Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Sủng Tình: Sự Giam Cầm Cả Đời - Chương 6: Hối hận đã muộn
Bàn tay anh bắt đầu lần vào khuôn viên bí mật, cứ thế mà đưa ngón tay trỏ xâm nhập vào trong, *** ***** thật sự rất kín. Tống Lãnh Thần đưa thêm một ngón nữa, dần tiến sâu hơn.
"A..." Sự đụng chạm bất ngờ khiến người Chu Tịnh Sơ run lên, bàn tay cũng bấu chặt drap giường không buông.
"Cô tên gì?"
Tống Lãnh Thần cố nén lại cảm giác ham muốn mãnh liệt trong người mà cất giọng hỏi một câu, Chu Tịnh Sơ nhăn mặt, vài giây sau mới trả lời câu hỏi của Tống Lãnh Thần: "Chu Tịnh Sơ."
"Chu Tịnh Sơ, tôi muốn cô gọi tên tôi, tôi là Tống Lãnh Thần." Tống Lãnh Thần cũng là đàn ông, mà đàn ông rất thích cảm giác chinh phục này. Họ cảm thấy thoải mái khi người phụ nữ dưới thân họ liên tục nỉ non và gọi tên mình, điều đó khiến họ như nhận được thành tựu to lớn vậy.
"Chu Tịnh Sơ cô xem, nơi này đã ướt át đến như vậy rồi, có phải là đang mong chờ tôi không?"
Tống Lãnh Thần muốn tăng ham muốn của Chu Tịnh Sơ nên đã liên tục ngậm và mút lấy bầu ngực trắng muốt của cô, bàn tay cũng vo chiếc mông tròn trịa không ngừng. Chu Tịnh Sơ bị anh làm cho thất điên bát đảo, cô ngoài nỉ non ra thì cũng chẳng nói được gì.
Chu Tịnh Sơ chịu đựng không van xin Tống Lãnh Thần, tất nhiên anh lại không thích điều này. Anh muốn được nghe chính miệng cô cầu xin, vậy nên mới không tiến vào cô mà chỉ từ từ trêu đùa.
Nụ hồng sớm đã bị Tống Lãnh Thần trêu chọc đến mức căng cứng lên, xung quanh cũng để lại vô số vết hôn chi chít. Thấy Chu Tịnh Sơ đã hết chịu đựng được mà không chịu van xin nên Tống Lãnh Thần đã rút tay ra khỏi *** ***** của cô, thay vào đó lại chu du khắp thân thể xinh đẹp.
"Ưm..."
"Chu Tịnh Sơ, mau gọi tên tôi!"
"Tống... Lãnh Thần."
"Có muốn không hả?"
"Muốn, tôi muốn..." Chu Tịnh Sơ đã hết chịu được dày vò, thân thể cô tự dưng nóng quá, thật khó chịu!
Sự khát khao cháy bỏng cứ dâng lên mạnh mẽ, nhất là ở nơi hạ thân, đúng là bị dày vò không ít.
Thân thể Chu Tịnh Sơ uốn éo, khuôn mặt cũng chẳng biết do say hay chịu kích thích quá độ mà ửng hồng, Tống Lãnh Thần cảm thấy rất hài lòng.
Hiện tại anh rất muốn tiến vào, dù gì Chu Tịnh Sơ cũng đã cầu xin anh, vậy nên anh cũng không chờ đợi gì thêm.
Tống Lãnh Thần nhấc chân Chu Tịnh Sơ, anh đặt cự long vào sát *** ***** đã được mở ra của cô, miệng nhẹ gầm lên một tiếng sau đó thúc mạnh người.
"Aaa..."
Chu Tịnh Sơ đau đớn như cơ thể bị rách ra vậy, bàn tay siết chặt lại, trán cơ hồ xuất hiện một tầng mồ hôi mỏng.
Lúc này, một dòng máu đỏ tươi nhanh chóng chảy ra từ khuôn viên thần bí. Đây là minh chứng của sự thuần khiết.
Tống Lãnh Thần vừa động đậy thân người thì Chu Tịnh Sơ đã không chịu nổi, cô lắc đầu ngầy ngậy:
"Đừng nhúc nhích, xin anh đấy... tôi đau quá!"
