lại tiến một bước.
"Không cần đa lễ, đứng lên đi."
Hắn ngừng lại một chút, nói:
"Ngươi hai người cứ tạm thời ở đây đi."
Thật may viện tử này ban đầu được xây dựng dựa theo yêu cầu của hệ thống cho nên cũng khá lớn.
Hai người gật đầu liên tục.
Đêm nhanh chóng vào khuya.
Lý Phàm ngồi ở trong sân nhỏ, nhìn bầu trời đầy ánh sao.
Thật không biết lúc nào mới có thể trở thành tu giả a.
Hắn khẽ thở dài một cái, có lẽ, mình đã định trước là làm một người bình thường chăng?
"Meo meo ~~~ "
Giống như là cảm thấy biến hóa tâm trạng của Lý Phàm, Tiểu Bạch trong ngực thấp giọng kêu mấy tiếng, trong giấc mộng, liếm liếm tay của Lý Phàm.
"Thật là một con mèo lười."
Lý Phàm không kiềm được cười một tiếng, nhưng mà, phẩm chất của con mèo này rất tốt, màu lông càng ngày càng sáng, xem ra mình nuôi mèo vẫn rất tốt. . .
. . .
Mà giờ khắc này.
Thái Diễn thánh địa.
Hôm nay trong Thái Diễn thánh điện, đèn đuốc sáng choang!
Ở bên ngoài thánh điện, tu giả Đại thừa kỳ bảo vệ cổ điện.
Xa xa nhìn lại, toàn bộ vùng trời của Thái Diễn thánh địa có một lớp màn hào quang thần bí, đó là ký hiệu Thái Diễn thánh địa đã mở đại trận phòng ngự ra rồi!
-- Thái Diễn thánh địa chính là một trong hai đại thánh địa của Nam Vực, ở xa tít tận trên mây, từ trước đến giờ không có ai dám khiêu chiến!
Từ sau khi xây xong thánh địa tới nay, số lần mở đại trận phòng ngự thánh địa chỉ dùng một bàn tay cũng đếm được.
Hôm nay, dưới tình huống đang không có kẻ địch bên ngoài xâm phạm nhưng Thái Diễn thánh địa lại như gặp phải đại địch!
Trong Thanh Đồng cổ điện.
Từng lão giả ngồi đối diện nhau, khí tức của bọn họ đều vô cùng đáng sợ.
Ngay cả người mạnh như La Minh, Hồng Huyền Chí Tôn cũng chỉ có thể ngồi ở giữa.
Hôm nay ở đây đồng loạt đều là Chí Tôn!
Tổng cộng tám người, tám đại Chí Tôn!
Trong đó, Thái Diễn thánh địa có bốn người, Tử Dương thánh địa có bốn người.
Có thể nói, hai đại tông môn đều dốc hết sức lực.
Ngồi ở bên trái chính là một lão giả mặc áo bào màu tím, sắc mặt lão giả áo bào tím đỏ thắm, trong mái tóc bạc hoa râm hiện ra tiên phong đạo cốt, ông ta chính là thánh chủ Tử Dương thánh địa - Nguyên Dương Chí Tôn!
Mà ở đối diện với ông ta đó là một lão giả mặc đạo bào màu đen, trên đạo bào của lão giả dùng kim tuyến dệt chu thiên tinh thần đồ, khí tức của hắn uể oải, mặt mũi gầy gò.
Trừ hai người ra, ánh mắt của sáu đại Chí Tôn đều rơi vào trên người bọn họ.
Thần sắc của mọi người đều vô cùng ngưng trọng, trong mắt mang theo tò mò và mong đợi.
Rốt cuộc là một tấm họa đồ nào mà lại cần vận dụng đại trận của thánh địa để bảo vệ?
Chỉ nghe một khúc của Lý tiền bối mà hiểu biết của nàng về cầm đạo cũng đã là thẳng tắp lên cao!
Nàng thậm chí cảm thấy, cảnh giới Động Hư thậm chí còn cảnh giới Đại Thừa đều ở trong tầm tay.
Một khúc này của Lý Phàm hoàn toàn khiến nàng mở mang tầm mắt, thậm chí, trong cơ thể đã bắt đầu xuất hiện một số mảnh vụn đạo tắc của cảnh giới Đại Thừa.
Đây có thể nói là một đại cơ duyên!
Giờ phút này nàng đối với Lý Phàm thật là phục sát đất, rốt cuộc đây là tồn tại gì, không những vô địch về phương diện Họa đạo mà ở Cầm đạo cũng có trình độ, lại còn cao thâm như vậy. . .
Dõi mắt toàn bộ Tam tuyệt tông môn, tuyệt đối không ai có thể so sánh với vị tiền bối này.
