Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 29: Buổi họp báo
Anh bỏ ngoài tai từng câu hỏi của nhà báo trực tiếp đi lên bục phát biểu. Bách Hào vốn là chủ tịch của tập đoàn Mạc Thiên trong suy nghĩ của mọi người bây giờ lại khép nép đứng sau anh. Những nhà báo ở bên dưới chen nhau để lên được hàng đứng đầu. Ai cũng muốn lấy được thứ tin tức hot nhất để đem về lợi nhuận cho bản thân. Thiên Vũ chỉnh lại vạt áo rồi đưa mắt lên nhìn mọi người đang ở phía dưới.
- Lời đầu tiên cho phép tôi được cảm ơn tất cả các vị khách mời đã có mặt đầy đủ tại đây. Tuy rằng nó khá gấp gáp và có thể là ảnh hưởng đến công việc của các vị.
Bên dưới trở nên im lặng hơn, không còn tiếng người chen lấn xô đẩy nhau hay những câu hỏi cùng những micro chĩa vào người anh. Thiên Vũ dừng lại một chút nhìn tất cả những người có trong khán phòng. Đây đều là những đối tác của tập đoàn Mạc Thiên. Dù lớn dù nhỏ thì ai cũng được mời. Và trong đó không ngoại trừ Âu gia - Âu Quý Ly. Cô ta diện đầm bó sát tôn dáng ngồi ngay hàng ghế thứ hai cùng với Âu lão gia. Anh khẽ mỉm cười rồi nói tiếp.1
- Bao năm qua Mạc Thiên luôn cố gắng để đi đầu về chất cũng như số lượng sản phẩm bán ra. Bên cạnh đó cũng có những hợp đồng lâu dài. Có lẽ mọi người đang thắc mắc rằng tại sao tôi lại là người nói những điều này mà không phải chủ tịch Hào đúng không?
vietwriter.vn
Câu nói của anh vừa dứt liền khiến tất cả xôn xao. Từng lời nói thì thầm bàn tàn bắt đầu nhiều hơn. Thiên Vũ mỉm cười, hắng giọng ho để giữ lại trật tự.
- Bách Hào là người tôi đã nhờ vả để trông coi công ty trong suốt thời gian đi vắng.
Rồi anh quay lại lấy từ tay Bách Hào một tờ giấy chứng minh quyền sở hữu công ty Mạc Thiên. Trên giấy có ghi tên chủ tịch - người sáng lập ra công ty là Dương Thiên Vũ. Phía bên dưới là các thoả thuận nhượng lại quyền cho Bách Hào quản lý trong suốt thời gian anh đi vắng.
- Đây là minh chứng cho việc tôi là người sáng lập ra công ty.
vietwriter.vn
Thiên Vũ đưa tờ giấy lên, lập tức cánh nhà báo lại chen nhau mà chụp lấy chụp để. Khách mời ở phía dưới khán phòng cũng phải kinh ngạc đến độ hoảng sợ.
- Mạc Thiên là công ty mà Dương Thiên Vũ tôi sáng lập nhằm đem lại những sản phẩm tốt nhất cho người dùng. Tập đoàn không có ý cạnh tranh với bất kì tập đoàn nào cũng không muốn gây thù với ai.
Anh đưa lại giấy sở hữu cho Bách Hào rồi nói tiếp.
- Sau buổi họp báo này tôi sẽ là người trực tiếp quản công ty. Những hợp đồng của Mạc Thiên vẫn sẽ giữ. Mọi người ai có thắc mắc xin cứ hỏi thẳng.
Anh biết buổi họp báo trực tiếp này chắc chắn sẽ đến tay Lăng Minh Hạ. Nhưng dù là chuyện gì đi nữa thì bà ta cũng không bỏ qua cho anh. Bây giờ chỉ còn cách đối đầu trực tiếp với bà ta và Dương Thiên Bảo thì mới có cơ hội lấy lại tất cả những gì đã mất.
Phía bên dưới im lặng rồi bất chợt một cánh tay giơ lên. Là Âu Quý Ly. Đợt trước bắt gặp cô ta trong buổi tiệc anh cũng không có ấn tượng cho lắm. Nhưng từ khi biết chuyện bỏ thuốc thì anh chắc chắn ả không tốt đẹp gì.
- Mời Âu tiểu thư. Cô có thắc mắc gì sao?
- Vâng.