"Chu Tịnh Sơ, là cô xấc xược với tôi trước, đây là hậu quả mà cô đáng nhận được." Tống Lãnh Thần không có ý định ngưng lại, anh tiến sâu vào bên trong hơn, cũng không sợ Chu Tịnh Sơ sẽ đau.
Tống Lãnh Thần ngậm lấy ngực của Chu Tịnh Sơ, cứ thế mà ra sức cắn mút. Bàn tay Chu Tịnh Sơ ôm lấy tấm lưng vững chắc của anh, cứ thế mà để lại vô số dấu cào trên đấy.
"Ưm... ưm..."
"Chu Tịnh Sơ, cô khít quá!"
*** ***** của Chu Tịnh Sơ cứ thế mà giữ lấy cự long của Tống Lãnh Thần, nơi tư mật của cô rất khít, điều này khiến Tống Lãnh Thần như muốn điên lên vậy.
Chu Tịnh Sơ không chịu nổi nữa liền nhắm mắt lại, Tống Lãnh Thần bắt gặp cảnh này thì chuyển động hạ thân khiến cô phải rên rỉ: "A, ưm..."
"Chu Tịnh Sơ, mở mắt ra nhìn. Ôm lấy người tôi."
Tống Lãnh Thần ra lệnh một câu, Chu Tịnh Sơ nghe theo ngay. Cô luồn tay vào tóc anh, còn chân thì quặp vào hông anh. Tống Lãnh Thần hài lòng vô cùng, không nhịn được khen ngợi: "Cô rất biết nghe lời."
"Chu Tịnh Sơ, kinh nghiệm giường chiếu của cô thật sự không có một chút nào cả, nhưng vẫn khiến người khác phát điên." Tống Lãnh Thần vừa để lại một dấu hôn trên cổ Chu Tịnh Sơ vừa cười tà.
Nghe được câu nói này tự dưng Chu Tịnh Sơ lại nhớ đến Chu Cầm Hi, cô ta cũng chế nhạo cô vì không biết "yêu" nên mới để mất bạn trai. Giờ đây đến Tống Lãnh Thần cũng trêu chọc cô sao, Chu Tịnh Sơ đúng là tức đến phát điên lên!
Tuy giận việc đó là thật, nhưng chuyện này cô cũng chẳng có kinh nghiệm, cả người bị Tống Lãnh Thần dày vò không ít. Hạ thân vừa đau vừa nhức khiến Chu Tịnh Sơ không nói nên lời, chỉ biết nằm đó mà rên rỉ.
"Đàn ông các anh... có phải ai cũng muốn ân ái cùng phụ nữ không?"
Mặc dù Chu Tịnh Sơ rất khó chịu nhưng cô vẫn không nhịn được hỏi một câu, cô không hiểu chút nào cả. Tại sao Trình Ngạn Tiêu lại lén lút với Chu Cầm Hi, cô thật sự hận lắm! Nhìn bề ngoài Trình Ngạn Tiêu rất phong độ, đàng hoàng nhưng bên trong thì khác hoàn toàn, là cô đã nhìn và yêu sai người rồi.
Bỗng dưng một giọt lệ trong suốt chảy ra từ khóe mắt của Chu Tịnh Sơ, bởi cô cảm thấy rất hối hận, phải chi trước kia đừng vây vào Trình Ngạn Tiêu thì tốt biết bao.
Tống Lãnh Thần thấy được cảnh này, đầu anh liền đưa ra suy đoán, phải chăng là Chu Tịnh Sơ gặp vấn đề về chuyện tình cảm nên mới gan dạ thế này? Lại dám đứng trước mặt anh nói này nọ, là do đang bi thương sao?
Tống Lãnh Thần cắn lấy ngực cô, song cũng đáp: "Đừng nói linh tinh. Tôi không biết người khác thế nào nhưng tôi thì không như thế."
"Chỉ giỏi điêu ngoa." Chu Tịnh Sơ không sợ mà nói thẳng một câu, đàn ông nhìn bề ngoài tử tế nhưng ai biết được bên trong có thật sự như thế không. Kể cả Tống Lãnh Thần cũng vậy, lúc cô gặp thì nghiêm trang lắm, bây giờ cũng đang giở trò chiếm hữu đấy thôi.