Thậm chí, đến nàng đã nghe thấy một số tiếng đàn Tam tuyệt tiên nhân năm xưa để lại nhưng cũng chỉ là có lĩnh ngộ mà thôi, hoàn toàn không giống bây giờ, trực tiếp giác ngộ, nhãn giới mở toang ra.
"Như thế nào? Bây giờ ngươi có thể nguyện ý bái ta là sư chưa?" Lý Phàm cười một tiếng.
Ở trên Cầm đạo, hắn đã bị hệ thống hành hạ vô số lần, cho dù là toàn bộ Nam Vực, hắn cũng có tự tin không sợ bất kỳ ai.
Nam Phong giờ phút này lại cũng không có bất kỳ do dự nào, trực tiếp quỳ xuống đất, nói: "Đệ tử Nam Phong, bái kiến sư tôn!"
Thấy vậy, Tử Lăng rất vui, như vậy thì hai người bọn họ sẽ không cần phải tách ra.
Nàng cũng lập tức quỳ xuống, nói: "Đệ tử Tử Lăng, bái kiến sư tôn!"
Lý Phàm cười một tiếng, cuối cùng cũng đã hoàn thành nhiệm vụ của hệ thống.
Cách trở thành tu giả lại tiến một bước.
"Không cần đa lễ, đứng lên đi."
Hắn ngừng lại một chút, nói:
"Ngươi hai người cứ tạm thời ở đây đi."
Thật may viện tử này ban đầu được xây dựng dựa theo yêu cầu của hệ thống cho nên cũng khá lớn.
Hai người gật đầu liên tục.
Đêm nhanh chóng vào khuya.
Lý Phàm ngồi ở trong sân nhỏ, nhìn bầu trời đầy ánh sao.
Thật không biết lúc nào mới có thể trở thành tu giả a.
Hắn khẽ thở dài một cái, có lẽ, mình đã định trước là làm một người bình thường chăng?
"Meo meo ~~~ "
Giống như là cảm thấy biến hóa tâm trạng của Lý Phàm, Tiểu Bạch trong ngực thấp giọng kêu mấy tiếng, trong giấc mộng, liếm liếm tay của Lý Phàm.
"Thật là một con mèo lười."
Lý Phàm không kiềm được cười một tiếng, nhưng mà, phẩm chất của con mèo này rất tốt, màu lông càng ngày càng sáng, xem ra mình nuôi mèo vẫn rất tốt. . .
. . .
Mà giờ khắc này.
Thái Diễn thánh địa.
Hôm nay trong Thái Diễn thánh điện, đèn đuốc sáng choang!
Ở bên ngoài thánh điện, tu giả Đại thừa kỳ bảo vệ cổ điện.
Xa xa nhìn lại, toàn bộ vùng trời của Thái Diễn thánh địa có một lớp màn hào quang thần bí, đó là ký hiệu Thái Diễn thánh địa đã mở đại trận phòng ngự ra rồi!
-- Thái Diễn thánh địa chính là một trong hai đại thánh địa của Nam Vực, ở xa tít tận trên mây, từ trước đến giờ không có ai dám khiêu chiến!
Từ sau khi xây xong thánh địa tới nay, số lần mở đại trận phòng ngự thánh địa chỉ dùng một bàn tay cũng đếm được.
Hôm nay, dưới tình huống đang không có kẻ địch bên ngoài xâm phạm nhưng Thái Diễn thánh địa lại như gặp phải đại địch!
Trong Thanh Đồng cổ điện.
Từng lão giả ngồi đối diện nhau, khí tức của bọn họ đều vô cùng đáng sợ.
Ngay cả người mạnh như La Minh, Hồng Huyền Chí Tôn cũng chỉ có thể ngồi ở giữa.
Hôm nay ở đây đồng loạt đều là Chí Tôn!
Tổng cộng tám người, tám đại Chí Tôn!
Trong đó, Thái Diễn thánh địa có bốn người, Tử Dương thánh địa có bốn người.
Có thể nói, hai đại tông môn đều dốc hết sức lực.
Ngồi ở bên trái chính là một lão giả mặc áo bào màu tím, sắc mặt lão giả áo bào tím đỏ thắm, trong mái tóc bạc hoa râm hiện ra tiên phong đạo cốt, ông ta chính là thánh chủ Tử Dương thánh địa - Nguyên Dương Chí Tôn!
Mà ở đối diện với ông ta đó là một lão giả mặc đạo bào màu đen, trên đạo bào của lão giả dùng kim tuyến dệt chu thiên tinh thần đồ, khí tức của hắn uể oải, mặt mũi gầy gò.
Trừ hai người ra, ánh mắt của sáu đại Chí Tôn đều rơi vào trên người bọn họ.
Thần sắc của mọi người đều vô cùng ngưng trọng, trong mắt mang theo tò mò và mong đợi.
Rốt cuộc là một tấm họa đồ nào mà lại cần vận dụng đại trận của thánh địa để bảo vệ?