Giọng nói của Âu Quý Ly vang lên làm anh nổi da gà. Nghe như mấy cô gái trong quán bar dùng để xin xỏ câu dẫn những đại gia nhiều tiền. Sao hôm nay anh ra ngoài không xem lịch hay chưa đốt vía mà toàn gặp những thứ gì đâu vậy?1
- Mời cô.
Cô ta đứng lên, cả hội trường đều dán mắt vào thân hình nóng bỏng của cô nàng.
- Nghe nói anh bị ngốc. Chuyện này có phải sự thật không hay chỉ là lời đồn đoán?1
Ả ta nhìn thẳng vào mắt anh nhưng Thiên Vũ vẫn không có chút dao động. Anh đã biết trước được sẽ có người hỏi câu này nhưng không ngờ đó lại là Âu Quý Ly. Anh nhoẻn miệng cười, đưa tay chỉnh lại mic.
- Trước đây quả thật là tôi có bị ngốc do sự cố. Nhưng biết đâu chừng là có người hãm hại. Tôi may mắn được chữa trị khỏi nên bây giờ hoàn toàn bình thường. Cảm ơn cô đã quan tâm.
Tuy không hài lòng lắm với câu trả lời nhưng Âu Quý Ly vẫn ậm ừ mà bỏ qua. Anh nhìn ả ngồi xuống rồi mới đưa mắt nhìn những người còn lại.
- Còn ai hỏi gì nữa không?
Tiếng máy ảnh vẫn vang lên trong căn phòng im lặng. Từng phút trôi qua, không có ai ý kiến gì cả. Một phần là vì anh vừa mới dính vào bê bối của Dương gia, bị Dương Kiệt Hoàng từ con một phần cũng là vì anh chưa có chỗ đứng cũng như sự tin tưởng của mọi người.
- Nếu như không ai có ý kiến gì thì buổi họp báo...
- Tôi... tôi có ý kiến.
Một cánh tay nữa lại giơ lên. Là một giám đốc công ty nhỏ thuộc chi nhánh của Mạc Thiên.
- Mời ông.
Ông ta loạng choạng đứng dậy, gương mặt bỏ bừng như đang say xỉn. Anh hơi nhíu mày nhưng rồi cũng chịu đựng. Tính anh ghét nhất là nói chuyện với kẻ say nhưng trong trường hợp này thì phải nhịn.
- Dương thiếu gia nghe nói là vừa bị đoạn tuyệt quan hệ. Vậy mà bây giờ lại đứng ra thành lập công ty riêng. Như là không đúng phép rồi.
- Lời đầu tiên cho phép tôi được cảm ơn tất cả các vị khách mời đã có mặt đầy đủ tại đây. Tuy rằng nó khá gấp gáp và có thể là ảnh hưởng đến công việc của các vị.
Bên dưới trở nên im lặng hơn, không còn tiếng người chen lấn xô đẩy nhau hay những câu hỏi cùng những micro chĩa vào người anh. Thiên Vũ dừng lại một chút nhìn tất cả những người có trong khán phòng. Đây đều là những đối tác của tập đoàn Mạc Thiên. Dù lớn dù nhỏ thì ai cũng được mời. Và trong đó không ngoại trừ Âu gia - Âu Quý Ly. Cô ta diện đầm bó sát tôn dáng ngồi ngay hàng ghế thứ hai cùng với Âu lão gia. Anh khẽ mỉm cười rồi nói tiếp.1
- Bao năm qua Mạc Thiên luôn cố gắng để đi đầu về chất cũng như số lượng sản phẩm bán ra. Bên cạnh đó cũng có những hợp đồng lâu dài. Có lẽ mọi người đang thắc mắc rằng tại sao tôi lại là người nói những điều này mà không phải chủ tịch Hào đúng không?
vietwriter.vn
Câu nói của anh vừa dứt liền khiến tất cả xôn xao. Từng lời nói thì thầm bàn tàn bắt đầu nhiều hơn. Thiên Vũ mỉm cười, hắng giọng ho để giữ lại trật tự.
- Bách Hào là người tôi đã nhờ vả để trông coi công ty trong suốt thời gian đi vắng.
Rồi anh quay lại lấy từ tay Bách Hào một tờ giấy chứng minh quyền sở hữu công ty Mạc Thiên. Trên giấy có ghi tên chủ tịch - người sáng lập ra công ty là Dương Thiên Vũ. Phía bên dưới là các thoả thuận nhượng lại quyền cho Bách Hào quản lý trong suốt thời gian anh đi vắng.