Tống Lãnh Thần nghe được lời này thì nhíu mày không vui, người đầu tiên nói chuyện với anh như thế cũng chỉ có một mình Chu Tịnh Sơ. Cô đúng là đã mượn gan trời rồi!
"Cô giỏi lắm." Tống Lãnh Thần nghiến răng nói một câu, nói xong liền liên tục hành hạ Chu Tịnh Sơ.
Chu Tịnh Sơ bị anh tấn công mạnh mẽ nên hét lên, da mặt cũng nhăn lại vì khó chịu.
Một đêm dài đằng đẵng trôi qua, Chu Tịnh Sơ bị Tống Lãnh Thần trừng trị không ít. Đến khi cô đã mệt ngất đi thì anh vẫn không buông tha.
Sáng hôm sau.
Chu Tịnh Sơ thức dậy cũng đã là tám giờ sáng, cô vừa mở mắt đã thấy đầu đau như búa bổ, có lẽ đây là tác động của rượu mạnh gây nên. Cô đưa tay xoa xoa đầu, lúc này bỗng dưng nhớ đến chuyện tối qua, Chu Tịnh Sơ cả kinh.
Chu Tịnh Sơ quay sang nhìn bên cạnh giường, trống không!
Lại kéo chăn lên và nhìn xuống thân thể mình, cả người cô đều xuất hiện dấu vết của đêm kích tình hôm qua, vô số vết hôn đỏ chói xuất hiện khắp nơi, nhiều nhất là ở ngực. Để ý mới thấy, giờ đây hạ thân của Chu Tịnh Sơ đau quá, vừa định nhấc chân thì cô liền nhíu mày.
Nhớ đến một vài cảnh tượng trong lúc say, Chu Tịnh Sơ liền vỗ trán vài cái, đôi mày lá liễu cũng chau lại từ bao giờ.
Đêm qua, cô đã thất tiết!
Người đàn ông kia hoàn toàn xa lạ đối với cô, anh ta là ai chứ?
"Chu Tịnh Sơ, mày điên rồi!"
Giờ đây Chu Tịnh Sơ cảm thấy hối hận quá, tại sao đêm qua cô lại uống rượu để rồi làm ra chuyện xấu hổ kia. Nhưng chuyện đã lỡ là, hối hận thì có ích gì, khóc thì có được gì?
"A..." Sự đụng chạm bất ngờ khiến người Chu Tịnh Sơ run lên, bàn tay cũng bấu chặt drap giường không buông.
"Cô tên gì?"
Tống Lãnh Thần cố nén lại cảm giác ham muốn mãnh liệt trong người mà cất giọng hỏi một câu, Chu Tịnh Sơ nhăn mặt, vài giây sau mới trả lời câu hỏi của Tống Lãnh Thần: "Chu Tịnh Sơ."
"Chu Tịnh Sơ, tôi muốn cô gọi tên tôi, tôi là Tống Lãnh Thần." Tống Lãnh Thần cũng là đàn ông, mà đàn ông rất thích cảm giác chinh phục này. Họ cảm thấy thoải mái khi người phụ nữ dưới thân họ liên tục nỉ non và gọi tên mình, điều đó khiến họ như nhận được thành tựu to lớn vậy.
"Chu Tịnh Sơ cô xem, nơi này đã ướt át đến như vậy rồi, có phải là đang mong chờ tôi không?"
Tống Lãnh Thần muốn tăng ham muốn của Chu Tịnh Sơ nên đã liên tục ngậm và mút lấy bầu ngực trắng muốt của cô, bàn tay cũng vo chiếc mông tròn trịa không ngừng. Chu Tịnh Sơ bị anh làm cho thất điên bát đảo, cô ngoài nỉ non ra thì cũng chẳng nói được gì.
Chu Tịnh Sơ chịu đựng không van xin Tống Lãnh Thần, tất nhiên anh lại không thích điều này. Anh muốn được nghe chính miệng cô cầu xin, vậy nên mới không tiến vào cô mà chỉ từ từ trêu đùa.
Nụ hồng sớm đã bị Tống Lãnh Thần trêu chọc đến mức căng cứng lên, xung quanh cũng để lại vô số vết hôn chi chít. Thấy Chu Tịnh Sơ đã hết chịu đựng được mà không chịu van xin nên Tống Lãnh Thần đã rút tay ra khỏi *** ***** của cô, thay vào đó lại chu du khắp thân thể xinh đẹp.
"Ưm..."
"Chu Tịnh Sơ, mau gọi tên tôi!"
"Tống... Lãnh Thần."
"Có muốn không hả?"
"Muốn, tôi muốn..." Chu Tịnh Sơ đã hết chịu được dày vò, thân thể cô tự dưng nóng quá, thật khó chịu!
Sự khát khao cháy bỏng cứ dâng lên mạnh mẽ, nhất là ở nơi hạ thân, đúng là bị dày vò không ít.
Thân thể Chu Tịnh Sơ uốn éo, khuôn mặt cũng chẳng biết do say hay chịu kích thích quá độ mà ửng hồng, Tống Lãnh Thần cảm thấy rất hài lòng.
Hiện tại anh rất muốn tiến vào, dù gì Chu Tịnh Sơ cũng đã cầu xin anh, vậy nên anh cũng không chờ đợi gì thêm.
Tống Lãnh Thần nhấc chân Chu Tịnh Sơ, anh đặt cự long vào sát *** ***** đã được mở ra của cô, miệng nhẹ gầm lên một tiếng sau đó thúc mạnh người.
"Aaa..."
Chu Tịnh Sơ đau đớn như cơ thể bị rách ra vậy, bàn tay siết chặt lại, trán cơ hồ xuất hiện một tầng mồ hôi mỏng.
Lúc này, một dòng máu đỏ tươi nhanh chóng chảy ra từ khuôn viên thần bí. Đây là minh chứng của sự thuần khiết.
Tống Lãnh Thần vừa động đậy thân người thì Chu Tịnh Sơ đã không chịu nổi, cô lắc đầu ngầy ngậy:
"Đừng nhúc nhích, xin anh đấy... tôi đau quá!"
"Chu Tịnh Sơ, là cô xấc xược với tôi trước, đây là hậu quả mà cô đáng nhận được." Tống Lãnh Thần không có ý định ngưng lại, anh tiến sâu vào bên trong hơn, cũng không sợ Chu Tịnh Sơ sẽ đau.
Tống Lãnh Thần ngậm lấy ngực của Chu Tịnh Sơ, cứ thế mà ra sức cắn mút. Bàn tay Chu Tịnh Sơ ôm lấy tấm lưng vững chắc của anh, cứ thế mà để lại vô số dấu cào trên đấy.
"Ưm... ưm..."
"Chu Tịnh Sơ, cô khít quá!"
*** ***** của Chu Tịnh Sơ cứ thế mà giữ lấy cự long của Tống Lãnh Thần, nơi tư mật của cô rất khít, điều này khiến Tống Lãnh Thần như muốn điên lên vậy.
Chu Tịnh Sơ không chịu nổi nữa liền nhắm mắt lại, Tống Lãnh Thần bắt gặp cảnh này thì chuyển động hạ thân khiến cô phải rên rỉ: "A, ưm..."
"Chu Tịnh Sơ, mở mắt ra nhìn. Ôm lấy người tôi."
Tống Lãnh Thần ra lệnh một câu, Chu Tịnh Sơ nghe theo ngay. Cô luồn tay vào tóc anh, còn chân thì quặp vào hông anh. Tống Lãnh Thần hài lòng vô cùng, không nhịn được khen ngợi: "Cô rất biết nghe lời."
"Chu Tịnh Sơ, kinh nghiệm giường chiếu của cô thật sự không có một chút nào cả, nhưng vẫn khiến người khác phát điên." Tống Lãnh Thần vừa để lại một dấu hôn trên cổ Chu Tịnh Sơ vừa cười tà.
Nghe được câu nói này tự dưng Chu Tịnh Sơ lại nhớ đến Chu Cầm Hi, cô ta cũng chế nhạo cô vì không biết "yêu" nên mới để mất bạn trai. Giờ đây đến Tống Lãnh Thần cũng trêu chọc cô sao, Chu Tịnh Sơ đúng là tức đến phát điên lên!