- Đây là minh chứng cho việc tôi là người sáng lập ra công ty.
vietwriter.vn
Thiên Vũ đưa tờ giấy lên, lập tức cánh nhà báo lại chen nhau mà chụp lấy chụp để. Khách mời ở phía dưới khán phòng cũng phải kinh ngạc đến độ hoảng sợ.
- Mạc Thiên là công ty mà Dương Thiên Vũ tôi sáng lập nhằm đem lại những sản phẩm tốt nhất cho người dùng. Tập đoàn không có ý cạnh tranh với bất kì tập đoàn nào cũng không muốn gây thù với ai.
Anh đưa lại giấy sở hữu cho Bách Hào rồi nói tiếp.
- Sau buổi họp báo này tôi sẽ là người trực tiếp quản công ty. Những hợp đồng của Mạc Thiên vẫn sẽ giữ. Mọi người ai có thắc mắc xin cứ hỏi thẳng.
Anh biết buổi họp báo trực tiếp này chắc chắn sẽ đến tay Lăng Minh Hạ. Nhưng dù là chuyện gì đi nữa thì bà ta cũng không bỏ qua cho anh. Bây giờ chỉ còn cách đối đầu trực tiếp với bà ta và Dương Thiên Bảo thì mới có cơ hội lấy lại tất cả những gì đã mất.
Phía bên dưới im lặng rồi bất chợt một cánh tay giơ lên. Là Âu Quý Ly. Đợt trước bắt gặp cô ta trong buổi tiệc anh cũng không có ấn tượng cho lắm. Nhưng từ khi biết chuyện bỏ thuốc thì anh chắc chắn ả không tốt đẹp gì.
- Mời Âu tiểu thư. Cô có thắc mắc gì sao?
- Vâng.
Giọng nói của Âu Quý Ly vang lên làm anh nổi da gà. Nghe như mấy cô gái trong quán bar dùng để xin xỏ câu dẫn những đại gia nhiều tiền. Sao hôm nay anh ra ngoài không xem lịch hay chưa đốt vía mà toàn gặp những thứ gì đâu vậy?1
- Mời cô.
Cô ta đứng lên, cả hội trường đều dán mắt vào thân hình nóng bỏng của cô nàng.
- Nghe nói anh bị ngốc. Chuyện này có phải sự thật không hay chỉ là lời đồn đoán?1
Ả ta nhìn thẳng vào mắt anh nhưng Thiên Vũ vẫn không có chút dao động. Anh đã biết trước được sẽ có người hỏi câu này nhưng không ngờ đó lại là Âu Quý Ly. Anh nhoẻn miệng cười, đưa tay chỉnh lại mic.
- Trước đây quả thật là tôi có bị ngốc do sự cố. Nhưng biết đâu chừng là có người hãm hại. Tôi may mắn được chữa trị khỏi nên bây giờ hoàn toàn bình thường. Cảm ơn cô đã quan tâm.
Tuy không hài lòng lắm với câu trả lời nhưng Âu Quý Ly vẫn ậm ừ mà bỏ qua. Anh nhìn ả ngồi xuống rồi mới đưa mắt nhìn những người còn lại.
- Còn ai hỏi gì nữa không?
Tiếng máy ảnh vẫn vang lên trong căn phòng im lặng. Từng phút trôi qua, không có ai ý kiến gì cả. Một phần là vì anh vừa mới dính vào bê bối của Dương gia, bị Dương Kiệt Hoàng từ con một phần cũng là vì anh chưa có chỗ đứng cũng như sự tin tưởng của mọi người.
- Nếu như không ai có ý kiến gì thì buổi họp báo...
- Tôi... tôi có ý kiến.
Một cánh tay nữa lại giơ lên. Là một giám đốc công ty nhỏ thuộc chi nhánh của Mạc Thiên.
- Mời ông.
Ông ta loạng choạng đứng dậy, gương mặt bỏ bừng như đang say xỉn. Anh hơi nhíu mày nhưng rồi cũng chịu đựng. Tính anh ghét nhất là nói chuyện với kẻ say nhưng trong trường hợp này thì phải nhịn.
- Dương thiếu gia nghe nói là vừa bị đoạn tuyệt quan hệ. Vậy mà bây giờ lại đứng ra thành lập công ty riêng. Như là không đúng phép rồi.