Tuy giận việc đó là thật, nhưng chuyện này cô cũng chẳng có kinh nghiệm, cả người bị Tống Lãnh Thần dày vò không ít. Hạ thân vừa đau vừa nhức khiến Chu Tịnh Sơ không nói nên lời, chỉ biết nằm đó mà rên rỉ.
"Đàn ông các anh... có phải ai cũng muốn ân ái cùng phụ nữ không?"
Mặc dù Chu Tịnh Sơ rất khó chịu nhưng cô vẫn không nhịn được hỏi một câu, cô không hiểu chút nào cả. Tại sao Trình Ngạn Tiêu lại lén lút với Chu Cầm Hi, cô thật sự hận lắm! Nhìn bề ngoài Trình Ngạn Tiêu rất phong độ, đàng hoàng nhưng bên trong thì khác hoàn toàn, là cô đã nhìn và yêu sai người rồi.
Bỗng dưng một giọt lệ trong suốt chảy ra từ khóe mắt của Chu Tịnh Sơ, bởi cô cảm thấy rất hối hận, phải chi trước kia đừng vây vào Trình Ngạn Tiêu thì tốt biết bao.
Tống Lãnh Thần thấy được cảnh này, đầu anh liền đưa ra suy đoán, phải chăng là Chu Tịnh Sơ gặp vấn đề về chuyện tình cảm nên mới gan dạ thế này? Lại dám đứng trước mặt anh nói này nọ, là do đang bi thương sao?
Tống Lãnh Thần cắn lấy ngực cô, song cũng đáp: "Đừng nói linh tinh. Tôi không biết người khác thế nào nhưng tôi thì không như thế."
"Chỉ giỏi điêu ngoa." Chu Tịnh Sơ không sợ mà nói thẳng một câu, đàn ông nhìn bề ngoài tử tế nhưng ai biết được bên trong có thật sự như thế không. Kể cả Tống Lãnh Thần cũng vậy, lúc cô gặp thì nghiêm trang lắm, bây giờ cũng đang giở trò chiếm hữu đấy thôi.
Tống Lãnh Thần nghe được lời này thì nhíu mày không vui, người đầu tiên nói chuyện với anh như thế cũng chỉ có một mình Chu Tịnh Sơ. Cô đúng là đã mượn gan trời rồi!
"Cô giỏi lắm." Tống Lãnh Thần nghiến răng nói một câu, nói xong liền liên tục hành hạ Chu Tịnh Sơ.
Chu Tịnh Sơ bị anh tấn công mạnh mẽ nên hét lên, da mặt cũng nhăn lại vì khó chịu.
Một đêm dài đằng đẵng trôi qua, Chu Tịnh Sơ bị Tống Lãnh Thần trừng trị không ít. Đến khi cô đã mệt ngất đi thì anh vẫn không buông tha.
Sáng hôm sau.
Chu Tịnh Sơ thức dậy cũng đã là tám giờ sáng, cô vừa mở mắt đã thấy đầu đau như búa bổ, có lẽ đây là tác động của rượu mạnh gây nên. Cô đưa tay xoa xoa đầu, lúc này bỗng dưng nhớ đến chuyện tối qua, Chu Tịnh Sơ cả kinh.
Chu Tịnh Sơ quay sang nhìn bên cạnh giường, trống không!
Lại kéo chăn lên và nhìn xuống thân thể mình, cả người cô đều xuất hiện dấu vết của đêm kích tình hôm qua, vô số vết hôn đỏ chói xuất hiện khắp nơi, nhiều nhất là ở ngực. Để ý mới thấy, giờ đây hạ thân của Chu Tịnh Sơ đau quá, vừa định nhấc chân thì cô liền nhíu mày.
Nhớ đến một vài cảnh tượng trong lúc say, Chu Tịnh Sơ liền vỗ trán vài cái, đôi mày lá liễu cũng chau lại từ bao giờ.
Đêm qua, cô đã thất tiết!
Người đàn ông kia hoàn toàn xa lạ đối với cô, anh ta là ai chứ?
"Chu Tịnh Sơ, mày điên rồi!"
Giờ đây Chu Tịnh Sơ cảm thấy hối hận quá, tại sao đêm qua cô lại uống rượu để rồi làm ra chuyện xấu hổ kia. Nhưng chuyện đã lỡ là, hối hận thì có ích gì, khóc thì có được gì?